Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0404

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0404: Thế cục dần dần sụp đổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai trong biến dị thú cấp hai cũng là tồn tại cao cấp nhất, nó vừa xông vào trong đám người và mở cái miệng lớn không ngừng rít gào.

Âm thanh chấn động cường đại khuếch tán ra bốn phương tám hướng, rơi vào trong tai cao thủ của Thiên Long bang thì trong chớp mắt những người cường hóa triệu hoán hệ, tinh thần hệ cường độ thân thể không mạnh chết ngay tại chỗ.

Những người cường hóa còn lại não choáng mắt hoa klene, hai lỗ tai tràn máu, hành động cũng chậm trệ lại.

Trong chớp mắt này một đám Hắc Lân Hung Trư giống như xe tăng nghiền áp qua đám người, mang theo tư thế vô địch nghiền áp qua, đem hai mươi mấy tên nhân loại cản đường nghiền áp thành tương.

Mà con Hắc Lân Hung Trư cấp hai xông qua vách tường, đàn biến dị thú xông lên công kích tiêu diệt một phần năm binh lực của Thiên Long bang, cũng từ đó không ngừng kéo dài vào trong trận doanh của Thiên Long bang.

Đàn biến dị thú vừa xông vào trong tạận doanh của Thiên Long bang không lâu, chợt phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, âm thanh nổ mạnh làm cho hai mươi mấy con Hắc Lân Hung Trư nổ phấn thân toái cốt.

Đây là do Thiên Long bang an bài phòng ngự chuẩn bị ở sau, Địch Nha cũng không phải đồ đần, hắn và quân đội của thành phố Quý Trữ có quan hệ mật thiết, trong tay hắn cũng có chút nhân tài, chế tạo mìn hắn cũng biết. Đây cũng là một trong những đòn sát thủ của hắn.

Sau khi bụi mù tán đi, mấy đống phòng ốc sụp đổ, khắp nơi đều là máu tươi của biến dị thú.

Người của Thiên Long bang lúc này mới có chút buông lỏng một hơi.

- Rắn!! Thiệt nhiều rắn!

Đúng lúc trong Thiên Long bang một tên người cường hóa có năng lực nhìn đêm phát hiện ra mục tiêu và kêu to lên.

Cơ hồ là trong nháy mắt, tất cả đám rắn có màu sắc khác nhau không ngừng chen chúc mà đến, lao qua phía cao thủ Thiên Long bang bên này.

Những con rắn biến dị này lớn dài mười mét, nhỏ thì hai mươi cm, chúng dọc theo phế tích, gian phòng nhanh chóng bò sát qua qua Thiên Long bang.

- Ah!!!! Tôi bị cắn!

Một gã cao thủ của Thiên Long bang đột nhiên kêu thảm thiết, hắn lui ra phía sau thì bị một con rắn dài hai mươi cm cắn trúng, hắn kinh hoàng chém cụt đầu của con rắn này.

Đám rắn này di chuyển vô cùn nhanh chóng thoáng cái lao qua đam cao thủ rời rác của Thiên Long bang.

Sau một khắc tên cao thủ của Thiên Long bang bị cắn trúng chân sung vù, một tia hắc khí lan tràn khắp thân thể của hắn

- Cứu tôi!! Cứu tôi...

Tên cao thủ Thiên Long bang miễn cưỡng kêu lên hai tiếng, chợt ngã xuống đất bỏ mình.

- Tại đây cũng có rắn!

- Súc sinh đáng chết!

"..."

Trong Thiên Long bang không ngừng phát ra âm thanh thảm thiết, đại lượng rắn được bóng tối yểm hộ tập kích, lúc này chúng đột nhiên tập kích thoáng cái làm cho bang chúng Thiên Long bang tổn thất thảm trọng.

Một tên trưởng lão Thiên Long bang đi tới bên người của Địch Nha lo lắng hỏi:

- Lão đại!!! Làm sao bây giờ? Tiếp tục đánh tiếp các huynh đệ sẽ chết sạch!

Lúc này Thiên Long bang đã bị ép ra chiến lực cuối cùng. Trong Thiên Long bang có năm người tiến hóa là vương bài cũng bị ép ra tiền tuyến. Năm người bọn họ liên thủ là có thể chém giết đại lượng biến dị thú duy trì cục diện.

Tuy thực lực của người tiến hóa mạnh, nhưng mà thể lực và tinh thần của bọn họ có hạn, tất cả mọi người tinh tường cục diện xấu đi chỉ là vấn đề thời gian!!

