Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0868

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0868: Mị Ảnh tùy tùng!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ấn ký Thần Ma hệ thống của hắn hấp thu thật nhiều sinh mệnh nguyên khí của các sinh linh giúp hắn tiến hóa, làm cho hắn tiến hóa theo phương hướng cường giả chí cao. Trong quá trình tiến hóa, Nhạc Trọng đã đột phá cực hạn của nhân loại, từ người phàm biến chất thành cường giả tuyệt thế.

Kiểm tra xong thân thể, Nhạc Trọng đi tới trước mặt Mị Ảnh hỏi:

- Mị Ảnh, cô là người trốn thoát từ trong Thiên Đô hoàng thành sao?

Sau khi tiến hóa thành cường giả ngũ giai, giác quan thứ sáu của hắn vô cùng mẫn tuệ, hắn có thể nghe được lời đối thoại giữa Mị Ảnh cùng La Hải, đây cũng là nguyên nhân hắn xuất hiện cứu mạng của nàng.

Mị Ảnh cảnh giác nhìn Nhạc Trọng nói:

- Đúng vậy! Anh là ai?

Nhạc Trọng lấy ra một ống giải dược Nhuyễn Hóa Tề thản nhiên nói:

- Tôi là Nhạc Trọng, là một thủ lĩnh phản kháng quân vùng tây bắc, tôi hi vọng biết tình báo thực tế trong Thiên Đô hoàng thành. Đây là giải dược Nhuyễn Hóa Tề, nếu cô nguyện ý nói cho tôi biết thì nó sẽ là của cô!

Mị Ảnh trầm mặc một thoáng nói:

- Được! Tôi nói cho anh biết!

Nhạc Trọng ném giải dược cho nàng.

Mị Ảnh nhận lấy mở ra ngửi xem, xác nhận thật giả, lúc này mới nuốt vào, sau đó ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng:

- Anh muốn biết chuyện gì?

Nhạc Trọng quét mắt lướt qua những thôn dân bên cạnh nàng, nói:

- Toàn bộ! Toàn bộ tình báo cô nắm giữ về Thiên Đô hoàn thành!

Mị Ảnh sâu kín thở dài, bắt đầu giảng thuật tình huống trong hoàng thành:

- Bệ hạ đã nhập ma...

Hoàng đế Vân Châu Ngụy Minh Thanh đem hơn trăm vạn dân chúng chung quanh hoàng thành giết hại không còn, đem máu tươi của họ ủ huyết mật, hành động điên cuồng này làm toàn bộ mọi người trong hoàng thành đều bàng hoàng.

Một ít quý tộc khai sáng chỉ trích Ngụy Minh Thanh vài câu, kết quả liền bị hắn phái binh tróc nã, ném vào trong bầy Hấp Huyết Phong bị hút sạch máu tươi, gia quyến bị biếm thành nô lệ phân phát cho bộ hạ của Ngụy Minh Thanh.

Thấy cảnh tượng này mọi người không ai dám tiếp tục khuyên can Ngụy Minh Thanh, trước mặt hắn đều tỏ vẻ thành thật, nhưng sau lưng mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.

Phải biết rằng trong trăm vạn dân chúng chung quanh hoàng thành, rất nhiều người đều là đời sau của các quý tộc được bồi dưỡng, bọn họ có thể lấy được thật nhiều tài nguyên dồi dào từ trong nhân lực giá rẻ này.

Trăm vạn dân chúng bị tàn sát, lợi ích của thật nhiều quý tộc trong hoàng thành bị tổn thất lớn. Đồng thời hành động phát rồ của Ngụy Minh Thanh ngoại trừ chỉ có một ít thuộc hạ tử trung của hắn ủng hộ, toàn bộ mọi người thập phần sợ hãi, sợ mình không cẩn thận sẽ bị Ngụy Minh Thanh đem ra tế đao.

Không bao lâu trước đó, các quý tộc trong thành còn được phép đi ra ngoài, lúc ấy thật nhiều quý tộc cùng bình dân dùng đủ mọi lý do rời khỏi địa phương tràn ngập mùi máu tươi như Thiên Đô kia.

