Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0556

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0556: Sứ giả từ Cao Thiên Nguyên tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Miêu Hỉ Quý và những người Hoa trong đây bị tùy ý lăng nhục giống như heo chó, làm cho bọn họ tuyệt vọng với tương lai. Trong lòng của bọn họ thì người Nhật Bản chính là ác quỷ, bọn họ chỉ có thể sống như heo chó mà thôi. Cừu hận vẫn tích lũy trong lòng của bọn họ, lúc này Nhạc Trọng giúp bọn họ báo thù, Miêu Hỉ Quý không nhịn được mà khóc lên.

Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng ra lệnh:

- Dẫn người đi vào tẩy trừ một lần. Những người Hoa này nguyện ý gia nhập chúng ta thì thu nạp bọn họ đi. Tôi nói chính là những người biết tiếng Trung, những Hoa kiều không biết tiếng Trung xem như người Nhật Bản.

Vì dung nhập địa phương rất cao, rất nhiều người Hoa trải qua nhiều đời phát triển, bọn họ đã bị Nhật Bản hoàn toàn đồng hóa. Biến thành Hoa kiều chỉ biết tiếng Nhật. Bọn họ đã xem chính mình như người Nhật Bản, không phải đối tượng tranh thủ. Nhạc Trọng cũng không muốn đem những người xem mình là người Nhật thu vào làm bộ hạ.

- Vâng!

Bạch Tiểu Thắng lĩnh mệnh mang theo mười tên cao thủ đi vào trong trại tập trung.

Nhạc Trọng ra lệnh là gió tanh mưa máu, hơn một trăm tên thành viên vốn là Dã Lang Tổ thànhbị mang ra ngoài chém đầu. Gia quyến của bọn họ bị đày làm đầy tớ.

Trong trại tập trung này, Nhạc Trọng tìm được hơn một trăm sáu mươi người Hoa sống sót. Những người Hoa này vô cùng tích cực gia nhập vào đội ngũ của Nhạc Trọng, trở thành người ủng hộ Nhạc Trọng.

Về phần người ngoaij quốc trong trại tập trung, Nhạc Trọng trực tiếp chém những người ăn thịt người, những người ngoại quốc khác hắn phóng thích.

Trong Dã Lang Thành có năm vạn người Nhật sống sót, trong đó có rất nhiều chuyên gia học giả, tinh anh, những tinh này được Nhạc Trọng trực tiếp chở về Anh Điền Trấn chuẩn bị mang về Trung Quốc.

Hầm trú ẩn dưới đất của Dã Lang Thành có rất nhiều công cụ tiên tiến, những vật kia đều bị Nhạc Trọng tổ chức nhân thủ vận chuyển về Anh Điền Trấn.

Dã Lang Thành ở vào giữa huyện Tĩnh Cương và Tokyo, một khi hơn ba trăm vạn tang thi ở huyện Tĩnh Cương tấn công qua phía này, căn bản không có thế lực nào ngăn cản chúng được.

Trong tay của Nhạc Trọng có hai ngàn tù binh của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên. Mà binh sĩ của Thiên Đường Thần Quốc phần lớn là quân sĩ của Nhật Bản, số lượng có hơn bảy trăm người. Những người Nhật này chỉ vì sống sót mà chiến đấu, cũng không ngại đối tượng thuần phục là người nào. Nhạc Trọng mang bọn họ phân phối cho Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý, Viên Thiên Cương ba người.

Về phần hơn một ngàn bốn trăm quân của Cao Thiên Nguyên thì có hai trăm người trực tiếp thuần phục Nhạc Trọng, bị Nhạc Trọng đánh tan sắp xếp vào dưới trướng của Tỉnh Điền Kinh Tử ba người. Mà trong đó một ngàn hai trăm người không nguyện ý ra sức cho Nhạc Trọng.

Mà Hòa Cảnh Tín Ngạn chủ động phối hợp cho nên Nhạc Trọng rất nhanh nắm giữ Dã Lang Thành, làm cho Dã Lang Thành khôi phục trật tự.

