Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0569

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0569: Đánh trọng thương Thi nhân Thiên Chiếu!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng bắt giữ phát ra tiếng thét chói tai thê lương, đồng thời dùng ngôn ngữ Hải tộc nói gì đó, Nhạc Trọng cũng không biết tiếng Hải tộc nên không biết nàng đang nói gì.

Tiểu nhân ngư đội vương miện này hiển nhiên là nhân vật trọng yếu trong nhân ngư tộc, nàng vừa bị Nhạc Trọng bắt giữ bỏ chạy làm đàn nhân ngư điên cuồng, nhấc lên một cỗ sóng lớn thao thiên hướng chỗ hắn bắn tới.

Nhạc Trọng đem thân thể nhỏ xinh của tiểu nhân ngư trực tiếp ngăn chặn trước người mình.

Thấy một màn như vậy, đàn nhân ngư hoảng sợ vội vàng điều khiển sóng biển đổ về một hướng khác.

Tơ nhện trong tay Nhạc Trọng co rụt lại, liền nhảy lên tới đỉnh một tòa lầu.

Một cơn gió lốc thổi qua, tiểu Thanh đáp xuống đỉnh tòa lầu, Nhạc Trọng ôm theo tiểu nhân ngư nhảy lên trên lưng tiểu Thanh.

Tiểu Thanh vỗ cánh bay vọt lên bầu trời.

Lên tới bầu trời, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Chiến trường bên dưới thật sự là quá nguy hiểm, dù là một con hải thú tứ giai nào cũng đủ đánh hắn trọng thương thậm chí là giết chết.

Lực phòng ngự của Hải tộc cũng cực kỳ mạnh mẽ, nếu không phải Thi nhân Thiên Chiếu đánh thủng phòng ngự của bọn hắn thì Nhạc Trọng cũng không có cơ hội tập kích bắt giữ tiểu nhân ngư.

Triệu Thiên Cương nhìn tiểu nhân ngư nhịn không được tán thán:

- Đây là nhân ngư? Thật xinh đẹp, không nghĩ tới chúng ta có thể chứng kiến sinh vật trong truyền thuyết này!

Tiểu nhân ngư không ngừng giãy dụa trong lòng Nhạc Trọng bị tơ nhện trói chặt nhìn thấy thật đáng thương khả ái.

Kiều Tinh không nhịn được hỏi:

- Thủ lĩnh, hiện tại ngài bắt được tiểu nhân ngư này rồi, khi nào thì chúng ta có thể đi đoạt lấy kỳ hạm của hạm đội thứ bảy?

Vẻ mặt Nhạc Trọng nghiêm nghị nói:

- Chờ một chút, tôi nhất định phải giết chết cho được một con quái vật, nếu không để nó trưởng thành sẽ là đại tai nạn cho nhân loại chúng ta!

Thi nhân Thiên Chiếu là tang thi tiến hóa có được trí tuệ như nhân loại. Chẳng những có được trí tuệ mà lực lượng bản thân cũng thập phần mạnh mẽ. Nếu để cho nó tiếp tục phát triển, nói không chừng sẽ thực sự bị nó thống nhất Nhật Bản, sau đó dùng Nhật Bản làm cơ sở tiến công những nước khác.

Nhạc Trọng vừa nghĩ tới hắn sẽ chỉ huy hơn ngàn vạn hoặc hơn triệu tang thi phát động tấn công nhân loại, trong lòng liền không rét mà run.

Trước kia Nhạc Trọng suất lĩnh quân đội đánh tan mấy trăm vạn tang thi, vài lần đều nhờ thủ tiêu Z2 nên mới làm đối phương tan rã mà chưa bao giờ hoàn toàn diệt sạch được chúng. Với lực lượng hiện tại của hắn, nếu gặp phải Thi nhân Thiên Chiếu chỉ huy mấy trăm vạn tang thi cũng đủ đưa đội ngũ của hắn vào tuyệt cảnh.

Ba người Triệu Thiên Cương nhìn thấy vẻ mặt tối tăm của Nhạc Trọng trong lòng trầm xuống, cũng không nói thêm lời nào.