Ngụy Minh Thanh phát hiện thật nhiều quý tộc cùng bình dân ý đồ rời khỏi hoàng thành, vô cùng phẫn nộ, hạ lệnh đóng cửa thành, ngoại trừ quân đội nhận được mệnh lệnh của hắn những người còn lại không được tự do ra vào.

Mệnh lệnh này vừa ban ra, cửa thành đóng chặt, người bên trong không còn được đi ra ngoài. Nhưng vì thế càng tạo thêm khủng hoảng thật lớn, lời đồn nổi lên bốn phía, đều nói Ngụy Minh Thanh muốn giết sạch toàn bộ mọi người trong thành để cho hắn đột phá cổ bình tiến lên lục giai.

Lúc lời đồn nổi lên bốn phía trong thành, mật thám cùng quân đội không ngừng xuất động đem những người nghị luận việc nào tróc nã, sau đó ném vào trong bầy Hấp Huyết Phong. Mỗi ngày trong hoàng thành đều có rất nhiều người chết, lòng người kinh động.

Cũng có một ít quý tộc tổ chức lực lượng ý đồ phản kháng chính sách tàn bạo của Ngụy Minh Thanh, nhưng bọn họ vừa mới động thủ đã bị hắn trực tiếp phái binh tiêu diệt, căn bản không nhấc nổi sóng gió gì quá lớn.

Lực lượng võ trang cấm vệ quân mạnh nhất Thiên Đô hoàn thành bị Ngụy Minh Thanh chặt chẽ nắm giữ trong tay, đây cũng là lý do hắn không chút kiêng nể giết hại trăm vạn bình dân dân chúng.

Đồng thời lực phòng ngự ở cửa thành làm người tuyệt vọng cũng đã cắt đứt hi vọng chạy thoát khỏi Thiên Đô hoàng thành của thật nhiều người.

Cửa chính hoàng thành hỏa lực vô số, hệ thống phân hình lại tiên tiến kinh người, do máy móc phân hình cho dù là cường giả lục giai cũng không thể lén lút xuyên qua được hệ thống kia, tiềm vào trong thành.

Nhạc Trọng tò mò hỏi:

- Như vậy cô làm sao thoát khỏi hoàng thành?

Mị Ảnh đáp:

- Tôi nương một lần cơ hội chấp hành nhiệm vụ rời khỏi Thiên Đô, sau đó cũng không tiếp tục quay về!

Nhạc Trọng nghe vậy cau mày, dựa theo lời nói của Mị Ảnh, hắn căn bản không thể lén lút đi vào trong thành.

Nhạc Trọng cau mày chậm rãi nghĩ thầm:

- Chẳng lẽ phải hóa trang làm dân nghèo chui vào sao?

Lẻn vào đội ngũ áp giải dân nghèo, lặng lẽ ẩn vào hoàng thành cũng là một trong những kế hoạch mà hắn chọn lựa, nhưng kế hoạch kia lại không thể chủ động quá nhiều. Một khi bị người phát hiện ra thân phận chân thật, chỉ sợ kết cục sẽ thê thảm.

Mị Ảnh nhìn Nhạc Trọng bỗng nhiên hỏi:

- Anh muốn đi vào?

- Đúng vậy!

Mị Ảnh nhìn Nhạc Trọng nói:

- Trấn thủ hoàng thành là đại tướng quân Ngụy Điền, hắn là người trong hoàng thất, tuyệt đối trung thành với Ngụy Minh Thanh. Nhưng trong hoàng thành còn có bốn thành vệ quân đông, nam, tây, bắc, thủ lĩnh của những thành vệ quân kia là con cháu đại gia tộc quý tộc trong thành, bọn hắn cũng nắm giữ lực lượng không nhỏ trong thành. Sau khi Ngụy Minh Thanh truyền ra mệnh lệnh phong thành giữa bọn hắn đã sinh sản khe hở. Chỉ cần thêm thời gian ngắn bọn hắn rất có khả năng phát sinh nội chiến!

Nhạc Trọng lắc đầu nói:

- Qua thêm thời gian ngắn sao? Hiện tại tôi thiếu thốn nhất chính là thời gian!

