Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0814

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0814: Đắp đê!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lạc Thanh Thanh chậm rãi nói:

- Lũ lụt đúng là hay, nhưng trong Thanh Hà có vô số biến dị thú cường đại, mà tạo băng thì cũng khó khăn vô cùng, hơn nữa muốn đưa nước của Thanh Hà thủy qua đây thì phải làm một công trình lớn, đây mới là chỗ không dễ đó. Hải Thiên đưng nên ôm hi vọng quá lớn, kế hoạch của Nhạc Trọng có tính thành công khá là thấp đó.

Lạc Thanh Thanh cũng từng lo lắng về vấn đề đó, nhưng các loại hiện thực nan giải đều hiện ra trước mắt bọn họ, không có cách giải quyết thì nàng cũng phải buông tha mà thôi.

Hải Thiến nhịn không được hoi lại:

- Vậy tại sao bệ hạ người lại đồng ý ngăn chặn đám quái vật kia thêm ba ngày nữa?

Trong đôi mắt Lạc Thanh Thanh đầy vẻ trí tuệ nói:

- Bạo Phong cốc chúng ta có hơn mười vạn người muốn lên bạo phong chiến hạm, hơn nữa phải có đủ lương thực cho mười vạn người này, chí ít cũng cần hai ngày thời gian. Chúng ta kiên trì hai ngày, thêm một ngày nữa cũng không có gì. Coi như nhận nhân tình Nhạc Trọng để cho chúng ta lên trên bạo phong chiến hạm.

Trong lúc bay nhanh xuyên qua rừng, Lưu Mị Nhi đột nhiên hỏi:

- Anh tính dẫn nước Thanh Hà để dìm chết đại quân người khủng long sao?

Nhạc Trọng không chút che giấu nói:

- Đúng vậy!

Lưu Mị Nhi lập tức đưa ra chỗ khó khăn trong kế sách dùng nước dìm chết đại quân của Nhạc Trọng:

- Vô dụng! Trong lòng sông Thanh Hà có rất nhiều thú biến dị mạnh mẽ, số lượng thú biến dị cấp bốn cũng đã vượt qua hai trăm con. Thú biến dị cấp ba thì lại nhiều vô số kể. Chỉ bằng sức mạnh của vài người chúng ta là căn bản không thể tạo thành đập băng. Cho dù chúng ta may mắn tạo thành đập băng, thì như thế nào dẫn nước vào cũng là một vấn đề lớn!!

Hàn Tử Huyên đi bên cạnh tuy rằng không nói gì thêm, nhưng trong mắt cũng lộ ra vẻ đồng ý. Cô cũng không nghĩ rằng kế sách dùng nước dìm chết đại quân có thể thực hiện thành công.

Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:

- Hàn Tử Huyên, cô thấy thế nào?

Hàn Tử Huyên lạnh lạnh nói:

- Tôi nghe theo mệnh lệnh của bệ hạ, sẽ làm theo phân phó của ngài!

Trong Bạo Phong Cốc, mệnh lệnh của Lạc Thanh Thanh là tuyệt đối, Hàn Tử Huyên mặc dù không hiểu, nhưng chỉ cần Lạc Thanh Thanh ra mệnh lệnh thì cô sẽ kiên định đi chấp hành.

- Vậy là được rồi! Ta đều đã có tính!

Nhạc Trọng thản nhiên để lại một câu như thế, rồi tiếp tục bay nhanh về hướng sông Thanh Hà lớn chảy qua cả Thanh Châu.

Lưu Mị Nhi bĩu môi bất đắc dĩ đi theo sau Nhạc Trọng.

Ba người đám Nhạc Trọng đều là cường giả đứng đầu trong hàng cường giả, sau khi tùy tiện đánh chết hơn mười con thú biến dị cấp thấp chặn đường thì họ đã đến trước mặt sông Thanh Hà lớn.

Chỉ thấy con sông Thanh Hà lớn này hoàn toàn khác với những con sông mà Nhạc Trọng thấy trên địa cầu. Con sông Thanh Hà lớn kia chỉ cần tùy tiện chọn một khúc thì chiều rộng đã lên đến hai trăm km, liếc mắt nhìn thoáng qua cơ hồ là không thấy giới hạn là đâu.

Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua thì có thể thấy rất rõ ràng có hơn mười con thú biến dị cấp bốn lớn hơn trăm mét đang ở trong sông chơi đùa.

