Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0431

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0431: Thôn phệ giả!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Năm thước tường thành theo Nhạc Trọng xem ra cũng không ngăn cản nổi thi hải khổng lồ. Nhưng chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi đã dựng lên bức tường năm thước thật sự là không đơn giản.

Nhạc Trọng suy tư một chút trực tiếp ra lệnh:

- Trầm Anh, ông tổ chức nhân công, lập tức ở bên ngoài Quý Trữ thị xây dựng công sự, lấy cạm bẫy! Còn nữa, tổ chức cư dân phương hướng khu cảng tây di động về thành nam. Tận lực đem khu cảng tây để trống, làm hòa hoãn xung đột!

- Dạ!

Nhạc Trọng ra lệnh:

- Hồ Nghị, anh mang hai trăm cao thủ đi tuyến đầu thư kích thi đàn! Làm hết sức, vừa thấy không ổn phải lập tức lui lại, tận lực bảo tồn thực lực!

Trong thời tiết tùy thời đều sẽ xuất hiện bão tuyết, Nhạc Trọng điều động hai trăm cao thủ đi thư kích thi đàn đã là cực hạn. Nếu không phải mùa đông, hắn thật muốn mang đại bộ đội đi xử lý thi đàn.

- Dạ, thủ lĩnh!

Hồ Nghị thập phần hưng phấn đáp ứng.

Nhạc Trọng nhìn quanh bốn phía trầm giọng nói:

- Những người còn lại tiếp tục huấn luyện, chờ đợi mệnh lệnh! Cuộc chiến này tôi quyết định tiến hành quyết chiến bên ngoài Quý Trữ thị. Cuộc chiến này quyết định sinh tử của chúng ta, hi vọng mọi người toàn lực chuẩn bị chiến tranh!

Trong lòng mọi người rùng mình trầm giọng đáp:

- Dạ!

Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, mọi người động.

Theo Trầm Anh tổ chức, dân chúng khu cảng tây bắt đầu hướng khu thành nam di chuyển.

Đồng thời hơn mười vạn nam giới được tổ chức bắt đầu xây dựng công sự bên ngoài khu cảng tây.

Nhiều người lực lượng lớn, dưới sự nỗ lực của hơn mười vạn nam giới vô số công sự sơ sài cơ hồ trong vòng một đêm đã được xây dựng trải rộng bên ngoài khu cảng tây Quý Trữ thị.

Bên trong Quý Trữ thị, vô số nữ tính cũng được động viên, nấu cơm nóng nước sôi mang tới ủy lạo những nam giới vì bảo hộ gia viên mà khổ cực cả ngày đêm kia.

Hồ Nghị mang theo hai trăm cao thủ mỗi người mang theo trang bị nặng hơn trăm ký, mặc quân phục tác chiến, cưỡi xe máy chạy ra tuyến đầu.

Nhạc Trọng vốn định tự mình đi ra tiền tuyến tiến hành chiến đấu, nhưng hắn vừa cướp Quý Trữ thị chưa được bao lâu, lòng người không ổn định, tâm phúc quá ít. Một khi hắn rời đi, có lẽ sẽ có kẻ dã tâm nhảy ra. Bởi vậy vì ổn định đại cục, hắn lựa chọn trấn thủ trung tâm. Cuộc chiến này hắn tuyệt đối không thể bại, một khi chiến bại, gần chín mươi vạn dân chúng sẽ tử vong trong miệng thi triều khổng lồ kia.

Hồ Nghị mang đội ngũ cưỡi xe máy lao nhanh, gần bốn giờ đã xuất hiện trước ba trăm vạn thi đàn.

- Thật quá đồ sộ ah!

Hồ Nghị cùng hai trăm cao thủ đứng trên gò cao nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy ba trăm vạn thi đàn kéo dài vài chục dặm, vừa nhìn cơ hồ là vô biên vô hạn, chẳng khác gì thủy triều có thể cắn nuốt hết thảy.

