Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0803

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0803: Tuyển phi!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Phía trên hoàng thành Bạo Phong, đâu đâu cũng có thể thấy màu xanh, gieo trồng rất nhiều loại kỳ hoa dị thảo, cây lạ hiếm quý. Từng tòa từng tòa kiến trúc bằng đá đứng lẳng lặng bên nhau.

Trên ngã tư đường, từng người từng người phụ nữ ăn mặc quần áo diễm lệ, dung mạo đều không tầm thường, sắc mặt hồng hào đi qua đi lại.

Điểm khác biết với phía dưới Bạo Phong Cốc là phía dưới có nam có cả nữ, còn ở trong hoàng thành Bạo Phong này thì Nhạc Trọng hoàn toàn không thấy một người đàn ông nào cả, chỉ có vô số phụ nữ đi đi lại lại trên đường mà thôi.

Hơn mười con chim biến dị chở đám người Nhạc Trọng nhanh chóng đáp xuống một đình viện rộng lớn.

Ảnh Lam lãnh đạm liếc nhìn Nhạc Trọng một cái, sau đó nhanh chóng đi vào trong hoàng thành:

- Xin mời đi theo tôi!

Nhạc Trọng bước theo sau Ảnh Lam.

Đột nhiên ngay lúc này, bốn vị nữ quan đi nhanh đến chặn lại trước người Ảnh Lam, nói:

- Ảnh Lam đại nhân, xin ngài chờ một chút!

Ảnh Lam nhìn bốn vị nữ quan, trong mắt hiện lên vẻ khác thường, nói:

- Chuyện gì?

Một vị nữ quan tiến lên nói:

- Lưu Mị Nhi thân vương điện hạ mời đại nhân dẫn Nhạc Trọng đến Bách Thảo điện! Điện hạ đã thương lượng chuyện này với nữ vương bệ hạ rồi.

Ảnh Lam lãnh đạm nói:

- Tôi đã biết!

Ảnh Lam xoay người dẫn Nhạc Trọng đi về hướng thiên điện kia.

Ảnh Lam dẫn Nhạc Trọng đi đến một cung điện vô cùng rộng lớn, nói:

- Đây chính là Bách Thảo điện, xin mời ngài hãy ở đây chờ một chút!

Nói xong, Ảnh Lam không hề có ý sẽ tiếp tục nói chuyện với Nhạc Trọng, lập tức xoay người dẫn người rời đi.

Nhạc Trọng khẽ cau mày, cẩn thận quan sát cung điện này, trong lòng đề cao cảnh giác. Hắn tuy rằng có được lực lượng mạnh mẽ, thời điểm tất yếu có thể thông qua thuật triệu hồi tuần thú đưa Thái Sơn cấp năm ở phương xa triệu hồi đến đây để phá hư hoàng thành Bạo Phong này. Nhưng hắn cũng chỉ cần sơ sẩy một chút thôi thì có thể ngã xuống ở chỗ này.

Nhạc Trọng cẩn thận quan sát cung điện kia một lần nữa, không phát hiện có bất kỳ nguy hiểm nào cả. Hắn lất tay lên, trực tiếp mở ra một laptop mini có rada, nhìn chằm chằm Bạch Y hiện lên trên màn hình, lập tức hỏi:

- Bạch Y, ngươi có thể nắm giữ máy tính trung ương của hòn đảo nhỏ bằng sắt thép này không?

Bạch Y thân là trí năng nhân tạo siêu cấp, có được máy tính trung ương thế giới thì hoàn toàn có thể phát huy được lực lượng khủng bố.

