Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0889

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0889: Địa Ngục môn tái hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tinh hạch biến dị thú tứ giai ở tại Thanh Châu là tài nguyên cực kỳ trân quý thưa thớt, nhưng ở Vân Châu, dưới sự tồn tại của Thu Hoạch Giả, thật sự không hiếm thấy.

Đồng thời nhờ có tài nguyên phong phú cùng khoa học kỹ thuật mạnh mẽ, trong Vân Châu liên tục xuất hiện cao thủ, số lượng cường giả ngũ giai cũng không ít.

Bị Nhạc Trọng cố tình câu dẫn, cuộc chiến kéo dài chưa đầy bốn phút đã có hơn ba mươi Vô Nhãn thú không chết cũng tổn thương.

Bảy con Vô Nhãn thú còn sót lại thấy tình thế không ổn, nhanh chóng chạy xuống Bích Ba hồ. Tuy rằng trí tuệ của chúng không cao, nhưng gặp phải lực lượng mà chúng không thể chống cự theo bản năng sinh vật vẫn sẽ biết chạy trốn.

Trên đường chúng chạy trốn, Nhạc Trọng nhanh chóng hiện thân, phát động thuật triệu hoán thuần thú, tiểu Quy bước ra, mở miệng khổng lồ một ngụm hàn băng phun tới, đem một con Vô Nhãn thú đông cứng thành tượng băng.

Tiểu Quy vừa hiện thân liền phát động lực lượng bổn nguyên, không ngừng phun ra băng khí, tổng cộng đem bốn con Vô Nhãn thú đông thành khối băng.

Nhạc Trọng phát động ám hắc đấu khí, cầm Hắc Nha đao hướng ba con Vô Nhãn thú còn lại đánh tới.

Trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước người một con Vô Nhãn thú.

Con Vô Nhãn thú hung hãn nhanh như sét đánh hướng Nhạc Trọng táp qua, tốc độ cực nhanh, lực lượng mạnh mẽ, nhanh đến mức đáng sợ.

Nhạc Trọng không hề tránh né, ám hắc đấu khí cường đại bao phủ toàn thân, huy động Hắc Nha đao chém thẳng tới, một đạo quang mang bắn ra dễ dàng đem Vô Nhãn thú chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.

Một đao chém giết con Vô Nhãn thú, hàn quang chớp động, hắn nhanh như sét đánh hướng hai con còn lại lao tới, Hắc Nha đao chớp lên, hai con Vô Nhãn thú liền biến thành thi thể.

Vô Nhãn Thú kia chính là tứ giai biến dị thú, nắm giữ năng lực khôi phục cực kỳ kinh khủng, không ít người bị đám Vô Nhãn Thú chém thành hai đoạn đều đang không ngừng giãy dụa.

Thân hình Nhạc Trọng chớp động, bỗng nhiên xuất hiện ở trên đầu của một con Vô Nhãn Thú, hữu quyền ngưng tụ đấu khí hắc ám thật lớn hung hăng nện lên đầu của con Vô Nhãn Thú kia.

Con Vô Nhãn Thú kia nhất thời phát ra một tiếng rên rỉ, vô số chất dịch từ trong miệng nó phun ra, nửa người còn sót lại cũng đang không ngừng giãy dụa.

Nhạc Trọng ở xung quanh đầu con Vô Nhãn Thú kia không ngừng đi lại, đồng thời phát động công kích, hữu quyền mang theo đấu khí hắc ám nồng đầm phảng phất như hai thanh cương thiết đại chùy thật lớn điên cuồng đánh lên đầu của Vô Nhãn Thú.

Lúc này Nhạc Trọng chính là một gã ngũ giai cường giả hàng thật giá thật, ở dưới hắc ám đấu khí cường hóa, hắn trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng vượt rất xa nhân loại đồng giai. So với Trung cấp long tướng cũng chỉ hơi kém một đoạn. Trên quyền đầu của hắn lực lượng kinh khủng ngay cả tứ giai biến dị thú cũng vô pháp khinh thường.

