Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0403

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0403: Giết chết Trần Hồng Dã
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thời điểm trong lòng của Nhạc Trọng hơi có chút buông lỏng thì có một đạo nhân ảnh từ trong góc tối lao ra ngoài, một đao giống như xé rách bầu trời, mang theo một đao màu đen như hợp nhất với thiên địa chém về phía Nhạc Trọng.

Lúc này chính là thời khắc Nhạc Trọng buông lỏng nhất, hơn nữa hắn còn không có chút phòng bị nào, cảm giac nguy hiểm vừa cảnh cáo thì đao màu đen đã tới trước người của hắn rồi.

Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, điên cuồng trốn qua bên phải, đồng thời cánh tay trái duỗi ra ngăn cản trước người.

Ánh đao màu đen bổ lên cánh tay trái của Nhạc Trọng, chém lên giáp da thú biến dị cấp hai, cánh tay trái bị chặt đứt và máu văng khắp nơi.

Đồng thời một cổ đao khí đáng sợ truyền vào trong người của Nhạc trọng, đánh Nhạc Trọng bay ra bảy mét và phun máu tươi.

- Lạp Nhĩ Mạn! Tôi là Trần Hồng Dã! Nhanh tới giúp tôi giết chết Nhạc Trọng!! Chỉ cần giết hắn chúng ta liên thủ trùng kiến Hồng môn!

Một đao chém bay cánh tay trái của Nhạc Trọng, đem thân thể của Nhạc Trọng đánh bay, ánh đao màu đen sụp đổ lộ ra một nam tử trung niên cầm bảo đao cấp bốn, tướng mạo nho nhã, vẻ mặt dữ tợn.

Người nam tử trung niên này chính là bang chủ Hồng môn Trần Hồng Dã. Một đao vừa rồi đã tập trung toàn bộ tinh khí thần của Trần Hồng Dã và tiêu hao nửa thể lực cùng tinh thần lực bổ ra kỹ năng cấp hai Phá Diệt Trảm.

Phá Diệt Trảm uy lực vô song, ngay cả lân giáp của biến dị thú cấp ba cũng chém đứt, nhưng mà tiêu hao của hắn cũng cực lớn, cơ hồ hao hết thể lực và tinh thần lực của Trần Hồng Dã. Làm cho hắn không thể không xin Lạp Nhĩ Mạn giúp đỡ.

Thời điểm Trần Hồng Dã nhảy ra thì bức tường sau lưng trấn nhỏ đột nhiên lao ra hai mươi tên cao thủ, hai mươi tên cao thủ này chính là bốn tên trưởng lão và tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang từ Hồng môn ra ngoài.

Lúc này bên người của Nhạc Trọng chỉ có bạch cốt, Lạp Nhĩ Mạn và bộ hạ của hắn, bang chúng Tiểu Đao hội của Thái Thanh Lượng. Nếu như Lạp Nhĩ Mạn hiện tại làm phản thì bang chúng Tiểu Đao hội Thái Thanh Lượng không chừng sẽ làm phản, như vậy Nhạc Trọng sẽ bị nguy hiểm.

Trần Hồng Dã đã đợi cơ hội này thật lâu.

Nếu như Nhạc Trọng ngốc ở trong doanh địa của mình, Trần Hồng Dã không có bất kỳ cơ hội.

Hắn đã chờ thật lâu, rốt cục đợi tới thời điểm ám sát Nhạc Trọng này, một kích đem cánh tay trái của Nhạc Trọng chặt đứt, sáng tạo ra cơ hội ngàn năm khó gặp.

Nghe Trần Hồng Dã nói thì bộ hạ bên người của Lạp Nhĩ Mạn nhân tâm di động, ngẩng đầu nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn. Bọn họ đều nguyện ý nghe Lạp Nhĩ Mạn là người có nhân phẩm cao thượng, hơn nữa chính là lệnh của thủ lĩnh bọn họ.

