Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0908

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0908: Lôi Thần pháo!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trịnh Nham Hà liếc sĩ quan kia một cái sắc lạnh, nói:

- Không được! Bệ hạ giao quyền cho ta từng nói muốn ta tồn vong cùng căn cứ, hơn nữa trong căn cứu còn có vô só đồng bào đang anh dũng chiến đấu. Vì đồng bào, vì chiến hữu, thân là một trưởng quan sao có thể làm ra hành động nhu nhược đáng hổ thẹn như vậy. Trác Dã, chuyện rút lui không được nhắc lại.

Trác Dã đầy xấu hổ lui bước, nói:

- Vâng! Đại tướng quân!

Trịnh Nham Hà nhìn chung quanh một vòng, sau đó khom người nói:

- Các vị, chúng ta là điểm đại não trung tâm của căn cứ này, tuyệt đối không thể rút lui vào lúc này. Hy vọng mọi người cùng ta chiến đấu vì gia viên của chúng ta, vì chủng tộc của chúng ta mà hăng hái đến giây phút cuối cùng. Xin nhờ mọi người.

- Nguyện tồn vong cùng Đại tướng quân!

Tất cả các chỉ huy trong phòng được lời nói của Trịnh Nham Hà khích lệ, nhiệt huyết sôi trào, lớn tiếng đáp.

Trịnh Nham Hà với tư cách lãnh đạo tối cao trước mắt của căn cứ Huyết Lạc vẫn không tiếng tính mạng, trấn định chiến đấu ở đầu chiến tuyến, bọn họ, những chiễn sĩ nhiệt huyết này, tất nhiên cũng sẽ không tiếc tính mạng mà chiến đấu đến thời khắc cuối cùng!

Cách 300 mét ngoài căn cứ, một Tấn Long nhân ngũ giai đang bổ nhào lên trước, nhảy tới trước mặt một chiến sĩ nhân loại chạy trốn, một phát cắn lên cổ.

Răc, cổ của chiến sĩ nhân loại gãy lìa.

Gã Tấn Long nhân duỗi móng vuốt nhấc thi thể nhân loại lên, từng miếng cắn xé, nuốt vào bụng, tàn bạo vô cùng.

Một góc của căn cứ Huyết Lạc, một cường giả nhân loại mặc áo cường hóa ngũ giai trốn trong phế tích, nằm rạp trên đất, toàn thân không tản ra chút khí tức, như một người chết. Tay nắm một khẩu súng ngắm điện từ RS335 đặc chế chăm chú ngắm về phương xa.

Cường giả mặc áo giáp ngũ giai này tên là Quách Tái, một vương bài bắn tỉa trong căn cứ Huyết Lạc. Súng ngắm điện từ RS335 trong tay gã được đặc chế, gắn tinh hạch biến dị thú ngũ giai, có thể một pháo nổ tung một chiếc xe tăng hạng nặng.

Cả Vân Châu cũng không có quá mười lăm khẩu súng ngắm điện từ RS335 này, dù sao thì tinh hạch biến dị thú ngũ giai cũng quá mức quý hiếm. Hơn nữa, tinh hạch biến dị thú ngũ giai phần lớn được chế tác thành áo giáp cường hóa ngũ giai, hoặc là binh khí chiến tranh uy lực lớn như Thu Cát Giả.

Ngay lúc gã Tấn Long nhân đang gặm nhấm thi thể chiến sĩ nhân loại, Quách Tái yên lặng bóp cò.

Một phát đạn điện từ dữ dội bắn thẳng vào đầu gã Tấn Long nhân, phá nát bươm.

Mười mấy tên Tấn Long nhân bên cạnh gã Tấn Long nhân ngũ giai kia quay đầu nhìn chằm chằm về phía phế tích, nhấc chân thi nhau chạy tới.

Quách Tái nhanh chóng nhay ra khỏi phế tích, vừa rút súng điện từ tùy thân rút lui về một phía, vừa không ngừng bóp cò giết tất cả đám Tấn Long nhân bình thường.

