Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0712

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0712: Tiếp xúc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

La Thần thản nhiên đáp:

- Xác suất cạm bẫy không cao. Trong Hồng Nham thành hoàn toàn không cần phải mạo hiểm tổn thất hai cỗ người máy RH2 để đưa chúng ta nhập cạm bẫy tầm thường như vậy. Nếu không phải Nhạc Trọng trùng hợp xuất hiện, hành động của chúng ta lần này có bảy thành xác suất thất bại, hơn nữa sẽ có hơn trăm người thương vong. Cuối cùng, trong chúng ta có nội gian!

Nhạc Trọng đi theo sự dẫn đường của Lỵ Toa đi vào trong thông đạo ngầm của phản kháng quân.

[CHARGE=4]

Vừa đi tới căn cứ của phản kháng quân, Nhạc Trọng có thể cảm thụ được những ánh mắt tập trung trên người của hắn.

Nhạc Trọng cảm thụ được một ít ghen tỵ nho nhỏ liền nhẹ nhàng cười:

- Xem ra cô vẫn rất được hoan nghênh ở bên trong căn cứ này đi, Lỵ Toa!

Gương mặt của Lỵ Toa thật xinh đẹp, cho dù ở trên địa cầu cũng có thể xếp vào hàng ngũ mỹ nữ đứng đầu. Ở trong thế giới hoàn cảnh ác kém hiện tại, trong không khí tràn ngập tia phóng xạ, người thường muốn ăn miếng cơm cũng thập phần gian nan, dưới tình huống như vậy số lượng cùng chất lượng mỹ nữ kém xa địa cầu. Mỹ nhân nhi như Lỵ Toa tính toàn bộ phản kháng quân cũng không thấy nhiều.

Lỵ Toa nhăn mày nói:

- Lỗ Ni bọn hắn không đi cùng anh đến đây, anh không tin tôi?

Nhạc Trọng mỉm cười qua loa trả lời:

- Tôi đương nhiên tin tưởng cô, cô nghĩ quá nhiều rồi. Nhưng trước đó tôi muốn gặp thủ lĩnh của cô một chút!

Lỵ Toa nhìn Nhạc Trọng hừ một tiếng:

- Hừ!

Sáu nam nữ từ bên kia thông đạo đi tới, người đi đầu tiên dáng người khôi ngô, mặc bì giáp màu đen, mù một mắt, tướng mạo có chút hung ác lạnh lùng cười nói:

- Anh chính là Nhạc Trọng?

Nhạc Trọng đáp:

- Là tôi!

Nam tử kia nói:

- Tôi là Hàn Phong, nghe nói anh không cần dùng vũ khí đã tiêu diệt một tiểu đội thị vị thành chủ phủ, không biết có phải là sự thật hay không, chúng ta chiến một trận thế nào?

Nhạc Trọng thản nhiên đáp:

- Không có hứng thú!

Hàn Phong cùng năm người khác sửng sốt, có chút không biết phải làm sao. Ở trong thế giới này cường giả là vương. Chỉ có cường giả mới có được người khác tôn kính, có người cho dù biết mình không phải là địch thủ nhưng vẫn cứng rắn ứng chiến. Bọn họ đều hiểu thật rõ ràng nam nhân có thể làm Lỵ Toa bội phục như vậy thực lực phải rất mạnh mẽ, nhưng bọn họ không nghĩ tới Nhạc Trọng lại không đáp ứng chiến đấu.

- Đi thôi!

Nhạc Trọng cũng không nhìn Hàn Phong tiếp tục đi tới.

Hàn Phong giận dữ xoay người hung hăng oanh một quyền lên đầu Nhạc Trọng:

- Xú tiểu tử, anh đang coi khinh tôi đó sao?

Nhưng ngay sau đó toàn thân Hàn Phong lập tức biến thành băng sương, không dám vọng động chút nào, một cây chủy thủ không biết lúc nào xuất hiện vô cùng chuẩn xác đặt ngay giữa trán hắn, làm cho hắn lần đầu tiên cảm giác mình tiếp cận tử vong rất gần.