Con tứ giai Vô Nhãn Thú kia không ngừng giãy dụa, lăn lộn trên mặt đất một hồi lâu, cuối cùng thân thể co quắp lại, co giật từng hồi, hiển nhiên đã tiến nhập trạng thái gần chết.

Bàn tay Nhạc Trọng điểm một cái, một viên tứ giai Khôi Lỗi chi phù bất chợt chui vào trong cơ thể con tứ giai Vô Nhãn Thú kia, ăn mòn ý chí của con tứ giai Vô Nhãn Thú này.

Khống chế con Vô Nhãn Thú này, sau đó Nhạc Trọng chợt đem một lọ tiên huyết của ngũ giai biến dị thú cùng với một quả tinh hạch tứ giai biến dị thú cho con Vô Nhãn Thú ăn vào.

Sau khi thôn phệ quả tinh hạch tứ giai biến dị thú cùng với tiên huyết của ngũ giai biến dị thú, vết thương của con tứ giai Vô Nhãn Thú kia cấp tốc liền lại. Đồng thời bắt đầu thong thả mọc ra nửa người mới.

Tứ giai biến dị thú năng lực khôi phục thập phần kinh khủng, so với Nhạc Trọng nắm giữ kỹ năng khôi phục còn cường hoành hơn rất nhiều. Lúc này lại có đầy đủ nguyên khí liền có thể nhanh chóng khôi phục tứ chi.

Sau khi khống chế được con tứ giai biến dị thú này, thân hình Nhạc Trọng chớp động. Không ngừng tấn công những con tứ giai Vô Nhãn Thú kia, ở dưới công kích của hắn, từng đầu Vô Nhãn Thú bị đánh cho trọng thương, sau đó bị tứ giai Khôi Lỗi chi phù xâm lấn khống chế.

Đánh hạ Bát Huyết Lạc Yếu Tắc cùng với ngoại thành Thiên Đô Hoàng Thành, trong tay Nhạc Trọng liền nắm giữ đại lượng tứ giai tinh hạch, có thể tùy ý chế tạo tứ giai Khôi Lỗi chi phù.

Không lâu sau, mấy chục đầu tứ giai Vô Nhãn Thú thì đã có hai mươi ba đầu bị Nhạc Trọng khống chế, biến thành Khôi Lỗi của hắn.

Sau khi khống chế hai mươi ba đầu Vô Nhãn Thú này, Nhạc Trọng lại dùng phương pháp tương tự dẫn dụ Vô Nhãn Thú dưới đáy hồ lên bờ.

Rất nhanh lại có mấy chục đầu Vô Nhãn Thú liền bị cấp tốc dẫn dụ lên bờ. Nhạc Trọng lần thứ hai phục kích đắc thủ, đem mười tám đầu Vô Nhãn Thú lợi dụng tứ giai Khôi Lỗi chi phù trực tiếp khống chế, biến thành Khôi Lỗi của hắn.

Cứ như vậy sau vài lần, Nhạc Trọng đã khống chế được bảy mươi năm con Vô Nhãn Thú.

Sau đó, Nhạc Trọng sẽ rất khó từ trong Bích Đào Hồ lợi dụng huyết nhục của ngũ giai biến dị thú câu dẫn ra đại lượng Vô Nhãn Thú được nữa.

Nhạc Trọng nhìn bảy mươi năm đầu Vô Nhãn Thú lẳng lặng quỳ rạp trên mặt đất, tản ra khí tức kinh khủng, trong mắt hiện lên một tia vui mừng:

- Có những con Vô Nhãn Thú này cũng đã đủ rồi.

Bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú nếu là ở trong nước hướng về một con ngũ giai thủy hệ biến dị thú phát động công kích, cũng có thể đủ đem một con ngũ giai biến dị thú xé thành mảnh vụn.

