Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0545

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0545: Phá hủy chiến cơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong phạm vi tạc đạn nổ, tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết người cùng với cơ hồ hết thảy sinh vật đều bị kinh khủng kia bạo tạc nổ tung thôn phệ, xé thành phấn vụn. Mà thần sứ Tô San Na cũng bị nổ chết tại chỗ.

Tạc đạn trước tận thế là vũ khí chiến tranh được quốc tế cầm sử dụng. Thế nhưng mà sau tận thế, liên hiệp quốc đã biến mất không thấy gì nữa, tự nhiên không ai có thể tổ chức trừng phạt khi Thiên Đường Thần Quốc sử dụng vũ khí cấm như vậy.

Loại tạc đạn này Thiên Đường Thần Quốc xác định dùng đối phó người tiến hóa mạnh mẽ, bởi vì lực sát thương của chúng lớn, phạm vi sát thương rộng, cho dù là mười hai sứ đồ cũng không cách nào trong nháy mắt thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của nó.

Phạm vi nổ tung của tạc đạn quá rộng, mạnh như Nhạc Trọng cũng tránh không được, hắn hiện giờ trực tiếp dùng quang thuẫn tiến hành phòng ngự.

Trong lúc tạc đạn nổ tung, mặt quang thuẫn kia chèo chống được hai giây sau đó bị xé rách thành quang điểm. Trong lúc quang thuẫn sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm trực tiếp ném qua phía hai chiến cơ lôi đình, xỏ xuyên qua hai chiếc chiến cơ lôi đình, người điều khiển bên trong bị thiêu đốt không.

Người điều khiển của hai chiến cơ lôi đình bị giết, chúng cũng lung la lung lay rơi xuống đất.

Trong nháy mắt đạo quang thuẫn kia sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa mở phòng ngự quang thuẫn khác, ngăn cản tạc đạn oanh kích. Hắn lập tức ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm khác, lập tức như hai đạo lưu tinh ném vào hai chiến cơ lôi đình kia, lần nữa tiêu diệt đám người điều khiển chiến cơ lôi đình, hai chiếc chiến cơ lôi đình lập tức rơi xuống đất.

Bốn chiếc chiến cơ lôi đình bị Nhạc Trọng trong năm giây tiêu diệt hoàn toàn, mà hắn cũng hai phí hai quang thuẫn phòng ngự và quá nhiều thể lực cùng tinh thần.

Chiếc chiến cơ lôi đình còn lại thấy đồng bạn bị bắn rơi, rốt cục trong nội tâm sinh ra một tia sợ hãi, thay đổi phuong hướng bay đi.

- Rơi xuống!

Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ ra một trường thương ma viêm, một đạo lưu quang đánh trúng cảnh quạt chủ của chiến cơ lôi đình, đốt cánh quạt chủ này vặn vẹo.

Cánh quạt chủ uốn khúc thì nó liền mất đi cân đối, thoáng cái từ trên trời rơi thẳng xuống đất.

Nhạc Trọng nhìn chiến cơ cuối cùng rơi xuống, hắn lúc này mới trường thở phào một hơi. Chiến cơ lôi đình mang lại áp lực quá lớn cho hắn. May mắn lúc này đây hắn đối mặt chỉ là tiểu đội mười hai chiếc chiến cơ lôi đình, nếu như đối mặt với ba mươi sáu chiến cơ lôi đình, cho dù mạnh như hắn không chạy trốn thì cũng chỉ có đường chết mà thôi.

Thực lực của Nhạc Trọng đang không ngừng tăng lên, hiện tại súng ngắn, súng trường đều không thể sinh ra uy hiếp với hắn. Thế nhưng mà hoả tiễn, trọng pháo, cơ quan pháo, đạn đạo là kết tinh trí tuệ của nhân loại vẫn có uy hiếp quá lớn với hắn.

Nhìn qua chiến cơ lôi đình trên trời rơi xuống, đám người sống sót trong Anh Điền Trấn lúc này hoan hô điên cuồng.

