Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0854

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0854: Mệnh lệnh bạo chúa!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thủ lĩnh Huyết Lạc Vệ gắt gao nhìn chằm chằm phản quân, trong mắt khởi lên sát ý, hai tay nắm chặt chiến mâu, liếm liếm môi.

Sát ý trên người hắn giống như biến thành thực chất, những chiến sĩ phản quân cảm nhận được cỗ sát ý kinh khủng kia, thân thể run rẩy, trên mặt lộ tia sợ hãi, lo lắng đề phòng.

Đúng lúc này Vương Ngọc Phong từ trong nội thành đi tới trước người thủ lĩnh Huyết Lạc Vệ khẽ cười nói:

- Đa tạ Cổ thống lĩnh đến viện trợ!

Thủ lĩnh Huyết Lạc Vệ tên là Cổ Dư, là một cường giả tứ giai đỉnh phong tiếp cận ngũ giai chỉ nửa bước, từng một mình giết chết hai Long Tướng đê cấp, cho dù là người đứng đầu một thành như Vương Ngọc Phong khi đối diện với hắn cũng có chút khách khí.

Cổ Dư quét mắt nhìn nhóm phản quân sát khí lẫm lẫm hỏi:

- Vương Ngọc Phong, có cần tôi giúp ông giết hết đám người kia hay không?

Vẻ mặt Vương Ngọc Phong mang theo nụ cười mời nói:

- Không phiền đến ngài động thủ. Bọn họ đã đầu hàng, tôi tự nhiên sẽ xử lý bọn họ. Cổ thống lĩnh, vào trong chúng ta uống một chén. Hôm nay huynh đệ của anh đã khổ cực, tôi sẽ tìm người chiêu đãi họ một chút!

Thân là người đứng đầu một thành, không phải chỉ nhờ thực lực mạnh mẽ thì có thể làm được, Vương Ngọc Phong có thể trở thành thành chủ Xích Huyết thành cũng có nhiều nguyên nhân, một trong số đó là hắn xử sự đủ tròn trịa, khéo léo, vượt xa những chiến sĩ như Cổ Dư không ít.

Cổ Dư khẽ gật đầu, ánh mắt ngưng tụ bên người Nhạc Trọng đứng bên cạnh Vương Ngọc Phong đột nhiên nói:

- Vị này chính là?

Nhạc Trọng tiến lên một bước đúng mực nói:

- Cổ thống lĩnh, thuộc hạ tên là Nhạc Trọng, là cận vệ của đại nhân!

Cổ Dư nhìn Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét thưởng thức đột nhiên nói:

- Vương Ngọc Phong, cận vệ này của ông rất không tệ, tặng cho Huyết Lạc Vệ của tôi thế nào? Tôi lấy một bộ chiến giáp cường hóa tứ giai trao đổi với ông!

Mặc dù Cổ Dư còn chưa tới mức liếc mắt liền nhìn thấu thực lực cùng năng lực của Nhạc Trọng, nhưng nhờ vào trực giác chiến đấu như dã thú hắn có thể mơ hồ cảm giác được Nhạc Trọng có thực lực đủ uy hiếp được hắn. Hắn thấy liền thích, vì vậy mới khai ra giá cả trao đổi với Vương Ngọc Phong. Một bộ chiến giáp cường hóa khảm tinh hạch biến dị thú tứ giai giá trị xa xỉ, cho dù là trong Xích Huyết thành cũng không nhiều, Vương Ngọc Phong lắc đầu mỉm cười từ chối khéo:

- Không đổi, Nhạc Trọng là cao thủ đệ nhất dưới trướng của tôi. Cổ thống lĩnh, mời, tôi mới thu được vài xử nữ rất xinh đẹp, anh nhất định sẽ thích. Hôm nay chúng ta không say không về!

Cổ Dư thấy Vương Ngọc Phong từ chối, trong mắt hiện lên tia tiếc hận nhưng không tiếp tục kiên trì, đi theo sau Vương Ngọc Phong vào trong nội thành. Mặc dù Cổ Dư là thủ lĩnh Huyết Lạc Vệ, nhưng hắn cũng chỉ là một trong mười thống lĩnh Huyết Lạc Vệ, địa vị chân chính vẫn kém hơn Vương Ngọc Phong một chút.

