Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0808

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0808: Thu phục Lưu Mị Nhi!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đối mặt với quanh dực đột nhiên bạo phát kia, hỏa diễm đao trong tay Nhạc Trọng biến thành từng tầng đao ảnh, dưới sự cường hóa của hắc sắc đấu khí, trực tiếp chém đứt từng đạo quang dực.

- Mạnh thật a! ngũ giai thần chiến sĩ quả nhiên không hề ở cùng một đẳng cấp với tứ giai thần chiến sĩ àm.

Khi Nhạc Trọng phá hủy được tầng tầng quang dực kỉa rồi thì bản thân hắn cũng đã lùi xa vài chục thước, thân thể cũng bị chém ra vài vết máu.

Trịnh Chấn tựa như một kẻ điên, không hề để cho Nhạc Trọng có thời gian mà thở dốc, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp hiện ra trước người Nhạc Trọng, mang theo vô số quang dực chém tới đối phương.

Nhạc Trọng cũng chỉ có thể chọn cách lui lại, huy động hỏa diễm đao trong tay, thân thể được hắc sắc đấu khí bao phủ dần dần, tựa như quỷ mị di động không ngừng đánh tan từng đạo quang dực hôi sắc kia.

Thân thể Trịnh Chấn xung quanh không ngừng hiện ra vô cùng vô tận quang dực, tựa như một cơn lốc cuốn về phía Nhạc Trọng, mỗi một quang dực kia đều có thể đủ chém chết tứ giai đỉnh phong cường giả rồi.

Nhạc Trọng tựa như một con thuyền trong gió bão, dùng hết năng lực bản thân mà đánh tan từng đạo quang dực bắn tới, chẳng qua vẫn có lúc bị đánh trúng, lưu lại một vết thương trên thân thể hắn.

- A!!

Chiến đấu kịch liệt được khoảng năm phút đồng hồ, thì thân thể Trịnh Chấn tựa như bị kìm hãm, hét lớn một tiếng huyết quản vỡ ra, vô số máu tươi bắn tứ tung, khiến cho hắn biến thành một người máu thê thảm không thôi.

Trịnh Chấn vốn chỉ có thực lực tứ giai sơ cấp, cho nên không thể dùng thời gian dài mà nhận lực lượng ngũ giai, cưỡng ép đem bản thân đẩy lên ngũ giai, nếu như không thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn ngủi thì hắn sẽ mất sạch lực lượng, không còn một chút nào.

Nhân cơ hội này Nhạc Trọng lao tới, , một đao chém lên đầu Trịnh Chấn, trự c tiếp đánh bay đầu hắn.

Một đạo tiên huyết bay lên trời, thân thể không đầu của Trịnh Chấn trực tiếp té trên mặt đất, một đạo sinh mệnh chi nguyên cũng được thu nạp vào trong cơ thể Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đưa mắt nhìn thân thể của Trịnh Chấn mà thầm nghĩ trong lòng:

- Ngũ giai thần chiến sĩ quả là mạnh mẽ, chống lại cái đám người này thì bản thân cũng mém chết, xem ra nếu muốn chân chính chiến đấu với ngũ giai cường giả, bản thân chỉ có thể mượn năng lực của Liệt Nhật chiến giáp mà thôi.

Nhạc Trọng vì muốn kiểm tra bản thân mình có bao nhiêu chênh lệch với ngũ giai thần chiến sĩ cho nên mới lựa chọn giao thủ lâu như thế với Trịnh Chấn. Qua một lần này, hắn cũng chính thức nhận định, bản thân thực lực với ngũ giai thần chiến sĩ chân chính quả là có chênh lệch quá lớn.

