← Ch.0220 | Ch.0222 → |
Khí tức của hắn phát ra thực lực viễn siêu người khác, đúng là thủ lĩnh của đoàn người này.
- Thanh Dương lão tổ, hôm nay các ngươi tập kích đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta, về sau nhất định ngươi sẽ phải hối hận. Chỉ cần Thần Tiêu Tông chúng ta chết một gã nội môn đệ tử, tất cả những người tham dự vây giết hôm nay đều không thể thoát khỏi cái chết! Các ngươi liền đợi Thần Tiêu Tông chúng ta trả thù đi!
Trong đại trận, một nữ tử tóc mai tán loạn, mồ hôi đầm đìa, thình lình đúng là Thanh Liên thánh nữ.
- Hắc hắc, Thanh Liên thánh nữ, ngươi đây là dọa chúng ta a. Tông phái trong thiên hạ này cũng không chỉ có một nhà Thần Tiêu Tông các ngươi. Cho dù là Thần Tiêu Tông phái ra thông sát lệnh, lại có thể như thế nào đây? Cùng lắm thì chúng ta tránh về Vạn Ma lĩnh là được. Hơn nữa, nếu như các ngươi đều chết hết, còn có ai biết chúng ta là người giết các ngươi?
Ở một góc đại trận, một gã thư sinh vũ động cốt phiến màu vàng, gương mặt cười lạnh.
- Cốt phiến thư sinh, nếu như ta có thể đi ra, người đầu tiên muốn giết liền là ngươi!
Chân mày lá liễu của Thanh Liên thánh nữ nhăn lên một cái, tản mát ra một cỗ sát khí nồng đậm.
- Đã đủ rồi! Thanh Liên thánh nữ, ba năm trước đây, ngươi ở trong thành của Hoàng triều Thánh Thụ giết đệ đệ của ta. Sau đó ngươi co đầu rút cổ ở trong Thần Tiêu sơn, ta cũng không có biện pháp bắt ngươi. Bất quá hôm nay gặp phải, chính là ngày chết của ngươi. Thiếu nợ thì trả tiền, giết người thì đền mạng, đây là đạo lý thiên cổ không đổi. Lần này ta mời đủ đồng đạo, lập trận mai phục, chính là vì đòi một lời giải thích. Mặc ngươi nói như thế nào, cũng không thoát khỏi một chữ "Lý"!
Thanh Dương lão tổ trầm giọng nói.
- Hừ! Đệ đệ của ngươi tà ác tàn nhẫn, vì tu luyện tà công mà huyết tế cả một thôn, nam nữ lão ấu hết thảy đều bị hắn giết hại, hành vi như thế quả thực thiên nhân cùng căm phẫn, ta giết hắn một trăm lần cũng không đủ!
Thanh Liên thánh nữ lạnh lùng nói.
Việc này xảy ra ba năm trước đây, lúc nàng xuống núi hành tẩu đã làm ra một cái ân oán. Đã cách nhiều năm như vậy, không nghĩ tới Thanh Dương lão tổ rõ ràng đuổi tới Dong Lô tiểu địa ngục.
- Im ngay! Hôm nay mặc ngươi lưỡi nở hoa sen, đều chỉ có một con đường chết. Mọi người kết trận, đánh chết nàng ta!
Thanh Dương lão tổ quát lớn một tiếng, mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ.
Vừa dứt tiếng, toàn bộ đại trận lập tức vận chuyển. Thanh âm ù ù bên tai không dứt, chân khí bàng bạc, phác thiên cái địa, bao dung trời xanh đem đám người Thanh Liên thánh nữ vây khốn ở trong đó.
- Sư tỷ, thực xin lỗi, là chúng ta liên lụy đến ngươi. Chúng ta trốn không thoát, sư tỷ, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta, đi nhanh đi!
Trong đại trận, ba người Thanh Cúc, Lan Đài, Trúc Hinh hốc mắt ướt át, nhẹ lau nước mắt.
Trong các nàng, tu vi của ba người là kém nhất. Đám người Thanh Dương lão tổ chính là lợi dụng điểm này vây công ba người, mới đem Thanh Liên thánh nữ dụ vào trong trận.
- Nha đầu, nói gì vậy! Chúng ta ở cùng nhau nhiều năm như vậy, ta làm sao có thể mặc kệ các ngươi!
Thanh Liên thánh nữ quát lên.
- Thanh Cúc, Lan Đài, lại nói loại không may này, về sau cũng không phải là tỷ muội nữa!