Ngoại trừ những con thú biến dị cấp bốn dài hơn cả trăm mét giống như nhà lầu san sát nhau ra, còn có một con thú biến dị cấp hai, cá voi khổng lồ đang quay cuồng trên mặt sông. Nơi nơi đều có thể thấy từng con từng con thú biến dị đang tiến hành chém giết lẫn nhau một cách điên cuồng. Những con thú biến dị chém giết lẫn nhau đó khiến cho nước sông quay tròn, nước chảy xiết, thậm chí là nhấc lên cả một con sóng biển thật lớn nữa.

Nhạc Trọng nhìn những con thú biến dị lớn khổng lồ chơi đùa trong sông Thanh Hà, trong lòng hít một ngụm khí lạnh. Nếu không phải trong tay hắn đang nắm giữ một lá bài tẩy lớn thì giờ phút này hắn đã muốn dẹp đường hồi phủ rồi.

Thú biến dị đã vốn cực kỳ khó chơi, thú biến dị dưới nước lại càng khó chơi gấp mười lần thú biến dị ở trên bờ nữa. Trong con sông Thanh Hà này có vô cùng nhiều thú biến dị cường đại, cho dù là tất cả cao thủ Bạo Phong Cốc đến đây cũng không chống đỡ nổi một đàn thú khổng lồ như vậy, chỉ có một con đường chết mà thôi.

Lưu Mị Nhi đứng bên cạnh nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc. Tuy rằng cô không dám trực diện phản bác Nhạc Trọng, nhưng trong lòng tuyệt đối là không xem trọng kế hoạch của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trong lòng vừa động, phát động thuật triệu hồi tuần thú. Trên bầu trời bỗng nhiên xé mở ra một cái động lớn, Tiểu Thanh vỗ cánh từ trong động lớn kia bay đến bên cạnh Nhạc Trọng.

Nhìn thấy Tiểu Thanh đột nhiên xuất hiện, hơn nữa lại bay về hướng bên này, hai đại mỹ nữ Lưu Mị Nhi và Hàn Tử Huyên cũng không cấm hoa dung thất sắc:

- Đó là cái gì?

Tiểu Thanh lúc này giang rộng cánh ra dài chừng trăm mét, thân thể khổng lồ, tựa như thần thú, ma thú từ trong đồng thoại bước ra vậy, trông vô cùng uy vũ, hung dữ và đầy vẻ áp bách.

Thú biến dị thuộc hệ trên trời có lẽ không phải là loại thú biến dị có lực lượng mạnh nhất, lực phòng ngự cao nhất, nhưng chúng nó tuyệt đối là loại thú biến dị có tốc độ nhanh nhất, khó giải quyết nhất.

Nhìn Tiểu Thanh bay đến, Lưu Mị Nhi đột nhiên biến mất, lập tức bỏ chạy thật xa.

Sắc mặt của Hàn Tử Huyên cũng trắng bệch, tinh hạch thú biến dị cấp ba sau lưng lập tức phát ra ánh sáng chói chang, cầm chiến mâu trong tay, bước nhanh đến chặn trước mặt Nhạc Trọng, quát lớn:

- Chạy mau Nhạc Trọng. Đây là thú biến dị cấp bốn thuộc hệ trên không, chúng ta không phải là đối thủ của nó đâu!

Nhạc Trọng thưởng thức nhìn Hàn Tử Huyên che ở trước mặt hắn, cười nói:

- Không cần phải sợ, nó là thú biến dị mà ta đã thu phục đấy.

Nhạc Trọng nhìn Hàn Tử Huyên xinh đẹp, cương nghị, anh dũng, trong mắt nhịn không được lóe lên vẻ hâm mộ. Hâm mộ Lạc Thanh Thanh thế nhưng có được một bộ hạ trung tâm, cường đại, xinh đẹp như vậy.

Dưới trướng Nhạc Trọng cũng có không ít chiến sĩ anh dũng vì hắn có thể đi chết, nhưng đại bộ phận đều nam nhi nhiệt huyết, còn nữ chiến sĩ xinh đẹp, phi phàm, lại võ dũng hơn ngươi như Hàn Tử Huyên thì không được nhiều cho lắm.

Còn về phần Lưu Mị Nhi càng thêm xinh đẹp kia, trong mắt Nhạc Trọng, ả bất quá là một đối tượng có thể lợi dụng mà thôi. Đến thời khắc quan trọng, hắn có thể không do dự vứt bỏ ả ta.

Trong mắt Hàn Tử Huyên hiện lên vẻ không thể tin:

- Nó thật sự là thú biến dị mà ngài phục tùng được sao?

Đó là thú biến dị cấp bốn, hơn nữa lại là thú biến dị trên không cấp bốn đấy. Thú biến dị trên không đã vốn khó có thể thu phục, thì miễn bàn đến thú biến dị trên không cấp bốn đi.

