Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0579

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0579: Liên tục chiếm hai thành!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn mười binh lính đứng ngay lối vào huyện thành bị Bạch Cốt giết chết, Nhạc Trọng suất lĩnh đội ngũ giết thẳng vào nơi đóng quân của ủy ban cách mạng Indo.

Đại quân ủy ban cách mạng Indo đã bị tiêu diệt, lưu lại chỉ là đạo quân ô hợp, một thoáng đã bị Nhạc Trọng mang binh đánh vỡ, hoàn toàn tán loạn.

Một gã quan quân đi vào báo cáo với Bản Tư Đặc mới chạy về còn kinh hồn chưa định:

- Đại nhân, bộ đội Nhạc Trọng đánh tới!

Bản Tư Đặc giận tím mặt:

- Cái gì? Không ngờ hắn mang binh đánh tới rồi sao! Hỗn đản chết tiệt, khinh thường ta dễ khi dễ chứ gì, đi với ta đem toàn bộ bọn hắn tiêu diệt!

Nơi này là căn cơ của Bản Tư Đặc, hắn không thể trốn, chỉ có thể lựa chọn đối chiến một trận với Nhạc Trọng.

Bản Tư Đặc tập kết năm mươi cường hóa giả trên 30 cấp xông ra ngoài chiến đấu.

Bản Tư Đặc mang theo bộ hạ từ thật xa đã lớn tiếng hô to:

- Ta là thủ lĩnh ủy ban cách mạng Indo Bản Tư Đặc, các ngươi gọi Nhạc Trọng ra nói chuyện với ta!

Bản Tư Đặc từng học tập qua kỹ năng ngôn ngữ chuyên tinh nên có thể sử dụng Trung văn.

Nhạc Trọng đi ra lạnh lùng nói:

- Ta là Nhạc Trọng, ngươi có lời gì thì nói nhanh!

Bản Tư Đặc lớn tiếng nói:

- Nhạc Trọng, chỉ cần ngươi mang binh rời đi nơi này, sự tình hôm nay ta sẽ không tính toán. Ngoài ra, ta còn tặng cho ngươi một trăm xử nữ xinh đẹp, một ngàn tấn lương thực, một trăm tấn nhiên liệu. Hơn nữa ta còn nguyện ý kết minh với ngươi tiêu diệt Indo đế quốc cùng phục hưng hội Indo!

Chỉ cần sống sót Bản Tư Đặc có thể bán đứng bất luận kẻ nào, cho dù là đồng minh ngày xưa hắn cũng không chút do dự trực tiếp bán rẻ.

Ngữ khí của Nhạc Trọng âm sâm dày đặc, nói:

- Hiện tại ngươi chỉ có một lựa chọn, đầu hàng vô điều kiện, hoặc là chết!

Sắc mặt Bản Tư Đặc đại biến, âm trầm nói:

- Nhạc Trọng, ngươi không cần khinh người quá đáng. Lấy lực lượng trong tay ta nếu kiên trì chống cự, bộ hạ ngươi thương vong sẽ không ít. Hơn nữa ta muốn chạy ngươi căn bản không ngăn được ta! Nhiều địch nhân không bằng thêm người bằng hữu!

- Vậy sao?

Một thanh âm vô cùng cao ngất đột nhiên xuất hiện bên người Bản Tư Đặc, trong tim của hắn nhất thời sinh ra cỗ dự cảm nguy hiểm. Hắn đang định phát động kỹ năng, một ánh đao thoáng hiện chợt lóe ngay trên đầu của hắn.

Đầu lâu của Bản Tư Đặc phóng lên cao, trong hai mắt hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc cùng khó tin, trong con ngươi hắn ảnh ngược lên thân ảnh của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng phân thân cùng kỹ năng tiềm hành đã lừa gạt ánh mắt của Bản Tư Đặc, dễ dàng đem hắn chém giết ngay trong vòng vây địch nhân.

Thực lực của Bản Tư Đặc tuy không kém nhưng không chút lực đánh trả khi bị Nhạc Trọng đánh lén.

- Tiến công!

