Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0500

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0500: Vạn Hưng Hội! Băng Tuyết Cung!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn mười tên nam nhân còn sống sót Đại Trung Hoa Đồng Minh hội bị hắn trói lại và ném qua một bên, ở bên khác là hai trăm nữ nhân cao gầy có, tướng mạo khác nhau.

Kim Đạt Lợi trở thành bá vương của Dương huyện thì làm chuyện lấn nam bá nữ. Đem đại bộ phận nữ nhânDương huyện đại bộ phận mỹ nữ đều thu thập tới hành động hắn hậu cung. Chơi chán mỹ nữ sẽ ban thưởng cho thủ hạ tùy ý dâm nhục, bởi vậy nho nhỏ từ biệt thự tựu có được hơn hai trăm tên hay nữ.

Ở trong đại sảnh này thì chỉ có Nhạc Trọng ngồi ở trên ghế sa ***, ở bên cạnh hắn là Tiết Trữ, và Lưu Tiểu Trà đang ngồi cùng. Lúc này Lưu Tiểu Trà đã rửa sạch vết bẩn trên mặt, lộ ra một gương mặt thanh tú, hiển nhiên cũng là tiểu mỹ nữ. Nàng nhìn Nhạc Trọng vẻ mặt sùng bái cùng ngưỡng mộ.

Triệu Linh lẳng lặng đứng ở bên cạnh Nhạc Trọng và trong lòng tràn ngập kinh hãi.

- Thật là lợi hại!Chỉ một người là có thể vô thanh vô tức chém giết toàn bộ cao thủ mà không xúc động cảnh báo, hắn thật sự là quá lợi hại.

Nhạc Trọng ngồi ở trên ghế salon nhìn Triệu Linh thản nhiên nói:

- Điền Tĩnh chết! Đó là chuyện gì xảy ra?

Điền Hạo đứng bên kia giống như người chết và nhíu mày lại, trong hai mắt chớp động vẻ chờ mong, tâm thần sợ hãi và phức tạp nhìn qua Triệu Linh.

Triệu Linh nhìn qua Nhạc Trọng cung kính nói ra:

- Quay lại chỗ đại nhân! Điền Tĩnh bị Kim Đạt Lợi chộp tới và chơi một thời gian ngắn và đưa cho bộ hạ. Đám thủ hạ biến thái của hắn chơi rất ác cho nên nàng chết đi.

Điền Hạo vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng kêu lên, hắn không tin chuyện này là thật:

- Ngươi đang gạt ta!Tôi rõ ràng thông qua điện thoại nghe được giọng của Điền Tĩnh. Cô nói xạo, cô đang gạt tôi!

- Chuyện này rất nhiều tỷ muội chúng tôi biết rõ. Lưu Phương, Trần Phỉ, Trương Man... Các nàng cũng biết.

Triệu Linh liên tiếp chỉa chỉa vào đám mỹ nữ bên kia, sau đó cuối cùng nói một câu:

- Những giọng nói đó là giọn của nàng khi còn sống còn lưu lại. Điền Hạo, anh có nhìn thấy chân thân của Điền Tĩnh không?

Điền Hạo nghe Triệu Linh nói vậy thì đột nhiên lâm vào trong hầm băng, thân thể lạnh như băng. Hắn chưa từng nhìn thấy chân thân của Điền Tĩnh, hắn cũng đã tin toàn bộ lời của Triệu Linh là thật.

Điền Hạo nghe nói tin dữ, thoáng cái tinh thần hoàn toàn sụp đổ. Hắn tấn chức trở thành người tiến hóa thì thuận buồm xuôi giá đánh giết tang thi biến dị thú tăng cấp, ý đồ trở nên mạnh mẽ thủ hộ em gái của mình, đây là thân nhân duy nhất của hắn. Nhưng mà hắn vừa sơ sẩy thì em gái Điền Tĩnh rơi vào trong tay của Kim Đạt Lợi. Làm cho hắn không thể không trở thành tay sai của Kim Đạt Lợi, bây giờ nghe được tin dữ của em gái Điền Tĩnh, ý chí sinh tồn của hắn đã dao động.

Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo và phát hiện tinh khí thần của Điền Hạo bắt đầu suy yếu, thoáng cái giống như biến thành lão nhân tuổi xế chiều, hoàn toàn không có sinh cơ, hắn nhướng mày và lạnh lùng nói:

- Điền Hạo! Anh muốn chết tôi không cản anh, nhưng mà anh chết như vậy làm cho người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng. Kim Đạt Lợi là cừu nhân của anh không sai, nhưng là cừu nhân chính thức của anh chính là Kim Quang Huyễn! Nếu như không phải có Kim Quang Huyễn che chở, Kim Đạt Lợi phế vật này có thể giết em gái của anh sao? Anh không giết Kim Quang Huyễn thì em gái của anh dưới cửu tuyền cũng không yên ổn! Tôi vốn còn xem anh là đàn ông, không nghĩ tới anh lại là phế vật, sớm biết như vậy vừa rồi lúc giao thủ giết đi cho rồi, cho anh sớm xuống địa ngục đoàn tụ với em gái của mình, tránh khỏi tôi nhìn thấy phế vật như anh mà chướng mắt.

Điền Hạo nghe Nhạc Trọng nói lời cay nghiệt tàn nhẫn thì ánh mắt như tro tàn lóe lên thần sắc cừu hận, nói:

- Đúng rồi. Còn có Kim Quang Huyễn. Tôi vẫn không thể chết được. Tôi nhất định phải bầm thây Kim Quang Huyễn vạn đoạn, giết sạch người của Kim gia!

- Anh là ai?

- Tôi là Nhạc Trọng!

Điền Hạo cũng là một người thông minh, hắn thoáng cái nhìn thấy dụng ý Nhạc Trọng khổ tâm trợ giúp hắn, thoáng cắn răng và nói:

- Tốt! Nhạc Trọng, tôi biết anh giúp tôi là là muốn mời chào tôi ra sức cho anh. Tôi đáp ứng anh, chỉ cần anh trợ giúp tôi giết người nhà của Kim Quang Huyễn thì cái mạng của Điền Hạo tôi sẽ giao cho anh. Tuy Điền Hạo không phải là đại nhân vật gì, nhưng mà cả đời này chưa từng vi phạm lời thế. Tôi chỉ cần thề thì Nhạc Trọng anh giúp tôi giết giết cả nhà của Kim Quang Huyễn thì tôi cả đời này sẽ ra sức cho anh, nếu làm trái lời chết không yên lành, cả đời biến thành heo chó, vĩnh viễn khôn siêu sinh!

Nhạc Trọng nhìn Điền Hạo và hài lòng nói:

- Tốt! Điền Hạo. Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ giúp anh giết chết cả nhà của Kim Quang Huyễn, tôi là thủ lĩnh Nhạc Trọng của thành phố Quý Trữ có chín mươi vạn người sống sót, Kim Quang Huyễn ở trước mặt của tôi chỉ là heo chó, chỉ cần tôi quay về thành phố Quý Trữ là có thể điều động đại quân dễ dàng tiêu diệt hắn.

Điền Hạo loại người này nhận thức lý lẽ tới chết, trọng tình trọng nghĩa, một khi quyết định làm chuyện gì thì nhất định sẽ chấp hành. Kim Đạt Lợi loại súc sinh này Nhạc Trọng sẽ giết, đã sớm muốn Kim Đạt Lợi chết tàn khốc, sau đó lại trực tiếp giết cả nhà của Kim Đạt Lợi, căn bản không có khả năng cho Kim Đạt Lợi bức hiếp ai. Bởi vì Nhạc Trọng biết rõ chuyện này thì giết toàn bộ tay sai cặn bã của Kim Đạt Lợi, cho thân nhân của hắn chỉ nhìn thấy hắc ám mà thôi. Mà Điền Hạo vẫn vi phạm bản tâm ra sức cho Kim Đạt Lợi, người trọng tình trọng nghĩa như vậy làm Nhạc Trọng thích mời chào nhất. Chớ nói chi là Điền Hạo vẫn là người tiến hóa thức tỉnh song thuộc tính, tiềm lực cực kỳ to lớn.

