Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0453

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0453: Chém giết Võ Thần Ý
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Giết!

- Giết!

- Giết!

Những chiến sĩ Thiên Hoa hội giết đến đỏ mắt, lớn tiếng quat to chạy tới quân doanh.

Bên trong quân doanh, Nhạc Trọng một đường thủ tiêu mấy chục chiến sĩ Thái quân, Võ Thần Ý mang theo hơn bốn mươi cường hóa giả còn lại chặn ngang trước mặt hắn.

- Vì đế quốc phục hưng! Mọi người cùng nhau tiến lên! Giết hắn!

Võ Thần Ý liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lớn tiếng giận dữ hét.

Hơn bốn mươi cao thủ phát động kỹ năng, từ khắp bốn phương tám hướng công kích Nhạc Trọng.

- Một đám ngu xuẩn!

Nhạc Trọng nhìn những kỹ năng công kích tới, lạnh lùng cười, trong tay chợt xuất hiện một khẩu trọng súng máy 12. 7mm.

Hắn cầm trọng súng máy hướng bốn mươi cường hóa giả kia điên cuồng bắn phá.

Những viên đạn như thác nước trút xuống đám cao thủ đang xông tới.

Một gã cường hóa giả nhanh nhẹn bị viên đạn bắn trúng bên hông, lập tức bị xung lực thật lớn chặn ngang cắt thành hai đoạn.

Một gã cường hóa giả lực lượng hệ vừa xông lên một bước đã bị viên đạn oanh trúng cổ, đầu của hắn nháy mắt phóng lên cao.

[CHARGE=3]

Một gã tinh thần hệ phát động niệm lực bích chướng ngăn chặn được mười viên đạn bắn tới, nhưng lại biến sắc, niệm lực bích chướng hỏng mất, bản thân phun ra ngụm máu tươi ngay sau đó thân thể hiện ra thật nhiều lỗ máu.

Nhạc Trọng có được cự lực gấp bảy lần người thường, sức nặng cùng sức giật của trọng súng máy đối với hắn mà nói không thành vấn đề. Trọng súng máy ở trong tay hắn sử dụng xuất thần nhập hóa, điên cuồng cắn nuốt sinh mạng của hơn bốn mươi cường giả kia, chỉ một lần đối mặt còn có mười lăm cường hóa giả bị hắn bắn chết.

Những người còn lại phản ứng thập phần linh mẫn trốn sau công sự, không dám thò đầu ra ngoài. Trong nháy mắt đã có mười lăm tên chiến hữu bị giết chết, làm bọn hắn tràn ngập kiêng kỵ đối với Nhạc Trọng.

Hai mắt Võ Thần Ý đỏ đậm chửi ầm lên:

- Súc sinh chết tiệt! Hắn dùng súng cũng tốt như vậy!

Cường hóa giả đẳng cấp cao bình thường chỉ cố gắng phát triển kỹ năng Thần Ma hệ thống, đối với hỏa lực hiện đại hóa không quá xem trọng. Nhưng Nhạc Trọng khác hẳn, hắn chẳng những phát triển kỹ năng Thần Ma hệ thống, đồng thời cũng không buông tha nghiên cứu với vũ khí hiện đại hóa.

Dù sao kỹ năng Thần Ma hệ thống nói trắng ra cũng là một loại thủ đoạn giết địch. Một hỏa cầu tạo thành lực phá hoại so ra kém hơn uy lực đạn pháo. Hơn nữa sử dụng kỹ năng Thần Ma hệ thống tiêu hao thật nhiều tinh thần lực cùng thể lực bản thân, đánh lâu dài vô cùng có hại.

Hai mươi lăm cường hóa giả còn sót lại vừa trốn vào sau công sự, năm con ảnh lang nhị giai liền từ trong bóng đen nhào đi ra đem mục tiêu của chúng đánh ngã trên mặt đất một ngụm cắn đứt cổ họng.

Ở một bên, Bạch Cốt đột nhiên từ trên nóc nhà nhảy xuống, gai xương trong tay nháy mắt xuyên thủng đầu một gã cao thủ.

