Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0811

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0811: Nắm giữ Bạo Phong chiến hạm!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong mắt Ania hiện lên một tia trầm trọng, nói:

- Vâng!

Ania vừa đi xuống thì Lạc Thanh Thanh mau chóng cho mời Nhạc Trọng tới bên này,

- Nhạc Trọng, đây là toàn bộ tư liệu kỹ thuật khoa học tiền sử về năng lượng bảo hộ chuyển hóa trang bị mà Bạo Phong cốc chúng ta nắm giữ.

Lạc Thanh Thanh nhìn Lưu Mị Nhi đang đứng sau lưng hắn mà cau mày, vung tay lên, một nữ chiến sĩ bạo phong đưa cho Nhạc Trọng một cái hộp kim sắc.

Nhạc Trọng mở chiếc hộp kia ra kiểm tra thử một lần, xác nhận bên trong là toàn bộ tư liệu về vòng bảo hộ năng lượng chuyển hóa trang bị, hắn cảm thấy vui mừng đưa mắt nhìn về phía Lưu Mị Nhi đang đứng sau lưng hắn.

Nàng ta hiểu ý, ôn nhu trả lời:

- Lạc Thanh Thanh tuy bá đạo một chút, nhưng là người rất trọng lời hứa, nàng ta đáp ứng ngươi điều kiện gì, thì cũng sẽ không chơi hoa chiêu gì đâu,

- Nhạc Trọng, nếu ngươi muốn quyền khống chế của Bạo Phong hoàng thành, thì đi theo ta.

Lạc Thanh Thanh từ trên vương tọa, tiêu sái đứng lên, xoay người đi về phía cung điện ở bên.

Nhạc Trọng cười nhẹ rồi đi theo sau.

Qua một số hành lang gấp khúc, hắn đã tới một nơi có dây điện chằng chịt, nơi nơi đêu có thể thấy một sợi cáp kim sắc, liên tiếp với nhau cùng nối với một máy tính trung tâm để khống chế mọi thứ.

Máy tinh trung tâm hình trụ kia có liên kết với bao nhiêu là màn hỉnh, chỉ là ánh sáng bên trong rất ảm đạm, hiển nhiên là đã lâu lắm rồi nó chưa có được khởi động.

Lạc Thanh Thanh chỉ vào máy tính trung tâm mà nói:

- Đây là máy tính trung tâm của bạo Phong hoàng thành, chỉ cần có thể nắm giữ được nó, thì có thể chân chính nắm bắt được toàn bộ tòa thành này. Chỉ là nó đã ngừng hoạt động mấy trăm năm nay rồi. tòa thành này có thể phiêu phù trên không là nhờ vào kỹ thuật gì, ta cũng không biết được. Chúng ta chỉ là người ở nơi này mà thôi, nhưng muốn chân chính nắm giữ được nó, thì phải nhờ vào ngươi rồi. Hiện giờ ta trao nó lại cho ngươi.

Nhạc Trọng nhìn máy tinh trung tâm quang mang ảm đạm, hơi cau mày, lộn tay lấy ra một chiếc laptop, phân thân của Bạch Y.

Nhạc Trọng đặt Bạch Y nhắm thẳng vào máy tính trung tâm, trực tiếp hỏi:

- Làm thế nào có thể khởi động được máy tính trung trâm này?

Từ cái lap top kia phóng ra một đạo ra đa sóng điện từ, không ngừng đảo về phía máy tính trung tâm, trong mắt nó nhất thời hiện lên một đống số liệu.

Bạch Y nhìn về phía máy tính trung tâm hình trụ kia, chỉ một ngón tay nói:

- Mở cái cửa nhỏ đó ra! Sau đó đặt vào một viên biến dị tinh hạch tam giai, rồi ấn cái nút kia, có thể khởi động được máy tính trung tâm rồi.

