Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0770

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0770: Trốn chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Vâng! Khủng Vị Tiên đại nhân, tôi nhất định sẽ bắt được bọn chúng, xin ngài hãy yên tâm.

Tên Long tướng cấp thấp Khủng Hùng Phong cung kính trả lời, sau đó mang theo hai mươi người khủng long cưỡi thằn lằn có cánh bay về phương hướng đám người Nhạc Trọng xuất hiện.

Khủng Hùng Phong rời đi, tầm nhìn của Khủng Vị Tiên dừng lại trong ngục giam Đặc Mỗ Long, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng:

- Ngục giam Đặc Mỗ Long phát sinh chuyện như vậy, phiền toái của ta sợ là không nhỏ rồi.

- Làm sao bây giờ?

Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh đang từ trên không trung rơi nhanh xuống, sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn có đôi cánh Ám Phong, có thể tự do bay lượn ở trong không trung, nhưng một khi Tiểu Thanh từ trên cao như vậy ngã xuống, tuyệt đối là sẽ ngã chết.

Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn, cơ thể cũng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng thân thể của nó lại quá nặng, từ trên cao mấy trăm mét rơi thẳng xuống, đừng nói là thú biến dị cấp bốn, cho dù là thú biến dị cấp năm cũng sẽ ngã chết mất.

- Cứu mạng! Tôi không muốn chết!! Tôi còn chưa yêu ai qua, tôi tuyệt đối chưa muốn chết a!!

Đúng lúc này, bên tay phải Nhạc Trọng truyền đến tiếng gào thét khóc lóc của Tôn Lan Lan.

Tôn Lan Lan tuy rằng là thần tượng, nhưng cô vẫn là một cô gái bình thường có lòng hư vinh, có chút ích kỉ, cũng biết sợ hãi cái chết. Lúc này từ trên cao hơn mấy trăm mét rơi thẳng xuống dưới cũng khiến cho cô sợ hãi khóc lớn tiếng rồi.

Sắc mặt của Hàn Sắc cũng trắng bệch, cắn chặt môi, cơ thể vì sợ hãi mà phát run. Cô là một cô gái kiên cường, nhưng khi đối mặt với cái chết, cô cũng như người bình thường sợ hãi không thôi. Trên thực tế, người không sợ cái chết có rất ít.

Trong lòng Nhạc Trọng phiền muộn, tức giận quát:

- Câm miệng!! Im lặng một chút! Có tôi ở đây thì các cô không chết đâu mà lo!!

Bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy, Tôn Lan Lan lập tức lấy tay bịt chặt miệng mình, nhưng nước mắt sợ hãi vẫn như cũ không ngừng chảy xuống. Cô nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, hy vọng hắn lại lần nữa sáng tạo ra kỳ tích.

Trong lòng Nhạc Trọng vừa động, đôi cánh Ám Phong sau lưng xuất hiện, từng cơn lốc thổi ngang qua, khiến cho bốn người bọn họ lướt đi trong không trung.

Nhìn chính mình có thể trôi nổi ở trong không trung, vẻ sợ hãi trong mắt Tôn Lan Lan và Hàn Sắc mới biến mất, thay vào là vẻ vô cùng vui sướng, các cô rốt cuộc cũng có thể sống sót.

Nhạc Trọng hóa thành một cơn gió nhanh chóng tiếp cận Tiểu Thanh. Hắn phát động kỹ năng điều khiển trọng lực, một luồng sóng trọng lực bao phủ quanh người Tiểu Thanh, khiến cho cân nặng của nó tạm thời giảm xuống năm lần.

Nhưng cho dù là khiến cân nặng của Tiểu Thanh giảm xuống năm lần thì Nhạc Trọng cũng không dám chắc Tiểu Thanh có thể sống sót.

