Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0535

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0535: Hưởng thụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tề Đảo Chính Bình cung cấp một tình báo trọng yếu cho Nhạc Trọng:

- Tang hi ở hướng huyện Tà Mã đang di động, đang di động về hướng gia tộc Đảo Tân. Ước chừng trong bốn ngày thì thi đàn khổng lồ này sẽ đi tới trước gia tộc Đảo Tân.

- Ah! Có loại chuyện này?

Nhạc Trọng nghe vậy nhíu mày và hiểu vì cái gì gia tộc Đảo Tân lại thu nạp bộ hạ và khai ra điều kiện như vậy.

Thi đàn công thành chính là chuyện mà các thế lực ai cũng phải đau đầu. Nhạc Trọng đánh lui qua nhiều lần thi đàn quy mô trăm vạn, nhưng mà mỗi lần như vậy đều hao tổn nhiều đạn dược, đạn pháo. Nếu như không phải hắn nhân lực vật lực sung túc thì sớm bị thi đàn đánh tan rồi.

Gia tộc Đảo Tân hiển nhiên là muốn tập hợp nhiều thế lực chung quanh cùng đánh tan thi đàn.

Nhạc Trọng lại nhìn qua Tề Đảo Chính Bình hỏi thăm mấy vấn đề sau đó mới hạ lệnh.

- Các người lui ra đi!

- Này!

Tề Đảo Chính Bình lúc này mới lui ra ngoài.

- Đại nhân! Nước ấm trong nhà tắm đã xong rồi, xin hỏi ngài muốn tắm không?

Tề Đảo Chính Bình sau khi lui ra, mỹ phụ Nhã Tử bộ dáng nho nhã mang theo một cổ làn gió thơm đi tới trước người của Nhạc Trọng và cung kính hỏi.

Nhã Tử trước tận thế là quản gia được học tập đầy đủ, nàng tinh thông tiếng Nhật, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức cho nên có thể dùng tiến Trung nói chuyện với Nhạc Trọng.

- Ân! Dẫn tôi đi!

Nhạc Trọng kịch chiến một ngày cho nên trên người toàn máu và mồ hôi nên cần phải tắm.

Nhã Tử dẫn Nhạc Trọng đi vào trong phòng tắm của biệt thự.

Chỉ thấy sàn nhà tắm lát toàn đá cẩm thạch, có một bể tắm rộng trăm mét vuông, ở trong bồn tắm có hòn non bộ, liên tục không ngừng có nước ấm từ trong núi giả chảy ra ngoài, rơi chảy vào trong bồn tắm. Đại đám sương mù từ trong bồn tắm bốc lên.

Trong bồn tắm nữ nhân mập gầy bọc khăn trắng mập mờ đang chờ ở đó, sau khi Nhạc Trọng đi vào trong bồn tắm, tám mỹ nữ này đồng thanh nói:

- Hoan nghênh chủ nhân quang lâm.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cùng cung kính hoan nghênh Nhạc Trọng đi vào trong đó.

Nhạc Trọng nhàn nhạt ra lệnh:

- Bạch Tuyết, Ma Mỹ lưu lại, những người khác ra ngoài.

- Vâng!

Nhã Tử đem lời của Nhạc Trọng phiên dịch ra sau đó sáu nữ nhân khác đi ra ngoài.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ thì đi tới bên người của Nhạc Trọng và cởi quần áo của hắn ra.

Nhạc Trọng cởi quần áo xong sau đó đi vào trong bồn tắm.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cũng tiến vào trong bồn tắm.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết vừa tiến vào trong bồn tắm thì dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ lên lưng của Nhạc Trọng.

Thiên Dã Ma Mỹ thì ôm lấy đùi của Nhạc Trọng và dùng khăn lau chân cho Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đang nhắm mắt hưởng thụ đột nhiên cảm giác được ngón tay của mình tiến vào trong nơi ướt át, hắn thoáng mở mắt ra thì nhìn thấy Thiên Dã Ma Mỹ đang tận tâm phục vụ cho hắn.

