Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0603

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0603: Mãn Châu quân thắng thảm!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bốn ngàn kỵ binh Bát Kỳ quân vây quanh hai bên Kim Lang kỵ, tùy thời chuẩn bị phát động một kích kinh thiên. Trong tay kỵ binh Bát Kỳ quân đại bộ phận đều sử dụng Trảm Mã đao, tác dụng của bọn họ là phòng ngừa Kim Lang kỵ chạy trốn, kiềm chế bọn họ, lúc cần thiết tiến hành truy kích mở rộng thành quả chiến đấu.

Chân chính có thể giết địch là một ngàn binh sĩ chạy xe máy cùng bộ đội bọc thép doanh.

Bị một ngàn binh sĩ chạy xe máy công kích, không ngừng có chiến sĩ Kim Lang kỵ bị bắn rơi xuống ngựa, thanh âm kêu gào thê thảm vang thành một mảnh.

- Theo ta xông ra!

Hai mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi đỏ đậm lớn tiếng rống to, suất lĩnh hơn tám mươi chiến sĩ Thánh Lang kỵ còn lại ý đồ phá vây chạy ra ngoài.

- Giết!

Quan chỉ huy Bát Kỳ kỵ binh Đông Giai Quốc nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn dắt kỵ binh Bát Kỳ cầm Trảm Mã đao trong tay hướng một ngàn tám trăm Kim Lang kỵ còn lại vọt tới.

Hai phương kỵ binh cao cấp nhất trên thảo nguyên đụng vào nhau, tiến hành cận chiến dã man nhất nhưng cũng tàn khốc nhất. Nếu luận thực lực tố chất của chiến sĩ Kim Lang kỵ đã chinh chiến từ các chiến trường Tân Cương đến Mông Cổ đều mạnh hơn Bát Kỳ kỵ binh không ít, nhưng chiến sĩ Kim Lang kỵ vốn đã bị Nhạc Trọng mang binh đánh lui khỏi Thiên Mục trấn, thể lực tiêu hao thật lớn. Sau đó bị bộ đội cơ giới hóa của Mãn Châu quốc công kích tổn thương thảm trọng, bị bách chém giết nô binh, thể lực cùng sĩ khí đã hạ thấp tới cực điểm. Một lần xung phong đã có thật nhiều Kim Lang kỵ bị Bát Kỳ kỵ binh chém xuống ngựa.

Đông Nhĩ Mạc Lôi ở bên trong Kim Lang kỵ vô cùng hung hãn giống như một cỗ máy xay thịt, lang nha bổng giống như gió xoáy vung ra, Bát Kỳ kỵ binh ngăn cản đường đi đều bị đánh thành thịt vụn, không người nào có thể chắn đỡ được hắn một kích. Hắn dùng hơn tám mươi Thánh Lang kỵ giống như mũi tên tả xung hữu đột trong vòng vây Bát Kỳ kỵ binh liều chết, mang tới thương vong thật lớn cho bọn hắn.

- Đông Nhĩ Mạc Lôi! Đi chết đi!

Ngay lúc Đông Nhĩ Mạc Lôi đang tả xung hữu đột, Đông Giai Quốc cầm một thanh Yểm Nguyệt đao trong tay nổi giận gầm lên một tiếng, thúc ngựa vọt tới.

Đông Giai Quốc là thủ lĩnh Bát Kỳ kỵ binh, đồng dạng cũng là một tiến hóa giả lực lượng hệ thực lực mạnh mẽ, trong Mãn Châu quốc cũng là một kiêu tướng chiến công hiển hách.

- Tạp cá nơi nào đến! Đi chết đi!

Khi Đông Giai Quốc đi tới trước người Đông Nhĩ Mạc Lôi, hắn cười lên hung tàn, phát động kỹ năng Cự Nhân Nhất Kích, lang nha bổng giống như ngọn núi cao oanh thẳng vào Đông Giai Quốc.

Đông Giai Quốc dùng Yểm Nguyệt đao chắn ngang trước người của mình.

Đương!

Nương theo sau tiếng vang thật lớn, Đông Giai Quốc lẫn Hắc Lân mã bị lang nha bổng tạp thành thịt vụn.

