Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0911

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0911: Phản công!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhạc Trọng nhíu mày hỏi:

- Năm ngày, sao lại có thể lâu như thế? Không nhanh hơn được sao?

Thiên đô hoàng thành cách Huyết Lạc cứ điểm khoảng vài ngàn km, nếu như đối phương không có phương tiện như nhân loại thì nửa năm cũng chưa tới được.

Nhưng cái đám long nhân với thân thể tố chất tam giai kia thì chỉ vài ngày là có thể đuổi tới Thiên Đô hoàng rồi, nếu như chúng liều mạng hết sức thi chỉ một ngày là có thể tới rồi.

Đậu Mông không hề trả lời mà chỉ nhìn lại Nhạc Trọng:

- Bệ hạ, Huyết Lạc cứ điểm thực sự đã mất rồi sao?

Mọi người trong nội các đều đưa ánh mắt nhìn lên Nhạc Trọng, bọn họ cũng đã nhận được kết quả chiến đấu rồi, nhưng bọn họ vẫn muốn biết được tình hình cụ thể từ trong miệng hắn nói ra mà thôi.

Nhạc Trọng chậm rãi nói:

- Đã mất rồi! Theo như phân tích, có hơn 16 vương quốc long nhân công thành, đối phương không hề xuất đông một tên lục giai nào đã có thể đánh tan được cứ điểm rồi.

Nghe thông tin đó, toàn bộ những thành viên nội các đều hiện lên một vẻ u ám trong mắt.

Hai mươi cứ điểm Huyết Lạc kia từ khi được tạo thành vẫn chưa hề bị phá hủy, là tấm lá chắn mạnh nhất của nhân loại. Chỉ là lúc này thì đám lá chắn đó đã bị long nhân kia phá hủy hết rổi, quả là một sự chấn động đối với bọn họ.

Đậu Mông tựa như đã già đi thêm năm sáu tuổi nữa vậy, chậm rãi nói:

- Bệ hạ, năm ngày là sau khi chúng ta trải qua thay đổi, biến tốc độ thành nhanh nhất, xin người hãy cố gắng giữ thêm năm ngày nữa.

Nhạc Trọng trầm mặc hồi lâu rồi gật đầu:

- Được rồi! Ta sẽ cố gắng tranh thủ thêm năm ngày nữa.

Nội các hội nghị sau khi kết thúc, chỉ còn một mình Nhạc Trọng yên lặng bước ra ngoài hành lang, một cỗ áp lực trầm trọng đang bao phủ trong lòng hắn, bởi nhân sinh của mấy chục vạn người kia cũng không phải chuyện nhỏ gì hết.

Nhạc Trọng di không xa, thấy được Lạc Thanh Thanh mặc một bộ ngũ giai cường hóa giáp đang cầm chiến mâu đi về phía hắn.

Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng, có chút nhạy cảm hỏi:

- Ngươi có chuyện phiền lòng gì sao?

Nhạc Trọng cười khổ:

- Năm ngày, ta lại phải tranh thủ thêm năm ngày thời gian, ta lấy đâu ra năm ngày này đây?

Lông mày Lạc Thanh Thanh khẽ nhíu:

- Nhạc Trọng, điều này tựa như không giống như ngươi, ta nhớ những lúc gặp phải bất kỳ khó khăn nào ngươi cũng chưa từng nhụt chí, chúng ta đã giữ vững được năm ngày, vậy thì vì sao chúng ta không thể tiến công đây?

Phản công!

- Tiến công ư?

Nhạc Trọng nghe thấy hai từ đó, trong mắt đột nhiên lóe lên tinh quang, sự mờ mịt cũng tựa như bị một cơn gió thổi bay đi mất.

Nhạc Trọng vốn là một người thích tiến công. Chỉ là trong lúc chiến đấu ở Huyết Lạc cứ điểm, thì đám khủng long nhất tộc kia có số lượng quá lớn, chiến lực ngập trời, nếu như tấn công ở biên cương xa xôi kia thì chỉ còn một con đường chết mà thôi.