Làm một thú biến dị loại cự thú, Tiểu Thanh có được quái lực khủng bố, tốc độ siêu nhân, nanh vuốt sắc bén, đồng thời còn có được cân nặng kinh người. Cho dù là có trọng lực giảm bớt cân nặng năm lần, nó từ trên cao mấy trăm mét ngã xuống vẫn như cũ dữ nhiều lành ít.

Ngay trong chớp mắt Tiểu Thanh sắp rơi xuống, nó dùng hết toàn lực phát động căn nguyên lực lần nữa, từng cơn lốc thổi qua, triệt tiêu tốc độ rơi xuống của nó.

Cơn lốc biến mất, Tiểu Thanh cũng đã rơi xuống mặt đất, đại lượng máu tươi nhuộm đỏ cây cối xung quanh.

Nhạc Trọng cũng ôm Tôn Lan Lan và Hàn Sắc rơi xuống bên cạnh Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn sẽ có được sức mạnh khôi phục khủng bố. Lúc này miệng vết thương thật lớn bị mũi tên nổ tung tạo nên kia đã khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy, vô số thịt, răng sinh trưởng, máu tươi cũng đã ngừng chảy rồi.

- Năng lực khôi phục rất mạnh, nhưng dù là vậy thì nó muốn khôi phục hoàn toàn cũng cần ít nhất là một ngày.

Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh không ngừng khôi phục cơ thể của mình, trong lòng an tâm một chút. Nhưng hắn cũng biết rất rõ, thương thế của Tiểu Thanh tuyệt đối không phải nhanh chóng thì có thể khôi phục được.

Xương cột sống bị bắn đứt, đây cũng coi như là một vết thương nặng đối với thú biến dị cấp bốn, ít nhất cũng cần một ngày mới có thể khôi phục lại. Trong khoảng thời gian này, đừng nói là chiến đấu, cho dù là di chuyển nó cũng khiến cho nó vô cùng đau đớn.

Nhạc Trọng đi đến trước mặt Tiểu Thanh, xoa xoa đầu nó, vẻ mặt xin lỗi nói:

- Xin lỗi, khiến mày bị thương nặng như vậy!

Tiểu Thanh là thú biến dị đầu tiên và Nhạc Trọng thu phục được, vẫn tùy tùng hắn nam chinh bắc chiến. Hắn cũng đã xem Tiểu Thanh như là một chiến hữu thân mật của mình. Bây giờ Tiểu Thanh lại vì hắn mà trọng thương như vậy, trong lòng hắn cũng vô cùng khó chịu.

Tiểu Thanh dùng đầu cọ cọ Nhạc Trọng, giống như một đứa trẻ nhỏ phát ra một tiếng kêu thê lương đau đớn, giống như là đang nói mình đau đớn cỡ nào vậy.

Nhạc Trọng lật tay lên, miếng tinh hạch cấp năm lấy được trong ngục băng liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn đưa miếng tinh hạch cấp năm đó đến trước mặt Tiểu Thanh.

Trong mắt Tiểu Thanh hiện lên vẻ vui mừng, há miệng một ngụm nuốt chửng miếng tinh hạch cấp năm kia.

Miếng tinh hạch cấp năm kia bị Tiểu Thanh nuốt vào bụng không lâu thì hai mắt của nó đã nhắm lại, rơi vào trạng thái giấc ngủ sâu. Trong miếng tinh hạch cấp năm kia ẩn chứa sức mạnh tiến hóa vô cùng mạnh mẽ, cách tốt nhất để nó tiêu hóa hoàn toàn sức mạnh này chính là chìm vào giấc ngủ sâu.

Nhạc Trọng lại phát động kỹ năng triệu hồi tuần thú, trong hư không lại xuất hiện một động lớn, Tiểu Quy cấp ba như một ngọn núi nhỏ nhanh chóng từ trong động lớn kia bò ra.