Nghe vậy, trong mắt Bạch Y hiện lên từng dòng số liệu, ánh sáng phát ra, rất nhanh thì những dòng số liệu phát sáng kia ngừng lại, nó nhanh chóng nói:

- Trong hòn đảo nhỏ bằng sắt thép cứng rắn này, tôi không cảm ứng được sự tồn tại của bất kỳ máy tính trung ương nào cả. Có ba khả năng, một chính là trên đảo nhỏ bằng sắt thép này không có máy tính trung ương. Hai là máy tính trung ương của đảo nhỏ bằng sắt thép này hoàn toàn không vận hành. Còn khả năng thứ ba chính là, có máy tính trung ương, nhưng lại bị lực lượng thần bí nào đó cản trở bảo vệ, khiến tôi không cách nào xâm nhập nhìn trộm được. Thông qua những phân tích thông tin có được về tòa đảo nhỏ bằng sắt thép này, theo suy đoán của cá nhân tôi, trong quá trình kiến tạo xây dựng quả thật có máy tính trung ương. Còn về phần hiện tại thì không thể khẳng định máy tính trung ương đó còn tồn tại hay không nữa. Bởi vì đại bộ phận đường dẫn của hòn đảo nhỏ bằng sắt thép này này đã có mấy trăm năm không khởi động rồi, rất nhiều khu vực đều không thể vận hành nữa.

Nhạc Trọng khẽ cau mày, chậm rãi nói:

- Là như vậy sao? Xem ra chỉ có thể hỏi bản thân Lạc Thanh Thanh thôi!

- Ngươi là ai vậy?

Ngay lúc Nhạc Trọng tự hỏi thì đột nhiên có một giọng nói truyền đến bên cạnh.

Nhạc Trọng nhìn về hướng thanh âm phát ra thì chỉ thất những mỹ thiếu niên, tiểu bạch kiểm tướng mạo anh tuấn, dáng người hoặc khôi ngô, hoặc nhỏ nhắn đang nối đuôi nhau đi vào.

Một mỹ thiếu niên mày kiếm mắt sáng, khí vũ hiên ngang, dáng người cao gầy, khí chất bất phàm, vô cùng tuấn mỹ lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng. Chính mỹ thiếu niên này là người vừa hỏi chuyện Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng liếc nhìn mỹ thiếu niên kia một cái, lãnh đạm nói:

- Ngươi lại là ai? Trước khi hỏi tên người khác thì phải nói tên mình ra trước chứ. Chẳng lẽ chút lễ phép ấy ngươi cũng không biết sao?

Nhìn thấy Nhạc Trọng hỏi ngược lại như thế, vị mỹ thiếu niên kia có chút kinh ngạc.

Tiểu bạch kiểm đứng bên cạnh mỹ thiếu niên tuấn mỹ tuyệt luân được sáu mỹ thiếu niên khác vây quanh lập tức tiến lên quát lớn Nhạc Trọng:

- Vô lễ! Người trước mặt ngươi chính là công tử của Lục Điều gia, Lục Điều Mỹ Hùng điện hạ. Là người tương lai nhất định sẽ trở thành vương phi của bệ hạ. Ngươi dám vô lễ với vị đại nhân này, chẳng lẽ không muốn sống nữa chăng?

Cùng lúc với lời nói của sáu vị mỹ thiếu niên kia, trong mắt Lục Điều Mỹ Hùng cũng lộ ra vẻ ngạo nghễ chán ghét.

- Vương phi?

Khóe miệng Nhạc Trọng hơi hơi giương lên, sau đó nhìn những thiếu niên tuấn mỹ đứng đầy đại điện, trong lòng bỗng sinh ra một dự cảm có chút hoang đường.

Nhạc Trọng dò hỏi:

- Các ngươi chẳng lẽ đều là vương phi của nữ vương bệ hạ sao?

Một mỹ thiếu niên khinh miệt liếc nhìn Nhạc Trọng, nói:

- Thật không biết điều, cũng không biết gã đàn ông xấu xí như ngươi từ chỗ nào đến đây nữa. Tất cả những người đứng ở trong này đều là phi tần dự bị trong hậu cung của nữ vương bệ hạ. Người có thể trở thành vương phi của nữ vương bệ hạ chỉ có gần bốn người mà thôi. Còn những người còn lại thì chỉ có thể trở thành phi tần. Địa vị của phi tử khác hoàn toàn với những người tương lai chỉ có thể trở thành phi tần như chúng ta.