- Đám người kia thật sự là phiền toái!

Nhạc Trọng nhìn đám cao thủ ẩn núp sau công sự khẽ cau mày. Nếu bọn họ đối chiến ngay mặt với hắn, hắn tin tưởng sẽ giết sạch họ thật nhanh. Nhưng đối phương trốn sau công sự, hắn cảm thấy thập phần khó giải quyết. Dù sao không xử lý sạch đám cao thủ kia, hắn muốn phá hủy bộ chỉ huy của địch nhân thật sự khó khăn.

Nhạc Trọng nhìn đám cao thủ đang ẩn núp sau công sự, trọng súng máy biến mất trong tay, hiện ra hai khẩu tự động 05 thức, thân hình chớp động phóng nhanh về phía trước.

Chỉ trong vòng năm giây ngắn ngủi, Nhạc Trọng đã bỏ mặc đám cao thủ kia, phóng thẳng vào bên trong bộ chỉ huy quân doanh.

- Đáng chết! Hắn muốn đi phá hủy bộ chỉ huy của chúng ta!

Trong lòng Võ Thần Ý cả kinh, chợt lớn tiếng ra lệnh:

- Tên kia muốn đi phá hủy bộ chỉ huy của chúng ta, ngăn lại hắn!

Nếu như bộ chỉ huy quân doanh bị phá hủy, võ trang cả trấn đều biến thành trạng thái rắn mất đầu. Đối với toàn trấn mà nói chẳng khác gì rơi vào tay giặc.

Dưới mệnh lệnh của Võ Thần Ý, nhóm cao thủ bất đắc dĩ nhảy ra khỏi nơi ẩn núp vọt về phía Nhạc Trọng. Trong bọn họ nhiều người là cao thủ dùng đao cùng chủy thủ, so sánh với súng ống bọn hắn càng sở trường vũ khí lạnh nhiều hơn.

Còn có một bộ phận cường hóa giả rút súng ống không ngừng bắn, lại va chạm phòng hộ tráo màu xanh trên đầu Nhạc Trọng bị đẩy ngược trở ra.

Lực phòng ngự của linh chung thanh đồng vượt qua những viên đạn bình thường, muốn phá hủy ít nhất phải bắn hơn mười vạn viên đạn mới đủ khả năng phá vỡ.

Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm cao thủ nhảy ra liền quay đầu, hai khẩu tự động 05 thức trên tay hắn lập tức phun ra ngọn lửa hung mãnh.

Trong mưa đạn kim loại bắn phá, những cao thủ kia bị tử đạn bắn ngã trên mặt đất, không ngừng thống khổ gào khan.

Bì giáp biến dị thú cấp cao ở khu vực này cũng là vật thập phần trân quý, chỉ có bộ đội đặc chủng tinh anh Lang Nha doanh dưới trướng Ngô Nham Hồng mới được sử dụng. Ngoài ra những đội ngũ khác trừ phi có người lập được công lớn hoặc là quan quân mới có được loại bì giáp chống đạn cao cấp này.

- Hoa Hạ cẩu chết tiệt!

Võ Thần Ý nhìn thấy bộ hạ dễ dàng bị Nhạc Trọng giết hại, không còn nhịn được nữa, hai mắt đỏ đậm phát động kỹ năng điều khiển điện từ, tay phải chớp động điện quang dùng lực bắn ra, từng viên bi thép nhanh như đạn pháo oanh về phía Nhạc Trọng.

Kỹ năng điều khiển điện từ của Võ Thần Ý đã cường hóa tới ba cấp, bị điện từ lực vô cùng cường đại thúc đẩy, bi thép thậm chí đủ so sánh với uy lực của pháo kích, thậm chí còn có thể phá hủy cả một xe thiết giáp.

Võ Thần Ý vừa mới hiện thân Nhạc Trọng liền cảm thấy một tia uy hiếp, thân hình chợt lóe nhanh như quỷ mị tránh sau một công sự che chắn.

Bi thép oanh lên vách tường sau lưng Nhạc Trọng chợt nổ tung, đem vách tường tạc ra những lỗ thủng lớn.