Phải biết rằng thân thể dị tộc hơn xa so với nhân loại, cho dù là thực nhân quỷ hấp huyết quỷ hay là khủng long nhân, chúng nó đều là tồn tại thuộc dạng quái vật, cùng giai thì hoàn toàn có thể áp chế nhân loại. Nhạc Trọng ngay cả một tên ngũ giai giả như Trịnh Chấn cũng phải đánh cật lực như thế, đối đầu với ngũ giai chân chính mà không dùng tới loại khong học kỹ thuật binh khí như Liệt Nhật chiến giáp hẳn là chỉ còn một đường chết mà thôi.

Lạc Thanh Thanh thấy Nhạc Trọng giết chết Trịnh Chấn thì thở ra một hơi, sau đó lại cảnh giác nhìn hắn, bởi nàng biết, thân là một phương kiêu hùng, thủ đoạn độc ác là điều không thể không có. Nàng cũng sẽ không ngây thơ tới mức mà cho rằng hắn là người lương thiện. Ở trong đại điện này, chỉ có nàng với Lưu Mị Nhi có thể đánh một trận với hắn, mà hắn nếu muốn vi phạm ước định thì sợ rằng hai tiểu mỹ nhân tuyệt sắc các nàng cũng đảnh phải biến thành đồ chơi cho hắn rồi.

Nhạc Trọng nhìn Lạc Thanh Thanh đang nửa quỳ trên mặt đất, chậm rãi nói:

- Lạc Thanh Thanh, ước định của hai chúng ta hẳn là nên tuân thủ rồi chứ nhỉ?

Trong mắt nàng ta chớp chớp, đầy nét kiên định:

- Đương nhiên, trước tới nay ta vẫn luôn một lời tựa ngàn vàng.

Nhạc Trọng hỏi:

- Ngươi bị dính độc gì?

Biểu hiện của Lạc Thanh Thanh chính xác là kịch độc, bằng không với lực lượng của tứ giai thần chiến sĩ đỉnh phong, một ít độc dược đơn giản cũng sẽ bị loại bỏ ngay lập tức.

Lưu Mị Nhi đang nằm ở bên kia đột nhiên nói:

- Đó là hỗn độc, do ta dùng bảy loại biến dị thực vật điều chế thành độc dược, trong thiên hạ cũng chỉ có một mình ta có giải dược. Nhạc Trọng, chỉ cần ngươi giúp ta thoát khỏi mạn đằng chết tiệt này, ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi cùng ngươi nắm giữ Bạo Phong cốc, nữ nhân này ta cũng có thể đưa cho ngươi làm đồ chơi. Nàng ta chân chính là Bạo Phong nữ vương, có thể chân chính chinh phục được nàn ta, ngươi hẳn là sẽ có cảm giác thành tựu.

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia dj quang, không kiêng nể gì mà đánh giá Lạc Thanh Thanh, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười:

- Lạc Thanh Thanh, Lưu Mị Nhi lại muốn mang cả Bạo Phong cốc cho ta, ngươi thì sao?

Lạc Thanh Thanh không hề sợ hãi đối mặt với Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên một tia quyết tuyệt:

- Ta chỉ có thể cho ngươi những gì mà ta đã đáp ứng, còn nếu như ngươi muốn khuất phục ta thì tối đa cũng chỉ thu được một cỗ thi thể mà thôi.

- Được.

Nhạc Trọng cười nhẹ, đi tới trước người Lưu Mị Nhi nhìn vị mỹ nữ kiều mị tuyệt luân này lạnh lùng nói:

- Đưa giải dược ra đây đi.

Trong lòng Lưu Mị Nhi chợt lạnh, nàng rõ ràng Nhạc Trọng đã lựa chọn Lạc Thanh Thanh chứ không phải nàng, đôi mắt nóng rực của nàng cũng tan đi, cuối cùng nhìn Lạc Thanh Thanh đầy oán độc và khoái ý:

- Lạc Thanh Thanh, coi như hôm nay là ngươi thắng, chẳng qua thất chủng hỗn độn không có giải dược, một thân bản lĩnh của ngươi cũng không thể nào khôi phục được đâu. Sau này ngươi sẽ biến thành một nữ nhân không hề có một chút lực lượng nào, ta xem ngươi sẽ thống suất Bạo Phong cốc ra sao.