Trong Bạo Phong Cốc cũng có thú biến dị bị thu phục qua, nhưng những thú biến dị trên không bị thu phục đều là những thú biến dị bằng hoặc dưới cấp hai, căn bản không thể so sánh với quái vật như Tiểu Thanh được.

Một cơn lốc thổi quét qua, Tiểu Thanh từ trên trời cao đáp xuống bên cạnh Nhạc Trọng. Dưới ánh mắt không thể tin của Hàn Tử Huyên, Tiểu Thanh cúi cái đầu lớn của mình đưa đến gần Nhạc Trọng.

*****

Nhạc Trọng vươn tay sờ sờ đầu Tiểu Thanh, sau đó nói với Hàn Tử Huyên:

- Ta đi lên quan sát địa hình trước đã, tự bản thân cô chú ý an toàn nhé.

Hàn Tử Huyên yên lặng gật gật đầu, sau đó nhìn Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay lên trên cao.

Hàn Tử Huyên nhìn Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay trên không, yên lặng thầm nghĩ: "Thực lực của Nhạc Trọng này quả nhiên là sâu không lường được, trách không được bệ hạ lại có ý kết giao với người này!"

Thú biến dị trên không đều vô cùng khó chơi, chỉ một mình Tiểu Thanh cấp bốn cũng có thể khiến cho cả Bạo Phong Cốc đau đầu không thôi. Nếu Bạo Phong Cốc cùng Nhạc Trọng làm kẻ địch, chỉ riêng phần phòng bị Tiểu Thanh cấp bốn cũng tiêu hao phần lớn sức mạnh của bên cô rồi, một mình đơn độc chống lại Tiểu Thanh quả thật chỉ có con đường chết.

Hàn Tử Huyên lúc trước vẫn không rõ vì sao Lạc Thanh Thanh lại khách khí với một người đàn ông như Nhạc Trọng, như bây giờ cô đã hoàn toàn hiểu rõ và hoàn toàn tâm phục khẩu phục rồi.

Lưu Mị Nhi cũng xuất hiện, nhìn không trung, khẽ cắn răng một cái, có chút xấu hổ lướt qua mắt cô, nhưng rất nhanh thì đã biến mất.

- Chính là chỗ này!

Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay vào trong không trung, hắn nhìn xung quanh, tìm kiếm một chỗ thích hợp để xây đê. Đột nhiên hai mắt hắn sáng rực rỡ, cưỡi Tiểu Thanh bay xuống phía dưới quan sát.

Chỗ này là một khúc sông của sông Thanh Hà, thuộc phần thượng du, rộng không đến trăm mét, dòng nước chảy xiết, quả thật là nơi tốt để đắp đê.

Nhạc Trọng bay xuống dưới quan sát chỗ đó một chút, tay lật lên, lại phát động thuật triệu hồi tuần thú, lại một cái động lớn đột nhiên xuất hiện, một con khủng ngạc quy cấp bốn dài hơn một trăm mét, to lớn như một tòa nhà lầu tên Tiểu Quy từ động lớn bò ra.

Sau khi Nhạc Trọng trở về từ Mãnh thú lam hải, liền dùng không ít tinh hạch thú biến dị cấp bốn nuôi nấng những thú biến dị mà hắn thu phục được. Bây giờ, đại bộ phận thú biến dị hắn thu phục được đều đã tiến giai trở thành thú biến dị cấp bốn rồi.

Tiểu Quy từ lúc từ trong động lớn trên không kia bò ra thì khẽ gật gật đầu với Nhạc Trọng, sau đó bò nhanh vào trong nước. Nó vừa bước vào nước sông thì cái đuôi đã vung lên, một luồng nước sông lập tức dâng lên cao, Tiểu Quy mở cái miệng khổng lồ của mình phun ra một luồng khí đông lạnh màu trắng, nước sông dâng cao lên lập tức biến thành một khối băng rơi xuống ngay bên bờ sông.

Tiểu Quy là thú biến dị cấp bốn, sức mạnh vô cùng lớn, lực căn nguyên cũng vô cùng dư thừa. Chỉ trong chốc lát thì một tường băng lớn bỗng nhiên xuất hiện, hình thành hình thái ban đầu của một đê bằng băng loại nhỏ.

Nhạc Trọng nhìn thấy vậy thì nhanh chóng cưỡi Tiểu Thanh bay về chỗ hai người Hàn Tử Huyên, đưa hai người đến chỗ Tiểu Quy.

Từ trên lưng Tiểu Thanh nhìn xuống, Hàn Tử Huyên thấy một con đê bằng băng đột nhiên xuất hiện, trong mắt đều là vẻ rung động:

- Con đê bằng băng này quả thật được xây sao?!!

