← Ch.0251 | Ch.0253 → |
Thượng Quan Dao Tuyết cũng muốn luyện công, về phần Lâm Hi, hắn muốn đi một chuyến đến Thời Không chư Phong, mang Địa Ngục Ma Long về.
Không đi được bao xa, Lâm Hi đã đột nhiên ngừng lại.
- Ân? Có sát khí!
Lâm Hi ngẩng đầu lên, chẳng biết lúc nào, phía trước vây quanh một đám người, chắn ở phía trước hắn. Dẫn đầu là một loạt đệ tử hộ pháp mặc phục sức tiêu chuẩn, xếp thành một hình cung đang đợi ở phía trước, lạnh lùng nhìn hắn.
Sát khí mà Lâm Hi cảm giác được chính là phát ra từ trên người những đệ tử Hộ Pháp Điện này.
- Hắc hắc, Lâm Hi, ngươi đã nói sao, ngươi bạo lực kháng pháp, đó chính là tử tội. Hiện giờ, ngươi hảo hảo chịu đựng đi!
Một gã đệ tử hộ pháp đứng ở trước hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, hung hăng nói.
- Đúng vậy. Hôm nay mặc ngươi có thiên đại thần thông, cũng chạy trời không khỏi nắng.
Một tên đệ tử hộ pháp khác nói.
Ánh mắt Lâm Hi quét qua, lập tức cười lạnh:
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là hai tên bại tướng các ngươi. Như thế nào, ỷ vào nhiều người đến cáo mượn oai hùm sao?
Hai tên đệ tử đứng trước nhất đúng là hai tên tối hôm qua, muốn mạnh mẽ áp giải Lâm Hi.
- Lâm Hi, ngươi cũng đừng quá đắc ý. Trong chốc lát ngươi sẽ phải khóc đấy.
Hai người nghe được Lâm Hi nói đến chuyện tối hôm qua, sắc mặt đều trở nên hết sức khó coi, hung hăng mắng lên.
- Đã đủ rồi! Lý Lâm, Lý Tùng, trưởng lão không phải bảo các ngươi đến đôi co với người!
Một tiếng hét to, khí thế như cầu vồng truyền đến từ phía sau đám người. Trong nháy mắt, đám người nhao nhao hỗn loạn, tự động nhượng xuất ra một con đường. Hai gã đệ tử tiên đạo khí vũ hiên ngang, ánh mắt như điện, long hành hổ bộ, từ phía sau đi đến.
Trông thấy hai tên đệ tử Hộ Pháp Điện này, mí mắt Lâm Hi nhảy lên một cái:
- Tông phái Thánh tử!
Hai người này khí tức hùng hồn, hạo hạo đãng đãng, ẩn ẩn toát ra một cổ hương vị tiên khí cực nhạt. Cảm giác có chút tương tự Thanh Liên Thánh nữ, nhất thời sàn sàn nhau, chẳng thể phân biệt được.
- Ngươi chính là Lâm Hi sao. Hộ pháp trưởng lão cho mời. Xin theo chúng ta đi một chuyến!
Trong đó một gã đệ tử hộ pháp Luyện Khí tầng thứ bảy nhìn qua Lâm Hi nói.
Lâm Hi nhắm mắt lại, trong đầu nhanh chóng hiện lên nguyên một đám ý niệm.
Tình thế trước mắt có hai gã Thánh tử Luyện Khí tầng thứ bảy tọa trấn, hơn mười tên đệ tử Hộ Pháp Điện xếp thành một hàng. Đã nói rõ bất chấp thủ đoạn nào cũng phải cưỡng ép hắn đưa đến chỗ Hộ pháp trưởng lão!
Tâm niệm Lâm Hi thay đổi thật nhanh, chỉ nháy mắt đã nở nụ cười.
Trận chiến trước mắt này, mặc dù có chút lớn, nhưng lại không vượt quá dự liệu của hắn.
- Ha ha, tới tốt lắm. Dẫn đường đi, vừa vặn ta cũng có một số việc, muốn gặp Hộ pháp trưởng lão!
