Truyện ngôn tình hay

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0991

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0991: Kích đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sát ý của Mộ Dung Vương chợt tắt, nhìn Vương Hào trong tay Nhạc Trọng lạnh lùng nói:

- Đem Vương Hào giao cho ta. Chuyện giữa chúng ta sau khi giải quyết xong dị hình nói sau!

Nhạc Trọng vung tay lên, Vương Hào liền bay về hướng Mộ Dung Vương:

- Trả lại cho ngươi!

Nhạc Trọng vừa giải trừ giam cầm Vương Hào, lực lượng trong thân thể hắn liền nhanh chóng hồi phục lại.

Vương Hào còn ở giữa không trung đã khôi phục lực lượng, liền lộ ra chiến lực ngũ giai khủng bố, thân thể uốn éo liền rơi xuống đất. Vừa rơi xuống đất sắc mặt hắn âm trầm lấy một viên thuốc uống vào, sau đó yên lặng đứng trong đám người, ánh mắt tràn ngập oán độc nhìn Nhạc Trọng.

Trương Hiên nói:

- Phía trước đã phát tin cầu viện, hi vọng đạt được sự trợ giúp của chúng ta. Chúng ta phân công nhau đi viện trợ chiến tuyến phía trước đi!

Dị hình là binh khí chiến tranh hung tàn nhất, sức chiến đấu cực kỳ khủng bố. Cho dù là có được thánh chiến sĩ tinh nhuệ của Thánh Địa, đồng thời điều động thật nhiều binh khí chiến tranh, nhưng đại quân của nhân tộc trong thành vẫn không thể ngăn cản được dị hình công kích.

Hỏa lực hai mươi phi thuyền trên không tuy cường đại, nhưng dị hình lại phân tán trận hình, hơn nữa lực phòng ngự hết sức kinh người, đại bộ phận pháo trên chiến hạm cũng không thể một kích giết chết chúng nó, nhất định cần hơn mười khẩu pháo hoặc trên trăm khẩu pháo oanh trúng mới có thể đem dị hình giết chết. Tác dụng của những khẩu pháo là ngăn cản dị hình tập kết, dị hình không thể kết bè kết đội như vậy sẽ giảm nhiều thương vong cho thánh chiến sĩ.

Đường Hi gật đầu:

- Được!

Mộ Dung Vương liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lạnh lùng nói:

- Chúng ta đi!

Không bao lâu ba phương đều rời đi.

Đường Hi, Mộ Dung Vương cùng Trương Hiên chỉ là cường giả tu luyện, không phải quan chỉ huy trù tính toàn cục. Trên chiến hạm chỉ có một bộ chỉ huy, họ đem tin tức báo cho ba người, cho họ nhanh chóng xuất hiện trên những chiến trường mấu chốt nhất.

Trên một con đường trong Mộc Phong thành, hơn hai mươi thánh chiến sĩ đang chiến đấu kịch liệt với ba con dị hình.

Quang võng trùm tới, một con dị hình có cánh tay như lưỡi đao liền bị bao phủ.

Nhưng bỗng nhiên trong mắt con dị hình kia chớp động hung quang, cánh tay vặn xoắn, quang võng lập tức bị chém vỡ.

Trong ánh mắt kinh hãi của năm thánh chiến sĩ, con dị hình nhún chân biến mất tại chỗ, hóa thành cơn lốc bay về hướng năm thánh chiến sĩ, lập tức đem bọn họ xoắn thành thịt nát máu tươi văng khắp nơi.

Nháy mắt giết chết năm thánh chiến sĩ, con dị hình ngũ giai ngẩng mặt lên trời phát ra tiếng kêu chói tai khiến người sợ hãi.

Nghe được tiếng kêu vừa chói tai lại vừa khủng bố, không ít nhân loại run rẩy, nỗi sợ hãi dày đặc dũng mãnh tràn vào trong lòng bọn họ, làm thân thể họ run lên, đánh mất chiến ý.

