Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0776

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0776: Huy Hoàng chiến hạm tới tay!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tên đê cấp Long tương kia bị bóp nát trái tim, phun ra một ngụm tiên huyết, quang mang trong mắt trở nên ảm đạm, biến thành một cỗ thi thể nằm lăn trên mặt đất.

Tây Bích Tạp nhìn thi thể tên đê cấp Long tương đang nằm trên mặt đất, thở ra một hơi, nàng tuy rằng có thể cưỡng ép đánh chết tên đê cấp Long tương này, thân thể cũng chịu tổn thương không nhỏ, hơn nữa còn dùng đại lượng ánh sáng chi quang khiến cho thân thể nàng càng thêm suy yếu hơn nữa.

- Tây Bích Tạp, ngươi không sao chứ?

Đúng lúc này Ba Lưu Tư đi vào trong phòng khách.

Nguyên bản Tây Bích Tạp đang căng thẳng thần kinh thấy tộc nhân của mình đi vào liền thả lỏng tâm tình đang căng cứng:

- Ta chịu một chút vết thương nhẹ, nhưng cũng không có trở ngại gì nhiều.

Ba Lưu Tư đi tới bên người Bích Tây Tạp:

- Tây Bích Tạp, ta có một phát hện to lớn, ở trong một gian ngọa thất, ta tìm ra một chiến hạm địa đồ của chiến thuyền Huy Hoàng, bên trên có đánh dấu vị trí cụ thể của nó.

Tây Bích Tạp nhíu nhíu mày, sau đso hiện lên chút vui mừng:

- Thật sao?Đưa địa đồ cho ta xem một chút.

- Đây là tâm địa đồ đó!

Ba Lưu Tư móc ra một tám địa đồ đưa cho Bích Tây Tạp.

- Đây không phải là giấy trắng sao?

Tây Bich Tạp nhận được trang giấy, sau khi nhìn kỹ thì có một cỗ dự cảm không may xuất hiện, than thể điền cuồng nhảy về phía sau.

Phản ứng của Tây Bích Tạp tuy nhanh tới cực điểm nhưng móc vuốt của Ba Lưu Tư còn nhanh hơn, đâm thẳng vào trong bụng nàng, sau đó xé rách thành một lỗ lớn, khiến cho máu tươi phun ra từ cái lỗ đó không ngừng.

Thân hình Tây Bích Tạp vừa lùi lại vừa phẫn nộ kêu lên:

- Ba Lưu Tư! Ngươi vì sao lại giết ta?

- Rất đơn giản, vì ta muốn ngươi chết!

Nhạc Trọng trực tiếp phóng ra một đạo đấu khi hắc sắc, hướng thành một đạo lưu quang nhảy về phía Tây Bích Tạp.

- Nhân loại? Nhạc Trọng, ngươi là kẻ thu nhân loại hi vọng chi bảo. Nếu như thế thì Ba Lưu Tư đã biến thành khôi lỗi của ngươi rồi! Bảo sao thực lực của hắn lại yếu đến như vậy, nhưng ngươi sao lại ở đây?

Tây Bích Tạp không hổ là tinh anh đỉnh phong của Thành tộc, ánh mắt nàng hơi chớp động liền có thể đoán ra được Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đã là thành phần phải giết đầu tiên của Thánh tộc, tất cả tThansh tộc ngoài nhị giai đều nhận được thông báo, không tiếc mọi giá đều phải giết được Nhạc Trọng.

- Chờ sau khi ngươi biến thành khôi lỗi của ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!

- Đừng có mà vọng tưởng, ta sẽ không biết thành khôi lỗi của ngươi đâu

Tây Bích Tạp hét lớn một tiếng, bàn chân hơi điểm một cái, tốc độ càng thêm nhanh lùi về phía sau.

Tốc độ của nàng ta so với Nhạc Trọng còn muốn nhanh hơn một bậc, trong nháy mắt đã biến mất ở ngoài cửa.

