← Ch.0422 | Ch.0424 → |
Nhìn thấy đệ tử Thần Tiêu Tông chung quanh có thần sắc chấn động sau đó đều đứng bên cạnh Lâm Hi. Hai gã Hư Tiên Thần Tiêu Tông không nhịn được mở miệng.
- Sư đệ, chuyện này quá lớn. Chuyện này liên quan tới Thần Tiêu, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A tứ tông, không phải chuyện đùa. Một khi gây chuyện không tốt sẽ đắc tội ba phái kia, thậm chí dẫn phát chiến tranh giữa bốn phía. Ngươi không nên hành động theo cảm tính a.
Trong tông phái tiên đạo đẳng cấp sâm nghiêm, địa vị của Hư Tiên cao cao tại thượng, vượt xa các Thánh tử chứ nói chi là đệ tử nội môn. Đổi lại ở nơi khác thì bọn họ sẽ không chú ý tới Lâm Hi làm gì, nhưng đây không phải chuyện đùa.
Quan hệ tông phái chuyển biến xấu, dẫn phát chiến tranh tông phái, đây là tối kỵ của Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Chuyện này khiến cho bọn họ trước mặt tên sư đệ này đã hạ thấp tư thái rồi, nói lời ôn nhu nhỏ nhẹ. Nếu không có tình huống đặc thù, hai người bình thường chẳng quan tâm tới cảm thụ của đệ tử nội môn.
- Hành động theo cảm tình?
Lâm Hi xoay đầu lại nhìn qua hai người.
- Đây là cái nhìn của các ngươi sao? Hai người bọn họ bỏ chạy ngàn dặm tới đây, tránh thoát đuổi giết của ba phái, bỏ qua tôn nghiêm của mình xem các ngươi như cứu tinh của bọn họ, các ngươi đối xử với bọn họ như vậy sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói.
Hắn quay đầu lại nhìn qua hai tên đệ tử Thần Tiêu Tông.
- Đến đây! Ngươi nói cho bọn họ biết vì cái gì có thể đào thoát ngàn dặm như thế này, mạo hiểm bị đuổi giết chạy tới nơi đây? Vì cái gì các ngươi biết rõ có nhiều đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A đuổi giết vẫn chạy tới đây? Vì cái gì các ngươi biết rõ sẽ bị phát hiện còn muốn hiển lộ chính mình. Nói! Nói trước mặt bọn họ đi.
- Sư... Huynh...
Nhìn qua Lâm Hi tức sùi bọt mép thì hai người trong thời gian ngắn nghẹn ngào không thể nói nên lời.
- Nói đi!
Lâm Hi tức giận nói.
- Sư huynh, tính toán...
Hai người nhìn qua Lâm Hi, âm thanh nghẹn ngào, chỉ lắc đầu.
- Tốt! Các ngươi không nói, ta sẽ nói.
Lâm Hi xoay người lại nhìn qua đám đệ tử Thần Tiêu Tông và trong mắt đầy tơ máu.
- Nói cho các ngươi biết, bởi vì bọn họ tin tưởng các ngươi! Trong lúc tuyệt vọng nhất đã lựa chọn tin tưởng đồng môn của mình, bọn hắn giao tính mạng của mình cho các ngươi chính là vì tình đồng môn này.
Âm thanh Lâm Hi tuyên truyền giác ngộ, tiếng nói của hắn vang vọng Phong bạo chi môn, trong đêm tối im ắng thì tiếng rống giận của hắn bao phủ thiên địa..
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người yên tĩnh nhìn qua Lâm Hi.
Lúc vừa mới bắt đầu mọi người còn có tâm thái xem náo nhiệt. Nhưng mà khi người trẻ tuổi này xuất hiện thì đám đệ tử Thần Tiêu Tông và mọi ngươi yên tĩnh lại.
- Tình đồng môn ah!
Huyền Băng Thánh tử nhìn qua bóng tối đen kịt, trong nội tâm thở thật dài sau đó buồn vô cớ.
Đúng vậy!
Vào lúc một người nguy khó nhất chẳng phải chỉ có tình đồng môn là thứ dựa vào duy nhất sao?
Cũng không chỉ nhắm vào Thần Tiêu Tông, đối với đệ tử phái khác cũng như vậy.
- Tên này phá hư đại sự của chúng ta.