- Như vậy có phải quá tốt không?

Nhạc Trọng nhìn Thiên Dã Ma Mỹ đang hầu hạ thì kinh ngạc.

Thiên Dã Ma Mỹ đẹp như thế này trước tận thế là người thần tượng của rất nhiều nam nhân, nhưng mà thiếu nữ đẹp như vậy hiện giờ lại đang hầu hạ mình nên Nhạc Trọng rất hưng phấn.

Trong lòng Nhạc Trọng có chút giãy dụa sau đó thỏa mãn hưởng thụ Thiên Dã Ma Mỹ phục thị:

- Tính toán! Đây không phải là trong nước, có lẽ đây là phong tục của Nhật Bản, mình xem như nhập gia tùy tục đi.

Thiên Dã Ma Mỹ trải qua Nhã Tử hắc luyện khắc nghiệt. Nàng chà sát lên chân của Nhạc Trọng và vũ mị nhìn qua Nhạc Trọng, từ bộ dáng vũ mị này không ai ngờ là nàng vẫn còn là xử nữ.

Nhạc Trọng cũng bị nghẹn lâu, không ai đưa thịt tới miệng mà không ăn cả. Hắn thoáng cái ôm Thiên Dã Ma Mỹ đặt lên thành nhà tắm sau đó tận tình hưởng thụ.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết dùng ngọn núi đôi đầy đặn mát xa trợ hứng cho Nhạc Trọng, không ngừng liếm láp lưng của Nhạc Trọng.

Tố chất thân thể của Nhạc Trọng cực kỳ cường hoành, hắn đem Thiên Dã Ma Mỹ làm cho mềm vô lực, thoáng cái ôm lấy Anh Tỉnh Bạch Tuyết đâm vào người của nàng sau đó tùy ý hưởng thụ.

Hai đóa hoa đỏ như máu thoáng cái hiện ra.

Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng mở to mắt thì nhìn thấy Anh Tỉnh Bạch Tuyế ở bên tráit, Thiên Dã Ma Mỹ nằm ở bên phải, hắn nhìn thấy hai thiếu nữ nhu thuận nằm trong lòng thì cảm thấy buông lỏng.

Nhạc Trọng đi vào Nhật Bản thì vẫn ở trong trạng thái khẩn trương, hôm qua phát tiết giúp áp lực của hắn giảm không ít. Tố chất thân thể của hắn vô cùng mạnh, thế nhưng mà áp lực thì không phỉa tố chất thân thể mạnh là thừa nhận được.

Nhạc Trọng muốn trở lại Trung Quốc thì cần radio, máy bay, người điều khiển, dầu nhiên liệu và vật tư. Cho dù có những thứ này cũng chữa chắc quay lại được Trung Quốc, chuyện này khiến hắn lo nghĩ nhiều. Dù sao những vật này cũng không phải dễ lấy như vậy, thế lực nhỏ không có, thế lực lớn thì xem như trân bảo. Không có khả năng dễ dàng lấy được.

Trong tay của Nhạc Trọng có được trực thăng vũ trang không nhiều lắm, mỗi một chiếc hắn đều xem như bảo bối thì làm gì cho người ta mượn. Suy bụng ta ra bụng người, Nhạc Trọng cũng thập phần rõ ràng những máy bay kia là khó lấy cỡ nào.

Nhạc Trọng hơi động một chút, Anh Tỉnh Bạch Tuyết đã tỉnh lại:

- Chủ nhân! Ngài tỉnh!

- Chủ nhân, ngài thật có tinh thần đấy, để cho tôi giúp giảm nhiệt a!

Anh Tỉnh Bạch Tuyết uốn éo thân thể đụng vào cây củi sắt thì cười rộ lên chui vào trong chăn, cúi đầu ngậm lấy tiểu đệ của hắn mà mút.