Nhưng thế cục hiện tại đã bất đồng, Huyết Lạc cứ điểm đã bị phá vỡ, vô số long nhân dũng mãnh đã tràn vào trong Vân Châu, đồ sát nhân loai tứ tung, Đám long nhân có số lượng kinh người đến đâu thì cũng không thể nào tấn công được hết toàn bộ cả Vân Châu này, cũng không thể nào tạo nên được cái chiến lực vô địch như trước, đây trái lại là cơ hội duy nhất để cho nhân loại phản công.

Nhạc Trọng vừa mới rời khỏi cứ điểm Huyết Lạc bên kai, mà nơi đó chỉ có thể thủ vững mà thôi, cho nên tư duy của hắn vẫn bị ép trong cái màn phòng thủ, tiến công đã bị hắn xem nhẹ. Dù sao thì hắn cũng chỉ là một người, mà không phải là vị thần toàn năng cái gì cũng làm được.

Trong hai mắt Nhạc Trọng hiện lên một thần thái khác thường, Lạc Thanh Thanh với phong độ tư thái kia ở trong mắt hắn lại càng đẹp hơn vài phần:

- Đa tạ, cảm ơn ngươi.

Lạc Thanh Thanh nhìn hắn cười nhẹ: Các bạn sang nhà để ủng hộ em nhé.

- Ta có thể thống lĩnh một cánh quân, tấn công cái đám thằn lằn đáng chết đó.

Nhạc Trọng cũng buông lỏng tâm tình, mỉm cười, ra lệnh với máy truyền tin trên tay:

- Vậy thì nhờ nàng! Bạch Y toàn lực phối hợp Lạc Thanh Thanh, đem những vật tư nàng ta cần cung cấp cho đầy đủ,

Trịnh Nham Hà lúc này cũng đã trở thành đại tướng, hắn vô cùng quen thuộc các loại bí quyết thủ thành trong chiến trành. Lạc Thanh Thanh thân là Bạo Phong nữ vương, lại có thiên phú tuyệt thế, là nữ chiến thần trời sinh, nàng có năng lực học tập với chiến tranh rất nhanh, có thể công, có thể thủ, là một đại tướng chính hiệu.

Lạc Thanh Thanh nhẹ nhàng cười, cũng không hề có chút khó chịu nào, chỉ tiêu sái mà quay người bước ra ngoài, để lại một bóng lưng xinh đẹp cho Nhạc Trọng.

Lạc Thanh Thanh là Bạo Phong nữ vương, nếu như luận đại vị thì cũng ngang hàng với Nhạc Trọng cho nên nàng ta sẽ không thể hiện sự cung kính với hắn như là bộ hạ của hắn với hắn được.

Nhạc Trọng ngắm nhìn bóng lưng xinh đẹp của Lạc Thanh Thanh hồi lâu, rồi trong mắt hiện lên vẻ kiên định, nhanh chóng bước ra bên ngoài.

Không lâu sau, bốn chi bộ đội võ trang đầy đủ, quân số vạn người từ trong Hoàng thành xuất phát, hướng về nhiều nơi trong Vân Châu mà đi tới,

Tuy từ Huyết Lạc cứ điểm, hắn đã cứu được mười vạn chiến sĩ nhân loại tinh nhuệ nhưng mà đám chiến sĩ đó đã chiến đấu liên tục, không thể nào chịu đựng được mệt mỏi, cho nên cần phải nghỉ ngơi cho thật tốt.

Thiên đô hoàng thành cũng cần có nhiều chiến sĩ bảo hộ, cho nên số lượng binh sĩ mà Nhạc Trọng hiện tại có thể điều động được, cũng chỉ có bốn vạn mà thôi.

