Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0728

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0728: Cát Hi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ái Hi Nhã thở hổn hển nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:

- Bảo vật Hi Vọng lại rơi xuống trong tay của ngươi! Ngươi chính là mầm móng hi vọng của nhân loại thời đại này hay sao?

- Mầm móng hi vọng? Nguyên lai còn có loại xưng hô này. Bỏ đi, ngươi ăn qua thịt người sao?

Nhạc Trọng cười nhẹ đem điện từ pháo đan binh chỉ vào đầu Ái Hi Nhã cười nói.

Ái Hi Nhã mở to hai mắt trừng trừng Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Đừng đem ta so sánh với những sinh vật cấp thấp kia. Ta là thành viên bộ tộc Thủy Tổ tôn quý, chuyện ăn thịt người hạ tiện như vậy chỉ có sinh vật cấp thấp mới có thể đi làm!

Nhạc Trọng hỏi Bạch Y:

- Có ý tứ! Bạch Y, có biện pháp khống chế nàng sao? Thần chiến sĩ tứ giai còn sống có tác dụng rất lớn đối với tôi!

Bạch Y lập được công lớn giúp Nhạc Trọng đánh bại bốn người Ái Hi Nhã, hắn hi vọng có thể bắt Ái Hi Nhã làm tù binh.

Bạch Y lắc đầu nói:

- Không có cách nào! Thực lực của nàng quá mạnh mẽ, trừ phi có thể tìm được bảo vật Hi Vọng Khôi Lỗi Hộp, nếu không không thể khống chế được Thần chiến sĩ tứ giai!

- Đáng tiếc! Thật có lỗi, ngươi chỉ có thể chết mà thôi!

Nhạc Trọng có chút tiếc hận liếc mắt nhìn Ái Hi Nhã, trong mắt thoáng hiện vẻ băng sương bóp cò.

Một đạo quang mang chớp động, đầu của Ái Hi Nhã nổ tung, một đoàn nguyên khí thông qua ấn ký Thần Ma hệ thống dung nhập vào cơ thể Nhạc Trọng.

- Chúc mừng ngài đạt được 40 điểm cường hóa nhanh nhẹn, điểm kỹ năng +1!

Nhạc Trọng giết chết Ái Hi Nhã xong lựa chọn cường hóa 2 điểm kỹ năng ma viêm, như vậy kỹ năng ma viêm nhị cấp của hắn đạt được trình độ cường hóa +3, uy lực nâng cao một bước.

Sau khi Ái Hi Nhã bị diệt sát, ba biến dị nhân tứ giai liên thủ công kích An Đông Ni Áo.

An Đông Ni Áo điên cuồng chống cự, chỉ chốc lát thân thể hắn đã bị ba biến dị nhân oanh đầy vết thương, cuối cùng bị tù trưởng biến dị nhân một gậy đánh chết.

Toàn bộ trực thăng võ trang, máy bay vận tải, cơ giáp chủ chiến RH2 của Thánh tộc còn lại đều hình thành một đội ngũ đi tới gần Nhạc Trọng.

- Thỉnh lập tức đầu hàng, nếu không ta trực tiếp giết chết các ngươi!

Một tin tức đột nhiên xuất hiện trong toàn bộ máy móc, cảnh cáo điều khiển viên bên trong.

- Thỉnh rời khỏi máy bay, hai tay ôm đầu!

Một chiếc trực thăng võ trang từ trên trời đáp xuống, cửa khoang mở rộng, cơ quan pháo của toàn bộ cơ giáp chủ chiến RH2 liền nhắm ngay trực thăng võ trang kia.

Bên trong trực thăng võ trang từng nhân loại chiến sĩ hai tay ôm đầu bước nhanh ra.

Sau đó trực thăng võ trang kia lại bay lên không, lơ lửng giữa không trung.

Từng tên điều khiển viên từ trong trực thăng võ trang đi ra trở thành tù binh của Nhạc Trọng.