Nhạc Trọng quát lạnh một tiếng, phát động kỹ năng ảnh bộ, nhanh như quỷ mị lao vào trong nhóm cường giả Indo còn chưa kịp phản ứng kia.

Ánh đao liên tục lóe lên, từng tên cường giả Indo thật dễ dàng bị hắn xử lý.

- Giết!

Nhóm cao thủ của Bạch Tiểu Thắng phát động kỹ năng giống như mãnh hổ giết vào trong nhóm cường giả trước mặt.

Bản Tư Đặc vừa bị giết chết khiến trong lòng nhóm cường giả khủng hoảng lập tức bỏ chạy tứ tán, nhưng bọn hắn không cách nào chạy thoát, chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi đã bị giết chết sạch sẽ.

Nếu ngay ban đầu Bản Tư Đặc mang theo bộ hạ bỏ chạy khỏi nơi này, sau đó trốn vào rừng đánh du kích với Nhạc Trọng cũng sẽ tạo thành phiền phức đối với hắn, nhưng Bản Tư Đặc lại mang theo cao thủ tinh nhuệ đi giằng co với Nhạc Trọng, đã dễ dàng bị hắn toàn tiêm toàn bộ đội ngũ.

Bản Tư Đặc bị giết, ủy ban cách mạng Indo hoàn toàn hỏng mất, thật nhiều người bản địa bỏ chạy trốn vào trong rừng, đại bộ phận người bản địa cùng Hoa kiều bị bắt giữ đều bị Nhạc Trọng bắt làm tù binh.

Ủy ban cách mạng Indo tổng cộng có năm vạn dân cư. Trải qua trận đánh lần này thật nhiều người bản địa trốn chết, chỉ còn lại khoảng bốn vạn người. Đại bộ phận đều là người bản địa, Nhạc Trọng không thể không phái người canh giữ bọn họ.

Sau khi gồm thâu ủy ban cách mạng Indo, hắn liền xử lý những người từng phạm phải tội ác dã man, toàn bộ kẻ phạm tội đều bị hắn chém đầu, hơn ba vạn người thoáng chốc bị hắn giết hơn vạn, thi thể ném vào trong biển xem như cung cấp thực vật cho thật nhiều hải thú biến dị.

Cơ hồ cùng một lúc Nhạc Trọng thanh tẩy thế lực của Bản Tư Đặc, đồng thời còn phái Bạch Tiểu Thắng mang theo bốn trăm chiến sĩ tiếp tục tiến công phục hưng hội Indo.

Lúc này chỉ cách thời gian tiêu diệt bộ đội chủ lực của tam đại thế lực chưa lâu, phục hưng hội Indo cùng Indo đế quốc chưa kịp khôi phục nguyên khí, là thời điểm thừa thắng xông lên tốt nhất.

Bạch Tiểu Thắng mang binh đi tới trước tòa thành thị mà phục hưng hội Indo chiếm lĩnh.

Đây là một tiểu thị trấn trước cuối thời, lúc này bên ngoài chỉ có một tầng hàng rào gỗ phòng thủ, hoàn toàn thể hiện rõ tính cách hời hợt của dân bản xứ.

Hiện tại những thế lực lớn tại Hoa Hạ quốc đều bắt đầu xây dựng tường thành cùng đào sông chung quanh bảo vệ thành. Mà dân bản xứ Indo lại chỉ dùng một tầng hàng rào gỗ đến phòng hộ, chỉ cần thi đàn tấn công thật dễ dàng phá hủy mất.

Từng người bản xứ cầm súng núp sau công sự che chắn kinh hồn táng đảm nhìn đội ngũ của Bạch Tiểu Thắng. Bộ đội tinh anh của phục hưng hội Indo đã bị Nhạc Trọng giết hết sạch sẽ, những dân bản xứ này chỉ bị kéo tới làm vật hi sinh.

Bạch Tiểu Thắng từ phương xa nhìn qua, lại nói với Bạch Cốt:

- Bạch Cốt tiên sinh, xin ngài ra tay!

