Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0597

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0597: Kim Lang kỵ!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Trương Anh!

Cô gái mắt to buộc tóc đuôi ngựa nhìn thấy Trương Anh hộc máu sắc mặt liền tái nhợt, nàng bước tới một bước, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Trương Anh. Kỹ năng của nàng là Thiểm Thước 3 cấp thập phần thưa thớt, nàng đã cường hóa suốt ba lần, có thể nháy mắt xuất hiện trong địa phương phạm vi hai mươi thước.

- Mau dẫn hắn đi! Để tôi ngăn chặn hắn!

Triệu Tĩnh Lôi thấy được sự khủng bố của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, nàng rút ra hai thanh loan đao màu bạc, giống như ảo ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, loan đao lướt qua với quỹ tích vô cùng xảo quyệt bổ tới.

- Tốc độ thật nhanh! Nàng là tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ!

Đối mặt một đao khủng bố của Triệu Tĩnh Lôi, Nhạc Trọng rốt cục bị bức bách phải rút Ngạc Nha ngăn chặn loan đao của nàng.

Ba đao giao kích, một cỗ lực lượng kỳ dị từ trên loan đao truyền đến suýt chút nữa đánh văng Ngạc Nha của hắn.

Sau một kích, loan đao của Triệu Tĩnh Lôi hóa thành cơn gió lốc màu bạc bao phủ Nhạc Trọng.

- Thật là lợi hại! Cô bé này chỉ sợ đã có thực lực quỷ thần nhất cấp của Cao Thiên Nguyên!

Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng đã trải qua vô số lần cường hóa, so với Triệu Tĩnh Lôi còn mạnh hơn một bậc, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Tiến hóa giả bình thường chỉ cần một chiêu sẽ bị hắn đánh bại. Nhưng khi hắn giao chiến với Triệu Tĩnh Lôi giống như bị nàng mơ hồ áp chế, đao pháp không thể hoàn toàn thi triển, Ngạc Nha không ngừng bị hấp xả khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

Một cô bé thập phần thanh tú đeo kính mắt cắn răng phát động kỹ năng thao túng trọng lực đánh về phía Nhạc Trọng, một cỗ trọng lực cường đại liền bao phủ thân thể hắn khiến hành động của hắn hơi chậm lại.

Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang lạnh lùng trừng mắt nhìn cô bé kia.

Cô bé thanh tú bị Nhạc Trọng trừng mắt, giống như bị một đầu mãnh thú khủng bố theo dõi, trong mắt nàng chợt hoảng hốt, không tự chủ được lui ra sau mấy bước.

Triệu Tĩnh Lôi thấy thế vẻ mặt kinh hãi lớn tiếng kêu lên:

- Đừng, Điền Điền! Chạy mau!

Triệu Tĩnh Lôi áp chế Nhạc Trọng phải dùng hết toàn lực. Sở dĩ nàng có thể làm được hoàn toàn nhờ vào nàng thức tỉnh kỹ năng Thiên Ma đao pháp 2 cấp. Nếu nàng không dùng kỹ năng, Nhạc Trọng chỉ dùng một đao đủ chém giết nàng. Nàng giao thủ với hắn có thể rõ ràng cảm giác được thực lực sâu không tưởng tượng của hắn.

Triệu Tĩnh Lôi vừa dứt lời, thân hình Nhạc Trọng chợt lóe nháy mắt rời khỏi cuộc chiến, một quyền oanh lên bụng cô bé đeo kính kia.

Cô bé đeo kính cuộn tròn thân thể trọng thương ngã trên mặt đất, vài thiếu niên nam nữ còn lại trong mắt tràn ngập kinh hãi nhìn Nhạc Trọng, bật lui ra sau mấy bước.

Trong mắt Triệu Tĩnh Lôi hiện lên vẻ điên cuồng, giống như phát điên vung đao mang theo cỗ lực kéo kỳ dị hướng Nhạc Trọng bổ xuống:

- Mọi người chạy mau!