Có bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú làm hộ vệ, Nhạc Trọng lúc này mới có thể an toàn tiến nhập Bích Đào Hồ.

- Xuống phía dưới!

Nhạc Trọng đi tới trước Bích Đào Hồ, liền ra lệnh. Bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú kia bất chợt tựa như giao long chui vào trong hồ.

Nhạc Trọng cũng đeo mặt nạ hải dương trực tiếp chui vào trong hồ nước.

Sau khi tiến vào trong hồ, ở dưới bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú hình thành thú đàn thủ hộ, bên trong Bích Đào Hồ toàn bộ biến dị thú cũng không dám tiếp cận Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng một đường lặn xuống, mặt nạ hải dương để hắn có thể có được năng lực nhìn vật ở trong nước. Kỹ năng cường hóa đêm tối lại để cho hắn nắm giữ lực lượng có thể xem thấu hắc ám. Lợi dụng hai loại năng lực này, hắn rất nhanh đã phát hiện ra được dị trạng dưới đáy Bích Đào Hồ.

Ở chỗ sâu nhất của Bích Đào Hồ, có một vòng năng lượng bảo hộ cường đại bao phủ đem hồ nước tách ra một khu vực. Ở trong khu vực đó không có một đầu thủy hệ biến dị thú nào. Đồng thời ở trong chu vi mấy chục thước quanh khu vực ấy cũng không có một con Vô Nhãn Thú nào chiếm cứ.

Phảng phất như ngửi được vị đạo nhân loại, Nhạc Trọng vừa mới chui xuống hồ không lâu, cách xa ở ngoài ba trăm thước, hai đầu Vô Nhãn Thú bỗng nhiên khẽ động, dường như hai quả ngư lôi hướng về phía Nhạc Trọng trực tiếp phóng tới.

Hai đầu Vô Nhãn Thú vừa mới khẽ động, mấy chục đầu Vô Nhãn Thú ở xung quanh người của Nhạc Trọng thủ hộ đồng dạng khẽ động, dường như ngư lôi hướng về hai đầu Vô Nhãn Thú kia trực tiếp bổ qua.

*****

Hầu như trong sát na đó, mấy chục đầu Vô Nhãn Thú đã nhào vào trên thân thể của hai con Vô Nhãn Thú kia, mở ra cái miệng lớn đầy răng nhọn, hung hăng cắn lên trên mặt. Chỉ chốc lát, hai đầu Vô Nhãn Thú bá chủ trong nước đã bị mấy chục đầu Vô Nhãn Thú xé xác thành mảnh nhỏ.

Ở dưới mấy chục đầu Vô Nhãn Thú thủ hộ, Nhạc Trọng rất nhanh bơi tới vị trí vòng năng lượng bảo hộ kia, thuận lợi đi qua, tiến nhập bên trong đó. Hiển nhiên vòng năng lượng bảo hộ này, không thể ngăn cản nhân loại tiến nhập.

Một đầu Vô Nhãn Thú vừa mới va chạm vào vòng năng lượng bảo hộ kia, bất chợt thân thể tựa như bị điện giật không ngừng run rẩy, co quắp ở một bên.

Nhạc Trọng thấy thế cấp tốc hướng về những con Vô Nhãn Thú khác ra lệnh:

- Tản ra, hộ vệ ở xung quanh.

Những con Vô Nhãn Thú kia cấp tốc tản ra ở xung quanh vòng năng lượng bảo hộ.

Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới trước một cánh cửa điện tử bằng hợp kim. Ở trước cánh cửa điện tử bằng hợp kim có một cái hộp nhỏ cỡ bàn tay, hiển nhiên là trang bị kiểm tra dấu vân tay.

Nhạc Trọng tự nhiên không có dấu vân tay, hắn vội vã lấy ra Laptop, nói với Bạch Y ở bên trong rằng:

- Mở cánh cửa này ra!