Đoàn người đi vào một gian đại sảnh, đã sớm có mười nữ nhân xinh đẹp mặc quần áo lụa mỏng phong phanh đang ở bên trong chờ đợi.

Cổ Dư quét mắt nhìn nhóm nữ nhân xinh đẹp trong đại sảnh nói:

- Cho toàn bộ mọi người lui ra, tôi có yếu vụ cơ mật cần nói với ông!

Vương Ngọc Phong phất tay:

- Đều lui ra đi!

- Dạ, chủ nhân!

Mười cô gái xinh đẹp cung kính lên tiếng mang theo một cỗ hương thơm biến mất khỏi phòng.

Cổ Dư nhìn Nhạc Trọng đứng bên cạnh Vương Ngọc Phong khẽ cau mày.

Vương Ngọc Phong mỉm cười nói:

- Cổ thống lĩnh, Nhạc Trọng vốn là tâm phúc của tôi, độ trung thành không có vấn đề!

Cổ Dư đem một phần mệnh lệnh thư đưa cho Vương Ngọc Phong nói:

- Tốt lắm, Vương Ngọc Phong, bệ hạ có lệnh cho ông kể từ ngày mai đem toàn bộ dân nghèo khu D lập tức áp giải vào hoàng đô!

Vương Ngọc Phong tiếp nhận văn kiện xem một lúc sau đó đưa qua cho Nhạc Trọng.

Cổ Dư lại nhíu mày.

Vương Ngọc Phong vội vàng giải thích:

- Cổ thống lĩnh, Nhạc Trọng chẳng những là hộ vệ của tôi, đồng thời cũng là quân sư của tôi!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn văn kiện kia, chỉ thấy mệnh lệnh có vẻ rất dồn dập, ra lệnh cho Vương Ngọc Phong đem toàn bộ dân nghèo khu D không tiếc hết thảy trả giá di dời tới hoàng thành.

Nhạc Trọng nhướng mày, từ trong mệnh lệnh này cảm nhận được cỗ khí tức quỷ dị.

Bên trong Vân Châu nhân loại quả thật là đứng đầu, nhưng vẫn còn có hai phần ba địa phương nằm trong hoang dã, trong hoang dã có rải rác biến dị thú, thậm chí có cả biến dị thú ngũ giai chiếm lĩnh.

Hoàng thành Vân Châu cách Xích Huyết thành đường xá xa xôi, cao hơn 4000km. Nếu muốn đem mấy chục vạn dân nghèo khu D di chuyển tới hoàng thành cần tiêu hao rất nhiều nhân lực vật lực, đồng thời nếu không được chuẩn bị sẵn sàng dọc đường nhất định sẽ có rất nhiều người chết.

Khoa học kỹ thuật trong Vân Châu phát triển theo hai hướng cực đoan, kỹ thuật trong phương diện chiến tranh thập phần phát đạt nhưng kỹ thuật dân dụng lại hết sức bình thường, thậm chí là sơ sài.

Khoảng cách 4000km từ Xích Huyết thành đến hoàng thành Vân Châu lại không hề có đường sắt xe lửa hay xe điện ngầm liên kết lẫn nhau.

Người thường nếu muốn nhờ vào đôi chân của mình di chuyển 4000km chính là tai nạn đáng sợ, trên đường đi tuyệt đối sẽ chết thảm trọng.

Nhạc Trọng trầm mặc một lúc đột nhiên hỏi:

- Cổ thống lĩnh, ông có biết vì sao bệ hạ lại truyền ra mệnh lệnh như vậy hay không?

Ngữ khí của Cổ Dư phát lạnh gắt gao nhìn chằm chằm Vương Ngọc Phong nói:

- Tôi không biết. Nhưng thiên chức của quân nhân chính là phục tùng mệnh lệnh. Nếu bệ hạ đã truyền đạt mệnh lệnh như vậy chúng ta chỉ có vâng theo. Vương Ngọc Phong, ngày mai ông nhất định phải chấp hành mệnh lệnh của bệ hạ, hiểu chưa?