Lâm Hi bàn tay duỗi ra, ý bảo hai gã Thánh tử Luyện Khí tầng thứ bảy dẫn đường.
Hắn mặt không đỏ hơi thở không gấp, thần thái thong dong, không có chút hương vị bối rối.
Thấy đệ tử hộ pháp và đám người vây xem chung quanh đều một hồi ngạc nhiên.
Không biết hắn thật sự có nơi dựa dẫm, hay là to gan lớn mật nữa.
- Có can đảm! Trong Thần Tiêu Sơn cũng chỉ có hắn mới không để Hộ pháp trưởng lão vào mắt như thế thôi!
- Chuyện trước vẫn chưa xong, chuyện lần này lại xảy ra! Xem ra, Hộ pháp trưởng lão không định buông tha hắn rồi. Cũng không biết, sẽ đối phó hắn thế nào nữa.
- Hừ! Đệ tử làm sao đấu với trưởng lão? Tiểu tử này chết chắc rồi, chỉ là vấn đề thời gian. Cũng chỉ có các ngươi mới bội phục hắn thôi!
- Muốn chết ah! Dám nói hắn như vậy, ngươi nhìn chung quanh đi!
... Đám người nghị luận nhao nhao.
Đệ tử của Hộ Pháp Điện lại không nghĩ nhiều như vậy, nguyên một đám thần sắc lãnh khốc, ẩn hàm sát cơ. Hai gã đệ tử hộ pháp cấp bậc Thánh tử liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. Bất quá, hai người cũng không nhiều lời, bàn tay duỗi ra, nói:
- Đi thôi!
Một đám hơn mười tên đệ tử hộ pháp, sắc mặt lành lạnh, phân thành hai đạo bức tường người, như kẹp tù phạm kẹp lấy Lâm Hi ở chính giữa, đi đến một hướng khác.
- Xem tiểu tử này còn có thể liều lĩnh bao lâu!
Lý Lâm, Lý Tùng nhìn tình cảnh của Lâm Hi, trong nội tâm âm thầm đắc ý...
Phương thức nhục nhã như diễu phố thị chúng như thế vừa có thể giải mối hận trong lòng hai người, đồng thời cũng vì Hộ Pháp Điện chấn nhiếp đệ tử khác trong phái, tiêu bớt sự ảnh hưởng trên Tài Quyết Phong.
Bất quá, những nơi đi tới, mọi người cảm giác có điểm không đúng.
Bộ pháp của Lâm Hi có điểm quái dị. Trong tối tăm, chẳng những không bị khí thế mọi người áp chế, ngược lại ẩn ẩn kiềm chế khí cơ của bọn hắn nữa.
Vốn ý đồ của người Hộ Pháp Điện là muốn dùng phương thức áp giải tù phạm chấn nhiếp đệ tử trong phái. Nhưng thời gian dần trôi qua, liền biến thành đệ tử Hộ Pháp Điện như quần tinh ủng nguyệt, hộ tống Lâm Hi đi lên núi.
- Chuyện gì xảy ra? Chúng ta nhiều người như vậy, rõ ràng không áp chế nổi khí cơ người này?
Lý Lâm, Lý Tùng thay đổi sắc mặt.
Lúc bắt đầu, vẫn chỉ có đệ tử Hộ Pháp Điện bình thường chịu ảnh hưởng, nhưng về sau, ngay cả hai gã cao thủ cấp bậc Thánh tử Luyện Khí tầng thứ bảy cũng cảm thấy khác thường, nhao nhao thay đổi sắc mặt.
- Muốn chết! Lại muốn kiềm chế khí cơ của chúng ta.
Hai gã cường giả Hộ Pháp Điện tầng thứ bảy thần sắc giận dữ, khí cơ bừng bừng phấn chấn, tản mát ra một cỗ khí thế cường đại, như sơn như nhạc chụp về phía Lâm Hi.
- Ân?
Hai gã cường giả Hộ Pháp Điện tầng thứ bảy thần sắc biến đổi, chỉ cảm thấy khí thế của mình, khẽ đến gần Lâm Hi lập tức như trâu đất xuống biển, không một tiếng động.