Đột nhiên một trực thăng võ trang vừa rơi xuống đất, ba gã nam tử đi ra nhanh như liệp báo hướng Nhạc Trọng đánh tới. Nhưng ba gã nam tử vừa động vô số cơ quan pháo nổ tung, hỏa lực dày đặc lập tức đem ba nam tử xé thành dập nát.

Thấy một màn này sắc mặt những thực nhân quỷ tam giai trên những trực thăng khác đại biến, lập tức nhảy xuống phi cơ.

Cả đám thực nhân quỷ đều có được khí lực cường tráng, từ mấy chục thước cao trên không trung rơi xuống không hề bị chút tổn thương. Nhưng trong nháy mắt rơi xuống phản lực thật lớn khiến hành động của bọn hắn dừng lại trong nháy mắt.

Chỉ trong nháy mắt đó đã có vô số cơ quan pháo trực tiếp đem bọn hắn hoàn toàn bắn vỡ.

Nếu Nhạc Trọng chỉ thao túng một cơ giáp RH2 chỉ đủ đánh chết hai gã thực nhân quỷ tam giai, nhưng dưới sự thao túng của Bạch Y, không có một tên thực nhân quỷ tam giai nào thoát được.

- Thật mạnh!

Nhạc Trọng nhìn thấy những tên thực nhân quỷ tam giai bị giết chết trong lòng vui vẻ. Bạch Y điều khiển hơn hai trăm cơ giáp chủ chiến RH2 dù là cường giả tứ giai cũng có thể oanh giết, có nàng tương trợ Nhạc Trọng xem như đã có vốn liếng chiến đấu cùng bộ tộc thực nhân quỷ trên thế giới này.

Thực nhân quỷ tam giai vừa bị giết chết, nhân loại còn lại không còn người nào có gan phản kháng Nhạc Trọng. Đều ngoan ngoãn rời khỏi phi cơ, hai tay ôm đầu, gương mặt lộ vẻ hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng.

Bạch Y điều khiển mười cỗ cơ giáp RH2 hướng những tù binh kia lớn tiếng quát:

- Toàn bộ lại đây, tiến vào hai máy bay vận tải kia!

Những tù binh ngoan ngoãn tiến vào trong hai máy bay vận tải kia.

Máy bay vận tải cỡ lớn của thế giới thứ hai này bất đồng với địa cầu, bởi vì cần bốc xếp cùng vận chuyển cơ giáp RH2 đi khắp nơi trấn áp phiến loạn nhân loại, những máy bay vận tải cỡ lớn luôn có ba cánh quạt lớn, lúc cần thiết có thể sử dụng như trực thăng võ trang tiến hành lên thẳng.

Những tù binh tiến vào trong máy bay vận tải, máy bay trực tiếp bay lên bầu trời.

Nhạc Trọng nhìn những tù binh biến mất trong máy bay, trong lòng nới lỏng, quay đầu nhìn sang một bên.

Chỉ thấy bị An Đông Ni Áo bị ba biến dị nhân tứ giai công kích, cuối cùng bị tù trưởng biến dị tứ giai dùng một gậy đánh nổ đầu.

Sau khi xử lý An Đông Ni Áo, ba biến dị nhân tứ giai dùng ánh mắt băng sương nhìn lên Nhạc Trọng đứng xa xa, bên cạnh họ tràn ngập biến dị nhân.

Nhạc Trọng nhìn ba biến dị nhân tứ giai trong lòng đề cao cảnh giác, mỉm cười hỏi:

- Chào các vị! Tôi là Nhạc Trọng, xin hỏi các vị làm sao xưng hô?

Căn cứ theo lời của Lôi Địch Tư, những biến dị nhân tứ giai đã có được trí tuệ của nhân loại, như vậy có thể trao đổi lẫn nhau.

Tù trưởng biến dị nhân lên tiếng nói:

- Tôi là Sa Ba, thủ lĩnh phòng thí nghiệm số 5!

