Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0853

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0853: Nắm thế cục trong tay!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vương Ngọc Phong đứng dậy cung kính hành lễ:

- Chủ nhân!

Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:

- Mang ta đi xuống dưới!

Vương Ngọc Phong cung kính đáp:

- Dạ, chủ nhân!

Lúc này khoảng cách điện não trung ương Xích Huyết thành cũng không xa, trên đường đi chỉ còn có mười mấy nhân viên công tác cùng bốn gã bảo an.

Những người kia không dám tới gần Vương Ngọc Phong, làm cho hắn thản nhiên mang theo Nhạc Trọng đi thẳng tới vị trí điện não trung ương thành bảo.

- Đây là điện não trung ương Xích Huyết thành sao?

Trong đại sảnh tràn ngập những thông đạo máy móc như mạch máu, tọa lạc một kiến trúc hình trụ bằng kim loại, bên trên có hơn mười màn hình điện tử, cùng thật nhiều nút lẫn đèn.

Ngay trung ương hình trụ kim loại được khảm một viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai, vô số phù văn thần kỳ bao bọc viên tinh hạch khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, quang mang chớp động, phảng phất giống như trái tim của hình trụ kim loại kia.

Bạch Y nói:

- Điện não trung ương này chọn dùng kỹ thuật kháng sóng điện xâm lấn tiên tiến nhất, sóng điện từ không thể tiếp cận bản thể của nó, thỉnh đem tôi đặt lên bên cạnh nó!

Nhạc Trọng dựa theo lời chỉ dẫn của Bạch Y đem nàng trực tiếp đặt lên bên cạnh điện não trung ương kia.

Từ bên trong máy vi tính mà Bạch Y gởi thân đột nhiên vươn ra một mảnh dây kim loại tinh tế trực tiếp đâm vào bên trong cổng liên kết của điện não trung ương.

Trong nháy mắt trong mắt Bạch Y hiện lên vô số số liệu lưu.

Màn hình điện não trung ương Xích Huyết thành đột nhiên sáng lên, vô số số liệu lưu bắt đầu khởi động, đột nhiên lóe lên, thân ảnh Bạch Y đã xuất hiện ngay trong màn hình.

Bạch Y nhìn Nhạc Trọng nói:

- Chủ nhân, hiện tại tôi đã nắm giữ điện não trung ương của Xích Huyết thành. Trải qua tìm kiếm, trong điện não này cũng không có tư liệu về khoa học kỹ thuật tiền sử!

Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét thất vọng:

- Không có sao?

Lần này mục đích Nhạc Trọng xâm lấn Xích Huyết thành là vì muốn đạt được tư liệu khoa học kỹ thuật tiền sử của Vân Châu, lần này lại không lấy được làm cho hắn thập phần thất vọng.

Vương Ngọc Phong nói:

- Chủ nhân, toàn bộ trung tâm khoa học kỹ thuật của Vân Châu đều nắm giữ trong Thiên Đô thành do Ngụy Minh Thanh chưởng khống. Trong những thành thị cấp dưới như chúng ta không có bất kỳ tài liệu khoa học kỹ thuật nào. Nhưng trong tay tôi có một nhóm nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí khoa học kỹ thuật tiền sử!

Ánh mắt Nhạc Trọng chợt sáng lên, trong lòng thoáng thả lỏng:

- Vậy cũng không tệ!

Nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí đối với Nhạc Trọng mà nói thập phần trân quý, có được những nhân tài này, Nhạc Trọng có thể xem họ là hạch tâm bồi dưỡng thêm nhân tài mới. Nhưng bồi dưỡng nhân tài nói ra thật đơn giản, trên thực tế ở thế giới này rất khó làm được.