Vẻ mặt của mấy người "Mai nha đầu" cũng là tức giận.
Hai người bọn họ đều bị thương, máu tươi trên vai bắn ra.
Thập Phương Khốn Ma đại trận là trận pháp hợp công cực kỳ lợi hại. Thanh Dương lão tổ vốn là cường giả Đạo Căn kỳ, tuy tu vi còn kém so với Thanh Liên thánh nữ, nhưng mà cũng kém không xa, liên hợp với một gã lục trọng Phù Lục kỳ, ba gã ngũ trọng Pháp Lực kỳ cùng với năm tên tứ trọng Khí Tiên kỳ kỳ cường giả, phối hợp với tác dụng của trận pháp, gắt gao đem Thanh Liên thánh nữ cùng với vài nữ đệ tử nội môn Thần Tiêu Tông vững vàng trói buộc ở trung ương.
Nhìn qua trận pháp chân khí ở xung quanh mãnh liệt bàng bạc, từng bước tới gần, trong lòng sáu người đều dâng lên một tia tuyệt vọng sâu sắc.
- Nếu như chúng ta có một người ở ngoài thì tốt rồi...
Trong lòng sáu người cùng dâng lên một cái ý niệm, trận pháp đối nội mà không đối ngoại, nếu như bên ngoài có một người tương hỗ phối hợp, trong ngoài giáp công, liền tuyệt đối sẽ không bị động như vậy. Đây cũng là phương thức phá trận tốt nhất.
- Hừ! Không cần tranh giành. Các ngươi một người cũng đều chạy không được, hết thảy đều xuống địa ngục làm bạn đi!
Thanh âm của Thanh Dương lão tổ âm âm, từ bên ngoài rít vào trong đại trận. Đại trận ù ù vận chuyển, ngay tại lúc Thanh Dương lão tổ liên hợp với đám tán tu cường giả, muốn đem đám người Thanh Liên thánh nữ một lưới bắt hết, bỗng nhiên lúc này, trong tai tất cả mọi người đều nghe được một thanh âm.
- Oanh!
Một hồi thanh âm ù ù từ xa xa truyền tới. Lúc bắt đầu còn ở rất xa, nhưng trong nháy mắt liền rung động thiên địa, phảng phất như thiên thạch va chạm xuống mặt đất. Trong đó còn kèm theo tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều ác ma.
Trong trận ngoài trận, trong lòng mọi người đều là máy động.
Vào lúc này, bất luận người tới là địch hay bạn, đối với người của phương khác, đều là họa không phải phúc.
- Thanh Mộc, ngươi đi ra ngoài. Nếu như hắn dám tới liền giết hắn, nhớ kỹ, tốc chiến tốc thắng.
Thanh Dương lão tổ nói.
Thập Phương Khốn Ma đại trận thiếu mất một người đồng dạng cũng có thể vận chuyển, chỉ là uy lực nhỏ một ít. Bất quá, mỗi đệ tử Thần Tiêu Tông trong trận đều bị thương, căn bản chính là ba ba trong rọ, cá trên thớt, trốn không thoát.
- Vâng, lão tổ.
Một gã Khí Tiên kỳ cường giả thân hình nhảy lên, lập tức đã đi ra khỏi trận pháp, lên xuống mấy cái liền hướng về phía âm thanh truyền tới lao đi.
Oanh!
Vừa mới đi ra không xa, hỏa vụ tách ra, một đạo hỏa cầu cháy hừng hực phá vỡ vụ khí đột nhiên đánh tới.
Thanh Mộc quá sợ hãi, đột nhiên quát lớn một tiếng, chân khí toàn thân bạo tác, phác thiên cái địa, ngăn cản ở trước người, hướng về phía hỏa cầu đang áp tới. Chỉ là trong nháy mắt, viên hỏa cầu này lập tức hung hăng đâm vào người Thanh Mộc.
Ầm ầm!
Hỏa diễm hừng hực phóng lên trời, ngay lại lúc ánh mắt mọi người đang chú thị, chân khí toàn thân Thanh Mộc chợt muốn nổ tung lên, bị viên hỏa cầu này va chạm thật giống như thêm dầu vào lửa, hừng hực bốc cháy lên.
- A!
Thanh Mộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa. Chỉ trong nháy mắt lập tức bị hỏa diễm vô tận chôn vùi, ở trong hư không hóa thành tro tàn rơi vãi đầy trời.
- Ông!