Đúng lúc này một con ảnh lang đột nhiên từ trong ảnh tử Võ Thần Ý vọt ra, hướng ngay cổ hắn táp tới.

- Hừ! Loại thủ đoạn nhỏ này đối với tao không có hiệu quả!

Võ Thần Ý hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt lóe hàn quang, thân thể chớp động vô số điện quang bao phủ khắp toàn thân hắn. Ảnh lang bổ nhào vào người hắn liền bị điện quang công kích toàn thân run rẩy, phát ra khói đen nhè nhẹ sau đó biến mất trên thế giới này.

Hành động của ảnh lang nhị giai vô cùng quỷ dị, thật khó lòng phòng bị, nếu như không cẩn thận chỉ sợ cả Võ Thần Ý cũng nguy hiểm. Nhưng hắn đã kiến thức qua sự đáng sợ của ảnh lang, đã có chuẩn bị sẵn, vì vậy ảnh lang không thể thương tổn được hắn mảy may.

Võ Thần Ý nhìn tới phương hướng Nhạc Trọng né tránh lớn tiếng chiêu hàng:

- Hoa Hạ nhân! Hiện tại mày đầu hàng còn kịp! Chỉ cần mày nguyện ý đầu hàng, tao sẽ không trách chuyện mày đã làm. Hơn nữa tao sẽ hướng Ngô Nham Hồng bệ hạ tiến cử mày, cho mày gia nhập quốc tịch của tao, trở thành một người Thái quang vinh. Tới khi đó tiền tài mỹ nữ, quyền thế mày muốn là có. Ở nơi này là đất Thái, mày là một người Hoa Hạ tuyệt đối không làm được sóng gió gì, cố chống tới cuối cùng mày chỉ còn con đường tử vong. Chỉ có gia nhập quốc tịch thì mày mới có con đường sống!

*****

Võ Thần Ý từ trên người Nhạc Trọng ngửi được cảm giác nguy hiểm. Đó là cảm giác nguy hiểm mà hắn chỉ thấy được trên người Ngô Nham Hồng.

Ngô Nham Hồng tay trắng làm nên sự nghiệp sáng lập Đại Thái đế quốc, trải qua vô số cuộc chiến những người đối kháng với hắn đều trở thành xương trắng. Trên người hắn mang theo khí thế lạnh thấu xương cùng sát ý lẫn sát khí rất nặng. Lúc trước Võ Thần Ý giao thủ với hắn một chiêu liền bị đánh bại, thiếu chút nữa bị hắn giết chết. Từ đó về sau Võ Thần Ý trở thành tay sai của Ngô Nham Hồng, một lòng bán mạng cho hắn.

Lần này là lần thứ hai Võ Thần Ý cảm nhận được nguy hiểm cực độ từ trên thân người khác giống như Ngô Nham Hồng.

- Câu trả lời của tao chính là...giết sạch tụi mày!

Nhạc Trọng lạnh lùng cười rút trọng súng máy nhảy ra ngoài hướng Võ Thần Ý điên cuồng bắn phá.

- Viên đạn đối với tao không có hiệu quả!

Võ Thần Ý nhìn màn đạn dày đặc cười lạnh một tiếng, vung tay lên, một tầng điện từ kỳ dị chắn ngang trước người hắn. Ở trước tầng điện từ này, dù là đạn pháo chỉ cần không kịp kíp nổ cũng sẽ bị ngăn chặn hoặc là bắn ngược.

Vô số viên đạn bắn trúng tầng điện từ kỳ dị kia, chợt dừng lại, sau đó bay ngược về hướng Nhạc Trọng.

[CHARGE=20]

Vô số viên đạn bắn trúng tầng phòng hộ tráo màu xanh lại bay ngược trở ra.

Võ Thần Ý nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên tia đắc ý, nhưng ngay sau đó trong lòng hắn cảm thấy rét lạnh, điên cuồng lăn sang bên phải một vòng.