Trong một gian phòng ngủ của biệt thự, Nhạc Trọng lấy ra một quả Bích Ngọc Thanh Liên và cho vào trong miệng. Hắn lúc này mới rảnh nuốt bảo vật.

Bích Ngọc Thanh Liên vừa bị Nhạc Trọng nuốt vào phần bụng, chợt hóa thành từng đạo thanh lưu chui vào khắp người của hắn, không ngừng tẩm bổ thân thể Nhạc Trọng.

Vô số thanh lưu dọc theo kinh mạch của Nhạc Trọng tỏa ra khắp thân thể, cuối cùng nhất tụ tập vào sâu trong thức hải của Nhạc Trọng, ngưng tụ vào phù văn tiềm hành, phù văn trở nên huyền ảo hơn.

- Kỹ năng tiềm hành cấp hai: có có thể vặn vẹo khí của mình trước cảm giác của người khác, trong quá trình di chuyển chậm chạp cũng có thể vặn vẹo cảm giác của người khác.

Nhạc Trọng mở to mắt cảm giác được biến hóa trong lòng và thầm nghĩ.

- Kỹ năng tiềm hành cấp hai! Tại sao lại là kỹ năng này tấn cấp cấp hai. Nếu thân thể sắt thép tấn cấp cấp hai thì quá tốt rồi.

Thân thể sắt thép tăng năng lực sinh tồn trên chiến trường cho Nhạc Trọng, mà kỹ năng tiềm hành chỉ giúp Nhạc Trọng trở thành thích khách đỉnh cấp mà thôi.

Trong một gian phòng hội nghị, trong mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra hung quang và nhìn qua Nhạc trọng nói:

- Thủ lĩnh! Hơn một ngàn hai trăm binh sĩ Cao Thiên Nguyên không muốn ra sức cho chúng ta, tôi thấy dứt khoát nên giết đi.

- Ân!

Nhạc Trọng khẽ chau mày lâm vào suy nghĩ, hắn đúng là sinh ra sát ý với binh sĩ của Cao Thiên Nguyên. Những quân sĩ này đều là quân tinh nhuệ, nếu như bọn họ trở về Cao Thiên Nguyên thì nhất định tăng cường thực lực của Cao Thiên Nguyên thật lớn.

Thiên Cung Anh vẻ mặt băng hàn không có thần thái cũng phải biến sắc nói:

- Không được! Nhạc Trọng, không thể giết! Bọn họ đều là người sống sờ sờ, không phải gà vịt heo chó. Van cầu anh Nhạc Trọng, không nên giết những binh lính kia. Bọn họ đã đầu hàng anh, chẳng lẽ anh còn giết bọn họ sao?

Quân tinh nhuệ là hạch tâm của một thế lực. Nếu như bị giết quá nhiều, sức chiến đấu của thế lực kia hạ thấp trong thời gian ngắn. Nhạc Trọng ở Trung Quốc dưới trướng có trăm vạn người, nhưng mà tinh nhuệ chỉ có gần hai vạn. Một khi hai vạn tinh nhuệ này bị toàn diệt, sức chiến đấu trong thế lực của hắn trong thời gian ngắn hạ thấp dữ dội.

Giết chết một ngàn hai trăm binh sĩ của Cao Thiên Nguyên sẽ làm cho Cao Thiên Nguyên tổn thương nguyên khí nặng nề.

Một gã lính truyền tin đi tới bên người Nhạc Trọng báo cáo:

- Thủ lĩnh! Cao Thiên Nguyên phái ra sứ giả tới cầu kiến!

- Bảo bọn họ đi tới đây!

Nhạc Trọng nhíu mày nói một câu:

- Quả nhiên đến!

Một gã thân mặc tây phục, tướng mạo tuấn lãng, tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi đi vào trong đại sảnh thi lễ với Nhạc Trọng thật sâu:

- Nhạc Trọng đại nhân, tôi là sứ giả Cao Thiên Nguyên Đằng Tỉnh Tam Lang. Hết sức cao hứng khi gặp ngài!