Nhạc Trọng đem tiểu nhân ngư trói vào sau lưng tiểu Thanh sau đó nhìn xuống bên dưới. Hắn hi vọng Thi nhân bị giết chết nhưng trực giác cho hắn biết sự tình không được đơn giản như mong muốn của hắn.

Đàn nhân ngư nhìn thấy tiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng bắt đi, trong lòng tràn ngập phẫn nộ. Hổ Kình chiến sĩ cầm xương cốt hải thú thật lớn đi tới trước khối băng Thi nhân muốn đem khối băng đập vỡ tan nát trút giận.

Dị biến nảy sinh, khối băng nháy mắt nổ tung dập nát, lúc này nhìn sắc mặt Thiên Chiếu tái nhợt, vô số huyết nhục hóa thành vụn băng theo gió phiêu tán, vai phải bị tạc dập nát, ngực cùng đùi phải đều lộ ra xương trắng, bụng bị nổ tung thành lỗ hổng thật lớn, nhưng toàn bộ miệng vết thương của hắn cũng không thấy có máu chảy ra.

Người thường nếu nhận lấy vết thương như vậy chỉ sợ đã sớm tử vong, nhưng Thiên Chiếu lại hóa thành một đạo huyết quang hướng chỗ thi đàn bỏ chạy.

Lực lượng bổn nguyên của hải thú tứ giai quá mức cường đại lẫn đáng sợ, Thiên Chiếu phải dùng hết toàn lực mới giãy thoát khỏi khối băng kia. Nếu bị thêm một lần công kích của hải thú tứ giai, dù mạnh mẽ thế nào hắn cũng phải chết.

Hổ Kình chiến sĩ huy động xương cốt thật lớn mang theo tiếng gió rít oanh về hướng Thiên Chiếu, vừa đập xuống liền đem xương cốt cùng máu huyết tạp bay tung tóe.

Thiên Chiếu phát ra một tiếng hét thảm nhanh chóng quấn vào sau một tòa kiến trúc biến mất không thấy gì nữa.

Hai Hổ Kình chiến sĩ vọt theo nhưng không còn thấy thân ảnh của hắn. Luận tốc độ bọn hắn không phải đối thủ của Thi nhân, chỉ khi nào gần gũi công kích mới có thể đánh trúng được hắn.

Nhóm nhân ngư giận dữ dùng ngôn ngữ Hải tộc điên cuồng mắng to nhưng không còn chút tác dụng.

Thiên Chiếu chạy tới một tòa lầu cao, đột nhiên từ trong tăm tối bổ ra một đạo ánh đao mang theo hỏa diễm nóng rực đánh thẳng lên thân thể hắn nổ tung oa.

Hỏa diễm nóng hừng hực đem phạm vi chung quanh chiếu sáng chói ngời, lộ ra khuôn mặt kiên nghị ẩn trong bóng tối của Nhạc Trọng. Sau khi hắn trói tiểu nhân ngư trên lưng tiểu Thanh, liền phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai ẩn núp trên con đường chạy trốn của Thi nhân. Khi Thi nhân vừa chạy tới nơi này rốt cục hắn phát ra một kích kinh thiên lập tức lại đánh trọng thương Thi nhân Thiên Chiếu.

Thi nhân phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, từ trong thân thể nổ bắn ra bốn đạo gai xương bén nhọn hướng Nhạc Trọng đâm tới.

Ngạc Nha trong tay Nhạc Trọng hóa thành tàn ảnh trùng điệp đem bốn đạo gai xương toàn bộ đánh văng ra, lại bị lực lượng mạnh mẽ trên gai xương làm bật lui ra sau vài bước.

- Là ngươi! Nhân loại?

Huyết quang nhanh chóng hóa thành hình dạng của Thi nhân Thiên Chiếu, hắn gắt gao trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nghiến răng nghiến lợi nói:

- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn. Ngươi đã từ trong tay của ta cướp đi một con hải thú tứ giai, một nhân ngư hoàng tộc, bây giờ còn muốn giết ta sao?

Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện hàn quang, phát động kỹ năng ảnh bộ, ma viêm, Ngạc Nha trong tay mang theo một tầng hỏa diễm đỏ đậm hướng Thi nhân Thiên Chiếu bổ tới:

- Đúng vậy! Trừ phi ngươi đầu hàng với ta, thần phục ta. Nếu không hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!

Thi nhân điều khiển huyết sắc gai xương đón đỡ Ngạc Nha, huyết vụ bốc cao, trong mắt hắn hiện lên dị sắc cao cao tại thượng như thần linh nói:

- Nhân loại, cho dù ta bị thương cũng không phải những sinh vật hèn mọn như ngươi có thể vũ nhục. Nhân loại, ta thật thưởng thức sự giảo hoạt cùng thực lực của ngươi. Thần phục ta, làm bộ hạ của ta, dốc sức cho ta, ta có thể ban cho ngươi quyền lợi, địa vị, của cải, xử nữ xinh đẹp. Trong căn cứ Hoành Tu Hạ có bảy vạn nhân loại, chỉ cần ngươi làm bộ hạ của ta, ngươi chính là người thống trị bọn hắn, sinh tử của bọn hắn đều nằm trong tay của ngươi!

Nhạc Trọng nghe vậy ánh đao chợt chậm, vẻ mặt ý động nói:

- Thật vậy chăng?

Khóe môi Thiên Chiếu lộ ra tia mỉm cười khinh miệt:

- Đương nhiên là thật sự. Ở chỗ tị nạn thứ năm có một thai song sinh tuyệt sắc, chỉ cần ngươi nguyện ý thần phục ta, các nàng sẽ là của ngươi!

Cắn nuốt qua thật nhiều đại não nhân loại nên Thi nhân cũng có hiểu biết nhất định đối với nhân tính. Đối với nam nhân mà nói, quyền lợi, địa vị, của cải, mỹ nữ là thứ mà bọn họ khát vọng nhất. Hắn bắt đầu thử dùng những thứ này để mượn sức nhân loại cường giả như Nhạc Trọng.

*****

Nhạc Trọng khẽ gật đầu, lại không chút dấu vết bước lên thêm vài bước:

- Được, ta đi với ngươi!

Trong tay Thi nhân Thiên Chiếu bắn ra một giọt máu tươi đỏ sậm phiêu phù trôi nổi trong hư không, tràn ngập vẻ hấp dẫn nhìn Nhạc Trọng nói:

- Đây là máu tươi của ta, nếu ngươi đáp ứng nguyện trung thành với ta thì nuốt nó. Chỉ cần ngươi nuốt nó, ngươi chính là chưởng khống giả của căn cứ Hoành Tu Hạ. Chờ sau khi ta thống nhất Nhật Bản, ngươi chính là vua của họ. Một khắc ta thống trị thế giới, sẽ cho ngươi trở thành người phát ngôn của ta. Vô số nhân loại sẽ ngưỡng mộ ngươi, lạnh run dưới uy nghiêm của ngươi. Ngươi chỉ cần trả giá lòng trung thành với ta!

Vương giả của thế giới là một hấp dẫn mà bất kỳ nam nhân nào cũng không thể chống cự. Trước cuối thời vô số người điên đã lấy việc này làm mục tiêu. Nhưng bọn hắn phần lớn đều thất bại, mục tiêu mà cơ hồ không cách nào thực hiện được trước cuối thời này nhưng sau cuối thời đều cũng có khả năng.

- Để ta xem sao!

Nhạc Trọng nhìn giọt máu huyết đỏ tươi làm ra bộ dáng như tự hỏi bước thêm vài bước tới trước.

Đột nhiên Nhạc Trọng nổ bạo, Ngạc Nha trong tay mang theo ngọn lửa đỏ đậm bổ lên thân thể Thi nhân, hỏa diễm nóng rực nổ bắn ra, đem thân thể hắn đốt ra một động lớn, vô số máu huyết thiêu đốt hóa thành huyết vụ bốc hơi.

