Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0471

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0471: Thành quả thắng lợi thay chủ!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc này Nhạc Trọng vừa phát động tập kích thế liền như lôi đình, Đan Đông tuy rằng dốc hết toàn lực tổ chức lấy bộ đội chống cự, nhưng một doanh bộ đội dưới trướng hắn đã đã đi ra công sự, hơn nữa kịch chiến hai ngày thập phần mỏi mệt, dưới binh lực gấp năm lần vây công, chèo chống gần kề 30 phút thì phòng tuyến đã bị đánh tan, cả chi bộ đội hoàn toàn sụp đổ.

- Chết tiệt hỗn đãn! Vương bát đản quân tình cục!

Đan Đông bộ đội vọt tới từ bốn phương tám hướng như thủy triều, cùng với chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bị đủ loại dị năng trực tiếp xé rách thân thể, sắc mặt của hắn đại biến, do dự một hồi chợt ra lệnh:

- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng.

Một mặt cờ trắng từ trong một doanh của Thiên Đường Thần Quốc giương lên, đại biểu cho doanh kia đã hoàn toàn mất đi chiến ý đầu hàng Nhạc Trọng.

Lúc này trong Thiên Đường Thần Quốc còn có hơn một trăm năm mươi tên Chiến Sĩ. truyền thống của Châu Âu khác Châu Á. Bên phía Châu Âu chỉ cần phát hiện chiến đấu tiếp tục nữa cũng không có ý nghĩa thì sẽ chủ động đầu hàng. Đương nhiên ý chí chiến đấu của bọn hắn cũng thập phần ương ngạnh, sức chiến đấu cũng thập phần cường hoành, chỉ bất quá lý niệm chiến tranh của bọn họ và Châu Á có chút bất đồng thôi.

[CHARGE=3]

Nhạc Trọng dùng năm doanh bộ đội 2500 người cường công cường công một doanh hơn 400 người của Thiên Đường Thần Quốc, giết chết hơn hai trăm người đối phương, phía hắn cũng thương vong hơn một trăm người. Đây là kết quả do Nhạc Trọng tự mình ra tay. Có thể thấy thực lực Thiên Đường Thần Quốc cường hoành cỡ nào.

Nhạc Trọng nhanh chóng phái người trói chiếc sĩ Thiên Đường Thần Quốc đầu hàng lại, sau đó điều động bộ đội chủ lực phát động tiến công về phía thành phố Lan Sơn.

Lúc này chủ lực còn sót lại của Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn không phải đang đốt giết đánh cướp trong thành phố Lan Sơn thì cũng là đang hoạt động trên người nữ nhân. Bộ đội của Nhạc Trọng như một thanh đao nhọn đâm vào trái tim bọn hắn, tiêu diệt những tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia dễ như trở bàn tay..

- Tại sao có thể như vậy? Đồ khỉ da vàng chết tiêt! Nhạc Trọng chết tiết!

Trong thành phố Lan Sơn, Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan tổng quân đoàn trưởng A Lịch Khắc Tư thấy cục diện như vậy hai mắt đỏ thẫm nghiến răng nghiến lợi nói.

Một gã tham mưu vội vàng khuyên:

- Quân đoàn trưởng các hạ, xin ngài lập tức rút lui a. Nếu không rút lui, chúng ta chỉ sợ sẽ bị diệt sạch!

Lúc này trong toàn bộ thành phố Lan Sơn đều nổ vang, những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc không đầu hàng sẽ bị trực tiếp xử bắn. Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc này chính là một chi quân đội tinh nhuệ, nhưng không có tổ chức, căn bản không ngăn cản nổi đại quân của Nhạc Trọng nghiền áp.

Trong Thiên Đường Thần Quốc cũng có không ít cao thủ, nhưng dưới sự vây công của lượng cao thủ gấp năm lần, xem thời cơ chuẩn thì trực tiếp chạy trốn, xem thời cơ chậm thì sẽ biến thành một cỗ thi thể.

A Lịch Khắc Tư nghiến răng nghiến lợi kêu lên:

- Rút lui! Đồ khỉ da vàng chết tiệt! Chuyện hôm nay tao nhớ kỹ! Tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu, Nhạc Trọng!

Dưới mệnh lệnh của A Lịch Khắc Tư, tàn quân Thiên Đường Thần Quốc trong thành phố Lan Sơn thoáng cái sụp đổ nhao nhao bỏ chạy tứ tán.

Lần này những người Thái Lan phẫn nộ xuất thủ, rất nhiều cao thủ Thái Lan tự phát săn giết những tàn quân của Thiên Đường Thần Quốc, một tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bị những cao thủ Thái Lan kia liên thủ giết chết. Mà những cao thủ Thái Lan của các tổ chức tự phát vừa gặp phải bộ đội của Nhạc Trọng thì nếu không phải hàng thì cũng trực tiếp bị trấn áp tiêu diệt.

Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc ra sức chạy tứ tán cuối cùng cũng chỉ có A Lịch Khắc Tư mang theo hai mươi tên cao thủ phá vây đi ra ngoài được.

A Lịch Khắc Tư với tư cách quân đoàn trưởng Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan, bản thân cũng là một gã Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiệp, bởi vậy trong đợt vây quét kia mới có thể đơn giản phá vòng vây đi ra ngoài.

Nhạc Trọng sau khi cường thế tiêu diệt tàn quân Thiên Đường Thần Quốc thì tiếp tục phát động tiến công vào trong thành phố Lan Sơn.

Lúc này trong thành phố Lan Sơn, các chi bộ đội có lẽ đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Bất quá Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng là kiêu hùng khó có được, bọn hắn mang theo hơn 2600 tên chiến sĩ trực tiếp quy rúc vào trng một công sự phòng ngự cực kỳ nghiêm mật.

Trong công sự kia khắp nơi đều là nguyên một đám lô-cốt vàg lỗ châu mai, cấu thành điểm hỏa lực cực kỳ phức tạp. Muốn muốn công phá công sự như vậy, biện pháp tốt nhất chính là xuất động trọng pháo san bằng từng công sự.

Nhạc Trọng sau khi mang binh đánh vào thành phố Lan Sơn, cũng không lập tức tiến công công sự chỗ Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng mà phái binh trấn giữ sau đường ra của hai quân Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng, phái binh tiêu diệt toàn bộ quân đội Đại Thái đế quốc trong thành phố Lan Sơn.

Người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn chán ghét bộ đội Thiên Đường Thần Quốc, cũng không hề hảo cảm với bộ đội của Nhạc Trọng. Vô luận là chi bộ đội nào, đối với Thái quân mà nói đều là kẻ xâm lược. Bởi vậy thế lực phản động trong thành phố Lan Sơn cũng tầng tầng lớp lớp.

Nhạc Trọng đối với những người Thái Lan nhảy ra phản đối hắn ra tay không lưu tình chút nàom trực tiếp phái binh trấn áp giết cho thành phố Lan Sơn máu chảy thành sông, hơn bốn trăm tên thanh niên nhiệt huyết Thái Lan nhảy ra trực tiếp bị hắn xử bắn tại chỗ trấn nhiếp rất lớn những người khác.

Dưới sự uy hiếp của lưỡi lê và đại pháo, toàn bộ thành phố Lan Sơn dần dần khôi phục bình tĩnh, chỉ tất cả người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn đều đang chờ đợi sự thẩm phán của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trực tiếp tuyên bố thành phố Lan Sơn là khu chế độ quân nhân, áp dụng phương thức chế độ quân nhân, tạm thời dùng quân đội cưỡng ép chi phối thành phố Lan Sơn.

Ttất cả người sống sót Thái Lan đều bị mệnh lệnh mang tính cưỡng chế phải co đầu rút cổ trong phòng của mình, một khi bên ngoài có người sống sót Thái Lan đi đi lại lại, quân phương có thể trực tiếp đánh gục. Dưới loại mệnh lệnh cực kỳ nghiêm khắc kia, tất cả liên hệ của người sống sót Thái Lan đều bị chặt đứt, chỉ có thể co đầu rút cổ trong nhà, lòng người bàng hoàng chờ đợi mệnh lệnh phía sau.

Đan Đông được một gã chiến sĩ dẫn tới bên người Nhạc Trọng, vừa thấy mặt, hắn chợt mở miệng nói:

- Tôi yêu cầu được đãi ngộ tù binh tương ứng! Tôi là sĩ quan! Tôi yêu cầu dựa theo lệ quốc tế, cho tôi đãi ngộ và tôn trọng tương ứng.

Dựa theo lệ quốc tế, quan quân như Đan Đông dù bị bắt làm tù binh rồi, cũng sẽ không bị ngược đãi. Mà Hoa Hạ quốc gần đây cũng đều có truyền thống ưu đãi tù binh. Chỉ là Nhạc Trọng loại chuyện kiêng kị như giết tù binh bắt được cũng làm được, đãi ngộ của những tù binh như Đan Đông cũng không tốt bao nhiêu. Đãi ngộ những tù binh kia so với tù phạm cặn bã doanh còn kém hơn một chút.

*****

Tù phạm cặn bã doanh ít nhất còn có thể ăn được no bụng, mà tù binh thì mỗi ngày chỉ có thể húp cháo loãng và bánh mỳ để duy trì tánh mạng.

