Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0613

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0613: Thương Ưng Kỵ cùng Huyết Ưng Kỵ!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tất cả mọi người nghe được tin tức này trong mắt sáng ngời, thần thái hưng phấn.

Tại đây trong thế chỉ một cỗ chiến xa bộ binh đã làm nhiều thế lực run rẩy. Bốn chiếc xe tăng là đủ xé nát căn cứ hơn vạn người.

Một sư đoàn dã chiến có bao nhiêu xe tăng, bao nhiêu chiếc trực thăng vũ trang, bao nhiêu chiếc chiến xa bộ binh. Đạt được trang bị vũ khí của sư đoàn, thế lực của Nhạc Trọng trên thảo nguyên sẽ bành trướng.

Tư Đồ Tẫn nhắc nhở:

- Nhưng mà thủ trưởng, Ô Lan sơn mạch nguy hiểm trùng trùng điệp điệp! Theo tôi được biết đó là cấm địa, là nơi có rất nhiều biến dị thú cường đại. Rất nhiều cao thủ nhân loại đi vào trong Ô Lan sơn mạch giết biến dị thú tăng cấp, bọn họ đều đi mà không quay về, hẳn là bị biến dị thú nuốt mất, vô cùng nguy hiểm a.

Nhạc Trọng trầm tư một hồi nói:

- Tôi biết rõ!

Tư Đồ Tẫn trở thành bộ hạ của Nhạc Trọng, người sống sót trong Hô Duyên Trấn trở thành con dân của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng dời bọn họ từ Hô Duyên Trấn về hướng Tề Mộc huyện.

Nhạc Trọng vừa mới mang theo tám trăm người sống sót từ Hô Duyên Trấn đưa về Tề Mộc Huyện. Bên ngoài Tề Mộc huyện ngoài mười dặm đột nhiên bụi mù cuồn cuộn, một đám lính trinh sát dò xét thì thấy là đội quân khổng lồ.

Một gã lính trinh sát nhìn ra ngoài mười dặm, nhìn thấy trên đường lớn là xe tăng, chiến xa bộ binh, xe súng máy, pháo tự hành các các vũ khí hạng nặng, biến sắc quát:

- Không tốt!! Là Mông Cổ vương đình!! Mau báo cáo thủ lĩnh!

- Cái gì? Mông Cổ vương đình xâm phạm?

Nhạc Trọng đầu tiên nghe được tin tức này sắc mặt biến thành khó coi:

- Tới thực vui vẻ, thực không phải lúc. Mông Cổ vương đình thật không phải nhân vật đơn giản. Thật đáng chết!

Lúc này Nhạc Trọng sáng tạo Thường Thắng Quân vẫn đang trong huấn luyện, trong tay hắn có được ba ngàn khẩu súng trường, đạn dược chỉ có ba mươi ngàn viên, khuyết thiếu vũ khí nặng, ngay cả ống phóng rocket cũng không có. Lúc này chính là thời điểm quân đoàn thảo nguyên của Nhạc Trọng suy yếu nhất, thời cơ tấn công thật sự là xảo diệu.

Ở bên kia Tề Mộc Huyền vừa mới lên tường thành nhìn qua khôn lâu, rất nhiều quan quân, cán bộ nhìn từ phương xa có bụi mù bốc lên cao cao, quân Mông Cổ qua lại như gió thì sắc mặt mọi người vô cùng khó coi.

- Huyết Ưng Kỵ!! Đó là Huyết Ưng Kỵ!! Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt!

Một gã quan quân thị lực rất mạnh, hắn nhìn thấy cờ của đại quân Mông Cổ thì nhìn ra là người nào. Nhìn thấy cờ xí là huyết ưng.

Nghe tên như vậy thì sắc mặt quan quân của Nhạc Trọng đều tái nhợt.

Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt trong Kim Lang Kỵ chính là cường giả khủng bố. Hắn thống lĩnh Huyết Ưng Kỵ trong Mông Cổ vương đình có sức chiến đấu chỉ kém mỗi mình Kiếp Tiết Quân mạnh nhất của Mông Cổ vương đình.

