Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0602

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0602: Ái Tân Giác La Huyền Chân!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Nhạc Trọng ở giữa không trung trong mắt thoáng hiện hàn quang, nháy mắt lấy ra điện từ pháo đan binh nhắm ngay Đông Nhĩ Mạc Lôi bóp cò.

Ngay lúc điện từ pháo đan binh xuất hiện trong tay Nhạc Trọng, Đông Nhĩ Mạc Lôi chợt cảm thấy một cỗ hàn ý thật sâu, hắn không để ý kỹ năng phản phệ, mạnh mẽ đình chỉ kỹ năng, phun ra một ngụm máu tươi nhảy dựng sang bên cạnh.

Một đạo quang mang bắn ra oanh trúng vai phải của Đông Nhĩ Mạc Lôi đem vai phải của hắn trực tiếp oanh bạo, một cánh tay cũng rơi rụng trên mặt đất.

- Đó là vũ khí gì? Vì sao uy lực lại khủng bố như vậy?

Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi lóe tia hoảng hốt, thân thể hắn dù là cự lực của cơ quan pháo oanh kích cũng có thể thừa nhận được, nhưng vừa bị điện từ pháo oanh trúng liền đứt cánh tay phải, điều này làm cho hắn cảm giác tử vong uy hiếp nồng đậm.

Nhạc Trọng một kích thành công liền đứng thẳng người đem điện từ pháo nhắm ngay Đông Nhĩ Mạc Lôi.

Đông Nhĩ Mạc Lôi hoảng hốt phát động kỹ năng Lang Nhân Biến Thân 2 cấp cực mạnh của hắn, trong chớp mắt liền biến thành một quái vật đầu sói thân người cao hơn hai thước, thân thể tràn đầy cơ bắp.

Vừa biến thành lang nhân, hai chân hắn dụng lực nhảy mạnh, dùng tốc độ cao gấp hai mươi sáu lần hướng phương xa bỏ chạy, trước khi rời đi chỉ lưu lại một câu:

- Triệt!

Mạnh mẽ như Nhạc Trọng cũng không thể dùng điện từ pháo tập trung được một lang nhân chạy trốn, hắn nhanh chóng điều chỉnh điện từ pháo hướng một tiến hóa giả cầm đại thiết chùy trong tay bóp cò.

Một đạo quang mang chớp động, cao thủ kia lập tức bị oanh nổ thân thể, vụn thịt văng ra tung tóe.

Chứng kiến một màn kia, những cao thủ Thánh Lang kỵ còn lại sắc mặt đại biến, hơn nữa chủ tướng đã trốn, bọn hắn không còn chút ý chiến đấu, lập tức phá vây bỏ chạy.

Nhạc Trọng lật tay, Độc Thứ xuất hiện, hắn bắn ra sáu phát liên tục trực tiếp oanh nổ đầu sáu gã Thánh Lang kỵ tốc độ không cao, sau đó hai mắt ngưng tụ phát động Khủng Cụ thuật, một đạo tinh thần ba động mạnh mẽ trực tiếp oanh trúng nữ tiến hóa diễm lệ đang giằng co cùng Tần Trăn.

Hình tượng hão huyền sợ hãi vô tận dũng mãnh tràn vào trong thức hải của nữ nhân kia, khiến nàng sợ hãi đến hôn mê bất tỉnh.

Thiên Cung Anh dẫn theo cao thủ cấm vệ điên cuồng truy kích cao thủ Thánh Lang kỵ, liên tiếp giết chết mười lăm tên cao thủ, những Thánh Lang kỵ còn lại đều lợi dụng đủ loại kỹ năng đào thoát sự đuổi giết của bọn họ.

Thánh Lang kỵ vừa lui, Nhạc Trọng liền dùng trọng súng máy nhắm ngay Kim Lang kỵ điên cuồng bắn phá.

Kim Lang kỵ vừa xông vào Thiên Mục trấn nhưng không có Thánh Lang kỵ mở đường, chỉ có thể bị tấn công không ngừng tử vong.

- Lui lại!

- Lui lại!

- ...

Cổ Gia Ni nhìn thấy tình thế không ổn lập tức truyền đạt mệnh lệnh rút quân.