- Chuyện gì xảy ra? Tiểu tử này lại lợi hại như vậy?
Trong lòng hai người có chút biến sắc.
- Hừ! Muốn áp chế ta, nào có dễ dàng như vậy.
Ở trung ương đám người, Ánh mắt Lâm Hi như điện, trong nội tâm cười lạnh.
Bọn đệ tử Hộ Pháp Điện này muốn ra oai phủ đầu, giết gà dọa khỉ với hắn, Lâm Hi sao lại không biết. Đáng tiếc, bọn hắn tìm nhầm người.
Muốn Lâm Hi dùng sức một mình, đối kháng nhiều cao thủ Hộ Pháp Điện như vậy, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Những thứ khác không nói, hai tên Thánh Hộ Pháp Điện cũng không phải hắn có thể đối phó rồi.
Nhưng thứ như khí cơ, chú ý chính là tinh khí thần, không có quan hệ quá lớn với thực lực.
Lâm Hi hấp thu Thất Hỏa Đại Chân Khí, lại nuốt hai khối Linh hỏa chi thạch, trí tuệ và ngộ tính gia tăng thật lớn.
Vừa rồi thủ đoạn kiềm chế khí cơ mọi người, tạo nên hiệu quả "quần tinh ủng nguyệt" kia chính là Lâm Hi lĩnh ngộ từ trên người Thái Cổ Chân Long ở sâu trong "Vạn Hoàng Đồ".
Thái Cổ Chân Long là Thiên Địa Long Chủng chi tổ, thân thể cường hoành, làm việc càng vô cùng bá đạo. Cái gì Ma Thần yêu chủng, tất cả đều bị săn nuốt như thức ăn.
Lúc Thái Cổ Chân Long xuất hiện, cỗ khí thế kia vô cùng cường hoành, Thiên Địa biến sắc, cái gì Ma Thần, Tà Thần gặp phải đều phải lùi bước.
Lâm Hi trong lúc hành tẩu, nhìn như quái dị. Kỳ thật chính là bắt chước tư thế hành tẩu của Thái Cổ Chân Long. Tuy rằng còn không đạt tới cảnh giới sắc xảo, nhưng chỉ là một chút da lông, cũng đủ khắc chế những tên đệ tử tiên đạo thực lực cảnh giới đều không cao minh lắm này rồi!
Một đám cao thủ của hộ pháp đại điện như "quần tinh ủng nguyệt" vây quanh Lâm Hi.
Bộ dạng kia khiến rất nhiều đệ tử đều kinh ngạc không thôi. Đệ tử hộ pháp ở hai bên càng khó chịu cơ hồ muốn thổ huyết.
Cũng may đã đến đích.
Trong Thần Tiêu Sơn, nơi tới gần cấm chế nội môn có một ngọn núi đứng vững. Đỉnh núi có một tòa đại điện đứng vững, tên là "Túc Thanh Điện". Mà ngọn sơn phong này, gọi là "Túc Thanh Phong".
"Túc Thanh Phong" và "Tài Quyết Phong" cùng thuộc về Hộ Pháp Điện.
"Túc Thanh Điện" tuy rằng thuộc về Hộ Pháp Điện, nhưng lại đóng cửa nhiều năm. Trăm năm cũng khó được sử dụng một lần. Hộ pháp trưởng lão xuất hiện nhiều nhất vẫn là trên "Tài Quyết Phong".
"Tài Quyết Phong" tài sinh quyết tử, là chỗ để Hộ Pháp Điện dựng nên uy vọng, giết gà dọa khỉ, kinh hãi đệ tử.
Hơn nữa, Tài Quyết Phong cách xa Thần Tiêu Sơn chư phong, vừa vặn để lộ ra sự siêu nhiên của Hộ Pháp Điện.
Về phần "Túc Thanh Phong", có rất ít người biết rõ, tòa đại điện này thật ra trong thời gian Hộ Pháp Điện cùng Chấp Pháp Điện xung đột, tranh quyền đoạt lợi đã phỏng theo Hình Phạt Đài của Chấp Pháp Điện mà kiến tạo. Từ đó về sau, cũng không được dùng qua.
