Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0785

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0785: Thế như chẻ tre!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hàn Sắc ôm Kỳ Kỳ hỏi:

- An An? An An giờ đang ở đâu rồi?

Ánh mắt Kỳ Kỳ sau khi phát điên vừa mới thanh tỉnh lại trở nên phát rồ:

- An An? An An chết rồi, cậu ấy làm chủ nhân tức giận, bị chủ nhân ăn tươi rồi. Không! Chủ nhân! Ta không có nói gì hết! Ta sẽ nghe lời, đúng, ta sẽ thành thật! Ta sẽ nghe lời mà.

Nhạc Trọng nhìn Kỳ Kỳ trong lòng Hàn Sắc đang phát điên thì khẽ thở dài, xoay người bước ra khỏi căn phòng biến thái này:

- Kẻ yếu đuối không có lực lượng, trong một thế giới tàn khốc như này, quả là khó sống mà!

- Lam Linh kính chào chủ nhân!

Nhạc Trọng mới dì vào phòng khách, một vị thiếu ữ thân cao một thước sáu hai, da thịt trắng nõn như tuyết, một mái tóc đen dài thả xuống, mặc một bộ áo váy liền nhau màu trắng, khí chất tươi mát như là tuyết trắng, tướng mạo tuyệt luân tinh xảo, dưới sự bảo vệ của bốn nữ hài khác, đi tới trước mặt Nhạc Trọng cúi đầu dịu dàng nói.

- Thật là nữ hài xinh đẹp!

Tôn Lan Lan nhìn thấy Lam Linh, trong mắt không khỏi hiện lên một tia đố kị. Tuy nàng tự nhận mình là một nữ hài khả ái, nhưng trừ bộ ngực ra thì toàn thân trên dưới chẳng có chỗ nào có thể vượt qua được nữ hài này.

Nhạc Trọng thấy Lam Linh xuất hiện, trong lòng cũng có chút hơi rung động, Lam Linh cũng là tiểu mỹ nhân cùng cấp với Tề Thanh Nhi kia, mà mỹ nữ bậc này hắn thực là không có nhiều.

- Đứng lên đi!

- Vâng!

Lời của Nhạc Trọng vừa ra, Lam Linh mới đứng dậy, tỉ mỉ đánh giá vị chủ nhân mới kia của nàng.

Lúc này, từ trong gian phòng kia Hàn Sắc đi tới với vành mắt đỏ ửng, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng nói:

- Nhạc Trọng tôi hy vọng có thể thu được lực lượng, tôi muốn mạnh hơn, biến thành một cường giả chân chính, xin hãy giúp tôi. Tôi nguyện dùng chính mình để đổi lấy lực lượng trong tay anh. Tôi biết anh có năng lực này cho nên xin đừng cự tuyệt tôi.

Nhạc Trọng đưa mắt nhìn Hàn Sắc, cau mày chậm rãi nói:

- Cô đã nghĩ kĩ rồi chứ? Cho dù cô không có lực lượng, là bạn bè, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ an toàn cho cô. Chỉ cần tôi không chết thì cô có thể được bình an một đời này.

- Tôi biết.

Sắc mặt Hàn Sắc kiên nghị nhìn Nhạc Trọng, sau đó thi lễ thật sau với hắn:

- Nhưng cho dù tôi có thực sự bình an cả một đời dưới sự che chở của anh, nhưng tôi sẽ không hạnh phúc. Tôi muốn bảo về người khác, tôi muốn chống lại các ác, không có lực lượng thì không được, ở trong thời gian này, tôi cảm giác bản thân vô lực vô cùng, cho nên tôi cần lực lượng. Cho nên hãy cho tôi lực lượng đi, tôi van anh!

