Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0826

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0826: Dực nhân nữ vương Tuyết Lai Na
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngươi thế nhưng đã diệt sát một con ngũ giai biến dị thú, mà chúng to lớn vô cùng, chỉ một khói như thê này cũng không là gì, cho ta thì ngươi tuyệt đối không hề bị thiệt thòi gì hết.

Trong mắt Nhạc Trọng cũng chớp động dị quang khẽ cười:

- Không được! Finina ạ, ngũ cấp biến dị da thú trân quý thế nào, mỗi một bộ đáng giá tới vạn kim, là lợi khí bảo mệnh. Mà một khối biến dị da thú này cũng đủ để làm r aba bộ bì giáp rồi. Ngươi muốn một khối lân giáp mà chỉ là giúp ta tạo ra năm mươi bộ bì giáp thì vẫn còn ít lắm.

Biến dị thú giáp da càng có đẳng cấp cao thì càng thêm trân quý, trong lúc tối hậu thì nó có thể cứu được mạng người. Trên người Nhạc Trọng là một bộ tứ giai biến dị thú giáp da, mà nó cũng từng cứu mạng hắn không ít lần.

Finina ôm chặt khối biến dị thú lân giáp kia lớn tiếng kêu:

- Ta biết rồi! Ta sẽ giúp ngươi làm càng nhiều bì giáp, vũ khí hơn, cho tới khi ngươi hài lòng mới thôi, thế là được chứ gì.

Nhạc Trọng cười:

- Tốt, thành giao!

Nhạc Trọng bỏ ra một tấm lân giáp ngũ giai biến dị thú kia, chính là muốn hấp dẫn Finina, biến nàng ta thành kẻ làm việc cho mình. Trong tay hắn có vô cùng nhiều tài liệu ngũ giai beiens dị thú, nhưng nhân tài có thể biến chúng thành trang bị thì dưới trướng hắn không có một ai.

- Tạm biệt!

Finina ôm khối lân giáp biến dị thú kia chạy nhanh như chớp rồi biến mất nàng ta muốn dùng nó để chế tạo một số mòn phòng ngự bì giáp...

Hôi Dịch sơn là một tòa núi lớn gần với Liệt Nha hạp cốc, vách núi trơn nhẵn, không hề có điểm dừng chân, cho nên người thường khó có thể trèo lên đưuọc ngọn núi này.

Trong Hôi Dịch sơn, có một cái hang thật lớn, từng kẻ sau lưng mọc ra một đôi cánh thịt, tay cầm trường mâu, lưng đeo cung, đang tuần tra xung quanh hang động kia. Thường có những dực nhân tộc mang theo con mồi bay vào trong hang.

- Đây là chỗ ở của Dực nhân tộc sao? Quả là rất hay!

Nhạc Trọng đứng ở dưới chân Hôi Dịch sơn, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, nhìn những dực nhân tộc đang bay tới bay lui trong hang động kia mà trong mắt hiện lên một tia hưng phấn và hiếu kỳ.

Lạc Thanh Thanh ở bên người Nhạc Trọng khẽ nhíu mày rồi nói:

- Nhạc Trọng, xin nhớ kỹ những gì cấm kỵ của bọn họ mà ta đã đề cập qua, mong ngươi không có chọc giận bọn họ.

Lúc này Lạc Thanh Thanh tới nơi này để bái phỏng chỉ là vì muốn dẫn bọ n họ ra khỏi Thanh Châu, đi tới Vân Châu. Vì Nhạc Trọng cũng khá là hứng thú đối với Dực nhân bộ tộc cho nên mới đi cùng qua đây.

Nhạc Trọng cười:

- Ta biết rồi!

Đám người Nhạc Trọng mới đi tới chân Hôi Dịch sơn không lâu thì có mườib ảy gã dực nhân tộc từ trên bầu trời lao xuống, vây quanh đám người Nhạc Trọng.

