Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0634

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0634: Đại quân tiếp cận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không hổ là Kéo Thuật!

"..."

Trong lều vải truyền ra âm thanh hoan hô.

Vào ban đêm, rất nhiều trang bị tiên tiến không có tầm nhìn, sức chiến đấu giảm xuống thật lớn.

Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm dưới trướng có được bốn vạn chiến sĩ nhưng mà được trang bị vũ khí chỉ có một vạn người. Đại bộ phận người còn lại đều cầm vũ khí lạnh. Cho dù chiến sĩ có trang bị súng ống cũng chỉ là súng trường, súng ngắn cũ kỹ, thậm chí còn có nhiều vũ khí đồ cổ.

Nhưng mà dùng chúng đối phó người sống sót trên thảo nguyên rất dễ dàng. Nhưng nếu đối phó quân đội trang bị tử tế như Nhạc Trọng là quá khó khăn.

Một gã chiến sĩ từ bên ngoài đi vào.

- Đại hãn! Sứ giả Mãn Châu quốc cầu kiến!

Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm sáng ngời nói:

- Cho hắn vào!

Một gã mặc âu phục thẳng, dáng người đơn bạc tướng mạo không tầm thường đi vào trong lều Mông Cổ vương đình, quỳ hai gối trước mặt Hốt Ngạch Nhiễm và cúi đầu thật sâu, nói:

- Mãn Châu quốc Phạm Thiên Minh bái kiến đại hãn! Chúc đại hãn vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua nam tử trẻ tuổi này:

- Đứng lên đi!

Phạm Thiên Minh nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm sáng sủa nói:

- Tạ đại hãn! Lần này Huyền Chân bệ hạ vĩ đại phái tôi đến đây, là hy vọng cùng bệ hạ ký kết minh ước. Cùng tiêu diệt thế lực của Nhạc Trọng.

Phạm Thiên Minh cao giọng nói ra:

- Nhạc Trọng người này hung ác thô bạo, tàn nhẫn hiếu sát. Hắn vừa xuất hiện trên thảo nguyên, các tộc nhân thảo nguyên trên rối loạn, hòa bình đã bị đánh phá. Vô số người vô tội chết trong tay hắn. Liệt Minh chỉ là cây đao nhỏ nhưng mà khắp nơi đồ sát người chăn cừu không có sức chiến đấu. Hành vi của hắn không bằng heo chó. Mà súc sinh còn cao thượng hơn hắn nhiều lắm. Nếu để cho hắn tiếp tục giết như vậy, cả thảo nguyên sẽ bị hắn hủy diệt. Huyền Chân bệ hạ vĩ đại cho rằng tuyệt đối không thể cho ác ma này còn sống, hy vọng song phương có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, liên thủ tiêu diệt ác ma đáng sợ này!

Hốt Ngạch Nhiễm mặt không biểu tình như không nhìn ra cái gì, nói:

- Nhạc Trọng trong tay có tám chiến cơ lôi đình. Trực thăng vũ trang chưa diệt trừ thì chúng ta đừng nên tranh luận tiêu diệt hắn thế nào.

Phạm Thiên Minh tự tin cười nói:

- Đại hãn, tám trực thăng vũ trang của hắn sẽ do Mãn Châu đế quốc đến ứng phó. Xin ngài tin tưởng lực lượng của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ đem tám trực thăng của hắn phá hủy. Uy hiếp bầu trời giao chúng tôi, trên mặt đất xin nhờ ngài. Cũng chỉ có thiết kỵ vô địch của Mông Cổ mới có thể dễ dàng phá hủy lực lượng súc sinh Nhạc Trọng này.

Hốt Ngạch Nhiễm thản nhiên nói:

- Ah! Tôi muốn biết các người dùng cái gì tiêu diệt tám trực thăng vũ trang của Nhạc Trọng. Không có nắm chắc tất thắng, tôi không dễ dàng xuất binh.

Phạm Thiên Minh do dự một chút đem máy tính bảng có chứa đoạn video ra.

