Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0680

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0680: Hồng Tinh số 1!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Những vị mỹ nữ thân thể trần truồng nằm trên mặt đất kia, thấy được hai cái tên tựa như ác ma không thể nào chiến thắng trong lòng các nàng bị Nhạc Trọng giết ngay tắp lự, thực sự là nội tâm tràn đầy kinh hãi.

Sau khi Nhạc Trọng xử lý hai tên kia, thì vẫn phát hiện Lưu Hồng với cái tên Từ Vị kia vẫn đang điên cuồng cưỡi lên hai người nữ khác mà nhún mà nhẩy. Bọn chúng tựa như đối với thế giới xung quanh đã không còn chút cảm giác gì nữa rồi.

Nhạc Trọng đưa mắt nhìn về phía cái bàn thủy tinh chứa đầy bột trắng, hắn nhíu mày, cự ngạc nhận rút ra, đâm vào hai cái tên dùng hàng đá này, huy đao chém thẳng tới đầu hai tên đó.

Ánh đao lóe lên, đầu Lưu Hồng, Từ Vị cũng lăn lốc ra một bên, máu tươi bắn thẳng lên trời, tung tóe ra nền nhà.

Những vị mỹ nữ trần trụi kia tuy đã quen nhìn cảnh tử vọng, cho nên bọn họ có chút sợ hãi trong lòng, nhưng không có hét lớn như đám nữ nhân bình thường kia.

Nhạc Trọng nhìn đám mỹ nữ đang quỳ trên đất kia, thản nhiên nói:

- Ta cần một người có thể quen thuộc với căn cứ vệ tinh này dẫn đường. Hơn nữa mang ta đi cứu những người khác, các người ai có năng lực đó thì đứng ra, ta cam đoan sẽ an toàn, hơn nữa về sau sẽ có tôn nghiêm để mà sống, chỉ cần ta không có chết, sẽ để cho nàng ta cơm no áo ấm một đời.

Trong phòng có hơn hai mươi mỹ nữ trần truồng, bày hết thân thể ra trước mắt nam nhân, thực có thể khiến cho vô số kẻ khí huyết phương cương bổ nhào qua thật.

Chằng qua Nhạc Trọng cũng trải qua vô số nữ nhân rồi, mà đám này tuy xinh đẹp nhưng không có ai có thể khiến cho hắn động lòng được.

Một vị mỹ nữ đeo kính, mặc quần tất màu đen, da thịt nõn nà, ngũ quan đoan chính, lại có một cỗ hương vị khí chất đứng lên nhìn Nhạc Trọng nói:

- Ta là Trương Nhã, trước đây là chủ quan của căn cứ vệ tinh này. Ta quen thuộc mọi đường đi nơi này, hãy để ta dẫn đường cho ngài.

Nữ nhân Trương Nhã này hẳn phải nắm bắt cơ hội cực tốt, nàng có thể hiểu được với chuyện giết chết bốn tên tiến hóa giả Ngụy Nhàn thì nơi này Nhạc Trọng sẽ là người chưởng quản. Nàng cũng chỉ có thể dùng hết mọi thủ đoạn để nịnh bợ người trước mắt mà thôi, cho dù là dùng thân thể nàng cũng không quan tâm, vì thân thể của nàng đã bị biết bao kẻ đùa bỡn qua rồi.

- Không được nhúc nhích!

Đúng lúc này, hơn mười tên cầm súng lao vào, bọn chúng giương súng lên chỉ vào Nhạc Trọng mà quát lớn.

Rất nhiều kẻ bị những thân thể trần trụi của hai mấy tiểu mỹ nhân trong phòng hấp dẫn mà mặt lộ ra dâm quang rõ ràng.

Tuy bọn chúng đi theo Ngụy Nhàn cho nên được chơi không ít nữ nhân, nhưng mặt hàng đó không thể nào so được với đẳng cấp như đám Ngụy Nhàn này. Thấy đám nữ nhân trong phòng kia lại khiến cho bọn hắn cảm thấy rục rịch không thôi.

- Đi chết đi!

Nhạc Trọng nhìn hơn mười tên chiến sĩ kia quét tay một cái, hơn mười viên hỏa cầu lăng không bắn ra. Sau đó oanh tạc thẳng lên đầu của đám chiến sĩ kia, khiến cho mỗi cái đầu cứ nổ liên tục không ngừng.

Trương Nhã nhìn thấy Nhạc Trọng lập tức diệt hơn mười tên chiến sĩ kia thì trong mắt hiện lên sự kinh hãi:

- Thật mạnh!

Coi như là tên Ngụy Nhàn, một kẻ xuất thân bộ đội đặc chủng muốn giết chết hơn mười tên chiến sĩ tay cầm súng trường cũng tốn không ít công phu, mà Nhạc Trọng ngay lập tức có thể giai quyết thì có thể thấy hắn mạnh đến nhường nào.