- Không xong!

Nhạc Trọng hiểu chỉ cần đi ra khỏi cửa, chuyển qua vài cái thông đạo liền có thể tới được nơi truyền thừa, chân hắn cũng điểm một cái, sau đó điên cuồng lao về phương hướng nơi truyền thừa.

Ở nơi đó có chuyện gì xảy ra thì hắn cũng không rõ cho lắm nhưng hắn không muốn bị Tây Bích Tạp đi trước một bước, nắm được quyền khống chế của chiến hạm Huy Hoàng.

Cho dù chiến thuyền này không có cơ hội để thành thẩn nhưng chỉ cần có thể áp bách được mấy tên cường giả lục giai, that giai thì cũng đã là thứ có uy lực khủng bố để cho hắn phải liều mạng rồi.

Nhạc Trọng mới lao ra khỏi cửa điện thì trong lòng có báo động về tử vọng, thân thể hơi né, lăn sang một bên, cùng lúc đó phát động ma viêm, hình thành một cơn lốc ma viêm kinh khủng đánh về bên trên.

Ở trên cửa điện, Tây Bích Tạp tựa như một con độc long nhảy về phía hắn, hưng hăng đá một cước lên thân thể hắn bằng một tốc độ siêu việt cả vận tốc âm thanh, đánh bay hắn vào bên trong điện, càng nghiêm trọng hơn là phun ra một ngụm tiên huyết lớn.

Tây Bích Tạp chuẩn bị thừa thắng xông lên thì một đoàn ma viêm mang theo tính hủy diệt đốt thẳng tới, khiến cho nàng ta có vẻ tiếc nuối, đạp một cái lên cửa điện, sau đó như một con chim nhạn nhảy về phía xa.

- Nữ nhân này thực mạng, ta thật sơ ý!

Nhạc Trọng lau đi vết máu trên miệng, nhìn về hướng Tây Bích Tạp thoát đi, lần nữa đề cao cảnh giác bước tới.

Đi qua mấy thông đạo, hắn đã xuất hiện ở bên trong một căn phòng khách.

- Đây là!

Nhạc Trọng nhìn vào khung cảnh bên trong phòng mà có vẻ kinh hãi.

Phòng khách kia có thể sáng ngang với một bãi bóng, ở trong đại sảnh có một cái đài cao, trung tâm có một quang cầu hình tròn, ở trong chu vi của ánh sáng nó phát ra có từng đạo ký hiệu thần bí huyền ảo, chúng tựa như những mắt nối, huyết quản của nguồn năng lượng nơi đây với quang cầu vậy.

Ở trung tâm, huyền phù một tinh hạch màu kim sắc, trên đó có lực lượng thần thánh cường đại.

- Thần Ma hạch!

Nhạc Trọng nhìn về tinh hạch kim sắc kia mà tràn đầy kinh hãi, trong thức hải hắn cũng có một viên Thần Ma hạch kim sắc, chỉ là nếu so sánh hai viên tinh hạch với nhau thì quả thực không cùng trong một cấp bậc.

Tây Bích Tạp cũng xuất hiện ở đây, nàng nhìn về phía viên tinh hạch kim sắc ở trung tâm quang cầu, quan mang trong mắt chớp động, lao thẳng tới phía Thần Ma hạch đó...

- Không hay rồi!!!

Nhạc Trọng biến sắc cũng hướng về phía kim sắc tinh hạch mà lao tới.

Chỉ là hắn vẫn chậm một chút, Tây Bích Tạp đã xuất hiện ở trên quang cầu, vươn tay phải chuẩn bị chộp tới viên tinh hạch kia.

Ngay khi tay của Tây Bích Tạp động vào quang cầu kia thì ánh sáng choi mắt lóe lên, biến cánh tay nàng ta trở thành tro tàn, làm nàng ta kêu gào thảm thiết.