Chiến cơ lôi đình chính là tử thần gieo rắc cái chết, những nơi đi qua đều nổ tung và bị phá hủy. Dưới công kích của chúng thì cả Anh Điền Trấn cơ hồ sụp đổ, khắp nơi đều là phế tích và các thi thể.

Hơn hai ngàn người sống sót chết trong công kích của chiến cơ lôi đình, chủ yếu vẫn là chết dưới tạc đạn phạm vi quá lớn.

Cho dù bắn rơi toàn bộ chiến cơ lôi đình, Anh Điền Trấn này vẫn còn hỏa diễm hừng hực bốc lên cao, tự nhiên làm những người Nhật này căm hận chiến cơ lôi đình không thôi.

Đảo Tân Mỹ Nại cũng thể hiện ra phách lực mạnh mẽ, nàng rất nhanh tổ chức một đám người cường hóa của gia tộc Đảo Tân điên cuồng tiêu diệt đám chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc.

Lần lượt từng tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc bị bắt hoặc bị giết nếu chống cự.

Đồng thời có một đám quân tinh nhuệ tiến vào trong Anh Điền Trấn trấn áp những phần tử bạo loạn, đem những phần tử thừa cơ bạo loạn này tiêu diệt đi.

Thời điểm thế cục dần ổn định lại, trên bầu trời lần nữa có bốn chiến cơ lôi đình bay tới.

Chiến sĩ của gia tộc Đảo Tân nhìn thấy bốn chiến cơ lôi đình bay tới thì sắc mặt đại biến, nhao nhao tìm đường bỏ chạy thật xa.

Nhân tâm trong Anh Điền Trấn vốn ổn định thì lần nữa lại đại loạn, đại lượng người sống sót chạy ra ngoài Anh Điền Trấn. Chiến cơ lôi đình không khác gì tử thần trong lòng của bọn họ, chỉ có bốn chiếc cũng đủ phá hủy toàn bộ trấn nhỏ này. Tuy trong trấn nhỏ vẫn có cao thủ có thể tiêu diệt chiến cơ lôi đình, thế nhưng mà người dân bình thường vẫn sợ hãi chiến cơ lôi đình giết chóc.

Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiếc chiến cơ lôi đình trên bầu trời thì sắc mặt ngưng trọng, hắn đã tiêu hao hết hai quang thuẫn phòng ngự rồi, cũng chỉ còn lại bảo bối Thanh Đồng Linh Chung phòng ngự mà thôi, muốn phá hủy bốn chiến cơ lôi đình này vẫn lâm vào trong nguy hiểm to lớn.

- Chờ một chút, bốn chiếc? Chẳng lẽ là Diêu Diêu?

Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiến cơ lôi đình trên bầu trời và sau đó động dung, hắn nhanh chóng chạy tới tường thành ở vị trí bắt mắt nhất Anh Điền Trấn. Trong tay hắn còn có Thanh Đồng Linh Chung có thể ngăn cản hỏa tiễn của chiến cơ lôi đình công kích một lần, cho nên mới dám mạo hiểm như vậy.

Một làn gió thổi qua, một con chim lớn màu xanh xảy cánh hơn tám mươi mét phía sau chiến cơ lôi đình bay lên, nó chỉ vỗ cánh một cái là tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh.

Con chim màu xanh to lớn này chính là Tiểu Thanh, Tiểu Thanh lúc này có được rất nhiều tài nguyên hổ trợ cho nên tiến hóa thành biến dị thú cấp ba, đẳng cấp 80.

Tiểu Thanh hạ xuống tường thành và sau đó dùng mỏ thân mạt cọ lên người Nhạc Trọng, với tư cách bêến dị thú Nhạc Trọng hàng phục đầu tiên, lại còn được thu phục khi vừa sinh ra không bao lâu, bây giờ được Nhạc Trọng bồi dưỡng thành biến dị thú cấp ba, bởi vậy so với biến dị thú khác nó thân cận với Nhạc Trọng nhiều hơn.