- Đông tướng quân đã chết!

- Đông tướng quân đã chết! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Đông Giai Quốc vừa bị Đông Nhĩ Mạc Lôi một chiêu miểu sát, lập tức làm Bát Kỳ kỵ binh lâm vào trong hỗn loạn.

Mà bên Kim Lang kỵ sĩ khí bừng lên, theo Đông Nhĩ Mạc Lôi suất lĩnh tả xung hữu đột cứng rắn đem Bát Kỳ kỵ binh giết đến hỏng mất.

Đông Nhĩ Mạc Lôi giết Bát Kỳ kỵ binh trở nên tán loạn, cũng không truy kích mà mang theo hơn tám trăm Kim Lang kỵ còn sống sót chật vật bỏ chạy phương xa.

Tuy rằng hắn hung hãn nhưng không hề ngu xuẩn. Mãn Châu quốc cũng có cao thủ nhiều như mây, còn có bộ đội bọc thép. Nếu hắn còn mang theo tám trăm Kim Lang kỵ tiếp tục chém giết, kết cục chỉ còn con đường chết.

Bên trong vòng vây trùng điệp của hộ vệ, Huyền Chân nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi dẫn dắt Kim Lang kỵ giết ra vòng vây nghiến răng nghiến lợi tràn ngập cừu hận nói:

- Đông Nhĩ Mạc Lôi, trẫm tuyệt đối phải giết ngươi!

Cuộc chiến này Huyền Chân điều động toàn bộ tinh nhuệ Mãn Châu quốc đến vây giết Đông Nhĩ Mạc Lôi, bọn hắn tiêu diệt hơn hai ngàn tinh nhuệ Kim Lang kỵ nhưng bản thân cũng tổn thất thảm trọng, ba ngàn nô binh bị giết tán loạn, có thể thu thập còn chưa đầy một ngàn người, bốn ngàn Bát Kỳ kỵ binh cũng bị giết hơn ngàn người, đồng thời kể cả cường hóa giả cao cấp như Đông Giai Quốc cũng chết trận hơn mười chiến sĩ.

Lấy lực lượng ba ngàn kỵ binh mạnh mẽ đột vây trong một vạn bộ đội, đồng thời còn đem hai đội ngũ giết được tán loạn, cho thấy được sức chiến đấu khủng bố của Kim Lang kỵ dưới sự thống soái của Đông Nhĩ Mạc Lôi. Nếu gặp phải binh lực ngang nhau, Bát Kỳ kỵ binh tuyệt đối sẽ bị Kim Lang kỵ đánh tới đại bại.

Thanh âm Huyền Chân băng sương đằng đằng sát khí nói:

- Thượng Minh Đức, trẫm lệnh cho ngươi đi chiêu hàng Thiên Mục trấn, ngươi nói với bọn họ, nếu đầu hàng trẫm, trẫm liền ban thưởng bọn hắn vinh hoa phú quý, quyền thế mỹ nữ. Nếu không hàng, trẫm lập tức điều động đại quân tiến công Thiên Mục trấn, phá trấn xong chó gà không tha!

Trong lòng Thượng Minh Đức rùng mình quỳ trên mặt đất phục lạy lui ra:

- Nô tài hiểu rõ!

Thượng Minh Đức rất nhanh cầm một mặt cờ hàng tiến vào Thiên Mục trấn.

Thượng Minh Đức vừa tiến vào thị trấn liền bị người đưa tới trước mặt Nhạc Trọng cùng sáu thủ lĩnh bang phái còn sót lại. Nguyên bản mười bang phái trải qua cuộc chiến với Đông Nhĩ Mạc Lôi chỉ còn lưu lại sáu đại thủ lĩnh mà thôi.

Thượng Minh Đức nhìn quanh mọi người vô cùng kiêu căng nói:

- Ta là lễ bộ thượng thư Thượng Minh Đức của Mãn Châu đế quốc, các ngươi ai là thủ lĩnh Thiên Mục trấn?