Lạch Thanh Thanh nhìn Bạch Y, trong mắt hiện lên một tia dị quang,

Nhạc Trọng dựa theo hướng dẫn của Bạch Y mở cánh cửa nhỏ kia, sau đó nhét một viên tam giai biến dị thú tinh hạch vào, rồi bấm một cái nút.

Trong lúc đó, cùng với tiếng máy móc nổ vang, một đạo đèn điện tử bắt đầu phát sáng, một màn hình điện tử cũng bắt đầu mở ra.

Lạc Thanh Thanh lẳng lặng ở một bên nhìn, Bạo Phong hoàng thành là một dạng binh khí khoa học kỹ thuật, cho nên nàng ta cũng đã từng có ý nghĩ thử rồi, nơi đặt năng lượng nàng cũng thử đưa vào tinh hạch biến dị thú. Chỉ là nàng bị hạn chế ở đám mật mã kia, trong tay nàng căn bản không hề có chút mật mã nào có liên quan tới Bạo Phong hoàng thành của mấy trăm năm về trước.

Nhạc Trọng sau khi chuyển cho Bạch Y một đoạn số liệu để cho nó cùng với máy tính trung tâm kia cùng nhau liên kết, sau đó phát hiện, hai bên không có cùng một dạng số liệu tiêu chuẩn:

- Số liệu khác nhau, không thể nối liền.

- Không cần phải liên kết ngay, ở cự ly gàn, cường độ sóng điện từ cũng đủ, cho nên hay chờ chút!

Lời nói của Bạch Y vừa ngừng, thì từng đạo ra đa trên chiếc lap top kia không ngừng bắn tối, khiến cho vô số dữ liệu lướt qua màn hình.

Trên màn hình chính của Bao Phong hoàng thành máy tính trung tâm bỗng nhiên biến hóa, tự động đưa mật mã vào trong không gian đăng nhập, sau một vài thao tác liền nhận dạng.

- Hoan nghênh ngài đã đăng nhập, chưởng khống giả S cấp!

Từ trong máy tính trung tâm kia vang lên một âm thanh bắng tiếng kim loại.

Lạc Thanh Thanh, Lưu Mị Nhi ở một bên thấy một màn này đều lộ ra vẻ kinh hãi:

- Thực lợi hại, hắn lại có thể nắm giữ được máy tính trung tâm của bạo phong hoàng thành vào trong tay sao.

- Tự động kiểm tra!

- Năng lượng dự trữ hiện tại của chiến hạm chỉ còn có 10&, độ tổn hại đường bộ là 23%, hệ thống động lực hoàn hảo, hệ thống vũ khí hư hỏng cao tới 32%, năng lượng chuyển hoán hoàn hảo, phòng hộ tráo hệ thống trang bị hoàn hảo. Xin hãy đặt vào thất giai biến dị thú tinh hạch để có thể khởi động bản chiến hạm!

Hệ thống trung ương sau một hồi phân tích, tự kiểm tra, cuối cùng thông báo cho Nhạc Trọng như thế.

Hắn nghe thấy vậy, cũng có chút cười khổ:

- Thất giai biến dị thú tinh hạch sao?

Đứng nói tới thất giai biến dị thú tinh hạch, cho dù là lục giai thì hắn cũng không có lấy được một viên nào, mà ngũ giai trong tay hắn thì cũng không có nhiều, cũng chỉ có ba viên, một viên để cho Tiểu Thanh ăn, một viên thì hắn đã dùng để khởi động liệt nhật chiến giáp đạm kim sắc kia rồi, thế nên trong tay hắn hiện tại chỉ còn một viên biến dị thú tinh hạch mà thôi.

Thất giai tinh hạch thì hắn căn bản không thể nào mò tới được, bởi đó toàn là những con quái vật khủng khiếp có thể tùy tiện tạo nên thiên tai.

