Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0407

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0407: Thu nạp bại binh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhạc Trọng nhìn qua chung quanh một vòng, chỉ thấy cường giả các nơi nổ lực, dựa vào công sự đơn giản phòng ngự, quân của hắn miễn cưỡng ngăn cản được công kích của biến dị thú.

Mà chủ yếu là nhờ vào Nhạc Trọng săn giết vài con biến dị thú cấp hai thủ lĩnh nên mới dẫn tới biến dị thú sụp đổ, rất nhiều biến dị thú tán đi, lại có Thiểm Điện mang theo tiểu đệ gia nhập chiến đoàn, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ được.

Nhưng mà dù như vậy lúc này tình thế đã thập phần nguy cấp. Trong tay của Nhạc Trọng chỉ có mười tên người cườn hóa cấp 30 và hai trăm người cường hóa cấp thấp dựa vào công sự đơn giản, đa số đẳng cấp cường hóa không đều, không có kỹ năng cường hóa, kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược yếu kém.

Những kỹ năng cường hóa kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược yếu kém xây dựng công sự còn có thể, nhưng mà bảo bọn họ chém giết với biến dị thú chính là bị miểu sát. Bọn họ cũng không phải là Tân Giai Nhu nhờ vào trang bị hệ thống thần ma mà chém giết, bọn họ chỉ là người bình thường, muốn bọn họ vượt cấp chiến đấu với biến dị thú cao cấp thì bọn họ không có bổn sự này.

Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân ở bên cạnh, đem vài bản sách kỹ năng vừa có được ném cho nàng, đồng thời đem trang bị thần ma đưa cho nàng.

- Học đi! Sau đó mặc bộ trang bị này vào!

Trữ Vũ Hân trong khoảng thời gian này biểu hiện xem như trong quy củ, trong nguy cơ trước mắt dùng nàng cũng được. Nhạc Trọng lúc này người có thể tín nhiệm không nhiều lắm, ngoài Trữ Vũ Hân không có ai tin cậy được nhiều.

Trữ Vũ Hân tiếp nhận vài bản sách kỹ năng cấp ba từ Nhạc Trọng và trang bị hệ thống thần ma thì trong mắt sáng ngời, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười xinh đẹp:

- Cảm ơn!

Có được trang bị hệ thống thần ma tốt, kỹ năng tốt ủng hộ mới có thể thoát thai hoán cốt, vượt cấp khiêu chiến biến dị thú cao cấp. Tân Giai Nhu sở dĩ có thể khiêu chiến với biến dị thú cao cấp cũng là do nàng được Nhạc Trọng đưa cho trang bị thần ma trung cấp.

Mạc Hương Lăng nhìn qua Trữ Vũ Hân thoáng cái có vài bản sách kỹ năng cấp ba và một bộ trang bị thần ma thì chạy lên ôm cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng:

- Ca ca bất công!! Hương Lăng cũng muốn!

Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Mạc Hương Lăng an ủi:

- Bây giờ không phải là lúc! Đợi cơ hội lần sau rồi nói!

- Ân!

Mạc Hương Lăng chỉ hơi làm nũng chứ không ép buộc Nhạc Trọng phải cho.

Trị liệu tốt thương thế xong thì Nhạc Trọng chợt xuất ra Thần Tuyền Trà uông vào một ngụm. Thần Tuyền Trà tuy hiện tại không cách nào cường hóa tăng cường tinh thần của Nhạc Trọng nhưng lại tăng tốc độ khôi phục. Trong cục diện này khôi phục được một điểm tinh thần là rất tốt.

Ở trong trấn nhỏ, bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang buông tha trận doanh nên khắp nơi biến dị thú hoành hành.

Tất cả thằn lằn biến dị xuyên thẳng qua các loại kiến trúc, tấn công truy tung cường giả nhân loại, không ngừng ăn thịt bọn họ!