- Thanh Vũ tỷ đâu rồi?

Diêu Diêu thoáng cái từ trên lưng của Tiểu Thanh nhảy xuống và sau đó lớn tiếng hỏi..

- Nàng bị thương nặng, đang được chữa trị.

Nhạc Trọng chỉa chỉa vào sinh vật bọc thép sau lưng và nhìn Diêu Diêu nói một câu, sau đó có dò hỏi:

- Tại sao mọi người bây giờ mới tối?

Nhạc Trọng biết rõ Diêu Diêu các nàng vào mười bốn ngày trước xuất phát từ Quảng Tây rồi, nhưng mà bây giờ mới xuất hiện làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

- Đừng đề cập! Trên đường gặp một đám biến dị thú trên trời. Vì tránh né chúng mới tiêu hao nhiều thời gian như vậy. Đem Thanh Vũ tỷ cho tôi. Tôi sẽ tự bảo hộ chị ấy.

Diêu Diêu hời hợt nói một câu sau đó nhìn chằm chằm vào sinh vật bọc thép sau lưng Nhạc Trọng.

Trên thực tế vượt qua biển và phi hành đường dài như vậy so với Diêu Diêu nói còn gian nan hơn nhiều, các nàng gặp được vài lượt biến dị thú trên không công kích, nếu không phải phòng ngự của chiến cơ lôi đình mạnh mẽ, lại có Tiểu Thanh là biến dị thú cấp ba hộ vệ, các nàng đã sớm bị tiêu diệt.

Hơn nữa chiến cơ lôi đình bay cực hạn chỉ có hai ngàn cây số mà thôi, vì có thể bay tới Nhật Bản, chiến cơ lôi đình đã dỡ xuống rất nhiều trang bị, rất nhiều không gian đều được sử dụng chứa nhiêu liệu. Nếu như có người tập kích trên không thì chỉ sợ trực tiếp nổ tung, cực kỳ nguy hiểm.

*****

Nhạc Trọng do dự một chút vẫn đem Kỷ Thanh Vũ giao cho Diêu Diêu.

Bốn chiếc chiến cơ lôi đình cũng dừng lại, bên trong có người cường hóa trên cấp 40 đi ra ngoài, người cầm đầu chính là Bạch Tiểu Thắng.

Những phần tử võ trang trong gia tộc Đảo Tân nhìn chiến cơ lôi đình hạ xuống và có người đi ra bên ngoài, trong mắt đều hiện ra một tia kính sợ. Đám cao thủ trong đặc chiến doanh đều đi theo tới đây, trên người mặc áo giáp da biến dị thú cao cấp, trên người lưng cõng súng ngắm, súng trường, các loại lựu đạn, bên hông cắm Đường đao, đeo mũ sắt trang bị tận răng. Từ trên người mang theo sát khí hung bạo, đó là khí tức do bọn họ trải qua chiến đấu nhiều mới có.

Bạch Tiểu Thắng đi tới trước người Nhạc Trọng và cười cười nhìn qua Nhạc Trọng, đi lên chào theo nghi thức quân đội.

- Nhạc lão đại! Bạch Tiểu Thắng tới đây!

Bạch Tiểu Thắng chào với Nhạc Trọng xong sau đó bản tính mặt dày của hắn cũng hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng:

- Lão đại, nghe nói Nhật Bản mỹ nữ rất ôn nhu. Cho tôi mấy người đấy! Ha ha!

- Anh nhận được nhiều nữ nhân vậy sao?

Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng sau đó im lặng.