Nhạc Trọng thuận tay rút chủy thủ xoay người đi thẳng về phía trước:

- Hiện tại anh đã chết qua một lần!

- Thật mạnh! Nam nhân kia quả nhiên thật mạnh!

Năm nam nữ đi cùng Hàn Phong chứng kiến Hàn Phong thật dễ dàng đã bị chế phục, trong mắt đều hiện vẻ kinh hãi. Hàn Phong là cao thủ tối cường trong bọn họ, có được tố chất mạnh gấp tám lần người thường. Tinh thông đủ loại cách đấu thuật, cận chiến khó người ngăn cản, một cường giả như thế lại bị Nhạc Trọng dễ dàng kích bại, làm bọn họ cảm thấy Nhạc Trọng vô cùng đáng sợ.

Lỵ Toa có chút thương tiếc liếc mắt nhìn Hàn Phong, tiếp tục đi tới. Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt một đội ngũ thị vệ thành chủ phủ, hơn nữa còn có thể lấy sức một mình tiêu diệt đại đội thị vệ của Hồng Nham thành. Tuy Hàn Phong có mạnh mẽ nhưng chẳng qua chỉ tương đương với thị vệ thành chủ phủ mà thôi, căn bản không khả năng so sánh với Nhạc Trọng.

Sau khi kích bại Hàn Phong, trên đường đi các chiến sĩ phản kháng quân nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt khác hẳn. Ở trong thế giới này, nhân loại so với người địa cầu càng thêm sùng bái cường giả.

Thất Cung Huệ từ phía trước đi tới, nàng tò mò đánh giá Nhạc Trọng một lúc, trong mắt hiện lên vẻ nóng bỏng nhiệt tình, hưng phấn hỏi:

- Anh chính là Nhạc Trọng? Người điều khiển người máy chủ chiến RH2 trong Hồng Nham thành chính là anh sao?

Nhạc Trọng không phủ nhận:

- Là tôi!

Thất Cung Huệ nhìn Nhạc Trọng chằm chằm trong mắt hiện rõ hoa lửa:

- Đánh với tôi một trận đi! Dùng người máy RH2 phân chia thắng bại! Tôi muốn cùng anh giao thủ!

Từ bé Thất Cung Huệ đã thích điều khiển người máy, sau khi nàng gia nhập phản quân luôn tìm điều khiển viên khiêu chiến. Không ngừng học tập sau những lần khiêu chiến, khiến cho nàng trưởng thành là một trong những điều khiển viên át chủ bài của phản kháng quân.

Nhạc Trọng cũng cự tuyệt nàng, vẫn tiếp tục đi tới:

- Không có hứng thú!

Muốn điều khiển người máy RH2 cần tiêu hao thật nhiều năng lượng, hơn nữa một khi chiến đấu hai người máy nhất định sẽ bị tổn thương. Lúc này Nhạc Trọng chưa tìm được nhân tài biết sửa chữa người máy, nếu tiếp nhận cuộc chiến đấu cường độ cao chỉ sợ rất nhanh sẽ bị phế bỏ. Hắn không hứng thú lấy một binh khí chiến đấu quý giá đem ra chơi đùa với một cô bé.

Thất Cung Huệ nhìn thấy Nhạc Trọng không thèm để ý tới nàng, nhịn không được oán hận một câu, sau đó đuổi theo hắn:

- Sao anh lại như vậy chứ?

Xuyên qua thật nhiều thủ vệ, Nhạc Trọng đi tới tận sâu dưới thông đạo, nhìn thấy một nam tử đang ngồi xe lăn, trên người tràn đầy khí tức thư sinh.

- Lực chiến đấu của người này không cao, hẳn là người chuyên chỉ huy tham mưu!

Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá La Thần. Hắn từ thân thể cường độ của La Thần cùng hành động mà tiến hành phân tích ra kết luận kia. Vừa có kết luận Nhạc Trọng càng thêm đề cao cảnh giác.

