Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0872

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0872: Tứ đại gia tộc!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Năm giây sau ánh mắt điện tử của các cơ giáp chợt lóe, sau đó nhanh chóng vọt tới doanh trại tập trung một quyền oanh lên phòng làm vỡ ra động lớn.

Chứng kiến doanh trại bị oanh ra động lớn, các nạn dân điên cuồng chạy tới tranh nhau chui vào bên trong.

- Sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao chúng lại tự mình di động? Điện não trung ương của chúng ta xảy ra vấn đề gì?

Bên trong phòng chỉ huy ngục giam, giám ngục trưởng Ngụy Điền nhìn bốn mươi cơ giáp võ trang tự động công kích doanh trại vừa sợ vừa giận rít gào.

Bốn mươi cơ giáp do điện não trung ương khống chế, thuộc loại cơ giáp tự động không người điều khiển, hiện tại chúng có dị động hiển nhiên do điện não trung ương xảy ra vấn đề.

Một gã quan quân đi tới trước mặt Ngụy Điền báo cáo:

- Giám ngục trưởng, nhân viên kỹ thuật nơi điện não trung ương đã đi qua đây, bọn hắn phát hiện có siêu cấp nhân công trí năng đang xâm lấn điện não trung ương của chúng ta. Những cơ giáp kia có dị động là kiệt tác của siêu cấp trí năng!

Sắc mặt Ngụy Điền đại biến lập tức truyền lệnh:

- Lập tức chặt đứt toàn bộ nguồn điện vũ khí tự động hóa. Đóng cửa điện não trung ương! Đồng thời lập tức đem hệ thống nguồn năng lượng của hai Thu Hoạch Giả trong kho hàng cắt đứt!

Sau khi nhận được mệnh lệnh tên quan quân kia nhanh chóng rời đi:

- Dạ!

Mặc dù Vân Châu không có được siêu cấp trí năng đáng sợ như Bạch Y, nhưng tổ tông của bọn hắn từng gặp qua cường giả có được siêu cấp trí năng hơn nữa từng đem phương pháp ứng đối truyền lưu xuống đời sau.

Đám người Ngụy Điền chưa từng gặp được siêu cấp trí năng nên không hề để ý tới, hiện tại gặp được nên cũng không đến nỗi hoảng tay chân.

Trong mắt Ngụy Điền hiện lên vẻ lãnh khốc chỉ vào doanh trại thật lớn:

- Truyền mệnh lệnh của ta nổ súng hủy diệt doanh trại kia!

Từng đạo điện từ pháo từ phương xa oanh thẳng lên doanh trại, làm doanh trại nổ tung từng động lớn.

Nhạc Trọng nhìn điện từ pháo từ phương xa oanh tới, nhịn không được mắng to:

- Súc sinh!

Trên bầu trời Hấp Huyết Phong đã hung hăng áp xuống trực tiếp bổ nhào vào đám người bên dưới.

- Cứu mạng! Cứu mạng!

Một nam nhân điên cuồng chạy trốn, một đoàn mây đen nhào xuống, trên thân thể hắn tràn đầy những con ong mấp máy đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Hơn mười nam nữ chưa kịp chui vào doanh trại bị mây đen cuốn lấy, một đám người phát ra tiếng thét thảm thiết liều mạng lăn lộn trên mặt đất.

Những người kia giãy dụa một thoáng sau đó không còn nhúc nhích, bầy ong khổng lồ bay lên, chỉ thấy một khối thây khô xuất hiện trước mắt mọi người.

Đàn côn trùng tối đen chẳng khác gì ôn dịch gieo rắc tử vong, nơi nơi đi qua tiếng kêu thảm thiết không ngừng, nhân loại giãy dụa như những con kiến yếu ớt bị giết chết.

Nhạc Trọng đứng cạnh đám người có vẻ thật vô lực, mặc dù hắn là cường giả ngũ giai nhưng đối diện với bầy ong hơn trăm vạn chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình.