Nhạc Trọng sửng sốt dừng chân lại nhìn Thần Ma hạch màu kim sắc trên đài cao, trong mắt hiện lên dị quang, tự hỏi một chút, sau đó đánh một quyền về phía Tây Bích Tạp.

Tây Tạp Bích không hổ là tinh anh trong đám tứ giai cường giả, hàm răng khẽ cắn, đưa tay trái lên chắn trước người.

Một quyền của Nhạc Trọng đánh lên tay trái Tây Bích Tạp đem nàng đánh bay.

Tây Bích Tạp nương theo cỗ lực lượng kia bay ngược lại, thân thể mềm mại khẽ lộng, một cước tựa như roi quất thẳng về phía Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng hơi khom người, cũng không có chút thương hoa tiếc ngọc gì, mạnh mẽ đá thẳng vào hông Tây Bích Tạp khiến nàng ta bắn xa hơn mười mét, tựa như một món đồ chơi đập thẳng lên mặt đất.

Nguyên bản luận thực lực chân chính thì hắn còn yếu hơn nàng ta vài phần.

Nhưng nhờ có sinh mệnh chi quang đã làm cho Tây Bích Tạp bị suy yếu đi, hơn nữa tay phải còn bị ánh sáng kim sắc kia hóa thành tro tàn, cho nên thực lực suy giảm quá nhiều, hiện tại nàng căn bản không còn là đối thủ của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đắc thủ một kích, bàn chân giẫm xuống, liền phóng tới trước người Tây Bích Tạp, không hề lưu tình một quyền đánh thẳng vào trái tim nàng.

Tây Bích Tạp hiện lên vẻ quyết tuyệt, từ thân thể phóng ra sinh mệnh chi quang bạch sắc.

Ngay khi ánh sáng đó phóng ra, thân thể Nhạc Trọng hơi lùi lại, rời xa khoảng mười mét, đầy vẻ ngưng trọng mà nhìn chằm chặp về phía Tây Bích Tạp.

*****

Một tên tứ giai đỉnh phong cường giả nếu như liều mạng thì cũng là một loại chuyện tình vô cùng đáng sợ, với thực lực của Nhạc Trọng, chỉ cần hơi vô ý thì là cục diện lưỡng bại câu thương rồi.

- Hay cho một tên nhân loại thực giảo hoạt!

Tây Bích Tạp cắn chặt hàm răng nhìn Nhạc Trọng, thân hình lóe lên lại lần nữa bỏ chạy ra ngoài. Nàng ta cũng là một kẻ thông minh quyết đoán, tiếp tục ở lại nơi này thì chỉ có chết, chi bằng ngay lập tức đào thoát, có khi còn thu lại được cho bản thân một con đường sống sót.

Nhạc Trọng liếc mắt về phía Tây Bích Tạp đang bỏ chạy, quay đầu nhìn về phía Thần Ma chi hạch đang huyền phù bên trên quang cầu kia mà đi tới.

Đi tới phía trước quang cầu kia, Nhạc Trọng hơi do dự một chút, rút thủ sáo ra, đưa ấn ký của Thần ma hệ thống về phía Thần Ma hạch kia, một đạo kim sắc quang mang từ trong tay hắn chiếu ra, hướng về phía Thần ma hạch kia phóng tới.

- Ngươi thực là thông minh

Đột nhiên vang lên một âm thanh thưởng thức bên tai hắn, trong lòng hơi rung mình, vô cùng nhạy cảm nhảy về bên trái, nhìn về âm thanh từ phương hướng phía xa kia truyền lại.

Chỉ thấy một kẻ mặt lớn tai to, tuổi còn trẻ, mặc một thân hắc sắc giáp, tướng mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu xí, đang đứng đó mỉm cười nhìn Nhạc Trọng.

- Hình chiếu ư? Ngươi là ai?