Giữa không trung có ba trung niên nhân nhìn qua trong tràng thần sắc tức giận nhìn qua Lâm Hi.
Tiên Đạo Đại Thế Giới, mạnh được yếu thua, còn có bao nhiêu người nhớ tình đồng môn?
- Có lẽ chính hắn còn chưa ý thức được nếu ngày nay hắn không chết thì hắn ở trong Thần Tiêu Tông sau này sẽ trở thành nhân vật hiển hách.
Một người trung niên văn sĩ tán tu trong mắt đầy cơ trí, trong mắt hiện ra quang mang sáng ngời nghĩ trong lòng.
Bốn phía im ắng, cho dù là Lâm Hi Thần Tiêu Tông còn sống qua buổi tối ngày hôm nay hay không, ít nhất trong thời khắc này hắn được người trong chính, ma, tà, yêu kính trọng.
- Đây là thế giới tiên đạo, ai dám nói mình chắc chắn không lâm vào tuyệt cảnh. Lúc đó thứ có thể tin tưởng vào chẳng phải tình đồng môn sao? Đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta bình thường dù xung đột thế nào, ma sát ra sao thì đó cũng là chuyện nội bộ. Đối mặt với kẻ thù bên ngoài thì chẳng lẽ không thể nhất trí đối ngoại sao?
Lâm Hi nói:
- Hôm nay Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A truy sát bọn họ, ngày mai bọn họ có thể truy sát các ngươi, ngươi, còn các ngươi nữa..., chẳng lẽ khi đó muốn chúng ta không đếm xỉa tới các ngươi sao?
- Cái này...
Hai gã Hư Tiên kinh ngạc, thần sắc cứng lại, rốt cục nói không ra lời.
Xác thực, đối với môn phái mà nói đệ tử có thể hi sinh. Nếu loại hi sinh này xảy ra trên người của kẻ khác thì mọi người có thể bình yên không quan tâm, nhưng nếu như chuyện này xảy ra trên người mình...
- Biết rõ vì sao người tông phái khác xem thường chúng ta không? Biết rõ người của Đâu Suất Cung vì cái gì liên tiếp cưỡi lên đầu của chúng ta hay không? Không phải vì Thần Tiêu Tông yếu, mà chính là vì cái chính sách không xen vào chuyện của người khác, không nên hành động theo cảm tình. Hôm nay chúng ta đối đãi đồng môn của mình lạnh lùng như vậy, ngày khác bản thân mình gặp khó khăn thì làm sao trông cậy vào người khác cứu giúp đây?
Âm thanh Lâm Hi tức giận vang vọng trời cao.
- Sư huynh...
- Sư huynh...
- Sư huynh...
...
Một gã đệ tử Thần Tiêu Tông nhìn qua ánh mắt tức giận của Lâm Hi thì cúi đầu xuống. Không dám nhìn thấy ánh mắt tức giận của Lâm Hi, không dám đối mặt với mình. Có lẽ ban đầu vì đại nghĩa cho nên tất cả mọi người thản nhiên đứng ở chỗ này. Nhưng mà bây giờ không ai bình yên được cả.
Đúng a!
Nhìn đồng môn của mình thấy chết không cứu, ngày sau ai sẽ đi cứu chính mình?
- Đáng chết!
Hai tên Hư Tiên bên kia cảm giác được cảm xúc chung quanh biến hóa, sắc mặt khó nhìn, biết rõ không thể cho Lâm Hi tiếp tục nói.
- Im ngay!
Một tiếng hét to chấn động thiên địa, Thái A Tông Luyện Khí đệ bát trọng Hư Tiên quát to lên:
- Đệ tử nội môn nho nhỏ lại dám nhúng tay vào chuyện bốn tông môn, quả thực không biết sống chết, to gan lớn mật. Trước mặt nhiều sư huynh như vậy lại không biết thân phận mà chen miệng vào.
Bá!
Trong mắt của hắn hung quang bắn ra bốn phía, trong tiếng kinh hô của mọi người như thiểm điện mang theo tiên khí cuồn cuộn và một chưởng đánh vào người Lâm Hi.
- Bắt cho ta!
Vừa ra tay vượt qua đoán trước của mọi người. Hai tên Hư Tiên Thần Tiêu Tông gần đó thân hình chấn động nhưng mà không biết trong nội tâm nghĩ cái gì mà cố kỵ do dự không ra tay.