Một nam tử dáng người khôi ngô, cầm trong tay một thanh Lang Nha bổng nặng mấy trăm cân múa như cây tăm tạo ra gió lốc, thủ hộ trước người bảy người. Những con biến dị thú chỉ cần tới gần Lang Nha bổng thì thân thể của nó bị hút vào và nát tan.

Người đại hán này ở thành phố Quý Trữ bên chính là một bang chủ tiểu bang Cự Thần Bang. Bang chủ Trịnh Đồ chính là người tiến hóa hệ sức mạnh nên thực lực vô cùng kinh người.

Trịnh Đồ vừa chém giết biến dị thú vừa chửi ầm lên:

- X con mẹ tổ tông mười tám đời của Địch Nha!! Nếu như lão tử còn sống quay về thành phố Quý Trữ, lão tử nhất định phải giết sạch tiện chủng Thiên Long bang!

Bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang dẫn đầu chạy thục mạng, vô số biến dị thú từ chỗ bọn họ chạy vào trong, mọi người cùng hỗn loạn. bang chúng dưới trướng Trịnh Đồ cũng chết tám người.

Hiện tại cũng chỉ có Trịnh Đồ và bảy hảo huynh đệ của hắn là còn sống, chuyện này làm cho Trịnh Đồ tràn ngập phẫn nộ và oán hận Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang.

Một gã toàn thân là máu, xương cốt thân thể gãy vỡ nhìn qua Trịnh Đồ vẻ mặt bi thương nói:

- Bang chủ ngài mau chạy đi!! Mặc kệ chúng ta! Chúng ta là trốn không thoát! Têếp tục như vậy cả bang chủ cũng chết ở đây.

Trịnh Đồ có chút thô lỗ quát:

- Đừng nói nhảm!! Lão tử Trịnh Đồ không phải loại người bỏ huynh đệ chạy một mình.

Trịnh Đồ trước tận thế là đồ tể, sau tận thế tụ tập mười mấy tên người cường hóa thành lập Cự Thần Bang. Bang phái tuy nhỏ nhưng huynh đệ vô cùng tốt. Trịnh Đồ cũng không phải gia hỏa tâm tư lớn, hắn sáng lập Cự Thần Bang cũng chỉ muốn bảo vệ mình trong tận thế mà thôi, hắn đối với huynh đệ trong bang thật sự đối đãi như nhau.

Nghe Trịnh Đồ nói thì bảy người cảm động, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao đi ra ngoài chém giết biến dị thú, chia sẻ áp lực cho Trịnh Đồ.

Đúng lúc này mấy chục con trâu kết thành trận thế, vô cùng hung mãnh lao qua bên này. Nhìn thấy mười mấy con trâu đang vây quanh, trong lòng bảy người hiện ra thần sắc tuyệt vọng:

- Hết!

Trịnh Đồ tuy mạnh nhưng ngăn cản hơn mười con trâu biến dị là không thực tế, thế nhưng nếu né tránh thì bốn người sau lưng của hắn phải chết.

Đúng lúc này một đạo thân ảnh màu trắng xuyên qua đàn trâu, ánh đao chớp động và chém bay đầu đám trâu, vô số cỗ thi thể không đầu té xuống đất.

Trịnh Đồ nhìn thấy vô số thi thể con trâu không đầu thì rùng mình.

- Cao thủ!

Ánh đao chớp động và cao thủ chém giết trâu biến dị mấy hô hấp đã tới trước người của Trịnh Đồ, đó là người tiến hóa nhanh nhẹn Bạch Tiểu Thắng.

Trịnh Đồ nhìn Bạch Tiểu Thắng và trầm giọng nói.

- Vị huynh đệ kia!! Đa tạ! Ân cứu mạng, Trịnh Đồ tuyệt không dám quên!

Bạch Tiểu Thắng nhìn bảy tên chiến sĩ sau lưng Trịnh Đồ và thản nhiên nói.

