← Ch.0403 | Ch.0405 → |
Ầm ầm!
Một viên thiên thạch từ nham thạch cấu thành nổ vang ầm ầm, rơi xuống bên ngoài.
- Đáng chết, đã xảy ra chuyện gì? Có người nào ném đá về phía chúng ta sao?
Địa Ngục Ma Long tức giận kêu to lên, nhìn qua tảng đá kia và tức giận nhìn lên trời. Nhưng nó không kịp hét lên thì khối băng thứ hai, tảng đá thứ ba... Liên tục rơi thẳng xuống không dứt.
Địa Ngục Ma Long sợ tới mức tránh né tránh phải, những khối băng này có lực lượng kinh người, số lượng lại nhiều, cho dù thân thể cường hãn nhưng nếu bị khối băng nện trúng người sẽ vô cùng đau đớn.
- Đây không phải tảng đá, là mưa đá!
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn qua lạnh nhạt nói.
- Cái gì!
- Mưa đá lớn như vậy?
Địa Ngục Ma Long kinh hô một tiếng, ngay cả Hấp Huyết Nữ Vương cũng hiện ra thần sắc chấn động. Mưa đá như nham thạch thế nào dù là chúng cũng chưa tùng thấy qua.
- Nhiệt độ nơi này quá thấp. Mưa tuyết căn bản không thể nào biết trước được. Trên không trung còn ngưng kết mấy khối biến thành mưa đá lớn như vậy. Đừng lo, qua khu vực này là tốt rồi.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Loại mưa đá này ở Bắc Băng Nguyên không thường thấy, hơn nữa cũng chỉ Băng Sương Tuyết Nguyên mới có. Nhiệt độ tại đây âm một trăm độ, vào chỗ sâu nhiệt độ còn thấp hơn thế, người không có thực lực không thể vào đó. Nhưng mà đối với băng hệ tu luyện giả thì đây là thiên đường.
Phanh!
Chân khí của Lâm Hi sắp vỡ ra, hóa thành một vòng chân khí bảo hộ cực lớn bao phủ chung quanh hơn năm mươi trượng, trực tiếp mang Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp bảo hộ vào trong đó. Băng sơn chung quanh phập phồng, toàn bộ chỉ còn lại màu trắng xóa, cơ hồ tất cả mưa đá chạm vào là bắn ra ngoài.
Chân khí của Lâm Hi vô cùng hùng hậu, lại có Thái Cổ Chân Long bảo hộ cho nên tiêu hao chân khí là không thể nào.
- Vận khí của chúng ta hơi kém, vừa vặn đụng phải trận mưa đá này, đi nhanh lên, ta có cảm giác bọn họ đang ở trước mặt đấy.
Lâm Hi đưa mắt nhìn qua pháp phù mà Tiết Liệt lưu lại. Hào quang của nó lập lòe chỉ về phương bắc.
- Vâng, lão đại!
Có Lâm Hi bảo hộ, tinh thần Địa Ngục Ma Long đại chấn, thét dài và bay thẳng về phương bắc.
Qua chừng nửa canh giờ sau thì bọn họ cũng xuyên qua khu vực mưa đá, ở xa xa có bóng người đàn ông mặc tiên la bào, đang lơ lửng trên không trung và tinh khí trùng thiên, bọn họ đang nối đuôi nhau đi qua phương bắc.
- Tìm được!
Địa Ngục Ma Long hưng phấn thét dài một tiếng, ma khí cuồn cuộn, nó hóa thành ánh sáng màu đen lao thẳng về phía trước.
- Người nào?
Nhìn thấy Lâm Hi đi tới, đặc biệt là nhìn thấy ma khí cuồn cuộn của Địa Ngục Ma Long cho nên đoàn người đề phòng.
- Mấy vị sư huynh chớ trách, tại hạ là đệ tử Thần Tiêu Tông. Mông Tiết Liệt sư huynh dẫn tiến hy vọng có thể được các vị dẫn đường đi tới Băng Sương Cung.
Lâm Hi mỉm cười, từ lưng của Địa Ngục Ma Long bay xuống, đồng thời chắp tay nói.
- Ah, thì ra là Tiết Liệt.
Còn có pháp phù làm bằng chứng. Đám đệ tử Tiên La Phái thu khí thế của mình lại, một người trong đám người đi tới. Khí tức của người này khác hẳn mọi người, như hạc giữa bầy gà, cao hơn một cái đầu và cực kỳ được chú ý.
- Pháp phù đây.
Bàn tay Lâm Hi buông lỏng, lập tức đưa pháp phù tới.
- Quả nhiên là Tiết Liệt sư đệ.
Huyền Băng Thánh tử nhắm mắt nhìn qua chốc lát, sau đó mở mắt ra gật gật đầu:
- Băng Sương Cung cũng không còn xa, nếu là Tiết sư đệ đề cử thì ngươi đồng hành với chúng ta đi.
Thánh tử Tiên La Phái cũng không có nhiều lời, cũng không hỏi nhiều, chỉ bảo cho phép Lâm Hi gia nhập.
