Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0538

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0538: Kết minh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Họng súng chỉa xuống dưới!

Điền Gian Tứ Lang quát lớn.

Lúc này doanh chiến sĩ kia lập tức chỉa súng xuống đất.

- Hừ!

Nhạc Trọng hừ lạnh một tiếng lúc này mới đem Hắc Nha Đao giắt vào lưng. Hắn cũng không có ý tử chiến với gia tộc Đảo Tân.

Dù sao nếu là song phương đánh nhau, trừ Nhạc Trọng ra những người còn lại chỉ có đường chết.

Điền Gian Tứ Lang nhìn qua Nhạc Trọng cung kính nói:

- Nhạc Trọng đại nhân, gia chủ muốn gặp ngài, xin đi theo tôi!

Trăm nghe không bằng một thấy, Điền Gian Tứ Lang nhìn thấy Nhạc Trọng hung hãn ương ngạnh như thế, hắn cũng trở nên cung kính. Người Nhật Bản thực chất bên trong chính là dám bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Nước Mỹ ném hai quả bom nguyên tử xuống lãnh thổ của bọn họ, bọn họ trở nên trung thành như tay sai của người Mỹ. Ít nhất trước khi nước Mỹ suy yếu thì bọn họ sẽ trung thực làm tay sai của nước Mỹ, đương nhiên nếu nước Mỹ suy yếu, bọn họ nhất định nhắm chuẩn thời cơ mà cắn một cái.

Gia tộc Đảo Tân ở sâu trong Anh Điền Trấn, ở một tòa kiến trúc to lớn rộng mấy mẫu. Nhật Bản không ít hào phú đều muốn thành lập cơ ngơi to lớn. Đương nhiên ở Tokyo tấc đất tấc vàng thì không thể xây dựng như vậy được, nhưng mà một ít thị trấn nhỏ thì có hào phú thích xây dựng như vậy.

Được Điền Gian Tứ Lang dẫn dắt, Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử xuyên qua tầng tầng hành lang gấp khúc đi vào sâu trong một khu nhà cao cấp.

Trong một đại sảnh nhỏ, một nam tử chừng năm sáu mươi tuổi mặc kimono cắt tóc ngắn, thân thể vẫn còn khỏe mạnh ngồi trên Tatami. Bên người nam tử trung niên này có một mỹ nữ trẻ tuổi mặc kimono mái tóc đen như thác nước đang ngồi cạnh.

Lão giả kia nhìn thấy Nhạc Trọng trong mắt hiện ra ý cười, nói:

- Tôi là Đảo Tân Cửu Nghĩa. Nhạc Trọng, thật cao hứng có thể nhìn thấy anh, mời ngồi.

- Ngài khỏe!

Nhạc Trọng nhìn qua kẻ thống trị cao nhất của gia tộc Đảo Tân và mỉm cười ngồi xuống. Hắn cũng không thói quen ngồi quỳ như người Nhật Bản.

- Thỉnh dùng!

Mỹ nữ mặc kimono đem trà mời Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử.

- Cảm ơn!

Nhạc Trọng tiếp nhận chén trà và tiện tay đặt xuống. Mặc dù sức sống thân thể của hắn cao, nhưng cũng không phải bách độc bất xâm. Ở trong tận thế có rất nhiều thực vật biến dị độc tính rất mạnh, cho dù Nhạc Trọng ăn vào vẫn chết như thường.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ tử trẻ tuổ mặc kimono kia:

- Đây chính là con gái tôi, Đảo Tân Mỹ Nại, Mỹ Nại, đi bái kiến chồng đi!

Đảo Tân Mỹ Nại đi tới trước người Nhạc Trọng và thập phần ưu nhã quỳ rạp trên đất hành đại lễ với Nhạc Trọng, tràn ngập giáo dưỡng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, tiểu nữ tử bất tài, sau này xin ngài chỉ giáo nhiều hơn!

- Tốt! Đứng lên đi!

