Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0547

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0547: Tinh hạch tứ giai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau khi ăn xong bữa tối, Đảo Tân Mỹ Nại, vài gia thần của gia tộc Đảo Tân trọng mời Nhạc Trọng và bộ hạ dưới trướng của hắn vào trong phòng.

Trong chớp mắt Đảo Tân Mỹ Nại đã hiện ra thần sắc khôn khéo và mỉm cười ngọt ngào nhìn qua Nhạc Trọng và ném qua một quả bom nặng ký.

- Phu quân đại nhân, ngài có hứng thú với căn cứ Hoành Tu Hạ không?

- Căn cứ Hoành Tu Hạ?

Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm đại động.

Căn cứ Hoành Tu Hạ ở phía tây nam Tokyo Tây Nam cách huyện Thần Nại Xuyên và vịnh Tokyo chừng năm mươi cây số, là căn cứ hải quân lớn nhất của Mỹ ở taya Thái Bình Dương, cũng là căn cứ duy nhất ở Thái Bình Dương có thể sửa chữa và bảo trì hàng không mẫu hạm, ở đây quân cảng san sát như rừng, quân hạm như rừng. Trước tận thế chỗ đó thậm chí còn có hạm đội hàng không mẫu hạm đóng lại.

Trừ hạm đội 7 của quân Mỹ ra, đội tự vệ của Nhật Bản cũng đặt căn cứ ở Hoành Tu Hạ, có rất nhiều chiến hạm ở đó. Mà căn cứ Hoành Tu Hạ nếu nắm giữ trong Nhạc Trọng thì thế lực tương ứng sẽ tăng lên thật nhiều.

Phải biết rằng căn cứ Hoành Tu Hạ bên này ở tây Thái Bình Dương duy nhất có thể dùng sữa chữa hàng không mẫu hạm, nhà xưởng san sát như rừng, vô số máy móc tiên tiến, thiết bị ở bên trong. Đối với Nhạc Trọng mà nói, quả thật là bảo khố.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại và tinh quang hiện ra.

- Căn cứ Hoành Tu Hạ cách Tokyo rất gần. Tại Tokyo có hơn ba ngàn vạn tang thi, cô có biện pháp nào vượt qua đi tới sông Thần nại hay không? Ở chỗ huyện Thần Nại Xuyên cũng có hơn chín trăm vạn tang thi. Những vấn đề này cô có biện pháp nào hay không?

Căn cứ Hoành Tu Hạ nơi đó trong tận thếlà một bảo khố to lớn. Cơ hồ tất cả thế lực của Nhật Bản đều biết rõ, tuy nhiên không có mấy người dám nhớ thương nơi này.

Đó là bởi vì căn cứ Hoành Tu Hạ ở vào khu vực phồn hoa nhất của Nhật Bản là huyện Thần Nại Xuyên, ở đó mật độ nhân khẩu là ba ngàn người trên cây số vuông, có được chín trăm vạn tang thi. Cho dù là thế lực nào cũng không dám chạm vào chín trăm vạn tang thi này.

Cho dù là thế lực mạnh như Thiên Đường Thần Quốc muốn tiêu diệt chín trăm vạn tang thi cần phải tiêu hao nhiều nhân lực và vật tư, con số hao phí cực kỳ khổng lồ mới có thể chiếm được nơi này. Càng đừng đề cập tới thế lực bình thường.

Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại hiện ra hào quang kỳ dị và nhìn qua Nhạc Trọng nói:

- Thần Nại Xuyên có hơn chín trăm vạn tang thi, nhưng mà trong căn cứ quân Mỹ ở Thần Nại Xuyên chỉ có hơn vạn người. Chỉ cần Thiên Không Bảo Lũy kiến tạo hoàn tất. Chúng ta có thể từ huyện Tĩnh Cương bên này bay vào căn cứ Hoành Tu Hạ.

