Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0743

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0743: Tổng bộ quân kháng chiến!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cút ngay!

Một vị trung niên nam tử điên cuồng lao về phía trước, đột nhiên có một tiểu cô nương xuất hiện trước mắt hắn, hai mắt hắn đỏ rực, đưa tay đẩy bé gái ra.

Cô bé kia tựa như cũng muốn tránh nhưng lại quá chậm, liền bị vị trung niên kia đẩy ra trên mặt đất, trong đôi mắt đen đó đã hiện lên một tia tuyệt vọng.

Một con quỷ phóng xạ, bên mép còn dính óc trắng lao thẳng tới phía bé gái kia, nó vươn móng nhắm thẳng tới đầu cô bé mà chụp, chỉ cần bị móng vuốt của nó chụp được, thì đầu của cô bé tuyệt đối sẽ bị đánh cho nổ tan tành.

Ngay trong khi nguy cơ bừng bừng như vậy, một ánh đao lạnh lùng lóe lên, cái đầu của con quỷ phóng xạ kia bị chém luôn thành hai đoạn, vô số dịch màu đen bắn thẳng tới bốn phía.

- Đám phóng xạ quỷ này đúng là phiền phức!

Cùng với thanh âm của Nhạc Trọng vang lên, một đạo ma viêm trực tiếp phóng ra, đem đám dịch đen kia đốt hết sạch sẽ, biến thành một đám độc yên bay lên bầu trời.

Nhạc Trọng cũng xuất hiện trước người tiểu cô nương, nhìn đám quỷ phóng xạ kia mà cau mày. Loại quỷ phóng xạ này là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy, chẳng qua lúc trước cũng đã nghe Jess nói qua vè một ít đặc điểm của đám quái vật này,

Quỷ phóng xạ và những quái vật khác có chút khác nhau, trong thân thể bọn chúng toàn là nộc độc mang tính ăn mòn, chỉ cần thân thể bọn chúng bị phát nát thì đám dịch chất từ trong cơ thể bọn chúng sẽ bắn ra. Đám dịch chất kia có tính ăn mòn cực cao, chỉ cần bị nhiễm phải thì coi như là tứ giai Thần chiến sĩ cũng sẽ bị biến thành quái vật. Đây chính là một trong những thứ độc nhất trong thế giới này.

Đối phó với cái đám phóng xạ quỷ này thì tốt nhất nên dùng người máy RH2 có trang bị vũ khí từ xa để giải quyết hết bọn chúng.

Nhạc Trọng nhìn đám quỷ phóng xạ vẫn đanh điên cuồng đuổi theo nhân loại kia, tiện tay bắn ra một viên hỏa cầu, từng viên từng viên liên tiếp tạc lên người đám quỷ phóng xạ đó, hỏa diễm bạo tạc, đem đám quỷ phóng xạ kia hoàn toàn nuốt chửng.

Chỉ là trong nháy mắt, hơn hai mươi con phóng xạ quỷ đã bị Nhạc Trọng đánh nát thân thể, từng tia sinh mệnh nguyên lực thông qua Thần Ma hệ thống mà được hút vào trong người hắn.

Làm xong tất cả, hắn quay người nhìn về phía tiểu cô nương kia.

Nhạc Trọng mới quay đầu lại thì tiểu cô nương đã đáp ngay:

- Ta không có sao, ta vẫn rất tốt.

- Chả lẽ nó có được năng lực Độc Tâm thuật sao? Có khả năng này sao?

Nhạc Trọng sửng sốt, tỉ mỉ quan sát tiểu cô nương đang đứng trước mặt hắn.

Vị tiểu cô nương trước mắt hắn có một mái tóc ngắn màu lam, hai nhãn đồng một đen một trắng, tuy trên người vừa bẩn lại bốc mùi, nhưng có thể thấy được ngũ quan vô cùng tinh xảo, duy nhất tiếc nuối một điều đó là trên mặt cô bé không có một chút biểu tình gì, cũng không hề có một tia tức giận này nào, cho dù là bị người bị ta chơi xấu đi chăng nữa.

