← Ch.0209 | Ch.0211 → |
- Hừ! Dung Nham tiểu ma quân, ngươi cũng có hôm nay! Ngươi giết nhiều người của chúng ta như vậy, hôm nay, chúng ta phải thay trời hành đạo, diệt trừ tên ma đầu ngươi!
Một gã đệ tử tiên đạo khác lúc này dẫm chân tiến lên, hung ác lên tiếng.
- Không tệ! Ngươi rõ ràng câu kết với ma tộc ở chỗ sâu trong địa ngục, quả thực là tội ác tày trời, chỉ cần công bố ra ngoài, thế giới tiên đạo liền không dung được ngươi! Đến lúc đó xem ngươi chết như thế nào!
Một gã đệ tử tiên đạo của Tử Vi tông nói.
Lâm Hi nghe vậy nhíu nhíu mày. Hắn chỉ là khiến Dung Nham tiểu ma quân bị thương nặng, cũng không có giết chết. Bằng vào đại lượng pháp khí trong tay Dung Nham tiểu ma quân, thắng hay bại vẫn chỉ là 5 -5. Hai người này không khỏi quá cấp bách rồi.
Bất quá, hai gã đệ tử tiên đạo nói chuyện cũng không phải là đệ tử Thần Tiêu Tông. Hơn nữa, trong bạo tạc còn có thể sống sót, hiển nhiên đều là cao thủ trong Luyện Khí đệ tam trọng Khu Thần kỳ, Lâm Hi cũng không có quyền nói cái gì.
Quả nhiên, Dung Nham tiểu ma quân nghe lời này, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.
- Các ngươi cho rằng trọng thương được ta, là có thể giết chết ta? Hừ, thật sự là quá ngây thơ rồi!
Nhãn tình của Dung Nham tiểu ma quân nhắm lại, ánh mắt lóe lên quang mang quỷ quyệt:
- Vốn đang không muốn vận dụng đồ vật này, nhưng mà các ngươi thật sự đã chọc giận ta! Hiện tại, chợt nghe tiếng kêu tới từ chỗ sâu trong địa ngục đi! Ta muốn lại để cho linh hồn các ngươi vĩnh viễn bị dày vò ở chỗ sâu trong địa ngục!
Oanh!
Hư không kịch chấn, ma khí phún xuất, mái tóc đen dài của Dung Nham tiểu ma quân phịch một tiếng nổ tung. Ở sau lưng hắn, bên trong ma khí cuồn cuộn thình lình hiện ra một trương hắc sắc họa quyển cự đại.
Bộ họa quyển này vừa mới xuất hiện, lập tức vang lên từng trận thanh âm gào thét kinh khủng, giống như có vô số ác ma cùng hung cực ác ở chỗ sâu nhất trong địa ngục tru lên.
Mà trung tâm họa quyển, một đầu hung thú khủng bố giống như núi. Đầu hung thú này màu đen như mực, chín cái cổ thật dài hợp với chín cái miệng rộng đầy răng nhọn. Mà ở chỗ tương liên với cổ, một đôi mắt nhỏ rất sống động đang hung hăng nhìn chằm chằm vào mọi người. Loại thần sắc này, tựa như đang nhìn chằm chằm vào một đống đồ ăn vậy!
Một loại cảm giác tà ác không cách nào hình dung dâng lên trái tim. Từng người bị con quái vật này nhìn vào, trong linh hồn đều sinh ra một loại cảm giác đáng sợ. Cảm giác được sinh vật trong bộ họa quyển giống như là muốn từ dưới đất chui lên.
- Đây... Đây là quái vật gì?
Một gã đệ tử của Tử Vi tông nhìn thấy con quái vật này, sợ tới mức lên tiếng kinh hô, liền lùi mấy bước.
Mà ngay cả đám người Dương Văn Tư cũng là vẻ mặt kinh hãi. Lúc trước cảm giác của Dung Nham tiểu ma quân cấp cho mọi người chỉ là cực kỳ nguy hiểm, nhưng khi hắn tế ra bộ hắc sắc họa quyển này, cảm giác nguy hiểm liền đậm đặc gấp trăm lần.
Mỗi người đều ngửi thấy được khí tức tử vong mãnh liệt, thứ mùi vị này sôi trào mãnh liệt, giống như là sóng lớn, muốn đem mọi người nhấn chìm.
- Coi chừng, đây chỉ sợ là địa ngục pháp khí mà hắn tế luyện!
Dương Văn Tư nói.
Lâm Hi trầm mặc không nói, hắn cảm giác được, ở trong Vạn Hoàng đồ trong cơ thể, đầu Thái Cổ Chân Long khổng lồ kia đột nhiên bạo động. Tựa hồ đối với hắc sắc họa quyển ở trong tay Dung Nham tiểu ma quân sinh ra phản ứng.
- Ha ha ha, Hủy diệt chi thú Hứa Đức Lạp, xuất hiện đi!
Dung Nham tiểu ma quân cất tiếng cười to, lỗ chân lông bên ngoài thân thể hắn bang bang nổ tung, một mảnh suối máu hẹp dài bắn ra, ngưng tụ không tan, toàn bộ hòa nhập vào trong hắc sắc họa quyển, dung nhập vào bên trong địa ngục hung thú khổng lồ kia.