- Bệ hạ, đây chính là vũ khí tiêu diệt trực thăng của Nhạc Trọng đấy.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua lều vả.

Chỉ thấy trong video là mười hai trực thăng vũ trang xếp thành hai hàng. Phía sau mười hai trực thăng vũ trang là một gã chiến sĩ Mãn Châu đế quốc và người da trắng đang bận rộn chung quanh hai mươi bốn trực thăng vũ trang.

- Hai mươi bốn trực thăng vũ trang!

Nhìn thấy cảnh trong video đó, tất cả tướng lĩnh của Mông Cổ quốc đều hít khí lạnh vào. Một trực thăng vũ trang trong tận thế này chính là đại sát khí, một ít thế lực nếu nếu nắm được một chiếc trực thăng vũ trang hoàn toàn có thể dùng nó chinh chiến bốn phía, có rất ít thế lực không thể công phạt.

Mãn Châu quốc có được mấy trực thăng vũ trang, nhưng mà bọn họ xem đám trực thăng này như bảo bối, số lượng tuyệt đối không có khả năng có hai mươi bốn chiếc.

Phải biết rằng, trước tận thế ngoài Mông Cổ với tư cách một nước độc lập ra, căn cứ vào số liệu công bố chính thức thì trong nước của bọn họ không có quá một trăm trực thăng.

Trong tận thế vật tư thiêu thốn, Mãn Châu quốc lại có hai mươi bốn chiếc trực thăng vũ trang quả nhiên nghe mà gợn người.

Hốt Ngạch Nhiễm sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Phạm Thiên Minh có chiếu thiếu kiên nhẫn nói:

- Những trang bị này làm sao có?

Phạm Thiên Minh nhẹ nhàng cười nói:

- Đại hãn, đây là cơ mật của quốc gia, không tiện nói ra ngoài, nhưng nếu chúng ta liên minh tiêu diệt Nhạc Trọng, quốc gia của tôi nguyện ý cho ngài mười bốn trực thăng vũ trang.

Hốt Ngạch Nhiễm liều mạng chỉ vào chiến cơ lôi đình và nói:

- Tốt! Nhưng mà tôi muốn mười bốn chiếc này.

Hung uy chiến cơ lôi đình Hốt Ngạch Nhiễm đã thông qua A Mộc Tây Ngạt, Bột Nhi Tử hai thủ lĩnh hiểu rõ. Hắn hiện tại bức thiết hy vọng có được vũ khí tân tiến như vậy.

Phạm Thiên Minh nhìn video và vẻ mặt xin lỗi:

- Mồ hôi, thật có lỗi, nếu là loại trực thăng này chúng tôi chỉ cho ngài một chiếc.

Chiến cơ lôi đình với với tư cách là khoa học kỹ thuật siêu thời đại, sức chiến đấu mạnh gấp ba lần trực thăng vũ trang bình thường. Dưới tình huống bình thường thì chiến cơ lôi đình có thể chiến với ba chiếc trực thăng bình thường, thậm chí còn có thể đánh bại ba chiếc trực thăng vũ trang hổ thức. Đương nhiên bốn trực thăng vũ trang hổ thức cũng có thể phá hủy một chiếc chiến cơ lôi đình.

Hốt Ngạch Nhiễm hai mắt chớp động thần sắc kiên định và trầm giọng nói:

- Hai chiếc!! Tiêu diệt Nhạc Trọng chỉ cần hai loại trực thăng vũ trang này. Lúc này tôi sẽ ngự giá thân chinh, tập hợp tất cả lực lượng của Mông Cổ đế quốc tiêu diệt Nhạc Trọng.

Trong mắt Phạm Thiên Minh hiện ra thần sắc vui mừng:

- Tốt! Quyết định như vậy!

Lúc này Mãn Châu đế quốc trải qua đả kích luân phiên, chiến sĩ tinh nhuệ giảm bớt nhiều. Tuy bọn họ đầu nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, thế nhưng mà Thiên Đường Thần Quốc trên thảo nguyên không nhiều lắm, chỉ có thể trợ giúp không trung cho bọn họ.

