Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0781

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0781: Trảm địch!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một tên da ngăm đen, vóc người thấp bé, ngũ quan lệch đi, cơ thể lại rắn chắc, liếm môi nói:

- Còn cô em trắng trắng kia thì để ta vui vẻ thưởng thức đi. Nữ nhân trong làng này đều là mấy con quái vật, cũng chỉ có mấy người là nhìn được.

Một tên nuôi râu nhìn Nhạc Trọng mà cười dữ tợn:

- Tên kia, đi qua đây, liếm chân lão tử đi. Không thì lão tử lột da ngươi, dùng sọ ngươi làm cái bô tiểu. Ha ha!!!

Tiếu Hoa nhìn thây trên tay ba tên chiến sĩ kia có xăm hình kên kên, sắc mặt tự dưng trắng bệch, thân thể run rẩy nói:

- Kên kên bộ lạc, bọn họ là người của kên kên bộ lạc. Xong, chúng ta toàn bộ xong rồi. Bọn họ là bộ lạc cường đạo hung tàn nhất, những ngôi làng bị bọn họ tấn công thì nam nhân đại bộ phận bị giết, còn nữ nhân sẽ biến thành nô lệ, bị bọn họ chơi đùa, sau khi chết còn bị ăn tươi nuốt sống.

- Ăn, người???

Nghe những lời này của Tiếu Hoa, Tôn Lan Lan, Hàn Sắc đều sinh ra một tia hàn ý, bọn họ căn bản không nghĩ tới đám này lại có thể biến thái tới mức này. Nếu như rơi vào trong tay bọn hắn, thì thực là sống không bằng chết rồi.

Tên mặt đầy râu kia tức giận mắng, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, trường mâu trong tay hung hăng đâm thẳng tới hạ thể của Nhạc Trọng:

- Con chó chết kia, còn không mau lăn qua đây!

- Mày muốn chết!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia hàn quang, bàn tay vừa lộn, độc thứ thủ pháo hiện ra, trực tiếp ngắm vào người tên kia mà bóp cò.

Đoàng!

Cùng với một tiếng nổ, nửa người dưới của tên kia trực tiếp bị oanh bạo.

- A! A! Đau quá! Đau! Cứu mạng a!

Hạ thân trực tiếp bị nổ tan tành, tên kia lăn lên trên mặt đất, toàn thân đều là máu, đau khổ giãy dụa, kêu rên chói tai, âm thanh thê lương vang vọng bên trong Tiếu gia thôn. ,

- To gan! Cái thứ chó chết mà cũng dám động tới bộ lạc kên kên sao, tao phải lột da rút gân mày!

Cái tên lông đen với tên lùn ở bên cạnh bỗng gầm lnee, trường mâu trong tay với tốc độ cao đâm thẳng về phía Nhạc Trọng.

Mỗi một tên chiến sĩ của bộ lạc Kên kên đều có tố chất thân thể gấp 8 lần người thường, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, coi như là đám bộ đội đặc chủng có kinh nghiệm chiến đấu trên địa cầu thì cũng không phải là đối thủ của đám người này.

Tiếu Hoa thấy hai tên chiến sĩ đâm tới Nhạc Trọng thì thất sắc hét lớn:

- Cẩn thận Nhạc Trọng!

Trong mắt hắn vẫn chỉ có sự băng lãnh, độc thứ trong tay vang lên hai tiếng nổ lớn, nửa thân người của hai tên đang lao tới kia trực tiếp bị đánh nát, bắn ngược chúng ra ngoài, khiến cho cả bọn kêu rên thực khổ.

- Thật giỏi!

Tiếu Hoa thấy Nhạc Trọng đơn giản đã có thể xử lý hai tên chiến sĩ của bộ lạc kên kên, mà không hề bị trành cảnh máu tanh đó làm cho kinh sợ, nàng ta nhìn Nhạc Trọng chỉ còn lại đầy vẻ sùng bái.

Tôn Lan Lan và Hàn Sắc nhìn thấy ba tên chiến sĩ bộ lạc bị Nhạc Trọng bắn nát hạ thể mà cảm thấy buồn nôn vô cùng.

Ở trong thế giới thứ ba, nhanal oại cũng phải chiến đấu giết chóc không ngừng, Tiếu Hoa cũng đã nhìn thấy không ít tràng cảnh máu tanh, đối với những chuyện như vậy chả có chút cảm giác gì chỉ có cuồng bái Nhạc Trọng hơn.

- Đi theo tôi!

Nhạc Trọng mặc áo khoác vào rồi đi ra ngoài.

Lúc này ở trong trung tâm Tiếu gia thôn, hơn hai mươi nam nhân, nam hài bị trói lại cùng mộ tchỗ. Đám chiến sĩ của bộ lạc Kên kên kia còn đang bắt đám nữ nhân kéo tới trước mặt đám người Tiếu gia thôn, bắt đầu chơi luôn.