- Cứu cứu tôi! Ah...

Một nữ nhân áo quần rách rưới chạy tới chỗ Nhạc Trọng, vừa chạy được vài bước đã bị đàn côn trùng quấn lấy, nàng té lăn trên mặt đất giãy dụa vài cái sau đó bất động.

- Súc sinh! Ngụy Minh Thanh, đám cai ngục, các ngươi là súc sinh!

Nhạc Trọng nhìn nữ nhân té ngã cách mình chỉ hai mươi thước bị côn trùng cắn nuốt trở thành thây khô, nỗi phẫn nộ tích lũy trong lòng đã dâng lên tới đỉnh.

Trước đó tuy Nhạc Trọng nghe qua tin tức Ngụy Minh Thanh giết chết trên trăm vạn nhân loại lấy huyết mật bồi dưỡng lực lượng, tuy rằng trong lòng thập phần phẫn nộ nhưng hiện tại chính mắt mình trải qua, nhìn thấy thật nhiều người chết thê thảm trước mặt mình chẳng khác gì cảnh địa ngục, làm hắn đã không nhẫn nhịn được nữa.

Nhạc Trọng tự nhận mình không phải là một người tốt, trong cơn giận dữ từng hạ lệnh giết hàng trăm hàng ngàn tù binh, nhưng đó đều là địch nhân. Hiện tại đem vô số người thường vô tội biến thành con mồi bồi dưỡng lực lượng, theo Nhạc Trọng xem ra tên Ngụy Minh Thanh kia ngay cả súc sinh cũng không bằng.

- Đi theo ta!

Nhạc Trọng nhìn những nhân loại đang giãy dụa thảm thiết, nắm lên đứa bé mà hắn tiện tay cứu về, thân thể bao phủ trong một tầng ngọn lửa hướng trại tập trung phóng tới.

Mị Ảnh yên lặng đi theo bên cạnh Nhạc Trọng.

Thật nhiều côn trùng bay tới bên người Nhạc Trọng lập tức bị ma viêm thiêu hủy hóa thành hoa lửa tán lạc khắp chung quanh người hắn.

Đứa bé bị Nhạc Trọng nắm trong tay đôi mắt sáng ngời nhìn hắn, trong mắt thoáng hiện vẻ sùng bái lẫn kính sợ. Nó lần đầu tiên nhìn thấy có người mạnh mẽ chẳng khác gì thiên thần như thế.

Lúc này Ngụy Điền đứng trên một đồn quan sát nhìn thấy Nhạc Trọng đang xông tới, lớn tiếng ra lệnh:

- Đoàn hỏa diễm kia là Thần chiến sĩ! Là Thần chiến sĩ ngoài tam giai! Công kích, hung hăng đem địch nhân xử lý cho ta!

Điện não trung ương bị đóng cửa cũng mang ý nghĩa đại bộ phận vũ khí tự động của ngục giam đã hoàn toàn tê liệt, các loại vũ khí tự động, ra-đa cảm ứng, máy phân hình đều không thể vận hành bình thường, nhân loại chỉ có thể dùng mắt thường để quan sát địch tình.

Nhưng mặc dù đại bộ phận vũ khí khoa học kỹ thuật bị tê liệt, bốn trăm chiến sĩ nhân loại trong ngục giam cũng không bị ảnh hưởng, bọn hắn mặc trang giáp cường hóa tam giai, cầm súng xạ tuyến cùng điện từ pháo đi tới cương vị của mình hướng chỗ Nhạc Trọng cùng Mị Ảnh phát động công kích.

Từng đạo súng xạ tuyến cùng điện từ pháo không ngừng oanh phá hướng về Nhạc Trọng.

Mất đi chỉ dẫn của điện não trung ương, sự chuẩn xác của các chiến sĩ hạ thấp hơn rất nhiều, không thể làm được khả năng trăm phát trăm trúng trong phạm vi ba trăm thước, nhưng công kích đối với Nhạc Trọng vẫn vô cùng uy hiếp.