Nhạc Trọng nhìn Đằng Tỉnh Tam Lang lãnh đạm nói:

- Đằng Tỉnh Tam Lang, có lời gì trực tiếp nói đi!

Đằng Tỉnh Tam Lang chiếm cứ lấy đạo nghĩa nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:

- Nhạc Trọng đại nhân. Xin hỏi ngài tại sao tấn công bộ đội của Cao Thiên Nguyên chúng tôi. Cao Thiên Nguyên và ngài không có chút thù hận nào...

Nhạc Trọng nhíu mày và lớn tiếng quát lớn:

- Câm miệng! Nếu như mày còn dám nói nhảm, như vậy thỉnh mày rời đi đi. Tao không lãng phí thời gian nói nhảm với mày. Nói chuyện cụ thể đi!

Đằng Tỉnh Tam Lang rõ ràng khẩu tài vô cùng tốt. Nếu để cho hắn nói tiếp. Hắn có thể đứng ở đại nghĩa mà nói mấy tiếng đồng hồ. Nhạc Trọng cũng không muốn nghe hắn nói những lời nhảm và khách sáo.

Đằng Tỉnh Tam Lang trì trệ không nói nhảm mà đi thẳng vào vấn đề.

- Nhạc Trọng đại nhân, Cao Thiên Nguyên chúng tôi hy vọng ngài có thể đem Thiên Cung Anh đại nhân cùng với binh sĩ Cao Thiên Nguyên trả cho chúng tôi.

Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng chậm rãi nói:

- Muốn chuộc Thiên Cung Anh cùng binh sĩ Cao Thiên Nguyên thì các người lấy cái gì ra chuộc?

Đằng Tỉnh Tam Lang cũng khai ra cái giá cực cao.

- Một vạn tấn lương thực, năm trăm tấn dầu nhiên liệu. Một ngàn khẩu súng trường, hai mươi vạn viên đạn. Hai trăm xữ nữ, cái giá lớn này thế nào?

- Một vạn tấn lương thực, năm trăm tấn dầu nhiên liệu. Thật giàu có, Cao Thiên Nguyên này hiển nhiên đã chiếm được kho vật tư chiến lược của Nhật Bản trước tận thế.

*****

Nhạc Trọng nghe được Đẳng Tỉnh Tam Lang ra giá. Trong nội tâm rùng mình. Mơ hồ đoán được tại sao Cao Thiên Nguyên tài đại khí thô như thế.

Tuy trong tận thế chỉ cần có được lương thực là có thể chiêu mộ được người, thế nhưng mà một ngàn hai trăm tên lính tinh nhuệ và một cường giả đỉnh cấp hiển nhiên vượt xa vật tư.

Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp dùng công phu sư tử ngoạm:

- Tôi muốn hai mươi tên kỹ sư lĩnh vực quang điện, ba mươi kỹ sư công trình máy móc, bốn mươi người lĩnh vực điện tử, hai mươi chuyên gia y tế... Trừ chuyện đó ra, còn muốn hai mươi chiếc máy bay vận tải, hai mươi bốn trực thăng vũ trang. Các người mang những vật tư này thì sẽ có thể mang tinh nhuệ Cao Thiên Nguyên của các người về.

Đằng Tỉnh Tam Lang nghe vậy bỗng chốc bị dọa kêu to một tiếng, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng. Nhạc Trọng mở miệng yêu cầu những nhân tài tinh anh của Nhật Bản. Một ít thì cũng bỏ đi, Nhạc Trọng mới mở miệng đã khai ra chuyên gia tinh anh các lĩnh vực. Một khi đem những tinh anh này cho Nhạc Trọng. Cao Thiên Nguyên phát triển sẽ trở nên chậm chạp.

Tận thế mới bắt đầu, những tinh anh các lĩnh vực này còn kém nông dân. Thế nhưng mà một khi hơi chút ổn định, những nhân tài này chính là mấu chốt phát triển.

