Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0672

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0672: Tô Tinh Hà đầu nhập vào!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Từng đạo laser bắn thành một võng hỏa lực đánh lên thân thể của tam giai thiết giáp ngưu, biến thân thể của nó thành cái sáng, hơn mười đạo laser bắn thẳng vào óc nó, khiến cho nó đang xung phong mà lăn ra chết, đây chính là đầu tam giai biến dị thú đầu tiên chết trong tay các binh sĩ bình thường.

Đầu tam giai thiết giáp ngưu kia vừa mới ngã xuống thì một con tam giai tinh tinh thần sắc dữ dằn từ phía sau nó nhảy tới. Hai con tam giai biến dị thú này tuy không có bản nguyên lực, nhưng lực lượng, tốc độ và năng lực khôi phục, độ phòng ngự ở trong đám tam giai biến dị thú cũng nằm ở số một số hai, coi như không có nhược điểm mấy.

Đàu tam giai bạo liệt viên kia nhảy vào bên trong trận địa nhạc quân, giơ tay lên liền đập chết mười tên quân tinh nhuệ. Từng đạo laser bắn lên người nó nhưng lại không để lại chút vết thương nào, vì tia laser chủ yếu là xuyên qua, mà đường kính của nó lại quá nhỏ so với đầu bạo liệt viên tam giai kia, cho nên rất khó có thể để lại vết thương trí thương trí mạng nào cho nó hết.

Đầu tam giai biến dị hắc tinh tinh thì lại hướng về phía Nhạc Trọng mà chạy qua.

Con tam giai hắc lân hung trư ở không xa cũng lao tới, há cái mồm tựa như bồn máu, lần nữa hướng về Nhạc Trọng bắn ra một đạo sóng âm.

Nhạc Trọng cũng đã kiến thức qua sự kinh khủng của đạo sóng âm kia, đầu tam giai hắc lân hung trư kia vừa há mồm, hắn liền phát động Ảnh Bộ chạy qua một bên.

Uy lực của sóng âm tuy mạnh nhưng nó cũng có nhược điểm, đó chính là nó chỉ có thể bắn thẳng chứ không thể đảo hướng được.

Sóng âm thanh của tam giai hắc lân hung trư kia bạo phát, đánh thẳng vào trận địa Nhạc quân, khiến cho mười vị chiến sĩ tinh nhuệ bị đánh ngã xuống đất, thất khiếu chảy máu mà lăn ra chết. Cũng bởi đám chiến sĩ bình thường cũng không thể nào có được thể chất biến thái như Ngân Sương.

Nhạc Trọng vừa khẽ động, đầu tam giai biến dị hắc tinh tinh đã xuất hiện trước người hắn, một quyền tựa như Thái Sơn áp đỉnh hung mãnh nện thẳng xuống người hắn.

Đúng lúc này, Ngân Sương trong lòng Nhạc Trọng bỗng bật người lên, nàng giơ bàn tay bé nhỏ mập mạp của mình đối cứng cùng với nắm tay của hắc tinh tinh.

Oành!

Cùng với một âm thanh kinh khủng vang lên, đầu biến dị hắc tinh tinh kia đã bị đánh bay ra xa năm mét, còn Ngân Sương cũng bị đánh bay ra bảy tám mét gì đó.

Kỳ Thanh Vũ thao túng sinh vật bọc thép kia, chân khẽ điểm, liền bay thẳng tới đầu tam giai biến dị hắc tinh tinh, huy động cánh tay đang cầm chuôi đại kiếm mang theo kiếm quang sắc bén không gì bì kịp, hướng về cái đầu của con hắc tinh tinh kia mà đâm xuống.

Kiếm quang sắc bén không gì bì được kia đã đâm vào trong não con hắc tinh tinh, sau đó đem cái sọ của nó bổ ra làm hai nửa.

Thân hình Kỷ Thanh Vũ lóe lên, sau đó nhảy từ trên đầu con hắc tinh tinh biến dị xuống.

Con tam giai hắc tinh tinh tựa như một pháo đài, liền ngã xuống, nằm lăn trên mặt đất.

Còn con tam giai bạo viên kia đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, một quyền mang theo cự lực khủng bố lại hướng về hắn mà đấm xuống.

Tốc độ của con tam giai bạo viên kia cũng thực là quá nhanh, khiến cho hắn căn bản không thể nào tránh né được.

Chỗ này bị lỗi text!!!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia tinh mang lạ kỳ, một cỗ đấu khí đen sẫm nồng đậm, bao phủ lấy toàn thân hắn, trong nháy mắt hắn phát động kỹ năng Ảnh Bộ, khiến cho tốc độ bản thân vượt qua cả vận tốc âm thanh. Hắn cố gắng lùi người về phía sau, tiện đà còn bổ luôn một hỏa diễm đao mạnh bạo thẳng vào nắm đấm của con tam giai bạo viên kia.