Nhạc Trọng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn qua phía Đảo Tân Cửu Nghĩa:

- Gia chủ Đảo Tân, ngài lần này gọi tôi tới có chuyện gì trọng yếu sao?

Đảo Tân Mỹ Nại yên lặng đứng dậy ngồi quỳ bên người của Nhạc Trọng, giống như người vợ của Nhạc Trọng vậy. Nàng đã trải qua giáo dục hài lòng, thập phần rõ ràng hiện tại mình nên làm những gì.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng và lộ ra nụ cười hòa ái thân thiết.

- Còn gọi tôi là gia chủ Đảo Tân sao? Anh bây giờ nên gọi tôi là nhạc phụ.

Nhạc Trọng cười nói:

- Gia chủ Đảo Tân, tôi thấy sau này cử hành hôn lễ gọi vậy mới tốt.

Tuy đây là quan hệ thông gia chính trị, thế nhưng bảo Nhạc Trọng trong một thoáng mà gọi người xa lạ là nhạc phụ thì không quen được.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng trên mặt vui vẻ thu lại và nghiêm túc nói:

- Như vậy cũng được. NHưng mà Nhạc Trọng, cho dù chuyện gì cũng có nguyên nhân, anh vừa tới đã diệt gia tộc Tân Tỉnh, làm được thật sự là quá phận.

Nhạc Trọng bất động thanh sắc hỏi:

- Chuyện đã xảy ra. Gia chủ Đảo Tân, ngài có ý định gì không?

Đảo Tân Cửu Nghĩa mang theo nụ cười thân thiết, nói:

- Gia tộc Tân Tỉnh là lực lượng trọng yếu của gia tộc Đảo Tân. Tang thi của huyện Tà Mã không lâu sau sẽ tấn công Anh Điền Trấn. Mất đi gia tộc Tân Tỉnh thì với chúng tôi là tổn thất lớn. Nhạc Trọng, tôi hi vọng anh nên mang theo bộ hạ tới giúp thủ giữ Anh Điền Trấn. Chỉ cần anh đáp ứng thỉnh cầu này, chuyện trước kia tôi chỉ xem như hiểu lầm.

Gia tộc Tân Tỉnh bị Nhạc Trọng tiêu diệt, Đảo Tân Cửu Nghĩa tự nhiên trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ, thế nhưng mà hắn với tư cách gia chủ Đảo Tân sẽ không bị tức giận làm mờ con mắt. Hơn nữa chỉ cần có thể đem Nhạc Trọng lôi kéo tiến vào gia tộc Đảo Tân, thực lực gia tộc Đảo Tân sẽ tăng lên trình độ khủng bố. Chỉ cần sống qua lúc tang thi công thành, bọn họ có thể thong dong mở rộng thế lực ra chung quanh.

Trong thời điểm mấu chốt này, Đảo Tân Cửu Nghĩa thật sự không muốn đối địch với cường giả như Nhạc Trọng này làm cái gì.

Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ đưa ra điều kiện bản thân:

- Có thể, nhưng mà tôi muốn toàn bộ người Hoa trong gia tộc Đảo Tân.

Sau khi đi tới Nhật Bản, Nhạc Trọng tuy thu Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất là bộ hạ, nhưng mà bọn họ không đạt được tín nhiệm của hắn.

Nhạc Trọng cũng không có năng lực nhìn thấu nhân tâm, nhưng mà hắn biết rõ ràng. Những bộ hạ Nhật Bản này chỉ khiếp sợ thực lực của hắn mà phục tùng thôi. Nếu như xảy ra vấn đề gì, chỉ sợ những bộ hạ Nhật Bản này sẽ phản hắn đầu tiên. Hắn lúc này mới cần người Hoa còn sót lại trong gia tộc Đảo Tân.