Biến dị nhân nữ tính xinh đẹp dùng đôi mắt sắc bén như loài báo nhìn chằm chằm Nhạc Trọng khiến lòng hắn phát lạnh, nói:

- Cát Hi!

Biến dị nhân toàn thân mọc đầy bướu thịt dữ tợn cười nói:

- Kiệt kiệt...tôi là Cát Diệt! Tiểu tử nhân loại, thịt của cậu thoạt nhìn ăn thật ngon đi, kiệt kiệt...

- Thật cao hứng có thể nhận thức các vị!

Sắc mặt Nhạc Trọng không thay đổi mỉm cười hỏi:

- Sa Ba tiên sinh, Lôi Địch Tư tiên sinh đã đem mọi chuyện đều nói với ngài rồi chứ?

Sa Ba lạnh lùng nói:

- Chuyện của cậu hắn đã nói cho tôi biết. Nhưng nếu muốn tôi phục tùng cậu, trừ phi cậu mạnh hơn tôi, nếu không thì đừng mong tôi đồng ý!

Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:

- Tôi muốn xây dựng một khu tụ tập cho nhân loại ở trong địa phương có con sông tại phế khu, không biết ý của ngài như thế nào?

Ở khu vực này, biến dị nhân chính là bá chủ, nếu Nhạc Trọng muốn cắm rễ bên trong phế khu Cổ Thác, nhất định phải dựa vào biến dị nhân nơi này. Nếu không người của hắn vừa đi vào phế khu sẽ bị biến dị nhân giết chết sạch sẽ.

Bên trong phế khu Cổ Thác có nguồn nước tinh khiết, ở thế giới này chính là của cải quý giá nhất, không ít người từng đánh qua chủ ý giống như Nhạc Trọng, nhưng cuối cùng bọn hắn đều biến thành thực vật trong miệng biến dị nhân.

Sa Ba trầm mặc một thoáng nói:

- Có thể! Chỉ cần người của cậu không tùy tiện rời khỏi màn cách ly là được. Tôi nói rõ trước, nếu người của cậu đi qua màn cách ly, có chết cũng đừng trách tôi!

*****

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ vui mừng cảm tạ:

- Cám ơn!

Có lời hứa hẹn của Sa Ba, Nhạc Trọng có thể xây dựng một trụ sở bên trong phế khu này, rốt cục không cần tiếp tục ưu sầu vì nguồn nước lẫn thực vật. Hơn nữa nguồn nước tinh khiết nơi này còn có thể xem như hàng hóa bán ra ngoài kiếm được tiền.

Nếu đã đạt tới mục đích Nhạc Trọng cũng không cần tiếp tục lưu luyến:

- Như vậy tôi cáo từ trước!

Lúc này Nhạc Trọng đi vào phế khu Cổ Thác chẳng những lấy được bảo vật Hi Vọng, còn thuận tiện thu được hơn hai trăm cơ giáp chủ chiến RH2, mấy chục trực thăng võ trang cùng gần trăm máy bay vận tải, thực lực của hắn đã biến hóa nghiêng trời lệch đất. Chỉ bằng vào lực lượng võ trang này, Nhạc Trọng có đủ tin tưởng có thể trực tiếp gồm thâu phản kháng quân.

- Chờ một chút!

Ngay lúc Nhạc Trọng định rời đi, Cát Hi đột nhiên mở miệng nói.

Trong lòng Nhạc Trọng cả kinh, cơ thể căng thẳng, hắn quay đầu nhìn Cát Hi mỉm cười nói:

- Cát Hi tiểu thư, xin hỏi cô có chuyện gì không?

- Tôi đi với anh!

Cát Hi thoáng khựng lại, trong mắt chợt hiện vẻ hi vọng nói:

- Tôi muốn biết một chút về thế giới nhân loại!

Cát Diệt cũng dữ tợn cười nói:

- Tôi cũng đi theo cậu. Tôi muốn nhìn xem thế giới nhân loại một chút, ở trong phế khu chết tiệt này, ngoại trừ biến dị nhân vẫn là biến dị nhân. Tôi chán ghét cùng những sinh vật không có đầu óc kia ở chung lắm rồi!