Chỉ như cong thất giai Hải Xà vương trong Lam Hải kia cũng đã đủ làm mưa làm gió rồi, nó có thể tùy thời tạo nên những hồi cuồng bạo sóng thần, biển gầm. Ở trong phụ cận đều không hề có mấy đám trí tuệ sinh vật, cũng chính là một khi con cuồng bạo mãnh thú kia mà chiến đấu thì có thể nhấc lên từng trận phá hủy cho đám trí tuệ sinh vật, khiến cho chúng bị thôn phệ hoàn toàn.

Nhạc Trọng hỏi luôn:

- Trong tay ta chỉ có tứ giai biến dị thú tính hạch và tam giai tinh hạch! Khởi động chiến hạm cần có bao nhiêu viên?

- Nếu như muốn khởi động toàn bộ công năng của chiến hạm, cần 1 viên thất giai tinh hạch, bằng 40 viên lục giai tạch, bằng 800 viên ngũ giai tinh hạch, 8000 viên tứ giai tinh hạch, 80000 viên tam giai tinh hạch.

Nhạc Trọng nghe thấy con số kinh khủng kia thì da đầu tê rần rần, chiến thuyền Bạo phong này có sức chiến đấu kinh người, thế nhưng tiêu hao thực cũng lớn vô cùng...

Hiện tại tuy hắn có năng lực diệt sát tam giai biến dị thú, nhưng nếu muốn giết chết 80000 con thì cũng không biết là bản thân phải giết tới ngày tháng nào, năm tháng nào nưa.

Coi như là Bạo Phong cóc được truyền thừa bao nhiêu năm nay rồi, cũng không thể nào lấy ra được 80000 viên tam giai biến dị thú.

Lạc Thanh Thanh nhìn danh sách mà máy tính trung tâm liệt kê ra, trong lòng không khỏi lạnh lẽo. Nếu như Nhạc Trọng mà không thể nào lấy ra được ngần ấy tinh hạch thì Bạo Phong hoàng thành có lẽ sẽ phải tiếp tục chờ đợi ở nơi này.

*****

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên dị quang, trầm giọng hỏi:

- Động lực hệ thống, chỉ đơn thuần khởi động thì cần bao nhiêu tinh hạch tam giai?

- Đơn thuần khởi động, trong tình huống không bật vong bảo hộ thì cần có 5000 viên tam giai biến dị thú tinh hạch.

- Khởi động hệ thống, chỉ phi hành tầm 1 vạn km thì cần có bao nhiêu tinh hạch tam gia biến dị thú dây?

- 500 viên tam giai biến dị thú, chẳng qua làm như thế thì quá ít biến dị thú tinh hạch, không thể nào duy trì đươc tính liên tục của máy phát động nguyên lực. Sau khi phi hành được 1 vạn km thì 500 viên tinh hạch cũng sẽ vì năng lượng tiêu hao hết mà trực tiếp vỡ vụn.

Nhạc Trọng nghe thế thì cũng hơi buông long trong lòng, lộ vẻ tươi cười:

- Cũng đủ!

Nhạc Trọng ở trong bụng lục giai biến dị thú ở Lam Hải, tìm được một tòa tinh hạch nhỏ. Chủ yếu là của tam giai biến dị thú tạo thành, cho nên số lượng của chúng cũng vượt qua ba ngàn viên, cũng đủ để có thể chống đỡ được Bạo PHong chiến hạm phi hành sáu vạn km.

Duy nhất có một chỗ thiếu hụt chính là hệ thống chiến đấu của Bạo Phong hoàng thành này cũng vẫn đang đóng, mà phòng hộ tráo cường đại nhất cũng vì thiếu nguồn năng lượng mà không thể nào khởi động được.

Chẳng qua có như thế thì một tòa thành thành to lớn bắng sắt thép lại có thể tự do bay lượn trên không trung cũng đã có thể giúp cho Nhạc Trọng có được một căn cứ an toàn trong một thế giới thành khốc, nguy hiểm bốn bề không thể nào tìm được một chỗ nào an toàn như nơi này.