Luc trước Đảo Tân Cửu Nghĩa hao phí cơ hồ toàn bộ tài sản và vật tư của mình vào việc kiến tạo Thiên Không Bảo Lũy này, chính là muốn đem nó bay thẳng vào trong căn cứ Mỹ ở Thần Nại Xuyên.

Nếu như bị Đảo Tân Cửu Nghĩa chiếm được vũ khí đạn dược trong căn cứ quân Mỹ, công trình thiết bị đều nắm vào trong tay, sau đó dưới tình huống không mạo phạm Cao Thiên Nguyên mà vùi đầu phát triển, có lẽ cũng trở thành bá chủ của Nhật Bản.

Đảo Tân Mỹ Nại nhìn Nhạc Trọng và thỉnh cầu:

- Nhưng mà có một vấn đề. Chính là căn cứ Hoành Tu Hạ chỗ đó phủ kín đạn đạo phòng không. Chúng tôi phái người xác nhận tình huống căn cứ trước. Nếu không khi Thiên Không Bảo Lũy chúng ta bay vào căn cứ Hoành Tu Hạ thì nghênh đón chúng ta chính là đạn đạo phòng không dày đặc. Phu quân đại nhân, tôi hy vọng anh có thể phái cao thủ đi tới căn cứ Hoành Tu Hạ điều tra một phen. Nhìn xem nơi đó có quân Mỹ còn sót lại hay không.

Xác nhận hiện trạng của căn cứ Hoành Tu Hạ lúc này thập phần trọng yếu. Nếu như Thiên Không Bảo Lũy bay đến căn cứ Hoành Tu Hạ mà nghênh đón nó chính là đạn đạo phòn không của căn cứ Hoành Tu Hạ, như vậy Thiên Không Bảo Lũy trong tay của Nhạc Trọng cũng tan tành.

Một Thiên Không Bảo Lũy đã hao hết tài nguyên của gia tộc Đảo Tân, nếu bị phá hủy thì gia tộc Đảo Tân cũng không có thực lực kiến tạo lại Thiên Không Bảo Lũy.

Đảo Tân Mỹ Nại nói:

- Có một bộ hạ của tôi từ căn cứ lớn ở huyện Tĩnh Cương trốn tới. Hắn biết rõ một con đường nhỏ tương đố an toàn đi tới gần căn cứ huyện Tĩnh Cương, mà nhiệm vụ này vô cùng trọng yếu, hơn nữa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp. Tôi hy vọng phu quân có thể phái tinh nhuệ nhất đi làm nhiệm vụ này.

Nhiệm vụ này cũng không cách nào sử dụng chiến cơ lôi đình. Bởi vì chiến cơ lôi đình tuy mạnh nhưng nếu mạnh mẽ xông vào căn cứ Hoành Tu Hạ, nếu bị công kích phòng không bao trùm cũng chỉ có đường chết mà thôi. Với tư cách là căn cứ của siêu cường quốc mạnh nhất thế giới trước tận thế, trình độ khoa học kỹ thuật của Mỹ không phải gia tộc Đảo Tân có thể so sánh được.

Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu mới gật đầu nói nói:

- Tôi biết rõ! Tôi sẽ đích thân dẫn người đi thăm dò hiện trạng của căn cứ Hoành Tu Hạ.

Đảo Tân Mỹ Nại nghe vậy sắc mặt đại biến lớn tiếng khuyên:

- Không thể!! Như vậy quá nguy hiểm!! Phu quân đại nhân, như vậy thật sự là quá nguy hiểm. Xin ngài nghĩ lại!

Huyện Tĩnh Cương chỗ đó có hơn ba trăm vạn tang thi, trong Thần Nại Xuyên có chín trăm vạn tagn thi, trên đường đi còn phải đi qua rất nhiều thôn, thị trấn, có vô số tang thi. Trừ tang thi ra thì rừng rậm của Nhật Bản còn có vô số biến dị thú, khi bọn họ đi vào rừng sẽ có vô số biến dị thú nghênh đón.