Ánh mắt Thái Thanh Lượng cũng chớp động, nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn một cái. Lạp Nhĩ Mạn quyết định có lẽ sẽ ảnh hưởng tới quyết định của hắn. Hắn và Nhạc Trọng giao tình không sâu, còn không tới mức phục vụ quên mình vì Nhạc Trọng được.

Lạp Nhĩ Mạn biến sắc mấy lần, giãy dụa một hồi lâu mới trầm giọng nói:

- Trần Hồng Dã! Thật có lỗi, hiện tại tôi là bộ hạ của Nhạc Trọng! Tôi phải tuân thủ đạo đức chức nghiệp của mình! Bọn tiểu tử, cầm lấy vũ khí của các người ngăn cản địch nhân.

Nhận được lệnh của Lạp Nhĩ Mạn thì ba mươi hai tên ngoại quốc cầm lấy súng tiểu liên, súng phóng lụu nhắm bắn vào hai mươi tên tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang theo.

Dưới hỏa lực áp chế mạnh mẽ của ba mươi hai tên tinh nhuệ ngoại quốc, bốn gã tinh nhuệ dưới trướng của Trần Hồng Dã biến thành một đoàn huyết vụ.

Còn lại mười sáu tên cao thủ dưới trướng của Trần Hồng Dã nhao nhao tìm công sự che chắn.

Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nói:

- Đáng chết!! Lạp Nhĩ Mạn, mày quên vinh quang vĩ đại của Thiên Đường Thần Quốc sao? Tận trung với Thiên Đường Thần Quốc mới là chuyện chúng ta cần làm, ! Không phải sao?

Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, cố nén đau đớn, giơ gai độc lên bắn vào đầu của Trần Hồng Dã:

- Trần Hồng Dã! Mày thân là người Châu Á nhưng mà lại làm chó ngoại quốc, đáng chết!

Trần Hồng Dã biến sắc, hắc quang từ áo choàng sau lưng lóe lên, hắn lập tức biến mất tại chỗ và cách chỗ cũ mười mét.

- Làm chó ngoại quốc có gì không đúng!! Người ngoại quốc có thể cho tao tiền! Hơn nữa cho tao đãi ngộ thật tốt, làm chó có gì không tốt! Ở trong nước chúng ta là những người không có bối cảnh muốn làm chó người ta cũng không thèm nhận đấy? Hơn nữa làm chó cho quyền quý, cuộc sống trôi qua còn tốt hơn làm người bình thường!

- Lão tử làm chó cho ngoại quốc, quan viên trong nước còn thấp hơn lão tử một cấp. Làm chó cho ngoại quốc thì người trong nước phải nhìn lên, đẳng cấp so với người bình thường cao hơn nhiều. Trong nước dân chúng bình thường là cái gì, không phải là con sâu cái kiến sao? Con nhà giàu đâm chết người đánh rắm không kêu, chỉ xử cho qua chuyện. Nếu như người nọ đâm chết là người ngoại quốc, chỉ sợ cả hệ thống cảnh sát sẽ ồn ào ngất trời.

- Nhạc Trọng! Trong nước làm quan, tinh anh! Minh tinh! Danh nhân! Làm gì có người nào có không muốn làm chó ngoại quốc! Tao cũng chỉ làm theo trào lưu thôi! Nhạc Trọng, Thiên Đường Thần Quốc thế lực không phải mày có thể ngăn cản! Mày cùng đi theo tao làm chó ngoại quốc đi! Tao và máy liên thủ có thể làm được tới tổng tốc khu Châu Á ở Thiên Đường Thần Quốc đấy!

Sắc mặt Trần Hồng Dã có chút vặn vẹo lớn tiếng rít gào.