Bạch Tiểu Thắng người này không thích quyền và danh lợi, chỉ ưa thích mỹ nữ. Hắn đi theo Nhạc Trọng trải qua rất nhiều chiến đấu, tất cả chiến công đều đổi mỹ nữ, hơn nữa chỉ cần là mỹ nữ đều được. Cộng thêm hắn là cán bộ cao cấp dưới trướng của Nhạc Trọng cho nên rất nhiều nữ nhân vây lấy hắn, bởi vậy hậu cung của hắn cũng vượt qua một trăm người rồi.

Bạch Tiểu Thắng nghe vậy cũng cảm thán một câu:

- Nữ nhân nhiều cũng rất phiền toái! Tiêu hao vật tư quá lớn.

Hậu cung của Bạch Tiểu Thắng có hơn một trăm mỹ nữ cũng tiêu hao rất nhiều vật tư của hắn, nếu hắn không phải là cán bộ cao cấp của Nhạc Trọng thì căn bản nuôi một trăm người không nổi. Cho dù như thế, hắn nuôi một trăm người cũng cố hết sức.

Bạch Tiểu Thắng do dự một chút vẻ mặt đau lòng nói:

- Được rồi! Lúc này tới Nhật Bản tôi chỉ muốn năm người. Nhiều hơn nữa cũng nuôi không nổi.

- Vậy phải xem biểu hiện của anh rồi.

Nhạc Trọng không có tiếp tục xoắn xuýt đề tài này với Bạch Tiểu Thắng mà vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Thời điểm các người tới có nhìn thấy thi đàn di chuyển tới đây không?

Bạch Tiểu Thắng cũng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Đúng vậy! Lão đại, thời điểm tới đây chúng tôi nhìn thấy thi đàn rất đông. Tối đa bốn tiếng đồng hồ, thi đàn sẽ đến đây. Chúng ta cần bổ sung đồ ăn, dầu liệu sau đó rút lui khỏi nơi này. Công sự nơi này căn bản không ngăn được thi đàn cao cấp này đâu.

Lúc này Anh Điền Trấn vừa mới bị Thiên Đường Thần Quốc không tập, khắp nơi đều là hỏa diễm, rất nhiều công sự đã bị chiến cơ lôi đình phá hủy, một mảnh bừa bộn. Đồng thời có hơn hai ngàn người chết dười không tập của chiến cơ lôi đình, còn có hơn ba ngàn người tốn ra khỏi Anh Điền Trấn.

Tiu trong Anh Điền Trấn còn hơn một vạn năm ngàn người sống sót, nhưng mà chân chính chiến đâu được chỉ hơn một ngàn. Trong một ngàn người này tính cả hơn trăm người Hoa mà Nhạc Trọng huấn luyện ra và viện quân Bạch Tiểu Thắng vừa đưa tới.

Hơn một ngàn người muốn đối phó hơn mười vạn tang thi mà không có công sự, không có chuẩn bị trước, không có đạn dược sung túc trợ giúp căn bản không có khả năng. Trọng yếu nhất một điểm là, Nhạc Trọng không có lý do chiến đấu liều chết. Nơi này là Nhật Bản mà không phải Trung Quốc, cho dù căn cứ bị phá thì hắn chỉ cần mang theo người của mình rời đi là được rôi.

Nhạc Trọng tìm được Đảo Tân Mỹ Nại và nhìn nàng nói ra:

- Thi đàn ở huyện Tà Mã đang di động qua bên này, Anh Điền Trấn không chịu nổi, tôi tôi đi, Mỹ Nại cùng tôi về Trung Quốc nhé!

Đảo Tân Mỹ Nại thoáng quỳ gối trước người Nhạc Trọng và đau khổ cầu khẩn.

- Phu quân đại nhân, tôi không thể bỏ những người này được. Bọn họ đều là những người tin tưởng gia tộc Đảo Tân và đem tánh mạng phó thác cho tôi. Nếu tôi đi thì người trong Anh Điền Trấn ít nhất phải chết một nửa. Van cầu ngài, cứu bọn họ với. Tôi biết rõ ngài thần thông quảng đại, nhất định sẽ có biện pháp cứu bọn họ.