Cho dù Nhạc Trọng mạnh như quỷ thần trong lòng của Đảo Tân Mỹ Nại thì nàng cho rằng nhiệm vụ này với Nhạc Trọng mà nói cũng là cửu tử nhất sinh. Dù sao trăm vạn tang thi căn bản không phải vài người có thể chống lại được.

Đảo Tân Mỹ Nại tuy không yêu Nhạc Trọng, thế nhưng mà quyền lực của nàng là do Nhạc Trọng hỗ trợ chống đỡ mà thành. Hơn nữa Nhạc Trọng cũng tương đương với thần hộ mệnh của gia tộc Đảo Tân, một khi Nhạc Trọng tử vong, nàng cùng gia tộc Đảo Tân tình cảnh thật đáng lo.

Nhạc Trọng quay đầu nhìn Diêu Diêu nói:

- Không cần khuyên! Ý tôi đã quyết. Diêu Diêu, bảo hộ Kỷ Thanh Vũ giao cho em đấy. Anh sẽ dẫn Bạch Tiểu Thắng, Tỉnh Điền Kinh Tử cùng một trăm bộ hạ đi chấp hành nhiệm vụ này. Thủ hộ nơi này giao cho em!

Diêu Diêu vốn là người tiến hóa nhanh nhẹn, sau đó phục dụng xà đản qua thì hiện tại đã là người tiến hóa lực lượng, nhanh nhẹn song thuộc tính. Đồng thời đẳng cấp cường hóa của nàng đạt tới cấp 60, cũng là một cao thủ đỉnh cấp dưới trướng của Nhạc Trọng.

Lúc trước Diêu Diêu đối mặt với tứ giai Hỏa Diễm Điểu căn bản ngăn không được một trảo của nó, không phải nàng không được, mà là Hỏa Diễm Điểu quá mức đáng sợ. Cơ hồ lập tức miểu sát nàng tại chỗ.

- Ân!

Diêu Diêu ôm thật chặt sinh vật bọc thép có chứa Kỷ Thanh Vũ bên trong và miệng nhỏ ứng một tiếng.

Nhạc Trọng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại nói ra:

- Tôi muốn toàn bộ tinh hạch biến dị thú trong tay của cô. Những tinh hạch này có tác dụng với tôi.

*****

- Vâng!

Đảo Tân Mỹ Nại nhìn qua Nhạc Trọng cung kính ứng một tiếng, sau đó đem một hộp kim loại đưa cho Nhạc Trọng:

- Đây chính là tinh hahcj mà gia tộc Đảo Tân tích lũy được.

Gia tộc Đảo Tân tuy không biết tác dụng của tinh hạch, thế nhưng mà cũng thu thập đại lượng tinh hạch. Tuy Đảo Tân Cửu Nghĩa nam nhân này chết trong tay phản đồ, thế nhưng mà hắn tuyệt đối là người thủ lĩnh hợp cách có năng lực nhìn xa trông rộng.

Nhạc Trọng mở cái hộp xem xét, bên trong có mấy trăm khỏa tinh hạch, tinh hạch biến dị thú cấp hai có ba mươi khỏa, tinh hạch biến dị thú câp ba có ba khỏa.

Tinh hạch biến dị thú cấp ba thì gia tộc Đảo Tân chỉ có một khỏa, bởi vì tiêu hao lớn lượng cao thủ giết chết biến dị thú đạt được. Còn lại hai khỏa đều là mua từ tay của người sống sót khác.

- Ồ! Không đúng, đây là tinh hạch tứ giai!

Nhạc Trọng nhìn qua viên tinh hạch màu đen to hơn bình thường thì chấn kinh..

Một viên tinh hạch màu đen lớn bằng nắm tay, giống như lỗ đen có thể hút hết toàn bộ ánh sáng. Nhạc Trọng cầm lấy tinh hạch cực lớn này và cảm thấy bên trong ẩn chứa lực lượng khủng bố, đây tuyệt đối là siêu cấp tinh hạch mà hắn có được.

