Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0645

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0645: Trưởng lão hội!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dưới mệnh lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm, đại bộ phận Mông Cổ chiến sĩ buông xuống vũ khí. Bất quá cũng có một ít thanh niên Mông Cổ cực kỳ nhiệt huyết cực đoan không cách nào tiếp nhận sự thật chiến bại đầu hàng. Mười mấy tên chiến sĩ tinh nhuệ Đại Mông Cổ đế quốc trực tiếp tự sát. Càng nhiều Mông Cổ chiến sĩ lại thở dài một hơi, trung thực bỏ vũ khí xuống đầu hàng.

Dù sao trên thế giới này, quý giá nhất vẫn là tánh mạng của mình. Nhạc Trọng tuy rằng thủ đoạn hung ác thế nhưng còn chưa bao giờ có tiền lệ thay đổi hứa hẹn cả.

Hốt Ngạch Nhiễm mười phần phối hợp giúp đỡ Nhạc Trọng tiếp thu lấy hơn mười vạn nô lệ các tộc trong Hoàng Kim Vương Đình.

Hơn mười vạn nô lệ kia đối với Nhạc Trọng mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn. Hắn phải trấn an, giải phóng những nô lệ các tộc này. Loại tình huống này dùng lưỡi lê đại pháo không cách nào làm tốt được, không cẩn thận một chút sẽ chôn xuông tai họa ngầm cho chính quyền tương lai ngay, bởi vậy hắn không thể không ở chỗ này tốn hao đại lượng tinh lực để xử lý những sự vụ này.

Bột Nhi Tử trong lều vải nhìn quan đưa tin quỳ một chân xuống đất kia sắc mặt đại biến có chút thất hồn lạc phách nói:

- Cái gì? Đại Hãn hàng!! Ngươi nói là sự thật sao? Không thể nào được!! Tuyệt đối không có khả năng!! Đại Hãn là nhân vật anh hùng khí khái bực nào, sao lại đầu hàng tên người Hán hèn hạ vô sỉ hạ lưu ngoan độc Nhạc Trọng kia được!!!

Hốt Ngạch Nhiễm một tay sáng lập nên Mông Cổ đế quốc trên đại thảo nguyên, địa vị của hắn trong Mông Cổ đế quốc cũng như địa vị của Nhạc Trọng trong thế lực của mình vậy. Trong Mông Cổ đế quốc, mặc dù có không ít tướng lãnh cũng không phải một lòng với Hốt Ngạch Nhiễm nhưng cũng có một ít người rất trung thành tận tâm đối với Hốt Ngạch Nhiễm.

Bột Nhi Tử năm đó đã từng được Hốt Ngạch Nhiễm cứu mạng mấy lần, là một trong các tâm phúc được Hốt Ngạch Nhiễm tín nhiệm nhất, hắn đối với Hốt Ngạch Nhiễm rất trung thành và tận tâm, vừa nghe đến vị thần trong suy nghĩ mình vậy mà đầu hàng Nhạc Trọng. Hắn liền cảm giác trong nội tâm phảng phất như có cái gì đó sụp đổ vậy.

Đúng lúc này, một gã nam tử tuấn lãng trên người mang theo uy nghiêm nhàn nhạt bước nhanh vào trong lều vải nhìn Bột Nhi Tử chậm rãi nói:

- Bột Nhi Tử, đây là sự thật! Ta xác thực đã đầu hàng Nhạc Trọng!

Bột Nhi Tử hai mắt đỏ thẫm nhìn Hốt Ngạch Nhiễm cắn chặt răng, thoáng một phát quỳ trên mặt đất than thở khóc lóc nói:

- Đại Hãn!! Vì sao? Chúng ta còn có nhiều hảo huynh đệ như vậy. Ở dưới trướng ta còn có 3000 thiết kỵ. Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng. Chúng ta nguyện ý theo ngài tiếp tục chinh chiến trên đại thảo nguyên. Nhạc Trọng hắn là người Hán, hắn cho dù cường thịnh trở lại thì đại thảo nguyên này cũng không thuộc về hắn, mà thuộc về người Mông Cổ chúng ta. Coi như chúng ta chính diện không cách nào địch nổi hắn, chỉ cần chúng ta chọn du kích chiến thì thảo nguyên mênh mông hắn cũng không cách nào bắt được chúng ta cả. Đại Hãn, ngài tại sao phải hàng hắn? Vì sao?