Nhạc Trọng vừa lật tay lên, tức thì một viên ht chợt xuất hiện ở trong tay hắn:

- Được rồi! Nếu đã vậy, sau khi ngươi nuốt viên thuốc này xuống, sẽ phát sốt một ngày một đêm, sau đó sẽ có được sức mạnh như mong muốn. Nhưng khi ngươi có được sức mạnh, tương lai sẽ được phái đến chiến trường, nếu như như vậy cũng không có vấn đề, như vậy để ta xem nhìn quyết tâm của ngươi đến đâu.

Hàn Sắc nắm chặt viên ht, hướng về Nhạc Trọng đi thi lễ sau đó nhanh chóng rời đi:

- Vâng!

Lam Linh, Tôn Lan Lan và hơn mười cô bé khác đều dùng ánh mắt ước ao nhìn viên ht trong tay Hàn Sắc, đáy mắt hiện lên một tia nóng rực.

Sau khi dùng viên ht kia, tiềm lực của Hàn Sắc sẽ tăng trưởng khủng khiếp, nàng sẽ được sức mạnh thức tỉnh vào ngày thứ hai tỉnh giấc, người tiến hóa có hai thuộc tính có tốc độ rất nhanh, song song lĩnh ngộ kỹ năng nhị giai thần tốc, biến thành một người tiến hóa có thực lực không tồi.

Nhạc Trọng trong mấy ngày sau đó thuận thể bổ nhiệm Mã Lôi, Hàn Sắc thành hai chỉ huy mới, phân biệt thống suất hai trăm binh lính của bộ lạc Ngốc Thứu. Cùng với đó, hắn còn từ Nhạc Trọng chọn ra năm trăm binh sĩ gia nhập vào đội quân lệ thuộc trực tiếp vào hắn.

bộ lạc Ngốc Thứu ít nhất cũng phải có trên nghìn tinh binh, bình thường các thành viên trong bộ lạc có đến hơn bốn nghìn người, cộng thêm với các nam nữ nô lệ cướp bóc từ khắp nơi mang về, tất cả phải lên đến cả vạn người.

Cùng với đo, bộ lạc Ngốc Thứu còn tích trữ số lượng luong thực và muối trắng đủ cho năm vạn người ăn trong một năm, cho nên xét về vấn đề lương thực mà nói thì tuyệt đối không cần lo lắng.

Nhạc Trọng cũng không có huỷ bỏ thể chê nô lệ, mà là dành cho những người nô lệ kia một cơ hội lấy lại tự do. Hắn mang cơ hội chiêu mộ quân lính, mỏ rộng đến phạm vi toàn thể nô lệ, chỉ cần những người nô lệ này trên chiến trường lập được công trạng liền có cơ hội trở thành dân tự do, thậm chí trở thành một quân nhân chân chính.

Những nô lệ kia vốn đang chìm ngập trong hố sâu tuyệt vọng lại có thể nhìn thấy cơ hội rõ ràng như vậy, người người đều điên cuồng, dũng cảm báo danh. Sau cùng, Nhạc Trọng từ trong số những nô lệ kia chiêu mộ được một nghìn đàn ông tinh tráng khỏe mạnh trở thành chiến sĩ hành động và ba nữa nô bổ sung vào bộ phận quân y, chủ yếu chữa bệnh và chăm sóc binh lính.

Ngay trong thời gian tổ chức và cấu cấu chính phủ, Nhạc Trọng vô tình phát hiện ra một nhân tài, đó là một nữ nhân trong vô số mỹ nữ hành động bị trói buộc. Nàng ta ngoài vòng một ngoại cỡ thì vốn chẳng có điểm gì đáng chú ý: Tôn Lan Lan.

Gia đình Tôn Lan Lan là một thế gia làm quan viên trong chính phủ. Trong gia đình nàng, cha mẹ và anh trai đều là viên chức chính phủ. Mà bản thân nàng cũng từng được gia đình tiến hánh bồi dưỡng thành quan chức chính phủ dự khuyết, hằng ngày đều được rèn luyện một bản lĩnh chính trị nhất định. Nói về việc rèn luyện bản lĩnh chính trị mỗi ngày, Tôn Lan Lan còn hơn xa đám quan viên chính phủ. Càng không phải nói trong một thế giới mà trình độ giáo dục lạc hậu đến vậy, tố chất chính trị mà nàng được rèn luyện đương nhiên vượt xa mọi người. Trừ Nhạc Trọng ra thì không ai có thể đanh đồng với nàng.