Đảo Tân Cửu Nghĩa trong mắt hiện ra thần sắc cổ quái, nói:

- Người Hoa sao? Có thể! Tôi sẽ mang qua cho anh. Mỹ Nại, con dẫn anh ta đi tới chỗ người Hoa sống sót đi.

Đảo Tân Mỹ Nại mang theo làng gió thơm đi qua bên cạnh Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ưu nhã hoàn cười nói:

- Vâng. Phụ thân đại nhân! Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi.

Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và mỉm cười đi theo nữ hài xinh đẹp này ra ngoài.

Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử vừa rời khỏi gian phòng kia, Đảo Tân Cửu Nghĩa trên mặt biến thành âm trầm, trên mặt vặn vẹo và biến thành thần sắc hung tàn.

Qua một hồi lâu, Đảo Tân Cửu Nghĩa sắc mặt mới khôi phục như thường, hắn nhìn qua đoàn bóng mờ nói:

- Sơn Điền đâu?

Từ trong một góc tối có một bóng đen toàn thân mặc đồ đen, chỉ lộ ra hai con mắt, giống như Ninja trong truyền thuyết, nam tử này xuất hiện trước người Đảo Tân Cửu Nghĩa. Người này giống như Ninja lại là thích khách vương bài của gia tộc Đảo Tân, là người tiến hóa nhanh nhẹn đẳng cấp 58, Sơn Điền Nhất Mã.

Sơn Điền Nhất Mã chính là người mạnh nhất trong gia tộc Đảo Tân, vì gia tộc Đảo Tân trong tận thế đạt được công lao to lớn.

Sơn Điền Nhất Mã dùng ngữ khí âm lãnh nói ra:

- Đại nhân! Hắn rất mạnh! Hơn nữa thời khắc nào cũng bảo trì cảnh giác, không hề sơ hở. Nếu như đánh nhau chính diện, Tôi nhiều nhất chí kiên trì được năm phút đồng hồ. Chẳng qua nếu như ám sát, tôi có ba thành nắm chắc giết hắn!

- Ba thành nắm chắc? Quá ít!

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhướng mày, hắn không thích Nhạc Trọng là người có lực lượng lại không bị khống chế.

*****

Sơn Điền Nhất Mã đối với Nhạc Trọng đánh giá cực cao:

- Đây là do hắn túng dục quá độ, buông lỏng nhất thời mới khiến tôi có ba thành nắm chắc. Nếu như hắn vẫn bảo trì cảnh giác, tôi thậm chí không cách nào tiếp cận hai mươi mét quanh người của hắn.

Sơn Điền Nhất Mã ám sát vô số cường giả, tiêu diệt qua rất nhiều biến dị thú, tang thi cao cấp mới có thể tinh tường cảm giác được trong người Nhạc Trọng ẩn chứa lực lượng khủng bố. Đó là do Sơn Điền Nhất Mã trải qua vô số lần chém giết sống chết rèn luyện thành bản năng.

Đảo Tân Cửu Nghĩa phất phất tay:

- Lui ra đi!

- Dạ!

Sơn Điền Nhất Mã chợt chậm rãi đi vào trong bóng tối biến mất không còn gì nữa.

Đảo Tân Cửu Nghĩa đè cái nút bên người xuống, không lâu một nữ nhân mặc kimono tướng mạo xinh đẹp đi tới trước mặt của hắn.

Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ nhân xinh đẹp này chậm rãi nói:

- Nhân Tử, truyền mệnh lệnh của tôi! Bảo tất cả người của gia tộc Đảo Tân không được đi đắc tội Nhạc Trọng nam nhân này. Tận lực giao hữu với hắn.

Nữ nhân xinh đẹp trước mặt tên là Tỉnh Hòa Nhân Tử, là một trong những mỹ nữ mà Đảo Tân Cửu Nghĩa thu thập trong tận thế, nàng thập phần đoan trang hiểu lễ, cũng đảm nhiệm chức quản gia của Đảo Tân Cửu Nghĩa.

- Dạ!