Thế lực cường đại lớn nhất trên thảo nguyên vẫn là Vương Hốt Ngạch Nhiễm, chỉ cần thảo nguyên Vương Hốt Ngạch Nhiễm nguyện ý cung cấp bộ binh ưu tú. Song phương kết hợp sẽ có thể đánh tan bất cứ thế lực nào trên thảo nguyên.

Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện ra hung quang và nói:

- Tốt! Nhưng mà trước khi diệt sát Nhạc Trọng chúng ta phải tiêu diệt Đột Quyết đế quốc. Nếu không bị người ta ngư ông đắc lợi chính là trò cười.

Phạm Thiên Minh gật đầu đồng ý nói:

- Xác thực như thế, hai nước chúng ta cộng đồng tiêu diệt u ác tính Đột Quyết đế quốc.

Mông Cổ đế quốc cùng Mãn Châu đế quốc song phương ký minh ước không xâm phạm lẫn nhau. Liền hình thành một cổ lực lượng khổng lồ.

Hai cổ máy chiến tranh khổng lồ khởi động, từng đội quân khổng lồ vây quanh căn cứ Đột Quyết đế quốc.

Một gã thị vệ hốt hoảng nhảy vào trong lều vải hoàng kim của Đột Quyết đế quốc hét lớn:

- Bệ hạ!! Bệ hạ, không tốt!! Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc tấn công chúng ta!

Ô Nhĩ Thoát Thoát lúc này thân thể đang chơi hai nữ nhân trên ngai vàng, hai mươi mấy nữ tử tướng mạo mập gầy khác nhau không ngừng tự sướng, đồng thời phát ra âm thanh rên rỉ mê người.

*****

Trong lều vải bộ dạng dâm dục sa đọa vô cùng. Hoàng Kim Lang Kỵ trải qua mấy lần trọng thương, thực lực đã suy yếu sáu phần mười, ngay cả phụ tá đắc lực là A Bố Địch Thác Mã đều chết thảm tại Ô Lan sơn mạch. Chuyện này làm cho Ô Nhĩ Thoát Thoát đả kích nặng. Ô Nhĩ Thoát Thoát đã có chút đả kích không gượng dậy nổi, cả ngày ở trong lều vải chơi gái, trải qua sinh hoạt mơ mơ màng màng.

- Mày là đồ ngu xuẩn! Lại dám quấy rầy hào hứng của tao, đi chết đi!!

Thời điểm tên hộ vệ xâm nhập, đúng là lúc Ô Nhĩ Thoát Thoát sướng nhất, hắn sướng nhất lại bị người ta đánh gãy, vung tay lên, một cái mâm tròn sắc bén đâm vào đầu của tên thị vệ.

Đầu của tên thị vệ bị mâm tròn đánh nát, chết tại chỗ.

Một kích đuổi giết tên thị vệ kia. Ô Nhĩ Thoát Thoát móc cái bình đen và lấy dược hoàn màu đen ra uống vào, sau khi dược hoàn vào miệng, trên mặt của hắn hiện ra thần sắc mê say. Hán càng hưng phấn và cuồng bạo. Sau đó mở miệng cắn vai của một thiếu nữ, sau đó cắn ra một khối huyết nhục và nhai nuốt.

Thiếu nữ bị hắn cắn huyết nhục không dám cắn chặt răng, nàng chỉ có thể chịu đựng, hai hàng nước mắt rơi xuống nhưng không dám hét lên.

- Bệ hạ!