Nhạc Trọng cũng bị tiểu yêu tinh này khơi mào cho nên đem thân thể mềm mại của Anh Tỉnh Bạch Tuyết đặt lên giường và hưởng thụ.

Không lâu ở chỗ khác Thiên Dã Ma Mỹ cũng tỉnh lại và gia nhập chiến đoàn.

Sau khi ăn bữa sáng, Nhạc Trọng cùng Tề Đảo Chính Bình đi tới chỗ ba nhà kia.

Tề Đảo ba nhà trước kia liên minh đã tụ tập vào trong tiểu trấn này, trong ba gia tộc này có chừng một ngàn hai trăm người sống sót.

Tề Đảo Chính Bình đem hơn ngàn người tụ tập cùng một chỗ, nói:

- Đại nhân, những người này là người của chúng tôi!

Nhạc Trọng nhìn hơn một ngàn người sống sót, nói:

- Các ngươi ai là người Hoa?

Hơn ngàn người này im lặng và không ai nói chuyện.

Nhạc Trọng thấy thế trong lòng thở dài một hơi, hắn vốn muốn tìm người Hoa quản lý đám người này nhưng mà hắn thất vọng rồi.

Tề Đảo Chính Bình lớn mật nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Đại nhân, ngài muốn tìm người Hoa, tại gia tộc Đảo Tân có lẽ có. Tôi nhớ gia tộc Đảo Tân bên kia có hơn hai trăm người Hoa sống sót.

- Ân! Trở về đi!

Nhạc Trọng quay đầu nói thẳng.

Tề Đảo Chính Bình chợt mang theo hơn ngàn người này đi theo.

Quý Minh Hòa Nhất đi trong đường cái rộng rãi, đủ để dung nạp mấy ngàn người. Mấy trăm người đi vào trong biệt thự như cung điện này cũng không chen chúc.

Vừa về trong tiểu cốc, quý Minh Hòa nói ra:

- Đại nhân! Gia tộc Đảo Tân phái người đến muốn đàm phán với ngài. Xin hỏi ngài có muốn gặp hắn hay không?

Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động một chút nói:

- Ah! Gia tộc Đảo Tân? Bảo tới đây!

*****

- Vâng!

Một tên nam tử tướng mạo bình thường mặc tây phục đi tới trước người của Nhạc Trọng và dùng tiếng Trung nói ra:

- Tôi là gia tộc Đảo Tân Điền Gian Tứ Lang, thập phần vinh hạnh có thể gặp ngài, Nhạc Trọng đại nhân. Xin tha thứ chúng tôi mạo phần lúc trước.

Nhạc Trọng nhấc tay là đuổi giết chín tên cao thủ cấp 40 của gia tộc Đảo Tân lúc trước, trong một đêm đã truyền về gia tộc Đảo Tân. Người mạnh như vayuaj trong gia tộc Đảo Tân cũng đau đầu, bởi vậy trước tiên Điền Gian Tứ Lang được phái tới đây ngoại giao.

- Đây là lễ vật xin ngài bớt giận, hy vọng có thể dẹp loạn lửa giận của ngài.

Điền Gian Tứ Lang hai tay chỉ vào hai thiếu nữ.

Thiếu nữ lớn tuổi chừng mười tám dáng người gợi cảm, tướng mạo tinh xảo, trang điểm và trang sức trang nhã, lộ ra nét rực rỡ đáng yêu. Nhỏ thì tuổi chừng mười bốn, thắt tóc đuôi ngựa, hai chân dài nhỏ xinh đẹp tuyệt trần, bộ ngực nhỏ phình ra, gương mặt của nàng tinh xảo xinh đẹp, hai mắt sâu sắc, hiển nhiên là một tiểu loli vô cùng xinh xắn.

Điền Gian Tứ Lang cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Đây là thần tượng của Nhật Bản lúc trước, Cát Dã Huệ, năm nay mười bảy tuổi. Đây là em gái của nàng tên là Cát Dã Minh Hương, năm nay mười bốn tuổi. Các nàng đều là xử nữ, hy vọng ngài có thể ưa thích.