Điền Hạo nghe vậy sắc mặt yên lặng và trầm mặc.

Ánh mắt người trong biệt thự nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra vẽ kinh hãi. Ở trong tận thế, thế lực mấy vạn người có thể xem là bá chủ một phương, Nhạc Trọng dĩ nhiên là thủ lĩnh của chín mươi vạn người, thế lực này đúng là cực lớn.

Nhạc Trọng còn muốn nói gì, đột nhiên cả Dương huyện truyền ra âm thanh cảnh báo.

Điền Hạo biến sắc nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Không tốt! Đây là âm thanh báo địch nhân tấn công Dương huyện.

Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động, vung tay ném một cây tiểu liên 05 cho Tiết Trữ:

- Ah! Tôi đi xem. Điền Hạo, anh theo tôi, Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà, Triệu Linh, nơi này giao cho các người! Các người dùng Tiết Trữ làm chủ, đừng làm cho sai lầm. Những người kia nếu dị động thì giết.

Tiết Trữ là tiểu nữ nhân lòng dạ dạ ác độc, Nhạc Trọng cùng Điền Hạo giao chiến thì đám người của Kim Đạt Lợi động nhiên bạo động sẽ bị nàng giết, chuyện nơi này Nhạc Trọng yên tâm giao cho nàng.

Tiết Trữ nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười vũ mị, nói:

- Biết rõ! Lão đại! Sớm trở về chút, buổi tối hôm nay chúng ta chơi 6P. Anh yên tâm, tôi vẫn là xử nữ, hơn nữa dùng ánh mắt của tôi thì trong đám nữ nhân này vẫn còn có mấy xử nữ xinh đẹp đấy.

*****

Tiết Trữ nói ra lời bưu hãn này làm thân hình Nhạc Trọng chậm lại, hắn còn không có gặp qua mỹ nữ bưu hãn thế này bao giờ. Hắn cũng không thiếu nữ nhân, những nữ nhân hắn gặp qua đều sợ hãi hắn, nói chuyện đều thập phần nhã nhặn, tối đa cũng chỉ làm nũng với hắn, như Tiết Trữ là nữ nhân quang minh chính đại nói mình là xử nữ, chơi 6P là chưa từng có.

- Xem ra nàng cũng không xấu.

Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua dung nhan xinh đẹp của Tiết Trữ, dáng người gợi cảm, sau khi nàng tiến hóa mà tóc của nàng biến thành màu tím thì mang theo dục vọng lâng lâng.

Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Trữ trong giây lát liền đem dục vọng trong lòng vứt qua một bên, mang theo Điền Hạo lao ra ngoài.

Ở bên ngoài Dương huyện, hai chi bộ đội phân ra làm hai, một bên tất cả đều là nam nhân, ở chỗ khác chính là nam nữ hỗn hợp. Trong đó nam nhân vượt qua sáu ngàn người, nữ nhân thì vượt qua một vạn người.

Trong tận thế thế lực có nhiều người tác chiến như vậy đều là thế lực lớn. Hai thế lực này chính là Băng Tuyết cung cùng Vạn Hùng Hội.

Một doanh nam nhân của Vạn Hùng Hội đang phát động tấn công vào Dương huyện, đại lượng chiến sĩ không ngừng cầm súng bắn qua Dương huyện.