- Đa tạ sư huynh.
Lâm Hi chắp chắp tay.
Một đám người thần sắc đạm mạc tiếp tục đi thẳng về phía bắc. Tuy nhiên bọn họ không ngại khi Lâm Hi gia nhập bọn họ, nhưng mà trong thời gian ngắn cũng không có xem Lâm Hi trở thành người một nhà.
Lâm Hi cũng không ngoài ý.
Tiết Liệt là Tiết Liệt, Huyền Băng Thánh tử là Huyền Băng Thánh tử, chỉ bằng một câu của Tiết Liệt mà tiếp nhận người xa lạ đã xem như không tệ.
- Như vậy cũng tốt, nếu là vậy tiến vào trong Băng Sương Cung cũng thuận tiện làm việc, dễ dàng phủi sạch quan hệ.
Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.
- Ti! Lạnh quá ah!
Đột nhiên Địa Ngục Ma Long rùng mình.
- Đừng đi gần quá. Trong tám người thì chí ít có năm người tu luyện công pháp băng hệ. Thánh tử Tiên La Phái còn mạnh hơn nữa. Trong Băng Nguyên thế này công lực của hắn càng mạnh hơn.
Lâm Hi xuyên thấu qua linh hồn khế ước nói.
Lâm Hi tu luyện công pháp hỏa hệ, Địa Ngục Ma Long là sinh vật sinh hoạt trong dung nham. Những khí hậu băng hàn này tuyệt đối không thích hợp cho bọn họ, có khắc chế nhất định. Mà mấy người kia lại tu luyện công pháp băng hệ cho nên Địa Ngục Ma Long càng thêm không được tự nhiên.
- Biết rõ, lão đại.
Địa Ngục Ma Long sa sút gật gật đầu. Vô ý thức rớt lại phía sau một ít.
Khí tức của mấy người này quả nhiên còn lạnh hơn cả nhiệt độ bên ngoài.
Lâm Hi cùng Địa Ngục Ma Long cảm nhận khí tức hàn băng nồng đậm trên người đệ tử Tiên La Phái cũng cảm thấy không thích ứng. Một đám đệ tử Tiên La Phái cảm nhận khí tức hỏa hệ áp bức trên người của Lâm Hi cũng không quá thích ứng.
- Huyền Băng sư huynh, tại sao ngươi không hỏi tên và lai lịch của bọn người này? Chẳng lẽ, Tiết Liệt sư huynh trong pháp phù bảo chúng ta chiếu cố bọn họ sao?
Vài tên đệ tử Tiên La Phái ngoài miệng không nói nhưng lại thông qua Truyền âm nhập mật trao đổi lẫn nhau.
- Không cần, hắn cứu mạng của đám người Tiết Liệt. Tiết Liệt dùng pháp phù nói chúng ta nên chiếu cố bọn họ.
Huyền Băng Thánh tử vừa đi trong hư không bất động thanh sắc đi lên phía trước, cũng trả lời nghi vấn của đám người này.
- Ah!
- Vậy tại sao sư huynh..., chẳng lẽ không còn cái gì sao?
...
- Các ngươi sai rồi. Chính là vì Tiết Liệt sư đệ cầu ta chiếu cố bọn họ cho nên ta mới bảo các ngươi không nên có quá nhiều liên hệ với hắn. Đối với hắn và chúng ta mới có lợi. Huống chi đây cũng là hắn nguyện ý nhìn thấy. Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy kỳ quái hắn là luyện khí sĩ hỏa hệ, công lực tinh thâm như thế tại sao lại chạy tới Bắc Băng Nguyên này?
Huyền Băng Thánh tử bờ môi nhúc nhích, âm thanh như muỗi nói ra.
- Ah! Cái này...
Mấy người đều trầm mặc.
Bắc Băng Nguyên cực kỳ rét lạnh, càng đi về phía bắc càng như vậy, có thể nói luyện khí sĩ xuất hiện ở nơi này đều tu luyện công pháp băng hệ, đột nhiên có một luyện khí sĩ hỏa hệ xuất hiện ở chỗ này càng làm cho người ta giật mình.
Ánh mắt Huyền Băng Thánh tử hiện ra thần sắc cơ trí:
- Tiết Liệt sư đệ trong pháp phù có đề cập qua, hắn muốn đi Băng Sương Cung mua sắm một ít Băng Sương Ma Thiết. Nhưng mà Băng Sương Ma Thiết là tài liệu mà luyện khí sĩ thủy hệ, băng hệ mới dùng tới. Hắn là luyện khí sĩ hỏa hệ cao minh như vậy muốn dùng làm gì? Xem hắn tuổi còn trẻ mà cũng không cầu chúng ta cái gì cả. Tóm lại mục đích của hắn không phải là bình an đi vào mua xong Băng Sương Ma Thiết là ngoan ngoãn đi ra như vậy. Ngươi thấy chúng ta không quan tâm tới hắn thì hắn cũng không để ý tới chúng ta, rõ ràng là không muốn liên hệ với chúng ta mà.