Nhạc Trọng có chút khó xử uyển chuyển nói:

- Cát Hi tiểu thư, Cát Diệt tiên sinh, xã hội nhân loại cũng không tốt đẹp như trong sự tưởng tượng của hai vị. Có lẽ họ đối với hình tượng của hai vị có chút bài xích...

Cát Hi còn đỡ hơn một chút, tuy rằng tay chân đều giống như những lưỡi đao sắc bén nhưng dù sao bề ngoài lại là một đại mỹ nữ, dáng người khêu gợi, làn da tản ra kim loại sáng bóng. Mà toàn thân Cát Diệt lại đầy bướu thịt, tướng mạo dữ tợn vặn vẹo, cực kỳ khủng bố. Nếu như họ đi ra thế giới loài người nhất định sẽ bị người bài xích.

- Anh không cần lo lắng, tôi tự có biện pháp!

Cát Hi lạnh lùng nói một câu, đuôi của nàng cuộn lên eo, móng vuốt sắc bén trên hai tay lui vào trong cánh tay. Thân hình nàng chợt lóe nhảy vào một căn phòng, không bao lâu sau đã mặc một bộ quần áo bó sát màu bạc cùng đeo bao tay màu bạc đi ra.

Trải qua hóa trang, nhìn Cát Hi thật giống như một mỹ nữ nhân loại gợi cảm xinh đẹp tuyệt luân, chỉ cần nàng không cởi quần áo thật không ai nhìn ra được thân phận của nàng.

Cát Diệt cười hắc hắc, thân thể vặn vẹo, toàn bộ bướu thịt đều co rụt vào nội thể, toàn bộ nanh vuốt cũng biến mất, biến thành một nam nhân có tướng mạo bình thường.

Sau khi Cát Diệt biến thân đi nhanh về hướng Nhạc Trọng:

- Trong hình thái này tôi chỉ có thể phát huy sáu thành sức chiến đấu. Nhưng Thần chiến sĩ tam giai tôi đều dễ dàng bóp chết. Đi lại bên ngoài đã đầy đủ rồi! Tiểu tử, chúng ta đi thôi!

- Được!

Sắc mặt Nhạc Trọng liên tục biến đổi cuối cùng lựa chọn tiếp nhận Cát Diệt cùng Cát Hi đi theo.

Sa Ba yên lặng nhìn bọn họ rời đi, quay đầu chui vào trong phế khu, vô số biến dị nhân cũng theo hắn chui vào tận sâu trong phế khu Cổ Thác kia.

Bên trên cánh đồng hoang vu, Địch Na vác một bộ trang bị nặng 20kg điên cuồng chạy băng băng, mồ hôi tuôn ướt đẫm, đem quần áo của nàng sũng nước. Nàng đã chạy suốt 20km, thân thể đã mỏi mệt tới cực điểm, nhưng nàng vẫn không buông bỏ, thở hổn hển tiếp tục huấn luyện.

Tại một tảng đá cách Địch Na chừng 200m, mấy chục nam nữ ngồi dưới đất há mồm thở dốc, vẻ mặt phức tạp nhìn Địch Na. Trên sân huấn luyện cũng chỉ còn một mình nàng tiếp tục chạy.

Tiêu Lan nhìn Địch Na, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp nói:

- Nàng thật lợi hại!

Khổng Thúy Vân có chút ghen tỵ nói:

- Hừ! Lợi hại như thế nào, còn không phải Nhạc Trọng cho nàng dùng tễ thuốc tiến hóa mà có sao. Nàng chỉ là thức tỉnh kỹ năng tốt hơn chúng ta một chút mà thôi!

Tiêu Lan nhìn Khổng Thúy Vân nhưng không nói thêm lời gì. Tuy rằng Địch Na thức tỉnh kỹ năng mạnh hơn hai nàng, nhưng cố gắng của Địch Na cũng gấp ba lần các nàng. Khổng Thúy Vân dù sao là bạn học của Tiêu Lan, nàng cũng không muốn cãi nhau với Khổng Thúy Vân.