Nhưng đám Tấn Long nhân kia có mười hai con tứ giai, lại là chủng tộc có tốc độ nhanh nhất trong Khủng Long nhân. Tốc độ của mười con Tấn Long nhân tứ giai này phải ngang với cường giả ngũ giai sơ cấp, khi di động thì như tàn ảnh kéo dài, mắt thường khó nắm bắt.

Quách Tái cũng chỉ là cường giả tứ giai sơ cấp, cũng chỉ có thuật bắn súng ngắm cường hoành vô cùng, dù mặc áo giáp ngũ giai thì tốc độ cũng kém xa đám Tấn Long nhân có đôi chân lực lưỡng, tiến hóa toàn diện về tốc độ.

Mười con Tấn Long nhân như ảo ảnh xuất hiện quanh Quách Tái, nhào về phía gã."Chấm dứt rồi sao? Có thể tiêu diệt một con Khủng Long nhân ngũ giai cũng như đủ vốn rồi!"

Dự cảm tử vong nồng nặc tràn vào nội tâm Quách Tái. Trong mắt gã hiện lên thần thái kiên nghị, tinh hạch ngũ giai sau lưng cũng bắt đầu sáng lên.

Ngay lúc Quách Tái sắp dốc sức liều mạng, vô số chùm sáng đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Mười con Tấn Long nhân quanh gã lập tức bị bắn thủng.

"Chuyện gì xảy ra?"

Quách Tái ngẩng đầu lên trời, chỉ thấy một thành lũy khổng lồ đang bay lơ lửng trên trời, vô số mưa ánh sáng từ tòa thành đó băn ra, rơi xuống căn cứ.

Tại một góc chiến trường khác, mười mấy tên Tấn Long nhân đang săn giết vài trăm chiến sĩ nhân loại. Trong chiến trường đó, khắp nơi đều là thi thể không toàn vẹn của nhân loại, chỉ rải rác vài thi thể Tấn Long nhân.

Trên chiến trường, một khi tiết tấu một phương đã tan tác thì sẽ rất khó vãn hồi thế cục. Lúc này thương vong của nhân loại và dị tộc đã vượt qua tỉ lệ 100:1, mỗi chiến sĩ dị tộc tử vong đều có quá trăm chiến sĩ nhân loại chết trận.

Một con Tấn Long nhân nhẹ nhàng bổ nhào về phía trước, hất ngã một chiến sĩ nhân loại, mở miệng lớn dính máu chuẩn bị cắn tới chiến sĩ nhân loại.

Trong mắt chiến sĩ nhân loại kia chỉ còn tuyệt vọng.

Ngay khoảnh khắc đó, một chùm tia sáng từ trên trời giáng xuống, bắn xuyên qua con Tấn Long nhân, máu bắn tung tóe trên người chiến sĩ nhân loại.

"Đó là cái gì? Là Thần tới cứu chúng ta sao?"

Chiến sĩ nhân loại kia chạy một vòng qua Quỷ Môn Quan, ngẩng đầu nhìn tòa thành hùng vĩ lấp lóe áng sáng rực rỡ vô cùng, trong mắt đầy kính sợ.

Trong trung tâm chỉ huy, Trịnh Nham Hà nhìn tòa chiến hạm Bạo Phong đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn đang bắn ra vô cùng vô tận chùm tia sáng, kích động khó nhịn nổi nói:

- Đó là Nhạc Trọng bệ hạ, ngài không từ bỏ chúng ta, ngài đã trở về!

Trịnh Nham Hà vốn cũng cho rằng Nhạc Trọng đã từ bỏ họ, lựa chọn một mình rút lui. Tuy về mặt lý trí ông ta biết lựa chọn của Nhạc Trọng không sai, nhưng dù sao Nhạc Trọng cũng là chúa tể một phương, cả Vân Châu đều cần Nhạc Trọng. Một khi Nhạc Trọng chết trận, quần long vô chủ, chỉ sợ Vân Châu lập tức bộc phát nội loạn cực lớn. Thế nhưng về mặt cảm tình, ông ta vẫn có phần thất vọng. Chẳng qua bây giờ nhìn thấy chiến hạm Bạo Phong xuất hiện, hui vọng của ông ta lại được đốt lên một lần nữa.