Tiếng nam nhân hưng phấn thở dốc, tiếng nữ nhân thống khổ kêu rên, tiếng khóc thê lương bao trùm toàn bộ Tiếu gia thôn.

Lúc này, tên thủ lĩnh của bộ lạc cũng không tham gia tràng cảnh điên loạn đó, không hề muốn cuồng hoan, hắn chỉ lạnh lùng đứng ở một bên, đưa mắt về phía Nhạc Trọng đang cầm hắc nha đao đi về phía này.

Tên thủ lĩnh ra lệnh:

- Giải quyêt hắn!

Bốn tên đứng cạnh thủ lĩnh với tốc độ gấp 8 lần người thường cùng cầm trường mâu phóng thẳng về phía Nhạc Trọng.

Bốn tên chiến sĩ kia vừa mới lao tới bên Nhạc Trọng thì một ánh đao lạnh lẽo tựa như từ trong địa ngục hiện ra, sát na đó, đám người đó đã biến thành hơn mười khối thịt, vô số máu huyết bắn tán loạn, trông thê thảm tới cùng cực.

Trong đám nam nhân bị bắt làm tù bình, Tiếu Vân thành thật ngồi trong một góc, hắn nhìn bốn tên chiến sĩ mạnh mẽ kia vừa mới tiếp cận Nhạc Trọng, thế mà kết cuộc lại biến thành từng đống thịt, trong lòng đầy hàn ý lo sợ:

- Đó là Nhạc Trọng! Thật mạnh! Thực lực của hắn thực mạnh! May mà bản thân còn chưa đi trêu chọc hắn.

Thấy bốn tên chiến sĩ kia cứ thể bị Nhạc Trọng đơn giản chém thành thịt nhão, tên thủ lĩnh đội bắt đầu ngưng trọng lại, hắn nổi giận hét lớn:

- Con mẹ nó đừng đùa nữa! Chuẩn bị chiến đấu đi!

Cái đám còn đang nằm trên người nữ nhân chợt nắm lên trường mâu bên người, không hề do dự đẩy nữ nhân ra, bọn họ không cần mặc quần, cứ như thế trần truồng mà tụ họp tới chỗ thủ lĩnh đội.

Nhạc Trọng hất tay, hiện ra một khẩu súng trường, súng vừa hiện hắn không hề do dự bắt đầu oanh tạc điên cuồng tới đám chiến sĩ của bộ lạc Kên kên.

Hắn trực tiếp bắn trúng mi tâm từng người, khiến cho bọn chúng ngay lập tức bị nổ đầu mà chết.

Lúc này kỹ năng thao túng súng ống của hắn đã được cường hóa lên nhị giai, với sự mạnh mẽ của thân thể có thể sánh ngang tứ cấp thần chiến sĩ, thì khẩu súng trường kia trong tay hắn đã phải mạnh hơn gấp 10 lần bất kì một tên thần thương thủ nào rồi. Trong phạm vi trăm mét, đều có thể giản mà bắn bể sọ đối phương.

Nhạc Trọng vừa bắn bỏ từng tên vừa ước lượng năng lực chiến đấu của đám người này:

- Tố chất thân thể gấp 8 lần người bình thường thì vẫn có thể bị đạn bắn chết. Thân thể của nhân loại cũng thực là yếu kém, đám chiến sĩ này cũng nằm trong đám đặc chủng bậc nhất rồi, nhưng trong quy mô chiến dịch thì bọn họ còn kém xa bộ binh sư đoàn được cơ giới hóa.

Ở một nơi toàn là sinh vật cổ, khủng long, biến dị thú, cho nên bất kì một ai ngay cả nữ nhân thì cũng có tố chất thân thể gấp hai những người bình thường trên trái đất rồi... mà những kẻ đã trải qua chiến đấu thực sự thì cũng phải gấp bốn lần người thường. Những người này nếu như tồn tại trong thời đại trước mạt thế thì đã là quái vật rồi, nhưng ở trong quy mô chiến tranh, sức chiến đấu của bọn họ so ra còn kém bộ đội bọc thép cơ giới hóa.

Mà cái đám khủng long nhân kia thì lại khác, mỗi một tên thì cũng đã có sức mạnh ngoài tam giai rồi, thậm chí trên phương diện vật lộn thì còn mạnh hơn Nhạc Trọng lúc hắn mới thu được thủ đô còn hơn ba phần, mà loại quái vật kinh khủng như vậy thì khi tiến hành quy mô chiến tranh cũng có thể phát huy ra được năng lực phá hoại đáng sợ không gì sánh được.