Sau khi tiến vào ngũ giai, Nhạc Trọng mơ hồ cảm giác được hắn đang ở trong một luồng lốc xoáy cực lớn, không tiến là lui, nếu không cẩn thận có lẽ bản thân hắn sẽ bị luồng lốc xoáy kia nghiền thành phấn vụn.

Đúng lúc này trong nhóm người sống sót đi ra sáu nam nữ trung niên, cẩn thận hỏi Mị Ảnh:

- Tiểu Ảnh, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?

Mị Ảnh nghe vậy cau mày lâm vào trong suy tư. Nàng là một thích khách đứng đầu, cho dù cường giả ngũ giai cũng từng ám sát qua, nhưng nàng luôn là độc hành hiệp, căn bản không có kinh nghiệm lãnh đạo mọi người, trong khoảnh khắc thấy có chút lúng túng.

Nhạc Trọng đang tự hỏi, máy truyền tin trên tay phải hắn rung lên, hắn mở máy nhìn thấy Hàn Sắc xuất hiện trên màn hình.

Hàn Sắc nói:

- Thủ lĩnh, chiến sĩ của chúng ta đã trinh sát được tin tức, hiện tại Trường Thanh thành, Cự Mộc thành cùng Dũng thành binh lực hư không, tôi đề nghị xuất binh cướp lấy ba tòa thành thị này, đem họ thu vào trong tay chúng ta. Tiến công ba thành thị này đồng thời có thể rèn luyện được chiến sĩ của chúng ta, làm cho họ càng thêm thành thục thiện chiến!

Nhạc Trọng thưởng thức nhìn Hàn Sắc thử nghiệm nói:

- Hiện tại binh lực của chúng ta đủ sức chống đỡ cuộc đại chiến đó sao?

Tinh thần kiên quyết tiến thủ của Hàn Sắc ở trong nhóm bộ hạ của Nhạc Trọng thật sự hiếm thấy, cho tới nay bởi vì Nhạc Trọng biểu hiện quá mức chói mắt nên thật nhiều bộ hạ đều dưỡng thành thói quen chỉ nghe theo mệnh lệnh của hắn, một khi hắn rời khỏi họ liền không thích ứng, hơn nữa xu hướng luôn có chút bảo thủ.

*****

Hàn Sắc có được tinh thần cầu tiến mạnh mẽ này, dù Nhạc Trọng không có mặt cũng duy trì, thập phần khó được.

Hàn Sắc nói:

- Có thể, bên Xích Huyết thành có một trăm Huyết Lạc Vệ, thành vệ quân cộng thêm số dân nghèo mà chúng ta chiêu mộ được đã đầy đủ duy trì trật tự lâm thời. Trường Thanh thành suy yếu, chỉ cần ba trăm Huyết Lạc Vệ cộng thêm năm trăm chiến sĩ, năm Thu Hoạch Giả là có thể lấy được. Bên Cự Mộc thành cùng Dũng thành tôi sẽ tập trung binh lực thu phục bọn hắn. Ba tòa thành thị này đều có tài nguyên phong phú cùng trụ cột công nghiệp nhẹ, nếu có thể chiếm giữ đối với chúng ta thập phần có lợi!

Nhạc Trọng hài lòng đáp:

- Vậy cứ buông tay mà làm đi!

Trên thực tế trong tay Nhạc Trọng có một vạn Huyết Lạc Vệ tinh nhuệ, nếu bản thân hắn đang ở Xích Huyết thành cũng nhất định bình định những tòa thành thị ở chung quanh, thu vào trong tay của mình. Nhưng do dự cảm nguy hiểm bất minh tồn tại, hắn mới đi tới Thiên Đô hoàng thành, muốn làm gì đó, ít nhất phải lấy được kết tinh khoa học kỹ thuật tiền sử của nhân loại lấy vào trong tay.

Hàn Sắc hiên ngang oai hùng đáp:

- Dạ!

Hoàn cảnh bồi dưỡng người, trưởng thành trong sinh hoạt quân lữ làm Hàn Sắc ngày càng có khí chất của một quân nhân xuất sắc.

