Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0896

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0896: Ngày thứ mười lăm nhuốm máu!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trương Kim Hòa nhìn đám phản quân đang đầu hàng, trong mắt hiện lên hàn quang, hít một hơi sâu, đẩy tốc độ lên tới cực hạn, từ một mặt tường nhảy thẳng ra ngoài.

Trương Kim Hòa vừa mới nhảy ra thì ở đằng xa đã có mười đạo pháo điện từ bắn tới nghênh tiếp hắn.

Hắn cũng có năng lực thay đổi tốc độ, hắn đã hạ tốc độ thì bỗng nhiên đẩy nhanh hơn cả tốc độ âm thanh, lập tức nhảy tới chân tường thành.

Những đợt pháo điện từ kia chỉ bắn hết lên không.

Một kích thất bại, trong mắt Bạch Y hiện lên vô số số liệu phân tích chiến lực của đối phương:

- Địch nhân, với thực lực đẳng cấp, theo phân tích thì 30% là tứ giá cường giả, 80% là ngũ giai cường giả, điều chỉ phương thức công kích... (Tác giả ko biết đếm rồi)

Số lượng pháo được tăng lên 60 lần, lần này 2400 chiếc cùng điều chỉnh lại vị trí, cùng một lúc khạc đạn, các chùm tia laser xuất hiện tạo nên một cái lưới lớn bao trùm lấy cả Trương Kim Hòa mà bay tới/

Trương Kim Hòa tự cảm thấy có một cỗ nguy hiểm từ sâu trong lòng, hắn phát động dị năng tốc độ của bản thân nhanh tới 2March, tựa như một trận gió bay về phía trước, cái tốc độ đó có thể giúp cho hắn bỏ qua sự tập trung của đại bộ phận các loại vũ khí rồi/

Nhưng tốc độ hắn có nhanh hơn nữa thì cũng khôn thể nào bằng được cái lưới được dệt nên từ 2400 đạo laser, chúng cùng quét qua thân thể của Trương Kim Hòa. Thân thể của hắn hiện ra mấy trăm vết thương lở loét, vô số máu tươi phun trào từ trong cơ thể hắn ra ngoài, hai mắt hắn đầy vẻ kinh ngạc, khi mà hắn đã là ngũ giai cường giả, bên trong nhân loại cũng thuộc hàng đầu. Thế mà có thể bị đám súng laser ở phía xa kia tiễn lên đường, bảo sao trong lòng của hắn đầy sự không cam lòng chứ.

Trương Kim Hòa chết cũng không khiến cho Nhạc Trọng chú ý mấy. Bởi Nhạc Y thao túng vũ khí chiến tranh giêt chết một tên ngũ giai cường giả chỉ là một chuyện thường mà thôi.

Hai đại thủ lĩnh của nhóm phản quân cũng chết trận, đám phản quân trong thành cũng rất nhanh đã đầu hàng. Những kẻ thừa cơ giết người phóng hỏa kia cũng bị đám máy móc làm cỏ, không hề lưu tình mà giết sạch toàn bộ.

Nếu như nói đến phương diện phục tùng mệnh lện thì đám người máy chiến đâu này còn phục tùng tốt hơn bất kỳ một tên binh lính nào.

Không có sợ hãi, chỉ có phục tùng, bọn chúng chính xác là những quả pháo hôi và cũng là những chiến sĩ hiếu chiến nhất trên chiến trường.

Từ xưa, khi máy móc chiến đấu xuất hiện trên chiến trường ở Vân Châu, nhưng lại không hề có Bạch Y một dạng trí tuệ nhân tạo như thế làm đầu não thì người máy chiến đấu xem ra còn kém cả nhân loại về độ linh hoạt.

Đồng thời bọn chúng có một chỗ thiếu hụt, đó là sức chiến đấu luôn luôn cố định, không hề thay đổi, ch oduf là chiến đâu thế nào thì nó cũng không thể nào giống như là nhân loại không ngừng tiến hóa, trở nên mạnh mẽ hơn. Trừ cái đó ra thì bọn chúng còn có vô vàn những nhược điểm khác nữa.

Một quả bom điện từ xung mạch phạm vi lớn có thể khiến cho hơn ngàn tên người máy chiến đấu lâm vào trạng thái tê liệt, bởi thế đám chiến sĩ nhân loại này mới không hề rút lui khỏi cuộc chiến tiền tuyến này.

Nhạc Trọng chậm rãi đi bộ bên trong Hỏa Nha thành, phía sau hắn có hai mươi tên cường giả mặc tứ giai cường hóa giáp.

Một đường đi này, hai bên thành có vô số phản quân đang quỳ trên mặt đất, hai con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trong lòng thì lo lắng sợ hãi, chờ đợi vận mình sắp đến của bản thân.

