← Ch.0303 | Ch.0305 → |
- Đứng lại! Còn dám chạy trốn chỉ có đường chết!
- Thẳng thắn một chút, kháng cự thì đánh chết! Lâm Hi, theo chúng ta quay về Đâu Suất Cung còn có thể tha ngươi một mạng!
- Hôm nay bố trí thiên la địa võng, ngươi trốn không thoát!
- Ngăn hắn lại!
- Đừng cho tiểu tử này chạy!
...
Từng tên đệ tử Đâu Suất Cung hét to lên, nhanh chóng từ các nơi lao qua nơi này.
Sắc mặt Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết lập tức trở nên khó coi.
Lâm Hi chỉ là đệ tử ngoại môn, Đâu Suất Cung vì bắt hắn mà bày ra trận thế này, quả thực hù chết người. Cho dù là đại ma đầu tội tác tày trời cũng chỉ thế này mà thôi.
- Đâu Suất Cung đúng là quan tâm tới ta, không ngờ xuất động nhiều nhân thủ như vậy!
Cho dù Lâm Hi to gan lớn mật, nhìn thấy trận thế của Đâu Suất Cung thì sắc mặt cũng đen lại.
Những người đuổi theo có vài tên thánh tử trong tông phái. Hắn chỉ là đệ tử ngoại môn bình thường, ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không phải, dùng trận thế này chẳng phải chuyện bé xé ra to sao?
Lâm Hi không biết bởi vì hắn ở trong Thần Tiêu Sơn làm rất nhiều đệ tử Thần Tiêu Tông căm hặn Đâu Suất Cung. Hiện tại Đâu Suất Cung bên kia hận hắn muốn chết, xem hắn như mục tiêu truy nã chủ yếu, bằng không cần gì bày trận thế lớn như vậy.
- Trở về! Lập tức quay về trong Tiên Đạo Đại Thương Minh! Ta cũng không tin bọn chúng dám bắt người trong Tiên Đạo Đại Thương Minh!
Thần sắc Thượng Quan Dao Tuyết trấn định, hơi suy nghĩ lập tức nói ra.
Tiên Đạo Đại Thương Minh là địa bàn của nàng, cho dù là Đâu Suất Cung cũng không sợ.
Vào lúc này Thượng Quan Dao Tuyết quyết định cực kỳ sáng suốt!
- Ầm ầm!
Một con lôi long nổ mạnh phía sau hai người, phương hướng đi thông tới Tiên Đạo Đại Thương Minh có một đoàn tiên khí nhàn nhạt áp bách như núi bao phủ Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết.
- Chạy trốn sao? Lưu lại cho ta.
Âm thanh lạnh như băng lộ ra uy áp vô cùng, như là mệnh lệnh của đế vương. Âm thanh vang lên và đoàn tiên khí nhàn nhạt dùng tốc độ khủng bố bắn qua nơi này.
- Hư tiên?
Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết lúc như như bị người ta tát một cái, thần sắc tái nhợt, hiện giờ bọn họ đang đối diện tình cảnh hai mặt giáp công.
Dong Lô Tiểu Địa Ngục, Lâm Hi đã từng cảm nhận được khí tức Hư tiên của Đâu Suất Cung, cổ khí tức này mênh mông như thiên địa, căn bản không thể chống cự.
Bằng không Lâm Hi cũng không chạy trốn theo Thanh Liên thánh nữ.
Không nghĩ tới Đâu Suất Cung vì bắt hắn mà phái một tên "Hư tiên" ra. Đối phương ngăn cản phía sau không cho bọn họ quay về Tiên Đạo Đại Thương Minh, triệt để đoạn tuyệt ý niệm quay về Tiên Đạo Đại Thương Minh xin giúp đỡ của bọn họ.
- Những người này quá hèn hạ!
Lâm Hi trách mắng một câu, câu mắng ở thế giới khác hắn đã sớm quên rồi.
Nhiều thánh tử của Đâu Suất Cung đuổi theo thì bỏ đi, ngay cả "Hư tiên" cũng phái tới. Đâu Suất Cung "Coi trọng" hắn quả thực làm hắn "Thụ sủng nhược kinh", đoạn tuyệt ý niệm bỏ chạy trong đầu.
- Ma Đồ, còn đứng ngây ra đó làm gì? Chạy đi!
Lâm Hi kêu lên.
Ông!
Địa Ngục Ma Long đã sớm như chim sợ cành cong, Lâm Hi vừa nói thì nó lập tức chạy thục mạng ra ngoài. Đường lui bị người ta đoạn, chỉ có thể chạy về phía trước mà thôi.
Đáng chết ah! Gia gia chỉ là một con Ma Long, phái nhiều người đuổi giết như vậy làm gì?