- Nhạc Trọng bệ hạ! Đó là Nhạc Trọng bệ hạ sao?

- Nhạc Trọng bệ hạ vạn tuế!

- ...

Trung tâm chỉ huy vang lên tiếng hoan hô cuồng nhiệt. Mọi người trong đây đã đặt quyết tâm phải chết, nhưng sau khi nghe thấy còn có hi vọng sinh tồn, họ vẫn hưng phấn vô cùng.

Trịnh Nham Hà nhanh chóng ra lệnh:

- Lập tức thông báo cho tất cả các đơn vị chiến đấu, Nhạc Trọng bệ hạ đã mang theo viện quân đuổi tới, bảo bọn họ tiếp tục kiên trì chiến đấu.

- Vâng!

Dưới mệnh lệnh của Trịnh Nham Hà, một chiến sĩ công tác nhanh chóng truyền thông tin này cho tất cả các chiến sĩ mang mũ liên lạc.

Trong phòng chỉ huy trung ương, mệnh lệnh của Trịnh Nham Hà m chí có thể trực tiếp truyền đạt cho bất cứ một binh sĩ nào. Chỉ là một khi tâm lý con người lâm vào sợ hãi, tiết tấu đã tan tác, thì dù là mệnh lệnh của thượng cấp cũng không được người dưới chấp hành.

Nghe được tin Nhạc Trọng mang đến viện quân, rất nhiều chiến sĩ còn đang chiến đấu ở tiền tuyến đều hưng phấn, sĩ khí thoáng cái tăng lên.

Không ít chiến sĩ đội Miêu Đầu Khôi thông tin cũng quay đầu nhìn chiến hạm Bạo Phong khổng lồ trên không, vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ.

Chiến hạm Bạo Phong cực lớn trên trời không ngừng bắn tia sáng đuổi giết chiến dĩ Khủng Long nhân và dị tộc. Cường giả dưới ngũ giai không thể nào tránh được cơn mưa công kích, lập tức chết thảm.

*****

- Nguồn năng lượng tiêu hao 20%, với tốc độ tiêu hao trước mắt, chiến hạm sẽ tiêu hao năng lượng hết sạch trong năm phút nữa.

- Căn cứ tính toán, sau hai phút, trong khu vực này trừ hai gã Thần chiến sĩ lục giai, tất cả địch nhân sẽ bị tiêu diệt.

- ...

Giọng nói máy móc nhanh chóng báo cho Nhạc Trọng.

Chiến hạm Bạo Phong chính là thứ vũ khí cuối cùng của nhân loại, có hệ thống hỏa lực vô cùng kinh khủng. Đồng thời, máy tính trung ương của nó cũng có khả năng tính toán vượt qua cả máy tính trung ương của căn cứ Bạo Phong. Sau khi siêu cấp trí tuệ nhân tạo Bạch Y và cái máy tính trung ương này kết hợp, lại càng phát huy khả năng tính toán khổng lồ, mới có thể làm cho vô số vũ khí trên chiến hạm bắn ra cực kỳ chính xác, bắn chết những chiến sĩ Khủng Long nhân dưới ngũ giai trên chiến trường.

Đồng thời, sau mỗi vòng công kích như vũ bão, trong lò phản hứng của chiến hạm Bạo Phong lại có rất nhiều tinh hạch biến dị thú tam giai, tứ gia vỡ nát, năng lượng khổng lồ rót vào lò năng lượng.

- Tiêu diệt tên kia!

Nhạc Trọng ra lệnh bắn về phía Khủng Lương Kính đang không ngừng phá hủy căn cứ Huyết Lạc ở dưới.

- Rõ! Tiêu diệt cường giả lục giai, căn cứ phân tích cần tiêu hao bốn viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai. Xin nhập vào tinh hạch biến dị thú ngũ giai, hoặc tinh hạch biến dị thú lục giai.