Nhạc Trọng đi tới t rước người Lâm Huyền nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi là thủ lĩnh đứng lên khởi nghĩa sao? Ngươi tên là gì?

Lâm Huyền có chút bất an nhìn Nhạc Trọng:

- Thưa đại nhân, ta tên là Lâm Huyền.

Trong mắt Nhạc Trọng có một tia tán thưởng:

- Tốt lắm, ngươi làm rất tốt. Giờ ta cho ngươi làm thiếu tá doanh trưởng, ngươi đi nhận lấy 500 người bộ hạ, sau đó lập tức giải quyết những phản quân còn lại trong thành thị này.

- 500 người ư?

Lâm Huyền nghe thế thì khuôn mặt đổi sắc, thân thể run rẩy, mặt xám ngoét.

Hỏa Nha thành là nơi tập trung của phản quân, ở nơi này có đên bảy thành là quân tinh nhuệ rồi, thế mà bên trong thành còn có phản quân chiếm đóng, đám người đó tuy là ô hợp, nhưng nếu tính số lượng thì cũng là vạn rồi, Lâm Huyền chỉ với 500 người tới tấn công cái đám kia thì chỉ có một nước đâm đầu đi tìm chết mà thôi.

Nhạc Trọng nói tiếp:

- Trừ 500 người, ta có thể cho ngươi điều động 5000 người máy chiến đấu cho ngươi chỉ huy. Nếu như ngươi có lòng tin đánh hạ được tòa thành thị của đám phản quân chứ? Nếu nhưng không có lòng tin thì ta cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi đâu...

Lâm Huyền vui mừng, kích động quỳ gồi xuống trước mặt Nhạc Trọng, tuyên thệ thần phục:

- Có lòng tìn. Đại nhân, ta tin ta có thể cướp lại được thành thị từ đám phản quân đó! Xin ngài hãy cho ta hiệu lực vì ngài.

Năm ngàn người máy chiến đấu đối với đám phản quân phải nói là chiến lực mang tính áp đảo tuyệt đối. Lâm Huyền có lòng tin rằng có được năm ngàn người máy thì đám phản quân kia hoàn toàn chả còn là cọng lông gì nữa rồi.

Những chiến sĩ ở bên cạnh kai thì đều đưa ánh mắt hâm mộ nhìn Lâm Huyền, bởi hắn đây làm một bước thăng thiên, từ một tên dân đen thoáng cái biến thành quý tộc rồi.

Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Lâm Huyền nói:

- Lâm Huyền, ta nhắc nhở ngơi, cái đám phản quân kia, nếu không hàng, giết cũng được, nhưng nếu như những kẻ dưới trướng ngươi hay chính ngươi mà đi gian dâm, cướp tiền cướp của nhà người thì đừng trách ta vô tình. Nhớ chưa?

Năm ngàn người máy chiến đấu lại thêm sự chỉ huy của siêu cấp trí tuệ nhân tạo là Bạch Y thì đám phản quân kia chỉ là một đám ô hợp sao có thể ngăn cản được đám quân mạnh mẽ như này.

Nhạc Trọng chọn Lâm Huyền làm thủ lĩnh cũng là vì muốn để nhân loại nắm giữ lấy quân đonà máy móc, đền bù nhược điểm không có tư tưởng của chúng, mặt khác là tạo dựng lên một vài tên thân tín của bản thân.

Lâm Huyền nếu có thể giải quyết được hết đám phản quân ở bên trong mười mấy tòa thành thị kia thì Nhạc Trọng cũng có đủ lý do để đề bạt hắn, khiến hắn biến thành một con cờ.

Dù sao thì quan hệ trong quân đội ở Thiên đô hoàng thành vô cùng phức tạp, Nhạc Trọng nếu như muốn có quyền uy tuyệt đối thì cần có người giúp đỡ nữa.

Trong lòng Lâm Huyền lạnh lẽo cung kính đáp:

- Vâng...

Nhạc Trọng nắm lấy bả vai đối phương nói:

- Chờ ngươi đánh bại đám phản quân kia, ta sẽ ban thưởng quân công cho ngươi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

Lâm Huyền nghe được sự hứa hẹn của Nhạc Trọng, trong lòng bốc lên một cỗ lửa nóng, hưng phần nói:

- Thuộc hạ nhất định sẽ vì bệ hạ mà tiêu diệt đám phản quân kia.

Nhạc Trọng khẽ gật đầu, rồi quay qua nhìn về phía hai mươi cứ điêm Huyết Lạc, hắn cau mày lo lắng nói:

- Cố lên, nhất định phải chống đỡ a!

Đệ nhất huyết lạc, lúc này ở trên mặt đất đang nhuộm đỏ máu tươi của dị tộc, hương vị thối hoắc của xác chết phóng thẳng lên trời, từ con ong hút máu tụ tập trên thi thể đám dị tộc, thu thập lấy máu tươi.