Khi Nhạc Trọng phát hiện Tôn Lan Lan có tài năng về phương diện này, sau khi đại tổ chức cơ cấu bộ máy chính trị lập tức giao phần lớn sự vụ của công tác tổ chức chính phủ vào tay Tôn Lan Lan.

Nhạc Trọng hiện nay đã trải qua quá trình rèn luyện chiến đếu không ngừng nghỉ, bản lĩnh chính trị của hắn tuy rằng vẫn thua xa những chính trị gia chuyên nghiệp kia, nhưng cũng hơn Tôn Lan Lan không ít. Nhưng hắn lại càng am hiểu chuyện chiến đấu, bởi vậy khi hắn đại cơ cấu tổ chức chính phủ xong, các công việc còn lại đều giao cho Tôn Lan Lan xử lí.

Nếu như Nhạc Trọng chuyện gì cũng kiểm soát, thì bộ lạc Ngốc Thứu chắc chắn sẽ không để cho hắn được thoải mái.

Sau khi đơn giản chỉnh hợp lại Nhạc Trọng, Nhạc Trọng lập tức đem binh hướng về các thành viên liên minh Liệt Viết xung quanh bộ lạc Ngốc Thứu phát động cuộc tấn công hung mãnh không gì sánh được.

Bộ lạc Tấn Mãnh Long là bộ lạc lớn gần với bộ lạc Ngốc Thứu nhất trong liên minh Liệt Viết, trong đó có đến sáu trăm chiến sĩ tinh nhuệ, hai nghìn thông dân công thêm sáu nghìn nô lệ, có thể coi là hùng bá một phương trong khu vực này.

*****

Thủ lĩnh của bộ lạc Tấn Mãnh Long là Tiền Long lại là một cường giả có sức chiến đấu của một chiến sĩ cấp ba, y bản thân lại có một con tọa kị cấp ba rất mạnh, cho dù có là Vũ Đằng Huyền Nhị cũng phải kiêng kị y ba phần.

Ngay trong lúc Tiền Long và mấy tên tâm phúc đang uống rượu trong một gian nhà đá, đột nhiên từ trong bộ lạc vang lên một tiếng cảnh báo đến chói tai.

Một gã chiến sĩ hoang mang rối loạn vội vàng xông tới, thất kinh kêu lên:

- Thủ lĩnh! Không xong rồi! Địch nhân tập kích! Địch nhân tập kích! Địch nhân đang giết đến nơi rồi!

Tiền Long cau mày phẫn nộ quát:

- Hoảng cái gì! Từ từ nói! Có bao nhiêu địch nhân?

Tên chiến sĩ kia bối rối sợ hãi kêu lên:

- Một! Chỉ có một địch nhân! Y đã trực tiếp công phá cửa trại, tiến nhập vào bên trong bộ lạc của chúng ta. Các chiến sĩ của Tấn Long đội đã bị tiêu diệt hơn ba mươi người!

Tấn Long đội là một đội quân rất mạnh bao gồm các binh sĩ tinh nhuệ của bộ lạc Tấn Mãnh Long. Mỗi một chiến sĩ trong Tấn Long đội đều có được sức chiến đấu mạnh mẽ của một chiến sĩ cấp hai, là các chiến sĩ tinh nhuệ vô cùng mạnh mẽ của bộ lạc Tấn Mãnh Long. Vừa nghe thấy các chiến sĩ của Tấn Long đội đã bị tiêu diệt đến hơn ba mươi người, tất cả mọi người đang uống rượu ở đó sắc mặt đều đại biến.