Cát Dã Huệ, Cát Dã Minh Hương hai chị em này là mỹ nữ cực phẩm trong gia tộc Đảo Tân giữ lại, chuyên môn dùng để lôi kéo cường giả. Có rất ít người có thể ngăn cản được hấp dẫn của hai chị em xinh đẹp này, đặc biệt là người chị lại là thần tượng trước tận thế.

Nhạc Trọng nhìn qua Điền Gian Tứ Lang thản nhiên nói:

- Lễ vật tôi nhận lấy. Chuyện đêm qua xem như xong, anh còn có chuyện gì?

Điền Gian Tứ Lang ra lệnh:

- Huệ, Minh Hương đi qua chỗ chủ nhân đi!

Hai tỷ muội khom người cung kính thi lễ với Nhạc Trọng.

- Cát Dã Huệ, bái kiến chủ nhân!

Nhạc Trọng nói:

- Nhã Tử, mang hai nàng xuống.

Nhã Tử đi tới đem Cát Dã Huệ hai nữ dẫn đi.

Điền Gian Tứ Lang thấy Nhạc Trọng nhận lấy Cát Dã Huệ hai chị em xong thì nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, gia tộc Đảo Tân hy vọng có thể kết minh với ngài!

Nhạc Trọng nghe vậy bất động thanh sắc nói:

- Kết minh? Cũng không phải không được. Gia tộc Đảo Tân các người có điều kiện gì? Chỉ cần điều kiện phù hợp, tôi có thể kết minh với các người.

Điền Gian Tứ Lang đem một cái tờ giấy danh sách và máy tính bảng nói với Nhạc Trọng:

- Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi nguyện ý tặng ngày một ngàn tấn lương thực, mười xử nữ xinh đẹp, một tấn dầu nhiên liệu, hai chiếc xe việt dã làm điều kiện kết minh của chúng ta. Đồng thời biểu đạt thành ý của chúng tôi, gia chủ Đảo Tân Cửu Nghĩa sẽ tặng con gái Đảo Tân Mỹ Nại cho ngài làm vợ. Đây là ảnh chụp và video của Dảo Tân Mỹ Nại.

Nhạc Trọng tiện tay lật tờ danh sách và cái máy tính bản có video của Đảo Tân Mỹ Nại.

Trong video là hình ảnh Đảo Tân Mỹ Nại tuổi chừng mười bốn mười lăm mặc áo sơ mì trắng, mặc váy ngắn vàng nhạt, mặc tất trắng, dáng người xinh xắn lanh lợi lại gợi cảm đầy đặn, bộ ngực to, làn da trắng, khí chất ưu nhã cao quý, dung nhan tinh xảo, cười rộ lên thập phần đáng yêu.

Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:

- Lại cho thêm hai trăm súng trường, hai mươi vạn viên đạn!

Điền Gian Tứ Lang nói:

- Đại nhân, tôi nhiều nhất chỉ cho ngài mười súng trường, một ngàn viên đạn. Nhưng mà tôi sẽ tặng cho ngài hai mươi mỹ nữ. Chỉ cần ngài đáp ứng kết minh với gia tộc Đảo Tân chúng tôi, sau này chúng tôi không ngừng đưa xử nữ lên cho ngài hưởng dụng.

Ở trong tận thế, súng ống đạn dược còn trọng yếu hơn nữ nhân xử nữ xinh đẹp nhiều lắm. Gia tộc Đảo Tân tình nguyện cho Nhạc Trọng nhiều xử nữ chứ không muốn cho nhiều đạn dược, chỉ làm cho thực lực Nhạc Trọng tăng cường mà thôi.

Nhạc Trọng vốn không có ý phát triển thế lực ở Nhật Bản cho nên đáp ứng.

- Được rồi. Tôi đáp ứng điều kiện của các người, nhưng mà tôi nghe nói ở chỗ của các người có radio, ta muốn sử dụng radio, không có vấn đề chứ?