Những chiến sĩ nhân loại khác nhìn thấy một màn này đều run sợ, sĩ khí sụp đổ. Thánh chiến sĩ chính là chiến sĩ tinh nhuệ nhất thánh thành, bình thường có thể dùng một chống trăm, cường giả như vậy lại bị dị hình miểu sát tự nhiên làm lòng người kinh hãi.

- Súc sinh, nhận lấy cái chết!

Đúng lúc này nương theo một thanh âm gầm lên giận dữ, một luồng khí kình từ trên giáng xuống hướng con dị hình ngũ giai đánh tới.

Khí kình va chạm thân thể con dị hình, đánh lõm giáp xác của nó, nhưng trong khoảnh khắc không thể phá vỡ giáp xác của con dị hình kia.

Con dị hình liều mạng giãy dụa ý đồ muốn thoát thân, nhưng vô luận dùng sức thế nào cũng không thoát khỏi.

Mộ Dung Vương hóa thành một đạo lưu quang đáp xuống bên cạnh con dị hình, một chưởng vỗ lên thân thể nó, lực lượng khủng bố nháy mắt bùng nổ.

Thân thể con dị hình trướng lên, nháy mắt nổ tung, máu tươi cuồng bạo bắn tung tóe, tát xuống mặt đất ăn mòn thành hố lớn.

- Là thánh sứ điện hạ!

- Thánh sứ điện hạ tới!

- Thánh sứ điện hạ uy vũ vô địch!

- ...

Nhìn thấy Mộ Dung Vương đánh chết con dị hình ngũ giai, chung quanh truyền tới thanh âm hưng phấn thét to.

Con dị hình không biết đã giết chết bao nhiêu chiến sĩ nhân loại, phá hỏng thật nhiều vũ khí bọc thép, cơ hồ là tồn tại vô địch. Loại quái vật khủng bố như vậy bị Mộ Dung Vương dùng một kích miểu sát, tự nhiên làm các chiến sĩ hưng phấn không thôi, càng thêm sùng bái Mộ Dung Vương, sĩ khí liền tăng lên rất nhiều.

Một kích diệt sát con dị hình ngũ giai, Mộ Dung Vương cũng nhướng mày:

- Lực phòng ngự của loại quái vật này thật kinh người!

Nguyên bản Mộ Dung Vương dự tính chỉ dùng một chiêu Đại Long Giảo Thủ đủ đem một con dị hình ngũ giai giết chết, nhưng lực phòng ngự của nó vượt xa dự liệu của hắn. Sau đó hắn phải toàn lực đánh ra một chưởng mới có thể miểu sát được con dị hình kia.

Tay Mộ Dung Vương run lên, một thanh bảo kiếm dài chừng hai thước xuất hiện trong tay hắn:

- Lấy vũ khí, năm người một tổ, kết trận chém giết. Cẩn thận, loại dị hình diệt thế này rất mạnh!

Tuy rằng Mộ Dung Vương tính tình cuồng ngạo, lòng dạ hẹp hòi, nhưng vẫn biết nặng nhẹ. Ở trên chiến trường này hắn tuyệt đối không muốn cao thủ dưới trướng của mình vì khinh địch mà chết trận.

Nghe được lời nói của Mộ Dung Vương, trong lòng các tinh anh Thánh Địa đều run sợ, lấy ra binh khí năm người kết thành tiểu tổ bắt đầu đi liệp sát dị hình.

Trên một đường phố, một mảnh sợi tơ quỷ dị xuất hiện, một con dị hình ngũ giai bị xoắn thành khối vỡ, máu dịch văng khắp nơi.

Chân mày Đường Hi cau lại, lạnh lùng ra lệnh:

- Năm người một tổ, kết trận mà chiến, không được tham công liều lĩnh!

Trong lòng các nữ tử Thánh Địa trầm xuống, cung kính đáp:

- Dạ!

Trên một đường phố, năm mươi chiến sĩ nhân loại tinh nhuệ đang cùng một con dị hình chiến đấu.