Mà trên Dương huyện có mấy khẩu súng máy hạng nặng không ngừng nã đạn, hoàn toàn áp chế đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội, thỉnh thoảng có một gã chiến sĩ của Vạn Hùng Hội bị bắn chết.

Sau doanh trại còn có hai khẩu pháo tự hành 122 li đang tiến hành pháo kích vào Dương huyện.

Oanh!

Mỗi viên đạn pháo tự hành đều nổ kinh thiên động địa, một viên đạn pháo bắn vào tường thành của Dương huyện và trực tiếp bắn sụp một mảng lớn.

Tường thành trong chiến tranh hiện đại này không có mấy tác dụng, trong đó nguyên nhân chính là vũ khí hiện đại uy lực to lớn, tường thành bình thường căn bản không ngăn cản được.

Mà hai chi quân đội này liên hợp thành hai một bộ chỉ huy, phụ trách thống soái Vạn Hùng Hội cùng Băng Tuyết cung tấn công.

Một gã nam tử trung niên thân cao một mét chín, thân thể khôi ngô rắn chắc, mặt có chòm râu dài, tóc nồng đậm, mày rậm mắt to, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, ăn mặc mặc dù có chút chẳng ra cái gì nhưng mà không hợp với khí chất của hắn, nhưng mà nam nhân này tỏa ra khí tức cường hoành, bên cạnh là một nữ nhân băng cơ ngọc cốt, dáng người gợi cảm nổi bật, dung nhan tuyệt thế, toàn thân lại ra băng hàn vạn dặm và trong mắt hiện ra thần sắc dâm đãng, nam nhân nói:

- Thượng Quan cung chủ! Người của cô nên ra tay được rồi!

Tên nam nhân trung niên ăn mặc không ra gì chính là thủ lĩnh Vạn Hùng Hội Chu Hùng Phách! Dưới trướng Vạn Hùng Hội người sống sót số lượng cao tới năm vạn người, đồng thời có được bảy ngàn bộ hạ. Mà nữu nhân băng cơ ngọc cốt, có được dung nhan tuyệt thế này chính là cung chủ Băng Tuyết cung Thượng Quan Băng Tuyết.

- Tiến công!

Thượng Quan Băng Tuyết không thèm nhìn qua Chu Hùng Pháchmà nhìn qua một mỹ nữ ăn mặc quần áo võ sĩ tên là Vân Sở Sở ra lệnh.

Vân Sở Sở ứng một tiếng sau đó đi ra ngoài truyền đạt lệnh của Thượng Quan Băng Tuyết.

- Vâng! Cung chủ!

Chu Hùng Phách bị Thượng Quan Băng Tuyết bỏ qua, trong nội tâm lập tức giận dữ, trong đầu tà ác nổi lên:

- Tiểu tiện nhân, trâu cái gì? Đợi diệt Đại Trung Hoa Đồng Minh hội thì lão tử nhất định phải bắt ngươi lại, chơi ngươi trước mặt đám bộ hạ, chơi chết tiểu tiện nhân này mới hả mối hận trong lòng ta. Ngươi chán ghét nam nhân lắm sao, lão tử sẽ tìm cả trăm cả ngàn nam nhân chơi ngươi, kéo cái gương mặt thánh khiết kia xuống, nhìn xem tới lúc đó còn có thể giả vờ được không.

Trong nội tâm suy nghĩ tà ác, Chu Hùng Phách mặt ngoài vẫn cười xấu hổ lui ra phương xa.

Dưới mệnh lệnh của Thượng Quan Băng Tuyết, sáu ngàn tên nam nhân quần áo tả tơi, giống như cái xác không hồn đi ra khỏi đội ngũ Băng Tuyết cung trong, sau lưng bọn họ là một đám nữ nhân xua đuổi như xua đuổi chó, không thể không hướng phóng qua hương Dương huyện.

Ở trong Dương huyện, vô số hung viên đạn hung mãnh trên tường thành lập tức xé nát thân thể đám người này, giống như cắt lúa nằm trên đất.