Theo tiếng máy móc vang lên, một rãnh vận chuyển năng lượng xuất hiện trước mắt Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng khẽ chau mày, rối vẫn ném bốn viên tinh hạch ngũ giai quý báu vào rãnh năng lượng. Sau khi đánh hạ Thiên Đô Hoàng thành, Nhạc Trọng lấy được không ít tinh hạch biến dị thú ngũ giai. Tiêu diệt một cường giả lục giai cần ba viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai, hắn cho rằng tương đối có lợi. Dù sao lúc này Nhạc Trọng phải đối mặt trực diện với Khủng Lương Kính chỉ bại nhiều thắng ít.

Thu nạp bốn viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai, boong tàu chiến hạm Bạo Phong nhúc nhích, một họng pháo đường kính mười mét, bên ngoài khắc vô số hoa văn xoắn ốc, đường ống kết nối như hàng tá tinh thể gắn kết lại; cái bệ hình quạt, trên đó khắc vô số hoa văn huyền ảo. Khẩu pháo hổng lồ kéo dài ra từ trong thân hạm.

- Không tốt! Nguy hiểm!

Cự pháo kinh người vừa nhô ra từ chiến hạm Bạo Phong, Khủng Lương Kính chiến lực lục giai như Ma thần chợt nảy sinh dự cảm nguy hiểm. Y động thân hình, hóa thành tàn ảnh đầu không quay lại, mau chóng chạy về phía trước.

Vô số hào quang theo các đường ống thủy tinh vận chuyển vào thân pháo, cuối cùng dẫn vào một viên đạn chớp động phù văn huyền ảo kỳ dị ở cuối họng pháo.

Sau một khắc, một cột sáng khổng lồ phóng ra từ họng pháo, chui thẳng vào lòng đất. Vô số hào quang màu trắng khuếch tán về bốn phương tám hướng, kéo dài phạm vi một cây số, trực tiếp nuốt chửng Khủng Lương Kính.

- Lôi Thần pháo! Không!

Khủng Long Kính, Long tướng cao cấp lục giai, chủ nhân vương quốc Lương Long nhân, kêu lên một tiếng hoảng sợ. Thân thể y bùng lên ánh sáng sinh mệnh trắng che phủ toàn thân.

Bị hào quang bao phủ, màn chắn sinh mệnh siêu cường của Khủng Lương Kính nát vụn như vỏ trứng, thân thể y lập tức chìm vào màn hào quang.

Hào quang tán đi, phạm vi một cây số biến thành một cái hố khổng lồ. Cường giả lục giai Khủng Lương Kính hóa thành tro bụi.

- Lôi Thần pháo! Đó là Lôi Thần pháo!

Biên giới căn cứ, một cường giả lục giai khác là Khủng Tấn Châu nhìn cột sáng trắng có thể nuốt chửng tất cả kia, sắc mặt đại biến. Bạch quang hiện lên, chân dậm mạnh, chạy thẳng về phía Vân Châu mà không quay đầu lại. Với vị trí hiện tại của y, con đường sống duy nhất chỉ có thể chạy về phía Vân Châu.

- Cường giả lục giai thứ hai đã thoát khỏi hệ thống nhắm bắn, căn cứ tính toán, tỉ lệ tiêu diệt 30%, tỉ lệ trọng thương 50%, không cách nào gây ra tổn thương quá 20% cho đối phương. Xin hỏi có công kích công, công kích thì xin bỏ vào tinh hạch biến dị thú ngũ giai.

Rãnh năng lượng lại xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng.

Chủ pháo Lôi Thần của chiến hạm Bạo Phong có uy lực cực lớn, một kích bắn chết cường giả lục giai. Trong phạm vi năm cây số, tuyệt đối một pháo bắn chết địch nhân. Nếu vượt ngoài năm cây số, vì tốc độ di chuyển của cường giả lục giai quá mức khủng bố, Lôi Thần pháo cũng không thể một phát giết chết ngay.

Nhạc Trọng trầm mặc một lát, nhanh chóng lựa chọn:

- Không tiến hành công kích!