Nhạc Trọng hơi ngưng trọng nhìn lại, liếc mắt một cái liền nhận ra được tên mặc hắc sắc giáp này chỉ là sự hội tụ do các tia ánh sáng tạo thành chứ không phải là bản nhân chân chính.

Tên nam tử trẻ tuổi đó nhìn Nhạc Trọng cuwoif, không hề để ý tới hình tượng mà ngồi chồm hỗm xuống đất:

- Ta ư? Ta là Lưu Thạch Đầu, nhũ danh Cẩu Đản, là một tên thất bại, kẻ trong một vạn năm qua tiếp cận thần gần nhất.

Nhạc Trọng nghe tới cái tên mà không khỏi có chút cổ quái:

- Cẩu Đản hả?

Lưu Thạch Đầu tựa như hiểu ý Nhạc Trọng cho nên chỉ cười nhẹ:

- Rất dị phải không? Trước khi mạt thế xảy ra, ta kỳ thực là một tên nông dân ở một lãnh địa nọ. Khi xảy ra biến dị, dưới sự trợ giúp của Thần Ma hệ thống cho nên ta dàn bước tiến, biến thành một tên cửu giai Thần chiến sĩ đỉnh phong, chỉ kém một chút liền có thể đặt chân vào trong Thần ma lĩnh vực chân chính. Chẳng qua ta vẫn thất bại, vì ta quá tự tin khiêu chiến thần chân chính, thế nhưng một ngón tay đã đủ ấn chết ta rồi, cuối cùng ta bị trấn áp ở chỗ này.

- Cửu giai Thần chiến sĩ!

Nhạc Trọng nhìn hình chiếu của Lưu Thạch Đầu trước mắt mà chấn động trong lòng.

Con thất giai Hải Xà Vương kia bằng lực lượng khủng bố khuấy động thiên địa, nó chỉ khẽ động thôi cũng đủ có thể tạo nên một đợt sóng thần rồi. Cửu giai thần chiến sĩ thực đã siêu việt phạm trù nhân loại từ lâu rồi.

Lưu Thạch Đầu nói:

- Ngươi gọi là Nhạc Trọng hay sao? Coi như vì ngươi là nhân loại, cho nên quyền khống chế chiến hạm này ta giao cho ngươi, nhưng ngươi cũng đừng có mà mừng sớm, bảo vật như Huy Hoàng chiến hạm này thì trong tay thần cũng có hơn trăm kiện. Đây là một dạng hoàng kim cấp bảo vật, còn một số thứ khác thì đang nằm trong tay dị tộc, trong tay nhân tộc chúng ta chỉ có ba kiện mà thôi, Huy Hoàng chiến hạm chỉ là một trong ba số đó.

Nhạc Trọng nhìn Lưu Thạch Đầu cung kính hỏi:

- Xin hỏi Lưu tiền bối, cái gì là hoàng kim cấp bảo vật đây?

Đối với tên cường giả cửu giai nhân loại này, Nhạc Trọng vẫn luôn giữ trong mình sự tôn kính. Vì con đường tiến hóa khó khăn không ngừng, Nhạc Trọng liều mạng trong từng cơ hôi, cuối cùng mới miễn cưỡng đạt tới tứ giai, thế mà Lưu Thạch Đầu có thể từ một tên nhân loại bình thường đi tới Cửu giai thần chiến sĩ, thì không biết hắn đã kinh qua bao nhiêu gian nan hiểm trở.

Lưu Thạch Đầu chậm rãi nói:

- Hoàng kim cấp bảo vật là thứ có thể kháng lại được thực lực của thần. Ở dưới nó còn có Bạch ngân, Thanh đồng cấp. Giờ ngươi có hi vọng chi bảo, nó là Ngân cấp bảo vật, tuy rằng cũng cường đại nhưng không đủ năng lực để thắng được uy lực của thần, chỉ có Hoàng kim cấp bảo vật mới có thể giúp ngươi đột phát cực hạn đó, trở thành chân thần được!