Hốt Ngạch Nhiễm cười khổ một tiếng nói với Bột Nhi Tử:

- Bột Nhi Tử, lương thực trong tay ngươi hiện giờ còn có thể ăn bao lâu?

Bột Nhi Tử trầm mặc thoáng một phát chậm rãi nói:

- Lương khô mang theo trên người chúng ta còn có thể ăn hai ngày. Nếu như tiết kiệm một chút, còn có thể ăn bốn ngày. Nếu như giết ngựa thì còn kiên trì được lâu hơn nữa.

Hốt Ngạch Nhiễm tràn ngập đắng chát nói:

- Mất đi Hoàng Kim Vương Đình, chúng ta đã mất đi rễ rồi. Trên thảo nguyên, không có tiếp tế người của chúng ta sẽ không ngừng chết trận, chết đói. Đạn dược chúng ta bắn một viên thiếu một viên. Không có chỗ nào đặt chân, ở bên ngoài một hồi gió bão là đã có thể khiến rất nhiều huynh đệ chết đi. Đòng bào Mông Cổ chúng ta đều ở trong Hoàng Kim Vương Đình, nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, sẽ giáng tất cả đồng bào ta thành nô lệ. Thậm chí trực tiếp giết chết hết tất cả gia quyến chiến sĩ. Đã không còn Hoàng Kim Vương Đình, chúng ta căn bản không cách nào chống lại hắn được. Nếu giờ tiếp tục chiến đấu với hắn, chẳng những chúng ta sẽ chết mà gia quyến của huynh đệ chúng ta cũng sẽ chết, đồng bào của chúng ta cũng sẽ chết. Vi tánh mạng và tương lai đồng bào chúng ta, ta chỉ có thể lựa chọn đầu hàng, hiệu lực cho hắn.

Trong tận thế, trên thảo nguyên không có một cái căn cư địa nào ổn định là một chuyện thập phần chuyện nguy hiểm.

Bởi vì trên đất bằng rộng lớn của đại thảo nguyên thỉnh thoảng sẽ nổi lên các trận cuồng phong cuồng bạo, mấy ngày mấy đêm cũng không ngừng. Khiến người căn bản không cách nào ra ngoài tìm đồ ăn. Ngoại trừ bão tuyết ra, trên thảo nguyên còn có rất nhiều các loại đàn thú biến dị hung tàn.

Đàn thú biến dị số lượng lớn, hung tàn thì ngay cả Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm như Hốt Ngạch Nhiễm cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh. Nếu một đoàn đội lớn lang thang trên thảo nguyên, bị những đàn thú biến dị kia đuổi theo thì chỉ có một con đường chết.

Bột Nhi Tử nghe xong lời Hốt Ngạch Nhiễm liền trầm mặc một hồi, nhìn Hốt Ngạch Nhiễm nói:

- Đại Hãn, ngài lần này đến đây là khích lệ ta đầu hàng sao?

Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm hiện lên một vòng hào quang kỳ dị nhìn Bột Nhi Tử chậm rãi nói:

- Đúng vậy! Ta tới là khuyên ngươi đầu hàng Nhạc Trọng. Khiến các huynh đệ có một con đường sống.

- Đại Hãn! Cho ta gọi ngài một tiếng Đại Hãn lần cuối!! Ngài muốn đầu hàng Nhạc Trọng là có đạo lý của ngài, ta biết rõ ngài là vì tương lai của các huynh đệ. Nhưng ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng Nhạc Trọng. Ta chỉ biết thuần phục Đại Mông Cổ đế quốc!!