Đạo hỏa diễm đao kia đánh vào nắm đấm của nó, cuối cùng cũng để lại trên đó một vết máu thật sâu.

Bản thân Nhạc Trọng cũng bị cự lực trên nắm đấm của con bạo viên đó đánh cho bay ngược về sau, hỏa diễm đao nắm trong tay cũng bị đánh bay đi mất.

Nhạc Trọng trong lúc bay ngược trở lại thì hỏa quang trong tay lóe lên, một cây trường mâu ma viêm hiện ra, hắn dùng lực mạnh mẽ đâm thẳng trường mâu ma viêm vào đầu con tam giai bạo viên đang lao tới. Hỏa diễm lực cuồng bạo bao trùm lấy đầu của con tam giai bạo viên kia, sau đó thiêu hết cả đầu nó thành tro tàn.

Đầu bạo viên tam giai kia vừa chết thì số tam giai biến dị thú còn sót lại chỉ còn con tam giai cự quy, tam giai Hắc lân hung trư với tam giai Hồng báo.

Con quái vật đang ngồi trên người tam giai hồng báo lạnh lùng nhìn về bên này, lông mày hơi nhăn lại.

Oanh! Oanh! Oanh!

Âm thanh bạo tạc vang lên liên tục, dưới sự bao trùm của lửa đạn...

Đám biến dị thú dần bị đánh cho thành bột phấn. Sau khi con tam giai kim lân thử vương kia tử vong thì sóng triều do đàn biến dị thử kia cũng dần tan vỡ, chúng hướng về tứ phương tám hướng mà tán loạn bỏ chạy.

Đám biến dị thú còn sót lại sau khi được một vòng đạn lửa tẩy lễ bắt đầu lao ra ngoài, cuối cùng lại bị từng đạo laser trực tiếp bắn thủng thành cái sàng thóc.

Thấy một màn kia, thì quái vật ngồi trên người tam giai hồng báo liền rống lên một âm thanh khủng khiếp.

Nghe tiếng rống kia thì đám biến dị thú tựa như là thủy triều rút, bỏ chạy rất nhanh.

Sau đó tên quái vật đó đưa mắt nhìn Nhạc Trọng thật lâu, cuối cùng quay người mang theo đám biến dị thú đi tiến vào trong bóng tối.

- Lại thêm ra một đối thủ nữa rồi!

Nhạc Trọng nhìn đám biến dị thú dần biến mất trong

Lúc này Nhạc Trọng có thể giải quyết được thú đàn biến dị với số lượng khổng lồ kia, là vì có được đại lượng đạn dược, nếu như chúng cứ tiếp tục mà dung phong như thế thì hắn cũng đành phải dùng đến trọng pháo hạng hặng cũng không biết chừng.

Hơn nữa Nhạc Trọng nắm trong tay quyền khống chế trên không, chỉ cần là ban ngày liền có thể liên lạc cùng với phi cư trực thăng vũ trang, giúp đỡ cản lại trận xung phong của đám biến dị thú không sợ chết kia.

Hiện giờ đám biến dị thú đã lựa chọn chiến lược rút lui, điều này lại càng khiến cho Nhạc Trọng thêm kiêng kỵ. Bởi nguyên bản là chúng còn mạnh mẽ hơn đám tang thi kia nhiều, nếu như biến dị thú đàn mà có sự chỉ huy của nhân loại nữa thì sẽ là loại chuyện khủng bố kinh người vô cùng.

Đám chiến sĩ bình thường thì không có nghĩ nhiều được như thế, chỉ khi thấy đám thú đàn lùi lại, thì từ nội tâm bọn họ đều phát ra những âm thanh hoan hô kịch liệt, bởi bọn họ biết, bọn họ đã đánh bại được địch nhân một lần nữa.

Bạch Tiểu Thắng sau khi được băng bó thì tới bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:

- Thủ lĩnh, chúng ta có tiếp tục tiến về phía Lương Khố nữa không?

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn nói:

- Không! Chúng ta tiếp theo phải giải quyết Trung Hoa đồng minh hội. Bọn họ dám cấu kết với Thiên Đường thần quốc, thực là không biết sống chết. Nếu như lưu bọn chúng lại thì cũng coi như là một đại phiến toái đối với chúng ta rồi.

Lúc khẩn cấp mà Đồng Minh hội quân lại cấu kết với Thiên Đường thần quốc khiến cho Nhạc quân gặp phải đả kích không nhỏ.

*****

Tự nhiên mà quân tinh nhuệ của đệ tam lữ do Hốt Ngạch Nhiễm thống suất đã bị Thiên Đường thần quốc giết chết hơn sáu trăm người.