- Thực lực không tệ! Đáng tiếc ánh mắt quá kém!

Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một đạo trọng lực cường đại bao phủ thân thể Triệu Tĩnh Lôi khiến cơ thể nàng trầm xuống.

Ngay sau đó Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ tăng lên tới cực hạn, hắn nhẹ nhàng lách người tránh khỏi một đao của Triệu Tĩnh Lôi, tay phải nhanh như sao băng bóp lấy cổ họng của nàng lạnh lùng nói:

- Buông đao!

Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi biến thành tái nhợt, nắm chặt loan đao màu bạc trong tay không chịu buông ra. Một thân bổn sự của nàng đều nằm trên thân đao, nếu mất đi song đao lực chiến đấu của nàng bị suy giảm ít nhất bảy thành.

- Lôi Lôi!

- Lôi Lôi tỷ!

- Buông ra Lôi Lôi tỷ!

- ...

Hơn mười thiếu niên nam nữ nhìn thấy Nhạc Trọng bắt giữ Triệu Tĩnh Lôi liền lớn tiếng kêu to.

Nhạc Trọng siết cổ Triệu Tĩnh Lôi, thanh âm mang theo sát khí tràn ngập:

- Tôi đã hạ thủ lưu tình. Nếu cô còn không buông tha chống cự, cô cùng bạn của cô hôm nay không thể sống sót rời khỏi nơi này!

- Đừng thương tổn bạn của tôi!

Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi đại biến rốt cục buông song đao xuống đất.

Nhạc Trọng thấy nàng buông đao, lúc này mới buông lỏng tay khỏi cổ họng nàng.

Nhạc Trọng nhìn nhóm thiếu niên nam nữ, Độc Thứ xuất hiện trên tay hắn:

- Tôi sẽ nói thẳng! Các tiểu quỷ, tôi thật thưởng thức thực lực của các người. Trả giá cho sự mạo phạm đối với tôi, các người phải dốc sức làm việc cho tôi hai năm. Sau hai năm, các người có thể tự do rời đi!

Trên gương mặt tái nhợt của Triệu Tĩnh Lôi rốt cục hiện tia huyết sắc:

- Hôm nay chúng tôi mạo phạm ngài, hết sức xin lỗi. Thỉnh hỏi chúng tôi còn đường lựa chọn nào khác không? Chúng tôi nguyện ý giúp ngài tìm kiếm lương thực làm bồi thường!

Nhạc Trọng đem Độc Thứ chỉ vào cô bé đeo kính đang cuộn tròn đau đớn lạnh băng bức bách:

- Không được! Làm việc cho tôi hai năm, hoặc là chết ở chỗ này, các cô chọn một đi!

Thực lực của Triệu Tĩnh Lôi mạnh mẽ, Nhạc Trọng không hi vọng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn trong đại hội liên minh ngày mai.

Triệu Tĩnh Lôi cắn răng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, ánh mắt trong suốt đầy vẻ chính khí nghiêm túc nói:

- Được! Tôi đáp ứng anh. Nhưng tôi nói trước, tôi sẽ không làm chuyện hung ác tàn nhẫn trái lương tâm. Không cho anh đụng tới bạn của tôi, phải cam đoan nhân thân an toàn của bọn họ, cung cấp thực vật không được cắt xén!

Bên trong cuối thời trật tự hỏng mất, đạo đức tiêu vong, có thể nhìn thấy một ánh mắt không bị ô nhiễm trong lòng Nhạc Trọng cũng không nhịn được thoáng dao động, ngoại lệ đáp ứng thỉnh cầu của Triệu Tĩnh Lôi, còn đem vài bao dược vật cứu mạng thảo ném cho nàng, nói:

- Được, cùng tôi rời đi! Đây là thuốc trị thương rất tốt, cho bạn của cô ăn vào đi, có thể cho bọn hắn khỏi hẳn nhanh hơn!

Triệu Tĩnh Lôi nhặt mấy bao dược vật lên, thoáng có chút do dự bỏ vào người. Nàng không dám đem dược vật không rõ lai lịch kia cho bạn của mình dùng, tuy rằng nàng thiện lương nhưng không phải kẻ đần.