Bàn tay Nhạc Trọng lật ra, năng lượng thuẫn do Bạo Phong Cốc sản xuất chắn ngang trước người, thân hình hắn nhanh như quỷ mị không ngừng né tránh công kích, cho dù tránh không thoát vẫn có năng lượng thuẫn chống đỡ.

Năm giây sau, Nhạc Trọng đã xuất hiện trước dãy lô cốt của ngục giam, tay hắn lật ra, một quả lựu đạn năng lượng trống rỗng xuất hiện, sau đó liền ném vào bên trong lô cốt.

- Không...

Vài tên chiến sĩ đóng trong lô cốt chứng kiến quả năng lượng đạn trong mắt thoáng hiện vẻ tuyệt vọng, nhịn không được lớn tiếng kêu lên.

Oanh!

Nương theo tiếng vang thật lớn, sóng xung kích năng lượng đem toàn bộ lô cốt tạc đến dập nát.

Ở bên khác Mị Ảnh không ngừng lóe ra, đem năng lượng lựu đạn ném vào trong lô cốt khác, đem nhóm chiến sĩ bên trong nổ tung vỡ tan.

Nhạc Trọng chiếm lĩnh tám cứ điểm, trong tay nắm vật tư thật lớn, lựu đạn năng lượng chứa trong giới chỉ trữ vật nhiều vô số kể.

Ngụy Điền nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Mị Ảnh liên tục phá hủy lô cốt, sắc mặt trắng nhợt nhìn một quan quân bên người lớn tiếng quát:

- Đi tới chỗ bệ hạ gọi tiếp viện, địch nhân là hai ngũ giai cường giả! Nếu bệ hạ không phái binh tiếp viện, ngục giam thứ nhất sẽ rơi vào tay giặc trong vòng ba mươi phút nữa! Nhanh đi!

- Dạ, giám ngục trưởng!

Tên quan quân kia nhanh chóng lên tiếng, dặn bộ hạ vài câu, mười hai tên chiến sĩ liền nhảy lên xe máy cường hóa lao nhanh về hướng hoàng thành.

*****

- Kéo dài thời gian, trước khi viện quân đuổi tới nhất định phải bám giữ hai tai họa này. Hai quái vật có được ngũ giai lực lượng một khi bị bọn hắn tiến vào nội thành, chỉ sợ sẽ làm đám hỗn đản có ý đồ gian dối phát động phiến loạn!

Ngụy Điền lạnh lùng truyền đạt mệnh lệnh, xoay người đi vào trong ngục giam.

Ngụy Điền cũng là một cường giả tứ giai, mặc vào trang giáp tứ giai cũng có sức chiến đấu ngũ giai. Nhưng hắn biết rõ dựa vào ngoại lực cường hóa vẫn chênh lệch thật lớn với ngũ giai cường giả thực sự. Nếu hắn không cẩn thận sẽ bị miểu sát lập tức, hắn không muốn vô duyên vô cớ chết ở nơi này.

Tên quan quân kia mang theo mười hai chiến sĩ rời khỏi ngục giam chừng một cây số mới rút súng tín hiệu bắn lên không trung.

Từng đạo quang mang phóng lên trăm thước trời cao nổ tung, phát ra hồng sắc quang mang, đồng thời lại nương theo từng thanh âm nổ mạnh như sấm sét.

Trong nội thành thống lĩnh hai vạn cấm vệ Ngụy Dã nhìn lên bầu trời xuất hiện mười hai đoàn quang mang màu đỏ trên mặt dâng lên tia ngưng trọng:

- Ngục giam thứ nhất bị tập kích! Đám tặc tử lớn mật dám tập kích ngục giam thứ nhất, thật sự là to gan lớn mật!

Sắc mặt Ngụy Dã đột nhiên đại biến quát lớn:

- Không đúng! Ngục giam thứ nhất không thông qua điện não trung ương báo hiệu mà thông qua phương thức như thế. Nói như vậy đối phương có được siêu cấp trí năng! Không tốt, quá nguy hiểm, tuyệt đối không thể để tên kia còn sống, nếu không phòng ngự nội thành sẽ tê liệt hơn phân nửa! Lý Tiến! Lại đây!