Lạc Thanh Than nghe thế thì sắc mặt biến thành trắng bệch, nhưng rất nhanh trong mắt hiện lên một tia kiên nghị:

- Mị Nhi, cho dù ta có bị lấy đi lực lượng thì cũng không sao. Cho dù không thể làm Bạo phong nữ vương thì ta vẫn có thế cống hiến sức lực của bản thân vì đám tỷ muội mà,

Lưu Mị Nhi nhìn về phía Lạc Thanh Thanh với khuôn mặt kiên nghị, không hề để chuyện lực lượng bị cướp đoạt trong lòng, mà cảm thấy xấu hổ, nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

- Thất chủng hỗn độc sao?

Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười, quay về phía Lạc Thanh Thanh hỏi:

- Nếu như ta có thể cởi bỏ hỗn độc trên người ngươi thì ngươi có thể báo đáp gì cho ta?

Trong mắt nàng ta hiện lên một tia khát vọng rối chợt tắt, đối với một cường giả mà nói thì mất đi lực lượng đối với bọn họ tựa như là một hồi ác mộng vậy, nếu như có thể khôi phục lại lực lượng, nàng ta nguyện ý trả giả thực lớn cũng được.

Lạc Thanh Thanh trầm mặc một hồi rồi nói:

- Năm viên tứ giai tinh hạch biến dị thú! Mười bộ bạo phong chiến giáp.

*****

Trong mắt hắn lóe lên dị quang:

- Không! Ta muốn Bạo Phong bát kiệt, chỉ cần ngươi đưa bát kiệt cho ta, ta sẽ giúp ngươi giải trừ hỗn độc trên người ngươi.

Bát kiệt Bạo Phong đời này là một trong những người kiệt xuất nhất. Mỗi một người đều có được chiến lực tam giai đỉnh phong, trừ điều đó ra, thì mỗi người để u có tài năng của bản thân trong mỗi một lĩnh vực. Nếu như có thể được các nàng trợ giúp, thế lực của Nhạc Trọng sẽ thêm lần nữa được mở rộng lớn mạnh hơn.

Nhạc Trọng thu được một đống trang bị tân tiến bên trong Liệt nhật liên minh bảo khố, nhưng hắn lại thiếu người có thể sử dụng được chúng. Bát kiệt Bảo Phong tuy thực lực kém hơn Lạc Thanh Thanh nhưng cũng là một trong những nhân tài nhất đẳng rồi. Nhạc Trọng cũng hi vọng bản thân có thể thu được đám thiên tài này tới tương trợ cho hắn.

Thân thể Lạc Thanh Thnah hiện lên một tia lạnh thấu xương, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng mà nói:

-Không được, ta cự tuyệt! Ta không thể vì bản thân mình mà tặng các nàng cho ngươi được, bởi bọn họ là bằng hữu, bộ hạ của ta, chứ không phải là lễ vật tùy tiện có thể tặng cho người khác được. Cho dù ta có là phế nhân cả một đời này, thì ta cugnx sẽ không bán đứng các nàng đâu!

Nhạc Trọng nhìn đôi mắt tản ra hàn quang thấu xương kia mà hiện lên một tia thưởng thức.

Lạc Thanh Thanh chung quy cũng không phải là một kẻ kiêu hùng. Nếu như là kiểu hùng thì thực sự vì khôi phục thực lực bản thân chỉ sợ có cái gì sẽ bán cái đó.

- Nữ vương bệ hạ, người sao rồi?

Đúng lúc này một vị mỹ nữ vóc dáng gợi cẩm, dáng người đẫy dầ, dùng dạo diễm lệ, mặc lục sắc Bạo Phong chiến giáp, mang theo mười sáu chiến sĩ thanh sấc chiến giáp, toàn thân đầy máu đi vào trong Bách Thảo điện.