A Mộc Tây Ngạt nam chinh bắc chiến công phá không biết bao nhiêu căn cứ, mỗi lần công phá căn cứ thì nam nhân chỉ cần cao hơn một mét hai thì lập tức bị hắn giết chết, bị hắn và Huyết Ưng Kỵ giết chết cũng vượt qua hai vạn người, chính là hung thần đồ tể chân chính. Hắn đồng thời cũng là một trong những chiến tướng cao cấp nhất của Mông Cổ vương đình, đã từng chính diện mang binh đánh bại Đông Nhĩ Mạc Lôi.

- Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử! Hắn cũng tới!

- Bạo Hùng Bá Lôi! Hắn cũng tới!!

- Thương Báo Ngột Lương Thuật!

- Hồng Lang Sử Nhất Tâm!

- Độc Cẩu Thuật A Thái!

"..."

Nhìn qua từng lá cờ xí thì sắc mặt của những người này càng khó coi. Mông Cổ vương đình dưới trướng có bốn vạn hộ. Lúc này đã có hai vạn hộ, theo thứ tự là Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt cùng Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử. Trừ thủ lĩnh hai vạn hộ ra, còn có đại lượng chiến tướng xuất hiện trên chiến trường, thấy một màn như vậy sắc mặt mọi người chìm vào đáy cốc.

Trong Tề Mộc Huyện thì Thường Thắng Quân có hai ngàn người huấn luyện mười mấy ngày, súng ống đạn dược khuyết thiếu. Mông Cổ vương đình thoáng cái cho hai vạn hộ tấn công Tề Mộc Huyện, bóng mờ cực lớn bao phủ Tề Mộc huyện.

Nhạc Trọng nhìn ra phương xa và mỉm cười.

- Đám súc sinh này tới thật nhiều! Chỉ cần thịt chúng thì chúng ta là thế lực mạnh nhất của thảo nguyên. Mọi người yên tâm, lúc này bọn chúng tới thì tôi sẽ cho chúng không công quay về, tất cả phải trở thành phân bón chung quanh Tề Mộc huyện.

Lý Nghiễm quan sát hai vạn hộ của Mông Cổ thì tự tin nói ra:

- Đúng vậy a! Lúc trước Kim Lang Kỵ, Mãn Châu đế quốc hai thế lực lớn tấn công Thường Thắng Quân đều bị Thường Thắng Quân giết đại bại. Cũng chỉ có hai vạn hộ mà muốn giết chúng ta sao, chúng ta chỉ hao tốn nhiều thời gian và khí lực mà thôi.

Một chi bộ đội tinh nhuệ cần chính là lòng tin, Lý Nghiễm trở thành chủ soái của Thường Thắng Quân thì có tự tin khó hiểu. Chỉ cần Nhạc Trọng bảo trì trấn định. Hắn sẽ tin tưởng Nhạc Trọng nhất định có thể dẫn bọn họ đi tới thắng lợi. Hắn sùng bái Nhạc Trọng một cách mù quáng.

Nhìn thấy Lý Nghiễm cùng Nhạc Trọng trấn định tự tin như vậy thì những quân sĩ chung quanh cũng an ổn lại, lúc này có người không ngừng chỉ trò quân đội Mông Cổ vương đình và nghị luận với nhau. Bọn họ tin tưởng chỉ cần đứng bên phía Nhạc Trọng, bọn họ tin tưởng chỉ cần còn Nhạc Trọng thì bọn họ tuyệt đối không thất bại.

Tư Đồ Tẫn nhìn những quan quân kia trấn định lại thì lập tức bội phục. Phải biết rằng cho dù hắn nghe được thanh danh của Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt cùng Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử thì nội tâm cũng bồn chồn. Đây chính là hai chiến tướng đỉnh cấp của Mông Cổ vương đình tay nhuộm đầy máu tanh. Giết người như ngóe, không biết có bao nhiêu cao thủ chết trong tay của bọn họ.

Một gã kỵ binh từ trong đại quân Mông Cổ chạy thẳng tới phía dưới thành Tề Mộc Huyện và vô cùng kêu ngạo quát lên.