Trong mấy trăm người đàn ông tuấn mỹ đứng đầy trong đại điện này, Nhạc Trọng trông có vẻ không có chút hấp dẫn nào. Sự thật thì là, hắn ở trong những người đàn ông bình thường thì cũng coi như có chút đẹp trai, nhưng khi đứng cùng với những mỹ nam ngàn chọn vạn chọn này thì quả thật tướng mạo của hắn có chút kém.

Nhạc Trọng nhìn mỹ nam đứng đầy đại điện, khẽ mỉm cười:

- Đều nói đàn ông không phải thứ tốt lành gì. Nhưng sau khi phụ nữ cầm quyền, tính tình cũng không kém đàn ông là bao.

Phụ nữ và đàn ông đều là sinh vật, cho nên đều có nhu cầu khát vọng với khác phái. Mẫu thân của Doanh Chính nước Tần chính là một người đàn ba có ba ngàn người đàn ông. Nữ vương Vũ Tắc Thiên, công chúa Bình Dương có được năng lực trác tuyệt cũng là người có được ba ngàn đàn ông. Một ít đàn bà phú hào thời hiện đại, phụ nữ có tiền cũng sẽ bị bao dưỡng một ít tiểu bạch kiểm. Nếu không thì cũng không xuất hiện nghề trai gọi.

Nhưng vừa nghĩ đến Lạc Thanh Thanh khí phách mười phần, tràn đầy mị lực thế nhưng lại giống nhiều gã đàn ông tuyển phi như vậy, trong lòng Nhạc Trọng thở dài tiếc hận. Cô ta mặc dù có được dung nhan tuyệt mỹ, khí chất và mị lực siêu phàm, nhưng nói đến cùng cũng không phải đồ ăn của ăn.

*****

Một mỹ thiếu niên biến sắc, hai tay nắm chặt, cơ thể cứng ngắc, trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, từng bước từng bước đến gần nói:

- Ngươi vừa nói cái gì? Muốn vũ nhục nữ vương bệ hạ vĩ đại của chúng ta sao? Xem ta như thế giáo huấn ngươi thật tốt, cho ngươi học được lễ tiết trong cung!!

Nhạc Trọng khinh miệt liếc nhìn mỹ thiếu niên kia một cái, lãnh đạm xoay người đi đến một cái ghế:

- Chỉ bằng loại mặt hàng như ngươi mà cũng nghĩ giáo huấn ta sao? Luyện thêm mấy trăm năm nữa đi, ẻo lả!

Mỹ thiếu niên kia bị lời nói của Nhạc Trọng tức đến toàn thân phát run, hai chân dùng sức, dùng tốc độ gấp tám lần người thường xông về phía Nhạc Trọng, nắm đấm thanh tú trắng nõn nện xuống đầu Nhạc Trọng:

- Xem quyền!!

- Thật lợi hại quá đi! Tốc độ của Trịnh Quan Hi thật nhanh.

- Thật sự là lợi hại. Hắn cư nhiên lại có thực lực ngang bằng chiến sĩ! Quá mạnh mẽ!

- Bộ dạng xinh đẹp, lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, xem ra hắn cũng là một trong những người tranh ngôi vương phi mạnh nhất!

- .......

Những mỹ thiếu niên trong đại điện nhìn Trịnh Hi Quan như vậy, trong mắt tất cả đều lộ ra vẻ ngưng trọng. Những người bọn họ tuy là có tướng mạo tuấn mỹ, nhưng đại đa số chỉ có được tố chất thân thể gấp đôi người bình thường thôi. Trịnh Hi Quan có được tố chất thân thể gấp tám lần người bình thường thì cũng đã được coi như là một đại cao thủ rất giỏi rồi.

- Ngươi quá yếu!