Kim Lang kỵ vừa nghe lệnh lui quân vô cùng chật vật bỏ lại thật nhiều thi thể hoảng sợ thoát khỏi Thiên Mục trấn.

Kim Lang kỵ vừa lui, Nhạc Trọng lập tức mệnh lệnh Tây Môn Liệt tổ chức nhân thủ đem toàn bộ trang bị vũ khí của Kim Lang kỵ thu lại, đồng thời cho Tây Môn Liệt tổ chức người sống sót Thiên Mục trấn xây dựng công sự phòng ngự.

Tuy rằng Kim Lang kỵ thối lui ra khỏi Thiên Mục trấn, nhưng chỉ lui ra vài cây số bên ngoài mà không thực sự rời đi.

Cổ Gia Ni nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi bị đứt một cánh tay, ngữ khí có chút bất thiện hỏi:

- Đông Nhĩ Mạc Lôi, chuyện gì xảy ra?

Vừa rút lui, toàn bộ trả giá trước đó của Kim Lang kỵ hoàn toàn uổng phí, bọn hắn tổng cộng bỏ lại bảy trăm cỗ thi thể trong Thiên Mục trấn. Vừa nghĩ tới có bảy trăm chiến sĩ tinh nhuệ chết trận, trong lòng Cổ Gia Ni tràn ngập sợ hãi.

Chiến sĩ tinh nhuệ Kim Lang kỵ là lực lượng trung tâm của Đột Quyết đế quốc, một lần duy nhất đã chết bảy trăm người, điều này đối với Đột Quyết mà nói là một sự đả kích không nhỏ. Càng làm cho Cổ Gia Ni thêm sợ hãi chính là bọn hắn trả giá lớn như vậy nhưng còn chưa chiếm lĩnh được Thiên Mục trấn, nếu quay về Đột Quyết hắn nhất định sẽ bị nghiêm trị.

Đông Nhĩ Mạc Lôi trừng mắt nhìn Cổ Gia Ni lớn tiếng rít gào:

- Câm miệng! Tên tạp chủng hỗn huyết chỉ dựa vào nữ nhân thượng vị như ngươi! Ở trong Thiên Mục trấn, có một cao thủ trong tay có binh khí tiên tiến siêu việt khoa học kỹ thuật hiện tại. Kỵ binh vốn đã không giỏi trong việc tấn công thành lũy, ngươi muốn chúng ta mạnh mẽ công thành thì làm sao mà đánh xuống được?

Đông Nhĩ Mạc Lôi rõ ràng muốn đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu Cổ Gia Ni, trên thực tế hắn là người thứ nhất nhảy vào Thiên Mục trấn, cũng do hắn mang theo Thánh Lang kỵ tấn công thị trấn. Nếu không phải Nhạc Trọng đem Đại Hán liên minh năm bè bảy mảng miễn cưỡng chỉnh hợp lại, lúc này nói không chừng Thiên Mục trấn đã bị hắn chiếm lĩnh. Hiện tại không chiếm được thị trấn, hắn lập tức đem lửa giận cùng thất bại quy tội trên người Cổ Gia Ni.

Trong mắt Cổ Gia Ni hiện lên vẻ phẫn nộ, sau đó yên lặng cúi đầu. Hắn là hỗn huyết nhi do người Hán cùng người Duy Ngô Nhĩ tộc kết hợp, trước cuối thời điểm này cũng sẽ không có ai đi để ý.

Nhưng ở trong Đột Quyết đế quốc rất chú ý huyết thống tinh thuần, bởi vì Cổ Gia Ni có một nửa huyết thống người Hán nên bị bài xích vô cùng, nếu không phải hắn thông minh dâng lên vài mỹ nhân đứng đầu cho Ô Nhĩ Thoát Thoát, hơn nữa năng lực bản thân hắn xuất chúng, hắn căn bản không đi lên được vị trí này.

Cho dù hắn bò lên được vị trí hôm nay, nhưng người Duy Ngô Nhĩ tộc vẫn vô cùng khinh thường hắn, há miệng ngậm miệng liền mắng hắn là tạp chủng. Chỉ khi nào ở trước mặt Ô Nhĩ Thoát Thoát thì đám tướng lãnh kia mới chịu khiêm tốn hơn một chút.

Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi hiện lên hung quang, vô cùng dữ tợn nói:

- Hiện tại chúng ta không cách nào chiếm được Thiên Mục trấn nữa! Chúng ta tạm thời rút quân, đi đánh lén A Gia Á trấn!

Cổ Gia Ni phát ra tiếng kêu kinh hãi nói:

- A Gia Á trấn! Đây là thị trấn thuộc thế lực Mãn Châu quốc, nếu tấn công tiểu trấn kia, Mãn Châu quốc nhất định sẽ không để yên!

Đông Nhĩ Mạc Lôi trừng mắt hung tợn nói:

- Mãn Châu quốc bất quá chỉ là một đám phế vật đã bị Hán hóa. Bọn hắn căn bản không thể so sánh được với Đại Đột Quyết chúng ta. Bọn hắn đều là rác rưởi, là giòi bọ mà thôi. Ta mới là đại tướng, Cổ Gia Ni, ngươi dám chống lệnh sao?

Đông Nhĩ Mạc Lôi bị Nhạc Trọng đánh bại trong lòng đang tràn ngập phẫn nộ. Hắn muốn thông qua một trận đại khai sát giới để phát tiết nỗi phẫn nộ cùng đề cao sĩ khí của Kim Lang kỵ. Đại giết hại đối với người bị tàn sát mà nói là một hồi tai nạn, nhưng có thể tăng lên sĩ khí cho quân đội của hắn. Trong chiến tranh, rất nhiều tướng lãnh đều mặc kệ cho tướng sĩ của mình giết hại địch nhân đề cao sĩ khí.

Một gã ban tham mưu xông vào kinh hoảng nói:

- Tướng quân, tướng quân không xong! Sau lưng chúng ta có một bộ đội bọc thép đang hướng bên này tiếp cận tới!

- Cái gì?

Sắc mặt Đông Nhĩ Mạc Lôi cùng Cổ Gia Ni đại biến.

*****

Hiện tại Kim Lang kỵ vừa bị đánh bại, tổn thất hơn bảy trăm chiến sĩ, sĩ khí hạ thấp cực kỳ. Bây giờ còn có một đội ngũ bọc thép từ sau lưng đánh tới, hiển nhiên là mang theo ý xấu.

Cổ Gia Ni hỏi:

- Bọn hắn là ai?

Tên tham mưu nói:

- Bọn họ là Bát Kỳ quân Mãn Châu quốc!

Cách chỗ đóng quân của Kim Lang kỵ ngoài 10km, một đội ngũ cơ giới do ba mươi chiếc bộ binh chiến xa, bốn mươi xe chở súng máy, tám chiếc xe tăng, mười chiếc pháo tự hành L22, một ngàn xe máy tạo thành đang hướng bên này chạy nhanh tới.

Ngoại trừ đội ngũ hoàn toàn cơ giới hóa, còn có bốn ngàn kỵ binh cưỡi ngựa thường cùng Hắc Lân mã. Ba ngàn đội ngũ dựa vào hai chân đi đường chậm rãi hướng Kim Lang kỵ vây tới.

Con đường rút lui của Kim Lang kỵ đã bị đội ngũ nhân số vượt qua vạn người hoàn toàn cắt đứt. Trước mặt bọn hắn là Thiên Mục trấn, mặt sau lại là Bát Kỳ quân Mãn Châu đột nhiên giết đi ra.

Ngay trung tâm đội ngũ kia, một gã trung niên thần tình phong sương, đầu đội hoàng quan, thân mặc long bào, thân hình cao lớn tráng kiện chớp động tinh quang lộ nụ cười:

- Người Hán kia còn có chút bổn sự, lại có thể đem đầu mãnh thú như Đông Nhĩ Mạc Lôi đuổi ra ngoài!

Một gã trung niên tướng mạo đường đường, diện mạo bất phàm nhìn nam tử mặc long bào cung kính nói:

- Bệ hạ, Đông Nhĩ Mạc Lôi ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ra chỉ là một tên mãng phu nhỏ bé. Chỉ biết cậy mạnh thủ thắng, không ngờ lại dùng kỵ binh công thành, lấy sở đoản đánh sở trường của địch, trong lúc nhất thời tự nhiên không thể chiếm lĩnh. Chỉ là không ngờ bọn hắn lại tháo chạy nhanh như vậy, thật vượt ngoài ý liệu của nô tài!