Trong năm mươi người này cũng không có thánh chiến sĩ, bọn họ là bộ đội đặc chủng nhân loại tinh nhuệ đóng quân trong Mộc Phong thành.

Trang bị của bộ đội đặc chủng tuy kém hơn thánh chiến sĩ, nhưng vẫn có được súng trường cao tư cùng trang giáp chống đạn hợp kim loại nhẹ, hơn nữa còn có được lựu đạn điện tương.

Vô số viên đạn súng trường cao tư hóa thành màn đạn bắn xối xả vào con dị hình.

Thân hình con dị hình chớp động, xuyên qua trong làn đạn, hơn mười phát đạn bắn trúng giáp xác của nó đánh ra những lỗ thủng thật cạn, máu tươi từ trong miệng vết thương của nó chảy xuống.

Tuy súng trường cao tư không thể tạo thành thương tổn trí mạng cho dị hình, nhưng cũng có được chút tác dụng.

Nương theo thanh âm gầm lên giận dữ, năm chiến sĩ rống giận cầm súng trường điên cuồng bắn phá:

- Đi chết đi, súc sinh!

Chỉ trong một lần hô hấp, con dị hình xuyên qua làn đạn xuất hiện trước mặt năm chiến sĩ, cánh tay huy động, năm chiến sĩ liền bị nó chém thành mảnh vỡ.

Trong nháy mắt năm chiến sĩ nhân loại bị chém vỡ, bom điện tương nháy mắt nổ tung, lực nổ mạnh đem thi thể của họ lẫn con dị hình hoàn toàn cắn nuốt.

Trong một góc hoang tàn, một quan chỉ huy dáng người khôi ngô nhìn phương hướng nổ mạnh phát sinh, hành lễ theo nghi thức quân đội, hai hàng nước mắt chảy xuống:

- Man tử, các anh đều làm tốt lắm! Là anh hùng của Mộc Phong thành chúng ta!

Ở bên cạnh Thôi Ân có hơn mười chiến sĩ cũng yên lặng hành lễ.

*****

Những người này tuy rằng là tinh anh trong tinh anh, nhưng so sánh với dị hình yếu ớt cực điểm, công kích căn bản không đuổi kịp thân ảnh dị hình. Cho dù mưa đạn bao trùm cũng chỉ tạo được chút thương tổn cho chúng. Thủ đoạn duy nhất có thể giết chết dị hình là kíp nổ bom trên người, cùng dị hình ôm nhau cùng chết.

Một chiến sĩ hốt hoảng chạy tới hội báo:

- Thượng tá, không tốt, bốn con, lại xuất hiện bốn con dị hình!

Trên con đường phía trước bốn con dị hình có đôi mắt kép, toàn thân tiến hóa theo phương hướng hoàn mỹ nhất trong giết chóc chậm rãi mang theo sát khí lẫm lẫm hướng bên này đi tới.

Vô luận là sinh vật nào cũng không thể bảo trì tốc độ cao nhất trong thời gian dài. Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng nếu phát động tốc độ cao nhất, cho dù có thể hấp thu một bộ phận thiên địa nguyên khí cũng chỉ có thể duy trì được nửa giờ.

Tốc độ di độngcủa dị hình bình thường không quá nhanh, chỉ khi nào cần giết chết con mồi chúng mới bộc phát ra tốc độ khủng khiếp.

Thôi Ân nhìn bốn con dị hình phương xa sắc mặt tái nhợt mắng một câu:

- Đáng chết! Lại có bốn con!

Đây là bốn con dị hình, chiến lực của chúng hung bạo, tiểu đội của Thôi Ân sẽ không ai có thể sống sót.

Một quân nhân vẻ mặt kiên nghị tiến lên nói:

- Thượng tá, để chúng tôi đi thôi! Dùng phương pháp kia có lẽ có thể giết chết được chúng nó!

Thôi Ân trầm mặc một chút gật đầu:

- Đi thôi!