Đó là bởi vì cơ sở giáo dục của thế giới này quá yếu ớt, bộ hạ dưới trướng hắn đại bộ phận đều thất học, bảo họ đi chiến đấu với kẻ địch thì họ là chiến sĩ anh dũng. Nhưng muốn cho họ đi nghiên cứu khoa học kỹ thuật, trở thành nhà khoa học xuất sắc thì thập phần khó khăn, dù sao đại bộ phận người còn chưa đủ khả năng giải toán.

Tôn Vi Vi bất quá chỉ đạt tới trình độ tốt nghiệp trung học, nhưng dưới trướng Nhạc Trọng đã được xem là nhân tài cấp cao, mỗi ngày đều có thật nhiều bộ hạ thất học đi theo nàng học tập tri thức văn hóa.

Bạch Y đột nhiên nói:

- Chủ nhân, điện não trung ương Xích Huyết thành ngoại trừ nắm giữ toàn bộ trang bị điện tử tự động hóa của Xích Huyết thành còn nắm giữ hai vệ tinh võ trang trên bầu trời hai mươi cứ điểm liên hoàn cách đây 20km cùng quyền chỉ huy bốn viên vệ tinh điều tra. Lợi dụng điện não trung ương Xích Huyết thành có thể nắm giữ được quyền chỉ huy của những trang bị đó!

Nhạc Trọng động dung nói:

- Vệ tinh võ trang! Bên trên vệ tinh có vũ khí gì? Tầm sát thương bao nhiêu?

- Trên vệ tinh có mười cự pháo la-de, tầm sát thương 30km!

Nhạc Trọng nhìn Vương Ngọc Phong hỏi:

- Vương Ngọc Phong, nếu Vân Châu có thực lực kiến tạo vệ tinh tầm thấp, vì sao không phóng vệ tinh ra vũ trụ?

Chung quanh Xích Huyết thành đều là vệ tinh tầm thấp, tuy rằng thập phần hữu dụng nhưng sự an toàn cùng hao tổn lại vượt xa vệ tinh vũ trụ. Nhạc Trọng có chút không rõ vì sao Vân Châu không phóng vệ tinh vũ trụ, với thực lực khoa học kỹ thuật siêu việt địa cầu của Vân Châu, hoàn toàn có năng lực phóng ra vệ tinh vũ trụ.

Vương Ngọc Phong đáp:

- Không phải chúng ta không muốn phóng ra, mà là không thể phóng ra. Ở ngoài không gian có gần trăm vệ tinh võ trang còn sót lại trước thời kỳ Đại Phá Diệt. Những vệ tinh võ trang kia bị nắm giữ trong tay Khủng Long nhân. Mấy năm nay mỗi khi chúng ta phóng ra vệ tinh vũ trụ đều bị những vệ tinh võ trang kia bắn rơi. Bởi vậy chúng ta chỉ có thể phóng ra một ít vệ tinh tầm thấp hao tổn cao mà tính an toàn cực thấp phụ trợ chúng ta phòng thủ Vân Châu mà thôi!

Nhạc Trọng khẽ cau mày truy hỏi:

- Trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại đã phát triển nhiều năm như vậy mà vẫn không bằng thời đại trước Đại Phá Diệt hay sao?

Vương Ngọc Phong đáp:

- Còn kém lắm, sau khi Khủng Long nhân đánh bại nhân loại trở thành bá chủ thế giới, thật nhiều nhà xưởng cùng phòng thí nghiệm bị phá hủy, vô số khoa học kỹ thuật bị bao phủ trong dòng sông lịch sử. Vân Châu chỉ kế thừa một bộ phận tài liệu khoa học kỹ thuật tiền sử sau đó chậm rãi phát triển lên. Đại bộ phận khoa học kỹ thuật của chúng ta đến từ thời tiền sử, không có đột phá!

Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:

- Ngoại trừ Thu Hoạch Giả, trong Vân Châu còn binh khí chiến tranh nào đặc biệt lợi hại nữa hay không?