Nhân lọa không giống với cái đám dị tộc long nhân này. Bởi chiến sĩ nhân loại cần phải trải qua huấn luyện nghiêm khắc vài năm với có thể cho ra một tên chiến sĩ tinh nhuệ. Mà những tên long nhân kia thì lại có sức chiến đấu mạnh mẽ từ bên trong gien rồi, chỉ cần thành niên cũng đã đủ phát triển thành một tên chiến sĩ cường đại.

Ở một đồng ruộng ở ven một thôn trang, có một lão nông đã kiểm tra hoa mầu trong ruộng của mình, một đám nhóc con thì chơi đùa trong thôn, những bà vợ thì đang bện vớ, giày, quần áo cho người đàn ông của mình, một hình ảnh tràn ngập sinh cơ.

Bỗng nhiên từ một con đường gần đó, một đám Tấn Long nhân dáng người thấp bé, hai mắt lộ hung quang, nhanh chóng nhảy ra.

- Đó là thứ gì?

Một vị nông dân khi nhìn thấy tên Tấn Long nhân kia thì hơi sững sờ, rồi nhanh chóng bước về phía bọn chúng.

Ở trong Vân Châu, đã hòa bình mấy trăm năm rồi cho nên đám người ở những nơi hẻo lánh trong Vân Châu này căn bản chưa bao giờ gặp phải loại quái vật như này.

Ba tên Tấn Long nhân hiện lên hung quang trong mắt, cùng nhảy tới, trực tiếp biến mất khỏi vị trí, không lâu sau hiện ra trước mặt tên nông dân kia, há cái miệng lớn, táp xuống một cái.

Chỉ chớp mắt, thân thể người nông dân nọ hiện ra bao nhiêu cái lỗ máu, vô số máu tươi từ trong thân thể của hắn tung tóe rơi xuống đất.

- Ah! Quái vật a!

Còn lại vài tên nông dân khác, khi thấy một màn kinh khủng kia, thì nhao nhao hét lớn, bỏ chạy tán loạn, điên cuồng, .

Những tên Tấn Long nhân thì chớp động hung quang, rồi biến mất tại chỗ, phi thân thẳng vào trong thôn xóm kia.

*****

Ngay sau đó là từng đợt âm thanh thê lương và thảm thiết vang lên, máu tươi phun đầy trời, những nhân loại trong thôn trang kia đã trở thành thức ăn, một khung cảnh địa ngục hiện ra, khắp nơi đều là Tấn Long nhân đang mạnh mẽ ăn thịt đám nhân loại.

Bên ngoài thôn trang kia cũng có hàng trăm hàng ngàn Tấn Long nhân diên cuồng hướng về những tên nhân loại trong thôn trang này.

Thân thể đám Tấn Long nhân nhỏ gầy, hai chân thì thô to, chỉ có tốc độ là đáng khen mà thôi. Chúng hành động thường theo một đàn, mỗi một lần tiến lên là một trăm tên Tấn Long cùng đánh về một mục tiêu. Chỉ có như thế thì chúng mới có đủ thực lực để mà chống lại những tên Bạo Long nhân có thực lực vô cùng mạnh mẽ khủng bố kia.

- Công kích!

Một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên, từng chùm sáng bắn ra, đánh thẳng lên người đám Tấn Long kia, trực tiếp giết chết chúng.

Lọt vào một trận tập kích, đám Tấn Long nhân kia hét lớn, lập tức quay nguwofi, hướng về những chiến sĩ kia mà đánh tới.

Dưới những tia sáng dày đặc oanh kích, tất cả Tấn Long đều ngã hết xuống, toàn thân bị bắn thành cái sàng thóc rồi,

Những tên Tấn Long kia sau khi trả giá thương vong vượt qua trăm tên, thì chúng bắt đầu tiến vào được trận địa bên này.

Đúng lúc này, Lạc Thanh Thanh mặc chiến giáp cường hóa ngũ giai, tay cầm chiến mâu lao vào trong đám Tấn Long nhân, mâu cầm trong tay múa lên, từng đạo hàn quang chớp động, từng cái đầu của lũ Tấn Long nhân bay loạn, máu tươi văng tung tóe.