Cùng lúc đó, thi thể trải rộng dưới vách núi đột nhiên dưới một cỗ lực lượng vô hình ảnh hưởng đến, huyết nhục tinh hoa cả người hóa thành một cỗ huyết tuyền, cùng một chỗ đầu nhập vào trong bức họa ở sau lưng Dung Nham tiểu ma quân.
- Rống!
Tiếng gầm gừ thương mang, cổ lão từ chỗ sâu trong hắc sắc họa quyển truyền ra. Thanh âm kia phảng phất xuyên việt vô số thời không, vị diện, từ chỗ sâu nhất trong địa ngục truyền ra, rung động vô số vị diện.
Một cỗ ý chí khổng lồ, mượn tồn tại của hắc sắc họa quyển lăng không hàng lâm. Ở trước mặt cỗ ý chí kinh khủng này, tràn ngập thôn phệ, hủy diệt. Linh hồn của năm người liền giống như thuyền nhỏ trong biển, phiêu diêu bất định, tựa hồ cũng muốn bị chôn vùi.
Lâm Hi cảm thụ được cỗ ý chí tà ác mà khổng lồ này, bỗng nhiên ngay lúc đó hiểu ra.
Hủy diệt chi thú Hứa Đức lạp là địa ngục Cửu Đầu Xà khủng bố nhất.
Nó có chín cái đầu, phân biệt đại diện cho hủy diệt, thôn phệ, hỗn loạn, tà ác, vô tự, tử vong, hắc ám, phá hư, hủ thực. Là sinh vật ở chỗ sâu nhất địa ngục, cũng là nguy hiểm nhất.
Siêu diệt vô số ác ma, atula, dạ xoa, yêu ma... của địa ngục đại thế giới, là tồn tại khủng bố vượt lên trên rất nhiều ma thần. Nó ngủ đông, ở ẩn tại chỗ sâu nhất trong địa ngục, là đại danh từ của địa ngục.
Nó là hung thú có được thời không chi lực, có thể đem nhục thân xuyên qua vô số thứ nguyên, vị diện cùng không gian.
Cái này cũng khiến cho nó có một năng lực siêu cấp khác - Thời Không Chi Môn.
Từng đầu Cửu Đầu Xà đều có có thể mở được một cái Thời Không Chi Môn đi thông đại thế giới!
Thông qua Thời Không Chi Môn khổng lồ này, địa ngục đại thế giới có thể không ngừng vận chuyển vô số ác ma, atula, dạ xoa, ma quân, ma vương, ma hoàng hướng tới các đại thế giới khác, không ngừng xâm chiếm từng cái đại thế giới, mang đến hủy diệt cùng liệt quả.
Hắc sắc họa quyển trong tay Dung Nham tiểu ma quân kỳ thật chính là một cái hình chiếu nho nhỏ của địa ngục Cửu Đầu Xà Hứa Đức Lạp trong địa ngục. Chỉ cần hấp thu đầy đủ huyết nhục, bộ họa quyển này sẽ ngưng tụ ra một đầu vị diện phân thân Hứa Đức Lạp.
Phân thân một khi thành hình, có thể hóa thành một đạo thời không truyền tống môn cỡ nhỏ, đả thông thông đạo giữa Dong Lô tiểu địa ngục cùng địa ngục đại thế giới.
Một khi địa ngục ma tộc dũng mãnh đến đây, tất cả đệ tử tiên đạo ở Dong Lô tiểu địa ngục đều bị quét ngang hết sạch. Thậm chí dựa vào cái này làm bàn đạp, tiến vào đại thế giới nơi đám người Lâm Hi đang ở.
Những tin tức này rất nhanh lướt qua trong đầu Lâm Hi.
- Rống!
Ngay tại lúc ánh mắt năm người khiếp sợ, trong hắc sắc họa quyển sau lưng Dung Nham tiểu ma quân phụt lên địa ngục ma khí vô tận. Những ma khí này ở trong hư không tung hoành khắp nơi, rất nhanh sẽ hóa thành một đầu tà ác hung thú cực lớn nửa hư nửa thực.
Oanh!
Đầu hung thú này vừa thành hình, lập tức mở ra chín cái đầu dữ tợn, phun trào ma khí vô tận, hung hắn cắn về phía đám người Lâm Hi.
- Coi chừng!
Trong hỗn loạn, vang lên một trận kinh hô.
Hủy diệt hung thú trong họa quyển màu đen do Dung Nham tiểu ma quân tế lên, lập tức mỗi người đều cảm thấy một hồi khí tức tử vong đậm đặc khiến cho người ta hít thở không thông. Ma khí nồng đậm gào thét mà đến, nhanh chóng tràn ngập trong tầm mắt.
- Tản ra!
Dương Văn Tư kêu to một tiếng, vang lên trong bóng đêm.
Chín cái đầu kinh khủng, uy lực vô cùng to lớn. Dương Văn Tư rất nhanh nhìn ra, nếu như mấy người tu tập lại ở một chỗ, thế tất yếu bị chín cái đầu cộng đồng công kích, uy hiếp mỗi người đều tăng thêm.