Vương Ngọc Phong chậm rãi nói:

- Xe pháo tia la-de 36 nòng, 472 lăng kính pháo la-de, cấm vệ quân mặc cường hóa chiến giáp ngũ giai, cơ giáp Thú Liệp Giả chuyên dùng chiến đấu trên không, đàn đạn đạo tự động truy tung. Uy lực cực mạnh chính là một khẩu Lôi Thần pháo duy nhất nằm rong hoàng thành. Tầm bắn của Lôi Thần pháo cao tới 20km, tốc độ mỗi lần bốn phút, uy lực đạn pháo có đường kính cao tới một cây số. Cho dù là biến dị thú lục giai cũng sẽ bị một pháo oanh giết, đó là binh khí cực mạnh của Vân Châu, cũng là di tích còn sót lại thời tiền sử!

Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét vui mừng:

- Nguyên lai Vân Châu còn có binh khí chiến tranh cường đại như vậy, quả nhiên không hổ là thánh địa cuối cùng của nhân loại!

Nội tình khoa học kỹ thuật của Vân Châu càng mạnh thì sau khi Nhạc Trọng đạt được những tài liệu về khoa học tiền sử này càng thêm có lợi cho thế lực của hắn.

Bạch Y đột nhiên phát ra cảnh cáo đồng thời truyền lên một loạt màn hình theo dõi:

- Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phản quân đã đột phá phòng tuyến nội thành, khoảng cách vị trí phản quân đến nơi đây căn cứ theo phân tích còn mười phút!

Theo trên màn ảnh biểu hiện, thật nhiều chiến sĩ phản quân đang lao nhanh về hướng bên này, thậm chí có một ít thành vệ quân cũng gia nhập phản loạn phát động tấn công nội thành.

*****

Lúc này đại bộ phận thành vệ quân đã lui vào nội thành chống cự, nhưng năm Thu Hoạch Giả không ngừng phóng ra điện từ pháo uy lực thật lớn mạnh mẽ phá hủy những công sự che chắn.

- Xem ra đến lượt chúng ta ra mặt! Đi thôi!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn lên màn hình điện tử, cầm Bạch Y nhanh chóng đi ra ngoài.

Vương Ngọc Phong cũng đi theo sau lưng Nhạc Trọng.

Sau khi Bạch Y khống chế điện não trung ương Xích Huyết thành, toàn bộ thành lũy ngầm đều biến thành cạm bẫy tử vong, cho dù là Thu Hoạch Giả cường đại tiến vào bên trong cũng sẽ bị đủ loại hỏa lực hung mãnh tê thành nát vụn, căn bản không cần Nhạc Trọng bận tâm phòng ngự nơi này.

Sở dĩ trước đó Nhạc Trọng dễ dàng lẻn vào trong thành lũy ngầm, là vì hắn có được Bạch Y, một đường khống chế toàn bộ trang bị điện tử phòng ngự nên hắn mới có thể thoải mái lẻn vào bên trong, nếu đổi lại là cường giả ngũ giai khác căn bản không khả năng làm được như thế.

- Đi chết đi! Đi chết đi!

Trước cửa thành chủ phủ, Tiễn Thành giống như ma quỷ điên cuồng rít gào, hóa thành mũi tên sắc bén hướng nội thành đâm tới, những nơi hắn đi qua các thành vệ quân đều bị hắn xé thành dập nát.

Nhìn vẻ hung ác tuyệt luân cơ hồ sở hướng vô địch của hắn, sĩ khí của thành vệ quân hỏng mất, bỏ chạy vào bên trong. Cũng có thành vệ quân quỳ xuống cầu xin đầu hàng.

Nhân loại dù sao không phải là máy móc, quân đội nhân loại cho dù dũng mãnh thế nào nhưng một khi thương vong tăng cao sẽ làm sĩ khí hỏng mất. Hơn nữa thành vệ quân cũng không phải đối mặt đại địch sinh tử như Khủng Long nhân mà cùng là nhân loại, vì vậy ảnh hưởng tới lòng liều mạng chiến đấu của bọn họ.