Một gã tướng lãnh dáng người khôi ngô mặc trang giáp ngũ giai hùng tráng như con gấu đi vào hành lễ:

- Thống lĩnh đại nhân!

Ngụy Dã trầm giọng quát:

- Ngươi lập tức dẫn dắt hai ngàn cấm vệ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới ngục giam thứ nhất, không tiếc hết thảy trả giá phải giết chết toàn bộ địch nhân trong ngục giam!

Lý Tiến cung kính đáp:

- Dạ!

Không bao lâu sau một đội ngũ bọc thép cầm chiến mâu trong tay trang bị tận răng từ trong nội thành đi ra, ngồi xe máy cường hóa tiến nhanh về hướng ngục giam thứ nhất.

Bên trong Thiên Đô hoàng thành cũng có từng đạo ánh mắt nhìn chăm chú lên tín hiệu cầu viện của ngục giam thứ nhất phát ra trên bầu trời.

Bên trong hậu hoa viên của một căn biệt thự xa hoa, chung quanh cũng không có trang bị tiên tiến có bốn nam tử trung niên đang ngồi, ba mươi bảo tiêu khí tức dũng mãnh trên người tản ra sát khí nồng đậm đang nhìn chằm chằm khắp chung quanh.

Bốn nam tử trung niên kia chính là tứ đại gia chủ của tứ đại gia tộc mạnh nhất Thiên Đô hoàng thành ngoại trừ hoàng tộc.

Đậu gia gia chủ Đậu Mông nhìn lên bầu trời khẽ cau mày chậm rãi nói:

- Đó là tín hiệu cầu viện của ngục giam thứ nhất! Vì sao lại xuất hiện tín hiệu như vậy? Vì sao không thông qua điện não trung ương phát ra tín hiệu cầu viện? Vì sao Ngụy Điền phạm phải sai lầm ngu xuẩn như thế?

Triệu gia gia chủ Triệu Thắng chớp động tinh quang phân tích:

- Ngụy Điền là một trong những nhân tài xuất sắc ít ỏi của Ngụy gia, hắn sẽ không phạm phải sai lầm ngu xuẩn như vậy. Nếu như tôi không đoán sai, hắn hẳn đã bị dồn tới tuyệt cảnh. Người công kích ngục giam thứ nhất rất có khả năng có được siêu cấp trí năng hoặc dị năng thao túng vũ khí điện tử kỳ dị nào đó. Ngoài ra bọn hắn còn có được ít nhất một cao thủ ngũ giai!

Lục gia gia chủ Lục Nhất chợt sáng mắt:

- Siêu cấp trí năng, có được dị năng thao túng vũ khí điện tử. Đó không phải là nhân tài mà chúng ta thiếu nhất hiện tại hay sao? Làm sao bây giờ?

Trần gia gia chủ Trần Mộc chậm rãi nói:

- Lập tức phái cao thủ đi tiếp ứng hắn, nhất định phải tiếp ứng hắn trở về. Nếu không kế hoạch của chúng ta lại bị kéo dài. Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, tên điên Ngụy Minh Thanh kia đã hoàn toàn điên rồi, không biết khi nào sẽ điên loạn. Một khi tên điên kia xuống tay đối với chúng ta, toàn bộ chúng ta đều sẽ chết không chỗ chôn!

Trần Mộc dứt lời, mỗi người đều lâm vào trong trầm mặc. Ngụy Minh Thanh không chút lưu tình một lúc giết hai hơn trăm vạn nhân loại, loại thủ đoạn hung tàn khủng bố kia làm toàn bộ người trong hoàng thành đều sợ hãi.