Ở trên địa cầu có thể tạo ra được uy hiếp lớn đối với đám khủng long nhân này cũng chỉ có bom lượng lớn, đạn đạo, trọng pháo, hoặc là pháo chống tăng mà thôi, các loại vũ khí nhẹ trên cơ bản là không có công hiệu.

*****

Ngắn ngủn mấy hô hấp đã có hơn hai mươi tên bị bạo đầu mà chết.

Những tên còn sót lại kinh sợ nhìn Nhạc Trọng, hai tay cầm chặt lấy trường mâu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng chờ đợi mệnh lện của thủ lĩnh.

Nếu như người thường mà thấy được phân nửa đồng bạn chết trước mặt mình thì đã suy sụp, không còn chút sức chiến đấu nào rồi, mà những tên chiến sĩ của kên kên bộ lạc này lại không như vậy, thực là hiếm có rồi.

Cái tên thủ lĩnh kia thấy phân nửa quân mình đã chết trong tay đối phương, thì mới hiện lên vẻ lo lắng, trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai? Ta là Bách nhân trưởng Tây Hương Thắng của kên kên bộ lạc.

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Ta là Nhạc Trọng! Toàn bộ quỳ xuống đầu hàng đi thì mới có đường sống.

Tây Hương Thắng chớp động dị quang trong mắt rồi nói:

- Khẩu khí lớn thật đó, chúng ta có tới hơn ngàn chiến sĩ, thủ lĩnh lại chính là tam giai thần chiến sĩ Vũ Đẳng Huyền Nhị, thực lực của ngươi tuy mạnh như nếu so với thủ lĩnh đại nhân chỉ là một con chuột đối mặt với một con hùng sư mà thôi. Ngươi hiện tại đầu hàng còn kịp, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập với chúng ta thì nữ nhân thực vật tùy ngươi chọn, với thực lực của ngươi cũng có thể trực tiếp được phân cho một thôn xóm rồi.

Tam giai thần chiến sĩ trong nhân loại đã là tồn tại cực mạnh mẽ. Lúc Nhạc Trọng rời đi khỏi địa cầu thì tổng hợp thực lực của hắn cũng là tam giai, lúc đó hắn ở địa cầu đã thuộc vào siêu cấp tiến hóa giả rồi, trong nhân loại t hì cũng chỉ có Thiên Đường thần quốc mười hai sứ đồ với một ít cường giả ẩn dấu là có thẻ áp chế được hắn, còn trừ những kẻ thiên phú thái quái vật kia ra thì hắn ở trong đám thường nhân là vô địch.

Coi như ở đây có cổ sinh vật hoành hành, khủng long nhân nắm giữ tất cả thì ở trong xã hội nhân loại, tam giai thần chiến sĩ cũng là tồn tại mạnh mẽ cực kỳ.

- Nếu các người không muốn đầu hàng thì đi chết đi!

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia lãnh khốc, khẩu súng trường hướng thẳng về phía đám chiến sĩ còn lại bắt đầu oanh tạc, từng viên đạn bắn xuyên qua mi tâm của đối phương, biến đối phương thành một cỗ thi thể.

Tây Hương Thắng đỏ hai mắt, nổi giận gầm lên:

- Giết! Mọi người cùng tiến lên, giết hắn! Chỉ có giết chết hắn thì chúng ta mới có đường sống.

Hai mươi mấy gã còn lại cũng tựa như là dã thú, gào lên, sau đó cầm trường mâu lao thẳng về phía Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng nhìn đám chiến sĩ bộ lạc kia đang lao tới, thì thu súng trường vào trong nhẫn trữ vật, rút ra thanh hắc nha đao to lớn, tiện tay bổ tới, một đao kéo dài, khiến cho thân thể đám chiến sĩ kia nứt toác ra, hóa thành vô số thịt vụn rơi lả tả.

Trong vòng năm thước quanh người Nhạc Trọng có lẽ phải nói là hoàn cảnh kinh khủng nhất, vì cứ tên nào mà tiếp cận thì sẽ biến mất, hóa thành một đống thịt nát và huyết vụ.

Đám chiến sĩ kia tuy thấy một màn kinh khủng như thế, nhưng vẫn tràn ngập vẻ điên cuồng trên mặt, hung bạo lao tới phía Nhạc Trọng không hề chần chờ.

Chỉ trong mấy hô hấp, ngay cả Tây Hương Thắng với tất cả đám chiến sĩ đều bị Nhạc Trọng làm thịt, biến thành một đống thịt vụn.

Hắn đưa mắt nhìn đám thit vụn trên mặt đất mà thầm nghĩ:

- Cái đám này cũng thật là hung hãn đó!