- Dừng tay!

Nương theo sau thanh âm quát lạnh, nguyên bản những vũ khí phòng ngự tự động đang yên lặng ở lối vào đột nhiên hướng phản quân đang xung phong bắn tới.

Tiễn Thành đang hung hăng như mãnh hổ xông qua chứng kiến trang bị điện tử phòng ngự lóe sáng, sắc mặt đại biến, thân hình chợt lóe nhảy sang một bên.

Người chỉ huy phản quân lão Lý sắc mặt đại biến lớn tiếng gầm rú:

- Ẩn núp! Ẩn núp! Thu Hoạch Giả lên!

Mấy trăm phản quân liền tản ra, lăn vào sau công sự che chắn.

- Thu Hoạch Giả công kích! Vì sao không công kích?

Thật lâu không nhìn thấy Thu Hoạch Giả tấn công, lão Lý rít gào quay đầu nhìn, thấy được một màn khiến toàn thân hắn băng sương, năm Thu Hoạch Giả trực tiếp mở ra khoang điều khiển, cơ giáp khổng lồ nắm lấy điều khiển viên bên trong, những cơ quan pháo la-de trên cơ giáp đều quay họng súng chĩa thẳng vào nhóm phản quân.

Lão Lý nhìn thấy dị trạng của năm Thu Hoạch Giả tay chân băng sương, trong lòng tràn ngập hàn ý nghĩ thầm:

- Vệ tinh! Quyền chưởng khống vệ tinh đã bị bọn hắn đoạt trở về!

Chỉ có nắm giữ vệ tinh trong tay mới có tình huống chính Thu Hoạch Giả bắt giữ cả điều khiển viên bên trong cướp đoạt lực lượng của bọn họ.

Thật nhiều chiến sĩ phản quân chứng kiến một màn này, trong lòng lạnh lẽo, tràn ngập tuyệt vọng.

Lần này sở dĩ phản quân có thể dễ dàng công phá vào nội thành cũng bởi vì họ cướp được quyền khống chế vệ tinh, đột nhiên cướp được quyền điều khiển năm Thu Hoạch Giả vào trong tay. Họ cũng dựa vào uy lực của năm Thu Hoạch Giả mà tấn công vào thành, vì vậy mới đi tới được tận nội thành.

Lúc này năm Thu Hoạch Giả lại bị Xích Huyết thành cướp đoạt lại quyền chỉ huy, hơn nữa gián điệp trong nội thành bị quét sạch, phản quân không còn cơ hội đạt tới thắng lợi.

Bên trong những máy truyền cảm giám thị từ nội thành bắn ra những hình chiếu rơi trên mặt đất, ngưng tụ thành hình ảnh của Vương Ngọc Phong, hắn lạnh băng quan sát nhóm phản quân lên tiếng:

- Đầu hàng đi! Các ngươi đầu hàng với ta, ta đáp ứng cho các người con đường sống!

Tiễn Thành nhổ bãi nước bọt vẻ mặt không phục quát lớn:

- Phi! Tên nhát gan, có dũng khí tự mình theo ta một trận chiến! Nếu ngươi một mình đấu thắng ta, ta lập tức đầu hàng. Chơi một hình ảnh đi ra, tính là anh hùng hảo hán gì, đồ nhát gan!

Vương Ngọc Phong thản nhiên nói:

- Huyết Lạc Vệ đang đi tới nơi này, nếu các người còn ngoan cố, không cần ta động thủ, bọn hắn tự nhiên sẽ giết sạch các người. Hiện tại đầu hàng các người còn một tia sinh cơ!

- Huyết Lạc Vệ!

Nghe được tên này toàn bộ phản quân đều đại biến, sắc mặt như tro tàn, hoàn toàn đánh mất chiến ý.