- Xin hãy đưa tinh hạch vào!

Một cánh cửa kim chúc lập tức xuất hiện trước người hắn.

Nhạc Trọng vung tay lên, năm trăm viên tinh hạch tam giai biến dị thú từ từ rơi vào bên trong cánh cửa kim chúc kia.

Lạc Thanh Than, Lưu Mị Nhi thấy Nhạc Trọng cho ra được số lượng lớn tam giai biến dị thú thì trong mắt cũng hiện lên quang mang kỳ dị. Bạo Phong cốc truyền thừa mấy trăm năm nay, nhưng các nàng muốn xuất ra một lúc năm trăm viên tam giai biến dị thú tinh hạch thì cũng khó khăn vô cùng. Nhạc Trọng kia lại có thể tùy tiện lấy ra được, điều này khiến cho các nàng cũng phải nhìn hắn bằng con mắt khác.

Bạo Phong cốc truyền thừa mấy trăm năm nay, hàng năm cũng có thê săn bắn được hơn mười con biến dị thú tam giai, nhưng trong mấy trăm năm chiến dấu cũng phải tiêu hao tam giai tinh hạch, cho nên trong tay các nàng kỳ thực cũng không có nhiều tinh hạch cho lắm.

Nếu như tính về số tinh hạch, thì số lượng tinh hạch của bản thân không thể nào bằng được đám khủng long nhân. Chỉ một Kiếm Long vương quốc cũng đã có số lượng biến dị tinh hạch hơn xa so với Nhạc Trọng. Bạo Phong cốc chỉ là tồn tại mạnh mẽ bên trong nhân loại mà thôi, nếu so sánh với thế lực của Khủng long nhân thì ngay cả một tổ chức nhỏ cũng kém xa.

Nhạc Trọng nhìn vào màn hình có sự biến đổi của máy tính trung tâm, chiến hạm bắt đầu nổi gió thì hiện ra một tia thỏa mãn, hướng về Lạc Thanh Thanh đứng bên cạnh mà nói:

- Lạc Thanh Thanh, kế tiếp chúng ta nói chuyện song phương liên hợp tiêu diệt thế lực của Dực Long sơn thôi.

Lạc Thanh Thanh lắc đầu nói:

- Sự tình Dực Long sơn sợ là phải giải quyết sau rồi

Nhạc Trọng đang cười, bỗng nhiên ngừng lại đưa ánh mắt lạnh nhìn Lạc Than Thanh:

- Vì sao?

Qua một thời gian ngắn tiếp xúc thì hắn cũng hiểu nàng ta không phải là người hay vi phạm lời hứa, nàng ra mà cự tuyệt đề nghị của hắn thì hẳn là có một lý do nào đó.

Sắc mặt Lạc Thanh Thanh âm trầm nói:

- Vừa rồi Liệt Nha hạp cốc đã bị Kiếm Long vương quốc công phá rồi. Thanh Châu chúng ta đã mất đi một cái rào chắn, cho nên bọn chúng có thể thông qua được Liệt Nha hạp có mà tiến đánh vào Thanh Châu này, săn bắn ở đây. Thì chúng ta không thể nào làm gì được bọn chúng, hiện tại cũng chỉ còn một cách là rút lui ra khỏi Thanh Châu mà thôi.

Lạc Thanh Thanh thống trị Bạo Phong cốc cũng nhiều năm, từng vài lần giao thủ với đám khủng long nhân của Kiếm Long quốc rồi. nàng cũng hiểu bản thân chỉ có thể đánh bại được đê cấp Long tương mà thôi, còn đối mắt với đám trung cấp Long tương, trừ phi nàng có thể đột phá được bình cảnh để trở thành ngũ giai thần chiến sĩ, bằng không với năng lực của Bạo Phong chiến giáp, đối diện chiến đấu thì cũng không là đối thủ của một tên trung cấp Long tương được.