Trong lòng Địa Ngục Ma Long đang mắng đám người Đâu Suất Cung.
Nó sống lâu như vậy chưa từng bị nhiều cao thủ tiên đạo như vậy đuổi giết qua! Thật sự là được sủng ái mà cả kinh nha!
Nếu không phải nó tiến hóa tới "Pháp Lực Kỳ", câu thông Địa Ngục Thâm Uyên, thân hình mạnh hơn mấy lần và tốc độ phi hành cũng tăng lên, bằng không ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Nhưng mà Địa Ngục Ma Long nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng cao thủ "Hư Tiên Kỳ".
Ầm ầm!
Trên bầu trời tiên khí nhàn nhạt bay nhanh hơn, trong nháy mắt đã biến mất, tốc độ này cực nhanh, đuổi theo cách bọn người Lâm Hi không xa lắm.
- Con sâu cái kiến, ở trước mặt ta còn muốn chạy trốn! Bắt cho ta.
Âm thanh lạnh như băng, cao cao tại thượng, trong thực chất lộ ra một cảm giác khinh thị không quan tâm. Âm thanh vừa dứt thì tiên khí mênh mông hóa thành một cự chưởng kinh thiên, sắp bắt lấy Địa Ngục Ma Long.
Trước mặt cự chưởng bằng tiên khí này, thân hình khổng lồ của Địa Ngục Ma Long trở nên vô cùng nhỏ bé, thậm chí còn không bằng móng tay của cự chưởng.
Lập tức hai người một con rồng sắp bị cự chưởng nắm lại, nhưng vào lúc này dị biến hiện ra... Ông!
Gió nhẹ tuôn qua, ai cũng không có chú ý tới một đạo lực lượng vô hình hiện ra vào lúc nào. Ngay sau đó dị biến nổi lên. Bàn tay tiên khí cực lớn cách Địa Ngục Ma Long chỉ một chút thì không cách nào tiến thêm được nữa.
- Xảy ra chuyện gì?
Đệ tử Đâu Suất Cung "Hư tiên" trong tiên khí mở to mắt, trợn mắt há hốc mồm nhìn qua cự chưởng của mình, dừng trong hư không chẳng tiến thêm được chút nào. Mà Địa Ngục Ma Long cùng Thượng Quan Dao Tuyết nhanh chóng chạy đi trước mặt của hắn.
- Ai! Là ai nhúng tay vào chuyện Đâu Suất Cung! Đây chính là tử tội.
Tên "Hư tiên" tức giận mặt hồng lên, tức giận gầm thét. Tu vi của hắn bất phàm, biết rõ có người nấp trong bóng tối nhúng tay vào.
- Nhúng tay vào chuyện của Đâu Suất Cung sẽ là tử địch của Đâu Suất Cung, ngươi nên suy nghĩ kỹ đi.
Hàn quang của Hư tiên này nhìn qua bốn phía, phát ra cảnh báo mãnh liệt. Dù biết rõ kẻ này tu vi thâm bất khả trắc, hơn xa bản thân mình cũng không hề e ngại. Đây là bối cảnh tông phái.
Tại Tiên Đạo Đại Thế Giới không có bao nhiêu người dám đắc tội Đâu Suất Cung!
- Hừ!
Một tiếng hừ nhẹ mang theo tức giận nhàn nhạt. Sau một khắc hư không bị nghịch chuyển, không gian văng tung tóe, một đạo vô hình lực lượng trực tiếp ập qua phía tên Hư tiên của Đâu Suất Cung, trấn áp vào sâu trong không gian, biến mất không còn gì nữa.
- Người trẻ tuổi thật quá kiêu ngạo rồi.
Sâu trong hư không phát ra âm thanh nhàn nhạt.
Râu của lão hổ không phải là ai cũng vuốt được, nhưng mà luôn có người không sợ hổ mà tiến lên vuốt râu của nó.
- Sư huynh!
- Thiết Tiên sư huynh!
...
Đám đệ tử Đâu Suất Cung đuổi theo chỉ thấy hàn quang lóe lên, cao thủ Đâu Suất Cung Hư Tiên Kỳ "Thiết Tiên" lập tức biến mất vô tung, lập tức chấn động mạnh. Nhưng mà sau một khắc chuyện quỷ dị xảy ra.
Đó là tất cả đệ tử Đâu Suất Cung đột nhiên phát hiện cho dù bọn họ có dùng toàn lực nhưng muốn tiến lên phía trước một bước là không thể nào.
Không gian trên người của bọn họ như cứng lại. Bọn họ không cách nào tiến lên, cũng không lui ra sau được.
Khoảng cách ngắn ngủi như biến thành cái rãnh trời vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết càng chạy càng xa, triệt để biến mất trong tầm mắt.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Tại sao đứng bất động thế này?