Trong lòng Điền Gian Tứ Lang buông lỏng đại hỉ nói:

- Không có vấn đề! Nhưng mà cụ thể chi tiết, tỉ mĩ kính xin ngài đi theo tôi một chuyến tới huyện Tà Mã. Radio của chúng ta ở huyện Tà Mã.

Nhạc Trọng nhìn qua Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình ra lệnh:

- Tốt! Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình, tôi và Điền Gian Tứ Lang đi qua huyện Tà Mã. Nơi này giao cho các người!

- Vâng!

Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình trong lòng hai người đại hỉ quỳ trên mặt đất cung kính nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ.

tốt an bài, Nhạc Trọng điều bốn mươi tên đặt cấp cường hóa trên 20 và phân thành hai tiểu đội giao cho Vũ Điền Chân Ý, Tỉnh Điền Kinh Tử hai người thống lĩnh. Bản thân của hắn thì mang theo Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cùng đi qua hướng huyện Tà Mã.

Gia tộc Đảo Tân tuy được xưng chiếm cứ thống trị huyện Tà Mã nhưng trên thực tế chỉ đánh một tiểu trấn ở gần huyện Tà Mã làm căn cứ mà thôi. Tại huyện Tà Mã trước tận thế có nhân khẩu hơn năm mươi vạn, bây giờ tang thi đang tụ tập ở huyện Tà Mã, gia tộc Đảo Tân căn bản không đánh được.

Gia tộc Đảo Tân đóng quân ở thị trấn nhỏ tên là Anh Điền trấn, trước tận thế có sức chứa ba vạn người, bây giờ chứa một vạn người thì không có chén chúc gì cả.

Lúc trước Anh Điền trấn là khu vực có suối nước nóng bây giờ biến thành thành lũy, bên ngoài trấn có tường thành cao sáu mét, còn có một con sông bảo vệ thành rộng mấy mét vây quanh. Nơi này giống như một tòa thành trì.

Nhạc Trọng đi tới gần Anh Điền trấn thì nhìn thấy người sống sót nơi đây đang không ngừng bận rộn xây dựng thành trì. Nam nữ già trẻ tất cả đều đi ra tu kiến thành trì, ứng đối tang thi sắp tấn công, cả người Nhật Bản ở Anh Điền trấn cũng tham dự vào.

Bây giờ là lúc cơm trưa, Nhạc Trọng nhìn thấy người sống sót dù là nam nữ già trẻ không ngừng xếp hàng đi lĩnh cơm trưa.

Nhạc Trọng hiếu kỳ nhìn qua một hồi, nhìn thấy những người này ăn một bát cháo và rau dại.

- Có lẽ lương thực của gia tộc Đảo Tân cũng không dư dả.

Nhạc Trọng nhìn thấy từng người sống sót sống vật vờ xanh xao vàng vọt ở khắp nơi.

Lương thực là vấn đề nghiêm trọng nhất sau tận thế. Nhạc Trọng sở dĩ có thể lấy chiến tranh nuôi chiến tranh đó là bởi vì nhân khẩu trong tận thế ít hơn lúc trước cả trăm lần, có được lương thực dự trữ trước tận thế tập trung lại.

- Thả tôi ra!Thả tôi ra!

Thời điểm Nhạc Trọng quan sát những người sống sót ở Anh Điền trấn, đột nhiên bên cạnh truyền đến âm thanh của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.

Nhạc Trọng nhướng mày quay đầu nhìn lại, phát hiện hơn mười tiểu thanh niên dáng người thấp bé, nhuộm tóc vàng, mặc áo quần lố lăng đang vây quanh Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ. Cầm đầu là một gã nhuộm tóc vàng, đeo khoen mũi cầm lấy bàn tay nhỏ của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.

Vũ Điền Chân Ý nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi này thì thần sắc keieng kị mang theo hai mươi mấy tên bộ hạ giằng co với đám trẻ tuổi này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)