Biến dị thú tứ giai không phải là nhân loại có thể giết chết. Hiển nhiên có người may mắn nhặt được tinh hạch này sau đó đem nó bán cho gia tộc Đảo Tân, cuối cùng rơi vào trong tay Nhạc Trọng.

- Nhặt được bảo!"

Nhạc Trọng thoả mãn cười cười đem toàn bộ tinh hạch cất vào trong túi.

Nhạc Trọng đem bốn bình tiến hóa hóa dược tề đưa cho Đảo Tân Mỹ Nại:

- Cái này cho cô. Đây là tiến hóa dược tề, sau khi phục dụng về thì có thể trở thành người tiến hóa. Ở đây có bốn dược tề, xem như cảm tạ cô đưa tinh hạch.

- Cái gì? Có thể trở thành người tiến hóa?

- Người tiến hóa!! Đây là thứ giúp cho người ta trở thành người tiến hóa?

- Gia chủ đại nhân, thỉnh ban cho tôi một lọ tiến hóa dược tề. Ta nguyện ý cống hiến toàn lực và trung thành cho gia chủ đại nhân.

- Gia chủ đại nhân, Bát Giác Kỳ Chính nguyện ý dâng toàn bộ trung thành cho ngài!

"..."

Trọng thần dưới trướng Đảo Tân Mỹ Nại nhìn thấy Nhạc Trọng đem bốn tiến hóa dược tề đưa cho Đảo Tân Mỹ Nại thì trong nội tâm nóng lên nhao nhao lớn tiếng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại hiến ân cần. Hy vọng Đảo Tân Mỹ Nại có thể ban téến hóa dược tề cho bọn họ. Những trọng thần này cũng biết ý nghĩa khi trở thành người tiến hóa, chuyện này đại biểu bọn họ sẽ mạnh hơn người cường hóa, có được kỹ năng mạnh hơn nữa.

Đảo Tân Mỹ Nại đem bốn bình tiến hóa dược tề cất kỹ sau đó mỉm cười, có bốn bình tiến hóa dược tề này, nàng là có thể lôi kéo vài tên trọng thần duy trì địa vị của nàng trong gia tộc Đảo Tân. Nàng nhìn Nhạc Trọng trong ánh mắt cũng mang theo một tia cảm kích, sùng bái cùng kính sợ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng liền dẫn Bạch Tiểu Thắng, Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý, Viên Thiên Cương và một trăm tên bộ hạ đi qua hướng huyện Tĩnh Cương.

Phanh! Phanh! Phanh!

Nhạc Trọng vừa đi vào trong rừng rậm, đột nhiên trong rừng rậm vang lên tiếng súng dày đặc.

Bạch Tiểu Thắng nhíu mày và thân hình chớp động biến mất tại chỗ, chỉ chốc lát đã xuất hiện lần nữa đi tới bên người Nhạc Trọng:

- Lão đại, hướng đông bắc có hai thế lực đánh nhau kịch liệt.

Tên dẫn đường người Nhật Bản đi lên nói:

- Đại nhân, nơi này là gần huyện Tĩnh Cương. Ở chỗ này có rất nhiều căn cứ nhỏ. Trước kia tôi đi tới nơi này rồi, Dã Lang Tổ là thế lực lớn nhất ở đây. Bọn họ dưới trướng có hơn ba vạn người sống sót. Chiến sĩ vượt qua năm ngàn.

Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động và hạ đạt mệnh lệnh:

- Đi nhìn một chút.

Hơn trăm người dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng nhanh chóng tập hợp đội hình tiềm hành qua hướng đông bắc.

Trong một sơn cốc có hai đoàn người chừng ba trăm người, là hai thế lực Nhật Bản đang điên cuồng chém giết, bọn họ đại bộ phận người trong tay cầm dao bầu, gậy tròn, dao phay, dưa hấu đao các loại. Chỉ có không quá năm người dùng súng bắn nhau.