Khi Nhạc Trọng thu phục Tiểu Quy, nó đã là một con thú biến dị cấp hai đỉnh cao nhất rồi, trải qua khoảng thời gian tiến hóa này, nó cũng thuận lợi tiến giai trở thành thú biến dị cấp ba.

Trong bốn con thú biến dị mà Nhạc Trọng thu phục thì chỉ có Tiểu Quy là có đủ lực lượng để kéo Tiểu Thanh cấp bốn đi thôi.

- Mang theo nó, chúng ta đi!

Nhạc Trọng trong lòng xẹt qua suy nghĩ, Tiểu Quy liên mở miệng cắn người Tiểu Thanh, kéo Tiểu Thanh đi vào sâu trong rừng cây kia.

Đám người Nhạc Trọng cũng nhanh chóng đi vào sâu bên trong rừng cây.

Không lâu, một con khủng long có cánh từ trên trời lao xuống, trên người con khủng long có cánh là một gã người khủng long.

Quan sát một chút dấu vết còn lưu lại, Long tướng Khủng Hùng Phong trầm giọng nói:

- Bọn họ chạy hướng bên này! Đuổi theo!!

Từng gã từng gã người khủng long thân mình lóe lên, theo sát đằng sau Khủng Hùng Phong truy đuổi về phía rừng rậm.

Một tên người khủng long đang bay đột nhiên bị một quả cảm ứng địa lôi chôn sâu trong mặt đất cảm ứng được. Đùng một tiếng nổ mạnh, địa lôi trong lòng đất bắn ra, luồn bạo tạc dữ dằn thôn phệ tên người khủng long kia.

Cùng thời khắc đó, bom điều khiển từ xa giấu quanh đó trong nháy mắt bị kíp nổ, bạo tạc không ngừng, những đợt bạo tạc rất thôn phệ lấy toàn bộ đám người người khủng long kia.

Nhạc Trọng phát động kĩ năng ấn lấp cấp hai, giấu mình sau rừng cây, lẳng lặng nhìn về phía bạo tạc.

*****

Khói bụi mù mịt từ cơn bạo tạc vừa tản đi, từng tên từng tên người khủng long một từ trong đám bạo tạc xông ra, ngoài trừ một tên người khủng long giẫm trúng Địa Lôi khiến đùi nổ đứt đoạn, những tên người khủng long khác đều chỉ bị thương nhẹ.

Những tên người khủng long này tuy rằng thực lực thua kém đám cự thú, biến dị thú cấp ba kia, thế nhưng tố chết thân thể chúng cũng vô cùng mạnh mẽ, súng đạn bình thường căn bản chỉ đáng gãi ngứa cho chúng thôi.

- Thật mạnh! Nếu vậy thì súng ống bình thường căn bản là không có tác dụng với chúng. Phải có được vũ khí chiến đấu có uy lực mạnh hơn nữa mới được.

Nhạc Trọng nhìn những tên người khủng long trúng bạo tạc mà cũng không mảy may mất một sợi lông, trong lòng hơi trùng xuống. Hiện nay trên trái đất, vũ khí thông dụng nhất của con người là súng trường. Súng trường rất có uy lực với tang thi, nhưng đối phó với đám quái vật như qat hay người khủng long, quỷ phóng xạ, súng trường chẳng khác nào một ống sắt phế liệu. Nếu muốn đối phó những con quái vật này, con người phải tìm ra thứ vũ khí có uy lực lớn hơn. Nếu không khi bản thân phải đối mặt với lũ quái vật có sức chiến đấu khủng khiếp như vậy, con người chỉ còn một đường chết.

Nhạc Trọng dẹp bỏ những ý nghĩ hỗn độn, ánh mắt băng lãnh, chỉ huy các binh sĩ chĩa họng pháo vào Khủng Hùng Phong oanh tạc một cái.