Sở dĩ Thiên Đường Thần Quốc có thể phát triển nhanh như vậy trong tận thế, đó là bởi vì bọn họ vơ vét rất nhiều nhân tài trong các lĩnh vực của Châu Âu, mượn nhờ các bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật trong tận thế nhanh chóng phát triển lớn mạnh.

Trừ phương diện nhân tài ra, máy bay vận tải, trực thăng vũ trang là bảo bối của các thế lực, không có người nào nguyện ý đưa cho người khác.

Đằng Tỉnh Tam Lang nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:

- Nhạc Trọng đại nhân, khẩu vị của ngài quá lớn. Chúng ta không thể có nhiều người và máy bay như vậy.

Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào Đằng Tỉnh Tam Lang và uy áp mạnh mẽ tỏa ra làm cho Đằng Tỉnh Tam Lang cơ hồ thở không được.

Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Cung Anh lạnh lùng nói:

- Vậy thì tốt. Chúng ta có thể chậm rãi trao đổi. Thiên Cung Anh là quỷ thần của Cao Thiên Nguyên các người, tôi biết rõ Cao Thiên Nguyên có mười lăm trực thăng vũ trang và ba mươi máy bay vận tải. Tôi muốn các người cầm mười hai chiếc trực thăng vũ trang, mười lăm máy bay vận tải đổi nàng! Các người có đáp ứng không? Tôi không muốn mặc cả cái gì, đồng ý hoặc không đồng ý là được.

Thiên Cung Anh là người tiến hóa đỉnh cấp, sức chiến đấu rất mạnh. Ở chánh diện trên chiến trường, mười hai chiếc trực thăng vũ trang phá hoại mạnh hơn nàng nhiều. Nhạc Trọng cũng không có trường kỳ đứng ở Nhật Bản, có thể đem nàng bán đi đổi những thứ này là không tệ. Dù sao Thiên Cung Anh cũng không muốn ra sức cho hắn.

Thiên Cung Anh nghe vậy cũng yên lặng đưa mắt nhìn qua người của Đằng Tỉnh Tam Lang, trong mắt hiện ra vẻ chờ mong. Nàng cũng không muốn đứng bên người của Nhạc Trọng làm tù binh. Nàng hy vọng rời khỏi nơi này, trở lại Cao Thiên Nguyên.

Đằng Tỉnh Tam Lang nghe vậy đổ mồ hôi như mưa và giãy dụa, hắn cuối cùng nhất chỉ nhìn qua Thiên Cung Anh thi lễ nói:

- Thực xin lỗi nhẫn quỷ đại nhân.

Đằng Tỉnh Tam Lang quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, điều kiện quá hà khắc, tôi không thể đáp ứng.

Trực thăng vũ trang và máy bay vận tải chính là bảo bối đưa binh của Cao Thiên Nguyên tới các nơi, Thiên Cung Anh mặc dù thập phần trọng yếu với Cao Thiên Nguyên, nhưng mà trực thăng vũ trang và máy bay vận tải lại trọng yếu hơn trong lòng Lôi Cảnh Thắng Hùng.

Không có trực thăng vũ trang cùng máy bay vận tải, Cao Thiên Nguyên phát triển sẽ biến chậm lại nhiều.

- Thì ra mình không trọng yếu bằng một đống máy móc.

Thiên Cung Anh nghe vậy trong mắt hiện ra thất vọng và nội tâm đắng chát suy nghĩ.

Thiên Cung Anh cũng vì phát triển của Cao Thiên Nguyên lập nhiều công lao hãn mã, không biết có bao nhiêu cao thủ chết dưới ám sát của nàng. Thế nhưng mà Lôi Cảnh Thắng Hùng vẫn không muốn dùng máy bay vận tải và trực thăng vũ trang đổi nàng, làm cho nội tâm của nàng đắng chát.

Nhạc Trọng nhìn qua Đằng Tỉnh Tam Lang và ra lệnh trục khách:

- Các chiến sĩ còn lại các người dùng nhân tài ra đổi, một người đổi một mạng. Trở về đi!