Nhạc Trọng cầm một khẩu súng trên đất ném cho Trương Nhã rồi nói:

- Đi theo ta! Đưa ta đi cứu những người khác nữa.

Trương Nhã ôm chặt khẩu súng trường kia nói:

- Vâng!

Ở trong tận thế chỉ có đủ thực lực thì mới có tôn nghiêm, Trương Nhã đã dùng thân thể của mình để học được điểm này.

Thấy Trương Nhã đi sát theo Nhạc Trọng ra khỏi phòng, mà đám mỹ nữ kia đều cảm thấy hối hận, hối hận bản thân tại sao lai không chủ động đứng ra.

Ở trong vệ tinh căn cứ này, căn bản không ai có thể đỡ được một kích của Nhạc Trọng.

Đến những tên lâu la của Ngụy Nhàn kia mới giơ đầu ra đãb ị Nhạc Trọng chém giết vô cùng nhanh.

Những người bị nhốt trong phòng kia cũng đã được Nhạc Trọng cứu hết ra.

Ở tòa đại lâu này, trừ đám nanh vuốt của Ngụy Nhàn ra thì gần kề còn lại 250 người, đa phần là nữ tính, chỉ có mươi người là nam. Những kẻ khác không làm bộ hạ của Ngụy Nhàn thì sẽ bị hắn giết chết rồi ăn tươi luôn.

Ngụy Nhàn không cần đám nam nhân không phải bộ hạ của hắn. Chỉ là 30 tên kia có thể sống sót là do bọn họ là chuyên gia thao túng vệ tinh, Ngụy Nhàn cũng biết nơi này là một bảo bối, cho nên đám chuyên gia mới có thể miễn cưỡng sống được tới giờ.

Nhạc Trọng nhìn một người hai mắt sưng vù, dáng ngươi gầy gò, tựa như lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay hỏi:

- Tống Bản, lúc nào có thể khống chế được vệ tinh?

Tống Bản là một trong những cao tầng phụ trách vệ tinh căn cứ này trước mạt thê, s là một chuyên gia tinh thông tri thức vệ tinh.

Tống Bản nói:

- Thủ lĩnh đại nhân, chỉ cần có điện để cung ứng thì vệ tinh căn cứ này sẽ khôi phục vận chuyển, chỉ trong ba ngày liền có thể khống chế vệ tinh rồi.

Nhạc Trọng nghe thế thì sắc mặt vui mừng:

- Tốt lắm!

Lúc này Nhạc Trọng tới thành thị dưới mặt đất chỉ là muốn khống chế vệ tinh mà thôi. Còn vấn đề điện lực hắn không cần quan tâm, chỉ cần có thể dùng lưới điện, hắn có thể dẫn điện từ bên trong thành phố Tương Khẩu kia, đưa tới nơi này. Hơn nữa dù không dùng lưới điện, cũng có thể dùng dầu ma-dút để tiến hành phát điện cho một vùng thành thị dưới đất này.

Tống Bản hơi do dự một chút, sau đó quay về phía Nhạc Trọng nói:

- Thủ lĩnh! Ở trong căn cứ này còn có một bí mật nữa.

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ hiếu kỳ:

- Ồ! Bí mật gì?

Tống Bản trịnh trọng nói:

- Ở trong căn cứ này còn có một máy tính trung tâm siêu cấp, và bên cạnh nó còn có trí tuệ sơ cấp mà quốc gia chúng ta trước mạt thế đã hoàn thành – Hồng Tinh số 1.

Lông mày Nhạc Trọng hiện lên vẻ ngưng trọng:

- Trí tuệ nhân tạo?

Tống Bản trả lời;

- Đúng, nó là một dạng tồn tại tựa như là trí tuệ nhân tạo Red Queen bên trong phim Resident Evil đó. Thực tế thì căn cứ vệ tinh này cũng chỉ là một nơi thí nghiệm cho trí tuệ nhân tạo mà thôi. Hồng Tinh số 1 có được năng lực tính toán cường đại với năng lực xử lý cao, nếu như ngài có thể đạt được quyến khống chế với nó thì, trong 24h/24h ngài có thể giám sát và điều khiển cả tinh cầu này,

Nhạc Trọng ở trong lòng trầm giọng nói:

- Đưa tôi đến nơi đó!

Máy tinh có một ưu thế mà con người không thể với tới, đó chính là không biết mệt mỏi. Người thường mấy ngày mấy đêm không ngủ đủ giấc thì đã là cực hạn rồi. Còn máy tính cho dù vận chuyển trong mấy tháng không ngừng nghỉ cũng sẽ không hư hỏng. Nắm giữ được một người máy trí năng với Nhạc Trọng mà nói sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

Tống Bản nói:

- Vâng!