Kiếm Long vương quốc chỉ cần có thể thông qua Liệt Nha hạp cốc tiến vào Thanh Châu thì toàn bộ nơi này sẽ biến thành sân bắn của chúng, nhân loài trừ việc trốn tránh ra thì cũng chỉ có thể cầu khẩn không bị đám khủng long nhân kia phát hiện ra.

Nhạc Trọng nghe thế thì cũng hơi trầm lòng xuống, vì thế giới này là do Khủng long nhân thống trị, hắn cũng không có ảo tưởng tới mức, bằng vào bản thân thôi cũng đủ để chống lại cả Kiếm Long vương quốc.

Lạc Thanh Thanh nhìn Đường Trọng nói:

- Nhạc Trọng, tuy có chút đường đột, nhưng ta mong rằng ngươi có thể để cho đám người chúng ta ở lại Bạo Phong thành, song phương cùng liên thủ, có khi sẽ thoát được đám Khủng long nhân kia đó.

Lúc này Bạo Phong chiến hạm đã là của Nhạc Trọng rồi, cho nên Lạc Thanh Thanh cũng chỉ có thể cầu xin hắn giúp đỡ mà thôi. Nếu không có pháo đài bay cỡ lớn như Bạo Phong chiến hạm, thì Bạo Phong cốc muốn di chuyển hơn mười vạn người, ở một nơi toàn là biến dị thú, sinh vật viễn cổ, khủng long hung bạo, côn trùng dị biến, chỉ sợ đi được một trăm km mà thôi, cũng đủ khiến cho bọn họ trọng thương thảm trọng rồi.

Có lẽ đám khủng long nhân kia còn chưa xuất thủ thì đám người ở Bạo Phong cốc sẽ chết đa số trên con đường di chuyển. Vì nhân loại ở thế giới này cũng chỉ ngang bằng với thực vật, khắp nơi đều có thể chạm trán với đám sinh vật ăn thịt nhân loại mà thôi.

Bạo Phong cốc, Dực Long sơn, Liệt Nhật liên minh đều là thành thị được lập nên, tập hợp đại bộ phận lực lượng, trí tuệ của nhân loại, cho nên mới có thể miễn cưỡng cắm rễ lại ở Thanh Châu này, mà hợp thành bộ lạc t hì mới có được năng lực sinh tồn, chứ một khi đã bị đuổi ra khỏi bộ lạc rồi, thì đại bộ phận sẽ biến thành miếng mồi trong miệng đám quái vật.

Nhạc Trọng nhìn Lạc Thanh Thanh, chớp mắt, chậm rãi nói:

- Lạc Thanh Thanh, ngươi nên biết, ta cũng cần chiến hạm này! Các ngươi ở trên này đã tốn không gian mà ta có thể có được, cho nên nếu như muốn ở lại thì cũng phải bỏ ra một cái giá tương ứng đi thôi!

Lạc Thanh Thanh cắn răng nói:

- Một trăm viên tam giai tinh hạch biến dị thú với một viên tứ giai biến dị tinh hạch thú!

Nhạc Trọng nói:

- Không đủ! Ta còn muốn các người phải nghe theo lệnh của ta khi chiến đấu với đám khủng long nhân, và thêm điều kiện ngươi vừa ra, thì giao tinh hạch cho ta đi, ta sẽ để cho các người ở lại trên Bạo Phong chiến hạm này.

Lạc Thanh Thanh cắn răng đáp ứng:

- Được! Nhưng người Bạo Phong cốc ta sẽ không đi làm nhiệm vụ phải chết dâu!

Nhạc Trọng đồng ý nói:

- Có thể!

Do dự một chút, hắn lấy ra một chiếc bình thủy tinh có chứa một giọt máu đạm kim sắc đưa cho Lạc Thanh Thanh nói:

- Thứ này có thể giải được hỗn độc trên người ngươi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)