Nhạc Trọng thuận thế ngồi xuống một chiếc ghế gần đó, nhìn Trịnh Hi Quan đang xông tới, tùy tiện đánh một quyền vào ngực Trịnh Hi Quan.

Rầm!

Cùng với tiếng nổ vang lên, Trịnh Hi Quan giống như gối rách bông chảy ra đập mạnh lên vách tường của cung điện, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngất nằm trên mặt đất.

Thấy được một màn này, sắc mặt của những mỹ thiếu niên đứng xung quanh biến đổi kịch liệt, nhanh chóng lùi lại về sau mấy bước, ánh mắt nhìn Nhạc Trọng cũng hiện lên vẻ kiêng kị, nhưng lại không ai nguyện tiến lên đỡ Trịnh Hi Quan kia đứng dậy.

Trịnh Hi Quan có được tướng mạo tuấn mỹ, thân thủ mạnh mẽ, là người có được cơ hội sẽ trở thành vương phi nhất trong những người cạnh tranh. Vì vậy, những người trong đại điện đều không muốn ra tay cứu hắn. Trịnh Hi Quan chết bọn họ mới vui vẻ.

- Nữ vương bệ hạ giá lâm!!

Cùng với một giọng nữ cao vút vang lên, hai vị mỹ nữ tuyệt sắc có được dung nhan tuyệt sắc, vô cùng cao quý dưới sự hộ vệ của mười sáu nữ chiến sĩ mặc chiến giáp Bạo Phong màu xanh uy phong lẫm lẫm chậm rãi bước vào trong đại điện.

- Gặp qua nữ vương bệ hạ!

Những mỹ thiếu niên ở trong đại điện thấy vậy lập tức quỳ gối trên mặt đất nghênh đón. Cúi đầu, trong mắt chớp lên ánh sáng chờ mong và nóng rực.

Chỉ có một mình Nhạc Trọng là vẫn ngồi trên ghế, vô cùng có hứng nhìn màn biểu diễn này.

Dưới sự hộ vệ của mười sáu nữ chiến sĩ Bạo Phong, hai vị mỹ nữ tuyệt sắc lập tức ngồi lên hai vương tọa ở vị trí chủ vị phía trên.

Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn hai vị mỹ nữ tuyệt sắc ngồi trên vương tọa, chỉ thấy một người là nữ vương Bạo Phong Lạc Thanh Thanh vẫn như cũ khí phách uy vũ, mặc áo choàng, dung nhan lãnh diễm, cả người đều tràn ngập mị lực và tự tin. Còn một người khác là một cô gái tuyệt mỹ có tướng mạo dịu dàng đáng yêu, khoác áo khoác làm bằng lông chồn ba, da thịt như tuyết, mặt mày như họa, mày trái xoan, mắt đào hoa, dáng người nhỏ gầy, cả người tràn ngập vẻ dụ dỗ mị hoặc.

Lúc này hai ánh mắt lợi hại giống như hai lưỡi dao sắc bén của Lạc Thanh Thanh vẫn nhìn chằm chằm Nhạc Trọng. Những nơi bị ánh mắt cô quét qua, đúng là khiến cho da gà của Nhạc Trọng đều nổi lên.

Nhạc Trọng có thể từ ánh mắt lợi hại kia của Lạc Thanh Thanh cảm giác được người phụ nữ này đúng là vô cùng mạnh mẽ và cường thế, khí phách và tự tin của cô thậm chí bao trùm phía trên Nhạc Trọng: "Thật mạnh! Người đàn bà này quả thật là cường giả siêu cấp hàng thật giá thật!"

Nhạc Trọng trước khi mạt thế tiến đến bất quá cũng chỉ là một sinh viên bình thường, trải qua vô số chiến đấu, một đường vất vả giãy dụa giữa ranh giới sống chết mới có thể bước đến vị trí này. Thời gian hắn trở thành bá chủ một phương cũng quá ngắn ngủi, chỉ có một năm thôi, tuy rằng đã bồi dưỡng ra uy nghiêm của người ngồi trên, nhưng khi so sánh với một Lạc Thanh Thanh đã chấp chưởng quyền lớn của Bạo Phong Cốc thì quả thật còn kém rất nhiều.