Mị Ảnh ở một bên yên lặng nhìn Nhạc Trọng nói chuyện với Hàn Sắc, do dự hồi lâu, khi Nhạc Trọng chấm dứt cuộc nói chuyện với Hàn Sắc nàng đi tới trước mặt hắn nói:

- Nhạc Trọng, anh thật sự là thủ lĩnh phản kháng quân tây bắc sao?

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nàng gật đầu:

- Đúng vậy!

Mị Ảnh châm chước một chút lại cẩn thận hỏi:

- Thế lực của anh tại tây bắc rất mạnh sao?

Nhạc Trọng cười nhẹ nói:

- Hai mươi cứ điểm tại Huyết Lạc đã có tám nằm trong tay tôi. Xích Huyết thành đã là lãnh địa của tôi. Trường Thanh thành, Cự Mộc thành, Dũng thành cũng sắp trở thành vật trong tay tôi. Trong tây bắc không có mấy thế lực là đối thủ của tôi!

Mị Ảnh nghe vậy thở ra một hơi nhẹ nhõm hỏi:

- Nhạc Trọng, tôi muốn mang theo người trong thôn đến nhờ vả anh, được chứ?

Chiến lực của Mị Ảnh mạnh mẽ, nhưng bản thân không có năng lực lãnh đạo, vừa nghĩ tới áo cơm cho hai trăm người trong thôn đã đủ làm nàng u sầu. Nếu có thể đi nhờ vả một thế lực lớn, nàng cùng người thân của nàng đều sẽ sống được thoải mái hơn.

Nhạc Trọng nói:

- Có thể! Nhưng tôi cần có cô hỗ trợ lẻn vào trong Thiên Đô!

Thực lực của Mị Ảnh mạnh mẽ, đồng thời quen thuộc tình hình trong thành, nếu có được sự trợ giúp của nàng hắn muốn lẻn vào Thiên Đô càng dễ dàng hơn vài phần.

Sắc mặt Mị Ảnh đại biến, thất thanh nói:

- Không được, Thiên Đô hoàng thành phòng ngự sâm nghiêm, có vô số hệ thống phân hình. Cho dù dân nghèo đi vào cũng sẽ bị phân hình mấy lần, xác nhận thân phận, căn bản không khả năng lẻn vào. Hơn nữa tôi còn cần hộ tống người trong thôn đến tây bắc!

- Chuyện thôn dân của cô không cần lo lắng!

Nhạc Trọng vung tay, hai Thu Hoạch Giả, bốn xe vận binh lớn, hai xe vận tải hạng nặng trống rỗng xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhìn bộ đội trang giáp trống rỗng xuất hiện, trong mắt các thôn dân đều hiện lên kinh hãi.

Mị Ảnh nhìn thấy cảnh này không nhịn được tò mò hỏi:

- Anh làm sao làm được?

Mị Ảnh từng kiến thức qua binh khí khoa học kỹ thuật siêu cấp trong hoàng thành, nhưng nàng chưa từng thấy qua chuyện thần kỳ đến như thế.

Nhạc Trọng nhìn hai Thu Hoạch Giả quát:

- Số 1, số 2, cúi đầu!

Ánh mắt điện tử của hai Thu Hoạch Giả chợt lóe ánh sáng, hướng Nhạc Trọng cúi đầu.

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Mị Ảnh hỏi:

- Hai cơ giáp này phụ trách hộ tống thôn dân của cô, được rồi chứ? Nếu luận trận địa chiến, bảo hộ chiến, lực chiến đấu của chúng còn mạnh hơn cả cô!

Thực lực của Mị Ảnh quả thật rất mạnh, nhưng chủ yếu chỉ thiên về ám sát. Chiến đấu ngay mặt nàng không phải đối thủ của Nhạc Trọng, càng không là đối thủ của Thu Hoạch Giả.

Nhạc Trọng vỗ tay, hai cánh cửa phía sau hai xe tải lớn tự động mở ra, lộ ra vật tư sinh hoạt vô cùng phong phú:

- Bọn họ ngồi xe đi nhanh hơn đi bộ rất nhiều, hơn nữa tôi đã chuẩn bị đủ thực vật phong phú cho họ. Chỉ cần cô đồng ý giúp tôi, họ có thể thoải mái được đưa tới Xích Huyết thành!

