Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0988

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0988: Thăng cấp thất giai!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sắc mặt Trần Lượng vô cùng khó xem, hắn quay đầu nhìn Trương Hiên trầm giọng nói:

- Thế nào? Trương Hiên, hiện tại cùng nó liều mạng đi. Bằng không chờ khi không còn năng lượng thậm chí chúng ta cũng không khả năng cùng nó một trận chiến!

Trương Hiên trầm mặc một thoáng yên lặng gật đầu:

- Liều mạng!

Trần Lượng ra lệnh:

- Đáp xuống, toàn bộ chuẩn bị chiến đấu!

Theo mệnh lệnh của Trần Lượng, phi thuyền mạnh mẽ đáp xuống đất.

Phi thuyền vừa rơi xuống, hơn ba mươi Thánh chiến sĩ liền nhảy ra, vung tay, sau lưng họ bắn ra từng đạo quang mang, hình thành một quang võng thật lớn trùm tới Hắc Long thú, trực tiếp đem đầu mãnh thú bao phủ.

Bị quang võng bao phủ, đôi cánh của Hắc Long thú vươn ra, dùng sức vẫy mạnh, quang võng lập tức hỏng mất.

Hơn ba mươi Thánh chiến sĩ bị chấn bay ra xa mấy chục thước.

Trong mắt Hắc Long thú lóe lên hung tàn, thân thể nhoáng lên, đôi cánh chụp xuống, một trận phong bạo thổi qua, hướng ba mươi chiến sĩ phóng đi, móng vuốt khổng lồ không ngừng vươn tới, đem các chiến sĩ lẫn phòng hộ tráo trên người bọn hắn bóp vỡ.

Đột nhiên Trần Lượng bạo lên, hóa thành một đạo bạch sắc quang mang nhảy lên đầu Hắc Long thú, trên tay phải bao phủ một tầng bạch sắc quang mang, thật nhiều khe nứt không gian nhỏ ti ti vỡ ra khép lại không ngừng.

Trần Lượng là cao thủ tuyệt thế trong Thánh Địa, tu luyện công pháp cực mạnh – Không Gian Phá Diệt Pháp. Một khi hắn thúc giục công pháp, hai tay có thể xé rách bất kỳ thần quang hộ thể nào, oanh trúng yếu hại đối phương, uy lực vô cùng.

Trong nháy mắt Trần Lượng đã hiện ra ở cánh phải Hắc Long thú, song chưởng vỗ ra, vô số không gian phá diệt xé rách hắc quang hộ thể của đầu mãnh thú, oanh thẳng lên lân giáp của nó.

Vô số không gian nứt vỡ khép lại, lân giáp trên cánh phải của Hắc Long thú vỡ ra, máu tươi chảy ròng, bị Trần Lượng oanh ra một lỗ máu.

Nhưng cho dù công pháp của Trần Lượng vô cùng tinh diệu, nhưng cũng không cách nào xé rách cánh phải của Hắc Long thú, chỉ xé được một bộ phận huyết nhục trên cánh của nó.

Hắc Long thú bị trúng một kích, giống như không hề có chút tổn thương, chỉ lãnh khốc hung lệ quay đầu phun một đoàn long tức đủ thiêu hủy hết thảy về hướng Trần Lượng.

- Không! Ngăn cản cho ta!

Trong lòng Trần Lượng đột nhiên dâng lên cảm giác dựng đứng tóc gáy, hắn phát ra một tiếng gầm rú tuyệt vọng, lật tay, một khay ngọc trống rỗng xuất hiện, quang mang đại thịnh hình thành một vòng hộ tráo đem hắn bảo vệ.

Long tức có thể thiêu hủy hết thảy trong nháy mắt bao phủ cả Trần Lượng lẫn vòng bảo hộ, bị long tức ăn mòn, hộ tráo chỉ kiên trì được chưa đầy một giây đã hỏng mất. Trần Lượng mang theo ánh mắt tuyệt vọng hóa thành một đống tro tàn.