Trần Hồng Dã vào lúc trẻ có người em gái bị con trai của quan viên cưỡng hiếp. Chỉ dùng lý do đối phương dùng bao cao su nên không tính là cưỡng hiếp cho nên xử phạt tiền là xong. Từ đó về sau tính cách của Trần Hồng Dã bắt đầu vặn vẹo, toàn tâm toàn ý làm chó cho ngoại quốc. Hơn nữa sau tận thế còn gia nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, toàn tâm toàn lực ra sức cho người ngoại quốc.

Dị quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và phát động Ảnh Bộ, cầm Hắc Nha Đao trong tay một đao chém qua phía Trần Hồng Dã:

- Trần Hồng Dã! Mày muốn làm chó tự mình mày làm đi! Tao mặc kệ này đã trải qua chuyện gì! Mày ngăn đường của tao chính là địch nhân, cho nên mày chết đi!

Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra vẻ tiếc hận, một đao bổ vào Hắc Nha Đao của Nhạc Trọng:

- Thật đáng tiếc! Người da vàng như mày đẳng cấp quá thấp! Nghe không hiểu tiếng người.

Song đao giao kích, lực lượng mạnh mẽ bộc phát, Nhạc Trọng bị bức lui một bước, lực lượng của hắn so ra kém Trần Hồng Dã.

Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra cười lạnh, đi lên phía trước một bước.

- Chỉ có chút thực lực này cũng dám lấy mạng của tao? Thật sự là khẩu khí quá lớn rồi.

Đúng lúc này ba đạo gai xương bén nhọn từ bên hông của Nhạc Trọng bắn ra, đâm tới phần eo của Trần Hồng Dã.

Trần Hồng Dã biến sắc, đao ảnh trong tay hiện ra, đem ba đạo gai xương bổ nát.

Nhạc Trọng thừa cơ một đao chém qua người của Trần Hồng Dã.

Trần Hồng Dã không kịp đề phòng cho nên cắn răng dùng tay trái ngăn cản một cái.

Nhạc Trọng một đao bổ vào cánh tay trái của Trần Hồng Dã và sức lực lượng bộc phát.

Ngạnh sanh sanh đem thân thể Trần Hồng Dã đánh bay năm mét.

*****

Cánh tay trái của Trần Hồng Dã cơ hồ nứt xương, cánh tay trái của hắn dùng da biến dị thú cấp hai cũng rách ra. Hắn cố nén đau đớn trong nội tâm thầm nghĩ:

- Đáng chết! Thằng khốn này thật mạnh mà!

Nhạc Trọng tiến công vẫn như nước chảy mây trôi không ngừng lại chút nào, hai mắt của hắn ngưng tụ phát động Khủng Cụ Thuật. Một đạo tinh thần lực cường hoành trùng kích vào thức hải của Trần Hồng Dã.

Trần Hồng Dã lập tức bị vô cùng ảo giác sợ hãi bao phủ và thân thể chậm lại.

Sau một khắc một đạo gai xương bén nhọn từ phía sau Nhạc Trọng bắn ra, thoáng cái đâm vào mi tâm của hắn, đóng lên mặt đất.

- Bang chủ chết!!

- Súc sinh!! Báo thù cho bang chủ!

- Giết sạch bọn chúng báo thù cho bang chủ!

"..."

Nhìn thấy Trần Hồng Dã chết thì tâm phúc của Trần Hồng Dã tâm hai mắt đỏ thẫm, phẫn nộ gầm rú xông qua phía của Nhạc Trọng bên này. Những tâm phúc của Trần Hồng Dã đã đi theo Trần Hồng Dã chinh chiến từ lâu, đối với Trần Hồng Dã trung thành và tận tâm, vừa thấy Trần Hồng Dã tử vong bọn họ liền điên cuồng.

Nhạc Trọng nhìn qua tâm phúc của Trần Hồng Dã điên cuồng, hàn quang trong mắt lóe lên và lạnh lùng ra lệnh cho bạch cốt, nói:

- Giết sạch bọn chúng!