Cổ Dư là một quân nhân thuần túy, hắn chỉ biết chấp hành mệnh lệnh của quan trên, hắn căn bản mặc kệ vì mệnh lệnh này sẽ có bao nhiêu người mất đi sinh mạng. Hắn cũng không hiểu rõ vì mệnh lệnh kia sẽ có bao nhiêu người chết đi, bởi vì hắn căn bản là không hề nghĩ tới.

Nhạc Trọng trầm mặc một lúc nói:

- Tôi đã biết! Ngày mai chúng tôi kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của bệ hạ!

Nghe được câu trả lời của Nhạc Trọng, sắc mặt Cổ Dư biến thành dễ xem hơn một ít:

- Vậy là tốt rồi!

Vương Ngọc Phong cười dài ấn vào một cái nút nói:

- Đã thương lượng xong chính sự, như vậy chúng ta tận tình thả lỏng một chút đi. Người đâu!

Vương Ngọc Phong hạ lệnh không lâu, từng cô gái mặc áo lụa mỏng phong phanh nối đuôi nhau đi vào nhẹ nhàng nhảy múa trong đại sảnh.

Cổ Dư cũng bắt đầu buông thả hành vi phóng đãng lên, kéo một cô gái vào lòng đùa giỡn. Mặc dù hắn là một gã quân nhân, nhưng đồng dạng cũng là một nam nhân khí huyết phương cương, chơi vài nữ nhân đối với hắn mà nói chỉ là chuyện bình thường.

Ngay lúc Cổ Dư đang tùy ý hưởng lạc, Nhạc Trọng đưa một tờ giấy nhỏ cho Vương Ngọc Phong.

Vương Ngọc Phong liếc mắt đọc từ giấy xong liền nghiền nát, tờ giấy hóa thành tro bụi, tiếp theo hắn khẽ gật đầu, Nhạc Trọng âm thầm lui xuống.

Bên trong nội thành có một địa lao thật lớn, lúc này bên trong đã đầy người, là thành viên phản quân toàn thân ủ rũ rầu rĩ bị giam bên trong.

*****

Nam tử có vẻ mặt hiền lành trong biệt thự lúc này chợt thở dài lên tiếng:

- Lần này xong rồi!

Bên trong phòng giam nhốt đầy cán bộ phản quân.

Lúc này năm cán bộ cấp cao phản quân chỉ còn lại bốn người, lão Lý, Tiễn Thành, nam tử có vẻ mặt hiền lành cùng mỹ nữ tóc đuôi ngựa, nữ nhân có gương mặt bình thường đã chết trên chiến trường.

Lúc này bốn người bị tơ nhện biến dị trói chặt, loại tơ nhện này cực kỳ cứng cỏi, cho dù cường giả tứ giai cũng không thể giãy thoát. Đồng thời họ còn bị ăn vào Nhuyễn Hóa Tề do thực vật biến dị chế tạo mà thành, căn bản không còn tia khí lực, không còn giống như cường giả tứ giai thực lực mạnh mẽ mà chỉ có thể mặc cho người chém giết.

Đồng thời trong phòng giam còn thật nhiều máy giám thị, một khi họ có dị động lập tức bị võng la-de từ trong vách tường bắn ra cắt họ thành thịt vụn.

Uy lực của võng la-de thập phần khủng bố, dù là Long Tướng trung cấp cũng bị cắt dập nát càng không cần nhắc tới nhân loại bình thường.

Tiễn Thành tả oán:

- Lẽ ra chúng ta nên liều mạng với bọn hắn! Cho dù chết cũng chết có giá trị, các người lại muốn đầu hàng. Hiện tại tốt lắm, sống chết của chúng ta bị bọn hắn khống chế, người muốn giết chúng ta, chúng ta căn bản không thể phản kháng!

Mỹ nữ tóc đuôi ngựa phẫn nộ quát:

- Câm miệng đi, Tiễn Thành! Tình thế lúc đó anh cũng hiểu thật rõ ràng, nếu chúng ta phản kháng mấy trăm huynh đệ đều sẽ bị giết hết sạch sẽ!