- Không cần khách khí! Tôi là Bạch Tiểu Thắng của Thanh Thạch Bang! Phụng mệnh tới đây tập kết cao thủ nhân loại. Anh gọi là Trịnh Đồ a! Mang theo huynh đệ của anh đi tới trận địa của Thanh Thạch Bang đi! Như vậy bọn họ còn có đường sống. Nếu không bọn họ chết chắc! Tôi cần phải đi tới chỗ người khác.

Nói xong thân hình Bạch Tiểu Thắng chớp động, chạy vào sâu trong trấn nhỏ. Nếu như không có nữ nhân thì hắn không muốn lãng phí tinh lực, Bạch Tiểu Thắng làm việc coi như đáng tin cậy, hắn làm tay chân cao cấp là lựa chọn tốt nhất.

Một tên chiến sĩ do dự nhìn qua Trịnh Đồ.

- Làm sao bây giờ, bang chủ? Có nên đi nương tựa vào Nhạc Trọng không?

Trịnh Đồ không do dự chém đinh chặt sắt nói:

- Đi!! Đương nhiên phải đi! Cho dù Nhạc Trọng muốn Cự Thần Bang thần phục cũng không có vấn đề, chỉ cần mọi người đều còn sống, vậy đủ rồi!

Trịnh Đồ nhanh chóng đưa ra quyết định và nhanh chóng chạy về phía trận địa của Nhạc Trọng.

Bạch Tiểu Thắng chui vào trong trấn nhỏ, không ngừng cứu người cường hóa ra ngoài, khuyên bảo bọn họ tụ tập tới bên người của Nhạc Trọng và Thanh Thạch Bang bên kia.

Những người cường hóa như con ruồi không đầu này nghe được Thanh Thạch Bang vẫn còn thủ vững trận địa, chợt không ngừng lao qua trận địa của Nhạc Trọng.

*****

Trong trấn nhỏ này có ba ngàn người cường hóa cho nên không thiếu cao thủ, thế nhưng mà không có người tổ chức, thực lực mạnh mẽ nhưng không thể nào ngăn được biến dị thú đông đảo. Nếu mạnh như Nhạc Trọng đơn thương độc mã chiến đấu với biến dị thú thì thời gian cũng không quá lâu.

Cao thủ trong trấn nhỏ không ngừng lao vào trận địa của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng liền mang thương minh, thể lực cơ hồ hao hết ra đằng sau tạm nghỉ ngơi, những cường giả còn sức chiến đấu phải ra tuyến đầu chém giết biến dị thú.

Có những cao thủ kia gia nhập lại có Nhạc Trọng chỉ huy, chiến tuyến trở nên càng thêm vững chắc. Vốn có cao thủ thao túng đại địa giúp đỡ, từng mặt tường đất đột nhiên mọc lên cao ngăn cản đường đi của biến dị thú.

Nhạc Trọng lợi dụng những cao thủ này cải biến địa hình, duy trì địa hình. Cao thủ còn lại lợi dụng địa hình chém giết biến dị thú. Những địa hình bị biến dị thú cỡ lớn phá hư thì Hồ Nghị mang theo một tiểu đội người tiến hóa đi chém giết. Những biến dị thú cỡ nhỏ lực lượng không được, căn bản không cách nào phá hư địa hình. Chuyện này chính là Nhạc Trọng chỉ huy cao thủ cùng lợi dụng công sự mới ngăn cản được.

Thời điểm Nhạc Trọng hơi chút thở một ngụm thì Ưng Khai Sơn đi tới bên người của Nhạc Trọng vẻ mặt cổ quái nói:

- Lão đại!! Thải Phượng bang cũng tới!

Nhạc Trọng nghe vậy nhíu mày một cái.

- Thải Phượng bang cũng tới?

Trong bốn đại bang phái thành phố Quý Trữ này có Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang vì bảo trì thế lực của mình mà bỏ chạy ra khỏi trấn nhỏ.