Đại Đột Quyết đế quốc, Đông Nhĩ Mạc Lôi bước bước vào trong liều và nhìn thấy Ô Nhĩ Thoát Thoát giống như hung thú chơi nữ nhân, lại liếc mắt nhìn qua chiến sĩ lúc nãy bị mâm tròn giết chết:

- Bệ hạ, Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc hai thế lực lớn quy mô tấn công Đột Quyết đế quốc chúng ta. Hiện tại chính là thời điểm đế quốc cần có ngài nhất, sao ngài lại chơi nữ nhân? Nữ nhân thứ này không nên chơi nhiều. Chỉ cần ngài dẫn đầu chúng tôi đánh bại Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc thì nữ nhân của chúng tùy bệ hạ chơi!! Hiện tại đã là thời khắc sinh tử tồn vong của đế quốc, kính xin bệ hạ tỉnh lại ah!!!

Ô Nhĩ Thoát Thoát đang chơi gái và uống thuốc, sau đó tinh thần hoảng hốt u mê, hưng phấn và hoảng loạn gào lên:

- Cút!! Lão tử còn chưa thoải mái đủ. Đông Nhĩ Mạc Lôi mập. Nhanh cút ra cho tao!

Đông Nhĩ Mạc Lôi thoáng cái quỳ trên đất bi phẫn nói:

- Bệ hạ tỉnh lại ah!! Cầu ngài bệ hạ!! Hiện tại đã vào thời khắc tồn vong, cầu ngài tỉnh lại.

Đông Nhĩ Mạc Lôi một lòng muốn sáng tạo ra Đột Quyết đế quốc độc lập. Hắn biết rõ chính mình chỉ biết chém giết nên không thể. Muốn thành lập Đột Quyết đế quốc chỉ có dựa vào Ô Nhĩ Thoát Thoát.

- Cút!! Cút!! Cút! Cút!

Ô Nhĩ Thoát Thoát tinh thần phấn khởi ném ra mười mâm thép tròn về phía Đông Nhĩ Mạc Lôi.

Đông Nhĩ Mạc Lôi quỳ trên mặt đất cuống quít dập đầu cản bản không có phòng bị bị tấn công. Ba miếng sắt thép tròn xẹt qua đầu của hắn, đầu của hắn lăn xuống đất, một cổ máu tươi bắn lên trời. Bắn tung tóe trên mặt đất, người này có thể chiến đấu với Nhạc Trọng, trong chiến đấu với cường giả Mãn Châu đế quốc liều chết thoát đi được.

Đông Nhĩ Mạc Lôi vừa chết cả Đột Quyết đế quốc nhân tâm sụp đổ, tất cả chiến tướng sinh ra dị tâm, mang theo bộ hạ của mình chạy thục mạng ra ngoài.

Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc hai nước liên quân sớm có chuẩn bị, thừa dịp Đột Quyết đế quốc sụp đổ thì không ngừng đuổi giết, giết sạch từng bộ đội của Đột Quyết đế quốc. Đồng thời lấy được nhiều vật tư, nhân khẩu của Đột Quyết đế quốc, thực lực tăng lên nhiều..

Hoàng đế Đột Quyết đế quốc Ô Nhĩ Thoát Thoát cũng bị người tiến hóa đỉnh cấp của Mãn Châu đế quốc là Ngao Đấu một quyền đuổi giết, Đột Quyết đế quốc xưng bá nhất thời không ngờ tan thành mây khói trên thảo nguyên.

Mãn Mông liên quân tiêu diệt Đột Quyết đế quốc chiến đấu quá dễ dàng, giống như một lần đánh trận nhỏ, đại quân đi qua nơi đâu không chỗ nào chống lại được.

Có thể dễ dàng tiêu diệt Đột Quyết đế quốc đó là bởi vì Ô Nhĩ Thoát Thoát đã bị trúng độc. Độc này ăn mòn ý chí, không có một tia ý chí chiến đấu, hắn thống soái Đột Quyết đế quốc cũng bị chia rẽ, không công tự phá.

Mãn Mông liên quân tiêu diệt Đột Quyết đế quốc và sau đó cho quân đội phục hồi hai ngày, mang theo thế sét đánh lôi đình tiến qua chỗ của Nhạc Trọng là Tề Mộc Huyện.