Tỉnh Hòa Nhân Tử cung kính đáp sau đó lui ra ngoài.

- Đã không cách nào là địch, như vậy tốt nhất nên là bằng hữu với hắn.

Tỉnh Hòa Nhân Tử lui ra sau, trong phòng chợt truyền tới âm thanh trầm trọng của Đảo Tân Cửu Nghĩa.

Trước một gian nhà kho biến thành nhà giam, ba mươi tên người Nhật Bản vác súng trên vai, đạn lên nòng phòng ngự ở đây.

- Bò nhanh lên!Bò nhanh lên!

- Đclmm!Nhất Tử, bảo mẹ của mày bò lên đi! Nếu không bò lên thì mày không có gì ăn đâu.

"..."

Một tên người Nhật Bản kêu gào cuồng tiếu thì có sáu nữ nhân thân thể trần trụi, trên người vết thương chồng chất bò trên mặt đất như chó, không ngừng bò lên phía trước.

Ở chung quanh là ngục giam hơn hai trăm người Hoa sắc mặt chết lặng.

Trong ngục giam này đang diễn ra lệ cũ là con chó mẹ đi bộ, nữ nhân nào bò lên trước tiên sẽ nhận được thức ăn của chó và nước không sạch sẽ. Mà bốn người còn lại chỉ đạt được chút thức ăn và nước mà thôi.

Những tên người Nhật Bản điên cuồng cười to, một nữ nhân thân thể trần truồng bò lên cắn lấy sợi dây trắng, sau đó chán nản ngã nhào trên mặt đất. Nàng miệng lớn thở hổn hển dùng tiếng Nhật gian nan nói:

- Nước! Đồ ăn!

Một gã người Nhật Bản trong mắt hiện ra hung quang đá lên người nữ nhân trần trụi, làm nữ nhân này bay ra xa hai mét, sau đó cởi quần, lộ ra thứ đồ vật xấu xí của hắn và tiểu:

- Thối biểu tử!Mày bò nhanh như vậy a! Hại tao thua một điếu thuốc! Mày muốn nước à! Tao cho mày, há miệng ra! Uống cạn đi!

Nữ nhân người Hoa kia lúc này há miệng ra uống nước tiểu của tên này.

Tên người Nhật Bản tướng mạo xấu xí kia lúc này cười to lên:

- Ha ha ha! Mọi người xem, nữ nhân này vậy mà uống nước tiểu!Thật đúng là đê tiện mà! Đồ đê tiện thật nhiều! Giống như chó nhưng còn tiện hơn cả chó! Ha ha!

Đám người Nhật Bản còn lại cười ha ha, cưỡng hiếp nữ nhân, tra tấn người khác chính là niềm vui của bọn chúng. Ở trong tận thế, rất nhiều người đều điên cuồng.

Nghe được tiếng cười nhạo chung quanh, Kim Lệ là nữ nhân uống nước tiểu, nàng là một sinh viên Thượng Hải hâm mộ văn hóa Nhật Bản. Nàng cho rằng người Nhật tố chất cao hơn người Hoa, một lòng chỉ muốn gả cho người Nhật Bản. Tốt nghiệp xong thì nàng liền tới Nhật Bản là thiên đường trong lòng nàng, muốn lấy một tên chồng người Nhật.

Nhưng mà người chồng Nhật Bản nhanh chóng lừa gạt tiền tài của Kim Lệ, còn đem nàng là nữ nhân lẻ loi một mình bán vào trong một tập đoàn tình dục. Kim Lệ từ nay về sau biến thành kỹ nữ thấp hèn mà ai cũng làm chồng được.

Sau tận thế, vô số tang thi hoành hành, Kim Lệ dựa vào bán đứng thân thể mà phụ thuộc cường giả, may mắn sống quá một thời gian ngắn sau đó rơi xuống gia tộc Đảo Tân và biến thành đồ chơi trong địa ngục trần gian này.