Tiền Long nhanh chóng nắm lấy loan đao, trong mắt hung quang chợt lóe đi đến:

- Chuẩn bị tốt công tác chiến đấu, để chúng ta đi tiêu diệt tên địch nhân kia!

Tất cả các chiến sĩ đang tham gia tiệc rượu trong nhà đá kia đều cầm chắc vũ khí trong tay.

- Không cần. Ta đã đến đây!

Thanh âm kia vừa rơi đến, Nhạc Trọng cầm trong tay Hắc Nha đao đã bước vào trong gian nhà đá này.

Tiền Long nhìn Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện, ánh mắt hơi co rụt lại nói:

- Ngươi là ai?

Nhạc Trọng lạnh lùng liếc qua Tiền Long, lạnh giọng nói:

- Ta là Nhạc Trọng, cũng là người đến tấn công bộ lạc Tấn Mãnh Long các người. Ta cho các ngươi hai lựa chọn, hoặc là quỳ xuống đầu hàng, hoặc là chết hết đi!

Một mỹ nhân có vẻ thất sắc, đứng ở bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt hung quang chợt lóe, rút ra một thanh chủy thủ, hung hang lao đến đâm thẳng về trái tim Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cũng không thèm liếc cô gái kia một cái, Hắc Nha đao vung lên, đầu của cô gái đo lập tức bị chém bay đi, thi thể không đầu lập tức đổ rầm về phía trước, ngã thẳng xuống đất. Tiên huyết phun ra cực kì dữ tợn.

Một đao thẳng thắn trôi chảy kia của Nhạc Trọng khiến tất cả mọi người ở đây sắc mặt đều trở nên thập phần khó coi.

Cô gái xinh đẹp kia chính là Hắc Quả Phụ, một chiến sĩ cấp hai đỉnh cao rất nổi tiếng trong bộ lạc Tấn Mãnh Long, thậm chí nàng đã từng ám sát được hai tên chiến sĩ cấp ba. Một vị cường giả đáng sợ như vậy cư nhiên bị Nhạc Trọng không chút mảy may bận tâm trong nháy mắt chém giết, khiến bọn họ trong lòng đều một trận lạnh lẽo. Cho dù bọn cùng nhau xông lên chỉ sợ cũng không xứng là đối thủ của Nhạc Trọng.

Tiền Long ánh mắt co rụt lại kinh nghi bất định hỏi:

- Anh là chiến sĩ cấp bốn?

Nhạc Trọng quan sát Tiền Long túc lạnh như băng chất vấn nói:

- Không sai! Vậy anh muốn đầu hàng hay vẫn là muốn chết?

Tiền Long lập tức quỳ trên mặt đất, tràn ngập thống khổ nói:

- Tôi hàng! Chiến sĩ cấp bốn không phải là đối tượng mà bộ lạc Tấn Mãnh Long chúng tôi có thể chống lại. Xin đại nhân người rộng lượng tha cho tôi một mạng. Tôi sẽ đem toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long giao cho đại nhân!

Chiến sĩ cấp bốn là thứ quái vật cực hạn của nhân loại. Rất nhiều chiến sĩ cấp bốn còn có khả năng có thể dùng thân thể bằng da bằng thịt phá nát người máy. Mỗi một người ở trong thời điểm sung sức hoàn toàn có thể tàn sát cả một bộ lạc Tấn Mãnh Long.

Cho dù chỉ là một sơ cấp chiến sĩ cấp bốn, ít nhất cũng cần đến mười chiến sĩ cấp ba vắt kiệt toàn bộ tố chất và năng lực mới có thể miễn cưỡng chống lại. Toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long mới chỉ có một mình Tiền Long là một chiến sĩ cấp ba, thêm một con mãnh long cấp ba nữa, chút sức lực ấy căn bản không có khả năng là đối thủ của một chiến sĩ cấp bốn.