- Người trong Tề Mộc Huyện nghe dây. A Mộc Tây Ngạt tướng quân mệnh lệnh các người phải lập tức đầu hàng, đầu hàng vô điều kiện. Nếu không công phá thị trấn, chó gà không tha!

Phanh!!

Tên kỵ sĩ kia vừa dứt lời. Đầu của hắn bị bắn nổ như dưa hấu.

Nhạc Trọng cầm súng ngắm trong tay bắn vào tên kỵ binh. Đây chính là câu trả lời của hắn.

Sát hại sứ giả chiêu hàng của đối phương, đây là khiêu khích nghiêm trọng nhất với đối phương.

Hai quân giao chiến không chém sứ giả. Nhạc Trọng hoàn toàn không có bận tâm quy định bất thành văn này. Hắn dùng phương thức giết sứ giả Mông Cổ biểu đạt chiến ý của hắn.

Ở trong đại doanh Mông Cổ có một tên dáng người khôi ngô mặc áo choàng đen, mặc áo giáp đen từ da biến dị thú câp ba tạo thành, cưỡi lên người hắc lân mã cấp hai đầy lân giáp màu đen, đầu mọc một sừng, trong mắt của hắn tức giận và quát:

- Hán cẩu giáp giết sứ giả của tao. Chờ tao bắt được mày thì tao sẽ cắt đầu của mày xuống làm bô ỉa vào.

Tên tráng hán này chính là thủ lĩnh Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt, hắn là một trong những người tiến hóa cao cấp nhất của thảo nguyên.

Một tên nam tử ăn mặc chiến bào huyết sắc, eo mang loan đao, đầu đội nón trụ quỳ trước người của A Mộc Tây Ngạt và nói:

- Tướng quân! Tôi nguyện ý mang theo một phần mười quan binh đi lấy thủ cấp của Nhạc Trọng!

*****

A Mộc Tây Ngạt vẻ mặt thưởng thức nói:

- Tốt!! Bá Lôi!! Tôi sẽ cho anh một phần tinh binh đi lấy thủ cấp của Nhạc Trọng về.

Bá Lôi là một trong những chiến tướng đỉnh cấp của Huyết Ưng Kỵ, lại là thiên tài người tiến hóa. Hắn vì A Mộc Tây Ngạt lập nhiều công huân. Rất nhiều căn cứ quy mô vạn người bị Bá Lôi mang theo tinh binh xông lên là đoạt được.

- Vâng!! Tướng quân!

Bá Lôi cung kính ứng một tiếng, lập tức lãnh binh xuất chinh.

Một thân chiến bào đỏ như máu, cưỡi hắc lân mã, kỵ đội súng trường ngàn người chạy về phía Tề Mộc Huyện, phát động công kích.

- Ngu xuẩn!! Kỵ binh không phải dùng như vậy!

Nhạc Trọng nhìn qua kỵ binh ngàn người thì sắc mặt biến hóa:

- Bạch Tiểu Thắng! Tiêu diệt bọn chúng!

- Vâng! Thủ lĩnh!

Bạch Tiểu Thắng nhìn kỵ đội ngàn người này và cười lạnh:

- Tự do xạ kích!

Hắn đi theo Nhạc Trọng nam chinh bắc chiến, dùng một trăm người tiến hóa tinh nhuệ tiêu diệt ba vạn tang thi.

Phanh! Phanh! Phanh!!

Nương theo đó là âm thanh thanh thúy, Bá Lôi thống lĩnh một ngàn kỵ đội xông tới ngã xuống như mưa.

Sắc mặt Bá Lôi đại biến kêu to lên.

- Không tốt!! Lui lại!! Lui lại!! Toàn quân lui lại!

Tuy chỉ có một trăm người tiến hóa xạ kích, Bá Lôi lại cảm giác so với một ngàn người xạ kích còn đáng sợ hơn nhiều, lính của hắn mỗi giây bị giết mười người, hắn chỉ sợ quân của hắn chưa vọt tới trước cửa Tề Mộc Huyện thì không còn lại bao nhiêu người.