Địch Nha lo nghĩ nói:

- Còn có thể làm sao bây giờ!! Đứng vững thôi!! Anh nói cho bọn người Quý Thanh trụ vũng cho tôi! Chỉ cần sống quá nguy cơ hiện giờ, trở lại thành phố Quý Trữ bọn họ muốn gì tôi cũng cho.

Bầy biến dị thú không ngừng tấn công vào trấn nhỏ, nhưng mà mỗi lần đều bị con người thiết lập bẫy rập, công sự cùng và chiến lực bản thân mạnh mẽ đánh lui. Thế nhưng mà lúc này biến dị thí tấn công lại khác, cơ hồ là từng đàn biến dị thú xông lên. Không chỉ có một hai loài biến dị thú tấn công, mà là rất nhiều loại thay phiên công kích, nhân loại khó mà ngăn cản.

Địch Nha đối với loại biến dị thú công thành rất sợ hãi, bang chủ trước của Thiên Long bang là người tiến hóa lực lượng nhưng dưới biến dị thú công thành đã chết, bị biến dị thú câp hai phanh thây mà chết. Bởi vậy hắn tuyệt đối không muốn lên tuyến đầu tử chiến.

Tống Hâm nhìn qua Địch Nha đề nghị nói:

- Bang chủ!! Chúng ta rút lui đi! Lại tiếp tục như vậy tinh nhuệ Thiên Long bang chúng ta sẽ bị hủy ở nơi này.

Địch Nha nhướng mày, trong nội tâm khẽ động, tuy nhiên lại chần chờ nói:

- Nhưng mà nếu chúng ta cứ như vậy mà rút lui! Trở lại thành phố Quý Trữ thì Thiên Long bang sẽ là đối tượng của ba đại bang phái và các thế lực khác vây công đấy.

Tống Hâm lạnh lùng cười nói:

- Bang chủ. Thú triều hôm nay ngài cũng thấy rồi đấy. Đây tuyệt đối không phải là những người như chúng ta có thể ngăn cản! Trong trấn này có ba ngàn người nhiều nhất chỉ thủ được qua tối nay thì chỉ sợ sẽ bị chết sạch sẽ! Chúng ta bây giờ lập tức phát vòng vây thoát ra khỏi tử địa này.

Tống Hâm âm độc cười cười phân tích nói:

- Nếu như có người may mắn sống sót, bọn họ nhất định là buông tha trận địa của mình. Bởi như vậy bọn họ cũng không có tư cách chỉ trích chúng ta. Mà nếu như bọn họ đều chết vậy thì càng diệu. Tinh nhuệ của ba bang phái đều ở nơi này, chủ lực của Thiên Long không tổn hại, cả thành phố Quý Trữ đều sẽ là thiên hạ của Thiên Long bang chúng ta.

Địch Nha do dự thoáng một chút, nói:

- Bên ngoài là biến dị thú, hiện tại xông ra ngoài chỉ có con đường chết.

Lúc này bên ngoài trấn khắp nơi đều là biến dị thú, đi ra ngoài cũng là chết, ở trong trấn an toàn hơn.

Tống Hâm tiếp tục đưa ra chủ ý ngoan độc:

- Chúng ta có thể hướng trong trấn lui lại! Lại để cho những cái... kia biến dị thú tiến trấn. Trong trấn có nhiều cao thủ như vậy, bọn hắn có thể kiềm chế biến dị thú chủ lực. Chúng ta tắc thì có thể thừa dịp loạn thoát đi!

Tống Hâm vẻ mặt nóng bỏng nhìn qua Địch Nha nói:

- Bang chủ!! Trốn đi! Hiện tại không trốn thì sau này không có cơ hội!

Đúng lúc này một tên bang chúng đi tới trước mặt Địch Nha vẻ mặt hoảng sợ báo cáo:

- Bang chủ!! La Đại Hoàn La trưởng lão chết trận!!

La Đại Hoàn chính là người tiến hóa sức mạnh dưới trướng của Địch Nha, sức chiến đấu hết sức kinh người. Nghe được La Đại Hoàn chết trận thì Địch Nha lập tức quyết định:

- Tốt!! Truyền mệnh lệnh của tôi! Bang chúng Thiên Long bang lập tức lui ra khỏi trấn.

Địch Nha vừa ra lệnh thì chiến tuyến phía trước sụp đổ, tất cả bang chúng Thiên Long bang lập tức điên cuồng chạy ra khỏi trấn.

*****

Không có cường giả nhân loại ngăn cản, những biến dị thú điên cuồng xông ra khỏi trấn, điên cuồng cắn nuốt tất cả nhân loại mà chúng nhìn thấy.