- Nhạc Trọng đại nhân, chúng ta còn có thể thương lượng! Nhạc Trọng đại nhân...

Đằng Tỉnh Tam Lang lớn tiếng kêu lại bị người của Nhạc Trọng kéo ra ngoài.

- Xem ra cô còn không bằng mười hai chiếc trực thăng vũ trang, mười lăm chiếc máy bay vận tải!

Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Cung Anh cười mỉa mai.

Thiên Cung Anh im lặng nhìn qua Nhạc Trọng cúi đầu không nói.

Bạch Tiểu Thắng hỏi:

- Lão đại, những binh sĩ Cao Thiên Nguyên làm sao bây giờ?

Nhạc Trọng nói:

- Đem bọn họ điều tới Anh Điền Trấn xây dựng công sự, cung cấp vật tư kém nhất.

Những binh sĩ Cao Thiên Nguyên đều là tráng hán, vừa vặn dùng làm nô lệ xây dựng công trình đi.

Chấm dứt hội nghị, Nhạc Trọng mang theo Thiên Cung Anh, Bạch Tiểu Thắng và mười sáu tên cao thủ đi lên Hammer rời khỏi Dã Lang Thành đi tới bờ biển.

Thực lực Thiên Cung Anh quá mạnh mẽ, nếu như không có Nhạc Trọng chế ước, nàng một người có thể ám sát rất nhiều cao tầng Dã Lang Tổ. Nhạc Trọng phải mang nàng theo bên người.

Cách Dã Lang Thành ước chừng mười kilômet là một thị trấn bờ biển nhỏ, trước tận thế trấn này có mấy ngàn người, sau tận thế đã bị Dã Lang Tổ phái người thanh lý toàn bộ trấn nhỏ, quét toàn bộ vật tư không còn.

Trên đường phố khắp nơi đều là cảnh tượng đổ nát hoang vu, tất cả gian phòng đều rỗng tuếch, vật tư có thể dùng đều mang đi cả rồi, chỉ còn lại có từng gian trống trải giống như nhà ma.

Ở trên bờ biển có hai mươi du thuyền xa hoa, mười hai chiếc thuyền đánh cá loại nhỏ đang đậu. Ở quanh bờ biển có hơn hai mươi người Nhật Bản, bọn họ trước tận thế đều là ngư dân, hiểu được thao túng thuyền thế nào. Những người này đều là nhân tài khó tìm.

Phúc Tỉnh Bản Vô mang trên mặt nịnh nọt mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, những người này là đội thuyền của chúng tôi.

Hòa Cảnh Tín Ngạn cũng mang theo hai gã mặc áo tắm hai mảnh, dáng người cao gầy gợi cảm hai gã Nhật Bản mỹ nữ đi vào Nhạc Trọng bên người mang trên mặt nịnh nọt mỉm cười nói:

- Nhạc Trọng đại nhân, hai người này là nữ nhân ưu tú, đây là hai chị em. Các nàng ngưỡng mộ đại nhân anh minh thần võ, chủ động tới đây làm thị nữ của ngài.

Ma Cung Ưu Tử hai chị em đi tới trước người Nhạc Trọng vài khom người thi lễ, cung kính nói:

- Ưu Tử, Hương Tử bái kiến đại nhân!

Phúc Tỉnh Bản Vô, Hòa Cảnh Tín Ngạn đều vừa mới đầu nhập vào Nhạc Trọng, trong nội tâm tràn ngập không xác định với tương lai. Chỉ có thể thông qua thủ đoạn này tiến vào trung tâm của Nhạc Trọng. Bọn họ thập phần sợ hãi trở thành những thi thể Dã Lang Thành treo bên ngoài thành.

- Ân!

Nhạc Trọng nhìn qua hai mỹ nữ Nhật Bản xinh đẹp, sau đó nhìn qua Hòa Cảnh Tín Ngạn hỏi:

- Động vật biển biến dị ở hải vực này cấp bao nhiêu?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)