Chung quanh Túc Thanh Phong là nơi xử ngoại môn đệ tử chư phong.
Hộ Pháp Điện lựa chọn trọng khải "Túc Thanh Điện", chính để giết gà dọa khỉ các ngoại môn đệ tử, đền bù ảnh hưởng trên Tài Quyết Phong lần trước.
Giờ này khắc này, Túc Thanh Điện đại môn rộng mở, một lão giả thần thái uy mãnh, ánh mắt sắc bén như Liệt Nhật giương cao đang từ trên cao nhìn xuống, quan sát Lâm Hi.
Trong mắt lộ ra hàn ý thấu xương, khiến cho người không rét mà run.
- Lâm Hi, ngươi thật to gan. Dám không tòng mệnh, bạo lực kháng pháp!
Thanh âm của hộ pháp trưởng lão ù ù không dứt, thanh âm phảng phất thần linh, từ trong trời đất phát ra, chấn khiến sơn thể đều rung rung lên. Nhát gan một chút thì trực tiếp gục xuống.
- Hừ! Trưởng lão hỏi thật hay, ta đang muốn đến Hộ Pháp Điện để cáo trạng đây!
Lâm Hi trả đũa, chỉ một ngón tay về phía Lý Lâm, Lý Tùng sau lưng nói:
- Đệ tử Hộ Pháp Điện lấy mạnh khinh yếu, lừa trên dối dưới, dựa theo giới luật tông quy, phải bị tội gì?
Lời nói này vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Lý Lâm, Lý Tùng căn bản không nghĩ tới, Lâm Hi sẽ căn lại mình một phát, song song lại càng hoảng sợ:
- Lâm Hi, ngươi không được ngậm máu phun người! Trước mặt trưởng lão, ngươi không được nói bậy.
Hộ pháp trưởng lão nhíu mày lại thoáng một phát, xẹt qua một vòng khí cơ lăng lệ ác liệt, hắn cũng không ngờ rằng, Lâm Hi lại chuyển chuyện đến trên người Lý Lâm, Lý Tùng.
- Hừ! Lý Lâm, Lý Tùng là phụng mệnh ta đi bắt ngươi. Bọn hắn có tội hay không, đều có ta đến xử trí, còn chưa tới phiên ngươi nói này nói nọ!
Hộ pháp trưởng lão hừ lạnh nói.
- Ha ha! Hộ pháp trưởng lão, nói như vậy, ngươi là muốn làm việc thiên tư, bao che bọn hắn rồi! Hừ! Thiên tử phạm pháp, cùng tội thứ dân! Đệ tử Hộ Pháp Điện xúc phạm môn quy, chẳng lẽ có thể ngoại lệ sao? Hôm nay các đệ tử đều ở đây, Hộ Pháp Điện đến cùng có thể phục chúng hay không, làm sao để phục chúng phải xem trưởng lão xử trí ra sao rồi.
Lâm Hi ngôn từ lăng lệ ác liệt, hùng hổ dọa người. Dăm ba câu đã kéo đến uy tín của Hộ Pháp Điện, quả thực luận võ công còn khó chống đỡ hơn.
Chung quanh Túc Thanh Phong có không ít đệ tử. Chung quanh vốn chính là chỗ ở của đệ tử ngoại môn Thần Tiêu Tông. Nhiều vô số, phân bố không biết bao nhiêu.
Hộ pháp đại điện muốn xử trí đệ tử, tự nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt những người này. Lời Lâm Hi nói..., thanh âm vang dội, truyền khắp chư phong, lọt vào tai của các đệ tử khiến bọn họ vừa sợ vừa kỳ.
Đệ tử Hộ Pháp Điện đại biểu dĩ nhiên là là Hộ pháp trưởng lão. Còn chưa từng có người nghĩ tới, sẽ có người dám ở trước mặt Hộ pháp trưởng lão tố cáo để tử hắn cả.
Cái này không khỏi quá lớn gan rồi!
← Ch. 0251 | Ch. 0253 → |