Bạch cốt tiến lên làm cho tâm phúc của Trần Hồng Dã nhảy dựng lên, tay phải đưa ra và năm gai xương bắn tới, thoáng cái đâm vào đầu của năm tên tâm phúc của Trần Hồng Dã, trực tiếp miểu sát bọn chúng.

Nhạc Trọng giơ gai độc lên nổ súng liên tục vào tâm phúc của Trần Hồng Dã.

Nương theo tiếng súng vang lên thì ba gã tâm phúc của Trần Hồng Dã bị bắn nổ đầu.

Nhìn thấy một màn này ba gã trưởng lão Hồng môn thoáng cái ẩn nấp thân thể vào gần đó.

Bạch cốt nhảy vào trong tâm phúc của Trần Hồng Dã, thân thể cốt nhận xoay tròn, những triệu hoán thú triệu hoán ra bị nó xoắn nát, búa lớn trong tay của hắn trực tiếp chém ngang lưng của tên triệu hoán thú.

Một gã người cường hóa hệ ma pháp vẫn còn ngâm sướng chú ngữ, một đạo gai xương bén nhọn đâm thẳng vào đầu của hắn và ma pháp dừng lại.

Không qua một phút đồng hồ, những tâm phúc điên cuồng của Trần Hồng Dã chợt bị bạch cốt chém chết, toái cốt và máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Sau công sự che chắn truyền ra âm thanh của trưởng lão Hồng môn:

- Nhạc Trọng!! Chúng tôi nguyện ý đầu hàng! Thỉnh anh cam đoan người thân của chúng tôi an toàn!

Lúc này đại thế đã mất, Trần Hồng Dã đã chết trong tay của Nhạc Trọng thì bọn họ không có cơ hội chiến thắng, bởi vậy ba tên trưởng lão Hồng môn lập tức sáng suốt lựa chọn đầu hàng. Bọn họ cũng không phải tử sĩ của Trần Hồng Dã, bọn họ có ý định của mình.

Nhạc Trọng sảng khoái đáp:

- Tốt! Chỉ cần các người nguyện ý đầu hàng! Tôi có thể bỏ qua chuyện cũ! Nếu như các người ngoan cố chống lại! Liều mạng trả giá lớn một chút là tôi có thể chém giết các người! Xuất hiện đi!

Lúc này khắp nơi đều là biến dị thú, nếu như có ba cường lực giúp đỡ, Nhạc Trọng cũng có thể nhẹ nhõm rất nhiều.

Có ba gã trưởng lão Hồng môn từ trong nơi ẩn nấp cơ thể đi tới, đi tới trước người của Nhạc Trọng.

Ba tên trưởng lão Hồng môn nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ, có chút tâm thần bất định nói ra:

- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải bái kiến Nhạc lão đại!

Nhạc Trọng bị chém cánh tay phải, ba tên trưởng lão Hồng môn không biết Nhạc Trọng không bởi vì chuyện này mà giận chó đánh mèo. Đây là trong tận thế, cường giả giận chó đánh mèo kẻ yếu thập phần bình thường, cũng không cần lý do.

Nhạc Trọng nhìn cái kia ba gã Hồng môn trưởng lão trực tiếp ra lệnh:

- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải ba người tạm thời ở dưới trướng của Lạp Nhĩ Mạn, phòng thủ phiến khu vực này. Chỉ cần không bị công phá thì xem như các người lập công lớn. Trận chiến này qua đi tôi sẽ ban thưởng cho các người.

Ba tên trưởng lão Hồng môn mới hàng, tự nhiên có chút bất ổn, nhưng mà hiện tại Nhạc Trọng cũng bất chấp nhiều như vậy. Hắn trước mắt cao thủ khan hiếm, có thể dùng người đã là không tồi.

Nếu không phải tâm phúc của Trần Hồng Dã quá ngoan cố và đồng tâm hiệp lực tâm, Nhạc Trọng thậm chí còn muốn dùng bọn họ đấy.