Một cô gái mặt tròn đề nghị với nàng:

- Lôi Lôi tỷ, nếu không chúng ta trốn đi! Hắn chưa chắc có thể đuổi theo chúng ta!

Những thiếu niên nam nữ còn lại đều nhìn nàng chờ đợi nàng quyết định. Trước cuối thời họ là bạn học chung trường, sau cuối thời mới tụ tập cùng nhau. Nếu không phải Triệu Tĩnh Lôi thức tỉnh trở thành tiến hóa giả, bọn họ không biết phải chết bao nhiêu lần, vì vậy vô cùng tin phục đối với nàng.

Triệu Tĩnh Lôi nhặt lên loan đao, nhìn bóng lưng Nhạc Trọng liếc mắt, thoáng do dự lắc đầu nói:

- Không được! Chúng ta đi theo hắn nhìn xem trước đã. Trương Anh, Lôi Thiết, Triệu Nghĩa, Điền Điền đều đã bị thương, phải tìm một chỗ đặt chân, nghỉ ngơi thật tốt mới được!

Triệu Tĩnh Lôi vừa lên tiếng, những thiếu niên nam nữ khác cũng không tiếp tục kiên trì, đi theo sau Nhạc Trọng quay về trong biệt thự.

- Cô gái thật xinh đẹp!

Vừa vào biệt thự, nhóm người Triệu Tĩnh Lôi liền nhìn thấy Thiên Cung Anh, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Triệu Tĩnh Lôi nhìn thấy Thiên Cung Anh trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng lại mang theo vẻ đề phòng:

- Người kia tuyệt đối là sắc lang!

*****

Thiên Cung Anh liếc mắt nhìn nhóm người mới đi vào, sắc mặt không chút thay đổi, yên lặng cầm một quyển sách giáo khoa Trung văn tự mình đọc lấy.

Cao Thiên Nguyên không muốn dùng trực thăng võ trang làm tiền chuộc Thiên Cung Anh, trong nội tâm nàng vô cùng ảm đạm, sau khi bị Nhạc Trọng mang về Hoa Hạ đã được hắn đưa đến trường học Trung văn. Mất đi cột trụ tín ngưỡng Thiên Cung Anh liền bắt đầu học tập tiếng Hoa Hạ đồng thời chờ mệnh lệnh của Nhạc Trọng mà hành động.

Nhạc Trọng cũng không bắt buộc Thiên Cung Anh làm những chuyện gì, không buộc nàng đi làm chuyện mà nàng không thích, hơn nữa cũng đưa đủ sự tôn trọng cho nàng. Để báo đáp lại mặc dù Thiên Cung Anh không minh xác tỏ thái độ dốc sức cho hắn, nhưng yên lặng hoàn thành mệnh lệnh của hắn.

Biệt thự mà Trần Phong Hóa an bài cho họ khá lớn. Triệu Tĩnh Lôi tìm một căn phòng nhỏ vào ở, chiếu cố những người bạn bị Nhạc Trọng đánh trọng thương.

Không bao lâu Lý Quảng quay về biệt thự, đi tới trước mặt Nhạc Trọng.

Lý Quảng nhìn hắn cung kính nói:

- Thủ lĩnh, dựa theo phân phó của ngài tôi đã đáp ứng Tây Môn Liệt gia nhập Liệt Dương bang. Hắn còn tặng một mỹ nữ tới mượn sức thuộc hạ. Thuộc hạ không dám chối từ nên đã nhận mỹ nữ kia, xin thủ lĩnh thứ tội!

Lý Quảng cũng là một tiến hóa giả 42 cấp, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, dưới trướng còn mấy chục bộ hạ tinh anh, trong thảo nguyên cũng được xem là một cỗ lực lượng không nhỏ.

Nhạc Trọng mỉm cười trấn an nói:

- Có đáng là gì? Nếu hắn tặng anh thì là người của anh. Người làm việc cho tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không để cho người đó có hại!