Năm tên người Nhật Bản lại trực tiếp cởi quần ra cưỡng hiếp đám nữ nhân kia.

- Mày tới đây cho tao!

Một gã Nhật Bản nhìn qua đám người Hoa một hồi, đột nhiên con mắt sáng ngời trực tiếp cầm lấy một tiểu hài tử chừng mùi một mười hai tuổi, mặt mũi tràn đầy tro bụi, đầu tóc rối bời, trên người tỏa ra mùi thúi.

- Thả con của tôi ra!

Một nam tử trung niên người Hoa lập tức hai mắt đỏ thẫm rống lớn đẩy tên Nhật Bản kia ra.

- Khốn kiếp, đi chết đi!

Tên người Nhật Bản kia giận dữ cầm bán súng đập lên người gầy gò đơn bạc của nam nhân trung niên kia, làm nam nhân trung niên này đau đớn ngã quỵ xuống đất.

- Ba ba!

Tiểu hài tử bị tên Nhật Bản bắt lập tức thê lương kêu to lên.

- Đi chết đi!

Tên nam nhân Nhật Bản cười tàn nhẫn và cầm lấy lưỡi lê đâm thủng bụng của nam tử trung niên kia, giết chết người này.

Tiểu hai tử ánh mắt to xinh đẹp đỏ thẫm khóc lớn lên và kêu khóc giãy dụa ra khỏi tay của tên Nhật Bản, sau đó nhìn qua trung niên kia kêu to lên.

- Ba ba!Ba ba!Ba ba!Không muốn!

Nam tử trung niên bị lưỡi lê đâm thủng bụng lúc này nhìn qua tên Nhật Bản và giơ tay lên như muốn bắt lấy cái gì đó, hắn nhìn thật sâu qua con của mình, hắn thầm nghĩ trước khi chết phải nhìn con mình thật kỹ.

- Ba ba! Ba ba!Ba ba!

Đứa bé kia hai mắt đỏ thẫm lớn tiếng kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, nàng kêu khóc âm thanh vô cùng thê lương, làm cho người ta chua lòng xót dạ.

Hơn hai trăm người Hoa kia lập tức cúi đầu xuống không đành lòng nhìn qua cảnh thê lương này. Đám người Nhật vô cùng hung tàn, nếu bọn họ dám nói một câu, tuyệt đối sẽ bị giết chết. Ở trong tận thế mạng người tiện như con kiến. Tại Nhật Bản, mạng của người Hoa còn không bằng heo chó.

Nước Nhật này trước tận thế cánh hữu bành trướng lên dữ dội, mà trong xã hội cũng có rất nhiều người chén ghét người Hoa. Làm việc gì cũng phân theo tầng lớp. Nhưng mà trước tận thế còn có dư luận giám sát, trật tự còn không có sụp đổ, bọn họ hiển nhiên không dám làm quá phận.

Nhưng mà sau tận thế thì người Hoa ở Nhật là đồ đê tiện nhất, như là con sâu cái kiến. Những người Nhật kia với đồng bào của mình đã hung tàn, với người Hoa còn hung tàn hơn thật nhiều.

- Con chó, chết đi!

Tên người Nhật kia nhìn qua tiểu hài tử trong tay của mình kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, có chút hưng phấn liếm liếm bờ môi sau đó chỉa súng vào đầu của nam tử trung niên và bóp cò.

Phanh!

Nương theo một tiếng súng nổ vang, tên nam tử trung niên kia mi tâm xuât hiện lỗ máu, hai mắt của hắn mất đi thần thái, ngã nhào trên đất. Nhưng mà hai mắt vô thần vẫn nhìn chằm chằm vào hướng kia.

- Ba ba!

Đứa bé kia nhìn thấy ba ba của mình chết thảm thì tâm linh hoảng loạn kêu khóc dữ dội, hai mắt giống như mất đi thần thái, giống như con rối không có linh hồn không ngừng giãy dụa.

- Ha ha ha ha!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)