Nhìn thấy Trần Lượng bị thiêu hủy thành tro bụi, trong lòng Trương Hiên phát lạnh, một cảm giác thê lương nảy lên trong lòng. Tuy rằng hắn không thích Trần Lượng, nhưng dù sao cùng là nhân loại, vẫn không muốn Trần Lượng tử vong. Hơn nữa một mình hắn đối chiến với Hắc Long thú thật sự không nắm chắc tất thắng.

- Tránh sang bên phải đi!

Đúng lúc này phương xa truyền tới một tiếng hét to, Trương Hiên nghe được là thanh âm của nhân loại nhanh chóng tránh sang bên phải.

Trong rừng rậm phương xa Nhạc Trọng điều khiển Thu Hoạch Giả đỏ thẫm biến ảo thành hình thức của Lôi Thần Pháo, vô số quang mang bắt đầu khởi động, ngưng tụ ngay họng pháo.

Con Hắc Long thú lục giai sở hướng vô địch kia cũng chợt sản sinh cảm giác nguy hiểm cực độ, bất chấp đuổi giết Trương Hiên, vỗ cánh bay vọt lên bầu trời.

Ngay sau đó một đạo quang thúc đường kính chừng một cây số oanh thẳng ra, hướng Hắc Long thú bay đi.

Quang thúc màu trắng nháy mắt bắn trúng hộ thể hắc quang của mãnh thú, hắc quang chỉ duy trì được một lần hô hấp đã biến mất tiêu tán.

Nhưng dù chỉ nửa lần hô hấp cũng đủ cho nửa người Hắc Long thú bay ra khỏi phạm vi công kích của Lôi Thần Pháo, nhưng nửa thân dưới của nó vẫn không tránh thoát uy lực quang thúc của Lôi Thần Pháo trực tiếp phá nát, hóa khí tiêu tan.

Quang thúc Lôi Thần Pháo biến mất, nửa thân dưới của Hắc Long thú bị oanh thành nát vụn, vô số máu tươi cùng nội tạng tát đầy dưới mặt đất.

Nhưng chỉ trong một lần hô hấp nửa thân thể bị phá hủy của Hắc Long thú lại mọc ra, ngừng chảy máu, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

Hắc Long thú lục giai bị thương nặng rốt cục không còn lòng dạ nào tiếp tục truy giết người của Thánh Địa, vỗ cánh nhấc theo từng trận cơn lốc bay vút lên bầu trời.

- Không ngờ còn có thể đào thoát một kiếp khỏi sự oanh kích của Lôi Thần Pháo, Hắc Long thú lục giai quả nhiên đáng sợ!

Nhạc Trọng nhìn Hắc Long thú chạy trốn trong lòng rùng mình, thao túng Thu Hoạch Giả biến hóa thành hình thái phi hành, vô số quang mang phát tán, đem tốc độ đẩy lên tới 6 Mach, hóa thành một ngôi sao băng vọt theo Hắc Long thú.

Trong sáu lần hô hấp, Thu Hoạch Giả xuất hiện bên phải Hắc Long thú, rút một thanh kiếm la-de dài tới sáu thước thật lớn hung hăng chém lên cánh phải của nó.

Mất đi hắc quang hộ thể, kiếm la-de hung hăng chém lên cánh của đầu mãnh thú lập tức chém vỡ lân giáp của nó, cứng rắn chặt đứt cánh, thật nhiều máu tươi bắn ra tung tóe.

Trong nháy mắt cánh phải bị chặt đứt, thân thể Hắc Long thú uốn éo, cái đuôi thật lớn hung hăng hướng Thu Hoạch Giả quất tới.

Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả phải dùng hết toàn lực mới chém đứt cánh phải của nó, vì vậy không có lực lượng dư thừa phòng thủ, chỉ trơ mắt nhìn cái đuôi của Hắc Long thú đánh mạnh lên thân thể cơ giáp, đem phần eo của cơ giáp oanh đến vặn vẹo cơ hồ gãy vụn.