Bột Nhi Tử quỳ trên mặt đất hướng về phía Hốt Ngạch Nhiễm dập đầu liền ba cái, sau đó rút ra một thanh loan đao để trên cổ hét lớn một tiếng:

- Đại Mông Cổ đế quốc vạn tuế!

Ánh đao lóe lên, cổ Bột Nhi Tử liền nhiều thêm một miệng vết thương lớn, máu tươi văng tung tóe xuống đất.

Hốt Ngạch Nhiễm nhìn một màn kia trong mắt hiện lên một vòng dị sắc, miệng nhúc nhích vài cái, thật dài một hơi nói:

- Đi tốt!

Bột Nhi Tử cũng là một gã chủ nghĩa dân tộc cực đoan, thấy khôi phục vinh quang của Đại Mông Cổ đế quốc không có bất kỳ hi vọng và tiền đồ nào, hắn liền lựa chọn hủy diệt mình.

Hốt Ngạch Nhiễm quay người ra khỏi lều vải này.

Bột Nhi Tử vừa chết, toàn bộ Diều Hâu kỵ bộ đội đều đã rơi vào trong tay Hốt Ngạch Nhiễm, dưới mệnh lệnh của hắn, Diều Hâu kỵ thập phần thuận lợi đầu hàng Nhạc Trọng.

Mà bên khác, một trong các tàn quân của Mông Cổ đế quốc, Huyết Ưng kỵ do A Mộc Tây Ngạt thống soái vừa nghe nói Hốt Ngạch Nhiễm đầu hàng Nhạc Trọng, hắn lập tức dẫn đầu 2000 tên Huyết Ưng kỵ còn lại chạy khỏi Mông Cổ.

Huyết Ưng kỵ với tư cách vốn là một thanh đao nhọn trong tay Mông Cổ đế quốc, công phá qua vô số căn cứ người Hán. Bản thân A Mộc Tây Ngạt cũng là một gã phần tử dân tộc cực đoan tàn nhẫn hiếu sát. Người Hán bị hành hạ chết trong tay hắn có vô số, hắn biết rõ Nhạc Trọng sẽ không bỏ qua phần tử hung tàn như hắn, hắn không muốn chết thì chỉ có thể trốn đi.

*****

Hoàng đế Huyền Chân của Mãn Châu đế quốc động tác lại cực nhanh, hắn thừa dịp Nhạc Trọng chiếm đoạt Mông Cổ đế quốc liền trốn về Mãn Châu đế quốc, sau đó liều lĩnh mang theo tàn binh và nô lệ Mãn Châu đế quốc bỏ chạy về phương Bắc.

Binh lực trong tay Nhạc Trọng không đủ, hắn chiếm đoạt Mông Cổ đế quốc đã tương đương với nuốt vào một con quái vật khổng lổ lớn hơn mình gấp bội, muốn tiêu hóa quái vật khổng lồ kia còn cần không ít thời gian. Mặc dù hắn đã điều tra ra hướng đi của Mãn Châu đế quốc nhưng không cách nào hành động được.

Hốt Ngạch Nhiễm tuy rằng hiện giờ đầu hàng Nhạc Trọng, hơn nữa biểu hiện ra mười phần phối hợp, nhưng Nhạc Trọng lại không dám có chút chủ quan nào với hắn. Đồng thời trên thảo nguyên, lục tục ngo ngoe không ngừng có tàn quân của Thương Lang kỵ, Huyết Ưng kỵ trốn về, khiến số lượng Mông Cổ chiến sĩ thoáng cái đột phát một vạn người.

Chiến sĩ của Nhạc Trọng ở trong Hoàng Kim Vương Đình chỉ có 3000 người, vừa phải coi chừng một vạn Mông Cổ chiến sĩ kia, vừa phải duy trì trị an hươn mười vạn người sống sót trong Hoàng Kim Vương Đình, còn phải phòng ngự thế lực khác trên thảo nguyên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thú triều biến dị có thể phát sinh, binh lực thập phần căng thẳng. Vô lực bận tâm đến Mãn Châu đế quốc.

Châu Âu, trong một gian phòng tràn ngập dụng cụ thông tin tiên tiến, một gã nam tử đeo tai nghe biến sắc, sau đó nhanh chóng rời khỏi.