- Bắt đầu đi!

Hồ Nghị nhìn chung quanh một vòng, lấy ra một cây súng ngắm nhắm bên dưới trực tiếp nã một phát súng.

Phanh một tiếng súng vang, đầu một con tang thi trực tiếp nổ tung.

Bị tiếng súng hấp dẫn, thi đàn khổng lồ bắt đầu xảy ra dị động, từng bầy tang thi như nước thủy triều tràn về chỗ sườn núi mà nhóm người Hồ Nghị đang đứng.

- Thật sự là nhiều lắm! Giết đến nỗi tay tôi đều mềm!

Một gã cường hóa giả 38 cấp vung tay lên, từng đạo không khí nhận trực tiếp cắt qua hư không trảm lên trên đầu tang thi, lập tức đem đầu hơn hai mươi con tang thi chém bay.

Một gã có được kỹ năng thao túng súng ống hai tay cầm hai khẩu súng trường 03 thức, không ngừng bắn, mỗi lần đều có hai con tang thi bị đánh bạo.

Một gã cường hóa giả có được kỹ năng điều khiển thực vật gieo xuống một viên mầm móng thực vật biến dị, ngay sau đó vô số cây mây biến dị từ dưới đất mọc lên, quấn quanh trên người đám tang thi, đem chúng trực tiếp xé nát.

Càng nhiều chiến sĩ cầm súng trường 03 thức không ngừng bắn tỉa đem thi đàn lần lượt bạo đầu.

Trong hai trăm cao thủ, cấp bậc cường hóa của mỗi người đều trên 30 cấp, chém giết không ít tang thi. Họ không hề có chút tâm lý sợ hãi bọn chúng, chỉ cần thể lực họ còn đầy đủ sẽ rất khó giết chết được bọn họ.

Do hai trăm cao thủ thi triển dị năng, tuy rằng chung quanh núi nhỏ vây đầy thi đàn rậm rạp nhưng nhất thời cũng không thể công phá phòng tuyến của bọn họ.

Thật nhiều tang thi bị giết chết, sau đó lại bị thi đàn giẫm đạp biến thành thịt vụn.

Không bao lâu đội ngũ hai trăm cao thủ đã giết chết hơn hai ngàn con tang thi.

Đúng lúc này từ bên trong thi đàn khổng lồ đột nhiên tách ra, hơn mười con tang thi thân cao ba thước, bụng lớn, tứ chi thô, có cái đuôi dài, thân thể khoác một tầng lân giáp, ánh mắt đã hoàn toàn thoái hóa, hai tay biến thành móng vuốt sắc bén, răng nanh vô cùng bén nhọn xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

Mấy con tang thi kia vừa xuất hiện lập tức cắn nuốt thi thể tang thi bình thường, sức ăn của chúng giống như không hề có chút hạn chế, không ngừng đem thi thể tang thi bình thường nuốt vào trong bụng.

Hồ Nghị nhìn mấy con tang thi kỳ dị đang cắn nuốt thi thể tang thi bình thường, một tin tức thoáng hiện trong đầu của hắn.

- Quái vật 60 cấp: Thôn phệ giả 1 hình. Có thể cắn nuốt thi thể tang thi bình thường không ngừng tiến hóa biến thành mạnh mẽ. Cấp bậc ban đầu là 50 cấp, cắn nuốt tang thi bình thường có thể tiến hóa tới 70 cấp. Cắn nuốt tang thi cao cấp còn có thể tiếp tục biến dị tiến hóa!

Hồ Nghị vừa chứng kiến con tang thi thôn phệ giả 1 hình, trong lòng rùng mình, nhanh chóng dùng súng trường nhắm ngay đầu con tang thi thôn phệ giả 1 hình điên cuồng bắn phá.

Mưa đạn dày đặc bắn lên trên đầu con tang thi thôn phệ giả 1 hình, liền bắn ngược trở ra, không cách nào thương tổn được nó chút nào.