Bị trúng một kích Thu Hoạch Giả văng ngược ra xa, khung cơ giáp rung mạnh làm Nhạc Trọng có chút không nhịn được muốn hộc máu.

Cánh vốn là nguồn gốc phi hành của Hắc Long thú, bị Nhạc Trọng chém rụng một cánh Hắc Long thú chợt mất thăng bằng vặn vẹo rơi xuống dưới.

Chỉ trong khoảnh khắc đó Nhạc Trọng đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái thao túng Thu Hoạch Giả bắn nhanh như điện, cơ hồ trong tích tắc hắn vung kiếm la-de chém xuống cánh bên trái của mãnh thú.

Hai cánh bị chém đứt, Hắc Long thú không còn cánh nào bảo trì cân bằng nặng nề rơi xuống đất, phun ra ngụm máu tươi.

Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả từ trên trời giáng xuống như một vị thần linh, cầm kiếm la-de đâm mạnh vào trong óc Hắc Long thú vặn xoắn thật mạnh, lập tức đem đại não của nó xoắn thành dập nát.

Hắc Long thú lục giai vừa chết, sinh mệnh nguyên khí khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Nhạc Trọng. Sinh mệnh nguyên khí vô cùng tinh thuần giống như một chất xúc tác đốt lên phản ứng dây chuyền trong thân thể Nhạc Trọng.

Vô số sinh mệnh nguyên khí khổng lồ lan tràn khắp thân thể hắn, rót vào trong Thần Ma Hạch màu hoàng kim, sau đó hóa thành hoàng kim khí vụ, rót ngược lại trong cơ thể Nhạc Trọng, không ngừng cường hóa thân thể cùng khung xương máu huyết của hắn.

Cuối cùng kim sắc vụ khí cuồn cuộn rót vào trong thức hải Nhạc Trọng, cường hóa thức hải của hắn.

Kim sắc vụ khí vừa dung nhập vào, lại bị Thần Ma Hạch hấp thu, sau đó hóa thành chất lỏng kim sắc chảy vào trong một nhóm phù văn được an bài dưới Thần Ma Hạch.

*****

Do kim sắc dịch thể cường hóa, một nhóm phù văn nhiễm lên một tầng màu vàng, từ màu bạc bắt đầu chuyển hóa thành kim sắc.

Oanh một tiếng, trong đầu Nhạc Trọng phảng phất như có vật gì đó vừa nghiền nát, trong nháy mắt hắn giống như vượt qua vô số thời gian cùng không gian, thật nhiều tin tức dũng mãnh tràn vào trong thức hải của hắn, đủ loại huyền ảo cùng lĩnh ngộ cũng đột nhiên hiện ra trong đầu hắn.

- Chúc mừng ngài đã tiến hóa thành Thần chiến sĩ thất giai!

- Chúc mừng ngài toàn bộ kỹ năng đều tăng lên nhất giai!

Trong tiếng nhắc nhở vui mừng, Nhạc Trọng chậm rãi mở mắt, trong mắt tràn ngập vẻ mừng như điên:

- Thất giai, ta đã tiến hóa thành Thần chiến sĩ thất giai, thật tốt quá!

Sau khi tiến hóa thành Thần chiến sĩ thất giai, Nhạc Trọng nhắm mắt lại hít sâu một hơi, vươn tay phải, một cỗ khí xoáy cường đại trống rỗng xuất hiện trong tay phải của hắn.

Nhạc Trọng nhìn luồng khí xoáy trống rỗng xuất hiện trong lòng vô cùng vui sướng thầm nghĩ:

- Tiến hóa lên thất giai, đúng là khác biệt với lục giai, như vậy ta đã có thể hấp thu cùng thao túng một bộ phận thiên địa nguyên khí. Lúc chiến đấu cùng uy lực chiến đấu đều vượt xa cường giả lục giai!