Tron mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia tiếc hận, những tiểu cô nương bị kẻ khác chơi đùa như thế này vô cùng nhiều. Một khi mà rơi vào tay đám biến thái kia, thì một tiểu cô nương xinh đẹp như thế cũng sẽ bị tàn phá tới mức tàn tạ mất thôi.

Tiểu cô nương đưa ánh mắt đẹp tuyệt nhưng lại không có chút sinh cơ nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Ta thực đúng là có được năng lực độc tâm thuật, nhưng ta chưa bi người ta chơi đùa, cái đồ hạ lưu nhà ngươi!

Nhạc Trọng nghe vậy liền cả kinh, hắn chẳng nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào tiểu loli mang dòng máu hỗn huyết kia mà thầm nghĩ:

- Độc tâm thuật ư! Ngươi hóa ra lại có được độc tâm thuật! Nếu thế ta hỏi ngươi, ta đang nghĩ gì ngươi có thể biết được sao? Ngươi tên là gì?

Tiểu cô nương đưa đôi mắt không có một chút sinh cơ nào nhìn hắn mà lạnh lùng nói:

- Đương nhiên là biết! Tên ta là Phỉ Hi Ni A, là Hoa kiều ở Mỹ, bản thân có năng lực độc tâm thuật.

- Giỏi lắm!

Nhạc Trọng nhìn Phi Hi Ni A không hề che giấu đi sự vui mừng điên cuồng bản thân, cũng không đề ý tới sự bẩn thỉu mà ôm con bé lên:

- Giỏi lắm! Không nghĩ tới ở nơi này mà ta còn có thể tìm được bảo bối như thế.

Phỉ Hi Ni A nhìn Nhạc Trọng đang mừng rỡ như điên mà hiện lên một chút tự ti:

- Bảo bối? Ta là bảo bối ư? Ngươi không sợ ta sao? Ta có thể tùy lúc tùy nơi nhìn trộm nội tâm của ngươi, ngay cả cha mẹ, ông nội, thầy giáo, bạn học đều cảm thấy ghét một con quái vật như ta.

Bởi vì có năng lực nhìn thấu nội tâm người khác, giai đình nàng vì thế mà tan vỡ, bạn học thầy giáo cũng ghét nàng vô cùng, không muốn tới gần, vì sợ hãi nàng ta nhìn thấy được nội tâm ghê tởm của họ.

Trong lòng mỗi một người luôn có những điều ghê tởm tồn tại, mà mọi người luôn sợ hãi bị nhìn thấu những góc khuất trong tâm hồn đó. Cho dù là vợ chồng với nhau, thì cũng có lúc muốn ẩn giấu bí mật mà không muốn ai khác biết. Nhưng Phỉ Hi Ni Á có thể nhìn thấy bí mật của bọn họ, cho nên hẳn là bị bọn họ chán ghét rồi.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm với Phỉ Hi Ni Á, ánh mắt nóng rực:

- Phỉ Hi Ni Á, đó là vì ngươi không biết sử dụng lực lượng của mình. Ta không sợ ngươi, cho dù bị nhìn trộm cũng không sao. Từ giờ trở đi ngươi sẽ là trân bảo của ta, ta sẽ dạy ngươi làm sao có thể dùng lực lượng bản thân, đồng thời nắm lấy nó. Ngươi chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của ta, chỉ có thể phục tùng ta, đổi lại, ta sẽ vĩnh viễn không vứt bỏ ngươi, thế nào?