Kỵ binh Huyết Ưng Kỵ nhao nhao quay đầu đuổi theo phía sau, lưu lại năm trăm cỗ thi thể sau đó chật vật trốn vào trong đại quân Mông Cổ.

Bá Lôi lúc trước hăng hái bây giờ quỳ gối trước mặt A Mộc Tây Ngạt sắc mặt tái nhợt nói:

- Tướng quân! Thuộc hạ vô năng, làm cho năm trăm huynh đệ chết trận, kính xin tướng quân trách phạt!

A Mộc Tây Ngạt lườm Bá Lôi lạnh lùng nói:

- Đứng lên đi! Cũng không trách ngươi được! Tôi cũng không ngờ trong tay chúng có nhiều thiện xạ như vậy. Tôi thấy phải có ít nhất một trăm xạ thủ tinh nhuệ, anh thất bại là hợp tình lý.

A Mộc Tây Ngạt phái Bá Lôi phát động tấn công chỉ là muốn thăm dò sức chiến đấu của quân Nhạc Trọng như thế nào. Nhưng mà dò xét ra thì hắn càng thêm nắm chắc.

A Mộc Tây Ngạt quay đầu nhìn qua một tên nam tử trung niên hơi mập mặc quần áo trang phục truyền thống của Mông Cổ và trầm giọng nói:

- Bột Nhi Tử, Nhạc Trọng là một kình địch, cho pháo binh tiến hành phái kích bao trùm Tề Mộc Huyện đi.

Bột Nhi Tử gật đầu đáp:

- Tốt!

Bột Nhi Tử lập tức ra lệnh cho pháo binh tấn công.

Oanh! Oanh! Oanh!!

Từng đạn pháo rơi vào trong Tề Mộc Huyện, khắp nơi đều là âm thanh nổ tung kinh thiên động địa, một tòa nhà hình tháp bị đạn pháo bắn nát, người sống sót trong Tề Mộc Huyện dưới hỏa lực này chỉ có thể lạnh run mà thôi.

Nhạc Trọng trước đó đã cho nhân viên khởi động rồi, đưa người sống sót trong huyện đi vào nơi tị nạn, nhưng mà dưới hỏa lực cực lớn này vẫn có người sống sót và chiến sĩ của hắn bị nổ chết.

Sáu chiếc trực thăng vũ trang từ trong quân Mông Cổ bay về hướng Tề Mộc Huyện và không ngừng bắn hỏa tiễn xuống dưới.

Dưới oanh tạc của nhiều đạn hỏa tiễn như vậy, tường thành của Tề Mộc Huyện bỗng chốc bị bắn nát.

Sáu chiếc trực thăng vũ trang lại bay tới không trung của Tề Mộc Huyện.

Chỉ thấy sáu chiếc trực thăng vũ trang bay vào trong Tề Mộc Huyện, nếu chúng mà bay giờ thì một nửa huyện sẽ biến thành biển lửa.

- Động thủ!

Nhạc Trọng mặc cho sáu chiếc trực thăng vũ trang công kích, đợi đến lúc chúng bay còn cách Tề Mộc Huyền tám trăm mét, hắn chợt rống lớn một tiếng móc ra pháo điện tử bắn vào trực thang vũ trang.

Một ánh đao trực tiếp xuyên thủng trực thăng vũ trang, làm trực thăng vũ trang bị trọng thương, nhưng mà không có bắn trúng bình xăng, người điều khiển, kho đạn, cánh quạt những bộ vị trọng yếu, trực thăng vũ trang miễn cưỡng phi hành được.

Từng viên đạn chứa kỹ năng cường hóa súng bắn thẳng vào những chiếc trực thăng vũ trang trên bầu trời, làm cho những trực thăng vũ trang này nổ tung.

Nhạc Trọng khống chế tiến hóa Thần Điện, những binh sĩ người tiến hóa này đều được hắn ủng hộ mua sắm kỹ năng cấp ba cường hóa súng khủng bố. Tuy những người này có kỹ năng cường hóa súng so ra còn kém người tiến hóa tự nhiên có được kỹ năng cường hóa súng, nhưng mà vẫn có năng lực phá hủy trực thăng vũ trang này.