Huyết Lạc Vệ chính là chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong hai mươi cứ điểm, mỗi một người đều là cường giả từ trong núi thây biển máu đi ra, đồng thời đều có chiến lực Thần chiến sĩ tam giai đỉnh phong, trên thân còn mặc cường hóa trang giáp tam giai.

Mỗi một cao thủ trong Huyết Lạc Vệ đều mạnh mẽ chẳng khác gì quái vật, cho dù không mặc chiến giáp cường hóa cũng có thể đối chiến với chiến sĩ Khủng Long nhân. Bọn họ là bộ đội tinh nhuệ nhất của hai mươi cứ điểm liên hoàn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, phản quân ở trước mặt Huyết Lạc Vệ căn bản không chịu nổi một kích. Hơn nữa Huyết Lạc Vệ còn có một đặc điểm chính là cực kỳ hung tàn, chẳng những hung tàn đối với Khủng Long nhân, bọn hắn trấn áp nhân loại phiến loạn đồng dạng cũng hung ác, trong tay cơ hồ không lưu lại người sống.

Nếu như năm Thu Hoạch Giả còn nằm trong tay phản quân, ít nhất phản quân còn năng lực đối chiến với Huyết Lạc Vệ, nhưng hiện tại năm Thu Hoạch Giả bị nắm trong tay thành vệ quân, phản quân căn bản không phải đối thủ của bọn họ.

Đột nhiên từ sau lưng phản quân truyền tới thanh âm tiếng hô tuyệt vọng:

- Huyết Lạc Vệ! Là Huyết Lạc Vệ, bọn hắn từ phía sau bọc đánh tới!

Một tiếng hô này đã đánh bại phòng tuyến tâm lý của phản quân, lão Lý thở dài một tiếng, ném ra chiến mâu trong tay, nhìn Vương Ngọc Phong lớn tiếng nói:

- Vương Ngọc Phong, chúng tôi đầu hàng. Ông cần nhớ kỹ lời hứa bảo trụ mạng của các huynh đệ chúng tôi. Nếu không tôi thành quỷ cũng không bỏ qua cho ông!

Vương Ngọc Phong lạnh băng nói:

- Bỏ vũ khí xuống! Hai tay ôm đầu, lập tức đầu hàng!

Lão Lý thở dài một tiếng nhìn chung quanh ra lệnh:

- Bỏ vũ khí xuống!

Phản quân liếc nhau trầm mặc, ném vũ khí xuống đất, hai tay ôm đầu lựa chọn đầu hàng.

Cho dù là Tiễn Thành cũng oán hận ném chiến mâu xuống đất, hai tay ôm đầu.

Tuy Tiễn Thành dũng mãnh thiện chiến nhưng không phải kẻ ngu xuẩn, năm Thu Hoạch Giả đều có đủ lực lượng xử lý toàn bộ bọn họ, hơn nữa còn có Huyết Lạc Vệ, dù bọn họ liều mạng cũng chỉ còn con đường chết.

Lúc này trong thành chủ phủ đi ra nhiều binh lính bắt đầu tiếp quản nhóm phản quân.

Không bao lâu sau một đội ngũ chừng trăm người, toàn bộ mặc chiến giáp cường hóa tam giai, cầm chiến mâu, trên người mang theo cỗ sát khí hung lệ cùng mùi máu tươi nồng đậm ngồi trên xe máy siêu cấp khảm hai khẩu pháo la-de vô cùng uy phong chạy nhanh tới chiến trường.

Đội ngũ kia chính là Huyết Lạc Vệ, trong mắt họ chớp động quang mang thị huyết, gắt gao nhìn chằm chằm phản quân đang ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất như nhìn những con sơn dương chờ làm thịt, sát khí trên người khởi động, chỉ đợi mệnh lệnh của đầu lĩnh liền xông lên đem toàn bộ phản quân giết hết sạch sẽ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)