Địch Nha mang theo bang chúng Thiên Long bang thoát ra khỏi trận địa, cả thị trấn nhỏ phòng ngự lập tức sụp đổ, vô số biến dị thú từ trong chỗ hỏng lao ra ngoài, cùng xông vào công đám cao thủ đang chiến đấu.

Người tính tình chính là có tư tâm, Địch Nha dẫn đầu bang chúng Thiên Long bang chạy đi thì rất nhiều cao thủ đang chiến cũng rời bỏ phòng ngự, giống như con ruồi tán loạn sau đó bị những biến dị thú vây giết.

Loại hậu quả do không có chỉ huy thống nhất hiện ra ngoài, phóng tuyến trận doanh nhân loại sụp đổ, cả tiểu trấn khắp nơi là cường giả chạy thục mạng. Bọn họ rất nhiều người có chiến lực mạnh hơn biến dị thú, thế nhưng mà không có người chỉ huy, bọn họ cũng không có tâm tư chiến đấu liều mạng với biến dị thú, chỉ có thể chạy trốn mà thôi, không dám quay đầu lại. Ngay cả cự đầu như Thiên Long bang có người chỉ huy cũng phải trốn, bọn họ chỉ là những con tôm nhỏ làm sao ngăn nổi.

- Cái gì? Thiên Long bang trốn!!! Anh xác định?

Thanh Trúc Bang, lúc này sắc mặt Cao Minh Hào hết sức khó coi, cũng bất chấp phong độ mà quát hỏi thuộc hạ.

Tên bang chúng lớn tiếng nói:

- Vâng! Lão đại!! Tôi nhìn thấy Thiên Long bang dẫn người thoát ra khỏi khu vực phòng thủ, chạy ra khỏi trấn nhỏ!

Cao Minh Hào nghiến răng nghiến lợi, một chưởng đập lên mặt bàn, trực tiếp đánh mặt bàn chia năm xẻ bảy:

- Địch Nha, mày là đồ vương bát đản!

Thanh Trúc Bang cùng Thiên Long bang trận địa ở gần nhau, Thiên Long bang vừa trốn thì cánh của Thanh Trúc Bang bạo lộ ra trước mặt vô số biến dị thú. Bọn họ nếu không rút lui sẽ lâm vào vây công của biến dị thú.

Cao tầng của Thanh Trúc Bang nhìn qua Cao Minh Hào vẻ mặt lo lắng hỏi:

- Làm sao bây giờ, bang chủ?

Đây chính là quan hệ đến sinh tử tồn vong của toàn bộ Thanh Trúc Bang, không cẩn thận thì chủ lực của Thanh Trúc bang sẽ bị tiêu diệt trong miệng biến dị thú.

Cao Minh Hào tâm niệm thay đổi thật nhanh, nhìn thấy Hồ Nghị trong tay cầm đại đao, hắn hai mắt ngưng trọng nói:

- Hồ Nghị! Tôi lệnh cho anh và Lưu Liệt mang hai mươi tên bộ hạ đi ra tiền tuyến thay cho bọn người Sở Minh Hà! Chỉ cần thủ vũng hai mươi phút là có thể tự hành rút lui! Chỉ cần sống quá tối nay, trở lại thành phố Quý Trữ thì tôi nhất định trọng thưởng cho các người.

Hồ Nghị nghe được Cao Minh Hào nói vậy thì dị quang trong mắt nổi lên, hắn trực tiếp nhìn qua Cao Minh Hào vài lần, trầm mặc năm giây về sau mới đáp:

- Vâng! Lão đại!

Nói xong Hồ Nghị liền mang theo tâm phúc Lưu Liệt đi ra bên ngoài, bóng lưng đìu hiu. Nếu như không có trợ giúp mang theo hai mươi người thủ vững trận địa đó là nhiệm vụ phải chết.

Cao Minh Hào nhìn Hồ Nghị rời đi thì trong mắt hiện ra tinh quang, nói:

- Nghe lệnh của tôi! Tất cả bang chúng Thanh Trúc Bang lập tức rút lui khỏi nơi này. Chạy ra khỏi trấn nhỏ.

- Vâng! Lão đại!!

Dưới mệnh lệnh của Cao Minh Hào thì toàn bộ người của Thanh Trúc Bang lập tức chạy ra khỏi trấn nhỏ này.

Lưu Liệt cảm thấy không đúng hỏi một câu:

- Hồ Nghị! Anh muốn đi đâu? Bên này không phải tiền tuyến!

Trong mắt Hồ Nghị hiện ra vẻ đau lòng và nói ra từng chữ một.