Trong mắt Bạch Y dòng số liệu không ngừng chảy xuôi, chỉ chốc lát cánh cửa điện tử bằng hợp kim chợt phát sinh một tiếng thanh thúy:

- Xác nhận không sai lầm, mục tiêu là người quản lý quyền hạn cấp S. Mời đến!

Cán cửa điện tử bằng hợp kim kia cấp tốc mở ra, lộ ra một cái thông đạo có vô số bóng đèn chiếu xạ.

Nhạc Trọng bước đi vào trong thông đạo này. Hắn dọc theo thông đạo này liên tục đi mười km, cuối cùng xuất hiện ở trong một gian bảo khố xa hoa thật lớn.

Gian bảo khố xa hoa thật lớn kia phương viên khoảng chừng một ki-lô-mét vuông, cao tới hai mươi thước. Ở trong bảo khố đặt chỉnh tề từng hòm lớn chứa tinh hạch biến dị thú.

Ngoại trừ tinh hạch của biến dị thú ra, bên trong bảo khố có xếp đầy gần nghìn bộ tứ giai cường hóa trang giáp khảm nạm tinh hạch tứ giai biến dị thú, một trăm bộ ngũ giai chiến giáp khảm nạm tinh hạch của ngũ giai biến dị thú, ở ngoại giới cũng là hiếm gặp.

Trong quá khứ, tại thế giới thứ ba này, nhân loại mạnh nhất cũng chỉ có lực lượng ngũ giai, bởi vậy chiến giáp thiết kế cao nhất cũng chỉ có ngũ giai cường hóa trang giáp. Dù sao nếu như thiết kế ra lục giai cường hóa trang giáp, cũng không có nhân loại nào có thể mặc vào bộ lục giai cường hóa trang giáp kia, vậy cũng chỉ xem như đồ bỏ đi.

Ngoại trừ những tinh hạch này ra, ở trong bảo khố còn chất đống đủ loại châu bảo quý hiếm mà ngoại giới cũng khó gặp. Tùy tiện đem một kiện châu bảo bên trong náy lấy ra bên ngoài cũng đều có thể bán ra được một giá trên trời.

Nhạc Trọng không có nhìn những châu bảo quý hiếm bày đặt ở đó nhiều, mà là trực tiếp hướng về một thủy tinh triển đài ở trung ương bảo khố đi đến.

Ở trên thủy tinh triển đài chứa một quả tinh hạch màu xanh thẫm, cỡ nắm tay. Quả tinh hạch này chính là tinh hạch của lục giai biến dị thú. Cả Vân Châu cũng chỉ có vẻn vẹn một quả tinh hạch của lục giai biến dị thú.

Nhạc Trọng tiến lên đem quả tinh hạch của lục giai biến dị thú kia từ trên triển đài lấy xuống, để vào trong trữ vật giới chỉ của mình.

- Những thứ này chính là huyết mật sao?

Nhạc Trọng sau khi nhận lấy tinh hạch lục giai biến dị thú kia, liền hướng về xung quanh đảo qua. Ở xung quanh bày đặt từng bình lớn huyết mật hồng sắc yêu dị. Những huyết mật này muốn nồng đậm hơn nhiều lắm, đồng thời tản ra một cổ mùi vị huyết tinh cường liệt.

Nhạc Trọng nhìn những huyết mật tản ra mùi huyết tinh này, vừa nghĩ hẳn là đồ vật Ngụy Minh Thanh tàn sát hơn trăm vạn nhân loại mà làm ra. Trong lòng hắn liền dâng lên từng trận khó chịu. Hắn vung tay lên, vẫn là đem những huyết mật này hết thảy thu vào trong trữ vật giới chỉ.

- Di! Đây là một thông đạo bí mật khác.

Sau khi Nhạc Trọng thu hồi những bảo vật này, liền nhìn kỹ xung quanh, không lâu sau lại ở trong bảo khố phát hiện một cái thông đạo bí mật.

Nhạc Trọng theo thông đạo bí mật kia đi thẳng đến, không biết qua bao nhiêu lâu, mời từ trong thông đạo kia đi ra, xuất hiện ở trong một sơn cốc.