Vì cuộc chiến lần này Nhạc Trọng đem cả Bạch Cốt điều động cho Bạch Tiểu Thắng tạm thời chỉ huy. Bạch Cốt đã có được trí tuệ sơ cấp nên cũng hiểu được một ít ngôn ngữ của nhân loại.

Trong mắt Bạch Cốt lóe lên linh hồn ma hỏa, cầm búa lớn hướng lối vào xông thẳng tới.

Nhóm dân bản xứ hoảng sợ giơ súng điên cuồng bắn Bạch Cốt nhưng không hề có chút hiệu quả.

Bạch Cốt vừa mới vọt tới trước lối vào thì đột nhiên dưới chân trầm xuống, ngay lập tức bị rơi vào bên dưới.

Hầm ngầm sâu tới năm thước, bên dưới phủ đầy thép nhọn. Tuy tính tình dân bản xứ hời hợt, nhưng vẫn có người thông minh biết sử dụng cạm bẫy đối phó cường giả.

Chứng kiến Bạch Cốt rơi xuống hầm ngầm, nhóm dân bản xứ phát ra tiếng hoan hô.

Nhưng thanh âm của họ còn chưa vang bao lâu, Bạch Cốt đã nhẹ nhàng nhảy lên, bước một bước dài huy động búa lớn đem đầu hai gã bản xứ chặt đứt.

Chứng kiến đồng bạn bị chặt đầu, những người còn lại sắc mặt như tro tàn kinh hô.

Bạch Cốt liên tục chém giết mười mấy người lập tức làm những người khác khủng hoảng xoay người bỏ chạy.

- Xông lên! Triệu Hùng!

Bạch Tiểu Thắng chỉ vào huyện thành lớn tiếng ra lệnh.

- Giết!

Triệu Hùng là một cường hóa giả 43 cấp dưới trướng Bạch Tiểu Thắng, thực lực cường hãn phi phàm. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn theo mười tiến hóa giả cùng một nhóm chiến sĩ xung phong về phía trước.

Nhóm người Triệu Hùng giết chết chừng mười mấy dân bản xứ lập tức tạo nên hỗn loạn, người trong trấn bỏ chạy tứ tán.

*****

Một gã dân bản xứ chạy tới trước mặt Phổ La Tư lớn tiếng quát:

- Đại nhân, phía trước bị bại. Đại bại, tất cả mọi người đã bại. Hiện tại trong trấn lâm vào trong hỗn loạn rồi. Đại nhân, làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Phổ La Tư không thể tin nổi nói:

- Cái gì? Nhanh như vậy? Trong tay Kiệt Bản Đốn không phải có ba ngàn quân đội sao? Vì sao bại nhanh như vậy?

Ngày đó bị chiến bại, Phổ La Tư dùng phương thức kéo tráng đinh nhanh chóng gầy dựng một đội ngũ ba ngàn người phòng thủ thị trấn. Hắn dự tính ba ngàn người dù sao cũng có thể ngăn cản được Nhạc Trọng một ngày, đợi sau khi Nhạc Trọng phải trả giá thật nhiều thương vong thì hắn lại cùng Nhạc Trọng đàm phán.

Phổ La Tư làm sao cũng không nghĩ tới đội quân của hắn không chống đỡ nổi một giờ đã bị hỏng mất.

Tên bản xứ kia lớn tiếng nói:

- Đại nhân, tướng quân Kiệt Bản Đốn đã bỏ chạy!

Chính bởi vì Kiệt Bản Đốn nắm binh quyền trong tay lại đột nhiên bỏ chạy mới làm đội ngũ của phục hưng hội Indo tan tác thật nhanh, đương nhiên do sức chiến đấu của bọn hắn quá kém cũng là một nguyên nhân trong đó.

Phổ La Tư mắng một câu xoay người chạy ra ngoài:

- Tên vương bát đản Kiệt Bản Đốn kia! Lôi Văn, đi theo ta!

Tên bản xứ hô:

- Dạ!