Huyền Băng Thánh tử trịnh trọng nói:
- Không nên quá thân cận với hắn, đối với hắn như vậy và chúng ta cũng không phải chuyện tốt. Trong chốc lát tiến vào Băng Sương Cung mua xong đồ vật thì đi ra. Về phần hắn muốn làm gì không quan hệ tới chúng ta, các ngươi cũng không cần lo lắng.
Vài tên Sư đệ nghe xong vui lòng phục tùng:
- Sư huynh, ngươi yên tâm. Chúng ta biết rõ nên làm như thế nào.
Hành tẩu trong Tiên Đạo Đại Thế Giới có tu vi không đủ, còn phải có kinh nghiệm kiến thức. Huyền Băng Thánh tử xuống núi hành tẩu nhiều năm, kinh nghiệm rất nhiều, chỉ mấy câu làm cho mấy Sư đệ có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ. Trong lúc vô hình đối với Lâm Hi càng xem cao hơn nhiều.
Một đoàn người giữ im lặng, ước chừng qua một canh giờ ở phía chân trời có một tòa băng sơn hùng hồn, bao la hùng vĩ từ dưới đất mọc lên cao cao, đứng ở giữa thiên địa này. Xa xa nhìn thấy làm cho người ta có cảm giác áp bách. Giống như dãy núi sừng sững đang chống đỡ thiên địa.
- Mục Mã Phong!
Các đệ tử Tiên La Phái nhìn qua xa xa lẩm bẩm tự nói. Một câu đã nói ra lai lịch của ngọn núi này.
Mục Mã Phong là dãy núi cao nhất trong Băng Sương Tuyết Nguyên. Đừng nói là đứng tại chân núi, cho dù đứng ở xa nhìn qua cũng cảm thấy mình quá nhỏ bé. Giống như con câu cái kiến kính ngưỡng trời xanh.
- Phía trước là Băng Sương Cung. Mọi người ở chỗ này chờ, chúng ta phát tín hiệu trước cho người của Băng Sương Cung tới tiếp dẫn.
Bàn tay Huyền Băng Thánh tử giương lên, một đạo hồng quang phóng lên trời, bay thẳng vào tầng mây.
- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ. Hai người các ngươi không nên đi theo vào. Tìm địa phương ẩn núp đi. Sau khi ta đi ra thì chúng ta sẽ rời đi.
Lâm Hi nói sau đó mang mấy kiện đồ vật bỏ vào trong tay Tạp Mễ Lạp.
- Ân, biết rõ, chủ nhân.
Tạp Mễ Lạp gật gật đầu.
Trên Băng Sương Cung có hai yêu tộc Hư Tiên tọa trấn, mang theo hai người rất bất tiện.
Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long đều hiểu được.
- Lê-eeee-eezz~!!
Tiếng rít chói tai vang lên, từ trong Mục Mã Phong truyền tới. Hiển nhiên là yêu tộc trên Mục Mã Phong Yêu đã phát hiện bọn họ, sau đó một đạo hắc quang phóng lên trời.
Trong ánh mắt mọi người thì một đạo nhân ảnh từ trong
Mục Mã Phong bay thẳng tới đây.
- Huyền Băng Thánh tử, đã lâu không gặp!
Âm thanh to lớn từ xa truyền tới, chấn đắc bốn phương vang lên không dứt.
- Tu vi thật hùng hậu, là cường giả Đạo Căn Kỳ.
Ánh mắt Lâm Hi chớp lên một cái:
- Là một trong bát tiên của Băng Sương Cung!
Băng Sương Cung có bốn gã tán tu, bốn gã Yêu tộc, đều là cường giả Đạo Căn Kỳ, được xưng Bát tiên. Là phó cung chủ Băng Sương Cung, về phần cung chủ là hai đầu đại yêu.
Hô!
Một bóng người từ trên cao rơi xuống nhấc lên cuồng phong, gió giống như lưỡi đao ập về phía mọi người.
Thời điểm đứng vững và nhìn rõ ràng. Chỉ thấy người này mặc một thân áo đen, gương mặt sáng quắc, ánh mắt tháo vát nhìn qua vô cùng sắc bén. Cho người ta cảm giác giống như con cú vọ ẩn tàng trên cây cao, tùy thời sẽ phát động công kích.
Lão giả hắc bào đưa hai tay lên, chỉ tùy ý đứng đó phát ra áp lực khó có thể hình dung được.
- Tán tu tà đạo!
Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua đã phân biệt được thân phận của lão già này.
Lúc này hắn mang Liệt Dương Đại Pháp áp súc vào đan điền. Chỉ vận chuyển long nguyên toàn thân, đồng thời thu liễm khí tức áp chế tu vi không khác gì đệ tử Tiên La Phái, tận lực không làm cho một trong bát tiên của Băng Sương Cung chú ý tới.
← Ch. 0403 | Ch. 0405 → |