- Để tôi!

Một gã cao thủ thao túng không khí nhận bên cạnh Hồ Nghị thấy cảnh này trong mắt chợt lóe dị quang, hao phí thật nhiều thể lực ngưng tụ ra một không khí nhận đủ sức phá vỡ xe thiết giáp cỡ lớn, hướng con tang thi thôn phệ giả chém tới.

Không khí nhận chém lên trên người thôn phệ giả, làn da của nó chợt hõm vào liền hóa giải lực phá hoại của không khí nhận. Ngay sau đó con thôn phệ giả mở mồm to phun ra một đạo độc tiễn đen như mực cắt qua hư không nháy mắt đâm vào trên người vị cao thủ kia.

- A...

Vị cao thủ bị độc tiễn bắn trúng phát ra tiếng thét thê thảm, thân thể trong chớp mắt biến thành thối rữa, hai mắt mắt đi tinh thần, lập tức hướng Hồ Nghị bổ nhào tới.

Hồ Nghị biến sắc một cước đá lên người tên cao thủ đem hắn đá ngã trên mặt đất:

- Trương Chính! Anh đang làm gì đó?

Tên cao thủ thao túng không khí nhận hai mắt vô thần, liền bò lên hướng những người khác đánh tới.

Sắc mặt Hồ Nghị đại biến, tiến lên một bước dài, ám ma đao trong tay hóa thành một quỹ tích ảo ảnh trực tiếp chém ngang đầu Trương Chính, chém bay đầu hắn.

- Hắn bị lây nhiễm! Đáng chết! Mọi người cẩn thận, con thôn phệ giả kia có thể phun ra nọc độc làm người bị lây nhiễm, đừng để nó bắn trúng người!

*****

Nghe được lời nói của Hồ Nghị, sắc mặt mọi người đại biến. Từ sau khi bọn họ mặc vào bì giáp biến dị thú cũng rất ít có vật gì có thể làm nguy hại đến tính mạng của bọn họ. Nhưng ở cuối thời sơ kỳ, cảnh tượng thật nhiều người biến thành tang thi đáng sợ vẫn giấu kín trong lòng bọn họ. Công kích của họ liền biến thành bảo thủ, không dám dễ dàng phát động tiến công với thôn phệ giả bên dưới, chỉ không ngừng chém giết thi đàn bình thường.

Mấy chục con thôn phệ giả cũng không nóng lòng tấn công bọn họ, chỉ ở một bên chậm rãi cắn nuốt thi thể tang thi bình thường chung quanh.

Hồ Nghị nhìn mấy chục con thôn phệ giả chiếm cứ dưới chân núi, trong mắt hiện lên vẻ lo âu:

- Đáng chết, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải ở chỗ này nhìn đàn quái vật kia không ngừng mạnh mẽ lên sao?

Hai trăm cường giả trên núi nhỏ không ngừng chém giết thi đàn bình thường, mà thôn phệ giả lại không ngừng cắn nuốt thi thể tang thi chung quanh, song phương duy trì cục diện bế tắc.

Nhưng Hồ Nghị cũng hiểu được thập phần rõ ràng đợi sau khi đàn thôn phệ giả tiến hóa xong sẽ phát động một kích lôi đình, đem toàn bộ bọn họ xử lý.

Ngay khi đoàn người Hồ Nghị đang chiến đấu kịch liệt ở tiền tuyến, trong một tòa biệt thự tại Quý Trữ thị, Trương Tuyết Vong cùng phó quan của hắn tên Vu Hồng đang cùng nhau uống rượu buồn.

Vu Hồng uống một hớp rượu, phun ra một hơi chửi ầm lên:

- Mẹ nó! Nhạc Trọng thật là hỗn đản! Chúng ta rõ ràng đã giúp hắn cướp lấy Quý Trữ thị, lập được công lao hãn mã, nhưng hắn lại đem chúng ta nhét vào tân binh doanh! Đây rõ ràng là qua sông đoạn cầu, không tín nhiệm chúng ta đi!

Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Vu Hồng, khẽ cau mày trầm giọng nói:

- Lão Vu, anh uống nhiều quá. Nếu lời của anh bị thủ lĩnh nghe được chúng ta đều có đại họa!

Vu Hồng nghe vậy khinh miệt cười nói:

- Thủ lĩnh cái gì? Vị trí thủ lĩnh này của hắn còn không phải cướp tới! Nếu không có chúng ta, Quý Trữ thị sẽ có được nhiều người sống sót như vậy. Hắn trái ngược trực tiếp cướp vị trí của chúng ta, còn đem chúng ta ném vào tân binh doanh. Hắn thật là hỗn đản, doanh trưởng, chúng ta làm phản đi!

Trong lòng Trương Tuyết Vong cả kinh, liếc mắt nhìn Vu Hồng thản nhiên nói:

- Lão Vu, anh uống nhiều quá rồi!

Tuy rằng trong miệng khuyên bảo nhưng trong lòng Trương Tuyết Vong lại nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn. Một doanh trưởng của chủ lực doanh tinh nhuệ cùng doanh trưởng một tân binh doanh tuy rằng đều là doanh trưởng, nhưng địa vị song phương hoàn toàn khác hẳn. Tiếng nói của doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ vang dội hơn những doanh trưởng khác rất nhiều.

Trương Tuyết Vong từ doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ biến thành doanh trưởng tân binh doanh, trong lòng tự nhiên có chút oán hận. Nhưng hắn thập phần rõ ràng lúc này Nhạc Trọng đã đứng vững gót chân trong Quý Trữ thị, nếu hắn nhảy ra tạo phản sẽ có vô số người chủ động nhảy ra xử lý hắn tranh công với Nhạc Trọng.

Trong mắt Vu Hồng hiện lên quang mang kỳ dị, vỗ tay:

- Doanh trưởng, tôi biết anh đang lo lắng Nhạc Trọng thế lớn, đánh không lại hắn. Nhưng anh không cần lo lắng, chúng ta có rất nhiều người! Trịnh Cường, anh xuất hiện đi!

- Chào Trương doanh trưởng!

Một gã nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy từ trong một căn phòng đi ra nhìn Trương Tuyết Vong mỉm cười nói.

Trương Tuyết Vong nhìn nam tử trẻ tuổi kia, trong mắt thoáng hiện nét cảnh giác hỏi Vu Hồng:

- Lão Vu! Đây là...?

Nam tử có đôi mắt nhỏ kia nhìn Trương Tuyết Vong cười nho nhã lễ độ tự giới thiệu:

- Trương doanh trưởng, tôi tự giới thiệu trước. Tôi gọi là Lâm Trường Hải, tôi là một thành viên của Trung Hoa Đồng Minh Hội. Đồng Minh Hội của chúng tôi lấy việc khôi phục cả Hoa Hạ quốc làm nhiệm vụ của mình, dưới trướng có vô số cao thủ. Đồng Minh Hội nằm ở phân bộ Quảng Tây, chúng tôi có bảy vạn hội viên, lực lượng võ trang một vạn người. Minh chủ của chúng tôi biết Quý Trữ thị bị tên tiểu nhân Nhạc Trọng cướp quyền nên thập phần phẫn nộ, vì vậy phái tôi tới cùng Trương doanh trưởng ngài kết minh, lật đổ sự thống trị bạo ngược của Nhạc Trọng. Sau khi chuyện thành công, hi vọng Trương doanh trưởng có thể gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội, trợ giúp chúng tôi duy trì thống trị Quý Trữ thị!