Nhạc Trọng ngồi chiến hạm Bạo Phong quay về căn cứ Huyết Lạc, trên đường đi trông thấy trận doanh Long nhân, khắp nơi đều là Long nhân. Cho dù tinh hạch trong tay hắn hao hết vẫn không thể tiêu diệt sạch những long nhân kia.

Khác với nhân loại, đám dị tộc, Long nhân kia toàn dân là lính. Một khi bộc phát chiến tranh, đại bộ phận đều có thể gia nhập chiến trường.

Một Long nhân nữ tính trưởng thành có chiến lực chỉ kém Long nhân nam tính một chút, chúng cũng có thể làm công tác săn bắn dã thú, biến dị thú, tiến hành chiến đấu. Đó là chỗ đáng sợ của dị tộc.

Chiến hạm Bạo Phong chậm rãi đáp xuống chỗ trống của căn cứ Huyết Lạc, vô số chùm sáng từ thân hạm cuồn cuộn không dứt bắn về phía Long nhân, giết toàn bộ.

Trong phòng chỉ huy của căn cứ Huyết Lạc, màn hình điện tử sáng ngời, Nhạc Trọng hiện lên trên màn hình.

Nhạc Trọng vừa xuất hiện lập tức phát mệnh lệnh với Trịnh Nham Hà:

- Ta là Nhạc Trọng. Trịnh Tướng quân, hiện tại ta hạ lệnh cho ngài lập tức tổ chức cho tất cả mọi người trên đất liền tiến vào chiếc chiến hạm Bạo Phong này.

Nội tâm Trịnh Nham Hà trầm xuống nói:

- Bệ hạ, tất cả chiến sĩ trên mặt đất vào chiến hạm Bạo Phong, vậy còn căn cứ thì sao?

Nhạc Trọng nghiêm nghị nói:

- Từ bỏ căn cứ này, lập tức rút lui. Thực lực đối phương quá mạnh mẽ, cho dù có chiến hạm Bạo Phong này chúng ta cũng không có khả năng thủ vững căn cứ này. Nếu không rút lui, toàn quân sẽ bị diệt. Chúng ta phải bảo tồn lực lượng.

Trịnh Nham Hà trầm mặc, chợt nghiêm nghị đáp:

- Vâng! Bệ hạ!

Trịnh Nham Hà rất rõ ý của Nhạc Trọng. Trong căn cứ Huyết Lạc đều là các chiến sĩ nhân loại tinh nhuệ nhất, chiến đấu hăng hái nhất, họ được máu và lửa hun đúc nên. Tuy chiến bại, nhưng họ đã có thể lợi dụng công sự đánh chết địch nhân có số lượng gấp hai mươi lần. Nếu lực lượng tinh nhuệ này bị tiêu diệt trong căn cứ sẽ là tổn thất lớn nhất của nhân loại.

Nếu như qua được trận đại chiến này, bộ đội được máu lửa luyện thành này được tổ kiến tác chiến một lần nữa, sẽ rất nhanh có thể một đại quân nhân loại cường đại.

Dưới mệnh lệnh chính xác của Trịnh Nham Hà, từ lòng đất của căn cứ, những chiến sĩ quả cảm trên tiền tuyến lần lượt đi ra ngoài công sự che chắn, nhanh chóng đi về hướng chiến hạm Bạo Phong.

Một luồng khí tức màu đen khủng bố từ đằng xa bay nhanh tới, chui vào vương tọa trong trung tâm chỉ huy Long nhân, chính là Phách Long Hoàng thất giai kia.

Phách Long Hoàng vừa ngồi lên vương tọa đã gào lên phẫn nộ:

- Đáng chết! Chiến hạm Bạo Phong! Cái thứ đáng phải ném vào thùng rác lịch sử không nên tồn tại trên thế giới này! Tiến công cho ta! Toàn lực tiến công!

Nếu ở ngoài cánh đồng bát ngát, Long Hoàng thất giai chắc chắn có thể một mình phá hủy chiến hạm Bạo Phong chưa đủ năng lượng, chưa khôi phục thời kỳ toàn thịnh kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)