Dẫn đầu là một tên nam nhân vóc ngườil ực lưỡng, da ngăm đen, trên người khoác một bộ da sói, tướng mạo anh tuấn, trẻ tuổi, lớn tiếng quát:

- Các người là ai?

Lạc Thanh Thanh đây khí phách bước tới:

- Ta là Bạo Phong cốc Lạc Thanh Thanh, đây là một vị minh hữu của ta, Nhạc Trọng. Hôm nay ta tới đây là vì muốn gặp mặt Tuyết Lai Na bệ hạ một chút.

Nghe được danh hào Lạc Thanh Thanh, tên khoác da sói kia chậm rãi nói:

- Hóa ra là Bạo Phong nữ vương bệ hạ, xin người chờ chút, đẻ ta cho người đi thông báo.

Một gã dực nhân tộc bay lên hang động nham thạch ở trên không.

Nhạc Trọng nhan cơ hội này quan sát mười sáu tên dực nhân tộc kia, trong mười sáu người bọn họ, thì có mười người là nữ, còn lại là nam tính.

Mười sáu người này, thì nam tính đều anh tuấn, cơ thể rắn chắc, vóc người cao ráo. Nữ tính thì một loạt khuôn mặt diễm lệ, một đôi cự nhũ no đủ, đôi chân thon dài, một làn da đen tuyền. Sau lưng bọn họ mọc ra một đôi cánh màu xám. Thực đáng xưng danh nam anh tuấn, nữ mỹ lệ, hiển nhiên bọn họ là chủng tộc được tạo hóa thiên vị. Nhìn qua lại thì có vài phần giống với Thiên sứ, nhưng cánh của Thiên sức là màu trắng còn cánh của những người này thì là màu xám.

Không lâu sau, từ trong hang động lại một lần nữa bay tới hai mươi sáu Dực nhân tộc, mang theo một cái rương cực đại từ trên trời rơi xuống.

Vị nam nhân trẻ tuổi anh tuấn vừa rồi hướng về mọi người đưa tay nói:

- Mời!

Nhạc Trọng, Lạc Thanh Thanh và Hàn Tử Huyên, Hải Thiến cùng nhau đi vào trong cái rương kia.

Có hai mươi sáu dực nhân tộc vỗ cánh mang theo đám người Nhạc Trọng vào bên trong hang đông.

Hang động kia rộng chừng trăm mét, ở nơi động khẩu, có đặt một chiếc đại nỗ to lớn, Nhạc Trọng hơi suy tính một chút thì mỗi một mũi tên kia được làm từ một gốc cây dài tới hai mươi mét, đầu mũi tên ánh lên màu lam quang u ám, hiển nhiên là có kịch độc trong đó.

Dưới sự uy hiếp của những chiếc đại nỗ kia, thì cho dù là tứ giai biến dị thú hệ trên không có muốn cường công vào nơi này thì cũng sẽ gặp phải nguy hiểm mà ngã xuống, Mà ngũ giai biến dị thú hệ trên không tuy rằng tựa như thiên tai, nhưng không có những chiếc đại nỗ kia uy hiếp thì thân thể bọn chúng cũng không thể nào chui vào trong hang này được.

Ở một nơi phụ cận, Nhạc Trọng còn thấy mấy trăm dực nhân tộc đang đeo cốt mâu trên lưng, tuần tra xung quanh không ngừng.

- Quả nhiên là nữ quyền xã hội!

Nhạc Trọng đưa ánh mắt kỳ dị nhìn những dực nhân tộc kia, phát hiện ra một điều đó là trong đám bọn họ thì nữ tính chiếm bảy thành, nam tính không đến ba thành.

Dực nhân tộc và Bạo Phong cốc đều là xã hội nữ quyền, nữ tính chấp chưởng đại quyền lực, Hơn nữa Bạo Phong cốc có chỗ khác chính là Dực nhân tộc bị biến thành như thế là do trong quá trình sinh sôi nảy nở, tỉ lệ xuất hiện nữ tính nhiều hơn xa so với nam tính, cho nên số lượng nữ tính càng trở nên nhiều hơn.