Trong mắt Trương Tuyết Vong chớp động dị quang, hồi lâu mới chậm rãi nói:

- Trong tay Nhạc Trọng có lực lượng võ trang vạn người, các vị lấy cái gì đi lật đổ sự thống trị của hắn?

Lâm Trường Hải cười thần bí nói:

- Trương doanh trưởng, ngoại trừ ngài đã có hai gã cao tầng bất mãn Nhạc Trọng đã đáp ứng gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội. Hơn nữa có Thanh Trúc bang Cao Minh Hào, cao thủ Thiên Long bang, Ôn Phúc Tân tại Trần huyện cũng đã đáp ứng liên thủ với chúng tôi. Đến lúc đó chỉ cần quân đội của Trung Hoa Đồng Minh Hội vừa đến, các vị ở bên trong khởi sự, chúng ta nội ứng ngoại hợp tuyệt đối có thể đoạt lấy Quý Trữ thị. Hiện tại Nhạc Trọng đang bề bộn trong việc đối phó thi hải, hắn tuyệt đối sẽ không tưởng được chúng ta ra tay vào lúc này!

Trương Tuyết Vong trầm mặc một lúc, chậm rãi hỏi:

- Hiện tại ba trăm vạn tang thi của Nam Trữ thị đang di chuyển về hướng bên này. Sau khi cướp lấy Quý Trữ thị, Trung Hoa Đồng Minh Hội sẽ có biện pháp gì ứng đối tang thi?

Lâm Trường Hải nhàn nhạt cười:

- Mục tiêu ba trăm vạn tang thi chính là Quý Trữ thị, chỉ cần sau khi chúng ta tiêu diệt Nhạc Trọng, tổ chức nhân thủ rút lui khỏi Quý Trữ thị. Sau đó mới chậm rãi làm suy yếu lực lượng của tang thi, một ngày nào đó chúng ta sẽ đoạt lại Quý Trữ thị cùng Nam Trữ thị. Bảo tồn sinh lực mới là mấu chốt nhất!

Trương Tuyết Vong vừa nghe vậy giống như có điều do dự nào đó trong lòng lập tức bị chặt đứt, hắn trầm giọng đáp:

- Được! Tôi đáp ứng các vị! Đem kế hoạch của các vị nói cho tôi biết đi!

Lâm Trường Hải mừng rỡ đem kế hoạch của bọn họ từ đầu chí cuối nói lại với Trương Tuyết Vong.

Trên con đường từ Tân Tề thị đi thông Quý Trữ thị, một đội quân ước chừng vạn người mặc đủ loại áo bông đủ màu sắc hoa văn, lưng đeo vũ khí giẫm trên băng tuyết yên lặng hướng Quý Trữ thị đi tới.

Bên trong một vạn phần tử võ trang, đại bộ phận đều cầm dao hay gậy gộc. Chỉ có một ngàn năm trăm tinh nhuệ tay cầm súng trường, đồng thời còn có năm chiếc bộ binh chiến xa, mười chiếc pháo xa 122, sáu chiếc phóng tên lửa, tám chiếc xe tăng 96 thức.

Đội quân có cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh hỗn hợp hình thành, hiển nhiên đội quân này cũng không giàu có đủ trang bị võ trang tận răng cho toàn bộ chiến sĩ.

Nhạc Trọng đứng trên một đỉnh núi nhỏ, bên cạnh chỉ có một mình Bạch Cốt đi theo, hắn nằm trên mặt đất, xuyên thấu qua súng ngắm chim ưng nhìn đội quân hỗn hợp kia, trong lòng lẳng lặng đánh giá:

- Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội chính là đội quân như vậy? Lực lượng võ trang quả nhiên không kém!

- Di! Nhìn thấy người quen cũ!

Nhạc Trọng di động kính ngắm trên súng, đột nhiên nhìn thấy bên trong một chiếc thiết giáp thân ảnh bang chủ Thanh Trúc bang Cao Minh Hào đang ngồi ở vị trí cạnh người lái.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)