Tiễn Thành giận dữ phản bác:

- Trịnh Lệ Văn, lúc ấy chúng ta phản kháng quả thật mọi người sẽ chết. Nhưng ít nhất chúng ta còn giết được vài địch nhân, hiện tại chúng ta bị nhốt tại đây, người ta muốn giết chúng ta cũng không cần bị tổn thất người nào!

Trịnh Lệ Văn biến sắc quát lớn:

- Anh nói cái gì...

Lão Lý vốn luôn trầm mặc đột nhiên nói:

- Đừng cãi nữa! Có lẽ chúng ta sẽ không chết! Cơ hội của chúng ta có thể sẽ đến!

Nhạc Trọng cười nhẹ đi tới trước cửa phòng giam:

- Đúng vậy! Xem ra anh thật thông minh, tôi thích cùng người thông minh nói chuyện. Tôi là Nhạc Trọng!

Lão Lý thản nhiên nói:

- Tôi là Lý Thành Sơn. Vị này chính là Trịnh Lệ Văn, đó là Tiễn Thành, đây là Lưu Kỳ. Anh tới nơi này chắc đã nhận được mệnh lệnh cho tên bạo chúa kia truyền đạt đem toàn bộ dân nghèo khu D di chuyển tới trong hoàng thành rồi đi!

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Quả thật như thế. Anh biết được điều gì thỉnh đem hết thảy nói cho tôi biết, căn cứ theo câu trả lời của các anh, tôi có thể tha các anh một mạng!

Lý Thành Sơn đột nhiên gian nan hỏi:

- Ti Ti thế nào?

Nhạc Trọng không chút cảm xúc nói:

- Hẳn là đã chết!

Lý Thành Sơn nghe vậy giống như già thêm mười mấy tuổi chậm rãi thở dài một hơi nói:

- Tên bạo chúa kia đã phát điên rồi, hắn muốn đột phá Thần chiến sĩ lục giai, cho nên đem toàn bộ dân nghèo Vân Châu chuyển vào trong hoàng thành!

Sắc mặt Nhạc Trọng hơi đổi nói:

- Hấp Huyết Phong biến dị?

Hấp Huyết Phong biến dị có thể hút lấy máu huyết sinh vật nhưỡng ra huyết mật tràn ngập sinh mệnh nguyên khí, cường hóa thân thể tố chất của sinh vật, làm cho người ta không ngừng tiến hóa. Đại quân Khủng Long nhân tấn công luôn lợi dụng thật nhiều Hấp Huyết Phong biến dị tấn công nhân loại, đem nhân loại biến thành nguồn cung cấp huyết mật cho mình.

Lý Thành Sơn gật nhẹ đầu nói:

- Đúng vậy! Tên bạo chúa kia chứng thật là thiên tài tu luyện, mới bốn mươi sáu tuổi đã tu luyện tới cảnh giới ngũ giai đỉnh phong. Vì đột phá lục giai hắn đã bắt đầu nổi điên, ba tháng trước bốn mươi vạn dân nghèo trong Thiên Đô thành đã chết hết, những người đó đều biến thành nguồn ủ huyết mật của hắn. Số lượng dân nghèo kia đương nhiên không đủ cho hắn tiến hóa lục giai, vì vậy hắn bắt đầu hướng các thành thị truyền mệnh lệnh cực kỳ tàn ác!

Nhạc Trọng nghe vậy hít sâu một hơi rét lạnh:

- Bốn mươi vạn người! Hắn điên rồi sao?

Chỉ vì trở nên mạnh mẽ thì không chút kiêng nể đem bốn mươi vạn nhân loại vô tội giết hại, Nhạc Trọng thật không ngờ trên thế giới này thậm chí có người phát rồ đến như thế.