Muốn chống lại chiến sĩ cấp bốn, với tình trạng hiện này của bộ lạc Tấn Mãnh Long thì cần phải nắm giữ được một lượng lớn các vũ khí chiến đấu siêu khoa học công nghệ hiện đại. Mà ở một bộ lạc Tấn Mãnh Long có nền khoa học kĩ thuật còn lạc hậu hơn trái đất cả trăm lần thì bộ lạc Tấn Mãnh Long đương nhiên không có khả năng làm được điểm này.

Tiền Long vừa đầu hàng, toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long đều rơi vào tay Nhạc Trọng.

Khi Nhạc Trọng đánh hạ bộ lạc Tấn Mãnh Long, sau khi phái người đem đại lượng vật tư, nhân khẩu hết thảy vận chuyển trở lại Ngốc Thứu sơn cốc, tiếp tục mang quân tấn công về các hướng xung quanh.

Năm người Hàn Sắc, Tiêu Vân, Hoàng Phổ Liệt Hỏa, Tây Môn Huy, Mã Lôi đều là mỗi lần chờ đến khi Nhạc Trọng chém chết các thủ lĩnh của những bộ lạc kia, hoặc là sau khi dùng bạo lực chiêu hàng những thỉ lĩnh kia, mang quân tiến nhập vào các bộ lạc ấy, bắt đầu tiếp quản tất cả mọi chuyện trong bộ lạc. Chuyện bọn họ cần là chính là duy trì trật tự trong bộ lạc sau khi chiến tranh kết thúc, đồng thời đem đại lượng nhân viên, vật tư vận chuyển về Ngốc Thứu sơn cốc.

Dưới sự công phạt như lôi đình của Nhạc Trọng, nhân khẩu trong Ngốc Thứu sơn cốc cấp tốc tăng trưởng, chỉ trong nửa tháng đã tăng lên năm vạn người.

Tât cả các bộ lạc xung quanh lệ thuộc vào liên minh Liệt Viết đều bị quét sạch, nếu không đầu hàng thì đều bị thẳng tay phá hủy.

Sau khi nhân khẩu trong Ngốc Thứu sơn cốc vượt qua năm vạn, Nhạc Trọng liền đình chỉ mở rộng, vừa huấn luyện quân lĩnh tinh nhuệ vừa tiến hành kiến thiết.

Đội quân mà Nhạc Trọng thành lập được thập phần phức tạp, nô lệ chiếm phân nửa, các thế lực vũ trang bị hắn đánh bại sau khi hợp nhất lại cũng chiếm phân nửa, ngư long hỗn tạp, sức chiến đấu và lòng trung thành đều thập phần trở thành vấn đề.

Lực lượng vũ trang này nếu thuận thế chiến đấu thì còn được, nếu một khi gặp phải nghịch cảnh, chỉ sợ lập tức sẽ sụp đổ. Nhạc Trọng cũng chỉ có thể bắt đầu huấn luyện lực lượng vũ trang này, nâng cao sức chiến đấu của bọn họ.

Mặt khác một bên ở trên phương diện chính trị, Tôn Lan Lan cũng đối với những nô lệ tạo nên những nhân tố bất ổn đề ra một loạt quy tắc, đem sức lao động và đóng góp của những nô lệ này chuyển thành điểm cống hiến. Một khi những nô lệ kia tích lũy được đủ điểm cống hiến là có thể trở thành dân tự do.

Chính sách này vừa được công bố, các nô lệ liền tích cực lao động hơn hẳn.

Song song với việc địa vị cũng như các sân chơi thi thố tài năng của nô lệ được đề cao, các loại đãi ngộ của nô lệ cũng được cải thiện, trong mắt bọn họ thấy được hi vọng nên càng trở nên tích cực hơn.

Dưới sự nỗ lực lao động làm việc của các nô lệ, bên trong Ngốc Thứu sơn cốc, rất nhiều công trình kiến trúc trùng trung mọc lên, bắt đầu có khung cảnh có phố xá thành thị.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)