Một đạo gai xương đâm qua vị trí hắn vừa đứng, mặt khác hai đạo gai xương bén nhọn thập phần xảo quyệt đâm lên trên thân thể đang tránh né của Võ Thần Ý, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể hắn, đem hắn gắt gao đinh trên mặt đất.

Bạch Cốt vung cao búa lớn giống như một con ác quỷ đoạt mạng từ trong một cửa sổ nhảy ra, búa lớn hung hăng bổ lên đầu Võ Thần Ý, cứng rắn đem đầu hắn bổ thành hai nửa.

- Liên trưởng!

Dương Trì Khanh phát ra tiếng gào thảm thiết phẫn nộ, hai tay vỗ mạnh mặt đất, một cây mây bắn ra hướng Bạch Cốt thổi quét tới.

Hàn quang trong mắt Bạch Cốt chợt lóe, chỉ về hướng Dương Trì Khanh, một đạo gai xương bén nhọn nháy mắt từ ngón tay hắn bắn ra xuyên thủng một cây mây, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu Dương Trì Khanh.

Dương Trì Khanh phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt liền mất đi thần thái biến thành một cỗ thi thể.

Cây mây thật lớn nhất thời hỏng mất tan thành mây khói.

Bạch Cốt thủ tiêu xong hai người lãnh đạo La Thôn trấn tiếp tục chớp động thân hình nhanh như ác quỷ lao tới chém giết những cao thủ còn sót lại.

- Ah...

- Cứu mạng...

- ...

Võ Thần Ý cùng Dương Trì Khanh chết trận, thành viên cao thủ đoàn còn sót lại mỗi người liền đánh mất ý chí chiến đấu, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy. Mà Bạch Cốt truy theo không bỏ, giống như tử thần không ngừng thu gặt tính mạng đám cao thủ kia.

Nhạc Trọng ôm Minh Giai Giai trực tiếp vọt thẳng vào bộ chỉ huy quân doanh.

Oanh! Oanh!

Nương theo tiếng hỏa tiễn nổ mạnh, Thanh Giao chi linh đang đối chiến cùng chiến sĩ Đại Thái bị tạc thành bốn năm mảnh, hóa thành điểm sáng biến mất khỏi thế giới này.

- Thanh Giao chi linh bị giết chết sao? Không hổ là quân đội, sức chiến đấu quả nhiên kinh người! Phải nhanh chóng phá hủy bộ chỉ huy của bọn hắn mới được!

Nhạc Trọng nhìn thấy Thanh Giao chi linh bị tạc thành bốn năm mảnh trong lòng thầm nghĩ.

Lực phòng ngự của biến dị thú khổng lồ vốn kinh người nhưng tốc độ di động lại chậm chạp hơn nữa hình thể quá lớn, chỉ cần nguyện ý tiêu hao thật nhiều hỏa tiễn cho dù là biến dị thú nhị giai quân đội cũng có thể oanh giết.

Đừng nói là biến dị thú nhị giai, cho dù là tam giai chỉ cần cung cấp đầy đủ hỏa lực cho quân đội thi triển cũng có thể đem chúng oanh thành phấn vụn.

- Giết hắn!

Nhạc Trọng mới tiến lên phía trước, một chiến sĩ Thái quân chắn ngang trước người hắn điên cuồng bắn phá.

Quan chỉ huy La Thôn trấn cũng thập phần thông minh lanh lợi, vừa nghe được tin có cao thủ xâm lấn lập tức điều động một liên bộ đội làm cảnh vệ, bảo hộ an toàn của hắn.

Thân hình Nhạc Trọng chớp động, nhanh như đạo thanh quang trực tiếp xông vào trận địa. Hai tay hắn vung lên, hai luồng hỏa diễm phong bạo bắn ra, mang theo ngọn lửa có thể cắn nuốt hết thảy hướng đám chiến sĩ thổi quét tới.

Oanh!

Oanh!

Hai luồng hỏa diễm phong bạo đáng sợ kíp nổ lựu đạn lẫn đạn pháo, lực nổ mạnh thật lớn trực tiếp cắn nuốt hơn ba mươi sinh mạng chiến sĩ Thái quân.