Mãn Châu quốc là một trong ba đại thế lực của thảo nguyên, Thiên Mục trấn chẳng qua chỉ là đạo quân ô hợp, Thượng Minh Đức có Mãn Châu quốc làm hậu thuẫn, tự nhiên vô cùng kiêu căng.

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn, lạnh băng ra lệnh:

- Đem hắn kéo xuống, trước chém một bàn tay! Để cho hắn học tập làm sao nói chuyện!

Lý Quảng phất phất tay, hai gã chiến sĩ tiến lên bắt lấy Thượng Minh Đức kéo ra ngoài.

Thượng Minh Đức hoảng hốt vội vàng xin khoan dung:

- Đừng! Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng! Hai nước tranh chấp không giết sứ giả! Hai nước tranh chấp không giết sứ giả ah!

Tây Môn Liệt đứng dậy nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:

- Khoan đã! Minh chủ, hai nước tranh chấp không giết sứ giả, tạm tha hắn lần này được không?

Ánh mắt Nhạc Trọng rơi lên người Tây Môn Liệt, lãnh liệt băng sương không nói tiếng nào.

Tây Môn Liệt bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm lông tóc dựng đứng, trong lòng chảy đầy mồ hôi lạnh, thân thể cũng thoáng run lên, hối hận vì sao mình lại nhảy ra nói chuyện làm gì.

Biểu hiện của Nhạc Trọng trên chiến trường đã làm mọi người ghé mắt, ngay cả Đông Nhĩ Mạc Lôi tung hoành vô địch cũng bị hắn đánh trọng thương rút lui, đồng thời Nhạc Trọng mới mời chào mười cấm vệ (trong đó có hai người đã chết trận) cũng đều là cao thủ đứng đầu, bất kỳ một người nào cũng không kém hơn nhóm thủ lĩnh bang phái như bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn không ít.

Dù sao thân làm thủ lĩnh ngoại trừ vũ lực, còn muốn chơi nữ nhân, quản lý bang phái cùng xử lý một ít chuyện vặt vãnh, không thể giống như độc hành hiệp thường thường ra ngoài đi liệp sát biến dị thú hoặc tang thi thăng cấp.

*****

Hơn nữa Lý Quảng nhận thức nhiều độc hành hiệp, hiện tại Nhạc Trọng đã thực sự xứng đáng với chức vị minh chủ liên minh. Chẳng những hắn đã có được vũ lực xứng với chức vị, còn nắm giữ thế lực mạnh mẽ. Hơn nữa còn lòng dạ độc ác, giết người không chớp mắt, xử sự quyết đoán. Bị kiêu hùng như vậy nhìn chằm chằm, Tây Môn Liệt thập phần sợ hãi một giây sau đã bị Nhạc Trọng giết chết tại chỗ.

Nhạc Trọng thản nhiên nhìn Thượng Minh Đức nói:

- Được rồi! Tôi sẽ cấp cho Tây Môn huynh một lần mặt mũi. Thượng Minh Đức, nếu ông đã là sứ giả của Mãn Châu quốc, vậy quỳ xuống nói chuyện đi! Nếu không muốn quỳ, tôi có thể cho người giúp ông một phen!

Nhạc Trọng vốn không có dự định giết chết Thượng Minh Đức, hắn chỉ muốn chèn ép dáng vẻ bệ vệ của người kia, làm cho Thượng Minh Đức ngoan ngoãn hơn một chút.

Thượng Minh Đức trải qua một lần kinh hoảng không còn dám hung hăng càn quấy, không chút khí khái quỳ dưới đất, thân thể run rẩy nói:

- Mãn Châu quốc Ái Tân Giác La Huyền Chân điện hạ vĩ đại muốn các người đến đầu hàng. Chỉ cần các người nguyện ý đầu hàng, mỗi người đều được nâng tịch nhập kỳ, trở thành người của Bát Kỳ vĩ đại. Sau này vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết, quyền thế mỹ nữ cũng sẽ được bệ hạ vui lòng ban thưởng. Nếu các người cự tuyệt lời mời chào của bệ hạ, bệ hạ sẽ phát động một vạn đại quân tiến công Thiên Mục trấn, chó gà không tha!