- Ngươi gạt ta!

Thi nhân Thiên Chiếu phát ra tiếng gầm rú thống khổ, nổ bắn ra bốn đạo gai xương bén nhọn đâm về hướng Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng huy động Ngạc Nha huyễn hóa ra đao ảnh trùng điệp đem bốn gai xương đẩy ra hai bên, phát động kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực nặng gấp hai phủ lên thân thể Thiên Chiếu, làm thân thể hắn chợt trầm xuống mất đi cân bằng.

Nhạc Trọng nắm lấy cơ hội này lại bổ thêm một đao lên thân thể Thi nhân, nổ bắn ra vô số ngọn lửa xé rách thân thể hắn đem máu tươi của hắn thiêu đốt bốc hơi.

Thiên Chiếu lại kêu thảm một tiếng từ trong thân thể bắn ra một đạo huyết hà tràn ngập khí tức kỳ dị hướng Nhạc Trọng cuốn tới, nếu bị huyết hà cuốn lấy sẽ lập tức bị hút khô toàn bộ máu tươi trong thân thể.

Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, một đạo xích hồng sắc hỏa diễm oanh lên huyết hà thiêu hủy thành huyết vụ tan mất.

Thi nhân chứng kiến máu của mình bị ma viêm thiêu hủy vô cùng đau lòng, lập tức hóa thành một đạo huyết quang ý đồ hướng ra ngoài bỏ chạy.

Lúc này Thi nhân đã liên tục bị thương, thực lực suy yếu tới cực điểm, đã không còn chút ý chí chiến đấu, chỉ một lòng muốn chạy trốn.

Nhạc Trọng phát động kỹ năng, một đạo xích hồng sắc ma viêm hướng Thi nhân thổi quét tới, bao phủ huyết quang, ngọn lửa khủng bố đem huyết quang thiêu hủy, vô số huyết vụ bốc hơi bay cao.

Bị ma viêm thiêu hủy, một viên châu màu đỏ đậm từ trong huyết quang rơi xuống.

Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, đột nhiên một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ nảy lên trong lòng, hắn bật lui ra sau một bước, hai đạo gai xương bén nhọn đột nhiên từ trong vách tường nổ bắn ra hướng hắn đâm thẳng tới.

Nhạc Trọng vung đao chặt đứt một gai xương, lại bị một gai xương khác đâm trúng người, xé rách cốt khải bao trùm ngoài thân thể hắn, đâm phá bì giáp biến dị thú tam giai, lại bị tứ cấp phòng hộ phục ngăn trở.

Nhạc Trọng bị dọa một thân mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn tránh lui đúng lúc đã bị gai xương đâm trúng thân thể. Biến dị thú thì cũng thôi, nhưng gai xương của Thi nhân có siêu vi trùng, nếu thật sự bị gai xương đâm trúng thân thể, chỉ sợ hắn sẽ biến thành tang thi không còn tư tưởng.

Vô luận là tiến hóa giả hay cường hóa giả đều không thể miễn dịch siêu vi trùng tang thi, duy nhất chỉ có biến dị thú từng được cải tạo qua sau cuối thời là có thể chống cự được siêu vi trùng của chúng.

Thừa dịp Nhạc Trọng bị hai đạo gai xương ngăn trở trong nháy mắt, Thi nhân Thiên Chiếu hóa thành một đạo huyết quang biến mất ngay tại chỗ, trực tiếp chạy thoát không thấy bóng dáng.

Từ sau khi Thi nhân tiến hóa ra trí tuệ như nhân loại, cũng trở nên nhát gan sợ chết. Trên thực tế hắn còn được thực lực đối chiến với Nhạc Trọng một trận, nhưng hắn không nguyện ý lấy mạng đổi mạng nên chạy trốn về trong thi đàn. Nếu chờ đến lúc hắn khôi phục tới lúc toàn thịnh dù là Nhạc Trọng cũng khó thể chiến thắng được hắn.