Đảo Tân Mỹ Nại là một tiểu thư khuê các tâm địa thiện lương.

Nàng vô cùng rõ ràng nếu Anh Điền Trấn bị phá, người sống sót trong trấn sẽ bị tang thi đuổi giết, bằng không cũng chết đói chết khát hoặc tự giết lẫn nhau.

Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và chậm rãi nói:

- Mỹ Nại, thật có lỗi. Tôi không có lý do chiến đấu cho nơi này!

Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nàng cắn răng ngà một hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng, sau đó vẻ mặt kiên nghị nói:

- Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi!

Nhạc Trọng yên lặng đi theo sau lưng Đảo Tân Mỹ Nại vào sâu trong trấn nhỏ. Bản thân của hắn thực lực cường hoành cho nên không sợ Đảo Tân Mỹ Nại nhấc lên sóng gió gì.

Được Đảo Tân Mỹ Nại dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào một tòa núi nhỏ nằm ở biên giới Anh Điền Trấn.

Ở trong tòa núi nhỏ này có cái động nhỏ, hơn mười người cường hóa đẳng cấp cao hơn 30 đang thủ hộ nơi này.

Đảo Tân Mỹ Nại đi tới cửa ra vào, nhập một chuỗi mật mã, một con đường kim loại tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng hiện ra.

Sau khi đi vào trong nơi này và vượt qua nhiều cửa điện tử khác, Nhạc Trọng đi vào một trong bình đài, hắn từ trên bình đài nhìn thấy nhiều thiết bị điện tử.

Chỉ thấy ở dưới bình đài kia, một tòa thành lũy kim loại cao tới hai mươi mét, rộng gần trăm mét tỏa ra ánh sáng màu bạc đang được xây dựng. Mà hình bầu dục và cao hai mươi mét, rộng trăm mét này chính là Thiên Không Bão Lũy mà Nhạc Trọng đã từng thấy qua trong bản thiết kế, nhưng mà so sánh với Thiên Không Bảo Lũy chính phẩm, tòa thành lũy kim loại này thiếu bốn chủ pháo, ba mươi sáu phụ pháo laser, cũng thiếu rất nhiều hạm pháo, hơn nữa còn nhỏ hơn nhiều lắm. Nó thoạt nhìn giống như một tòa khí cầu lớn. Hàng trăm hàng ngàn công nhân đang đi qua lại, tu kiến Thiên Không Bảo Lũy này.

Đảo Tân Mỹ Nại chỉ vào Thiên Không Bảo Lũy nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Đây là phụ thân xây dựng Thiên Không Bảo Lũy. Trong tay của phụ thân chỉ có bản thiết kế hệ thống động lực cùng tầng bọc thép bên ngoài. Bởi vậy Thiên Không Bảo Lũy này chỉ có thể bay lên không, hơn nữa sức chiến đấu không có, chỉ có hai mươi cơ quan pháo nhỏ yếu mà thôi. Cả tòa Thiên Không Bảo Lũy còn chưa làm xong, ước chừng còn cần hai mươi ngày mới hoàn thành công việc. Thiên Không Bảo Lũy kiến tốt thì chính là đồ của phu quân. Thỉnh phu quân đại nhân xin giúp tôi giữ lấy Anh Điền Trấn!

Thiên Không Bảo Lũy có được bảy tờ bản vẽ. Sau khi đem toàn bộ bảy tờ thiết kế sẽ tạo thành Thiên Không Bảo Lũy chân chính.

Nhưng mà mỗi bản vẽ đều có được siêu khoa học công nghệ, chỉ cần đạt được một bản thiết kế cũng có được rất nhiều ứng dụng trong đó. Đảo Tân Cửu Nghĩa đạt được hai tấm bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy thì lập tức hao phí nhiều nhân lực vật lực tu kiến Thiên Không Bảo Lũy. Kết quả hắn chết đi thì tòa bảo lũy vẫn chỉ là bán thành phẩm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)