*****

Ở trên đệ nhất cứ điểm, nơi nào cũng gồ ghề, tùy ý có thể nhìn thấy được tàn vụn của tự động binh khí, nhiều đội công binh đang lặng lẽ đưa thi thể không lành lặn của đám chiễn hữu kia đưa đi hỏa táng hết.

Trịnh Nham Hà đứng ở trên tường thành nhìn những thi thể của đám bộ hạ được đưa đi mà trong lòng đầy bi thươn. Ánh mắt của hắn đảo đi, rơi lên tường thành.

Một tên chiến sĩ ôm súng đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất, thoáng một cái đã ngủ gật. Bọn họ có lẽ đã hai ngày không chợp mắt, ai ai cũng mệt tới cực điểm rồi.

Lúc này tình từ lúc khủng long nhân tấn công đã là ngày thứ mười lăm rồi, đại quân khủng long nhân kia không ngừng tấn công liên tục, khiến cho đại bộ phận Đệ nhất Huyết Lạc cứ điểm bị rơi vào chiến tranh, những chiến tranh binh khí vào ngày thứ mười thì bị phá hủy hoàn toàn.

Những cỗ máy kia trong chiến tranh đều bị tử thương thảm trọng, tưa hồ không còn một cái gì nữa sót lại.

Trịnh Nham Hà không ngừng điều binh khiến tướng, động viên toàn đệ nhất cứ diểm Huyết Lạc, lúc này bọn họ mới đánh lui từng lớp mạnh hơn của khủng long nhân, ban ngày ban đêm cũng không ngừng chiến đấu.

Trong vong mười lăm ngày thì đã có hơn trăm vạn dị tộc chết tại cứ điểm đầu tiên, Bởi vì thi thể dị tộc quá nhiều, chất lên thành núi, cho nên Trịnh Nham Hà không thể không dùng súng pháo lớn bắn cho đám Thi sơn kia thành tro bụi.

Bởi những thi sơn đó đều biến thành thực vật cho khủng long nhân, lại còn là công sự che chắn cho chiến đấu nữa chứ.

Mỗi một lần tiến công, có vô cùng nhiều dị tộc đói quá hay là biến dị thú đã bị thuần hóa nhảy tới bên thi thể của đám dị tôc đã chết kia mà ăn liên tục, lại điên cuồng tiến công tiếp, thực thảm thiết mà.

Bỗng nhiên từ xa truyền tới một tiếng hét, khiến cho đám ong đang hút máu trực tiếp bỏ đám thây khô mà lao tới noi này.

- Đến rồi!

Trịnh Nham Hà nhìn đám ong hút mau kia mà cau mày, đám này chỉ bay lên khi mà đám khủng long nhân lại chuẩn bị phát động chiến tranh lần nữa đó

Từ trận doanh của khủng long nhân, không ngừng có một đá hắc xà nhân chiến sĩ, đám bọn họ bướ vào trong, mà tên mặc giáp xà nhân thì nó cũng khá là thẳng lưng, nhưng những người bị nó kích động dưới sự cuồng hóa của bản thân, vì điên cuồng cho nên lại lần nữa xông thẳng về phía bên này.

Trên không chung, hơn năm trăm tên cung tiễn thủ đeo cung, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, chỉ vọn vẹn có một mét hai, mét ba mà thôi, phía sau lưng hiện ra một đôi cánh chim, giết tới cứ điểm của chiến sĩ nhân loại.

Trịnh Nham Hà nhìn đám dị tộc chiến sĩ tựa như thấc lũ kia, cũng phải tới 2000 người có đầy đủ sức chiến đáu tiến vào bên trong.

Ở hậu phương đsam pháo năng lượn gcũng oanh kích điên cuồng, khiến cho từng tên xà nhân chiến sĩ bị biến thành mảnh nhỏ.

Pháo điện từ ở kia tạo nên một màn quang vũ, dưới năng lượng pháo oanh kích thì đa số đám xà nhân tộc đều bị giết chết.

Thế nhưng vẫn có rất nhiều xà nhân chiến sĩ hành động nhanh chóng lao qua lưới hỏa lực kia, tiến sát tới tận tường thành.

Không ít xà nhân chiến sĩ tiến tới được cứ điểm kia, tựa như những con thạch sùng bắt đầu leo tường lên phía trên.

Trải qua bao ngày kịch chiến, thì đại bộ phận phòng ngự của tường thành cũng đã bị đám dị tộc kia phá hủy gần hết. Có rất nhiều chiến sĩ nhân tộc không ngại hiểm nguy, từ trên tường thành nhô đầu ra, bắt đầu giương súng lên bắn không ngừng về phía những tên xà nhân chiến sĩ đang không lao lên kia.

Nhìn từ trên cao xuống thì không ít xà nhân chiến sĩ bị từng đạo ánh sáng quang mang xuyên qua thân thể, trực tiếp bị tiêu diệt.