Trong Dực nhân tộc nữ tính nhiều, mà kiệt xuất nữ cường giả cũng nhiều, trên mọi phương diện nữ tính thường áp đảo nam tính, cho nên mới hình thành được nữ quyền xã hội trong bộ tộc Dực nhân này.

Nguyên nhân chính là Dực nhân bộ tộc là nữ quyền xã hội cho nên mới kết thành minh hữu với một nữ quyền xã hội khác là Bạo Phong cốc, song phương cùng nhau chống lại sự tấn công của Kiếm Long vương quốc.

Đi qua cửa hang, tiếp tục bay vào bên trong, Nhạc Trọng thấy nơi đây có rất nhiều loại binh khí chiến tranh khá lạ, hai bên tường đầy vết máu ám hồng, hiển nhiển ở khu vực này đã từng có chiến đấu kịch liệt khá nhiều.

Đi vào trong hang sâu kia, ánh sáng dần biến thành ảm đạm, ở trên tầng nham bích tản ra một loại quang mang tựa như là thái dương, khiến cho toàn thể huyệt động biến thành một ngọn đuốc sáng trưng.

Nhạc Trọng nhìn đỉnh hang hiếu kỳ nói:

- Thần kỳ thật! Làm sao có thể làm được như vậy?

Lạc Thanh Thanh trẳ lời:

- Đây là một loại rêu phát quang, là bảo vật của Dực nhân bộ tộc, nhờ có chúng cho nên thành thị của Dực nhân tộc có thể được bao phủ trong ánh sáng.

Nhạc Trọng nhìn đỉnh hang, trong mắt hiện lên quang mang kỳ dị, nhẹ giọng lảm bẩm:

- Rêu phát quang!

*****

Loại rêu phát quang này trong mắt Nhạc Trọng, thực là một bảo vật khó có thể có được.

Nhân loại trong ban đêm, phạm vi tầm nhìn bị hạn chế vô cùng lớn, chống lại dị tộc khác thì vô cùng có hại. Ở trên địa cầu, hắn cũng từng dùng dạ tập nhiều lần đánh bại địch nhân. Nhưng hắn cũng sợ địch nhân sẽ dùng dạ tập để đối phó với quân đội của hắn.

Nếu như có thể mang theo những rêu phát quang này thì bộ đội của Nhạc Trọng trong ban đêm cũng có thể phát huy ra được sức chiến đấu cường đại.

Đi qua từng tầng thủ vệ, qua thêm một sơn động khác, một đô thị xuất hiện trước mắt Nhạc Trọng.

Chỉ thấy một mảnh đại địa rộng lớn, trên đó có vô số kiến trúc như tổ ong, từng gã Dực Nhân tộc tựa như những con ong cần cù lao từ tổ ong này xuyên qua tổ ong khác.

Trên một nhai đạo, từ đám dực nhân tiểu hài tử đang chơi đùa, hoặc là đsam thành niên dực nhân đang tiến hành huấn luyện chiến đấu.

Tại trung tâm những kiến trúc tựa như tổ ong đó, trong đó có một nơi được tao nên từ các tổ ong thuần một sắc trắng nối liền với nhau, khí thế hùng vĩ vô cùng.

Đám người Nhạc Trọng đi theo đám Dực nhân tộc kia bay về phía những tổ ong trắng kia.

Ánh mắt Nhạc Trọng vô cùng nhạy cảm, hắn quan sát xung quanh, rất nhanh đã phát hiện ra được nền khoa học kỹ thuật của nơi này vô cùng lạc hậu, bởi trên thân đám người Dực nhân tộc kia chỉ có một đồ da thú. Thậm chí có kẻ chỉ vắt lên người một tấm da thú, còn mặc cho một đống cự nhũ lộ ra ngoài không khí, mà không có ai cảm thấy kinh ngạc, hay là cảm thấy xấu hổ gì hết. Thậm chí có Dực nhân tộc còn chẳng thèm mặc gì, cứ tồng ngồng như thế mà chơi đùa trên đường.