Trong một gian phòng hội nghị, nguyên một đám thanh âm kịch liệt đang không ngừng biện luận lấy.

- Mông Cổ thảo nguyên của Hoa Hạ quốc bị người thống nhất rồi sao?

- Thảo nguyên đệ nhất quân đoàn của chúng ta trên thảo nguyên cũng bị người gọi là Nhạc Trọng kia tiêu diệt.

- Những người Hoa Hạ quốc kia dưới sự dẫn dắt của hắn, ở Quảng Tây, Hồ Nam, trên thảo nguyên đều đã thành lập nên căn cứ người sống sót khổng lồ. Nhân khẩu dưới trướng hắn đã tiếp cận 200 vạn.

- Một thế lực cường thế như vậy quật khởi ở Châu Á, không phù hợp với ích lợi của chúng ta. Ta cho là nên nhanh chóng tiêu diệt hắn đi.

- Không! Ta cảm thấy chúng ta không nên phí quá nhiều sức lực ở Châu Á. Châu Phi, vùng Trung Đông, mới là nơi phát triển trọng điểm của chúng ta. Chúng ta có thể đạt được rất nhiều nhân khẩu ở Châu Phi, tại vùng Trung Đông có thể đạt được đại lượng nguồn năng lượng. Châu Á cách chúng ta quá xa, chẳng những binh lực không cách nào dễ dàng đưa tới, hơn nữa cho dù chúng ta có thể đánh bại thế lực ở đó, cũng rất khó vận chuyển tài nguyên ở đó đến bản thổ chúng ta.

...

Trong sảnh hội nghị, ngồi hơn mười tên nam tử áo mũ chỉnh tề, bọn hắn chính là trưởng lão của Thiên Đường Thần Quốc, mỗi tiếng nói cử động đều quyết định lấy thế cục thế giới.

Thiên Đường Thần Quốc dựa vào ưu thế tích góp từng chút một trước tận thế, thế lực cơ hồ bao trùm toàn bộ thế giới. Đương nhiên trên thế giới, chiến đấu với rất nhiều thế lực cũng có thắng có thua, bất quá bọn hắn dựa vào khoa học kỹ thuật cường đại về cơ bản đều là thắng nhiều bại ít.

Lôi Đình chiến cơ chính là do Thiên Đường Thần Quốc chế tạo. Đúng là dựa vào uy lực của Lôi Đình chiến cơ, Nhạc Trọng mới có thể mấy lần dùng binh lực ít ỏi đánh tan cường địch. Trong tay hắn mới chỉ có không đến 50 khung Lôi Đình chiến cơ mà đã mạnh mẽ như thế, Thiên Đường Thần Quốc mỗi tháng đều có thể chế tạo ra hai mươi khung Lôi Đình chiến cơ. Nội tình và thực lực song phương căn bản không cùng một cấp bậc.

Một gã nam tử anh tuấn mắt ưng mũi câu Ai Liệt Khắc trầm giọng nói:

- Sứ đồ! Ta đề nghị phái ra sứ đồ đến tiêu diệt Nhạc Trọng. Nhân khẩu Hoa Hạ quốc số lượng cực lớn, nếu bị Nhạc Trọng thống nhất toàn bộ Hoa Hạ quốc, quốc gia cổ xưa này dựa hoa học kỹ thuật sau tận thế rất có khả năng vượt qua chúng ta. Bất lợi với chúng ta khống chế thế giới. Cho dù Châu Á không phải phạm vi thế lực của chúng ta, cũng không phải hạch tâm lợi ích, nhưng ta cho rằng chỗ kia không thể xuất hiện một chính quyền cường đại thống nhất được. Ít nhất hiện giờ không thể, chuyện đó không phù hợp với ích lợi của chúng ta. Căn cứ phân tích của Trí Nang đoàn, Nhạc Trọng có được lòng tiến thủ và tính xâm lược mãnh liệt. Nhân vật như vậy với tư cách thủ lĩnh Hoa Hạ quốc sẽ rất nguy hiểm, không thích hợp. Ta đề nghị phái ra hai vị sứ đồ phối hợp với bên ngoài Mông Cổ quân đoàn, cùng với thế lực bản thổ bên ngoài Mông Cổ liên thủ tiêu diệt Nhạc Trọng!