*****

Với sự chỉ dẫn của Tống Bản, Nhạc Trọng đi đến một đường hầm trong một căn phòng ở phụ cận trung tâm của tòa nhà vệ tinh lớn này.

Đi vào đường hầm dưới đất kia, không biêt đi được bao lâu thì chợt thấy một loạt công tắc điện bằng hợp kim xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng và Tống Bản.

Tống Bản chỉ vào công tắc điện bằng hợp kim kia, vẻ mặt xin lỗi nhìn Nhạc Trọng nói:

- Đây là nơi đặt máy tính trí năng siêu cấp do con người tạo ra kia. Nếu muốn đi vào bên trong thì phải có được quyền hạn tương ứng. Tôi chỉ biết chỗ này, nhưng lại không có quyền đi vào. Lúc trước tôi cũng từng đến đây vài lần, đều là tiến hành sửa chữa nâng cấp máy tính siêu cấp đó, nhưng mỗi lần đều có lãnh đạo cấp trên dẫn vào.

Tống Bản chỉ một loạt công tắc điện kia, giải thích với Nhạc Trọng:

- Ở gần bảng công tắc điện đó còn có lắp đặt hệ thống phòng ngự tự động. Nếu mạnh mẽ xâm nhập vào bên trong thì hệ thống phòng ngự sẽ tự động mở ra, chủ động tiêu diệt kẻ địch xâm nhập trái phép.

Trong máy tính siêu cấp còn chứa đựng trí năng nhân tạo, đó là kết tinh của nền khoa học kỹ thuật mà nước Hoa Hạ tốn đại lượng tâm huyết và tiền của nghiên cứu ra trước khi mạt thế tiến tới. Một khi con người thật sự nắm giữ được trí năng nhân tạo trong tay, khoa học kỹ thuật của con người sẽ giống như khi cách mạng công nghiệp nổ ra, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Người máy chiến đấu có trí tuệ, người máy quản gia có thể quản lý cuộc sống con người và nhiều siêu khoa học kỹ thuật gì đó sẽ xuất hiện trong thế giới loài người.

Trí năng nhân tạo xuất hiện, tương lai xuất hiện ở trên chiến trường chém giết chính là những người máy chiến đấu này mà không phải là những binh lính loài người đi tiêu hao sinh mệnh quý giá của nhân loại.

Loại kết tinh khoa học kỹ thuật siêu cấp này, cho dù là quốc gia nào cũng sẽ đưa vào cơ mật tối cao, người thường tuyệt đối không có cách nào tiếp xúc được. Nhạc Trọng cũng không ngờ nước Hoa Hạ với nền khoa học kỹ thuật vẫn luôn lạc hậu ở châu Âu lại bí mật nghiên cứu chế tạo ra trí năng nhân tạo gì đó. Cho dù là trí năng nhân tạo sơ cấp cũng có thể coi là một bước tiến bộ vượt bậc rồi. Loại khoa học kỹ thuật siêu cấp như vậy thì chắc chắn phải được bảo hộ vô cùng sâm nghiêm rồi.

Nhạc Trọng nhìn bảng công tắc điện kia, rồi thản nhiên nói với Tống Bản:

- Anh lùi ra sau rồi tìm chỗ trốn đi. Tôi sẽ đi mở cánh cửa này.

Tống Bản cũng vô cùng rõ ràng những nguy hiểm ở trong, nên lập tức tìm kiếm một chỗ núp:

- Vâng!

Nhạc Trọng đi đến trước bảng công tắc điện, đưa tay đặt lên máy kiểm tra vân tay, đây là ổ khóa thứ nhất trên bảng công tắc điện để mở cánh cửa căn phòng.

- Kiểm tra vân tay, mục tiêu không tồn tại trong kho số liệu. Không có quyền hạn tiến vào trong phòng, xin ở trong phòng hai phút đưa vào mật mã của người có quyền hạn. Nếu không sẽ được coi là kẻ xâm nhập, trực tiếp tiêu diệt!

Cùng với giọng nói máy móc vang lên, trên bảng công tắc điện mở ra một khe hở. Một đài cơ quan pháo dài hai mươi lăm milimet xuất hiện, họng pháo tối om chĩa thẳng về phía Nhạc Trọng.

Số lượng cơ qua pháo xuất hiện trên trần nhà là hai mươi đài, hoàn toàn khóa kín tất cả đường đi đường lui của Nhạc Trọng, cho dù là một chiếc xe thiết giáp cũng dễ dàng bị đánh bạo dưới họng của hai mươi đài cơ quan pháo kia.

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Nhạc Trọng, tay vung lên. Hơn hai mươi quả cầu lửa trống rỗng xuất hiện, trong nháy mắt đã bay đến nổ tung hai mươi đài cơ quan pháo, đem hai mươi đài cơ quan pháo nổ thành mảnh vỡ:

- Hóa thành tro đi!