Lý Thành Sinh nhìn chằm chằm Nhạc Trọng chậm rãi nói:

- Hiện tại hẳn không chỉ là bốn mươi vạn nhân loại. Trước khi chúng tôi đến Xích Huyết thành, theo tình báo truyền tới đã vượt qua tám mươi vạn nhân loại chết trong tay tên bạo chúa. Nếu không như thế chúng tôi cũng không thể nào mời chào được nhiều đồng bạn như vậy!

- Tám mươi vạn nhân loại! Tên quái vật!

Nhạc Trọng vừa nghe được con số kia, có thể rõ ràng liên tưởng đến một mảnh núi thây biển máu, trong lòng giá lạnh, đồng thời đề cao cảnh giác. Đây là chỗ tệ hại của chế độ độc tài, một khi xuất hiện một tên bạo chúa, đó là sự bi ai của cả một quốc gia, bởi vì có rất ít pháp tắc chế ước một tên bạo chúa tồn tại.

Trong mắt Lý Thành Sinh hiện lên ánh sáng tiếp tục khuyên:

- Nhạc Trọng, anh đã biết chân tướng sự tình, thỉnh gia nhập chúng tôi, cùng nhau lật đổ sự thống trị của Ngụy Minh Thanh!

Nếu Lý Thành Sinh có thể thuyết phục Nhạc Trọng gia nhập vào dưới trướng của bọn họ, trong phản kháng quân sẽ có thêm một cỗ lực lượng cường đại. Hơn nữa mấy trăm phản quân bị bắt sẽ lấy lại được tự do.

Nhạc Trọng trầm mặc một lúc đột nhiên hỏi:

- Tổ chức của các anh có được bao nhiêu người?

Trong mắt Lý Thành Sinh thoáng hiện vẻ cảnh giác, nói:

- Chờ sau khi anh gia nhập tổ chức tôi tự nhiên sẽ nói cho anh biết. Hiện tại cho dù anh giết tôi, tôi cũng sẽ không nói!

Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:

- Nếu tôi gia nhập tổ chức của các anh, có thể đạt được địa vị gì?

Lý Thành Sinh thập phần giảo hoạt nói:

- Vậy phải xem cống hiến của anh, nếu anh gia nhập tổ chức của chúng tôi, phóng thích mấy trăm chiến sĩ nơi này, dựa vào công lao đó tuyệt đối lấy được địa vị trong tổ chức!

- Anh thuyết phục được tôi, đi ra đi!

Nhạc Trọng cười nhẹ phất tay, nương theo thanh âm tiếng máy móc nổ vang, từng tơ nhện biến dị liền bóc ra, từng người máy vươn ra từ hai bên vách tường đem giải dược Nhuyễn Hóa Tề trực tiếp chích vào người bốn cán bộ cao cấp phản quân, giải trừ độc tố trong thân thể bọn họ.

Tiễn Thành thoát khỏi máy móc kiềm chế nhìn Nhạc Trọng nhếch miệng cười nói:

- Tiểu tử rất không tệ ah!

Ba người còn lại nhìn Nhạc Trọng trong mắt vẫn mang theo cảnh giác. Bọn họ cũng không phải người có ý nghĩ đơn giản như Tiễn Thành, ở trong này vẫn là địa bàn của Nhạc Trọng, chỉ cần hắn hạ lệnh những vũ khí tự động kia liền phát động công kích, đem bọn họ xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là Long Tướng đê cấp cũng không ngăn cản được vô số tia la-de cùng điện từ pháo oanh kích, giờ phút này vận mệnh của bọn họ vẫn bị nắm giữ trong tay Nhạc Trọng.

Lý Thành Sinh hướng Nhạc Trọng cúi người thi lễ nói:

- Đa tạ!

Nhạc Trọng nhìn thẳng Lý Thành Sinh trầm giọng:

- Không cần đa tạ! Trong hai mươi cứ điểm kia, tôi muốn biết các anh làm sao đối phó bọn họ. Các anh dám mạo hiểm tấn công Xích Huyết thành, hẳn đã nghĩ qua làm sao đối phó hai mươi cứ điểm đi?

Bên trong hai mươi cứ điểm mỗi một cứ điểm trú đóng một vạn quân đội, hai mươi cứ điểm tổng cộng có hai mươi vạn quân đội.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)