Vân Trấn là một trấn nhỏ phía trước của Tề Mộc Huyện, nó là vị trí bình chướng trọng yếu của Tề Mộc Huyện. Chỉ cần trấn giữ được Vân Trấn là có thể ngăn cản nhiều địch nhân

Với tư cách bình chướng của Tề Mộc Huyện, Nhạc Trọng trong trấn này xây dưng một doanh binh lực. Đồng thời cho hai ngàn người sống sót không ngừng xây công sự, phòng ngự địch nhân tiến công.

Đột nhiên ở ngoài Vân Trấn xuất hiện bụi mù, một lính trinh sát giấu người trên đại thụ biến sắc, thông qua bộ đàm lớn tiếng kêu lên:

- Địch tập kích!! Địch tập kích!!!

Bởi vì không có vệ tinh tồn tại, Nhạc Trọng cũng chỉ dùng thủ đoạn xưa nhất, cho một đám lính trinh sát trấn ở các nơi.

Sau khi nhận được tình báo, cả Vân Trấn chấn động, từng gã chiến sĩ tiến vào vị trí và nhìn chằm chằm vào phương xa.

Lý Nghiễm đứng ở phương xa tràn ngập sát ý với Mãn Mông liên quân.

- Rốt cục đến, Mãn Mông liên quân sao? Lúc này cho bọn chúng nhìn Thường Thắng Quân của chúng ta có bao nhiêu lợi hại!

Trong Vân Trấn đong quân chính là chiến sĩ Thường Thắng Quân, bọn họ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, một đều đối với Mãn Mông liên quân tràn ngập cừu hận thầm nghĩ đại sát một hồi. Mãn Mông liên quân đến công, đang cùng Nhạc Trọng tâm ý.

Mãn Châu đế quốc, Mông Cổ đế quốc sợ hãi Nhạc Trọng kiêu ngạo. Mà Nhạc Trọng cũng muốn tấn công vào Mãn Châu đế quốc, Mông Cổ đế quốc, nhưng mà rất khó tìm ra chủ lực của song phương để quyết chiến. Mãn Mông liên quân chủ động tiến công, tuy áp lực rất lớn, nhưng đối với Nhạc Trọng là một cơ hội.

Ở bên ngoài Vân Trấn có bao nhiêu hầm hào, đủ loại bẩy rập giết người. Ở bên ngoài Vân Trấn có hai điểm cao, từ cao điểm bên ngoài nhìn thấy hai cao điểm.

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua chiến hào phương xa và chỉ qua:

- Cho quân nô đi lấp đầy chiến hào đi.

Mông Cổ đế quốc quản lý nô quân là A Cổ nghe xong nhìn qua ba ngàn nô lệ mặt không biểu tình nói:

- Đám heo chó các người đi qua lấp đầy chiến hào. Chỉ cần các người lấp đầy chiến hào thì người nhà bọn mày sẽ nhận được chỗ tốt cực lớn, nô lệ cấp thấp tấn chức nô lệ cao đẳng, nô lệ cao cấp có thể tấn chức bình dân. Đây là cơ hội duy nhất khiến các ngươi và người nhà của mình có được tôn nghiêm. Đều xông lên cho lão tử!

A Cổ bên cạnh gào lên, ba ngàn nô lệ quần áo rách tả tơi, bọn họ lưng cõng một túi cát chạy tới phía trước. Mặc dù Hốt Ngạch Nhiễm dưới ngược đãi dân tộc khác dươi trướng rất hà khắc, nhưng mà bọn họ xem như giữ chữ tín. A Cổ đều đồng ý thì trong mắt những nô lệ này hiện ra hào quang nóng rựcs.

-Không nên giết tôi!! Tôi là người Hán!!

- Đừng nổ súng!! Tôi làngười Hán!!"

- Đừng nổ súng, tôi là người Triều Tiên!!

- Đừng nổ súng, tôi là người Miêu!

- Đừng nổ súng, chúng ta là đồng bào!

"..."

Dưới hai trăm chiến sĩ đốc chiến, ba ngàn nô lệ mang theo bao cát tiến lên phía trước.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)