Hơn nữa Ngụy Minh Thanh cũng không chút lưu tình giết chết hết thảy những quý tộc dám lên tiếng phản đối hắn, tuy rằng chấn nhiếp các quý tộc khác làm cho bọn họ không dám nói lung tung, nhưng trong bí mật mỗi người đều tràn ngập nỗi oán hận cùng sợ hãi đối với Ngụy Minh Thanh. Ai cũng sợ hãi nếu mình không cẩn thận sẽ bị Ngụy Minh Thanh giết chết.

Mạch nước ngầm phản kháng đã bắt đầu khởi động trong Thiên Đô hoàng thành, nếu không phải sợ hãi trong tay Ngụy Minh Thanh nắm giữ lực lượng cường đại, đã sớm bùng nổ phiến loạn.

Đậu Mông trầm giọng nói:

- Đi cứu hắn! Nhất định phải đem hắn nắm giữ trong tay của chúng ta. Nếu như nắm giữ được hắn tấn công nội thành phần thắng của chúng ta sẽ gia tăng ba thành!

Ba gia chủ còn lại liếc nhìn nhau, trong mắt thoáng hiện vẻ ăn ý, yên lặng gật đầu.

Sau khi bốn đại gia chủ đã làm ra quyết định, một đội ngũ cao thủ chừng ba mươi người lặng yên không một tiếng động tiến về hướng ngục giam thứ nhất.

- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi! Tôi đầu hàng!

- ...

Trong ngục giam thứ nhất, từng tên chiến sĩ giơ cao hai tay mắt lộ hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng cùng Mị Ảnh, thành thật từ trong những công sự che chắn đi ra.

Những chiến sĩ này đều là nhân loại, tự nhiên vẫn còn lòng sợ hãi, khi hai người Nhạc Trọng cùng Mị Ảnh giết hết hơn phân nửa chiến sĩ nhân loại trong ngục giam thứ nhất đã làm dập nát dũng khí chống cự của những người bên trong.

Nhạc Trọng lãnh khốc đem điện từ pháo chỉ vào đầu một gã ngục tốt lạnh lùng hỏi:

- Vị trí đặt điện não trung ương ở đâu?

Tên chiến sĩ kia lộ ra vẻ do dự, vị trí điện não trung ương là cơ mật, nếu hắn nói ra có nghĩa là hắn phản bội Ngụy Minh Thanh.

Một đạo điện từ quang trực tiếp xỏ xuyên qua đầu người kia, dịch óc bắn ra tung tóe.

Nhìn thấy một màn hung tàn như vậy, đứa bé trai vẫn luôn đứng bên cạnh Nhạc Trọng khẽ run rẩy, sắc mặt trắng nhợt nhưng không có vẻ gì buồn nôn.

Những nạn nhân từ phương xa bị di chuyển vào hoàng thành, dọc theo đường đi đã thấy không biết bao nhiêu người bị tử vong, đứa bé kia đã biến thành chết lặng.

Thủ tiêu tên chiến sĩ, Nhạc Trọng lại chỉ điện từ pháo vào đầu một gã khác lạnh lùng quát hỏi:

- Vị trí!

Tên chiến sĩ bị dọa đến chảy ra nước tiểu, khóc rống:

- Dọc theo lối đi này xuống dưới năm mươi thước, sau đó đi xuống lòng đất ba mươi thước là có thể thấy được điện não trung ương. Đừng...đừng...

- Hi vọng ngươi nói lời thật sự, nếu không ngươi chỉ còn con đường chết!

Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn tên kia, đem đứa bé cùng Bạch Cốt để lại nơi đó, thân hình chợt lóe phóng về hướng đặt điện não trung ương.

Chỉ khi nào nắm giữ được điện não trung ương nơi này Nhạc Trọng mới xem như chân chính khống chế toàn bộ ngục giam thứ nhất.

- Lui sau!

Nhạc Trọng đang cấp tốc đi xuống lối vào lòng đất, đột nhiên một cỗ dự cảm nguy hiểm nảy lên trong tim của hắn, hắn hét lớn một tiếng bật lui ra sau.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)