Dị năng đọc tâm thuật kia thực sự là rất hi hữu, là thứ trân quý vô cùng, từ trong miệng Phỉ Hi Ni A, hắn biết nàng là ở trước khi mạt thế có được năng lực này, những người như thế này đều là thiên chi kiêu tử, là thiên tài trong thiên tài, là chỗ dựa và là sự phấn đấu không ngừng mà Nhạc Trọng cần có để càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

Nhạc Trọng kinh qua bao nhiêu chiến đấu, sinh tử vô số, nhờ vào Thần Ma hệ thống, từng bước từng bước mà mạnh mẽ tới bậc này. Khi hắn thức tỉnh trở thành tiến hóa giả cũng là nhờ đại lượng thiên tài địa bảo, chứ hắn cũng không phải là thiên tài nghịch thiên, chỉ là một người nỗ lực không ngừng mà thôi. Nhưng như vậy thì hắn cũng sẽ không coi thường bất luận một tên thiên tài nào, hắn chỉ biết nỗ lực nắm lấy toàn bộ thiên tài trong tay, như thế hắn mới có thể mạnh mẽ hơn nữa.

Trong mắt Phỉ Hi Ni Á hiện lên một tia cảm động, còn chưa có ai đối với nàng như vậy, bởi vì nàng có năng lực này cho nên chỉ nhận được sự bài xích và khi dễ của người khác.

Trên thực tế nếu không phải Nhạc Trọng là một thủ lĩnh của một thế lực lớn, bản thân hắn lại có thực lực mạnh mẽ, nếu đổi lại là hắn trước mạt thế, thì cũng không chủ cận tới gần Phỉ Ni Hi Á làm gì, dù sao trong lòng hắn cũng có những chỗ đen tối. Nhưng giờ hắn có địa vị với thực lực khác xa khi xưa, , cho nên độ lớn vấn đề và góc nhìn vấn đề đối với hắn cũng đã thay đổi, hắn coi Phỉ Hi Ni Á quả là một bảo bối rồi.

*****

Phỉ Hi Ni Á nhìn chắm chằm vào hắn rồi hỏi:

- Nếu như ta không đáp ứng thì sao đây?

Nhạc Trọng nhìn Phỉ Hi Ni Á không hề che giấu chút nào, thoải mái nói:

- Ta sẽ nhốt ngươi lại, sau đó thuyết phục, nếu như ngươi vẫn cự tuyệt, ta sẽ giết ngươi, hoặc biến ngươi thành khôi lỗi. Lực lượng của ngươi quả là quá mức nguy hiểm và quý hiếm, nếu như ta không thể nắm được trong tay, vậy chỉ có thể hủy diệt đi mà thôi. Ngươi có độc tâm thuật, cho nên ta cũng không dấu ngươi cái gì hết. Tất cả đều là nói thực, ta cũng không phải là người tốt gì đâu! À, tên của ta gọi là Nhạc Trọng.

Phi Hi Ni Á có năng lực độc tâm, cho nên Nhạc Trọng có nói dối gì thì cũng không giấu được, cho nên hắn cũng không cần phải giấu làm gì.

Phỉ Hi Ni Á tựa như một con mèo con, cuộn người lại ôm chặt lấy Nhạc Trọng:

- Được! Ta nguyện ý đi theo ngươi, để toàn bộ năng lực của ta cho ngươi sử dụng, chẳng qua đổi lại là ngươi không được bỏ ta, phải ôm lấy ta để cho ta cảm nhận được sự ấm áp của ngươi.

Trên mặt Nhạc Trọng đầy vẻ vui cười ôm lấy Phỉ Hi Ni Á:

- Được! Chốc nữa qua bên kia cho ngươi tắm rửa sạch sẽ nha!

Năng lực độc tâm của Phỉ Hi Ni Á có tác dụng rất to lớn, mà trọng yếu nhất đó chính là nàng có thể giúp Nhạc Trọng thanh trừ những tên phản đồ, gian tế ở bên trong đội ngũ.