Cô gái xinh đẹp cả người tỏa ra hơi thở kiều mị ngồi bên cạnh Lạc Thanh Thanh cũng dùng đôi mắt hoa đào xinh đẹp của mình nhìn Nhạc Trọng, trong mắt lộ ra ánh sáng tò mò.

Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng một lúc, ánh mắt vẫn như cũ sắc bén lợi hại nói với Nhạc Trọng:

- Ngươi chính là người chi phối bộ lạc Kên Kên, Nhạc Trọng?

Nhạc Trọng không chút phản kháng trả lời:

- Không sai! Lạc Thanh Thanh, tôi chính là Nhạc Trọng!

"Nhạc Trọng!"

"Đó là ai chứ?"

"......."

Mỗi một vị mỹ nam, tiểu bạch kiểm quỳ trên mặt đất đều thầm nói những câu nói trong lòng. Bọn họ rốt cuộc đã hiểu được, người đàn ông ngồi trên ghế kia hoàn toàn khác biệt so với họ.

Ngồi trên vương tọa, trong đôi mắt xinh đẹp của Lạc Thanh Thanh bỗng nhiên lóe lên ánh sáng rực rỡ, xung quanh thân thể cô chớp động ánh sáng màu xanh, một quyền cách không mang theo tiếng ầm phá thiên nện thẳng về phía Nhạc Trọng.

Cùng với một tiếng nổ vang lên và một luồng sóng xung kích mang theo uy áp khủng bố giống như đạn pháo bắn thẳng vào phía Nhạc Trọng, giống như muốn nổ tung Nhạc Trọng thành bột phấn. Cho dù là thần chiến sĩ cấp ba đối mặt với một đòn này cũng phải đứng dậy khỏi ghế, chật vật né tránh.

Trong đại điện này, ngoại trừ Lục Điều Mỹ Hùng kia ra, thì những mĩ nam anh tuấn còn lại đều cảm giác được từng đợt từng đợt uy áp ập đến, khiến cho bọn họ cơ hồ là thở không nổi.

Hai mắt Nhạc Trọng trầm xuống, tay phải mang theo đấu khí hắc ám đánh ra một quyền nện lên sóng xung kích đang bay lên kia, đem luồng sóng xung kích mang theo uy áp khủng bố lập tức vỡ tan.

Một quyền đánh nát quyền áp của Lạc Thanh Thanh, trong mắt Nhạc Trọng vẫn hiện lên vẻ ngưng trọng: "Thật mạnh, người phụ nữ này nếu chỉ nói riêng về mặt bản lĩnh thì chỉ sợ cô ta đã bước đến cảnh giới còn nửa bước sẽ đến thần chiến sĩ cấp năm, tùy thời đều có thể tấn chức trở thành thần chiến sĩ cấp năm."

Lạc Thanh Thanh hơi hơi giương khóe miệng lên, lộ ra nụ cười vừa lòng:

- Không sai, có thể tiếp được một quyền như thế của ta, ngươi quả thật là thần chiến sĩ cấp bốn. Cho dù ngươi không phải Nhạc Trọng thì cũng có đủ tư cách ngồi trước mặt ta. Xem ở thực lực của ngươi, cũng đủ để trở thành một trong những vương phi của ta rồi. Ngươi cố gắng lên nữa đi!

Nghe xong những lời này của Lạc Thanh Thanh, trong mắt đại bộ phận mỹ nam đủ loại hình quỳ dưới đất đều hiện lên vẻ đố kị, hâm mộ. Những người như bọn họ liều chết hợp lại cũng chỉ có thể đạt đến chức vị phi tần, mà Nhạc Trọng thế nhưng lại dễ dàng đạt đến gần vị trí vương vị, tự nhiên là khiến cho bọn họ vô cùng ghen tị rồi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)