Khủng Hùng Phong chính là một tên long tướng cấp bốn đỉnh cao, trong lòng Nhạc Trọng sát ý bừng bừng, chĩa họng súng theo sát Khủng Hùng Phong, trong nháy mắt, thân thể hắn hơi nghiêng đi, luồng ánh sáng từ pháo điện từ bắn ra chiếu thẳng vào thân thể y.

- Ở bên kia!

Khủng Hùng Phong né được một chùm sáng từ pháo điện từ, quay đầu tập trung về phía vị trí của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trọng thuận lợi lần thứ hai bắn ra mấy phát pháo điện từ, sau đó nhún chân một cái nhảy lên một cây đại thụ, cấp tốc bỏ chạy về phía rừng sâu.

Ba đạo ánh sáng từ pháo điện từ đánh thẳng vào ba tên người khủng long khiến đầu chũng dữ dội nứt toác ra. Thực lực của Nhạc Trọng lúc này tương đương với mức trung cấp cấp bốn, cho dù có gay tay thì vẫn có thể sử dụng pháo điện từ dễ dàng oanh sát người khủng long.

- Đuổi theo!

Khủng Hùng Phong trong mắt hiện lên một tia hung quang, thân hình vọt một điểm như tia sét lao về phía Nhạc Trọng.

Bảy tên người khủng long phía sau Khủng Hùng Phong cũng không ngừng truy sát theo Nhạc Trọng về phía rừng cây, không có nửa điểm dừng lại.

Hiện nay cánh tay phải của Nhạc Trọng bị Khủng Lí Thái chặt đứt, thêm nữa khi ở Mỗ Long Ngục đã tiêu hao một lượng lớn tinh thần và thể lực, hiện tại lâm vào trạng thái cực kì suy yếu. Nếu hắn chiến đâu với Khủng Hùng Phong, mặt đối mặt chắc chắn sẽ bị tên người khủng long cấp bốn này giết chết. Bởi vậy hắn chỉ có thể đào tẩu, không ngừng bỏ chạy về phía rừng cây.

Cự li một đuổi một chạy của hai bên đang không ngừng bị rút ngắn, toàn bộ rừng cây dưới sự truy đuổi gắt gao của đám người khủng long đã bị bỏ lại, một mảnh thảo nguyên xuất hiện trước mắt hai bên.

- bái bai, ta không giỡn với các chú nữa!

Nhạc Trọng thầm ước tính khoảng cách với đám rùa con kia cũng đã đủ xa, hắn dồn sức nhảy lên một cây đại thụ cao mười mấy thước, Ám phong chi dực sau lưng mở ra, hướng về bầu trời bay đến.

- Khủng không nhất! Cấm không lĩnh vực!

Khủng Hùng Phong nhìn Nhạc Trọng đang bay lượn trên bầu trời, trong mắt hiện lên một tia hàn ý, rống lớn.

Bên người Khủng Hùng Phong có một gã người khủng long cùng loại với Khủng long có cánh, trông y như nhu một bản thu nhỏ của loài này vậy, phần đầu lại giống người khủng long đến bảy phần. y đứng thẳng ra, hướng về Nhạc Trọng gào lên những âm thanh rất quỷ dị.

Sóng âm kì dị ấy phóng len cao, quét qua Nhạc Trọng, dưới sự ảnh hưởng của âm thanh kì dị ấy, ánh sáng từ Ám Phong chi dực của Nhạc Trọng thoáng cái trở nên ảm đạm, phảng phất như mất hết công năng, mất đi mối liên hệ với Nhạc Trọng, khiến Nhạc Trọng như một con quay lớn rơi về phía mặt đất.

- Không ổn! Đây là thứ gì?