Ở trong thế giới tàn khốc lấy lực lượng làm chủ yếu, một người bị tàn phế nhưng lại có thể trấn áp thật nhiều cường giả trở thành thủ lĩnh một phương, trí tuệ của người này như thế nào có thể biết được.

La Thần cũng cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng đang đứng trước mặt, một hồi lâu mới mỉm cười vươn tay ra:

- Chào anh, Nhạc Trọng! Tôi là La Thần, là chi bộ trưởng chi bộ đệ tam phản kháng quân đông bộ, thật cao hứng nhận thức anh!

Nhạc Trọng bắt tay La Thần, hắn không cần dùng sức cũng cảm giác được bàn tay La Thần vô lực, hiển nhiên La Thần chỉ là một gã người thường.

- Chào anh, tôi là Nhạc Trọng!

Ngải La Á tò mò nhìn Nhạc Trọng, tự mình giới thiệu:

- Công trình sư trình tự an toàn đệ tam chi bộ phản kháng quân đông bộ Ngải La Á!

- Chào cô!

La Thần mỉm cười mở lời mời Nhạc Trọng:

- Nhạc Trọng, anh có hứng thú gia nhập chi bộ đệ tam cùng chúng tôi cùng nhau lật đổ sự thống trị tàn bạo của thực nhân quỷ cùng quỷ hút máu bộ tộc, giải phóng toàn bộ nhân loại hay không?

Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:

- Thật có lỗi, tôi không có thói quen nhận sự chỉ huy của người khác. Tôi nghĩ giữa chúng ta nên lấy phương thức đồng minh đến quen biết thì thích hợp hơn!

La Thần cười nhẹ lấy ra một phần văn kiện đưa cho Nhạc Trọng, nói:

- Như vậy cũng tốt, vậy chúng ta lấy phương thức đồng minh đến quen biết đi. Anh xem thử điều kiện này như thế nào?

*****

Nhạc Trọng tiếp lấy phần văn kiện nhìn xem, trong văn kiện không có điều kiện gì quá hà khắc, chỉ ước định giữa đồng minh không thể công kích lẫn nhau, cùng nhau chia sẻ tin tình báo của địch nhân, một phương đồng minh nếu bị thực nhân quỷ hay quỷ hút máu công kích thì một phương khác có nghĩa vụ xuất binh tương trợ.

Nhạc Trọng xem một lúc không phát hiện có điều gì không ổn liền ký tên mình, giải quyết xong ước định liên thủ cùng phản kháng quân.

Nhạc Trọng trả lại văn kiện cho La Thần trực tiếp hỏi:

[CHARGE=4]

- Tôi muốn biết tin tình báo về tình hình chiến lực của Hồng Nham thành!

La Thần cười nhẹ:

- Ngải La Á!

Trên mặt Ngải La Á lộ ra nụ cười tự tin mở một văn kiện nói:

- Trong Hồng Nham thành có ba doanh binh lính bình thường khoảng một ngàn năm trăm người. Những binh lính bình thường này lấy nhân loại là chủ yếu, lực chiến đấu tương đương binh lính của chúng tôi. Bên trên còn có năm trăm thị vệ thành chủ phủ, bọn hắn là bộ đội chủ lực Hồng Nham thành, mỗi một người đều tiêm vào cường hóa dược tề ngoài 3 cấp. Cao hơn còn có một trăm tên bộ đội tinh nhuệ trực thuộc thành chủ An Nại Đặc, đây là cao thủ nhân loại, là tinh anh được tiêm cường hóa dược tề ngoài 4 cấp, đều là bộ đội nhân loại!