Tống Bản trốn ở trong góc sâu nhìn Nhạc Trọng dễ dàng phá hủy hai mươi đài cơ quan pháo trong nháy mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ:

- Thật lợi hại!

Sau khi phá hủy hai mươi đài cơ quan pháo, vô số ngọn lửa ngưng tụ phía trên lòng bàn tay Nhạc Trọng, nhanh chóng trở thành một thanh đao lửa bùng cháy ánh lửa xinh đẹp chớp động.

Nhạc Trọng cầm đao bổ một nhát lên bảng công tắc điện bằng hợp kim. Thanh đao lửa có thể đốt trọi hết mọi thứ kia giống như cắt bơ, rất dễ dàng thì đã chém nát công tắc điện mà ngay cả cơ quan pháo đều không thể ngăn cản được.

Sau khí chém nát công tắc điện bằng hợp kim kia, Nhạc Trọng thoải mái bước một bước dài vào phía sau cánh cửa.

Đằng sau cánh cửa kia, Nhạc Trọng nhìn thấy vô số dụng cụ điện rải khắp bên trong căn phòng dài rộng chừng năm mươi mét, cao chừng hai mươi mét. Trong đó có rất nhiều dụng cụ điện hắn cũng không thể nói ra tên hoặc hiểu biết được.

Xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng là một máy tính siêu cấp hình trụ nối trực tiếp với chóp đỉnh của căn phòng được đặt ở trung tâm căn phòng. Trên máy tính siêu cấp có rất nhiều màn hình vi tính, thiết bị chiếu hình và cơ số thiết bị khác mà Nhạc Trọng không thể gọi ra tên.

Tống Bản cũng yên lặng đi theo sau Nhạc Trọng đi vào trong trung tâm căn phòng.

Nhạc Trọng vừa mới bước vào căn phòng kia thì trên thân trụ máy tính siêu cấp hình trụ kia xuất hiện từng đợt ánh sáng, bắn vào trong hư không, rồi ngưng tụ thành một người đàn ông đầu đội mũ năm góc có ngôi sao, mặc quân trang màu xanh lá mạ, khuôn mặt chữ quốc, mày rậm mắt to.

Người đàn ông trẻ tuổi kia nhìn Nhạc Trọng, dùng giọng nói máy móc nói:

- Tôi là Hồng Tinh số 1! Anh là người từ ngoài đến, không có quyền hạn tiến vào phòng này. Anh mạnh mẽ xâm nhập phòng này, căn cứ pháp luật của nước cộng hòa Hoa Hạ, anh đã phạm tội phản quốc, tội đe dọa an toàn quốc gia, tội đe dọa an toàn cộng đồng, tội phản bội nhân loại và nhiều tội khác, tổng cộng là hai mươi mốt tội danh. Xin mời anh lập tức dừng lại hành vi phạm tội của mình.

Nhạc Trọng nhìn hình chiếu của Hồng Tinh số 1, nói:

- Hồng Tinh số 1, thân là trí năng nhân tạo, lại nắm giữ vệ tinh trong tay, ngươi hẳn là rõ ràng tình huống hiện giờ bên ngoài đúng chứ?

Hồng Tinh số 1 máy móc nói:

- Đúng vật! Một trong những nguy cơ sinh hóa như tang thi đã lan rộng ra khắp toàn bộ tinh cầu, chúng nó còn đang không ngừng tiến hóa, rồi cắn nuốt không gian sinh tồn của loài người. Đây là tình huống bên ngoài.

Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Rất tốt! Nếu ngươi đã biết tình huống bên ngoài, biết loài người hiện giờ đang gặp phải nguy cơ vô cùng nghiêm trọng, thì ta cần trợ giúp của ngươi, hãy cùng nhau tiêu diệt tang thi, khôi phục lại trật tự đất nước đi.

Hồng Tinh số 1 máy móc từ chối:

- Không được! Anh không có quyền hạn sử dụng tôi. Nếu anh muốn tôi giúp đỡ, xin đưa vào mật mã mà thủ trưởng số 1 đã lập, mở quyền hạn đã được trao cho anh ra. Nếu không tôi sẽ không thể giúp đỡ cho anh.

Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên ánh sáng kỳ dị, tiếp tục khuyên nhủ trí năng nhân tạo này:

- Thế giới bây giờ đã biến dị thành như thế, thủ trưởng số 1 cũng đã không còn nữa rồi. Hơn nữa toàn bộ thủ đô đã biến thành nhạc viên của tang thi, bọn họ đều không còn sống nữa rồi. Như vậy ta tự nhiên là có quyền tiếp thu ngươi. Hãy hiệu lực cho ta, Hồng Tinh số 1.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)