Đối mặt với biến hóa bất thình lình kì dị này, trong lòng Nhạc Trọng cũng hết sức cả kinh. Loại cấm không lĩnh vực này cư nhiên lại trở thành một loại dị năng của người khủng long tiến hoa. Có người khủng long tiến hóa đạt được tốc độ siêu việt, có người khủng long đạt được khả năng thao túng sức gió, có người khủng long đạt được cơ thể mình đồng da sắt, và còn rất nhiều loại kĩ năng khá. Tổ tiên của tên này là do khủng long có cánh tiến hóa thành, Câm không lĩnh vực của y có lẽ chính là Cấm không sóng âm. Nếu như bị Cấm không sóng âm kia chạm tói thì cho dù là biến dị thú bá chủ cấp sáu cũng bị rơi từ trên trời xuống.

Nhạc Trọng dù kinh hãi nhưng cũng không loạn, lập tức lấy ra pháo điện từ nhắm thẳng về khoảng không, trực tiếp bắn ra một quả đạn pháo.

Khủng Hùng Phong đứng bên cạnh Khủng Không rút súng ra nhăm thẳng vào pháo điện từ kia.

Cùng với tiếng nổ này, Khủng Hùng Phong trực tiếp bị đánh bay mấy chục thước, bị hung hăng va vào một cây đại thụ, nhưng pháo điện từ kia cũng chính là bị nó chấn động đến vỡ ra.

- Thật mạnh, thực sự là quái vật!

Nhạc Trọng vẫn là lần đầu tiên thấy có người dùng vũ khí lạnh gây chấn động làm vỡ pháo điện từ, nếu là một con quái vật thân thể da thịt bình thường thì ít nhất cũng đã đạt đến cấp bốn!

-lần trước ta có thể dùng pháo điện từ bắn chết một chiến sĩ cấp năm quả là may mắn, nếu không phải có xà nữ kia kiềm chế, chỉ sợ pháo điện từ có trực tiếp bắn trúng tên kia cũng không cách nào khiến y nổ tung được.

Nhạc Trọng thầm nghĩ đến lần trước dùng pa tiêu diệt một chiến sĩ cấp năm Tây Đa Lưu Tư không lòng không ngớt thầm khen may mắn.

Nhạc Trọng người đang lơ lửng trong không trung thập phần cấp tốc điều chỉnh pa hướng về đám người khủng long trực tiếp khai súng.

Những người khủng long kia thân thể nhanh chóng chớp động núp về sau lá chắn yểm hộ.

Nhạc Trọng Nhạc trọng thuận thế rơi xuống đất, khi còn cách mặt đất 20 mét, hắn liền phát động năng lực thao túng cây cỏ, khiến thể trọng cơ thể giảm xuống chỉ còn một phần năm. Khi hắn rơi xuống đất, phản lực bị giảm xuống đi rất nhiều. Hắn nhân cơ hội này nhanh chóng tiếp tục bỏ chạy.

- Đuổi theo!

Chỉ trong năm giây tên quái vật Khủng Hùng Phong nghỉ ngơi, khí khuyết cuồn cuộn trong cơ thể bình phục. Nó nhún chân xuống, biến thành một đạo lưu quang vọt thẳng về phía Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trên thao nguyên phát động Ảnh bộ, kích động Ám Hắc đấu khí, tăng tốc độ của mình đến cực hạn, thế nhưng khoảng cách của hắn và Khủng Hùng Phong vần không ngừng bị rút ngắn, càng thêm rút ngắn. Thể lực và tinh thần của y đang điên cuồng hao hụt, thế nhưng hắn cũng không dám dừng lại dù chỉ nửa giây.

Khủng Hùng Phong có thực lực sánh ngang với cường giả người khủng long cấp bốn đỉnh cao, cho dù Nhạc Trọng trong giai đoạn sung sức nhất cũng chưa chắc đã nắm được phần thắng. Hiện nay chỉ cần Nhạc Trọng buông lỏng một giây cũng sẽ bị Khủng Hùng Phong giết chết.

Hai bên đều đạt đến tốc độ 1. 5 mã lực bay nhanh như gió, không lâu nữa sẽ vượt qua mảnh thảo nguyên dài hơn mười km này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)