Lúc này Nhạc Trọng có thể rõ ràng cảm giác được chung quanh có vô số thiên địa nguyên khí hỗn loạn mà cường đại, chỉ cần một ý niệm của hắn là có thể điều động một bộ phận thiên địa nguyên khí quanh thân mình, giúp hắn phi hành trên không trung, cũng có thể hấp thu thiên địa nguyên khí, cường hóa lực chiến đấu của hắn.

Sau khi có được loại năng lực này, sức chiến đấu cùng thời gian chiến đấu của Nhạc Trọng thẳng tắp bay lên, dù một mình hắn đi vào trong trăm vạn thi đàn cũng có thể giết ra ngoài, một mình tiêu diệt được mười vạn tang thi trở lên.

Nhạc Trọng nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ vào thi thể Hắc Long thú, thật nhiều máu tươi từ trong thi thể nó bắn ra ngưng tụ thành một đạo huyết quang cường đại bên cạnh hắn.

Đạo huyết quang ẩn chứa tinh hoa máu huyết của Hắc Long thú lục giai, mỗi giọt đều thập phần trân quý, có thể chế tạo ra một gã cao thủ.

Đồng thời huyết quang cũng cuốn lấy tinh hạch lục giai thổi tới trong tay Nhạc Trọng, làm cho hắn có thể bù đắp lại tổn thất trong lần liệp sát dị hình thất giai vừa rồi.

Trương Hiên đi tới trước mặt Nhạc Trọng cúi người thi lễ nói:

- Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp! Tôi là Thánh Địa thánh sứ Trương Hiên, không biết tiền bối làm sao xưng hô?

Nhạc Trọng cười nhẹ nói:

- Tôi là Nhạc Trọng, là khổ tu giả Nam Nguyên thành!

Từ Nam Nguyên thành Nhạc Trọng đã thu được không ít tin tức về thường thức trên thế giới này.

Đây là một thế giới mà khoa học kỹ thuật cùng tu luyện đồng thời phát triển. Cường giả tu luyện như mây, tu luyện giả cường đại nhất cùng khoa học kỹ thuật đều tập trung trong Thánh Địa. Ngoại trừ Thánh Địa, trong thế giới này còn có một chút người được xưng là khổ tu giả, bọn họ lưu lạc ở những vùng hoang vu tràn đầy mãnh thú nguy hiểm, đánh chết mãnh thú khổ luyện vũ kỹ, thật nhiều người đều thập phần cường đại, không thua kém gì cao thủ Thánh Địa.

Trương Hiên nghe vậy trong mắt thoáng hiện vẻ hoài nghi, nhưng vẫn khéo léo nói:

- Nhạc Trọng, vì đáp tạ ngài đã cứu tôi một mạng, tôi hi vọng ngài có thể cùng tôi quay về Thánh Địa một chuyến cho tôi tận tình chiêu đãi ngài được không?

Tuy rằng Trương Hiên không tin Nhạc Trọng là một khổ tu giả, nhưng vừa rồi Nhạc Trọng đã cứu hắn, đồng thời hắn thấy được Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả, chỉ nói về giá trị của cơ giáp kia, đủ cho hắn sản sinh lòng mời chào.

Lần này Trương Hiên đi ra săn bắn, tổn thất thảm trọng, một thánh sứ tử vong, toàn bộ thánh chiến sĩ đều chết. Nếu hắn không lập được chút công huân, cho dù ở Thánh Địa cũng khó sống. Nếu có thể đem cỗ cơ giáp khổng lồ này quay về Thánh Địa, chẳng những hắn sẽ không bị ghi tội ngược lại còn lập công.

Nhạc Trọng cười nhẹ liền đáp ứng:

- Được! Tôi cũng thập phần hướng tới Thánh Địa, đang muốn đi xem một lần!

- Mời!

Trương Hiên vươn tay làm ra tư thế thỉnh mời Nhạc Trọng đi vào trong phi thuyền.