- Ngoại trừ những bộ đội nhân loại này, trong Hồng Nham thành còn có hai trăm Hồng Nham vệ đội là thực nhân quỷ. Hai trăm tên thực nhân quỷ mỗi tên ít nhất có được thực lực siêu việt hơn Hồng Nham vệ đội tiêm cường hóa dược tề 4 cấp, đã đạt tới cao thủ Thần chiến sĩ nhị giai. Đồng thời trong nội thành tổng cộng có một ngàn thực nhân quỷ, mặc dù bọn hắn không gia nhập biên chế quân đội nhưng đồng dạng đều có được lực chiến đấu cường hoành vô cùng. Không bao lâu trước, An Nại Đặc cho triệu tập bảy tên có được thực lực Thần chiến sĩ tam giai cùng đến. Bảy tên kia đều là thực nhân quỷ. Tên của bọn hắn là Khôn Nại Đặc, Lỗ Đặc, Tang Thản Ni Á, Kiệt Khắc, Trương Lam, Khải Tây, A Bố Tạp Tạp!

- Thần chiến sĩ tam giai sao?

Trong lòng Nhạc Trọng chấn động, đối với lực lượng võ trang của Hồng Nham thành sinh ra tia kiêng kỵ. Theo chính hắn dự đoán, với thực lực của hắn phải tương đương Thần chiến sĩ tam giai trên thế giới này.

Một Hồng Nham thành đã có được tám gã Thần chiến sĩ tam giai, nếu bị bọn hắn vây đánh, chỉ sợ Nhạc Trọng cũng không có bao nhiêu khả năng chiến thắng.

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngay đúng lúc này đột nhiên một loạt thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên, cả thông đạo ngầm chấn động kịch liệt.

Bên trong thông đạo vang lên thanh âm báo động ầm ĩ.

Trong lòng Nhạc Trọng trầm xuống, ánh mắt nhìn qua La Thần vẫn giữ bình tĩnh như trước:

- Chuyện gì xảy ra vậy?

La Thần vô cùng bình tĩnh nói:

- Căn cứ của chúng ta bại lộ! Ngải La Á, chuyển qua cảnh tượng phụ cận!

- Dạ!

Mười ngón tay Ngải La Á nhanh chóng tung bay, điện não không ngừng toát ra mệnh lệnh, một màn hình điện tử từ trong bắn ra, đem tình huống chung quanh chiếu lộ rõ ràng.

Chỉ thấy cách căn cứ chừng 20 km, một đội ngũ do năm người máy chủ chiến RH2 làm chủ dẫn dắt, mười lăm xe tăng, một trăm chiến xa, hai mươi xe pháo phóng tên lửa cùng nhiều xe bọc thép tạo thành một quân đội bọc thép hùng hậu đang chạy nhanh về hướng căn cứ.

Trên bầu trời còn có tám trực thăng võ trang hạng nặng, bên trong trực thăng có đạn đạo, chúng đang không ngừng ném bom xuống căn cứ, tạc đến mức căn cứ chấn động kịch liệt, nhiều địa phương đã hoàn toàn sụp đổ.

- Thất Cung Huệ!

La Thần trầm giọng quát.

- Dạ!

Thất Cung Huệ nhanh như linh báo nhẹ nhàng phóng ra ngoài, mục tiêu của nàng chính là người máy RH2 trong căn cứ.

Chiến sĩ phản kháng quân được huấn luyện rất nghiêm chỉnh, thanh âm cảnh báo vừa vang lên, từng chiến sĩ lấy ra đủ loại vũ khí giống như u linh từ dưới lòng đất trồi lên.

Thông qua màn hình điện tử mà Ngải La Á thao túng, Nhạc Trọng có thể quan sát được hơn ngàn chiến sĩ phản kháng quân nhanh chóng xuất hiện trên mặt đất.

Căn cứ ngầm dưới đất nằm bên dưới một dãy núi nhỏ cùng rừng đá hỗn loạn, trong khu vực như vậy hơn ngàn người xuất hiện căn bản không dấy lên một chút bọt sóng.

La Thần nhìn màn hình chằm chằm thản nhiên nói:

- Đem Lưu Hải đến đây!