Phổ La Tư vừa trốn, phục hưng hội Indo không còn sức chống cự. Nhưng dân bản xứ trong trấn nghe tin nếu đầu hàng vẫn bị Nhạc Trọng xử lý những kẻ từng phạm tội ác tra tấn ăn thịt người, vì vậy hơn hai vạn dân bản xứ bị dọa đến khủng hoảng, bỏ chạy vào rừng.

Tại Indo không thiếu rừng rậm, trong rừng có thật nhiều biến dị thú hung mãnh, căn bản không phải hoàn cảnh mà nhân loại có thể sinh tồn. Hơn hai vạn dân bản xứ trốn vào trong rừng rất nhanh đã biến thành con mồi của biến dị thú, tử thương thảm trọng.

Thế lực phục hưng hội Indo cũng rơi vào trong tay Nhạc Trọng.

Lai Ni chứng kiến cả hai thế lực của Bản Tư Đặc cùng Phổ La Tư đã bị Nhạc Trọng dễ dàng đánh bại gồm thâu, lập tức mang theo đội ngũ di chuyển về hướng nam Indo.

Gồm thâu xong hai thế lực lớn bản địa, Nhạc Trọng đã trở thành vua của phương bắc Indo, cơ hồ không còn mấy thế lực đủ sức đối kháng cùng hắn.

Sau khi thế cục thoáng ổn định, Nhạc Trọng gọi Bạch Tiểu Thắng nói:

- Bạch Tiểu Thắng, anh có bằng lòng ở lại Indo, làm tổng đốc Indo hay không? Chỉ cần anh ở lại nơi này, toàn bộ mỹ nữ nơi này mặc cho anh lựa chọn!

Ngoài ý liệu của Nhạc Trọng, hắn vốn nghĩ Bạch Tiểu Thắng sẽ mừng rỡ đáp ứng, dù sao đây là cơ hội tốt tự mình thống trị một phương.

Bạch Tiểu Thắng lộ ra vẻ mặt do dự hồi lâu mới lắc đầu nói:

- Nhạc lão đại, tôi tự biết khả năng của chính mình. Nếu như nói giết người, giết biến dị thú, chơi nữ nhân, tôi là một hảo thủ. Nhưng áp lực làm chủ một phương đối với tôi thật sự quá lớn, tôi không làm được đâu. Làm vậy quá mệt mỏi, cần lo lắng quá nhiều, một khi bận rộn căn bản không có thời gian chơi đùa, chém giết. Điều này đối với tôi là một loại tra tấn. Tôi vẫn thích làm hộ vệ của anh cùng anh đi nơi nơi chinh chiến, mãi cho tới khi nào tôi chết mới thôi!

Bạch Tiểu Thắng mới nghiêm chỉnh chưa đầy một phút thời gian liền lộ ra diện mạo sắc lang của mình, nhìn Nhạc Trọng nịnh hót cười nói:

- Đương nhiên mỹ nữ bản xứ tôi vẫn cần, xem tình tôi lập chiến công, thưởng cho tôi hai mỹ nữ bản địa đi!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn lắc lắc đầu cười nhẹ:

- Anh thật là...thôi được, đi tìm Nhã Tử để nàng đưa cho anh hai mỹ nữ bản xứ vậy!

- Lão đại vạn tuế!

Bạch Tiểu Thắng hoan hô một tiếng, thân hình chợt lóe biến mất tại chỗ.

- Phải cho ai làm tổng đốc Indo mới tốt đây?

Bạch Tiểu Thắng vừa rời đi, Nhạc Trọng khẽ cau mày lâm vào trong suy tư.

Lúc này trong tay Nhạc Trọng nắm giữ gần sáu vạn nhân khẩu, đây xem như một cỗ thế lực không nhỏ trong cuối thời, hắn phải giao phó cỗ thế lực này cho người nào có thể tin tưởng được.

- Giao cho nàng tốt lắm!

Nhạc Trọng nhắm mắt tự hỏi một lúc cuối cùng mở mắt xác định người được chọn.

Lý Dĩnh trong bộ quân trang, tóc cắt ngắn, làn da tiểu mạch sắc, hai mắt linh động hữu thần đi nhanh tới trước người Nhạc Trọng hành lễ:

- Báo cáo thủ lĩnh, thanh niên cấm vệ quân Lý Dĩnh đến!