Đan Đông vừa húp cháo loãng một ngày thì dạ dày hắn đã bắt đầu kháng nghị rồi, vừa nghĩ tới tương lai, trong lòng của hắn liền một mảnh băng hàn.

Nhạc Trọng nhìn Đan Đông thản nhiên nói:

- Mang theo người của anh đầu nhập vào tôi, làm việc cho tôi. Tôi có thể cho các anh áo cơm không lo, đạt được tôn trọng xứng đáng.

Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc đều là tinh nhuệ chiến lực kinh người, đồng thời tinh thông điều khiển các loại pháo, tất cả đều là nhân tài mà Nhạc Trọng cần.

Đan Đông trong mắt lóe lên dị quang thử thăm dò nói:

- Nhạc Trọng tiên sinh. Chúng tôi chỉ là tù binh của anh. Cũng không có nghĩa vụ hiệu lực cho anh. Thiên Đường Thần Quốc chúng tôi nguyện ý tiền trả tiền chuộc để mua lại tự do của chúng tôi, anh thấy thế nào?

Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:

- Như vậy các anh cứ ở lại trong trại tù binh là tốt rồi. Tù binh doanh của chúng ta đãi ngộ chính là như vậy. Chờ Thiên Đường Thần Quốc kiếm đủ tiền chuộc đến rồi nói sau. Đúng rồi, chúng tôi ở đây không nuôi người rảnh rỗi, dù là tù binh cũng phải công tác. Chính anh phảu chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Đan Đông vừa nghe đến Nhạc Trọng muốn cho tù binh công tác thì da đầu run lên. Thức ăn của trại tù binh kém như vậy, ngay cả ăn cũng ăn không đủ no. Một khi phải làm việc tốn thể lực, thân thể sẽ nhanh chóng suy sụp. Trong tận thế này thân thể một khi suy sụp, vậy liền có nghĩa là hắn chỉ có con đường chết.

Đan Đông hết sức nhanh chóng đã lựa chọn kính cẩn nghe theo Nhạc Trọng:

[CHARGE=20]

- Tôi nguyện ý dẫn đầu bộ hạ hiệu lực cho ngài!

Nhạc Trọng hết sức hài lòng trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Đan Đông:

- Rất tốt, mang theo bộ đội của anh san bằng lâm dương khu cho tôi.

Lâm Dương Khu chính là khu vực mà Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng co đầu rút cổ.

Bộ đội của Nhạc Trọng lúc này đại đa số đều là Cường Hóa Giả thực lực cường hoành, cũng không có pháo binh. Năng lực công phá tương đối yếu kém, sau khi Đan Đông mang theo bộ đội pháo binh Thiên Đường Thần Quốc gia nhập Nhạc Trọng liền bổ lấp đi sở đoản đó.

Ngay khi Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh thì một gã quan quân đi tới trước người của hắn báo cáo nói:

- Thủ lĩnh! Trần Thắng Dũng phái người cầu kiến.

Nhạc Trọng trong nội tâm khẽ động nói:

- Ah! Để hắn tới.

Một gã nam tử tuổi chừng 32 33, dáng người bình thường, tướng mạo bình thường đi đến trước người Nhạc Trọng vẻ mặt nịnh nọt nói:

- Ngài khỏe! Nhạc Trọng thủ lĩnh! Tôi là Lý Minh Tung thật cao hứng có thể gặp ngài!

Nhạc Trọng nhìn Lý Minh Tung, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:

- Trần Thắng Dũng có lời gì muốn nói?

Lúc này Nhạc Trọng đã nắm giữ đại thế, toàn bộ thành phố Lan Sơn về cơ bản đã bị hắn nắm giữ trong tay, hắn cũng không muốn nói nhiều lời với loại tiểu nhân như Lý Minh Tung.

Lý Minh Tung thấy Nhạc Trọng cũng không nói nhảm với hắn nên cũng nói thẳng:

- Ưng Vương nguyện ý mang bộ đầu nhập vào ngài, hoàn toàn phục tùng sự chỉ huy của ngài, hơn nữa phụ tá ngài khống chế toàn bộ thành phố Lan Sơn cùng với thành phố Thái Sơn.

Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động.

Lúc này người sống sót Thái Lan của thành phố Lan Sơn trải qua chiến hỏa tử vong đã vượt qua bốn vạn người, dù như thế, trong thành phố Lan Sơn vẫn có mười một vạn người sống sót Thái Lan. Đồng thời Nhạc Trọng cũng rõ, trong thành phố Thái sơn cũng có vài vạn người sống sót Thái Lan.

Nếu dân bản địa như Trần Thắng Dũng nguyện ý đầu nhập vào Nhạc Trọng, như vậy Nhạc Trọng có thể dễ dàng khống chế hơn mười vạn người sống sót Thái Lan này.

Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:

- Ông ta có điều kiện gì?