Hải Thiến nhìn thấy cảnh tượng thê tham kia thì cả kinh, cầm chiến mâu lao tới chắn trước người Lạc Thanh Thanh, đưa mắt nhìn Nhạc Trọng.

Mười sáu vị chiến sĩ xinh đẹp đi theo Hải Thiến cũng cầm chiến mâu chỉ thẳng vào Nhạc Trọng, thế cục vô cùng căng thẳng.

Lạc Thanh Thanh trầm giọng nói:

- Dừng tay lại Hải Thiến, vị này là thủ lĩnh Kên Kên bộ lạc Nhạc Trọng, cũng không phải là địch nhân của chúng ta. Lưu Mị Nhị dẫn người Dực Long sơn lẻn vào nơi đây mưu đồ phản loạn, nhờ có Nhạc Trọng xuất thủ mới phá tan được ý đồ của bọn chúng, hắn là bằng hữu của chúng ta!!!

Thấy được thực lực của Nhạc Trọng thì Lạc Thanh Thanh cũng hiểu, chỉ có khi tập hợp toàn bộ Bao Phong bát kiệt, cùng với Bạo Phong hoàng thành tinh nhuệ, bằng không các nàng không thể nào đánh bại được Nhạc Trọng. Hơn nữa cho dù có đánh bại được hắn, nhưng cũng khó có thể đánh chết được, nàng cũng không muốn vô duyên vô cớ tạo nên một địch nhân kinh khủng như vậy.

- Xem ra ngươi đã an toàn rồi nhỉ, như thế thì ta đi trước, còn mong rằng ngươi không có quên ước định cảu chúng ta lúc trước.

Nhạc Trọng cười nhẹ, đưa tay nắm lấy Lưu Mị Nhi đang bị mạn đằng kia bám thân, Trịnh Vân bị trọng thương, đưa tay kéo theo Uy Lực Anna đi vào trong Bạo Phong hoàng thành.

Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng dẫn theo Lưu Mị Nhi thì nhướng mày, ra lệnh cho một vị Bạo Phong nữ chiến sĩ:

- Annie, ngươi mang mấy người Nhạc Trọng tới khách phòng nghỉ ngơi đi.

Annie lên tiếng đáp ứng, sau đó nhanh chóng hướng về phía Nhạc Trọng nói:

- Vâng!

Nhạc Trọng vừa mơi rời đi, ánh mắt lạnh lùng của Lạc Thanh Thanh nhìn về phía cái tên tuấn mỹ Lục Điều Chân Hùng kia.

Sắc mặt hắn trắng bệch, hắn đi tới chỗ Lạc Thanh Thanh:

- Bệ hạ! Ta ngu dốt...! Bệ hạ là ta bị bắt ép! Đúng, ta bị bắt ép! Bệ hạ! Là do đám Trịnh Chấn, Lưu Mị Nhi bức bọn ta, đều là bọn hắn bức ta, ta rất yêu ngươi! bệ hạ, ta chỉ yêu mình ngươi! Bệ hạ...

- Tên này so với Nhạc Trọng thực sự là quá kém đi!

Trong mắt Lạc Thanh Thanh hiện lên một tia chán ghét, ra lệnh:

- Hải Thiến, giết hắn! Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả Lục Điều gia tộc đều biến thành nô lệ hết!

- Vâng!

Vị hộ vệ Hải Thiến uy phong bên người Lạc Thanh Thanh, hàn quang chợt lóe, chiến mâu trong tay như một con độc long đâm xuyên qua cái cổ của Lục Điều Chân Hùng.

Nhìn cái đầu của Lục Điều Chân Hùng bay lên giữ hư không, mang đầy vẻ kinh ngạc, thì trong mắt đám Bạo Phong nữ chiến sĩ đều hiện lên một chút tiếc hận.