Thế nhưng cũng có không ít tên há miệng ra, phun ra từng đạo hắc sắc độc tiễn lên phía trước....

- Ah.. !

Đừng đạo độc tiễn hắc sắc kia bắn lên mặt của từng tên chiến sĩ, lực ăn mòn cường trực tiếp biến bọn họ thành những bộ xương, hai mắt hư thối rơi trên mắt đất, thê thảm vô cùng.

Đồng thời ở bên phía đám xà nhân kia, còn có một tên ngũ giai xà nhân dẫn đầu, theo ssau đó là hai mươi tến tứ giai xà nhân, vô cùng linh mẫn bò lên tườn thành, mỗi khi xuất hiện một điểm hỏa lực nào đó, thì bọn chúng sẽ trực tiếp phun ra một đạo khói độc về phía nơi đó.

Những điểm hỏa lực ở nơi đó thì ngừng lại, những tên chiến sĩ ở nơi đó không ngừng kêu rên thảm thiết, dầnb iến háo thành những bộ xương khô.

Chỉ khi những bộ máy móc thủ thành đã bị phá hủy kia thì đám cao thủ của dị tộc mới có thể thể hiện ra được thực lực của bản thân được.

Tên ngũ giai cao thủ kia không ngừng chớp động thân hình, từng đạo khói độc từ trong miện ghắn phóng ra, mỗi một tên tinh nhuệ chiến sĩ đều bị biến thành một đống xương khô, cho nên không ai có thể chống lại được nó.

Tên cao thủ xà nhân kia công kích không ngừng, thương vong của chiến sĩ nhân loại cũng tăng lên không ngừng, mỗi một điểm hỏa lực bị tiêu diệt, lại khiến cho đsam xà nhân chiến sĩ có thể tiến lên càng nhanh hơn.

Trịnh Nham Hà đứng nhìn tên ngũ cao thủ đang không kiêng nể gì mà đồ sát chiến sĩ nhân loại, cuối cùng đành rút ra chiêu bài cuối cùng:

- Thiết Huyết vệ ra quân!

Bốn mươi tên mặc tứ giai chiến giáp, tay cầm chiến mâu, trên người mang theo sát khí nồng đậm, tinh hạch tứ giai sau lưng phát ra quang mang rực rỡ, đẩy thực lực bản thân lền ngũ giai sơ cấp, hóa thành từng đạo lưu quang hướng về tên ngũ giai cao thủ của xà nhân tộc kia.

Dưới sự cường hóa của chiến giáp, từng đạo hào quang xuất hiện dưới chân thiết huyết vệ, khiến cho bọn hắn tựa như là đi trên đất bằng khi bước đi trên tường thành.

Những tên xà nhân chiến sĩ kia đột nhiên thấy có bốn mươi tên Thiết Huyết vệ xuát hiện, nhao nhao há miệng, phun ra từng đạo nọc độc đánh úp tới đám Thiết Huyết vệ kia...

Hai gã Thiết Huyết vệ đưa tay chém lên hư không, phát động niệm động lực, khiến cho quỹ tích của từng đạo nọc độc bị đổi hướng sang một bên.

Đám Thiết Huyết vệ kia tựa như là lôi đình xuất hiệnt rước người những tên xà nhân tứ giai kia, mạnh mẽ cầm chiến mâu đâm thẳng vào thân thể của những tên tứ giai xà nhân, lực lượng cuồng bạo bộc phát ra, khiến cho từng tên xà nhân tộc bị đâm nổ ra.

Những tên Thiết Huyết vệ này là tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ, mỗi một mâu có thể giết chết được môt tên chiến sĩ mang chiến lực tứ giai đỉnh phong, hơn nữa bọn họ còn có được sự cường hóa của giáp, khiến cho bọn họ nhận được cường hóa, bộc phát ra chiến lực ngũ giai sơ cấp khủng bố.

Đây là vương bài để cho đệ nhất Huyết Lạc cứ điểm dùng để đối phó với đị tộc cao thủ, nếu không có bọn ọ thì khi những binh khí bị động kia bị phá hỏng, những tên ngũ giai dị tộc kia, sẽ biến thành tồn tại vô địch....

Tên ngũ cấp xà nhân kia thấy bốn mươi tên chiến sĩ Thiêt Huyết vệ thể hiển ra chiến lực kinh người thì cũng ngưng hình, thân hình lóe lên, điên cuồng lao về phía một tên Thiết Huyết vệ lao lên quá nhanh, một trảo chém tới bất lấy cái tên đó.

Trong chớp mắt, tên xà nhân cao thủ đứng đầu kia đã xé rách được lớp thép cường hóa trên bộ giáp, đâm tay vào bên trong lồng ngực của tên Thiết Huyết vệ kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)