Một gã nam tử nhướng mày nói:

- Sứ đồ? Có cần thiết phải phái sứ đồ ra không?

Sứ đồ chính là người mạnh nhất trong Thiên Đường Thần Quốc, Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm của Châu Âu. Mười hai tên sứ đồ mỗi một gã đều có được lực lượng vô cùng khủng bố. Bọn hắn tùy ý một người đều có thể trấn áp một khu.

Mười hai tên sứ đồ này với tư cách là vũ khí áp trục của Thiên Đường Thần Quốc đã chinh chiến toàn bộ thế giới, đánh tan vô số cường địch. Đúng là nhờ mười hai tên sứ đồ này mà Thiên Đường Thần Quốc mới có thể phát triển nhanh chóng như thế.

Đương nhiên Thiên Đường Thần Quốc cũng sẽ dùng trang bị tiên tiến nhất, lợi dụng các loại thực vật biến dị sau tận thế đề luyện ra dược dịch quý giá, chế tác thành vật đại bổ để những sứ đồ kia sử dụng. Đồng thời các loại sách kỹ năng cường đại, sinh tồn tệ, cũng đều ưu tiên để sứ đồ sử dụng, song phương hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau phát triển cường đại.

Ai Liệt Khắc trầm giọng nói:

- Phải đấy! Căn cứ theo phân tích của Trí Nang đoàn, người Hoa Hạ gọi là Nhạc Trọng này bản thân đã có được sức chiến đấu tiếp cận sứ đồ. Muốn diệt sát hắn một cách hoàn mỹ, phải phái ra hai gã sứ đồ, tám gã thần sứ.

Một gã trưởng lão chậm rãi hỏi:

- Sứ đồ của chúng ta hiện tại đang ở nước Mỹ, Châu Phi, vùng Trung Đông, Anh quốc, Ấn Độ chinh chiến! Chỉ còn lại có bốn gã sứ đồ tọa trấn. Nếu như muốn đối phó Nhạc Trọng, nhất định phải điều các sứ đồ trên chiến trường về, vậy phải điều từ chỗ nào?

Thiên Đường Thần Quốc bố cục khắp toàn cầu, cũng chinh chiến khắp toàn cầu. Sứ đồ với tư cách là cường giả mạnh nhất Thiên Đường Thần Quốc tự nhiên chinh chiến trên tiền tuyến các khu vực mấu chốt rồi.

Một lão giả đầu đầy tóc trắng, mặt đầy nếp nhăn nói:

- Để đệ cửu sứ đồ Cáp Lý Mạn, đệ thập nhị sứ đồ Lị Na đi Châu Á tiêu diệt Nhạc Trọng!! Hiện giờ Hoa Hạ quốc tuyệt đối không cho phép xuất hiện một kẻ thống trị quá mức cường thế được. Như vậy không phù hợp với ích lợi của chúng ta.

- Vâng! Đại trưởng lão!

Tên lão giả kia nói, tất cả trưởng lão đều cung thanh đáp.

Lão giả kia chính là một trong tam cự đầu trưởng lão hội, đại trưởng lão của Thiên Đường Thần Quốc, Ước Nạp Tư. Lão đầu dung mạo nhìn qua không có gì đặc sắc lắm kia lại nắm giữ quyền quyết định trưởng lão hội, hướng đi của Thiên Đường Thần Quốc, đồng thời thủ đoạn của hắn thập phần tàn nhẫn, người đối đầu với hắn về cơ bản đều đã chết hết. Hắn vừa ra đời đã không có người nào ngỗ nghịch lại ý hắn cả.

Dưới mệnh lệnh của Ước Nạp Tức, một cổ mạch nước ngầm khổng lồ chậm rãi cuốn tới Nhạc Trọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)