Lục Điều Chân Hùng có tướng mạo tuyệt luân, không có mấy nam nhân có thể so được. Nữ nhân đều thích mỹ nam tử, thế mà một kẻ tuyệt thế mỹ nam tử bị giết, các nàng cũng cảm thấy tiếc nuối trong lòng. Phải biết rằng hắn là bạch mã vương tử trong lòng không ít các nữ chiến sĩ Bạo Phong.

Lục Điều Chân Hùng bị Lạc Thanh Thanh ra lệnh giết chết, toàn bộ Bạo Phong hoàng thành cũng bắt đầu tiến hành quét sạch, rất nhiều vây cánh của Lưu Mị Nhi cũng bị tiêu diệt, còn Lục Điều gia thì hoàn toàn bị phá hủy.

- Thật không ngờ ngươi lại là tứ giai thần chiên sĩ! Thật mạnh! Mau yêu ta đi.

Vừa tới một gian phòng, Uy Lực Anna vừa được giải khai ràng buộc, trong mắt tràn ngập lửa tình, tựa như một xà mỹ nữ triền lên người Nhạc Trọng, thể hiện ra mị lực bản thân.

Nhìn Uy Lực An na tản mát ra tia nóng rực kia, hắn mạnh mẽ cắn lên đôi môi gợi cảm đỏ mọng ấy.

Tình cảm mãnh liệt bùng phát, hai người từ hôn nhau nồng nhiệt, thuận thế ngã lên cái giường lớn, chỉ trong chốc lát, trong phòng này đã tràn ngập những hình ảnh vô cùng động nhân và nóng bỏng.

Lưu Mị Nhi vẫn còn đang bị hấp huyết mạn đằng quấn quanh cơ thể, không ngừng hút lây tinh khí, cho nên vô lực, đỏ mặt mang tai khi nhìn thấy một màn xuân cung sống động trước mắt.

Sau một màn tình cảm mãnh liệt, Uy Lực Anna tựa như một con mèo nhỏ cuộn mình trong lòng Nhạc Trọng, lộ ra vẻ an tâm hạnh phúc, nam nhân của nàng là một tứ giai thần chiến sĩ, trong lòng nàng tràn ngập kiêu ngạo và tự hào.

Nhạc Trọng vẫn còn xích lõa, đưa ánh mắt nhìn về phía Lưu Mị Nhi đang bị hấp huyết mạn đằng quấn chặt, nằm trên mặt đất, hắn tự hỏi, làm gì để xử lý vị mỹ nữ tuyệt my dung nhan thủ đoạn tàn ác mà năng lực xuất chúng này.

Trong mắt Lưu Mị Nhi hiện lên một tia dị quang, nói thẳng:

- Nhạc Trọng, thả ta ra. Ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi, hiệu lực vì ngươi, Ngươi hiện tại mới thu phục kên kên bộ lạc, cho nên hẳn là cần người quản lý. Ta quản lý Bạo Phong cốc bao năm rồi, cho nên có được kinh nghiệm quản lý phong phú vô cùng, Ta có giúp ngươi quản lý toàn bộ kên kên bộ lạc, để cho ngươi ra ngoài chinh chiến mà không lo lắng gì ở nhà hết.

Lưu Mị Nhi từ việc Nhạc Trọng không rat ay với nàng và Lạc Thanh thanh thì biết, không chỉ dùng nữ sắc là có thể đả động hắn. Bởi vì hai người bọn họ đều là những đóa hoa tuyệt sắc, có được dung nhan khuynh thành khuynh quốc, nếu là nam nhân bình thường thì đã sớm bám lấy các nàng, mà Nhạc Trọng lại chỉ muốn có được khoa học kỹ thuật tiền sử của Bạo Phong cốc với khoa học kết tinh của ngôi thành Bạo Phong này, nàng cũng đoán được từ chuyện hắn muốn Bạo Phong bát kiệt của Lạc Thanh Thanh, cho nên đoán ra, hắn đang thiếu nhân tài hỗ trợ vô cùng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)