Một pháo đài vẫn luôn dễ bị phá từ bên trong ra, dưới trướng hắn có đến hơn mười vạn bộ hạ, nhưng đám đó có thực là một lòng đối với hắn, trong đó còn có không ít kẻ vì sợ hãi uy thế của Nhạc Trọng mà ẩn núp, chỉ chờ cho hắn một kích trí mạng mà thôi.

Có sự giúp đỡ của Phỉ Ni Hi Á, Nhạc Trọng có thể đem toàn bộ phản đồ giải quyết ngay một lượt, gian tế cũng có thể quét sạch, hơn nữa có thể nắm giữ được tư tưởng của bộ hạ,

Năng lực độc tâm kia chính là năng lực mà mỗi một thượng vị giả muốn có được, vì với nó họ có thể tìm ra được kẻ nào chân thành, kẻ nào trong tâm có quỷ.

Nhạc Trọng hiện tại có rất nhiều vị trí cần phải có người lòng trung thành đảm nhiệm chứ không phải là người có năng lực nhất. Bởi những kẻ có năng lực thì luôn có dã tâm bừng bừng, nếu như hắn mà giao quyền lực cho đám đó, chỉ sợ khi hắn quay về được căn cứ thì chủ nhân cũng có thể thay được rồi.

Đám người Jess cũng đi tới, thấy được Phỉ Hi Ni Á đang nắm trong lòng Nhạc Trọng thì hiện lên một tia cổ quái:

- Thủ lĩnh, đây là ai?

Phỉ Hi Ni Á cuộn mình như một con mèo nhỏ trong lòng Nhạc Trọng đột nhiên nói:

- Nhạc Trọng ca ca, hắn hi vọng trong lòng ca không nên trầm mê nữ sắc, cho dù có chơi nữ nhân thì nên là thiếu nữ bình thường, mà không phải chơi đùa trẻ em. Hắn nghĩ ca ca là loli khống đó, nhưng hắn vẫn luôn chân thành với ca, hắn nhất định phụ tá ca để ca trở thành cứu thế chủ.

Jess nghe như vậy tựa như là trời nổ sét vậy, sắc mặt trắng nhợt, tựa như bị dọa tới mức lùi về sau vài bước, cho dù là ai đột nhiên bị đọc ra những trong tâm thì cũng không dễ chịu.

Phỉ Hi Ni Á xoay đầu, đưa ánh mắt nhìn về phía Liễu Y Thần rồi nói tiếp:

- Còn vị nữ nhân được gọi là Liễu Y Thần này thì thích Nhạc Trọng ca ca. Nàng ta hi vọng khi hai người làm chuyện đó thì ca sẽ dùng roi quật nàng, dùng chân giẫm lên người nàng, thỏa thích chà đạp tôn nghiêm của nàng ta. Nàng ta tuy biểu hiện ra được bản thân là mỹ nữ kiều dáng nữ vương. Náng khát vọng bị cường giả như ca ca chà đạp, chinh phục, nàng đối với ca ca cũng rất thật tâm.

Liễu Y Thần đột nhiên cảm thấy mặt nàng đỏ hẳn lên, cảm giác như có vô số kim đâm thẳng vào thân người nàng. Nàng tuy vẫn mặc y phục trên người, thế nhưng lại tựa như bị người ta nhìn xuyên qua toàn bộ vậy, tuy cảm thấy thẹn trong lòng, những cũng có chút vui sướng.

Từng ánh mắt kỳ dị cũng chiếu lên người Liễu Y Thần, những vị chiến sĩ kia thật không ngờ rằng một vị nữ vương cao quý như Liễu Y Thần lại có thể một tính cách quái dị như thế.

Phi Hi Ni Á xoay người nhìn về phía Enie:

- Vị nữ nhân Enie này thì muốn dùng thân thể ban đổi lực lượng từ ca để khiến cho nàng ta cường đại hơn. Tuy nàng ta cũng có sự kính nể với ca ca, nhưng chuyện dùng thân thể để nhận được sự che chở cũng không hề do dự gì. Nàng ta muốn được sống như một lĩnh chủ phu nhân, một nữ nhân hư vinh. Chẳng qua thân thể nàng ta vô cùng mềm dẻo cho nên có thể bày ra đủ loại tư thế, đây là sự tự tin của nàng ta.