Nghe xong lời nói của Thượng Minh Đức, đại bộ phận mọi người đều đại biến. Mãn Châu quốc điều động một vạn đại quân, số lượng quân đội còn nhiều hơn số lượng dân cư trong trấn, bọn hắn còn có xe tăng, trọng pháo vân vân tương trợ. Muốn liều mạng thật sự rất ít khả năng, nghe được lời mời chào của Thượng Minh Đức không ít người chợt dao động trong lòng.

Sở dĩ mọi người thành lập Đại Hán liên minh chỉ vì muốn ôm thành đoàn hỗ trợ lẫn nhau, sợ bị ba đại thế lực đánh bại biến thành nô lệ cho người. Hiện tại Mãn Châu quốc nguyện ý mời chào bọn họ, ban thưởng chức quan lộc hậu, tiền tài mỹ nữ, bọn hắn đương nhiên cảm thấy dao động, muốn đi dựa dẫm Mãn Châu quốc.

Ánh mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, đột ngột vung Độc Thứ chỉ vào đầu Thượng Minh Đức bóp cò.

Phanh!

Đầu Thượng Minh Đức nổ tung, thi thể không đầu ngã trên mặt đất. Mãi cho tới lúc chết hắn cũng không hề nghĩ tới Nhạc Trọng không nói lời nào đã xử lý hắn.

- Minh chủ!

- Minh chủ, anh đang làm gì đó?

Các thủ lĩnh nhìn thấy một màn này sắc mặt đều đại biến. Sự tình phát sinh quá nhanh, ngay cả mở miệng ngăn cản cũng không thể nào, chỉ có thể phát ra thanh âm sau khi việc đã xảy ra.

Nhạc Trọng lạnh lùng đáp:

- Hiện tại tôi đã giết chết sứ giả Mãn Châu quốc, nói vậy trong lòng các người hẳn đang hận tôi đến chết. Nhưng người thì tôi đã giết, dựa theo phong cách hành sự của Mãn Châu quốc, cho dù hiện tại các người đầu hàng, cũng chỉ có con đường chết. Mãn Châu quốc tuyệt đối sẽ phát động tấn công Thiên Mục trấn, chó gà không tha. Nếu muốn giữ mạng, hiện tại khởi động toàn bộ tinh thần liều chết chống cự đi, như vậy may ra còn một con đường sống. Tây Môn Liệt, ông đi nói cho người sống sót trong trấn biết, tôi đã giết sứ giả Mãn Châu quốc, đợi lát nữa bọn hắn công phá thị trấn, toàn bộ mọi người sẽ phải chết. Tổ chức bọn họ, lập tức đi xây dựng công sự. Những người còn lại nghỉ ngơi thật tốt, đợi mệnh lệnh! Không bao lâu nữa chúng ta tuyệt đối sẽ có một cuộc ác chiến!

Tây Môn Liệt lộ vẻ chua xót nói:

- Dạ, minh chủ!

Hiện tại toàn bộ mọi người trong Thiên Mục trấn bị Nhạc Trọng buộc chặt vào nhau, một người vinh thì mọi người cùng vinh, nếu thị trấn bị công phá toàn bộ mọi người chỉ còn con đường chết, những thủ lĩnh các thế lực cùng các độc hành hiệp chỉ có thể nghĩ đủ mọi biện pháp ngăn cản Mãn Châu quốc tiến công.

Người sống sót trong Thiên Mục trấn cũng bị tin tức của Tây Môn Liệt mang đến làm sợ ngây người, bọn họ bị hắn tổ chức lên, bắt đầu xây dựng đủ loại công sự cùng bố trí chướng ngại vật trong trấn.

Đủ loại xe bị vứt bỏ, giường, bao cát, đá, ti vi đều bị người vận chuyển đến trước Thiên Mục trấn dùng làm công sự che chắn.

Ngay trong lúc mọi người còn đang bận rộn, bang chủ Phấn Hồng bang Triệu Lệ tìm Nhạc Trọng:

- Minh chủ, Phấn Hồng bang chúng tôi tinh thông chế tạo cạm bẫy, tôi có một chị em có được kỹ năng chế tạo cạm bẫy, hi vọng ngài có thể phân phối một ít nhân thủ trợ giúp chúng tôi!