Một nam tử trẻ tuổi tóc nhuộm màu vàng kim, tướng mạo anh tuấn, mặc quần bò đi vào có chút bất an nhìn La Thần hỏi:

- Thủ lĩnh! Ngài gọi tôi đến có chuyện gì không?

La Thần quay đầu nhìn Lưu Hải, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp, chậm rãi thở dài:

- Lưu Hải, thực nhân quỷ đã cho anh chỗ tốt gì, thế nhưng có thể làm cho anh phản bội phản kháng quân? Chẳng lẽ anh đã quên mất mẹ của anh là bị thực nhân quỷ làm thịt sao?

Lưu Hải nghe vậy sắc mặt đại biến, tay phải vươn vào trong ngực.

Lỵ Toa đứng bên cạnh trong mắt lóe hàn quang, xông tới bắt được tay trái Lưu Hải dùng sức vung đem Lưu Hải hung hăng ném xuống đất như vứt món đồ chơi.

Trong mắt La Thần lóe lên vẻ bi ai, rút súng chỉ vào đầu Lưu Hải chậm rãi nói:

- Vì sao phải phản bội chúng ta? Chẳng lẽ anh quên mất cừu hận của mẹ anh sao?

Trong mắt Lưu Hải thoáng hiện vẻ hung lệ, điên cuồng cười to nói:

- Ha ha ha! Tôi không quên! Đương nhiên không quên! Nhưng tôi đã không còn muốn tiếp tục cuộc sống trốn trong hầm ngầm không thấy ánh mặt trời, mỗi ngày không được ăn no, ngay nước cũng không uống đủ, nữ nhân cũng không có mấy người, tùy thời đều có thể bị tử vong!

Lưu Hải cười to điên cuồng, nhắm mắt lại:

- Tôi bán đứng các người! Tôi bán các người chính là vì muốn được ăn no, muốn uống nước tinh khiết, ngủ nữ nhân xinh đẹp nhất, để con gái của tôi có được sự giáo dụng của thượng đẳng nhân. Cuộc sống như con chuột chui rút thế này lão tử đã chịu quá đủ! Giết tôi đi! La Thần, tôi theo anh lâu như vậy, biết rõ tính tình của anh, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho tôi! Muốn giết liền giết, cho tôi thống khoái đi!

- Lên đường cho tốt!

La Thần thở dài bóp cò.

Phanh!

Đầu Lưu Hải hiện ra lỗ máu, thân thể giãy dụa sau đó bất động.

La Thần nhìn thi thể Lưu Hải trong mắt thoáng hiện bi thương, ngữ khí trầm trọng chậm rãi nói:

- Hắn tên là Lưu Hải. Trước khi phản bội vốn là huynh đệ tốt nhất trong chúng tôi, thậm chí là anh hùng. Hắn từng liều chết đột nhập vào trận địa địch nhân cứu mười ba hảo huynh đệ của chúng tôi. Hắn cũng từng chấp hành nhiệm vụ gian nan nhất, nguy hiểm nhất, tôi cũng từng được hắn cứu qua một lần. Hắn là một trong những huynh đệ mà tôi tín nhiệm nhất, nhưng thật không nghĩ tới hắn sẽ phản bội tôi!

Nhạc Trọng không chút hứng thú đối với quá khứ của La Thần đang nói:

- Tôi nghĩ rằng anh không có thời gian tiếp tục đa sầu đa cảm, trước tiên nên giải quyết những tên bên ngoài mới là việc anh nên làm hiện tại!

La Thần ảm đạm cười nhìn Ngải La Á ra lệnh:

- Anh nói rất đúng! Ngải La Á, mở toàn bộ hệ thống phòng không thứ nhất, tiêu diệt tám chiến cơ kia!

Ngay lúc tám trực thăng võ trang đang không ngừng bắn đạn đạo xuống căn cứ bên dưới, đột nhiên một mảnh đất nứt vỡ ra, từng ánh lửa chớp động, từng viên đạn đạo đối không trực tiếp bắn lên không, oanh thẳng lên tám chiếc trực thăng võ trang.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)