- Đáng chết ah! Bọn chúng chạy rồi!
- Thiết Tiên sư huynh làm sao bây giờ? Hắn đi nơi nào rồi?
...
Biến cố đột ngột này làm cho một đám đệ tử Đâu Suất Cung chấn kinh rớt cằm ra ngoài.
Đệ tử Luyện Khí Cảnh dùng lực lượng làm chủ, nhưng mà chưa từng nhìn thấy lực lượng cao minh như vậy.
Có đệ tử Đâu Suất Cung nhạy bén lập tức phát hiện là có cao nhân nhúng tay vào. Dứt khoát dừng đuổi theo, lơ lửng trên không trung, vẫn không nhúc nhích để tránh lãng phí khí lực, nhưng mà có một ít người không tin tà vẫn đuổi theo.
Nhưng mà cuối cùng nhất chỉ phí công mà thôi.
Tất cả đệ tử Đâu Suất Cung lúc này giống như lâm vào trong đống bùn, không thể tiến lên phía trước. Nhưng mà cẩn thận tìm kiếm người ra tay ngăn cản bọn họ, cũng không ai chú ý tới một đạo nhân ảnh ẩn nấp trên mặt đất đang chạy luẩn quẩn, sau đó tách ra khỏi đám đệ tử Đâu Suất Cung, lập tức từ hướng khác đuổi theo hướng Địa Ngục Ma Long đào tẩu.
- Không ai có thể đùa bỡn Lôi Đức đạo nhân ta cả, Lâm Hi, ngươi trốn không thoát!
Lôi Đức đạo nhân kề sát trên mặt đất, trong mắt có hào quang cừu hận lóe lên, lặng lẽ đuổi theo sau Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết.
...
Đâu Suất Cung lần này thanh thế quá lớn, xuất động mấy tên đệ tử Luyện Khí thất trọng không nói, ngay cả "Hư tiên" cũng phái một tên đi theo.
Trận thế bực này dùng "Giết gà dùng đao mổ trâu" để hình dung còn quá kém!
Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết cũng không biết trong tíc tắc cuối cùng mình làm sao bỏ chạy được. Thẳng tới tiếng kêu bên tai dừng lại thì hai người mới phát giác được sau lưng không có đệ tử Đâu Suất Cung đâu cả.
- Rõ ràng chạy thoát...
Lâm Hi kinh ngạc, lẩm bẩm nói. Sau lưng chỉ còn cơn gió nhẹ mà thôi.
Tình huống vừa rồi quá nguy cấp. Đâu Suất Cung xuất động trận thế quy mô như vậy bắt hắn. Lâm Hi cũng không chú ý tới tình huống phía sau.
Nhưng mà Lâm Hi vẫn biết rõ chuyện gì.
Ma Đồ tấn thăng lên đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ tuy tốc độ tăng vọt, có thể thoát khỏi đại bộ phận truy binh. Nhưng mà muốn thoát khỏi Hư tiên đuổi giết là không thể nào.
- Xảy ra chuyện gì?
Thượng Quan Dao Tuyết cũng ngơ ngẩn, thần sắc mờ mịt. Tình huống vừa rồi nàng cho rằng trốn không thoát đấy.
Hai người thở ra một hơi, chỉ có Địa Ngục Ma Long vẫn còn đang bỏ chạy điên cuồng.
- Ta chạy, ta chạy!
- Ta chạy! Ta chạy!...
Địa Ngục Ma Long chỉ có ý niệm này trong đầu, đang đắm chìm trong suy nghĩ chạy trối chết.
- Ma Đồ, đủ rồi!
- Ma Đồ, đã thoát khỏi bọn chúng rồi. Ngươi có thể thư giãn một chút.
Lâm Hi vỗ thân thể Ma Đồ một cái.
- Ah! Thoát khỏi!
- Thực sao? Là thực sao?
Hai mắt Địa Ngục Ma Long mở to ra, còn đắm chìm trong trạng thái "Chim sợ cành cong". Trong nháy mắt vừa rồi Địa Ngục Ma Long cũng cho rằng mình phải chết. Khí tức "Hư tiên" đúng là quá khủng khiếp rồi.
- Chuyện vừa rồi ngươi có hiểu gì không?
Lâm Hi nói.
- Ta không hiểu gì cả.
Thượng Quan Dao Tuyết lắc đầu:
- Ta chỉ cảm thấy bọn họ đang đuổi theo. Sau đó là bỏ chạy điên cuồng. Những chuyện khác không rõ, ngươi thì sao?
Lâm Hi cũng lắc đầu, ánh mắt hiện ra nét suy tư.
Ngay cả đệ tử Đâu Suất Cung cũng không hiểu xảy ra chuyện gì, đừng nói là Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết.
← Ch. 0303 | Ch. 0305 → |