Lạc Thanh Thanh tựa như một nữ võ thần, luôn giữ ở trên tuyến trên, tất cẩ những kẻ muốn xông tới, đều bị chiến mâu của nàng đánh cho phát nổ, không một tên nào có thể xuyên qua phòng tuyến của nàng,

Trận kịch chiến kết thúc sau nửa giờ, toàn bộ đám Tấn Long nhân có số lượng 500 này, đã chết hết, máu tươi, thịt nát rải rác trên đại địa.

Hải Thiến đạp trên đám thịt nát đó mà tới trước mặt Lạc Thanh Thanh nói:

- Nữ vương bệ hạ, trong thôn không còn ai sống sót!

- Đi thôi.

Lạc Thanh Thanh chậm rãi thở dài, quay người đi ra ngoài.

Vô sô chiến sĩ cũng trực tiếp quay người, bước ra khỏi thôn trang này, cùng hướng về địa điểm tiếp theo mà đi tới.

Vân Châu, một góc thành Lôi Tây, khắp nơi đều là thi thể cháy đen của Long nhân, một chi đội ngũ khổng lồ toàn người máy đang không ngừng thanh lý chiến trường.

Nhạc Trọng đứng nhìn những thi thể của đám Long nhân kia mà nhíu mày không thôi, hắn đã thống soái một chi quân đoàn này tiêu diệt hơn một vạn tên long nhân, nhưng đại quân của bọn chúng vẫn y nguyên liên tục tiến tới Hoàng Thành không ngừng. tựa như chúng không hề có chút ảnh hưởng nào. Nhạc Trọng cứ tiếp tục chặn giết như thê, s cũng không hề ảnh hưởng tới việc đại quân khủng long đang tiến gần.

Một vạn tinh nhuệ bộ đội bị tiêu diệt, nếu đổi lại là nhân loại thì hẳn là một chuyện đại sự kinh thiên rồi, nhưng đối với đám khủng long vương quốc, mà bất kể một tên dân thường nào cũng là binh lính này mà nói, thì chỉ là chín trâu mất một sợi lông, chả có chút ảnh hưởng gì hêt. s

Bá Long hoàng cũng không hề dùng kế sách gì quá mức cao thâm, chỉ là trực tiếp cho quân linh tiến thẳng tới Thiên đô hoàng thành mà nghiền thôi. Đây là một chiêu vô cùng đơn giản, nhưng Nhạc Trọng cũng phải luống cuống tay chân rồi, vì chiến lực song phương thực là quá kém xa, mà lại không có nơi hiểm yếu nào để thủ.

- Không được, tiếp tục như thế thi đừng nói một ngày, mà cả một giờ cũng không thể kéo dài được,

Nhạc Trọng cau mày, bước lên mặt đất vương đầy máu tươi của biến dị thú mà lâm vào suy nghĩ.

- Đúng, đám quái vật kia số lượng lớn thật, nhưng mỗi ngày tiêu hao thức ăn phải là một con số thiên văn, chungs cho dù có thể dùng chiến tranh nuôi chiến tranh, thôn phệ thi thể đồng bạn nhưng hẳn là phải có hệ thống hậu cần nữa.

Bỗng nhiên, trong mắt Nhạc Trọng lại phát sáng, thân hình lóe lên, quay về trung tâm chỉ huy, ra lệnh với Bạch Y trên màn hình:

- Bạch Y mau kiểm tra xem đám long nhân kia có được hệ thống hậu cần hay không?

Tuy chỉ còn một đường lui, nhưng vì muốn có một số lượng tình báo chuẩn xác đầy đủ thì Nhạc Trọng đã lưu lại vô số ruồi điện tử ở nhiều nơi trên vân châu, chúng là những sinh vật nho nhỏ, nhưng cũng lại là tai mắt của Bạch Y.