Tên nam tử mặc long bào chính là hoàng đế Ái Tân Giác La Huyền Chân của Mãn Châu quốc, nam tử tướng mạo đường đường là quân sư đắc lực của hắn tên Thượng Minh Đức.

Trong mắt Huyền Chân tràn ngập vẻ hưng phấn cùng cuồng nhiệt:

- Lần này chỉ cần tiêu diệt Kim Lang kỵ của Đông Nhĩ Mạc Lôi, Mãn Châu quốc chúng ta có thể nhảy lên thành thế lực lớn thứ hai trên thảo nguyên. Chờ sau khi gồm thâu thế lực Đột Quyết, Mãn Châu quốc sẽ trở thành thế lực lớn nhất thảo nguyên. Lấy thảo nguyên làm cơ sở, tương lai trẫm thống nhất cả nước cũng không phải giấc mộng, ha ha!

Đại thảo nguyên hoang vắng, người sống sót cũng nhiều hơn những địa phương khác. Nếu thật sự có thể đem toàn bộ người sống sót tập hợp lại, tuyệt đối có thể hình thành một cỗ thế lực cường đại.

- Bệ hạ thánh minh! Ánh mắt bệ hạ rộng rãi, nô tài hoàn toàn không thể theo kịp!

Thượng Minh Đức không ngừng nịnh nọt, đột nhiên xoay chuyển lời nói:

- Bệ hạ, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm. Chúng ta muốn gồm thâu Đột Quyết tổn thất cũng sẽ không nhỏ, như vậy sẽ bị Mông Cổ Vương thừa cơ lợi dụng!

Trong mắt Huyền Chân hiện lên hàn ý, tự tin nói:

- Mông Cổ Vương? Hừ! Trẫm tự có biện pháp tiêu diệt hắn. Minh Đức!

Thượng Minh Đức quỳ gối làm ra bộ dáng nô tài nói:

- Có nô tài!

Huyền Chân uy nghiêm liếc mắt nhìn Thượng Minh Đức nói:

- Đợi lát nữa tiêu diệt Đông Nhĩ Mạc Lôi, ngươi đi vào Thiên Mục trấn mời chào người Hán bên trong cho trẫm. Chỉ cần bọn hắn nguyện ý gia nhập Mãn Châu quốc, trẫm có thể nâng tịch nhập kỳ cho bọn hắn làm người Mãn Châu, hơn nữa cho phép họ thống lĩnh quân đội!

Trước cuối thời Huyền Chân là người Mãn tộc bình thường, hắn căn bản không phải hậu duệ Ái Tân Giác La, mà là một nông dân công bình thường. Nhưng hắn rất thích xem phim truyền hình, sùng bái mười hai hoàng đế của Đại Thanh được truyền hình tô vẽ vô cùng kỳ diệu.

Sau cuối thời, Huyền Chân thức tỉnh trở thành tiến hóa giả đứng đầu, liền đổi tên thành Ái Tân Giác La Huyền Chân, hơn nữa sáng lập thế lực Mãn Châu quốc. Hắn sử dụng hết thảy chế độ đều bắt chước theo thời Thanh triều quá khứ, còn có một chút chế độ hiện tại nên có vẻ thập phần hỗn loạn. Nhưng Huyền Chân thủy chung cho rằng Mãn tộc mới là chủng tộc cao nhất, mỗi lần hắn gặp được tộc nhân khác mà hắn xem trọng đều thích mời chào tới, nâng tịch cho những nhân tài kia trở thành người Mãn.

Huyền Chân vì muốn lôi kéo cao thủ nên ra tay cực kỳ hào phóng, rất nhiều cao thủ cũng tụ tập dưới trướng của hắn. Hắn nhìn người Hán trong Thiên Mục trấn có thể đánh lui được Đông Nhĩ Mạc Lôi, trong lòng liền sinh ra ý mời chào.