Đột nhiên bên cạnh truyền qua một thanh âm có chút tuyệt vọng, một gã chiến sĩ chỉ vào chỗ bom nổ mạnh vừa rồi lớn tiếng kêu lên:

- Không tốt, thượng tá, hãy xem!

Thôi Ân nhìn lại, chỉ thấy ngay trung tâm bom nổ một con dị hình bị nhiều vết thương đang lảo đảo đứng lên.

Thấy một màn này trong mắt Thôi Ân thoáng hiện vẻ tuyệt vọng:

- Hỗn đản chết tiệt, đám quái vật này chẳng lẽ giết không chết sao?

Những chiến sĩ còn lại vẻ mặt cũng tuyệt vọng, dị hình khủng bố vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, cơ hồ giống như là bất tử, địch nhân như thế thật làm người tuyệt vọng.

Con dị hình bị trọng thương thân thể chợt lảo đảo, liền hồi phục lại, quay đầu lạnh băng nhìn tiểu đội chiến sĩ.

Một cảm giác tử vong hiện lên trong lòng mọi người, trái tim của họ nhảy mạnh, tràn đầy khủng hoảng.

Đúng lúc này bỗng dưng từ trên bầu trời bay tới năm đạo huyết quang vô cùng tà dị, hướng năm con dị hình cuốn tới.

Một màn kinh người xuất hiện, năm con dị hình vừa bị cuốn lấy liền bị hấp thu máu huyết sạch sẽ, biến thành năm cỗ thây khô.

Thôi Ân nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng hít sâu một hơi:

- Thật mạnh! Đây là thủ đoạn mà nhân loại có thể sử dụng sao?

Đúng lúc này Nhạc Trọng giáng xuống, vung tay, năm đạo huyết quang bay tới bên cạnh hắn, vờn quanh thân thể hắn, hóa thành mười đạo huyết quang vây quanh, làm cho hắn thoạt nhìn chẳng khác gì một tà thần.

Nhạc Trọng nhìn lướt qua bên này, trong lòng Thôi Ân chợt rùng mình:

- Hắn nhìn thấy mình!

Không bao lâu Trương Hiên cũng theo tới, nhìn mười đạo huyết quang vờn quanh người Nhạc Trọng tràn ngập vẻ hâm mộ nói:

- Nhạc Trọng huynh đệ quả nhiên thần thông quảng đại, không biết anh tu luyện công pháp gì?

Nhạc Trọng khẽ cười, thuận miệng bịa một cái tên:

- Công pháp của tôi tên là Huyết Thần Kinh!

Trương Hiên nhướng mày trầm giọng nói:

- Huyết Thần Kinh, trong mười đại công pháp tuyệt thế hình như không có loại công pháp này!

Nhạc Trọng nói sang chuyện khác:

- Trương huynh, tôi nghĩ việc khẩn cấp trước mắt hiện tại là đi tiêu diệt dị hình trong thành!

Trương Hiên cười:

- Đúng là như thế!

Nhạc Trọng hư không trảo về hướng Thôi Ân, một đạo thiên địa nguyên khí hóa thành dây thừng trực tiếp đem Thôi Ân buộc lại kéo tới bên người Nhạc Trọng.

Nhìn Nhạc Trọng nhẹ nhàng lộ ra chiêu thức kia, ánh mắt Trương Hiên co rụt lại:

- Thật lợi hại, là niệm lực hay là công pháp khác?

Thôi Ân nhìn Nhạc Trọng, cưỡng chế nỗi kinh dị trong lòng đúng mực báo ra tên tuổi:

- Đại nhân, tôi là đội trưởng đại đội cơ động thứ nhất của Mộc Phong thành Thôi Ân!

Nhạc Trọng nói:

- Thôi Ân, tôi là Nhạc Trọng. Tôi hi vọng anh mang theo người của mình ổn định trật tư trong thành, dị hình giao cho chúng tôi giải quyết!