- Vâng! Nhạc lão đại!

Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì ba tên trưởng lão Hồng môn trong nội tâm buông lỏng, nếu Nhạc Trọng muốn dùng bọn họ sẽ không tổn thương bọn họ. Vừa rồi bạch cốt cùng Nhạc Trọng chiến đấu hung hãn thì bọn họ vẫn khắc sâu, làm cho bọn họ không dám sinh ra dị niệm.

Trần Hồng Dã Phá Diệt Trảm ngay cả lân giáp biến dị thú cấp ba cũng bị chém ra, uy lực có thể nghĩ. Cơ hồ chưa từng có người nào chống lại một đao này. Tuy Nhạc Trọng bị chém một cánh tay, thế nhưng mà dù sao vẫn sống sót, đồng thời còn giết Trần Hồng Dã đã thể hiện hung uy đáng sợ.

Vệ Hoa Trữ do dự một hồi, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng trịnh trọng nói ra:

- Nhạc lão đại! Anh phải cẩn thận Địch Nha!! Hắn tràn ngập sát ý với ngài đấy, lúc này Trần Hồng Dã trốn trong đội ngũ của hắn trà trộn vào trong trấn nhỏ, hơn nữa ẩn núp bên người của ngài.

Nhạc Trọng nghe vậy ánh mắt có chút co rụt lại:

- Thì ra là hắn!

Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:

- Tôi biết rõ! Anh đi làm việc đi!

Lúc này chính là mấu chốt biến dị thú công thành, Nhạc Trọng cho dù biết rõ Địch Nha cùng Trần Hồng Dã cấu kết cùng một chỗ, nhưng mà không tiện phát tác. Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, cho dù Nhạc Trọng tiêu diệt Địch Nha, hắn cũng không thể ngăn cản biến dị thú giết tới.

Vệ Hoa Trữ trực tiếp đi ra ngoài tiền tuyến, nói:

- Vâng!

Ở trong trận địa của Thiên Long bang không xa, một gã cao thủ của Thiên Long bang nhao nhao cầm ra bản lĩnh xuất chúng, đem một đám lớn biến dị thú ngăn cản bên ngoài.

Tường đất lăng không hiện ra ngăn ở khu vực của Thiên Long bang, chỉ có mấy đường quanh co nhỏ hẹp đem những biến dị thú thông qua con đường hẹp này chợt bị bang chúng Thiên Long bang tiêu diệt.

Trong Thiên Long Bang cũng có được cao thủ thao túng đại địa, hắn trực tiếp lợi dụng kỹ năng cải biến địa hình. Chỉ cần tinh thần lực không tiêu hao hết là có thể duy trì ưu thế địa hình không thay đổi.

- Đắc thủ sao?

Địch Nha nhìn qua hướng của Nhạc Trọng và mở miệng lẩm bẩm.

- Bang chủ! Không cần lo lắng! Trần Hồng Dã tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản, cho dù hắn thất bại thì bọn người Nhạc Trọng cũng tuyệt đối sẽ không sống khá giả. Cho dù như thế nào chúng ta cũng không tổn thất gì cả.

Một gã nam tử trẻ tuổi tướng mạo xấu xí, dáng người thấp bé, lộ ra nụ cười hèn mọn bỉ ổi nói ra. Nam tử tướng mạo xấu xí hèn mọn bỉ ổi này chính là quân sư Tống Hâm.

Đúng lúc này một con Hắc Lân Hung Trư cấp hai giống như xe tăng hung hăng đâm vào trên vách tường kia, oanh một tiếng vang thật lớn, bức tường do người cường hóa cao cấp tạo thành sụp đổ.

Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai thoáng cái nhảy vào trong trận doanh của Thiên Long bang và giống như xe tăng nghiền áp qua, thoáng cái đem hơn mười cao thủ bang chúng Thiên Long bang đạp nát thành tương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)