Nhạc Trọng ý bảo Lý Dĩnh ngồi xuống, cẩn thận đánh giá.

Làn da Lý Dĩnh màu tiểu mạch, cắt tóc ngắn, dáng người gầy yếu, thân cao chừng 1m45, gương mặt cũng không phải là loại hình tuyệt mỹ. Khác với vẻ xinh đẹp của Quách Vũ, Trần Dao hay Hải Lan, ngũ quan của nàng đoan chính, mơ hồ mang theo cỗ khí thế oai hùng, là một cô bé thập phần khí khái anh vũ.

Lý Dĩnh cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Trọng, ngồi ngay ngắn, đón nhận ánh mắt của hắn, dùng đôi mắt tràn ngập sùng bái lẫn kính ngưỡng nhìn hắn.

Không đến một tháng thời gian, Nhạc Trọng dẫn bọn họ đánh bại ba thế lực cường đại nhất phía nam Indo, không chút lưu tình chém giết mấy vạn địch nhân tàn hại Hoa kiều, cường giả truyền kỳ như vậy thật sự làm Lý Dĩnh vô cùng ngưỡng mộ.

Nhạc Trọng đánh vỡ trầm mặc, nói thẳng:

- Lý Dĩnh, từ hôm nay trở đi cô là tổng đốc Indo, phụ trách thống lĩnh hết thảy mọi việc nơi này!

- Dạ, thủ lĩnh!

Lý Dĩnh không chút do dự lên tiếng sau đó mới hỏi:

- Thủ lĩnh, ngài phải về sao?

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Lý Dĩnh nói:

- Đúng vậy! Tôi phải quay về nước. Nơi đó mới là gốc rễ của tôi, tôi cần một người giúp tôi trông coi hết thảy nơi này. Cô có thể làm được không?

Lý Dĩnh đứng thẳng lên, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

- Có thể! Tôi dùng tính mạng của tôi hướng ngài cam đoan. Chỉ cần tôi còn sống tuyệt đối sẽ không làm cơ nghiệp mà ngài đánh xuống bị những người khác nhúng chàm. Toàn bộ đội ngũ nơi này vô luận là hiện tại, hay là tương lai đều chỉ thuần phục một mình ngài!

Lý Dĩnh cùng thanh niên cấm vệ quân đều là người sùng bái Nhạc Trọng cuồng nhiệt nhất, bọn hắn đều nguyện ý chiến đấu đến chết vì hắn. Thành viên thanh niên cấm vệ quân đều được Nhạc Trọng cứu sống từ trong miệng của người bản xứ, Nhạc Trọng không chỉ cứu sống bọn họ còn trợ giúp bọn họ trở thành cường hóa giả, hơn nữa dẫn dắt bọn họ đi giết kẻ thù, vì vậy những đứa trẻ kia đối với hắn một lòng kính ngưỡng.

- Ân!

Trên mặt Nhạc Trọng nở nụ cười, mở một thùng kim loại, lộ ra một trăm năm mươi tễ thuốc tiến hóa, nói:

- Những thứ này là một nhóm vật tư trợ giúp cuối cùng tôi đưa cho cô, bên trong là tễ thuốc tiến hóa. Người thường dùng một ống liền thức tỉnh trở thành tiến hóa giả. Ngoại trừ nhóm vật tư này trong thời gian ngắn tôi không thể cho cô thêm viện trợ gì. Cô nhất định phải bằng vào sự cố gắng của mình duy trì sự thống trị của chính mình. Một mặt khác tôi cần cô tận khả năng tiêu diệt thế lực đối địch tại Indo, phát triển thêm thế lực của mình!

- Dạ, thủ lĩnh!

Lý Dĩnh nhìn thùng tễ thuốc trong mắt hơi xao động, trong lòng mừng như điên. Hiện tại nàng đã hiểu rất rõ ràng tiến hóa giả là người như thế nào. Một trăm năm mươi tễ thuốc tương đương một trăm năm mươi tiến hóa giả, đây là một chi bộ đội đáng sợ như thế nào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)