Được ngọn lửa thật lớn yểm hộ, thân hình Nhạc Trọng liên tục chớp động chỉ trong vài lần hô hấp đã xuất hiện trước bộ chỉ huy.

Nhạc Trọng dùng lực lôi kéo muốn mở cửa phòng chỉ huy, sắc mặt đại biến, bật lui nhanh về phía sau.

Oanh!

Nương theo tiếng nổ vang kinh thiên động địa, bộ chỉ huy trực tiếp bị lực nổ mạnh bao phủ, sóng xung kích cuồng bạo lan tràn khắp bốn phương tám hướng.

Đám chiến sĩ Thái quân đã cài đặt bom muốn xử lý Nhạc Trọng khi hắn xông vào.

- Đồ ngu xuẩn! Chỉ biết cậy mạnh mà thôi! Căn bản không biết trên thế giới này trí tuệ mới là vũ khí cực mạnh của nhân loại!

Doanh trưởng Ngô Tú nhìn ngọn lửa bốc cao cười lạnh nói.

Một gã sĩ quan tham mưu tiến lên vỗ mông ngựa:

- Đây đều nhờ trí tuệ của doanh trưởng thông thiên, ngoại trừ Ngô Nham Hồng bệ hạ chỉ có ngài là thông minh nhất!

Ngô Tú cười đắc ý nói:

- Bệ hạ anh minh uy phong, trí tuệ bất phàm, tôi tự nhiên là kém cỏi, nhưng những người khác tôi còn chưa xem vào trong mắt!

Đang trong lúc mọi người vỗ mông ngựa Ngô Tú, một đạo thanh sắc thân ảnh vọt tới bên này.

- Doanh trưởng, hắn không chết!

- Hắn không chết!

- ...

Nhìn thấy thân ảnh kia, vài tên sĩ quan bên cạnh Ngô Tú sắc mặt đại biến, lập tức bỏ chạy tứ tán, ngay doanh trưởng của bọn hắn cũng bị ném bỏ.

Sắc mặt Ngô Tú cũng biến đổi xoay người hướng chiến hào chạy tới.

Tốc độ của Nhạc Trọng cực nhanh, chỉ gần hai giây hắn đã đuổi tới trước người Ngô Tú, tùy tay chém một đao, liền đem một chiến sĩ chặn đường chém thành hai đoạn.

Bởi vì Nhạc Trọng đúng lúc né tránh, lần nổ mạnh vừa rồi chỉ có một bộ phận uy lực lan tới phòng hộ tráo, chỉ làm suy yếu phòng ngự của linh chung thanh đồng, nhưng không tổn thương tới thân thể của hắn.

Nếu không có linh chung thanh đồng bảo hộ, hắn bị bom nổ mạnh sẽ tổn thương không nhỏ.

Ngô Tú chứng kiến một gã chiến sĩ bị Nhạc Trọng chém thành hai đoạn, đầu gối mềm nhũn quỳ sụp xuống lớn tiếng cầu xin:

- Tôi là doanh trưởng thập tứ doanh Ngô Tú của Đại Thái đế quốc! Tôi đầu hàng! Xin ngài tha tôi một mạng!

Nhạc Trọng cầm đao trực tiếp gác lên cổ Ngô Tú, ý tứ không cần nói cũng biết.

Ngô Tú nhìn hắn, trong mắt thoáng hiện nét khiếp đảm nói:

- Dạ dạ...đại nhân, xin ngài cho tôi lấy bộ đàm, tôi cần dùng bộ đàm thông tri bọn hắn đầu hàng!

Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Được!

Trong mắt Ngô Tú thoáng hiện vẻ âm tàn, thò tay vào ngực lấy ra một quả lựu đạn, nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng mỉm cười dữ tợn kéo mạng chốt an toàn:

- Đại Thái đế quốc vạn tuế!

Trong mắt Nhạc Trọng lóe hàn quang, hung hăng đá một cước vào thân thể Ngô Tú, đem hắn đá bay ra xa hơn mười thước.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)