Đúng là có những tai mắt đó, Nhạc Trọng mới có thể nắm bắt được hướng đi của bọn chúng, tránh đi chủ lực, không hề kiêng nể gì mà săn giết long nhân.

- Vâng!

Bạch Y nhận được mệnh lệnh, trong mắt hiện lên vô số dữ liệu, bắt đầu thu thập thông tin để tính toán.

Đám ruồi điện tử trải rộng hơn nửa Vân Châu kia, truyền đến những tin tức từ đó tới Bạch Y, sau đó nó mới bắt đầu phân tích, tính toán.

Bạch Y nhanh chóng phóng ra một màn hình trước mặt Nhạc Trọng:

- Phát hiện được sự tồn tại đáng nghi của long nhân hậu cần.

Nhạc Trọng nhìn lên màn hình rồi đôi lông mày khẽ giãn ra:

- Quá tốt, có thể gây cho đám long nhân kia một chút phiền toái rồi.

Sau đó quân đoàn người máy khổng lồ kia nhận được mệnh lệnh của Bạch Y, bắt đầu di động, tìm kiếm mục tiêu tấn công.

Bạch Y là siêu cấp trí tuệ nhân tạo, có trí tuệ siêu phàm, Nhạc Trọng chỉ cần hạ lệnh, tự bản thân nó sẽ ra lệnh cho đám người máy kia đi săn giết long nhân.

Nếu không phải muốn thủ vững thiên đô hoàng thành, mà lại phải để cho mọi người cùng lui lại, thì Nhạc Trọng sẽ giao hết toàn bộ máy móc chiến đấu cho Bạch Y chỉ huy, để nó truy giết đám long nhân kia khắp nơi.

Cách cứ điểm Huyết Lạc năm mươi km về phía nam, toàn bộ đám biến dị Lương long đang cùng nhau kéo một cái xe to bằng cái núi nhỏ, nhanh chóng đi về trước, tám vạn tên Long nhân cưỡi Tấn Mãnh Long hộ vệ ở một bên, nhìn trái nhìn phải, bởi đoàn xe này kéo dài vài chục dặm, quy mô to lớn, hùng vĩ vô cùng.

Ở quanh tám vạn con Tấn Mãnh Long kia, còn có một đám mười lăm tên trung cấp Long tướng, trong dã chiến tựa như không có một lực lượng nào có thể chống lại được sự khủng bố của chi đội ngũ này.

Bởi đây là hậu phương của long nhân, với quân lực khổng lồ như thế, cho nên bọn chúng cũng không khỏi có chút thoải mái không hề phái ra bộ đội đi điều tra xung quanh.

Trên một mảnh đất toàn cát sỏi, Nhạc Trọng nhìn dám long nhân đang đi tới mà hạ lệnh:

- Động thủ!

Đúng lúc ấy, bụi mù cuốn lên, 6000 tên chiến sĩ đi mô tô laser bảo vệ 500 xe tăng năng lượng đột nhiên hiện ra.

500 chiếc xe tăng năng lượng thi nhau khai hỏa, từng ánh lửa chớp động, tạo nên từng trận nổ lớn ở phía trận doanh long nhân bên kia. Vô số khủng nhân dưới hỏa lực đó cuối cùng đã bị nổ banh xác.

- Địch tập kích! Địch tập kích!

Từng âm thanh gầm gào bén nhọn vang lên trong đám long nhân kia

Những tên Long nhân đang cưỡi Tấn Mãnh long dưới sự đột kích bất ngờ không hề bối rối, ngược lại chúng đỏ hai con mắt, thúc dục Tấn Mãnh long, trong miệng thét gào không ngừng, quyết lao thằng tới 500 xe tăng năng lượng kia mà phản kích.

Đám long nhân này khác với nhân loại ở một chỗ, đó là chúng hung hãn thô bạo, cho dù có bị đánh lén thì cũng không vì điều đó mà suy sụp sĩ khí.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)