Lưu Thạch Đầu nhìn vào hư không, không biết đang nghĩ gì rồi chậm rãi thở dài:

- Không thành chân thần, thì cho dù bản thân hủy diệt được hẳn một tinh cầu cũng chir là một con kiến hôi mà thôi.

- Hủy diệt tinh cầu, khẩu khí thật lớn!

Nghe Lưu Thạch Đầu nói vậy hắn không khỏi hít một ngụm lãnh khí.

- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, hy vọng ngươi có thể thoát khỏi sự truy bắt của kẻ nọ, coi như là ta cũng hoàn thành tâm nguyện rồi.

Lời của hắn vừa nói xong, thì quang cầu chứa Thần Ma hạch bắt đầu hóa giả, biến thành vô số kim quang hóa vào bên trong Huy Hoàng chiến hạm, khiến cho đạo quang mang đó dọc theo những đường ống kim chúc kéo dài tới tứ phương tám hướng.

Một đạo tin tức ẩn chứa vô cùng nhiều thông tin từ trong quang cầu bắn ra, không bay vào trong thức hải của hắn mà hội tụ cùng với Thần Ma hạch kia.

Trong một sát na đó, hắn tựa như cảm thấy bản thân với cự đại chiến thuyền Huy Hoàng kia như hợp nhất thành một thể.

- Hiện tại lực lượng của ngươi vẫn quá yếu, để ta trước khi biến mất giúp ngươi tiến hóa một bước!!!

Lưu Thạch Đàu chỉ một ngón tay vè phía hắn, một đạo kim sắc quang mang, rơi vào trên người Nhạc Trọng, dưới sự tẩm bổ của quang mang, trong thức hải của hắn Thần Ma hạch lại lần nữa được mở rộng.

- Chúc mừng ngươi, kỹ năng phân thân thăng cấp đến nhị giai.

-....

Vô số thông báo vang lên, tất cả những kỹ năng dưới nhị giai của hắn đều được cường hóa lên nhị giai, còn những kỹ năng đang ở nhị giai thì đều đề thăng hết lên nhị giai đỉnh phong, chỉ cần thêm một lần cường hóa với tam giai kỹ năng thư là có thể tiến lên tam giai rồi.

Cánh tay phải bị đoạn đi của hắn dưới kim sắc quang mang thì nhanh chóng sinh trưởng trở lại.

Lưu Thạch Đầu nhìn hắn tiếc hận, thở dài, sau đó hóa thành từng quang điểm nhàn nhạt biến mất khỏi thế giới này:

- Đáng tiếc, lực lượng của ta chỉ còn lại một phần vạn, không đủ để cho ngươi tiến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ.

Trong quang cầu kia, viên Thần Ma hạch kia cũng phân giải thành vô số quang điểm, cũng biến mất khỏi thế giới.

Nhạc Trọng mở hai mắt ra, cảm thụ được sự dâng trào mãnh liệt của lực lượng, ánh mắt phức tạp nhìn về phía mà Lưu Thạch Đầu vừa đứng, khom người nói:

- Đa tạ tiền bối.

Lưu Thạch Đầu tuy không có khiến cho Nhạc Trọng một bước thăng thiên biến hóa thành ngũ giai thần chiến sĩ, nhưng cũng đã cường hóa cho thân thể và Thần ma hạch của hắn, khiến cho thực lực của hắn đạt tới tứ giai Thần chiến sĩ đỉnh phong rồi.

- Đuổi hết đám dị tộc trên thuyền ra ngoài!

Nhạc Trọng sau khi nắm giữ Huy Hoàng chiến hạm liền ra mệnh lệnh đầu tiên.

Huy Hoàng chiến hạm lóe lên quang mang, khiến cho tất cả cường giả tứ giai bên trong đều bị truyền tống ra ngoài hết.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)