- Đúng vậy! Tôi không phải đi tiền tuyến! Tôi muốn đi đầu nhập vào đại ca của tôi, Nhạc Trọng! Các người nghe đây, đi tiền tuyến thủ vững hai mươi phút tuyệt đối hữu tử vô sinh! Cao Minh Hào chính là vứt bỏ chúng ta, hắn muốn chúng ta tranh thủ thời gian cho hắn chạy đi! Uổng cho tôi trung thành và tận tâm với hắn như vậy, thật làm cho người ta thất vọng đau khổ.

Hồ Nghị nhìn qua hai mươi tên bộ hạ chung quanh và nói:

- Các huynh đệ! Các người đi theo tôi lâu như vậy nên tôi không làm khó dễ các người, ai muốn tận trung với Thanh Trúc Bang, tận trung với Cao Minh thì cứ đi ra tiền tuyến chịu chết. Hồ Nghị tôi tuyệt không làm khó dễ! Nguyện ý đi với tôi đầu nhập vào Nhạc Trọng thì đi.

Hai mươi tên bộ hạ đang đau đầu suy nghĩ nếu theo Thanh Trúc Bang thì chết, đầu nhập người khác thì đắc tội cao tầng Thanh Trúc Bang. Lúc này Cao Minh Hào một lần hành động muốn bọn họ đi tìm chết, bọn họ không muốn chết.

Một tên dáng người khôi ngô, tướng mạo đường đường, đẳng cấp cường hóa 27 nhìn qua Hồ Nghị nói ra:

- Hồ Nghị!! Cao Minh Hào hắn không muốn chết, chúng ta cũng không muốn chết!! Hắn đã làm tuyệt thì cũng đừng trách chúng ta! Tôi theo anh!

- Đúng rồi!! Theo anh!

"..."

Trong đám người đại bộ phận mọi người lớn tiếng phụ họa, ai cũng không muốn chết ở nơi quỷ quái này.

- Như vậy Lưu Liệt!! Gặp lại!

Hồ Nghị nhìn qua Lưu Liệt nói một câu, cũng không quay đầu lại mang theo hai mươi tên thủ hạ đi qua hướng của Nhạc Trọng.

Lưu Liệt do dự dậm chân một cái và nói:

- Chờ một chút, tôi đi theo anh tới chỗ Nhạc Trọng!

Hồ Nghị chém giết biến dị thú chặn đường, liên tục chém giết mấy chục đầu biến dị thú thì hắn mới mang người tới chỗ của Nhạc Trọng.

Hồ Nghị cả người là máu đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:

- Đại ca!! Tôi tới rồi.

Nhạc Trọng nhìn Hồ Nghị và trầm giọng hỏi:

- Tiểu báo tử! Tại sao là anh? Phát sinh chuyện gì?"

Nhạc Trọng biết rõ thằng này là đầu đất trọng nghĩa khí nhất, cho dù hắn sáng lập đại bang phái là một trong bốn bang phái của thành phố Quý Trữ Thanh Thạch Bang, Hồ Nghị cũng không có đi tìm nương tựa hắn đầu tiên, mà là lựa chọn ở lại Thanh Trúc Bang hiệu lực cho Cao Minh Hào. Hiện tại Hồ Nghị dẫn người đi tới đây là đã xảy ra vấn đề.

Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:

- Đại ca! Cao Minh Hào muốn tôi chịu chết, tôi không muốn, dẫn người đi tới đây nương tựa anh. Thiên Long bang! Thanh Trúc Bang cũng đã trốn! Bây giờ ở trong trấn nhỏ này chỉ còn lại anh mà thôi! Đại ca, hiện tại anh có tính toán gì?

Nhạc Trọng trầm tư một hồi, trong mắt hiện ra vẻ kiên nghị, nói:

- Thủ vững nơi này!! Tôi tuyệt không có thể lui!

Lưu Liệt nhịn không được nói ra:

- Vì cái gì? Nhạc lão đại! Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang đều rút lui! Biến dị thú không lâu sẽ giết qua nơi này. Ở lại chỗ này chỉ còn đường chết.

Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Chúng ta ở chỗ này xây rất nhiều công sự! Đủ để ngăn cản những biến dị thú cấp thấp. Nếu như lui ra khỏi trấn nhỏ, chỗ đó lực lượng phòng ngự bạc nhược yếu kém, một chút công sự phòng ngự cũng không có! Đi vào trong đó cũng chỉ có một con đường chết! Tiểu báo tử, anh dẫn người lập tức gia nhập tiền tuyến. Anh chuyên môn săn giết biến dị thú cỡ lớn, có vấn đề gì không? Vấn đề còn lại do tôi giải quyết.

Hồ Nghị nhếch miệng nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:

- Hắc hắc! Đại ca!! Những biến dị thú cỡ lớn để tôi giết đi! Các huynh đệ cùng tôi xông lên nào!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)