Lúc này trật tự trong thành thật hỗn loạn, nơi nơi đều là người chạy tứ tán, đốt giết cướp giật loạn thành một đống. Thánh Địa hiển nhiên không kinh nghiệm đối phó trường hợp như thế.

Thôi Ân lớn tiếng đáp:

- Dạ, Thôi Ân hiểu được!

Đúng lúc này Trương Hiên chợt biến đổi, lớn tiếng kêu lên:

- Không tốt, Đường Hi các nàng gặp nguy hiểm, gọi chúng ta nhanh qua cứu viện!

Trên một quảng trường, một con dị hình có cánh tay như đao, một dị hình con nhện, một con dị hình nhiều móng vuốt cùng một con dị hình giống nhân loại đang vây quanh nhóm người Đường Hi.

Một hộ tráo màu trắng đem nhóm người Đường Hi hoàn toàn bao phủ.

Bên trong hộ tráo màu trắng, sắc mặt Đường Hi tái nhợt cầm một khay ngọc trong tay, bên trên được khảm tinh hạch lục giai đang tản mát ra từng đạo bạch sắc quang mang hình thành phòng hộ tráo kia.

Cách năng lượng hộ tráo không xa có vài cỗ nữ thi nằm rải rác, mỗi thi thể đều bị phá thành mảnh nhỏ, trong mắt toát ra vẻ thê thảm tuyệt vọng, vô cùng ảm đạm.

Trên bầu trời từng chùm quang thúc không ngừng bắn về phương tây, bắn xuống chung quanh phòng hộ tráo ý đồ bức bách nhóm dị hình thối lui.

Mà bốn con dị hình vẫn liên tục xuyên qua giữa màn quang thúc phát động tấn công phòng hộ tráo.

Mỗi con dị hình đều có được chiến lực lục giai khủng bố, mỗi khi đánh trúng phòng hộ tráo đều khiến cho nó chấn động kịch liệt, như muốn hỏng mất.

Khay ngọc trong tay Đường Hi bị bốn con dị hình không ngừng công kích đã dần dần hỏng mất.

Đường Hi cắn chặt răng thầm nghĩ:

- Đám dị hình này thật là đáng sợ, không ngờ còn tiến hóa tới lục giai, hơn nữa còn tiến hóa tới bốn con!

Nhóm người Đường Hi vốn đang diệt sát dị hình thập phần thuận lợi, nhưng sau khi đánh chết hơn mười con dị hình từ trong ngõ ngách lại chạy ra bốn con dị hình lục giai nhảy vào trong đám người tàn sát, trong chớp mắt dã có hơn mười tinh anh Thánh Địa bị giết chết. Nếu không phải Đường Hi phản ứng nhanh lập tức sử dụng phòng hộ tráo, các nàng đã sớm bị bốn con dị hình lục giai giết chết.

Một mỹ nữ tóc dài đột nhiên cầm bảo kiếm tiến lên, vẻ mặt kiên nghị nói:

- Thánh sứ điện hạ, phòng hộ tráo sắp tan vỡ, ngài chạy mau! Chúng tôi tranh thủ thời gian cho ngài, ngày sau hi vọng ngài có thể báo thù cho chúng tôi!

- Phải! Thánh sứ điện hạ, ngài chạy mau!

- Chúng tôi đi đoạn hậu cho ngài...

- ...

Các mỹ nữ tinh anh của Thánh Địa đều bước tới, trong mắt cháy rực ý tứ liều chết.

Đường Hi rất có thanh danh trong đám người, trong quá khứ các nàng từng nhận nhiều ân huệ của Đường Hi, lần này các nàng cũng được Đường Hi cứu mạng. Hơn nữa mấu chốt nhất chính là các nàng không nắm chắc mình chạy thoát khỏi sự đuổi giết của dị hình lục giai.

Đường Hi quát một tiếng, ánh mắt nhìn xa xa:

- Không cần nhiều lời, tôi sẽ không đi! Hơn nữa viện quân của chúng ta đã đến!

- Súc sinh, nhận lấy cái chết!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1194)