Hào quang lóe lên, hảo diễm đầy trời hóa thành một thiếu niên chừng mười tám tuổi, mày kiếm mắt tinh, đầu lông mày ẩn chứa sát khí. Ánh mắt của hắn chỉ là nhìn qua một chút, lập tức rơi trên mấy đệ tử Thần Tiêu Tông ở trung ương trận pháp phía trước.
Toàn trường yên tĩnh, từng đôi mắt tràn đầy chấn kinh, rơi xuống người gã thiếu niên này.
- Lâm Hi!
- Tiểu sư đệ...
... Nhìn thấy người thiếu niên này trống rỗng xuất hiện, Thanh Liên thánh nữ ngây dại.
Mấy người "Mai nha đầu" cũng ngây dại.
Không ai từng nghĩ đến, người tới lại là Lâm Hi, là người cần được bảo vệ nhất.
- Không có khả năng!
Trong nội tâm Thanh Dương lão tổ hung hăng chấn kinh một cái. Lúc trước hắn cảm ứng qua, người đến cũng chưa đạt tới Khí Tiên kỳ, tối đa cũng chỉ là đệ tam trọng Khu Thần kỳ. Nhưng mà ai cũng không ngờ rằng lại có thể xuất hiện loại tình huống này.
Lấy thực lực Khí Tiên kỳ của Thanh Mộc, mặc dù là tán tu cũng phải mạnh hơn cường giả Khu Thần kỳ. Nhưng ngay cả một khắc thời gian đều không kiên trì nổi, liền biến thành tro bụi rồi.
Bất quá, lúc này Thanh Dương lại không tiếp tục phái Luyện Khí sĩ đi đối phó với Lâm Hi.
Thập Phương Khốn Ma đại trận thiếu một người, vận chuyển ảnh hưởng không lớn.
Nhưng nếu lại phái thêm một người đi ra ngoài thì lại không giống. Đầu tiên, Khí Tiên kỳ không giải quyết được Lâm Hi, nếu như phái ra một tán tu cường giả đệ ngũ trọng Phần Không, toàn bộ uy lực của đại trận sẽ chịu ảnh hưởng. Thanh Dương lão tổ nhưng không quên Thanh Liên thánh nữ là cường giả đệ thất trọng Đạo Căn kỳ của tiên đạo môn phái chính tông, là thánh nữ của tông phái tiên đạo, thực lực hơn xa những tán tu không có chỗ dựa như bọn hắn.
Nếu như lại phân ra một cường giả đệ ngũ trọng Pháp Lực kỳ đi đối phó Lâm Hi.
Làm không tốt sẽ bị Thanh Liên thánh nữ phá trận.
- Tạm thời trước tiên đừng để ý đến hắn. Bạch Cốt thư sinh, phái ra một đầu khu thần tạo vật đi qua đối phó hắn, những người khác toàn lực vận chuyển đại trận, trước hết giết Thanh Liên thánh nữ, rồi lại đối phó với tiểu tử kia!
Thanh Dương lão tổ lập tức nói.
Gừng càng già thì càng cay, Thanh Dương lão tổ rất nhanh liền làm ra quyết định sáng suốt, không có làm ra quyết định chia cắt thêm người. Không hề nghi ngờ, chỉ cần giết Thanh Liên thánh nữ, còn lại giết chết Lâm Hi một người quả thực là dễ như trở bàn tay. Ít nhất, Thanh Dương lão tổ một người cũng có thể đối phó được hắn.
Ầm ầm!
Toàn bộ Thập Phương Khốn Ma đại trận ầm ầm vận chuyển, thân ảnh của chín người chuyển động rất nhanh, chân khí hòa làm một thể hóa, hóa thành một cái chân khí tráo cực lớn bao phủ phạm vi mấy trăm trượng.
Mây đen vô tận từ trong đó phụt lên mà ra, càng có vô số ô hắc giảo tỏa ngưng tụ thành hình, leng keng hoạt động, hình thành một cái lồng gian cự đại, đem Thanh Liên thánh nữ vây khốn ở chính giữa. Cả tòa đại trận đều biến thành một cái thùng sát, một con muỗi cũng không lọt được vào, cũng trốn không thoát.
- Rống!
Cùng lúc đó bạch quang lóe lên, một đầu Bạch cốt thiên ma cao hơn hai trượng từ trong đại trận nhảy ra ngoài, rơi trên mặt đất.
← Ch. 0220 | Ch. 0222 → |