Chỉ bắn phá một vòng là đám nam nhân này sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Những nam nhân này là nô lệ của Băng Tuyết cung ăn kém cỏi nhất, làm khổ nhất, giống như là trâu ngựa, làm gì có sĩ khí?

Nữ nhân một khi hung ác ác độc so với nam nhân chỉ sợ còn muốn hơn một chút. Trong Băng Tuyết Cung đối đãi với nam nhân như súc sinh.

Một đội nữ nhân chấp pháp đội huy kiếm điên cuồng chém giết những nam nhân còn sống sót, vừa chửi ầm lên:

- Chạy trở về đi!Đám các ngươi là phế vật rác rưởi.

Một tên nam nhân sông sót bị chém chết, máu tươi văng khắp nơi.

Ở trong máu tươi này, một gã nam nhân sông sót lập tức kêu to lên, đem một gã nữ chiến sĩ ôm đè xuống đất:

- Mọi người cùng nhau giết đám nữ nhân điên này. Chỉ có giết đám tiện nhân này chúng ta mới có đường sống.

Sáu bảy tên người sống sót thoáng cái xông lại, điên cuồng cắn xé giết chết nữ nhân kia.

Đám nam nhân sống sót này gầm rú đã kích thích hung tính của đám nam nhân còn lại, bọn họ thoáng cái lao thẳng vào đám nữ nhân của Băng Tuyết cung, bao phủ lấy những nữ nhân Băng Tuyết cung lại.

Nam nhân trong Băng Tuyết cung là nô lệ và bị áp bức quá lâu, bây giờ là lúc phản kháng.

Vân Sở Sở đi tới trước mặt Thượng Quan Băng Tuyết báo cáo:

- Cung chủ! Những nam nhân kia phản loạn!

Thượng Quan Băng Tuyết toàn thân lộ ra một cổ khí tức lạnh như băng và lãnh khốc nói:

- Lại cho Đinh Mị đi ra giết sạch bọn chúng đi!

Trong mắt của Thượng Quan Băng Tuyết thoáng cái ra một mệnh lệnh tàn khốc, nam nhân trong mắt nàng heo chó không bằng. Nàng căn bản không có xem nam nhân là người.

Trong nội tâm Vân Sở Sở phát lạnh nói:

- Vâng!

Chu Hùng Phách nhìn Thượng Quan Băng Tuyết và trong mắt hiện ra thần sắc khác thường:

- Nữ nhân này quả nhiên là tên điên, là biến thái.

Ở trên chiến trường bên kia, năm trăm nữ nhân mặc quần áo võ sĩ màu trắng đi theo Đinh Mị, cầm trong tay Phảng Chế Đường Đao thoáng cái nhảy vào trong đám nam nhân sống sót chém giết điên cuồng.

Những nữ nhân mặc trang phục võ sĩ màu trắng này đều là người cường hóa đẳng cấp trên 20, Đinh Mị càng là người tiến hóa trên cấp 50, và giết đám nam nhân kia thật tàn khốc, thật đúng như hổ vào bầy dê, lập tức chém giết không lưu tình.

- Phản loạn là phải chết!

Đinh Mị giống như ác ma diễm lệ không ngừng tiêu diệt nam nhân sống sót, thân thể gợi cảm xuyên qua trong đám người, những nơi đi qua, từng đạo ánh đao chớp động, từng mảng máu thịt lớn bay tứ tung, ánh đao chém giết đám nam nhân này vô cùng hung tàn.

Đinh Mị nguyên bản chính là bang chủ Thải Phượng bang, có được thân thủ siêu cường và là thủ lĩnh của một thế lực, đám người này một kích bị chém giết tại chỗ, đồng thời tốc độ của nàng vô cùng biến thái, ngay cả tay súng bắn tỉa đỉnh cấp của Dương huyện cũng không tập trung vào người của nàng được.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)