Lý Minh Tung do dự một chút, trực tiếp nhìn Nhạc Trọng dùng tiếng Hoa Hạ nói:

- Ưng Vương hi vọng ngài có thể hạ thủ lưu tình. Không nên giết quá nhiều người Thái Lan vô tội.

Ngô Nham Hồng bên này trắng trợn đồ sát người Hoa rất nhiều người đều rõ. Mà Nhạc Trọng cũng không phải loại lương thiện gì, chỉ riêng ở la thôn trấn đã có hơn bốn nghìn tên người sống sót Thái Lan bị hắn giết chết trả thù. Hang ổ phần tử dân tộc cực đoan như thành phố Lan Sơn rơi vào trong tay Nhạc Trọng, Trần Thắng Dũng lo lắng Nhạc Trọng dưới sự giận dữ sẽ trực tiếp tàn sát sạch sẽ người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn.

Trong chiến tranh, chuyện đồ sát bình dân coi như ở hiện đại cũng nhìn mãi quen mắt, trong những khu xung đột liên tiếp không ngừng, thường xuyên sẽ có chuyện mảng lớn mảng lớn bình dân bị đồ sát tập thể... Cận đại sử của Hoa Hạ quốc càng có giết chóc trắng trợn ở Nam Kinh.

Trần Thắng Dũng cũng lo lắng Nhạc Trọng dưới sự giận dữ, trực tiếp giết sạch toàn bộ người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn. Trần Thắng Dũng tuy rằng cũng không phải người tốt lành gì. Nhưng bảo hắn ngồi nhìn hơn mười vạn đồng bào bị người đồ sát, hắn cũng làm không được.

Nhạc Trọng trầm tư một chút nói thẳng:

- Những tên cặn bã tay dính nhân mạng người Hoa tao đều sẽ không bỏ qua! Những gia hỏa không tham dự đồ sát người Hoa tao có thể tha cho bọn hắn một mạng. Đây là điểm mấu chốt của tao, mày trở về nói với Trần Thắng Dũng. Còn có chỉ cần hắn thiệt tình đầu nhập vào tao, tao có thể cho hắn một chức đoàn trưởng. Mày về đi!

Trần Thắng Dũng nếu đầu nhập vào Nhạc Trọng, sẽ trợ giúp hắn khống chế hơn mười vạn người sống sót Thái Lan. Nhạc Trọng hứa cho hắn làm đoàn trưởng cũng không làm khó dễ. Một cái đoàn có lớn có nhỏ, có thể là 900 người cũng có thể là 1500 người, có thể trang bị vũ khí lạnh cùng có thể toàn bộ trang bị súng trường tự động hoá.

Chỉ cần Trần Thắng Dũng rơi vào trong tay Nhạc Trọng, Nhạc Trọng có rất nhiều biện pháp đắn đo hắn.

Lý Minh Tung cung kính đáp:

- Vâng!

Ngay lúc Lý Minh Tung sắp ly khai khỏi phòng thì sau lưng của hắn truyền đến thanh âm lạnh như băng của Nhạc Trọng:

- Còn có. Tao muốn thủ cấp của Ngô Nham Hồng làm đầu danh trạng của Trần Thắng Dũng. Nếu như hắn làm không được, như vậy năng lực của hắn cũng quá kém. Tao chỉ có thể cho hắn một chức phó doanh trưởng. Tao chỉ cho hắn thời gian một ngày, một ngày sau đó nếu hắn không mang theo binh tới thì cũng đừng trách tao không khách khí.

Lý Minh Tung nói:

- Vâng!

Đan Đông nhíu mày lại hỏi Nhạc Trọng:

- Thủ lĩnh! Hiện giờ tôi còn cần mang binh đi đánh Lâm Dương Khu không?

Nhạc Trọng nói:

- Đi chuẩn bị sẵn sàng. Chờ đợi mệnh lệnh của tôi.

Trần Thắng Dũng nói cũng không tin hoàn toàn được. Nhạc Trọng đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu, một khi bên phía Trần Thắng Dũng xảy ra vấn đề. Hắn sẽ thông qua phương thức vũ lực tiêu diệt một chút hạt giống cuối cùng của Thái quân.

Trong một tầng hầm ngầm Lâm Dương Khu.

Trần Thắng Dũng nhíu chặt mày nhìn Lý Minh Tung hỏi:

- Hắn thật là nói như vậy?

Lý Minh Tung nói:

- Đúng vậy! Ưng Vương!

Trong tầng hầm ngầm kia chỉ có hai người Trần Thắng Dũng và Lý Minh Tung.

Trần Thắng Dũng nghe xong Lý Minh Tung đáp lời, thoáng chíu chặt mày, nhắm hai mắt lại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)