Trong hỗn loạn, Lâm Hi cũng là lo thân chưa xong, hai cái đầu dữ tợn cực lớn đang hướng hắn đánh tới.
Hơn nữa, hắn cảm giác được Vạn Hoàng đồ trong cơ thể đang kịch liệt rung động. Sau tòa Thời Không Chi Môn này, Tử sắc tỏa liên đang giam cầm Thái Cổ Chân Long rung động kịch liệt, tựa hồ muốn phá thể mà ra.
- Liệt Dương đại pháp!
Lâm Hi quyền phân hai chưởng, tay trái là Liệt Dương đại pháp bộc phát ra hào quang kinh thiên, tay phải là Long khí của Thái Cổ Chân Long, sử xuất Sư tử chưởng, song chưởng đồng thời hướng hai cái đầu lâu đen kịt mọc đầy răng nhọn đánh ra.
Đồng thời, thân hình hắn bắn ra, nhanh như tia chớp hướng về một chỗ khác.
Rầm rầm!
Liệt Dương đại pháp chí dương chí cương, cùng sư tử chưởng phân biệt đồng thời đánh vào hai cái đầu của Cửu Đầu Xà Hứa Đức Lạp.
- GR... À.. OOOO!
Một cái đầu tà ác trong đó đột nhiên co quắp, hơn nữa thống khổ tru lên.
- Tại sao lại như vậy?
Cách đó không xa, trong mắt Lâm Hi lóe lên một tia quang mang kinh ngạc.
Liệt Dương đại pháp của hắn là tuyệt học Khí Tiên kỳ, so với Sư tử chưởng phải lợi hại hơn nhiều. Tuy đánh nát một cái đầu lâu, nhưng mà cái đầu kia rất nhanh lại mọc lại. Ngược lại là Sư tử chưởng đánh trúng cái đầu kia, trên cổ bị đánh ra một cái động lớn, máu tươi không ngừng chảy ra.
Đầu hung thú này thống khổ gào lên, nhưng vết thương trên cổ không cách nào khép lại.
- Chẳng lẽ là long khí của Thái Cổ Chân Long?
Trong nội tâm Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Địa ngục Cửu Đầu Xà Hứa Đức Lạp có được năng lực sống lại, cho nên bị Liệt Dương hủy diệt một cái đầu, thì lại mọc ra cái mới. Ngược lại là vận dụng Sư Tử chưởng ngưng tụ long nguyên của Thái Cổ Chân Long, giống như là khắc chế được Hứa Đức Lạp, khiến cho nó không cách nào lại mọc được cái đầu mới.
A!
Đột nhiên liên tiếp hai tiếng kêu thảm thiết từ trong ma khí mãnh liệt truyền đến.
- Sư đệ, coi chừng, là Dung Nham tiểu ma quân!
Một tiếng thét sợ hãi từ trong ma khí đậm đặc truyền đến, sau đó chính mà một tiếng kêu lên đau đớn.
- Là sư huynh!
Trong nội tâm Lâm Hi cả kinh, hắn nhận ra đó là thanh âm của Đoạn Đạt. Đang muốn đi qua, bỗng nhiên ngay lúc này, ba cái đầu to lớn, ma khí cuồn cuộn, dùng thế lôi đình vạn quân vồ giết tới.
Trong nội tâm Lâm Hi kinh hãi, đang muốn ra tay, bỗng nhiên lúc này trong lòng hơi động, dứt khoát bỏ qua Liệt Dương chân khí có uy lực mạnh mẽ, toàn bộ đổi thành Long nguyên của Thái Cổ Chân Long, hai tay liên tục phách ra, như thiểm điện đánh ra hơn mười quyền.
Ầm ầm!
Long khí cuồn cuộn che khuất bầu trời, bài sơn đảo hải, điên cuồng hướng về phía ba cái đầu trên không trung bắn tới. Mỗi một quyền của Lâm Hi đều là đem hết toàn lực, không giữ lại chút nào. Long khí bàng bạc, tràn ngập hư không, thậm chí ẩn ẩn vang lên tiếng long ngâm như có như không.
- GR... À.. OOOO!!
Đầu của ba con hung thú phảng phất như tuyết gặp mặt trời, kêu lên thảm thiết thê lương, liên tục tan rã!
Lâm Hi một chiêu đắc thủ, trong nội tâm tin tưởng tăng nhiều.
- Ba vị sư huynh, nhanh đến chỗ của ta!
Lâm Hi hét lớn, thanh âm vang dội, chấn cho ma khí ở xung quanh xôn xao.
Hắn liên tục xuất hơn mười quyền, từng quyền đều là đem hết toàn lực. Nếu là người khác, đã sớm chân khí hao hết, nhưng sắc mặt Lâm Hi lại như thường. Long nguyên của Thái Cổ Chân Long xuyên qua Thời Không Chi Môn, câu thông qua Tử sắc tỏa liên, giống như là sóng to gió lớn, liên tục không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lâm Hi.
← Ch. 0209 | Ch. 0211 → |