Thải Phượng bang hiện tại cũng dựa đi tới, Nhạc Trọng cũng không biết chuyện này là tốt hay xấu. Dù sao Thải Phượng bang cũng là một trong bốn đại bang phái trong thành phố Quý Trữ, có được tư cách tranh đoạt quyền chủ đạo của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trầm mặc một hồi và nhìn qua hướng Thải Phượng bang nói ra:

- Đi! Dẫn tôi đi gặp Đinh Mị!

Nhạc Trọng đi tới vị trí của Thải Phượng bang, nhìn thấy một trăm bang chúng của Thải Phượng bang toàn thân nhiễm máu tươi, rất nhiều người trên người còn bị trọng thương, không ngừng thở hổn hển, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.

Thải Phượng bang vốn cho hai trăm bang chúng hạch tâm gia nhập vào lần chém giết biến dị thú cấp ba lần này, thế nhưng mà chưa thấy tăm hơi của biến dị thú cấp ba, các nàng đã chết một trăm tỷ muội, tổn thất thảm trọng.

Thải Phượng bang chuẩn bị không có đầy đủ như Nhạc Trọng, các nàng cũng không có Thiểm Điện tống lĩnh tộc đàn chém giết giúp. Thiên Long bang cùng Thanh Trúc Bang vứt bỏ chiến tuyến thì các nàng đối mặt với nhiều biến dị thú vây công, tử chiến xong thì chỉ còn trên trăm tỷ muội sống sót.

Đinh Mị đi tới trước mặt của Nhạc Trọng nói thẳng:

- Nhạc Trọng! Thải Phượng bang chúng tôi có thể nghe anh điều động! Nhưng mà anh phải cho tỷ muội chúng tôi nghỉ ngơi và khôi phục đã!! Cho thương binh trị liệu tốt.

Nhạc Trọng nhìn thấy Đinh Mị sảng khoái như thế, cũng gật gật đầu không chút khách khí hạ đạt mệnh lệnh:

- Tốt! Xin mời Đinh bang chủ dẫn người hiệp trợ bên kia một chút, cho những người bị thương nghỉ ngơi đi.

- Bọn tỷ muội! Đi theo tôi!

Đinh Mị nhìn Nhạc Trọng sau đó nhìn qua ba mươi cao thủ nói ra. Rất nhanh Đinh Mị dẫn người giết vào chiến tuyến, thay thế đám chiến sĩ mệt mỏi đi nghỉ ngơi.

Sâu trong trấn nhỏ bởi vì có đại lượng người cường hóa hội tụ đến trận doanh của Nhạc Trọng, cho nên rất nhiều biến dị thú cũng vây giết bang chúng Thiên Long bang của Địch Nha, làm cho chiến sĩ của hắn chết tổn thương thảm trọng.

- Ah!

Một gã chiến sĩ Thiên Long bang gầm lên giận dữ, một đao chém giết một con khỉ biến dị. Sau một khắc con khỉ khác bạo lên, hung hăng một quyền đánh vào đầu của tên chiến sĩ Thiên Long bang, ngạnh sanh sanh đánh nát đầu của tên chiến sĩ Thiên Long bang.

Một con biến dị linh miêu nhào vào trên người của chiến sĩ Thiên Long bang, mở cái miệng dính máu cắn một cái, hàm răng sắc bén xuyên thủng cổ của chiến sĩ Thiên Long bang, máu nóng bắn vào mặt của con linh miêu này, làm cho nó trở nên dữ tợn hơn.

- Làm sao bây giờ? Tống Hâm!

Địch Nha nhìn bộ hạ của mình chết đi trước mặt thì hoảng sợ nói ra.

Tống Hâm nhìn qua chung quanh, hạ giọng nhìn qua Địch Nha nói ra:

- Lão đại! Kế hoạch hôm nay chỉ có tẩu vi thượng sách! Chỉ cần còn sống, thì có cơ hội đông sơn tái khởi!! Chúng ta bây giờ lập tức chạy đi.