Nếu như là bộ đội bình thường mà gặp phái Nhạc Trọng, bị áp đảo về lực lượng thì đã bị đánh tan từ lâu, hoặc là đầu hàng, hoặc bỏ trốn, còn cái đám Kên kên bộ lạc vẫn chiến đấu tới cuối cùng, mặc dù biết rõ không phải là đối thủ của Nhạc Trọng nhưng vẫn xung phon tới, địch nhân như thế thực sự là hiếm khi mà Nhạc Trọng gặp phải.

Tiếu Thắng từ trong đám người bị bắt làm tù binh đi tới trước mặt Nhạc Trọng, cảm kích noi:

- Nhạc Trọng, lần này thực sự là nhờ có người, ta thay mặt mọi người trong Tiếu gia thôn cảm ta ngươi.

Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:

- Vị trí cụ thể của Kên Kên bộ lạc ông có biết không?

Nhạc Trọng cũng không phải là dự định cứ sống trong cái thế giới này như thê, s hiện giờ hắn muốn tiếp xúc với thế lực nhân loại. Tiếu Thắng là một tên thôn trưởng cho nên cũng không phải là không có giá trị gì, nhưng hắn cũng không muốn dừng lại ở nơi này quá nhiều.

Tiếu Thắng trả lời:

- Kên kên bộ lạc là một trong những thế lực lớn của khu vực Đạo Long sơn này rồi. Tiếu gia thôn chúng ta cũng chỉ hoạt trong mười cây số mà thôi, còn bọn họ tồn tại là do có một tên gia nhập vào trong làng chúng ta nói cho chúng ta biết. Ta chỉ biết tổng bộ của bọn họ đại khái ở phía tây làng chúng ta.

Tiếu Thắng cũng thử thăm dò:

- Nhạc Trọng, ngươi có muốn ở lại làng chúng ta không? Nếu như ngươi ở lại thì chính là đệ nhất dũng sĩ trong lòng, những thôn nữ đẹp nhất sẽ do ngươi lựa chọn!

Nhạc Trọng thể hiện ra năng lực chiến đấu khủng bố đã làm mọi người chấn động, đại bộ phận nữ nhân của Tiếu gia thôn đều nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngưỡng.

Coi như là Tiếu Vân vẫn luôn mơ mộng về Hàn Sắc hay là Tiếu Hoa thì cũng có chút trầm mặc, hắn hiểu rõ một điều, thực lực bản thân có thể nào cũng không có khả năng là đối thủ của Nhạc Trọng. Nếu nhưu Nhạc Trọng ở lại nơi này thì có thể bọn họ sẽ trở thành một đại bộ lạc to lớn, mà dưới suy tính như vậy thì hắn cũng sẽ không có nhảy ra mà phản đối việc Nhạc Trọng gia nhập vào Tiếu gia thôn.

Nhạc Trọng cự tuyệt:

- Tôi không có hứng thú.

Thấy Nhạc Trọng cự tuyệt, Tiếu Thắng cũng có chút thất vong, nhưng cũng thoải mái hơn chút. Bởi hắn ở trong làng này vẫn luôn là một lời nói có trọng lượng, tự nhiên không hy vọng có người cùng phân quyền cùng hắn,

Sáng sớm ngày hôm sau, Nhạc Trọng thu dọn một chút đồ, sau đó mang theo ba người Hàn Sắc, Tiếu Hoa, Tôn Lan Lan rời đi.

Ở cưa thôn, một người không thể tưởng tượng lại có thể xuất hiện đang chờ, là Tiếu Vân!

Thấy Nhạc Trọng thì nhãn tình hắn sáng lên, trực tiếp đi tới:

- Nhạc Trọng xin hãy cho tôi đi theo, để tôi làm bộ hạ của anh.

Nhạc Trọng thấy Tiếu Vân đang tới cũng cảm thấy ngoài ý muốn:

- Vì sao? Anh không phải rất ghét tôi sao?

Tiếu Vân nắm chặt lấ trường mâu, đứng thẳng nhìn Nhạc Trọng nói:

- Không sai! Lúc trước tôi ghét anh, vì tôi nghĩ anh yếu hơn tôi mà còn có mỹ nữ như Hàn Sắc đi theo, cho nên tôi không phục. Hiện tại tôi đã biết, anh rất mạnh, mạnh hơn bất kể kẻ nào mà tôi nhìn thấy. Tôi hy vọng có thể đi theo anh để lập sự nghiệp tôi không muốn ở lại trong lòng, tầm thường cả một đời.

Nhạc Trọng hỏi:

- Nữ nhân của anh thì sao?

Tiếu Vân tựa như không quan tâm lắm:

- Tôi để cho những bằng hữu và huynh đệ chiếu cố đám nữ nhân kia rồi.

Thấy Tiếu Vân không thèm quan tâm mà đưa nữ nhân của mình cho huynh đệ với bằng hữu của hắn, Tôn Lan Lan với Hàn Sắc đều hiện lên một tia khinh bỉ với hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)