Nhật Bản súng ống quản chế cũng thập phần nghiêm khắc. Trong xã hội khó mà lấy được súng đạn. Bởi vậy những người này đại bộ phận đều sử dụng vũ khí lạnh.

Hai thế lực Nhật Bản này có một người thân cao hai mét, cầm trong tay một cây gậy sắt nặng chừng trăm cân, đem tất cả người chặn đường nện thành bánh thịt. Hắn là người tiến hóa lực lượng, trong đám người tả xung hữu sát, cơ hồ như vào chỗ không người.

- Giải quyết bọn chúng!

Nhạc Trọng nhìn qua hai bên chiến đấu kịch liệt thì nhìn qua bọn người Tỉnh Điền Kinh Tử ra lệnh.

- Dạ!

Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý nhận được lệnh và ứng một tiếng sau đó nhanh chóng dẫn theo năm mươi người đi qua.

Chiến cuộc hoàn toàn thiên về một bên, Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý cũng đã bị Nhạc Trọng sử dụng tiến hóa dược tề bồi dưỡng trở thành người tiến hóa. Mà năm mươi thủ hạ dưới trướng của bọn họ đẳng cấp cường hóa cũng tăng tới trên 20, đồng thời trang bị thần ma cũng vô cùng hung hãn.

Song phương tiếp xúc với bộ đội hai bên và lập tức tan tác, tên cầm lấy Lang Nha bổng thân cao hai mét bị Tỉnh Điền Kinh Tử một cước đá té trên mặt đất.

Vũ Điền Chân Ý dùng thái đao cấp hai thật nhỏ chém giết người:

- Đầu hàng không giết! Đầu hàng không giết!

Bộ hạ của Vũ Điền Chân Ý cũng rống to lên, mấy trăm tên phần tử vũ trang lập tức quỳ xuống đầu hàng Nhạc Trọng, đồng thời trong lòng run sợ nhìn qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng dẫn theo Tỉnh Điền Kinh Tử và những bộ hạ người Hoa vừa mới thu phục đánh tan chi quân đội này. Ở bên cạnh hắn còn có Bạch Tiểu Thắng và những tinh anh từ Trung Quốc mang qua thì đứng nhìn. Cả đám phần tử vũ trang này vô cùng sợ hãi nhìn qua bên này.

Người cường hóa và người bình thường chênh lệch đúng là quá to lớn, lúc này chiến đấu Nhạc Trọng chỉ có ba người bị thương nhẹ, liền giết chết hơn ba mươi tên, kích thương hơn sáu mươi tên phần tử vũ trang, hoàn toàn đánh tan những phần tử vũ trang này.

Người bình thường không có súng mà chính diện chiến đấu với người cường hóa chính là muốn chết, không có con đường thứ hai.

Nhạc Trọng đi tới trước tên đại hán cao hai mét và ra lệnh:

- Các người dẫn tôi tới căn cứ của mình đi!

Tên tráng hán thân cao hai mét cầm lấy Lang Nha bổng có chút sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng liếc và vội vàng gật đầu nói:

- Vâng!

Được tên tráng hán này dẫn đường, đoàn người Nhạc Trọng đi vào trong Tiểu Sơn Thôn, Tiểu Sơn Thôn bốn phía có núi vây quanh, chỉ có một con đường đi thông ngoại giới. Trong thôn có năm trăm người trai lẫn gái sống sót, bọn họ đều có chút sợ hãi nhìn qua đoàn người Nhạc Trọng.

Nhật Bản là quốc gia có mật độ nhân khẩu cực cao, nhưng mà nhân khẩu của bọn họ đại bộ phận tập trung ở thành thị. Rất sơn thôn nhỏ có nhân khẩu rất thưa thớt. Bởi vậy trong Tiểu Sơn Thôn này tỷ lệ người sống sót cũng cao hơn.

Đi vào trong biệt thự xa hoa nhất của Tiểu Sơn Thôn này, Nhạc Trọng quan sát tên tráng hán khôi ngô và hỏi:

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)