Địch Nha sắc mặt một dữ tợn nói:

- Cái gì? Mày bảo tao bỏ huynh đệ lại chạy một mình sao?

Tống Hâm động tình nói ra:

- Lão đại! Hiện tại không trốn thì lát nữa không còn cơ hội nữa! Ngài là bang chủ Thiên Long chúng ta! Có ngài mới có Thiên Long bang ah!! Những người khác có thể chết, lão đại ngài không thể chết!! Vi Thiên Long bang, xin ngài sống sót.

Trong mắt Địch Nha hiện ra thần sắc thống khổ vỗ vai của Tống Hâm nói:

- Được rồi!! Vì Thiên Long bang tôi đành phải ham sống sợ chết!! Gió mạnh mới biết cỏ cứng quốc loạn lộ ra trung thần, Tống Hâm, chân thành của anh tôi không quên đâu. Trở lại thành phố Quý Trữ tôi sẽ phong anh thành trưởng lão.

Trên mặt Tống Hâm hiện ra thần sắc vui mừng:

- Tạ lão đại!

Địch Nha nhìn qua những bang chúng Thiên Long bang khôn ngừng chém giết và dẫn theo mười tâm phúc bỏ lại đám bang chúng chạy đi.

Lúc này chạy trốn chết, Địch Nha làm bang chủ Thiên Long bang cũng thể hiện thực lực đáng sợ, sáu cái mâm thép răng cưa tròn bay quanh người, tất cả biến dị thú tiếp cận hắn thì chợt bị sáu mâm tròn cưa thành vài đoạn.

Bên người của Địch Nha có hơn mười tâm phúc cũng thi triển kỹ năng cường đại đánh giết biến dị thú.

Đột nhiên lúc này một thân ảnh cực lớn xuất hiện sau lưng bang chúng Thiên Long bang, một cái lưỡi lớn hiện ra, trực tiếp đem một tên tâm phúc của Địch Nha nhét vào trong miệng của mình.

Địch Nha nhìn qua cự thú kia sắc mặt đại biến, thân hình chớp động, tốc độ tăng vọt gấp đôi, mấy lần chớp động đã chui vào trong rừng cây.

Cự thú kia nhảy lên, đầu lưỡi không ngừng chớp động, những tên chiến sĩ Thiên Long bang đang phóng thích kỹ năng bị đầu lưỡi của nó cuốn lấy và ăn sạch.

Trừ hai tên cao thủ thực lực cường hoành ra, hơn người bang chúng Thiên Long bang bị cự thú thôn phệ không còn.

Sau khi cự thú thôn phệ hơn mười chiến sĩ Thiên Long bang thì không còn hứng thú với bọn người Địch Nha chút nào cả, lập tức vọt vào trong trấn nhỏ.

- Lão đại trốn!

- Đáng chết! Địch Nha vương bát đản bỏ chúng ta lại mà trốn!

- Tao đã sớm biết rõ Địch Nha vương bát đản không đáng tin cậy!

"..."

Rất nhanh chuyện Địch Nha mang theo tâm phúc một mình đào thoát đã bị cả cao thủ Thiên Long bang biết được, một cổ biệt khuất bi phẫn hiện ra trong lòng của bọn họ, làm cho bọn họ oán hận.

Thiên Long bang lúc này chỉ còn sót lại bốn người tiến hóa tụ tập cùng một chỗ. Bọn họ vừa lui lại không lâu thì có một gã người tiến hóa đã chết trong vây công của biến dị thú, hiện tại người tiến hóa của Thiên Long bang chỉ còn lại bốn người bọn họ mà thôi.

Một tên nam tử trung niên nhỏ gầy, làn da ngăm đen, hai tay che kín vết chai nhìn chằm chằm vào tên trun niên ngũ quan đoan chính, mày rậm tai to, lớn lên hết sức xuất sắc hỏi:

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)