Lưu Mị Nhi nhìn đê bằng băng đột nhiên xuất hiện và Tiểu Quy cấp bốn dài hơn cả trăm mét, trong mắt cũng tràn ngập vẻ kinh hãi.

Nhạc Trọng nói:

- Vẫn chưa xong! Con đê bằng băng này chỉ mới là tạo hình thôi, còn một ít chi tiết cần cô tiến hành điều chỉnh nữa!

Tiểu Quy dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng hoàn thành tạo hình của một con đê bằng băng, nhưng vẫn còn rất nhiều phương diện chưa hoàn thiện, cần Hàn Tử Huyên đóng băng rất nhiều khe hở nữa. Có Hàn Tử Huyên giải quyết những khe hở này, Tiểu Quy có thể nhanh chóng hoàn thành kiến trúc đê bằng băng này, cũng có thể tiết kiệm rất nhiều lực căn nguyên.

- Vâng! Tôi sẽ đi điều chỉnh!

Hàn Tử Huyên gật gật đầu, thân hình lóe lên, lập tức xuất hiện trên con đê bằng băng kia, bắt đầu vận chuyển lực hàn băng đóng băng một số khe hở.

Ngay lúc mọi người đám Nhạc Trọng xây con đê bằng băng thì bỗng có một con khủng long mỏ vịt cấp bốn chơi đùa giữa sông bị hấp dẫn, nó vặn vẹo cơ thể khổng lồ của mình, nhanh chóng bơi đến gần bên này.

Khủng long mỏ vịt trên địa cầu là khủng long thuộc hệ lục địa. Còn khủng long mỏ vịt cấp bốn ở thế giới này lại là khủng long thuộc hệ trên bờ lẫn dưới nước. Sự thật là, tập tính của rất nhiều khủng long biến dị trên thế giới này đã hoàn toàn khác biết với khủng long trên địa cầu. Hình thể của chúng nó cũng khác hoàn toàn, không cùng một cấp bậc, điểm giống duy nhất chỉ là tướng mạo và tên của chúng thôi.

Thú biến dị cấp ba e ngại uy áp khủng bố phát ra từ trên người Tiểu Quy, cho nên không dám đến gần, nhưng thú biến dị cấp bốn thì lại không sợ. Hơn nữa, trong con sông Thanh Hà lớn này, mỗi một con thú biến dị cấp bốn đều có lãnh địa của mình. Nơi Tiểu Quy xuất hiện, trên thực tế là nó đã xâm phạm lãnh địa của con khủng long mỏ vịt cấp bốn kia. Làm một bá chủ một lãnh địa, nó tuyệt đối không thể ngồi không nhìn được.

Nhạc Trọng nhìn con khủng long mỏ vịt cấp bốn đang bơi đến gần, sắc mặt biến đổi, lập tức mệnh lệnh:

- Đáng chết! Tiểu Thanh, xử lý nó!

Tiểu Thanh xoay tròn ở trên không trung nghe lệnh liền đập mạnh cánh, vô số cơn lốc nổi lên, nó giống như một mũi tến sắc nhọn dùng tốc độ khủng bố hai match từ trên trời lao thẳng xuống, móng vuốt đâm về phía đầu của con khủng long mỏ vịt cấp bốn kia.

Sở trường của thú biến dị trên không vốn chính là tốc độ. Con khủng long mỏ vịt cấp bốn biến dị khổng lồ kia có sức mạnh vô cùng lớn, nhưng tốc độ lại là nhược điểm của nó. Trong lúc hoàn toàn không phòng bị thì Tiểu Thanh vươn móng vuốt bén nhọn đâm thẳng vào đầu nó.

Tiểu Thanh vỗ vỗ đôi cánh lớn của mình, phát động lực căn nguyên, từng cơn từng cơn lốc cuồng bạo nổi lên, mạnh mẽ cưỡng chế đưa con khủng long mỏ vịt cấp bốn trốn dưới mặt nước bay lên trên cao, trôi nổi giữa không trung. Nếu không phát động lượng lớn lực căn nguyên thì Tiểu Thanh cũng không có cách nào bắt con khủng long mỏ vịt dài chừng trăm mét, nặng gần mấy trăm tấn này lên khỏi mặt nước.

Sức sống của con khủng long mỏ vịt cấp bốn kia cực kỳ ương ngạnh, tuy rằng bị móng vuốt sắc bén của Tiểu Thanh đâm vào người, nó vẫn như cũ giãy dụa không ngừng, cơ thể vặn vẹo, cái đuôi khổng lồ không ngừng đập lên đập xuống.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)