Phải biết rằng đệ tam lữ cũng chỉ có ba ngàn người, mà hơn sau trăm người kia đi theo Hốt Ngạch Nhiễm nam chinh bắc chiến mà lập nên bao nhiêu chiến công hiển hách rồi.

Hơn sáu trăm tên lão binh kinh nghiệm chiến đấu phong phú lại chết trong trận này, thực là khiến cho đệ tam lữ bị đại thương nguyên khí. Trừ đệ tam lữ ra thì còn có hơn hai mươi tên tiến hóa giả của Nhạc quân chết trong tay hai đại sứ đồ. Nếu không phải là lân này bắt được tù binh của Thiên Đường thần quốc thì, lần này có thể nói là Nhạc Trọng bị tổn thất thảm trọng.

Hơn nữa có một điểm then chốt nữa chính là, mất đi Trương Kiếm Tinh, cái tên này chính là trụ cột của Đồng Minh hội, nay cây cột này đã bị phá hủy, giờ Đồng Minh hội chỉ còn lại bốn ngàn bộ đội. Mà bốn ngàn bộ đội đó cũng là tiền vốn của Đồng Minh hội, nếu như không có một người cao minh chỉ huy, thì bọn họ căn bản chỉ là một đám ô hợp mà thôi.

Nghỉ ngơi và hồi phục sau một ngày đêm, Nhạc Trọng lần nữa tổ chức nhân thủ, đem thi thể đám biến dị thú ở trên mặt đất mang về hậu phương, đồng thời mang theo di thể của những chiến sĩ chết trận trở về. Về phần thi thể của địch nhân thì coi như là chất dinh dưỡng cung cấp cho mẫu thụ đi thôi. Nhạc Trọng chỉ tôn trọng nhưng chiến sĩ chết vì mình, còn về địch nhân thì hắn chưa bao giờ có một tia thương hại nào.

Hơn nữa Nhạc Trọng còn đưa quân về phương hướng Đồng Minh hội. Tuy hắn lúc trước còn có tâm tư cùng Đồng Minh hội hợp tác, nhưng qua một lần này thì Đồng Minh hội đã không còn bất kỳ lực lượng gì để có thể đối chọi cùng với quân đội của hắn. Hắn cũng không muốn giữ lại cái tai họa ngầm thêm nữa.

Tô Tinh Hà nhìn Nhạc Trọng ra lệnh ngừng tấn công vào Lương Khố mà cho quân chuyển hướng qua phía Đồng Minh hội mà lòng trầm xuống:

- Hắn rốt cuộc cũng sẽ động thủ với Đồng Minh hội sao? Hiện giờ Đồng Minh hội quả là không còn chút lực lượng nào có thể chống lại hắn được nữa.

Với thân phận cao tầng của Đồng Minh hội thì Tô Tinh Hà hiểu, lần này mất đi một vị đại tướng là Trương Kiếm Tinh, thì trong Đồng Minh hội đã không còn có mấy người có thể làm tướng được nữa rồi. Mà bốn ngàn bộ đội kia cũng chỉ là nhờ có quan hệ thì mới được làm quan quân, cho bọn họ đi thanh tiễu tang thi ở trấn nhỏ thì còn có thể được, chứ muốn đấu với một vạn quân tinh nhuệ của Nhạc Trọng thì cũng không khác gì là lấy trứng chọi đá rồi.

Trong mắt Tô Tinh Hà hiện lên quang mang, cuối cùng cũng quyết định:

- Đúng, đây chính là cơ hội của ta. Nhạc Trọng mà chiếm được Đồng Minh hội thì phương bắc hầu như không còn thế lực nào có thể ngăn hắn tiếp tục mở rộng. Tương lai có thể thống nhất toàn quốc cũng không phải là chuyện khó khăn gì, nếu như giờ ta hàng phục hắn, sau này hẳn sẽ là một trong những người có công lớn trong công cuộc khai quốc.

Với thực lực của Tô Tinh Hà thì hắn có thể tụ lại mấy trăm người, kiếm một mảnh thổ địa mà làm thổ bá vương là chuyện nhỏ, nhưng chỉ làm một con ếch ngồi dưới một vòm trời bé xíu thì hắn tuyệt không cam tâm. Mà Tô Tinh Hà cũng hiểu, hiện giờ hắn có thể làm một tên thổ bá vương ở một nơi nào đó, nhưng sau này toàn quốc thống nhất thì hắn cũng không có cách nào tiếp tục làm thổ bá vương của hắn nữa. Cho dù có là tiến hóa giả đỉnh phong, nhưng đối với một quốc gia thì cho dù là đỉnh phong tiến hóa giả thì hắn cũng chẳng là cái gì.