Hơn nữa quan niệm của đám Dực nhân tộc này rõ ràng khác xa so với nhân loại, chỉ tùy tiện liếc mắt thôi hắn cũng phát hiện ra được một vài chỗ. Bọn họ quang minh chính đại giao phối trên đường đi. Thông thường là một vài Dực nhân tộc nữ tính vây lấy một tên nam tính mà cầu hoan, một chút rụt rè cũng không có.

Cái rương lớn kia dừng lại phía trước những tổ ong trắng.

Đám người Nhạc Trọng từ trong rương bước xuống, một vị nữ nhân Dực tộc làn da trắng nõn, tướng mạo diễm lệ, vóc người gợi cảm, mỗi một cử động đều mang theo vẻ phong tình, mặc một bộ trang phục tơ lụa thuần một sắc trắng, dẫn theo bốn nữ chiến sĩ mặc Bạo Phong chiến giáp đi tới trước người bọn họ.

Vị thục nữ tướng mạo diễm lệ kia nhìn Lạc Thanh Thanh cười dịu dàng:

- Lạc Thanh Thanh bệ hạ, người đến rồi! Nữ vương bệ hạ cho ta tới tiếp người, xin hãy đi theo ta!

Lạc Thanh Thanh nhìn vị thục nữ tóc vàng kia hơi nhíu mày:

- Winny sao? Ngươi đột phá bình cảnh rồi sao?

- Nhãn lực bệ hạ quả thực tốt, ta một tháng trước, vừa mới đột phá bình cảnh, biến thành tứ giai Thần chiến sĩ.

Winny có chút tự hào và kiêu ngạo cười. Tứ giai Thần chiến sĩ cho dù có đưa tới đâu thì cũng là cường giả một phương, coi như là bên trong Dực nhân tộc cường giả có như mây thì cũng chỉ chiếm một phần nhỏ nhoi.

Winny nhìn Nhạc Trọng bên người Lạc Thanh Thanh, nhịn không được đưa lưỡi liếm đôi môi đỏ mọng gợi cảm:

- Đây là một vị thân vương của người sao? Trông thực là cường tráng nha!

Dực nhân tộc thiếu nam nhiều nữ, đồng thời còn là xã hội nữ quyền, sự chủ động của nữ tính còn mạnh hơn cả nam tính nhân loại. Nhạc Trọng tuy không tính là anh tuấn, nhưng hắn qua bao nhiêu chiến đấu, đồng thời đứng ở trên địa vị cao, cho nên từ người hắn có một cỗ mị lực hấp dẫn nữ tính khác.

Nhìn ánh mắt tham lam của Winny kia, Lạc Thanh Thanh có chút khó chịu, đôi lông mày khẽ nhíu:

- Winny, Nhạc Trọng là minh hữu trọng yếu của chúng ta, chứ không phải là thân vương của ta. Hãy đưa ta đi gặp Tuyết Lai Na nữ vương đi.

- Vâng! Xin đi theo ta!

Winny có chút lưu luyến không rời, đưa đầu nhìn về phía Nhạc Trọng, cuối cùng mới đưa mọi người hướng về phía đại điện bên trong.

Dưới sự dẫn đường của Winny mọi người rất nhanh đã đi vào trong đại điện.

- Lạc Thanh Thanh, lần trước gặp ngươi, đã là ba năm trước rồi nhỉ? Sao ngươi không tới đây chơi nhiều hơn chút?

Mọi người vừa mới tiến vào đại điện, một vị thiếu nữ toàn thân da thịt như ngọc, trên lưng mọc ra một đôi cánh màu xám, có một mái tóc màu vàng, trên người mặc một bộ lục sắc Bạo Phong chiến giáp, vóc người gợi cảm, tướng mạo xinh đẹp tuyệt luân, tươi cười đi tới, ôm chặt lấy Lạc Thanh Thanh, tựa như than thiết vô cùng.