Hai tên Hư Tiên Thần Tiêu Tông do dự thì Lâm Hi ra tay ngay.
Oanh!
Đại địa chấn động, một đạo khí tức khủng khiếp từ trên người Lâm Hi bắn ra ngoài. Trong nháy mắt hư không chấn động mạnh mẽ.
- Ầm ầm!
Không có bất kỳ chiêu thức hoa lệ nào, cự chưởng đối cự chưởng, hai chưởng va chạm trong hư không. Trong nháy mắt hai chưởng giao kích thì thiên băng địa liệt, một đạo khí kình đáng sợ hiện ra trong mắt mọi người.
- Không tốt!
Chung quanh vang lên tiếng kinh hô, mọi người nhao nhao lui ra sau.
- Ông!
Thời khắc mấu chốt hai tên Hư Tiên Thần Tiêu Tông và Hư Tiên của Đâu Suất Cung đồng thời ra tay, tiên khí cuồn cuộn che chắn phong bạo sinh ra.
Trong chốc lát như vậy hai người giao thủ đã có thắng bại.
Phanh!
Bóng người lóe lên trong hư không, Lâm Hi đã rơi xuống mặt đất. Mà vượt qua đoán trước của mọi người, Thái A Tông Luyện Khí đệ bát trọng Hư Tiên giống như diều đứt dây lui ra sau mấy bước, lúc đứng vững thân hình và gương mặt đỏ bừng.
- Chỉ có chút bổn sự này mà dám bắt ta. Thật sự không biết lượng sức mình!
Thần sắc Lâm Hi lạnh lẽo, ống tay áo phất một cái trở về vị trí cũ.
- Ngươi!
Cổ họng Đặng Dương ngọt ngọt, một ngụm máu tươi lên tới cổ bị hắn nuốt vào bụng.
Trong lòng Đặng Dương rất tức giận, nhưng mà hắn càng kinh hãi nhiều hơn.
Một chưởng kia ra tay tu vi không cao, đệ tử Thần Tiêu Tông vốn cho rằng nắm chắc, nhưng mà không ngờ lực lượng của Lâm Hi còn cường đại như vậy, tuy trong người của hắn là Pháp lực nhưng mà mức độ ngưng tụ kinh người, thậm chí còn không kém hơn Hư Tiên.
Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh!
Một đám tán tu, đệ tử tông phái, ma đạo, tu sĩ hải ngoại đều ngơ ngác nhìn qua hai người, không dám tin vào kết quả này.
Oanh!
Trong yên tĩnh ngắn ngủi chính là sôi trào.
- Không thể tưởng tượng nổi, hắn rõ ràng thắng!
- Làm sao có thể ah!
- Đây chính là Hư Tiên nha!
...
Tất cả mọi người cảm giác khiếp sợ, Lâm Hi dùng biểu hiện của mình thể hiện với mọi người.
Lâm Hi đã đánh tan thiết luật trong lòng của mọi người.
Tiên phàm có khác!
Đây chính là luật thép Tiên Đạo Đại Thế Giới mặc định, không ngờ hiện tại bị sụp đổ.
- Hắn mạnh tới mức này rồi!
Tiên La Phái Huyền Băng Thánh tử kinh hô lên.
Lâm Hi dùng thân phận Luyện Khí sĩ hỏa hệ tiến vào Mục Mã Phong, trên người có chỗ dựa thì hắn sớm biết. Chỉ nghĩ tới thôi còn không biết nó kinh khủng như vậy.
...
- Làm sao có thể!
Giờ khắc này ngay cả Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân hai tên Hư Tiên của Thần Tiêu Tông cũng khiếp sợ. Kết quả giao thủ vượt qua nhận thức của bọn họ.
Tu vi của Lâm Hi là Luyện Khí đệ ngũ trọng, đây là chuyện không thể nghi ngờ.
Một chưởng của hắn đánh bay đệ tử Thần Tiêu Tông Luyện Khí đệ lục trọng đệ thì hai người chỉ cảm thấy thực lực của hắn hơi mạnh, nhưng căn bản không ngờ có thể đối kháng Hư Tiên.
Không! Nói cho đúng là áp chế, đánh bại Hư Tiên của Thái A Tông!
← Ch. 0422 | Ch. 0424 → |