Mị Ảnh thầm cắn răng đột nhiên hỏi:

- Nếu tôi không đáp ứng anh thì sao?

Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm Mị Ảnh, ánh mắt lướt qua thôn dân sau lưng nàng, thanh âm biến thành vô cùng trầm thấp:

- Chuyện tiến vào Thiên Đô hoàng thành đối với tôi thập phần trọng yếu!

Trong lòng Mị Ảnh rét lạnh, nàng thập phần hiểu rõ loại nhân vật bá chủ một phương như Nhạc Trọng, rất nhiều người làm việc luôn không từ thủ đoạn, nếu như nàng không tuân theo chỉ sợ toàn bộ thôn dân sẽ bị hắn dùng uy hiếp nàng.

Mị Ảnh cắn răng nói:

- Được! Tôi đáp ứng cùng anh tiến vào hoàng thành. Nhưng anh nhất định phải cam đoan an toàn của bọn họ!

Nhạc Trọng gật nhẹ đầu:

- Được!

Không bao lâu, đoàn xe do hai Thu Hoạch Giả thủ hộ chạy về phương xa.

Đoàn xe này toàn bộ đều do Bạch Y thao túng, dọc theo đường đi cho dù gặp phải địch nhân khó đối phó họ cũng có thể tránh né trước, so với bảo tiêu như Mị Ảnh mạnh hơn nhiều.

- Đi thôi!

Nhìn đoàn xe rời đi, Mị Ảnh yên lặng đi theo sau Nhạc Trọng tiến về phương xa.

Bên trong Xích Huyết thành, Hàn Sắc nhận được sự đồng ý của Nhạc Trọng, nhanh chóng phái ra Tiêu Vân thống lĩnh một đội ngũ tấn công Trường Thanh thành. Đồng thời nàng tập hợp ba ngàn Huyết Lạc Vệ, một ngàn năm trăm thành vệ quân tự mình tấn công Cự Mộc thành.

Nhóm người Tiêu Vân ngồi trên xe máy cường hóa, sau lưng đi theo bốn khẩu pháo năng lượng đường kính 235mm, mười Thu Hoạch Giả, thật nhanh đã xuất hiện bên ngoài Trường Thanh thành.

Tiêu Vân ngồi trên xe chỉ huy, nhìn từng chiến sĩ tinh nhuệ ngồi trên xe máy cường hóa chung quanh, trong mắt thoáng hiện nét vui sướng:

- Rốt cục! Rốt cục mình đã có thể độc lĩnh nhất quân, trở thành một gã tướng quân! Loại cảm giác này, thật tốt! Lựa chọn lúc trước của mình thật đúng, nếu còn lưu lại Tiếu gia thôn, hiện tại chỉ sợ đã bị biến thành thực vật trong miệng biến dị thú!

Một gã sĩ quan phụ tá đi tới bên cạnh Tiêu Vân nói:

- Đoàn trưởng, đã đến Trường Thanh thành, xin hỏi bước tiếp theo nên làm như thế nào?

Tiêu Vân có chút khẩn trương truyền mệnh lệnh:

- Trước tiên dùng trọng pháo năng lượng oanh kích tường thành, sau khi đánh vỡ tường thành mệnh lệnh đệ nhất doanh phát động tiến công!

Tiêu Vân cũng không phải xuất thân quân nhân, không có kinh nghiệm công thành, hắn truyền ra mệnh lệnh này là do trước đó từng thảo luận qua lưu trình công thành ổn trọng nhất.

- Dạ!

Nhận được mệnh lệnh của Tiêu Vân, bốn khẩu trọng pháo năng lượng đổ lên trận địa, bắt đầu bắn ra.

Oanh! Oanh! Oanh!

Do Bạch Y tinh chuẩn điều khiển, bốn khẩu trọng pháo oanh thẳng lên tường thành, nương theo tiếng nổ vang kinh thiên động địa, vách tường liền hiện ra bốn lỗ thủng thật lớn.

Các thành thị trong Vân Châu chủ yếu được dùng chống đỡ biến dị thú triều tấn công, không phải dùng phòng ngự nhân loại. Ngoại trừ hai mươi cứ điểm mới có được năng lực phòng ngự trọng pháo năng lượng oanh kích.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)