Thượng Minh Đức quỳ xuống phục lạy nói:

- Dạ, nô tài tuân mệnh!

Theo thời gian trôi qua, Bát Kỳ quân của Mãn Châu quốc càng ngày càng tiếp cận Kim Lang kỵ.

Cổ Gia Ni nhìn Bát Kỳ quân càng lúc càng gần, trong mắt tràn ngập lo âu:

- Làm sao bây giờ?

Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi chợt lóe hung quang, tính khí phát tác:

- Phá vây! Mọi người nghe lệnh, theo ta cùng nhau giết ra! Phá vây xông ra ngoài! Chỉ mở một đường máu chúng ta mới có thể còn sống về nhà! Giết! Giết! Giết!

- Giết!

- Giết!

- Giết!

Kim Lang kỵ theo lời Đông Nhĩ Mạc Lôi tràn ngập sát khí rống lớn kêu to.

- Theo ta xông lên!

Đông Nhĩ Mạc Lôi cưỡi Hắc Lân mã hướng chỗ Bát Kỳ quân vọt tới.

Gần ba ngàn Kim Lang kỵ theo Đông Nhĩ Mạc Lôi tràn ngập sát khí xung phong về phía trước.

Đông Nhĩ Mạc Lôi tuy rằng hung hãn nóng nảy nhưng hắn không ngốc, hắn cũng không tấn công về hướng bộ đội cơ giới mà hướng chỗ yếu ớt nhất của Bát Kỳ quân, vọt tới chỗ những bộ binh bình thường.

Bộ đội cơ giới lập tức nổ súng, trong mưa đạn giăng đầy từng chiến sĩ Kim Lang kỵ bị bắn nổ tung, tạc đến tan xương nát thịt.

Kỵ binh cùng bộ binh Bát Kỳ quân đều hướng Kim Lang kỵ nổ súng, đem bọn họ bắn rơi xuống ngựa.

Nhưng Kim Lang kỵ toàn bộ đều sử dụng Hắc Lân mã, tốc độ nhanh hơn ngựa bình thường gấp hai, chỉ trả giá vài trăm người thương vong Đông Nhĩ Mạc Lôi đã mang binh trực tiếp nhập vào trong trận địa bộ binh Bát Kỳ.

Tuy rằng Đông Nhĩ Mạc Lôi bị đứt một cánh tay, nhưng hắn vẫn hung hãn tuyệt luân, lang nha bổng dài ba thước trong tay mang theo cỗ lốc xoáy oanh lên người những binh sĩ kia, đem bọn họ đánh thành thịt vụn.

Những binh sĩ này đại bộ phận đều bại lộ nơi dã ngoại, bọn họ cũng chưa từng nhận qua huấn luyện quân sự hóa chính quy, trong tay chỉ cần trường mâu chế tạo bằng gỗ, bị Kim Lang kỵ xông tới liền bị đánh tơi bời, bỏ trốn tán loạn.

Oanh! Oanh!

Mười chiếc pháo tự hành L22 không ngừng bắn phá, những viên đạn pháo nổ trên nhóm Kim Lang kỵ, đem thật nhiều chiến sĩ Kim Lang kỵ nổ thành dập nát. Đạn pháo hung mãnh trút xuống những bộ binh kia, đem cả họ nổ tung nát nhừ.

Thừa dịp Đông Nhĩ Mạc Lôi dẫn người đột kích nhóm bộ binh, một ngàn binh sĩ cưỡi xe máy tay cầm súng trường cũng quấn ra sau Kim Lang kỵ không ngừng nổ súng đem cả họ lẫn chính bộ binh của mình giết chết.

Ba ngàn bộ binh kia chính là nô binh, hoàn toàn do người Hán cùng những dân tộc thiểu số khác tạo thành chuyên dùng làm vật hi sinh, Huyền Chân dùng họ hấp dẫn lực chú ý để Kim Lang kỵ tùy ý giết hại tiêu hao thể lực cùng mã lực của Kim Lang kỵ.

Đông Nhĩ Mạc Lôi thống lĩnh Kim Lang kỵ dễ dàng giết chết ba ngàn nô binh nhưng lại bị tinh nhuệ Bát Kỳ quân không ngừng bắn chết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)