- Có người! Có người đến đây! Địch tập kích! Địch tập kích!

Địch na đang chạy, đột nhiên ánh mắt của nàng chợt lóe hào quang, lớn tiếng thét to.

Nghe được tiếng thét chói tai của Địch Na, sắc mặt mọi người đại biến, vội vàng chạy về trụ sở dưới đất.

Bên trong trụ sở vang dội thanh âm cảnh báo, mọi người nhanh chóng quay về cương vị chiến đấu của mình.

Từ phương xa năm chiếc thiết giáp mang theo bụi mù cuồn cuộn chạy nhanh tới, không bao lâu đã dừng bên ngoài căn cứ.

Bên trong năm chiếc xe đi xuống hai mươi người, người cầm đầu là một nam tử trung niên tóc xám mắt xanh, dáng người khôi ngô, sống lưng thẳng tắp.

Nam tử trung niên tràn ngập vẻ uy nghiêm quát:

- Tôi là Kiệt Tư, gọi La Thần mở cửa!

- Kiệt Tư? Là bộ trưởng Kiệt Tư!

- Bộ trưởng Kiệt Tư tới đây...

Chứng kiến nam tử trung niên kia, thành viên phản kháng quân dưới căn cứ sắc mặt đại biến, lâm vào bối rối.

Quang Thú Kiệt Tư chính là thống lĩnh phản kháng quân tại đông bộ, cũng là một thành viên trong ủy ban. Trước khi La Thần đến nhờ vả Nhạc Trọng, lãnh đạo trực tiếp của hắn chính là Kiệt Tư.

Uy vọng của Kiệt Tư cực cao tại đông bộ phản kháng quân, bởi vậy vừa thấy hắn xuất hiện rất nhiều thành viên phản kháng quân liền lâm vào trong dao động.

La Thần nhìn thấy Kiệt Tư, trong mắt hiện lên dị quang:

- Kiệt Tư, thật không ngờ chính hắn đến đây!

Trong mắt Ngải La Á hiện lên vẻ dò hỏi:

- Cần giết hắn sao? Vận dụng toàn bộ lực lượng của chúng ta hẳn là có cơ hội giết chết hắn!

Đối với Ngải La Á mà nói, vô luận là người nào cũng không trọng yếu bằng La Thần, chỉ cần là người uy hiếp tới La Thần, nàng sẽ giết chết đối phương.

- Không được! Kiệt Tư là một trưởng bối đáng giá tôi tôn kính. Hắn cống hiến thật nhiều lực lượng cho phản kháng quân, tôi tôn kính hắn. Hơn nữa hắn là Thần chiến sĩ tam giai, dù chúng ta vận dụng toàn bộ lực lượng cũng chưa chắc có thể giết chết hắn, ngược lại sẽ chọc giận hắn. Tôi đi nói chuyện với hắn, nếu hắn nguyện ý gia nhập chúng ta, lực lượng của chúng ta sẽ tăng lên gấp đôi!

La Thần cự tuyệt đề nghị của Ngải La Á đi nhanh ra bên ngoài.

Ngải La Á cắn răng đi theo sau hắn.

Cửa căn cứ mở ra, nhóm người Kiệt Tư dễ dàng đi vào trong căn cứ.

Bên trong một phòng khách, nhóm người Kiệt Tư gặp được La Thần cùng Ngải La Á, cả phòng khách cũng chỉ có hai người bọn họ.

Kiệt Tư là Thần chiến sĩ tam giai, cả căn cứ không ai là đối thủ của hắn, bởi vậy La Thần cũng không sắp xếp chiến sĩ khác ở nơi này.

Kiệt Tư nhìn La Thần sắc mặt trầm xuống nghiêm mặt quát hỏi:

- La Thần, vì sao phải phản bội phản kháng quân? Chẳng lẽ anh đã quên lời thề lúc gia nhập phản kháng quân hay sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)