Dưới kỹ năng cường hóa súng oanh kích, trực thăng vũ trang trên bầu trời biến thành hỏa cầu và sau đó lập tức rơi thẳng xuống đất.

Phương xa A Mộc Tây Ngạt cùng Bột Nhi Tử thấy một màn này thì sắc mặt vô cùn khó coi, những trực thăng vũ trang này là một trong những đòn sát thủ mà bọn họ nắm giữ, chỉ cần hai chiếc là có thể công phá căn cứ hơn vạn người, vũ khí chiến tranh cường đại như vậy bị bắn rơi sáu chiếc làm cho A Mộc Tây Ngạt cùng Bột Nhi Tử đau lòng không thôi.

A Mộc Tây Ngạt cắn răng hung ác nói:

- Bên trong có một đám người tiến hóa có kỹ năng cường hóa súng! Đáng chết, Nhạc Trọng từ đâu có được nhiều cao thủ như vậy.

Mông Cổ vương đình dưới trướng có hơn bốn mươi vạn nhân khẩu, người cường hóa có được kỹ năng cường hóa súng không vượt quá năm mươi người.

Người cường hóa trên cấp 30 có kỹ năng cường hóa súng cũng chỉ có mười lăm người. A Mộc Tây Ngạt nghĩ mãi mà không rõ Nhạc Trọng từ đâu có được nhiều cao thủ như vậy.

Bột Nhi Tử vô cùng hung ác nói:

- Nhạc Trọng này đúng là địch nhân đáng sợ nhất mà tôi từng gặp qua, tuyệt đối không thể cho hắn phát triển, nếu không Mông Cổ chúng ta sẽ bị luân lạc làm nô lệ và bị giết chết.

Nhạc Trọng trên thảo nguyên quật khởi trong thời gian ngắn, nhưng mà cao thủ dưới trướng của hắn làm cho Kiếp Tiết Quân cũng phải ghé mắt nhìn qua.

Bột Nhi Tử tuyệt đối không muốn địch nhân như Nhạc Trọng còn sống trên đời này.

Bột Nhi Tử sau khi pháo kích chấm dứt thì lập tức ra lệnh:

- Toàn quân tiến công! Thương Ưng Kỵ toàn quân tiến công!

Bốn chiếc xe tăng, mười lăm chiếc chiến xa bộ binh. Ba mươi xe súng máy bọc thép yểm hộ, một vạn tên Thương Ưng Kỵ giống như nước thủy triều lao thẳng qua phía Tề Mộc Huyện.

Thời điểm quân Thương Ưng Kỵ tấn công, hỏa lực ở phương xa dừng lại, đại lượng đạn pháo rơi vào trong Tề Mộc Huyện, áp chế quân của Nhạc Trọng.

Thương Ưng Kỵ trải qua vô số chiến đấu đã không còn là một đám ô hợp, mà là một đám chiến đội mạnh mẽ hiểu được cách hiệp đồng tác chiến.

Nhạc Trọng cầm pháo điện tử trong tay nhắm vào xe tăng bóp cò.

Một đạo quang mang chớp động, pháo điện tử lập tức bắn xuyên qua xe tăng. Xe tăng vẫn chạy thẳng về phía trước, Nhạc Trọng liên tiếp bắn ra ba lần mới bắn chết được người điều khiển, xe tăng dừng lại.

Người tiến hóa còn lại không cách nào phá hủy xe tăng, mục tiêu chủ yếu đặt vào xe súng máy, nương theo đó là âm thanh xạ kích. Từng chiếc xe súng máy bị bắn thành hỏa cầu, bôc cháy hừng hực.

Lý Nghiễm rống lớn một tiếng sau đó giương cung bắn thủng đầu một tên chiến sĩ Thương Ưng Kỵ:

- Sát!! Đánh chết những tên súc sinh này! Bọn họ đều là một đám súc sinh, chúng ta phải giết chúng!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)