Enie với khuôn mặt xinh đẹp, vóc dáng kiểu loli, thét lớn lên:

- Đừng nói nữa! Đừng nói nữa! Ngươi là ác ma, ác ma...

Phỉ Hi Ni Á lại đưa ánh mắt nhìn về phía Tề Thanh Nhi:

- Người này thì kính nể ca ca muôn phần, cũng không có dục vọng tranh đoạt quyền lực. nàng ta chỉ là sự kính nể của người thường với cường giả, nhưng nếu ca muốn thân thể của nàng ta thì nàng ta cũng không cự tuyệt, vì ở thế giới này ái tình và thích cũng không quan hệ. đây chỉ là một nữ nhân không có nhiều dục vọng.

Tề Thanh Nhi nhàn nhạt liếc nhìn Phỉ Hi Ni Á, không nói gì cả.

Tứ đại hoa khôi của Thanh Trượng thành thì có ba người theo Nhạc Trọng tiến tới tổng bộ quân kháng chiến, trong đó Liễu Y Thần, Tề Thanh Nhi là do hắn chỉ định đi cùng, còn Enie thì vẫn quấn lấy hắn không thôi.

Hiện giờ Jess với ba người bọn đều bị nói ra những điều thầm kín trong lòng, nhìn không được lui lại về sau, nhìn Phỉ Hi Ni Á trong lòng Nhạc Trọng mà tràn đầy sự sợ hãi. Trọng mắt bọn họ thì Phỉ Hi Ni Á còn đáng sợ hơn cả ác ma, bởi trong lòng bọn họ có bất cứ tâm tư gì thì cũng không thể tránh được nàng ta.

Nhạc Trọng nhìn Enie lạnh giọng nói:

- Hóa ra là thế, năng lực bản thân của Phi Hỉ Ni Á là độc tâm, cho nên giờ nàng là nữ nhân của ta, cũng là bảo vật của ta, Enie, mau xin lỗi Phỉ Hi Ni Á đi.

Âm thanh Nhạc Trọng lạnh lùng, trong lòng Enie sinh ra một cỗ sợ hãi không biết tên, có chút không tình nguyện hướng về Phỉ Hi Ni Á:

- Xin lỗi, Phỉ Hi Ni Á, tôi không nên nói như vậy!

Lời nói vừa ra, hai hàng nước mắt ủy khuất chảy xuống.

Nhạc Trọng sờ sờ đầu Phỉ Hi Ni Á rồi mỉm cười nói:

- Chính ra em cũng sai nhé, không nên nói hết những thứ ở trong lòng người ta cho bọn họ biết, vì như thế đối phương cũng sẽ không thể nào chịu được, Từ này về sau có nhìn thấy được gì, thì cũng không nên nói ra, ngoại trừ gặp phải phản đồ hay gian tế nha.

Năng lực độc tâm cũng cô cùng mạnh mẽ, chỉ là Phỉ Hi Ni Á quá nhỏ tuổi để có thể hiểu chuyện, tuy chưa thể thành thạo nắm giữ năng lực này, chỉ cần có người hướng dẫn cho nàng, thì nàng có thể phát huy được thực lực chân chính của bản thân nhờ năng lực mạnh mẽ này.

Phi Hi Ni Á trong lòng Nhạc Trọng khẽ gật đầu:

- Được a!

Còn Enie chỉ có thể đố kị và ước ao mà nhìn Phỉ Hi Ni Á đang cuộn mình trong lòng Nhạc Trọng, nàng ta cũng muốn nhận được sự sủng ái của Nhạc Trọng, trở thành một người cao quý.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)