Sự tình quan hệ tới sinh tử, Triệu Lệ cũng chỉ phải xuất ra bổn sự chế tạo cạm bẫy đến đả kích địch nhân. Nếu Thiên Mục trấn bị công pháo, những nữ nhân như các nàng một khi bị bắt sẽ bị lăng nhục đến chết.

Nhạc Trọng ra lệnh cho Tây Môn Liệt:

- Được! Tây Môn Liệt, ông điều một ngàn người trợ giúp Triệu Lệ chế tạo cạm bẫy!

Tây Môn Liệt gật đầu nhanh chóng tập hợp ngàn người giao cho nàng.

Giáo chủ Thiên Ma giáo Phí Đồ Dã cũng tìm Nhạc Trọng:

- Minh chủ, Thiên Ma giáo biết chế tác địa lôi giản dị, xin phân phối hai trăm người phối hợp chúng tôi!

- Tây Môn Liệt, điều ba trăm người cho Phí Đồ Dã, giúp hắn chế tạo địa lôi!

Theo mệnh lệnh của hắn, Tây Môn Liệt điều ba trăm người giao cho Phí Đồ Dã bố trí địa lôi ngay lối vào trong trấn.

Toàn bộ mọi người trong thị trấn đều lấy hết bản lĩnh của chính mình cải tạo thị trấn, cống hiến lực lượng tìm kiếm con đường sinh tồn.

- Sao lại thế này? Tên cẩu nô tài Thượng Minh Đức vì sao còn chưa trở về?

Đợi một giờ sau, Huyền Chân nhướng mày, trong lòng hiện lên dự cảm bất tường:

- Chẳng lẽ những tên kia bắt giữ hắn, hay là hắn đã bị người bên trong đón mua, đang chơi nữ nhân trong đó?

Do dự một lúc Huyền Chân gọi tới một người Hán nói:

- Cảnh Đại Trung! Ngươi đi vào Thiên Mục trấn chiêu hàng bọn hắn cho trẫm, sau đó nhìn xem tên cẩu nô tài Thượng Minh Đức rốt cục đang làm cái gì!

- Nô tài tuân chỉ!

Cảnh Đại Trung quỳ trên mặt đất phục lạy Huyền Chân sau đó đi vào trong trấn.

Chiến sĩ Thiên Mục trấn thập phần có lễ phép đem Cảnh Đại Trung dẫn tới trước mặt Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn Cảnh Đại Trung, nói:

- Tiền nhiệm Thượng Minh Đức của ông đã bị tôi bắn nổ đầu! Ông muốn chết hay là muốn sống?

Cảnh Đại Trung tuôn mồ hôi lạnh, hắn quỳ trên mặt đất cuống quýt dập đầu:

- Nô tài muốn sống! Nô tài muốn sống! Thỉnh thủ lĩnh tha cho nô tài một mạng đi!

Cảnh Đại Trung vốn không phải là người có cốt khí gì, người có cốt khí cũng không chạy tới chỗ Mãn Châu quốc làm nô tài cho Huyền Chân. Nhạc Trọng vừa uy hiếp hắn thì xương cốt hắn lập tức nhũn ra.

Nhạc Trọng hướng Cảnh Đại Trung hỏi:

- Tôi cần có thời gian! Ông có biện pháp nào để Huyền Chân tạm hoãn tấn công Thiên Mục trấn?

Lúc này toàn bộ người sống sót trong trấn đang xây dựng đủ loại công sự, chuẩn bị nghênh đón cuộc chiến tàn khốc sắp tới, mỗi khi kéo dài được một phút thời gian thì sự tấn công của Mãn Châu quốc càng thêm gian nan.

Trong lòng Cảnh Đại Trung tuôn đầy mồ hôi lạnh, không ngừng tự hỏi, vận chuyển đại não tới cực hạn, hắn biết câu trả lời của hắn có quan hệ tới sinh mạng của chính hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)