Học được một thân hảo võ nghệ, lại xuất thân từ đế vương gia, Tô Tinh Hà trước mạt thế là một tên trưởng phồng, hắn hiểu được sự tuyệt vời của quyền lực và uy phong khi làm quan. Hắn muốn làm quan, làm đại quan, cho nên hắn quyết tâm đầu nhập vào dưới trướng Nhạc Trọng.

Tô Tinh Hà bị một gã chiến sĩ đưa đến trước mặt Nhạc Trọng, hắn cung kính nói:

- Thủ lĩnh đại nhân, ta là Tô Tinh Hà, hy vọng có thể hiệu lực cho đại nhân.

Nhạc Trọng nhìn Tô Tinh Hà ở trước mặt hắn, trong mắt hiện lên dị quang:

- Ngươi là Tô Tinh Hà một trong năm cự đầu của Đồng Minh hội sao?

Nhạc Trọng cũng không nghĩ tới sẽ có chuyện một trong năm cự đầu của Đồng Minh hội sẽ chạy tới trước mặt hắn, muốn hiệu lực vì hắn.

- Đúng thế!

Tô Tinh Hà mỉm cười, sau đó hướng về Nhạc Trọng ra lá bài chưa lật của mình:

- Ta có thể đem toàn bộ Đồng Minh hội hiến cho ngài.

- Đồng Minh thủ lĩnh tuy là Tây Môn Thiên Hùng, thế nhưng cây trụ cột chân chính là Trương Kiếm Tinh. Hắn ta đã chết, cho nên Đồng Minh hội tuy còn tồn tại, nhưng cũng không được coi là đối thủ của thủ lĩnh. Nhưng trong Đồng Minh hội cũng có không ít cao thủ, nếu như thủ lĩnh cường công hẳn là có thể thắng Đồng Minh hội nhưng hẳn là sẽ có chút thương vong.

- Hơn nữa, động binh đao hẳn sẽ gây nguy hiểm cho người dân. Nếu ngài cường công Đồng Minh hội thì sợ rằng không thể nào chiếu cố cho đám người dân bình thường, hiện giờ ở thế giới này thì nhân khẩu quý giá vô cùng, cho nên hẳn là thủ lĩnh sẽ không muốn thấy có nhiều thương vong như vậy chứ? Chỉ cần ngài đem nhiệm vụ chiêu hàng Đồng Minh hội giao cho ta, ta nhất định sẽ đưa toàn thể Đồng Minh hội hoàn chỉnh giao cho ngài.

Ánh mắt Tô Tinh Hà nhìn về phía Nhạc Trọng đầy vẻ tự tin.

Nhạc Trọng cũng không thể không thừa nhận, Tô Tinh Hà nói có đạo lý, hắn mỉm cười nói:

- Được! Ngươi muốn thế nào?

Tô Tinh Hà tiếp tục:

- Ta biết hiện nay đại nhân dùng quân hàm biên chế trong quân đội, cho nên ta hy vọng có thể trở thành một trung giáo đội trưởng, vì đại nhân chinh chiến tứ phương. Ngoài ra nếu muốn chiêu hàng Thiện Vệ Hoa thì cũng cần một quân hàm thiếu ta nữa. Bọn ta đều là đỉnh phong tiến hóa giả, hẳn sẽ trở thành lợi kiếm trong tay thủ lĩnh đại nhân.

Nhạc Trọng nhìn tên Tô Tinh Hà đang dã tâm bừng bừng kia mà cười:

- Được! Ta đồng ý, chỉ cần ngươi có thể mang cả Đồng Minh hội hoàn chỉnh cho ta, ngươi muốn gì ta cũng có thể cho ngươi.

Một trung giáo quân hàm, một thiếu ta quân hàm, có thể đổi lấy sự sống sót của hơn mười vạn người Đồng Minh hội và hai tên đỉnh phong tiến hóa giả, tất cả lại đều hiệu lực cho hắn, thực là có lời vô cùng rồi.

Tô Tinh Hà trả lời:

- Tạ ơn thủ lĩnh đại nhân! Ta còn cần thủ lĩnh cho thêm chút thời gian, và phối hợp với ta để hành động! Cần phải uy hiếp tiến quân với Đồng Minh hội, chỉ cần giữ cho bọn họ bị áp lực thì ta mới hành động được.

- Được!

Quân đội của Nhạc Trọng vẫn luôn hướng về phía Đồng Minh hội mà tiến lên, khiến cho bọn họ bị rơi vào khủng hoảng. Kẻ có chút đầu óc thì cũng biết, mất đi một vị đại tướng như Trương Kiếm Tinh thì bộ đội chủ lực của Đồng Minh hội cũng không phải là đối thủ của Nhạc quân rồi.

- Nhạc Trọng đánh tới đây rồi, hiện tại nên làm gì đây?

Trong quân doanh của Đồng Minh hội, Thiện Vệ Hoa đưa vấn đề này ra hỏi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)