Phía sau vị thiếu nữ tuyệt sắc kia, có tám nữ chiến sĩ mặc Bạo Phong chiến giáp, hai vị thục nữ mặc trang phục tơ lụa màu trắng, tướng mạo diễm lệ, hai tên mặc bì giáp, tướng mạo anh tuấn, vóc người lực lưỡng, lộ ra cơ bắp rắn chắc...

Thấy vị thiếu nữ kia và Lạc Thanh Thanh thân thiết như thế, hai vị thục nữ kia trầm sắc mặt xuống. Mà hai tên nam tính khi thấy được Lạc Thanh Thanh, nhãn tình sáng lên, nếu như so dung mạo khí chất, Lạc Thanh Thanh thực sự là còn muốn hơn hẳn vị tuyệt sắc thiếu nữ kia nữa.

Lạc Thanh Thanh nhìn thiếu nữ trong lòng mình nói:

- Thực có lỗi, Tuyết Lai Na, Bạo Phong cốc chúng ta rất nhiều chuyện, Liệt Nhật liên minh, Dực Long sơn vẫn luôn nhìn chằm chằm với chúng ta, cho nên không thể nào kiếm được thời gian tới đây chơi.

- Ừm! Ta cũng biết ngươi khó có thể có được thời gian rảnh, ta tha lỗi cho ngươi.

Tuyết Lai Na cười, thoát ra khỏi lòng Lạc Thanh Thanh.

Một vị thục nữ có mái tóc màu xanh nước biển nghiêm mặt trầm giọng nói

- Nữ vương bệ hạ, người hiện tại là đại diện cho Dực nhân bộ tộc chúng ta cho nên xin hãy tự trọng.

Tuyết Lai Na nhìn Lạc Thanh Thanh, khẽ cười khổ, nàng xoay người ngồi lên chủ vị, sắc mặt nghiêm trang, lặng lẽ nhìn đám người Lạc Thanh Thanh.

Sau khi mấy người khách ngồi xuống. thì vị thục nữ kia mới lên tiếng:

- Bạo Phong nữ vương, không biết lần này tới Dực nhân tộc chúng ta có chuyện gì?

Khuôn mặt Lạc Thanh Thanh nghiêm túc nói:

- Đào Nhạc Ti trưởng lão, ta lần này tới đây là hi vọng Dực nhân bộ tộc có thể cùng chúng ta rút khỏi Thanh Châu, Kiếm Long vương quốc đã đánh tới khối đại địa này rồi, chỉ bằng lực lượng của chúng ta thì căn bản không thể nào chống lại được. Chỉ cần rút khỏi Thanh Châu, đi tới Vân Châu thì chúng ta mới có đường sống.

Hai vị thục nữ Đào Nhạc Ti và Đa Lâm bên người Tuyết Lai Na là hai vị đại trưởng lão của Dực nhân tộc, mỗi một người đều có sức chiến đấu của Tứ giai thần chiến sĩ đỉnh phong, chỉ kém một bước liền có thể đột phá bình cảnh tiến vào ngũ giai rồi. Hai người bọn họ bên tron Dực nhân tộc có quyền lực cực lớn, ngay cả Tuyết Lai Na là nữ vương nhưng nhiều lúc cũng phải nghe lời của hai nàng.

Nghe những lời này của Lạc Thanh Thanh, toàn bộ Dực nhân tộc ngồi đó đều biến sắc.

Một tên nam tính Dực nhân tộc đứng dậy cười lạnh lùng:

- Rời khỏi Thanh Châu? Đó là chuyện không thể nào, bộ tộc chúng ta kinh doanh ở Hôi Dịch sơn đã mấy trăm năm rồi, nơi này cũng đã là nơi ở của Dực nhân tộc chúng ta rồi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)