Hai người đi vào phi thuyền, phi thuyền liền hóa thành một đạo lưu quang hướng phương tây bay tới.

Phi thuyền bay suốt nửa ngày mới đi tới Thánh Địa Ô La tinh.

Thánh Địa nằm trong một dãy núi tràn ngập linh khí ngay trung ương Ô La tinh, chung quanh có thật nhiều lối đi thông tới đỉnh linh sơn.

Ở mười tám lối đi thông Thánh Địa hai bên xây dựng mười tám thành thị thật lớn, mỗi thành thị đều vô cùng phồn hoa khí phái.

Khi phi thuyền bay tới trên bầu trời mười tám thành thị, chỉ thấy bên dưới có vô số dị hình điên cuồng tấn công thành thị bên dưới mặt đất.

Thật nhiều nhân loại kêu khóc bỏ chạy tứ tán.

Nhưng mười tám thành thị bên dưới rõ ràng khác hẳn với Nam Nguyên thành.

Hỏa lực cực mạnh của Nam Nguyên thành cũng chỉ có ba mươi sáu điện từ pháo trên tường thành, đại bộ phận đều sử dụng vũ khí lạnh. Vũ khí nóng cũng chỉ có chút ít súng trường, dù sao so sánh với vũ khí nóng, bản thân những tu luyện giả mạnh mẽ chính là binh khí khủng bố.

Mà Thánh Địa thì khác hẳn, ở dưới mười tám tòa thành thị mỗi thành phố đều trang bị điện từ pháo, điện từ bom, súng trường cao cấp, xe tăng phóng tia la-de.

Khi dị hình công thành, vô số hỏa lực không ngừng đổ trút ra ngoài.

Trên một đường phố, từng con dị hình có cánh tay như đao, chi dưới tráng kiện, giáp xác màu xám xuất hiện, hướng mười nhân loại đang chạy trốn đánh tới.

Chỉ trong một lần hô hấp, con dị hình kia đã vọt tới trước đám người, cánh tay vung lên, sáu nhân loại liền bị chém ngang eo, thật nhiều máu tươi cùng nội tạng rơi vãi trên mặt đất vô cùng thê thảm.

- Băng phong đại địa!

Đúng lúc này ở cách đó không xa, một nhân tộc cường giả tứ giai quanh thân bao trùm một tầng băng giáp cứng rắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay ngưng tụ băng khí hướng con dị hình vỗ tới.

Con dị hình nhảy lên, như súng bắn đạn nhảy vào trong đám người, tránh khỏi phạm vi uy lực công kích của nhân tộc cường giả kia, làm một chưởng của người kia đánh hụt vào khoảng không.

Tuy rằng đánh hụt, nhưng lại có vô số băng khí từ song chưởng người kia khuếch tán, đem mặt đất đóng thành băng tầng, còn kéo dài về hướng con dị hình.

Con dị hình nhảy thoát công kích của cường giả nhân tộc, quay đầu, mở mồm, đầu lưỡi của nó bắn ra oanh lên đầu nhân tộc cường giả, đem cường giả tứ giai kia nhẹ nhàng đánh chết.

- Súc sinh nhận lấy cái chết!

Bốn nhân tộc tam giai rống giận từ một bên vọt tới.

Thân hình con dị hình chợt lóe, hóa thành một đạo lưu quang nhảy vào trong đám người, ánh đao liên tục chớp lóe, bốn võ giả nhân loại liền biến thành vô số khối vỡ.

Ngay lúc con dị hình ngang ngược giết chóc, trong một ngõ hẻm xuất hiện năm thánh chiến sĩ trên thân mặc trang giáp máy móc kỳ quái, lưng đeo ba lô máy móc thật lớn phóng ra.

Năm thánh chiến sĩ vung tay lên, từng đạo quang thúc từ sau lưng bọn hắn bay ra hình thành quang võng hướng con dị hình trùm tới.

Trong lòng con dị hình sinh ra báo động, dưới chân khẽ nhún muốn né tránh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)