Nhạc Trọng vừa đi ra khỏi thông đạo kia, đã thấy tại một địa phương cách hắn một trăm thước, một tòa Địa Ngục môn khảm nạm khô lâu cốt, vô số quái vật, mãnh thú, tản ra khí tức thái cổ khủng bố, dữ tợn gắt gao đóng chặt lại xuất hiện ở trước mắt hắn.

Nhạc Trọng cấp tốc đi tới trước Địa Ngục môn kia, tay phải đụng lên phiến Địa Ngục môn đóng chặt kia, một tiếng hiếu kỳ bỗng nhiên vang lên:

- Người đã hoàn thành nhiệm vụ mở cửa, có muốn đi ra Địa Ngục môn thông đến thế giới thứ hai hay không? Sau khi mở ra Địa Ngục môn đi thông thế giới thứ hai, cánh cửa này đã không thể khép kín, mãi cho đến có người hoàn thành nhiệm vụ đóng cửa mới thôi.

Trong lòng Nhạc Trọng lạnh lẽo, cấp tốc ra làm lựa chọn:

- Không! Không mở ra!

Lúc này cũng là lúc mở ra phiến Địa Ngục môn kia.

Nhạc Trọng nhìn phiến Địa Ngục môn này, trong lòng rốt cục chậm rãi thở ra một hơi:

- Cuối cùng, Vân Châu nhân loại cuối cùng cũng có một con đường lui.

Vân Châu tứ diện vây quanh, từng tòa sơn loan cao tới tận mây, chỉ có hai mươi Huyết Lạc Yếu Tắc có thể tiến nhập. Địa hình kỳ lạ như vậy để Vân Châu trở nên dễ thủ khó công, đồng thời cũng khiến cho nhân loại trong Vân Châu Huyết Lạc Yếu Tắc cá trong chậu, một ngày hai mươi Huyết Lạc Yếu Tắc bị công phá, nhân loại bên trong Vân Châu sẽ không chỗ để chạy thoát.

Phiến Địa Ngục môn này xuất hiện, rốt cục để Vân Châu nhân loại có một con đường lui.

Nhạc Trọng cấp tốc từ trong sơn cốc này đi ra, phát hiện vị trí tòa sơn cốc này đúng là ở ngoài Thiên Đô Hoàng Thành, hiển nhiên đây là một cái thông đạo Ngụy gia dự định lưu lại để chay trốn chết. Chỉ là thông đạo này còn không có lợi dụng được, đã bị người tiêu diệt.

Trong khu rừng trước Huyết Lạc Yếu Tắc năm kilomet, một doanh trại đột ngột mọc lên, đem cả khu rừng đều biến thành một binh doanh thật lớn.

Chiến sĩ người Khủng long ai nấy da dày thịt thô, lại thêm không chút nào chú ý, bọn họ coi như là ngủ trên mặt đất cũng không có vấn đề. Thế nhưng có thể ngủ được càng thêm thoái mái, chúng nó tự nhiên không muốn ngủ trên mặt đất rồi.

Ngoại trừ những chiến sĩ người khủng long kia ra, còn có vô số chủng tộc lệ thuộc, những chiến sĩ chủng tộc phụ thuộc bộ tộc người khủng long hầu hết đều cần doanh trướng.

Ở trong doanh trướng thật lớn, có thể thấy được tinh tường đủ loại chiến sĩ dị tộc khác, thậm chí còn có sáu bảy loại chiến sĩ dị tộc hình người.

Huyết Lạc Yếu Tắc có một doanh trại thật lớn, hơn một trăm vị cao tầng từ các tộc đến ngồi ở trong doanh trại, im lặng không nói.

Trên chủ vị phía trên trong doanh trại kia, lại đang ngồi một gã lục giai Bạo Long vương Khủng Bạo Nha đến từ Bạo Long vương quốc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)