Lý Quảng mừng rỡ nói:

- Tạ thủ lĩnh!

Trên thế giới có đủ loại người, có thủ lĩnh vô cùng keo kiệt, toàn bộ thứ tốt của bộ hạ đều muốn chiếm đoạt, người như vậy không có ai thật lòng nguyện ý đi theo.

Nhạc Trọng cùng Lý Quảng thương nghị thêm một lát mới tán đi.

Tận sâu trong thảo nguyên mờ mịt, trong một lều lớn trên nóc là một hoàng quan màu vàng rực rỡ, một gã trung niên mặc hoàng bào, dáng người khôi ngô, trên mặt có dấu sẹo đao thật dài, mũi ưng mắt lang, diện mạo bất phàm đang ngồi trên vương tọa, mười mấy nam tử xếp thành hai hàng cung kính đứng bên dưới.

Người trung niên kia chính là Hãn Vương Ô Nhĩ Thoát Thoát của Đột Quyết đế quốc. Trước cuối thời hắn chính là một thành viên phần tử phân liệt Đông Đột Quyết.

Sau cuối thời khi Ô Nhĩ Thoát Thoát trở thành tiến hóa giả, nhanh chóng thu thập thế lực phân liệt của Đông Đột Quyết còn sót lại trong khu Tân Cương, nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Những kẻ có tư tưởng phân biệt chủng tộc cực đoan ở thời kỳ hòa bình không có không gian phát triển, nhưng sau cuối thời cũng là một mặt đại kỳ tụ tập lòng người tốt nhất.

Ô Nhĩ Thoát Thoát vốn phát triển rất tốt tại Tân Cương, nhưng thi đàn nơi này phát động tiến công Đột Quyết đế quốc mà hắn sáng lập, trải qua liều chết chống cự, Ô Nhĩ Thoát Thoát bị thi đàn đánh bại, hắn chỉ phải mang theo tàn quân từ Tân Cương chạy trốn tới Nội Mông Cổ cuối cùng phát triển lớn mạnh tại nơi này. Lực lượng trung tâm chủ yếu của Đột Quyết đế quốc chính là bốn vạn thanh niên dân tộc Duy Ngô Nhĩ bị hắn mê hoặc mang theo từ Tân Cương cùng đến.

Ô Nhĩ Thoát Thoát nhìn khắp bốn phía, đầy vẻ uy nghiêm nói:

- Liệt Dương bang Tây Môn Liệt ở Thiên Mục trấn mời dự họp đại hội liên minh, liên lạc nhiều Hán cẩu trên thảo nguyên muốn thành lập một liên minh tới đối kháng Kim Lang kỵ chúng ta. Ai nguyện ý vì trẫm đi lấy đầu của đám Hán cẩu, đem Thiên Mục trấn biến thành lãnh địa của trẫm?

Ô Nhĩ Thoát Thoát thành lập Đột Quyết đế quốc liền nhanh chóng xưng vương, hơn nữa còn sử dụng từ "trẫm" để biểu hiện sự cao quý cùng phi phàm của chính mình.

Một gã chiến sĩ mắt sâu mũi cao, dáng người khôi ngô, trên mặt tràn ngập vẻ phong sương tiến lên một bước cao giọng nói:

- Đại hãn! Đông Nhĩ Mạc Lôi nguyện ý vì ngài dốc sức, mang binh mã chiếm lĩnh Thiên Mục trấn, đem toàn bộ nam nhân giết chết, đem nữ nhân cùng trẻ con bắt về dâng cho đại hãn!

Trước cuối thời Đông Nhĩ Mạc Lôi cũng là một thành viên phần tử phân liệt Đông Đột Quyết, giết người như ngóe tính tình hung bạo, nhưng hắn cũng là một gã đại tướng thiện chiến thập phần anh dũng. Hắn đi theo Ô Nhĩ Thoát Thoát nam chinh bắc chiến lập được thật nhiều công huân, người chết trong tay hắn vô số kể.