Nhạc Trọng có chút tiếc nuối nhìn theo phương hướng Thi nhân biến mất chậm rãi thở dài một hơi:

- Đáng giận, vẫn để cho hắn chạy thoát!

Lần này Nhạc Trọng nương cơ hội Thi nhân bị biến dị thú tứ giai đánh trọng thương tập kích đánh lén cơ hồ lấy ra hết bài tẩy mới đánh trọng thương được hắn. Nếu luận thực lực chân thật Thiên Chiếu vẫn mạnh hơn hắn thật không ít.

- Đây là cái gì?

Nhạc Trọng đi tới chỗ viên châu màu đỏ rơi xuống, dùng Ngạc Nha thật cẩn thận gẩy gẩy vài lần, không phát hiện được dị trạng. Hắn thoáng do dự vươn tay cầm lên viên châu màu đỏ kia.

Viên châu màu đỏ đậm trong suốt như ngọc, chớp động quang mang đỏ như máu, giống như có thể đem ánh mắt mọi người hoàn toàn hấp dẫn.

Nhạc Trọng nắm chặt viên châu trong tay, liền cảm giác được một cỗ khí lưu ấm áp xoay quanh trong thân thể hắn. Máu của hắn tuần hoàn nhanh hơn vài phần, cơ thể hắn được cỗ khí lưu ấm áp tẩm bổ càng thêm mạnh mẽ.

Nhạc Trọng cầm viên châu ước chừng qua hai mươi giây đột nhiên nghe được thanh âm vang lên trong thức hải:

- Chúc mừng ngài, đã nhận được +1 cường hóa lực lượng!

Trong thức hải Nhạc Trọng vừa vang lên thanh âm thông báo, mắt hắn liền hiện lên vẻ vui mừng:

- Bảo bối! Đây tuyệt đối là một món bảo bối rất tốt!

Hiện tại thân thể Nhạc Trọng đã được cường hóa tới mức độ cực kỳ kinh người, bảo vật bình thường đối với hắn căn bản không còn hiệu quả. Trong thú thịt biến dị thú tứ giai ẩn chứa nguyên khí vô cùng phong phú, nếu cho người thường ăn vào tiếp tục trải qua rèn luyện, muốn gia tăng thêm tố chất thân thể trụ cột gấp ba bốn lần tuyệt đối không thành vấn đề. Nhưng cho dù bản thân hắn có ăn vào cũng không thể gia tăng cường độ, bởi vì thân thể hắn đã quá mạnh mẽ, nguyên khí thú thịt không còn cách nào giúp hắn cường hóa lực lượng.

Sinh vật một khi tiến hóa càng mạnh thì độ khó khăn càng cao, biến dị thú là như thế mà nhân loại cũng như vậy.

Viên châu màu đỏ sậm rơi xuống từ trên người Thi nhân Thiên Chiếu không biết là loại bảo vật gì, lại có thể làm Nhạc Trọng chỉ cầm trong tay hai mươi giây đã nhận được cường hóa, hiển nhiên là món bảo bối thật lợi hại.

Nhạc Trọng đem viên châu thu vào trong trữ vật giới chỉ. Hắn nhìn thấy viên châu đã được thu vào cẩn thận mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Trong trữ vật giới chỉ không thể thu vật sống, nếu viên châu là vật sống thì hắn không cách nào cất giữ.

Hắn có chút do dự nhưng không đeo viên châu lên người, lại mở ra hộp báu màu lam tuôn ra từ trên người con rắn biển tứ giai trước đó.

- Bảo vật 7 cấp: Hải Dương Diện Cụ. Mang vào ngài có thể tự do hô hấp trong biển, tốc độ bơi lội tăng lên thật lớn, hơn nữa có thể phóng xuất ra năng lượng ngăn cản áp lực của nước biển. Mặt nạ có thể ngăn cản được oanh kích dưới cơ quan pháo 25mm. Kỹ năng thêm vào: Kích Lưu Phún Xạ. Kỹ năng miêu tả: Phun ra một dòng nước xiết cường đại đem thi thuật giả lướt nhanh trong biển với tốc độ cao, thời gian kéo dài mười phút!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)