Ô Nhĩ Thoát Thoát cười lớn tiếng nói:

- Tốt! Đông Nhĩ Mạc Lôi, trẫm cho ngươi mang bốn ngàn Kim Lang kỵ đi tấn công Thiên Mục trấn, cần phải san bằng thị trấn thành bình địa! Cổ Gia Ni, ngươi làm phó tướng, tận tâm phụ tá Đông Nhĩ Mạc Lôi phá hủy Thiên Mục trấn!

Mặc dù Liệt Dương bang có mấy ngàn người sống sót, nhưng cũng không phải ai cũng có được vũ khí. Bốn ngàn Kim Lang kỵ ở trên thảo nguyên có thể dễ dàng đánh bại mấy vạn đạo quân ô hợp. Ô Nhĩ Thoát Thoát thập phần tin tưởng những chiến sĩ luôn đi theo mình chiến đấu.

Một gã mắt đen da vàng, dáng người trung đẳng, tướng mạo thật bình thường, thoạt nhìn giống người Hán cung kính đáp:

- Dạ, bệ hạ! Thần nhất định phụ tá Đông Nhĩ Mạc Lôi thật tốt!

Đông Nhĩ Mạc Lôi nghe vậy trên mặt hiện vẻ tức giận, liếc mắt nhìn Ô Nhĩ Thoát Thoát nhưng không nói lời nào.

Trước cuối thời quan hệ giữa hắn cùng Ô Nhĩ Thoát Thoát không tệ, nói gì cũng có thể nói. Nhưng sau khi người kia xưng vương uy nghiêm càng trướng, Đông Nhĩ Mạc Lôi cũng không dám tùy tiện mạo phạm uy nghiêm của hắn.

Không bao lâu sau bốn ngàn Kim Lang kỵ phóng nhanh mang theo bụi mù ngập trời đi vào tận sâu trong thảo nguyên.

Trong một tòa nhà tại Thiên Mục trấn, là một ngôi biệt thự chiếm diện tích mấy trăm mẫu cực kỳ hào hoa, hội tụ mấy trăm người. Bên trong mấy trăm người có độc hành hiệp người Hán nổi danh trong thảo nguyên, là phần tử của Lam bang hoặc Hồng bang không ít.

Tây Môn Liệt phát thư mời đem thật nhiều cao thủ có danh tiếng trong thảo nguyên tụ tập tới nơi này. Tựa như đem thiệp mời chào anh hào người Hán trên thảo nguyên, đem toàn bộ anh hùng hào kiệt nương theo đại nghĩa chống kẻ ngoại địch mời chào tới, mở rộng thực lực của chính mình.

Trên thực tế dân cư người Hán ở trên thảo nguyên vốn chiếm cứ địa vị chủ thể. Chẳng qua thế lực người Hán luôn chia rẽ năm bè bảy mảng, căn bản không thể đoàn kết nên không cách nào so sánh với Kim Lang kỵ, Hoàng Kim vương đình cùng Mãn Châu quốc.

Nếu thật sự có thể đem thế lực người Hán trên thảo nguyên hoàn toàn chỉnh hợp lại, tuyệt đối có thể xây dựng ra một thế lực còn khổng lồ hơn cả ba đại thế lực kia.

Chính bởi vì như thế tuy rằng Kim Lang kỵ, Hoàng Kim vương đình cùng Mãn Châu quốc luôn có tranh đấu lẫn nhau, nhưng chỉ cần có anh hào người Hán kiệt xuất xuất hiện, bọn hắn vô cùng ăn ý liên thủ trấn áp hủy diệt.

Ở trong đại sảnh biệt thự trên đài cao bày mười bàn, ngoài ra ở bên dưới đài bày hai dãy bàn. Ở dưới đài ngồi đầy những hào kiệt người Hán, chỉ có cao thủ nổi danh mới có thể ngồi nơi đó, người không có danh tiếng như Nhạc Trọng chỉ có thể đứng sang một bên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)